Blog

  • Chinh phục gái đẹp – Chương 1 – Dịch giả Meode

    Bạn đang đọc Chương 1, xem thêm các Chương khác trong bộ “Chinh phục gái đẹp” tại đây: http://truyensextv2.cc/tag/tuyen-tap-chinh-phuc-gai-dep/


    Những ngọn đèn trong thôn dần dần được tắt đi, toàn bộ thôn Bang Tử Dục dần dần yên lặng trong bóng đêm, từ phía sau ngọn núi màn sương bắt đầu dầy lên, Đinh Nhị Cẩu ngồi co rúc ở một hốc cây hơi lớn, xa xa chỉ có duy nhất một con đường nhỏ vào núi, Nhị Cẩu không dám ngủ, vì đêm nay hắn bị dính líu vào một chuyện, bây giờ hối hận thì đã không còn kịp nữa.

    Đinh Nhị Cẩu tên thật là Đinh Trường Sinh, năm nay 18 tuổi, đúng ra hắn đang là học sinh cấp 3, nhưng vì năm trước một cơn lũ bất ngờ quét qua, cha mẹ hắn, hai người cùng nhau qua đời, gia đình không còn ai quản lý hắn, tài sản trong nhà cũng bị vài người thân thích ích kỷ chia lấy không còn gì, cho nên không đầy 1 năm, từ một học sinh cấp 3 có triển vọng tương lai, hắn làm mọi người trợn mắt kinh ngạc vì hắn thụt lui với tốc độ quá nhanh, từ một thư sinh trở thành một tên du thủ du thực trộm cắp.

    Cách đây mấy giờ, ở nhà ăn cơm tối xong, Đinh Nhị Cẩu ngậm một cây tăm ung dung ra khỏi cửa nhà, thật ra đây là đêm nay hắn bắt buộc phải đi, bởi vì ngày mai lương thực không còn có để lót dạ, đêm nay nhất định phải đi ra ngoài kiếm thêm, không quan tâm là nhà ai, chỉ cần là có thể lấy trộm được, hắn bất kể là đồ vật gì…

    Dạo qua một vòng toàn bộ thôn Bang Tử Dục, nhưng cũng không có cái gì có thể trộm được, trong lúc hắn cảm thấy thất vọng, thì đi tới trước cửa nhà thôn trưởng, nhìn đến một góc sân có ánh đèn nhàn nhạt, tuy rằng không phải rất sáng, nhưng là trong đêm đen, ánh đèn như ngón tay phát ra như chỉ đường. Đinh Nhị Cẩu từ từ đi đến, đến gần bờ tường, hắn nghe được bên trong có tiếng động lao xao nước chảy, nước chảy xuyên qua cái mương ngầm dưới bờ tường, rồi chảy ra ngoài mé đường.

    Đinh Nhị Cẩu biết rõ, đó là toilet kiêm phòng tắm nhà trưởng thôn, toàn bộ thôn Bang Tử Dục chỉ có nhà trưởng thôn là có phòng tắm bên trong tất cả đều là dùng gạch men sứ trắng chói mắt, như những phòng tắm khác ở thôn thì không có lợp mái che… Đinh Nhị Cẩu đã từng đi vào đó, tại thôn Bang Tử Dục, có nhà tắm như thế là chứng tỏ một sự giàu sang, tối thiểu là cá nhân Đinh Nhị Cẩu cho là như vậy.

    Đinh Nhị Cẩu đi từ từ đến gần bên ngoài tường rào, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên trong, đột nhiên nghe được tiếng phụ nữ nhỏ giọng ca hát, Đinh Nhị Cẩu trong lòng hứng thú, hắn biết là vợ trưởng thôn đang tắm.

    Nhìn nước chảy róc rách xuyên qua cái mương dưới bờ tường, Đinh Nhị Cẩu nghĩ tới bên trong người phụ nữ kia với thân thể đầy đặn trắng nõn đứng sửng ở dưới ánh đèn lờ mờ, dưới háng không tránh khỏi một trận kích động, vì thế xoay người tìm kiếm chỗ có thể leo lên, nhưng là nhìn quanh nhìn lại, cũng không cái gì để dựa vào, đến khi nhìn thấy nhà hàng xóm kế bên nhà trưởng thôn, trước cửa có một gốc cây lớn, vì thế kiểng chân nhẹ chân đi tới leo lên, không tốn nhiều sức lực, hắn đã bò đến trên đầu tường.

    Đinh Nhị Cẩu giống như là một con báo phủ phục trên đầu tường từ từ hướng về phía lóe lên ánh đèn chậm chạp bò tới.

    Đập vào trước mắt là một thân thể trắng trẻo bóng loáng, hắn mới ngừng lại, phía trong phòng tắm, vợ trưởng thôn Chân Mỹ Lệ cũng không có biết được chính cơ thể của mình hoàn toàn bại lộ ra hết trong mắt của một gã du thủ du thực mới lớn là Nhị Cẩu.

    Bình thường phụ nữ nông thôn đều có vẻ rắn chắc, nhưng vợ của trưởng thôn Đinh Đại Khuê là một ngoại lệ, bởi vì đất đai của nhà Đinh Đại Khuê không cần Chân Mỹ Lệ chăm sóc, trong thôn có những kẻ nịnh bợ Đinh Đại Khuê, những người này trước ưu tiên đem hoa mầu nhà Đinh Đại Khuê thu gặt xong, thì mới đến thu hoạch hoa mầu nhà mình, vì thế Chân Mỹ Lệ cũng là không cần bước ra cửa làm việc, do đó tạo cho cô hơn ba mươi tuổi, đã làm mẹ có hai đưa con, dáng người vẫn tốt tươi như vậy, chủ yếu nhất là rất trắng.

    Chân Mỷ Lệ hai tay nâng lên bọt nước xà phòng, sau đó giơ cao lên chút xíu, bọt nước thuận theo thân mình trơn bóng chảy xuôi xuống dưới, hắn nhìn không rõ ràng lắm, một trận gió thổi qua…

    Cô đang ở trong phòng tắm rửa, thật là tựa như một đóa hoa mai thánh khiết.

    Hai chân của cô thon lẵn, nhẹ nhàng đưa lên, còn dính mấy giọt bọt nước, nhất là cặp chân ở nơi ngã ba giữa háng, chỗ cái âm hộ sâu thẳm, ở trong nước mớ lông đen lơ lửng quyện vào nhau, Nhị Cẩu trong lòng cháy lên dục hỏa…

    Lúc này Chân Mỷ Lệ không biết Nhị Cẩu đang lén nhìn, đối diện về phía Nhị Cẩu, ngồi ở giữa phòng tắm, hai tay mình nhẹ nhàng cầm lấy bầu vú đầy đặn trắng nõn, chà xát… hô hấp nàng hơi tăng dần.

    Sau một hồi, hai đầu núm vú ướt át xinh đẹp, từ trong lòng bàn tay nàng từ từ phồng lên, cứng rắn! Chân Mỷ Lệ một bàn tay trên đầu vú vuốt ve, tay kia thì theo lần theo thân mình trơn bóng trơn nhẵn, trượt đến phía dưới, lướt qua dưới háng, nơi âm hộ phồng bốc lên cánh hoa vuốt ve, tiếng thở dốc của nàng cũng từ từ mạnh hơn.

    Chân Mỷ Lệ giờ lại quay lưng về phía Nhị Cẩu, do đó Nhị Cẩu chỉ thấy được hai cái cánh tay Chân Mỷ Lệ đang hơi lay động, thân mình run run, nhưng cụ thể cô là đang làm gì, Nhị Cẩu nhìn không rõ ràng lắm, bất quá có thể thông qua kinh nghiệm của hắn, cũng biết được Chân Mỷ Lệ động tác này đang là làm chuyện gì…

    Lúc này, Nhị Cẩu cảm nhận rất chân thật,trong một không gian lặng lẽ, hắn im lặng nhìn động tác của cô, trong thân thể như lửa đốt, xúc động đến nỗi không thể tự chủ lấy bản thân…

    Chân Mỷ Lệ lúc này cô đã dựa thật sát thân mình vào trên vách tường, thân mình theo động tác của đôi bàn tay chạy nhanh trên thân thể của mình..
    Nhị Cẩu rất muốn xông qua, ôm cổ Mỹ Lệ, sau đó tiến dùng dương vật tiến vào thân thể của cô…

    Đáng tiếc hắn không dám, giờ này chỉ có thể ở sau lưng Mỷ Lệ, len lén nhìn cô đang tự thủ dâm, Chân Mỷ Lệ thở dốc dày đặc hơn, thân mình kịch liệt phập phòng, cô hai tròng mắt như dại đi, sắc mặt ửng hồng, bộ ngực hai bầu vú no đủ, tròn trỉnh… trong lòng bàn tay của nàng bị đè ép thay đổi mọi hình dạng.

    Chân Mỷ Lệ không ngừng lời rên rỉ vô nghĩa nho nhỏ, trong đầu cô đang ảo tưởng một cây dương vật tráng kiện hung hăng cắm vào âm đạo ở bên trong, để cho mình được sung sướng, khoái lạc… thân mình cô run run động tình càng ngày càng kịch liệt, trong cổ họng của cô, không ức chế được dâng trào lên thoát ra thành tiếng…

    Chân Mỷ Lệ đang động dục, trong nháy mắt cũng đốt cháy dục vọng của Nhị Cẩu, hắn tựa như phát điên, tay nắm dưới thân dương vật của mình tăng nhanh tốc độ, từng đợt nhức mỏi ngứa phồng đang đánh úp lại, trong thân thể hắn như có vạn con trùng sắp đi ra, Nhị Cẩu đầu óc trống rỗng.
    – A, Mỹ Lệ… tôi muốn cô… ta muốn chơi cô… tôi muốn…

    Nhị Cẩu ở trong lòng như điên cuồng thầm la lên, kết cuộc cùng lúc với Chân Mỷ Lệ, khi phát tiết tiếng kêu rên, thì Nhị Cẩu cũng đem nồng nặc tinh dịch, phun lên trên tường…
    – A …a….a….
    Chân Mỷ Lệ với Nhị Cẩu dường như cùng lúc phát tiết, hơi thở nặng nề…

    Qua đi, Chân Mỷ Lệ xụi lơ ngồi ở trong sàn nhà tắm, thở hào hển. Chợt, nàng thở dài, thực ai oán bộ dáng. Nhị Cẩu biết loại này tự mình an ủi, không thể chân chính thỏa mãn của nàng khát vọng.. nếu.. nếu….. có thể, Nhị Cẩu nguyện ý thay thế trưởng thôn Đại Khuê, được đến triệt để phát tiết giúp cô.

    Trong chốc lát, Chân Mỷ Lệ từ trong nước đứng lên, cô xoay người lại, đối diện với Nhị Cẩu, bóng loáng trắng noãn thân thể, toàn bộ hiện ra ở trong mắt Nhị Cẩu.

    Chân Mỷ Lệ thân thể thật hoàn mỹ, giống là một khối ngọc đẹp, trước ngực hai bầu vú to mọng rắn chắc, đứng thẳng về phía Nhị Cẩu, phía trên hai núm vú màu hồng đào đậu đỏ, kiều diễm ướt át …

    Từ từ Nhị Cẩu lại đưa mắt trượt đến bờ eo thanh mảnh như cây dương liễu của cô, mé dưới thấy được cái âm hộ rậm rạp lông đen, nó xinh đẹp động lòng người. Nhất là giấu ở bên trong bụi cỏ bảo vệ, bởi vì động tình trôi qua, theo làn hơi thở gấp của Chân Mỷ Lệ như phập phồng theo…

    Nhị Cẩu rốt cuộc cũng đã thấy được hình ảnh thật của cô trong giấc mộng, hắn muốn phun máu mũi vì xúc động, Chân Mỷ Lệ hai bộ phận trọng yếu trên cơ thể, lúc này thấy rõ ràng như vậy, so với hắn trong tưởng tượng còn muốn động lòng người hơn…

    Đinh Nhị Cẩu, không có nhịn được, nuốt nước miếng một cái, Chân Mỹ Lệ hình như nghe được thanh âm gì, vì thế tay dừng động tác, từ bên cạnh cái kệ, lấy cái khăn lông đưa qua che ở trước ngực của mình.

    Đinh Nhị Cẩu lo lắng, hắn lui về lại phía sau, không dám cử động mạnh, sợ làm ra động tĩnh đến tai Chân Mỹ Lệ, nhưng mà không tránh khỏi, Chân Mỹ Lệ đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía trên tường đối diện, đúng dịp thấy vẻ mặt cười ngây ngô của Đinh Nhị Cẩu, một hàm răng trắng tinh có thể đi làm quảng cáo kem đánh răng …..
    – A…
    Chân Mỹ Lệ thét lên chói tai phá vỡ bầu trời đêm.
    – Bịch…
    Đinh Nhị Cẩu từ trên tường cao té xuống đất, hắn không có thời gian quay trở lại gốc cây leo xuống…

    Hắn không dám về nhà, bởi vì trưởng thôn đã tụ tập một đám người ở trong thôn đang dùng đèn pin tìm hắn, hắn trực tiếp chạy lên núi Ngọa Hổ. Núp ở nơi này, hắn cho rằng đây là nơi an toàn nhất, một cái hốc cây …
    – Đây là chỗ nào vậy, trời tối thế này, hay là chúng ta trở về đi.

    Một người phụ nữ, mặc đồng phục cảnh sát, ngồi ở ghế phụ trên một chiếc xe hơi hiệu Santana, đang năn nỉ với người đàn ông bên cạnh…
    – Lúc nào cũng ở trong phòng, lão Mậu đã đi lên huyện làm nhiệm vụ, anh mang em đi ra ngoài tán chuyện giải sầu vui hơn.

    Người đàn ông trên ghế tài xế cười dâm đãng vừa nói, vừa đưa tay về phía trước ngực người phụ nữ cảnh sát, cô chưa kịp phản ứng, một bầu vú đã là bị người đàn ông bóp nắn trong tay.

    Ngọn đèn xe hơi như xé rách đêm đen trên ngọn núi, tại nơi cua quẹo, ánh đèn xe lập tức làm cơn buồn ngủ của Đinh Nhị Cẩu xóa tan.
    – Con mẹ nó, không phải là chỉ nhìn vợ ông tắm rửa, có đụng vào đâu, thế mà giờ còn lái xe tới tìm ta, thật sự là quá đáng.

    Đinh Nhị Cẩu thầm mắng, định chui ra khỏi hốc cây hướng lên trên núi chạy tiếp, nhưng chiếc xe hơi bỗng nhiên dừng lại, hắn nhìn một hồi, ánh mắt thích ứng với đêm tối, cũng không có thấy người đi xuống xe, Đinh Nhị Cẩu lá gan lại lớn lên, một lần nữa quay trở về lại hốc cây.

    Xa xa ngọn đèn xe đã tắt, nhưng bên trong xe, ánh đèn mờ nhạt lại mở lên, tại vùng núi này, ánh đèn từ xa trong xe giống như là ma trơi, lập lòe mờ ảo, Đinh Nhị Cẩu tim nhảy như trống đập, không khỏi tò mò, bên trong chiếc xe này người ta đang làm gì.

    Qua thời gian khá lâu, người trong xe vẫn không có ý định xuống xe, Đinh Nhị Cẩu tuy rằng không biết chiếc xe này đang làm gì, nhưng điều duy nhất hắn hiểu, có thể là chủ chiếc xe này, là người có tiền, thừa dịp đêm đen lên trên núi, họ làm chi mặc kệ, hắn chỉ muốn rình mò xem có gì trộm được không, như vậy cũng có thể giải quyết ngày mai tiền cơm rồi.

    Vì thế hắn hóp lưng lại nhẹ nhàng như mèo, mò đến chiếc xe kia, ngọn đèn bên trong xe mờ mờ.

    Đinh Nhị Cẩu tình cờ nhặt được trong cuộc đời hắn một sự kiện, hắn hoàn toàn không có biết rằng, những người trong xe đã cải biến cuộc đời của hắn sau này.

    Hắn giấu thân ở trong bụi rậm ven đường, đẩy ra một cành lá, thấy được thoáng hai người ở trên xe hơi, ngồi phía sau xe đang giao hoan triền miên.
    – Bây giờ kẻ có tiền thật sự là biết hưởng thụ, trong nhà làm chưa đã, còn tới nơi hoang sơn này, thật là biết hưởng thụ.
    Đinh Nhị Cẩu lẩm bẩm.

    Nhìn chung quanh tối đen như mực, Đinh Nhị Cẩu từ trong bụi rậm chui ra, chậm chạp đi đến, cách xe hơi còn có vài mét, hắn thấy được một cảnh tượng khó quên, hơn nữa hắn cũng thích những hành động kia.

    Người phụ nữ cảnh sát áo bị hoàn toàn cởi ra, cả người ngã vào phía sau ghế, người đàn ông nhấc lên 2 chân cô đang nỗ lực cày cấy, áo ngực cô bị đẩy lên, hai bầu vú đầy đặn bại lộ trong không gian, theo động tác nhấp nhô của người đàn ông bầu vú run run lên từng cái.

    Ngay lúc Đinh Nhị Cẩu thưởng thức cảnh đẹp khó gặp này, thì người đàn ông đầu bỗng tựa vào trước ngực người phụ nữ cảnh sát, không nhúc nhích, lúc mới bắt đầu, người phụ nữ cảnh sát còn chưa biết được chuyện gì xảy ra, nhưng lập tức cảm thấy không thích hợp lắm, vì thế vỗ đầu của người đàn ông.
    – Đại Bằng, anh làm sao vậy.

    Người đàn ông vẫn không nhúc nhích, ông ấy nặng hơn một trăm cân, thân thể đặt ở trên người của người phụ nữ cảnh sát, cô không có thể nào nhúc nhích được, bắt đầu cô có cảm giác hít thở không thông thoáng, lúc này bản năng muốn sống cao hơn hết thảy, biết rõ nơi này không có khả năng có người, nhưng cô vẫn cố chật vật phát ra tiếng cầu cứu…

    Đinh Nhị Cẩu do dự một hồi, đến khi sắp không nghe thấy tiếng kêu, hắn mới ý thức tới khả năng những người trong xe thực sự gặp nguy hiểm rồi, vì thế bước tới, cố mở cửa xe ra, bên trong người phụ nữ cảnh sát lúc này đang hoảng sợ, nơi này tại sao lại có thể có người, nhưng trước tiên phải mau thoát ra, thấy chết mà có thể được cứu, đây là chuyện cỡ nào đáng được vui mừng, hơn nữa với không khí mát mẻ khi mở cửa xe, khiến cô có ý thức biết được chính mình đã thoát nạn.

    Nhưng lập tức cô cảm thấy thân thể mình còn bị một người đàn ông áp lên, mà chính mình đang như trần truồng, không khỏi trong lòng e ngại xấu hổ.

    Nương theo ngọn đèn, trước mắt người phụ nữ cảnh sát này, làm cho Đinh Nhị Cẩu chấn động, vì hắn nhận thức được cô, chính là cảnh sát ở trên xã làm hộ tịch, tuy rằng không biết cô tên gọi là gì, nhưng là năm trước,vì thi vào trường cao đẳng nên phải đi làm chứng minh thư, lúc đó chính là người phụ nữ cảnh sát nữ này làm thủ tục, cho nên khắc sâu trong ấn tượng của hắn.
    – Cậu nhìn cái gì, nhanh nhanh chút giúp tôi.

    Người phụ nữ cảnh sát nhìn tên này không biết lớn nhỏ, cứ tự nhiên như vậy không hề cố kỵ nhìn mình, trong lòng khó chịu.
    – À.., ông ấy bị sao vậy?
    – Tôi không biết, nhanh chút giúp cho tôi đi ra ngoài, đang bị đè chết đây…

    Trải qua một hồi cố gắng, rốt cuộc Nhị Cẩu cũng đem được người phụ nữ cảnh sát ra ngoài, cô vội vàng lấy ra cảnh phục của mình mặc vào, lúc này mới chú ý tới, còn có một người nữa cần cứu, nếu chậm hắn sẽ không qua khỏi…
    – Mau đưa ông ấy lôi ra, nhanh chút.
    Cô rất gấp rút nói.

    Đinh Nhị Cẩu ráng kéo ra ngoài người đàn ông mập mạp này, mặt mũi ông ta cân đối nhưng là bởi vì mỡ nhiều, cả người to lớn, không khỏi lại quay đầu nhìn xem người phụ nữ cảnh sát đang nóng ruột, nghĩ rằng, cô này dáng dấp xinh đẹp như vậy, ánh mắt làm sao mà tìm người đàn ông như thế này, thật sự là mắt bị mù.
    – Cậu xem ông ấy sao lại thế này?

    Người phụ nữ cảnh sát dời đến bên người đàn ông mập mạp, cũng không dám lấy tay sờ hắn, Đinh Nhị Cẩu vốn định bỏ đi, nhưng nhìn đến cô khóc nức nở xin giúp đỡ, hắn lại không đành lòng.

    Đinh Nhị Cẩu nhìn nhìn người đàn ông mập mạp, dùng ngón tay đưa đến dưới mũi ông ta, cảm giác được vẫn còn có hơi thở…
    – Ông ấy không có chết được, còn hơi thở mà.
    Đinh Nhị Cẩu khẳng định.

    – Thật vậy sao, Đại Bằng, Đại Bằng, tỉnh dậy…
    Người phụ nữ cảnh sát vừa kêu, vừa lấy tay quạt trên khuôn mặt mập mạp.

    – Khấu Đại Bằng? Chủ tịch xã không phải cũng gọi là Khấu Đại Bằng sao? Chẳng lẽ người này là Chủ tịch xã?
    Đinh Nhị Cẩu rất thông minh, chuyện này hỏng rồi, chủ tịch xã chơi gái ở ngoài núi, chuyện này nếu mình biết, làm sao có chuyện tốt được, không được.. phải chạy nhanh lên, vì thế hắn từ từ lui về phía sau, nhưng vừa lúc định bỏ chạy, tự nhiên lại vấp một cục đá làm trượt chân té nhũi.

    – Cậu làm gì vậy? Còn không qua đây hỗ trợ giùm.
    Người phụ nữ cảnh sát nhìn hắn ngã nhào trên đất, cô la to.

    Sau này Đinh Nhị Cẩu mới biết được, hai người ở trong xe thời gian dài, bởi vì cửa kính xe đóng kín chặt, bên trong xe không khí không đủ, mà Khấu Đại Bằng lượng vận động lại lớn, thiếu dưỡng khí làm cho hôn mê, nếu không có Đinh Nhị Cẩu, phỏng chừng hai người cũng phải thiếu dưỡng khí mà chết.

    Chỉ chốc lát sau, Khấu Đại Bằng từ từ tỉnh dậy, đôi mắt còn mê man, ngơ ngác nhìn hai người, khi thấy Đinh Nhị Cẩu, trong ánh mắt ông như không ngờ đến lại có người, đồng thời sắc mặt còn có chút khiếp sợ, vì thế ông nhìn về phía người phụ nữ cảnh sát, thấy cô lắc đầu, ý bảo ông cái gì cũng không nên nói.
    – Chị Cảnh sát, chủ tịch xã đã tỉnh lại, tôi đi về trước nhé.

    Đinh Nhị Cẩu chẳng ngờ, hắn không nói những lời này thì còn may, nhưng khi nói những lời này, Khấu Đại Bằng làm sao có thể để cho hắn đi, vì thế ông nháy ánh mắt với người phụ nữ cảnh sát.
    – Cậu em, chớ vội đi, ngồi xuống chúng ta trò chuyện chút.
    Khấu Đại Bằng nói.

    Đinh Nhị Cẩu tuy rằng tuổi trẻ, nhưng là tiểu thuyết xem không ít, hắn biết chuyện tương tự như thế này, sau đó sẽ có khả năng phát sinh,chính là giết người diệt khẩu, vì thế hắn ngồi xổm cách đó không xa, nhìn một nam một nữ này, tùy thời mà chuẩn bị bỏ chạy…..

    – Cậu là người thôn nào?
    Khấu Đại Bằng trong ánh mắt giờ tản mát ra nồng nặc sát khí, ở bên cạnh người phụ nữ cảnh sát nhìn thấy ông ta như thế, tim cũng đập nhanh không thôi.
    – Thôn Bang Tử Dục
    – Này, hơn nửa đêm cậu không ở trong nhà ngủ, chạy tới hẻm núi này làm gì ?
    Khấu Đại Bằng kỳ quái hỏi, hắn hoài nghi có thể đây là người đang theo dõi mình.

    – Ở trong thôn gây rối, thôn trưởng đang tìm tôi, tìm được rồi không đánh chết tôi mới lạ.
    Đinh Nhị Cẩu không có gì che giấu, thành thật nói.

    – Trưởng thôn …. cậu nói là Đinh Đại Khuê phải không? Cậu làm gì mà chọc hắn.
    Khấu Đại Bằng trong lòng tức giận, Đinh Đại Khuê này làm lớn chuyện như vậy đối với đứa bé làm gì, hắn không nhớ là nếu không đứa bé này, hắn đêm nay có thể anh dũng hi sinh vì nhiệm vụ rồi.

    – Ưm..ưm.. nhìn lén vợ ông ta tắm..
    Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng vò đầu nói.

    – A, ha..ha…
    Vừa nghe là lý do này, Khấu Đại Bằng không khỏi nở nụ cười.
    – Nhóc, chúng ta làm một giao dịch được không?
    – Giao dịch?
    – Đúng, chuyện đêm nay cậu không cùng bất luận kẻ nào nói ra, tôi cho cậu một khoản tiền, cậu tính đi, chỉ cần tôi ra khỏi đây, sẽ đưa tiền liền cho cậu
    – Tôi không lấy tiền, tôi cũng sẽ không nói ra với ai..
    – Không được, cậu nhất định phải lấy, nói cách khác cậu không cầm, tôi làm sao có thể an tâm.
    Khấu Đại Bằng cười có chút đối trá, nhưng nét mặt đó, Đinh Nhị Cẩu không nhìn thấy được.

    – Không cần.
    – Nhất định phải lấy !
    Khấu Đại Bằng tiếng nói đột nhiên nghiêm nghị.

    – Này… có thể hay không đổi lại cách thức đi, tôi không lấy tiền?
    – Cậu muốn cái gì, nói đi..
    Khấu Đại Bằng sắc mặt hòa hoãn lại một chút nói.

    – Tôi muốn làm cảnh sát, tựa như chị cảnh sát này giống nhau, mặc quần áo như thế…..
    Đinh Nhị Cẩu chỉ vào bên cạnh nữ cảnh sát nói tiếp.
    – Tôi muốn làm cảnh sát,
    – Vậy mà cậu cũng nghĩ ra được? Cậu cho là muốn làm cảnh sát là có thể làm à, không được, đổi cái khác…
    – Không, tôi chỉ muốn làm cảnh sát..
    – Cậu…
    Khấu Đại Bằng nhất thời chán nản.

    – Nếu không, trước hết để cho hắn làm đội viên liên phòng là được, lừa gạt trôi qua thời gian đã.
    Bên cạnh ông ta, người phụ nữ cảnh sát nhỏ giọng nói với Khấu Đại Bằng.
    – Được rồi, ngươi bao nhiêu tuổi?
    – Mười tám tuổi.
    – Được rồi… ngày mai đến xã tìm tôi…

    Được câu khẳng định trả lời thuyết phục, Đinh Nhị Cẩu nhảy lên một cái, biến mất trong đêm tối, mẹ nó, ông về sau là cảnh sát rồi, Đinh Đại Khuê nếu dám chọc ông, ông liền đem người bắt lại, ông lại còn muốn mỗi ngày xem vợ của ngươi tắm rửa, mẹ kiếp, hóa ra ông vẫn còn có phúc đấy.

  • Người vợ hiện tại của tôi

    Chào các bạn, mình là tác giả của truyện “Ngân” , như đã hứa, hôm nay mình xin kể cho các bạn về người vợ hiện tại của tôi. Bạn nào chưa đọc truyện “Ngân” thì bấm vào link này để đọc nhé: http://truyensextv2.cc/ngan/

    Trong công ty nó làm lại có đứa thích nó… – Hương – Người huế mà giọng nào cũng nói được… Nó cũng chẳng biết con bé thích nó là vì cái gì… Và Đó cũng là một trong những ẩn số mà nó chưa bao giờ giải thích được…
    – Anh…
    – Gì?
    – Đi ăn đi? – Con bé nhìn nó thích thú còn nó thì đang cặm cụi làm nốt đống giấy tờ..
    – Anh không đói… Em đi trước đi… – Nó nói mặt vẫn cắm xuống… Thế là con bé mặt xị đi mất…
    Con bé xinh lắm… Theo nó thấy là con gái ngành thiết kế như nó thì hiếm.. Nhưng có thì lại rất xinh… Công ty nó là bằng chứng… Cứ nhan nhản ra đấy thôi…

    Nhưng nó từ ngày gái mất chưa có một phút nào là nghĩ đến việc sẽ yêu thêm một ai khác…

    Mấy đời bánh đúc có xương…

    Mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng…

    Nó sợ làm bé khổ… Bé là hy vọng sống duy nhất của nó… Nó cũng đã từng nghĩ chỉ cần bé lấy chồng rồi ổn định là nó sẽ trở về với gái… Nó xa gái quá lâu rồi…

    Ở vùng đất này… Nói thì là mới chứ bố nó đều quen thuộc với nơi này rồi… Nó cũng đã thuê được một căn phòng khác, đẹp hơn để ở… Lương hàng tháng cũng dư ra kha khá… Chưa tính việc nó nhận ngoài…

    Công việc thì bắt buộc nó phải va chạm nhiều nên con người nó trở nên cứng cáp hơn… Không phải chỉ riêng cái đầu mà nó đã biết cái gì nên nhịn và cái gì không nên nhịn… Mỗi lần là một bài học… Làm được hai tháng mà nó phải về nhà tới 4 lần vì sinh nhật bé và nhớ gái… Lần nào về cũng ra với gái đầu tiên… Nhổ hết cỏ dại rồi mới lếch thếch đi bộ hoặc taxi về…

    Tháng 3 ở đà nẵng và quê nó không khí một trời một vực… Nó đang chuẩn bị đi uống cafe thì bị con bé chặn lại…
    – Anh…
    – Ơi…
    – Đi uống cafe không mời em à?
    – Em mời sếp kìa… Anh đi mua rồi mang về phòng uống thôi…
    Thế là con bé lại xị mặt xuống…

    Nó nói vậy vì nó biết ông sếp thích con bé nên nó cũng muốn tránh càng xa càng tốt… Đỡ mệt…

    Tháng 4 cũng đến… Con bé cũng gần như là ghét nó… Nó kệ… Vậy càng tốt… Nhưng có những định mệnh mà chẳng ai ngờ tới… Nó gặp lại chị… Chị vẫn xinh… Chị học quản trị kinh doanh ở đây… Hai đứa ngồi uống cafe tâm sự
    – Anh dạo này sao rồi?
    – Cũng ổn ổn thôi… Công việc thì cũng tà tà…
    – Bé khỏe không anh?
    – Nó khỏe như con trâu ấy… Lần nào về cũng bắt vật nhau… – Nó bật cười.
    – Mà Vy sinh năm 91 à?
    – 90.
    – Thẻ kìa…

    Nó nói làm chị ngượng… Hóa ra chị sinh năm 92 nhưng đi học sớm một năm nên phải đổi thành 91… Nhưng nó không hiểu sao phải nói dối tuổi với nó làm gì? Hỏi mãi chị cũng chẳng nói… Buổi gặp kết thúc khi nó phải về công ty đi gặp khách hàng… nửa tháng sau thì chị mời nó đến dự sinh nhật… Nó từ chối không được nên đành phải đi… Nó chọn sơ mi xanh nhạt và quần vải… đi làm nhiều nên mặc quần vải đâm ra quen. Rồi đi đến chỗ quán chị tổ chức sinh nhật…

    Đến nơi… Nó bước vào trong căn phòng gần cuối hành lang… Căn phòng rộng nhất… rất bắt mắt… Cái này theo nó là thuê người trang trí… Vì từng chi tiết được làm một cách rất tỉ tỉ… Nhưng cũng có thể là nó sai…

    Đa số toàn là người tầm tuổi chị… Một số ánh mắt soi mọi nó… Nó nhận ra thanh niên Nam… Thanh niên nhìn nó khó chịu… Nó khinh… Rồi chị đến… Chị mặc cái váy trắng… Đẹp… Rất đẹp…

    Lễ sinh nhật diễn ra… Nó chọn một chỗ trong góc để ngồi… Thanh niên Nam lên làm MC. Nói chuyện cũng có duyên lắm… Bài hát chúc mừng sinh nhật của Phan Đinh Tùng vang lên… Nhìn chị vui lắm… Cuộc vui bắt đầu khi chị hát bài gì đó nó cũng chẳng nhớ tên nữa… Chị hát hay khỏi bàn… Một bài hát vui vẻ… Thanh niên Nam lên cầm mic… Lòng vòng vài câu là nó biết thanh niên định tỏ tình nên nó lấy bao thuốc ra khỏi túi quần rồi đi ra ngoài… Nó không muốn biết kết quả…

    ” Pạch… ”

    Tiếng bật lửa lên là nó rít một hơi dài… Nó cảm thấy không thoải mái cho lắm… Làn khói mỏng làm cơ thể nó nhẹ nhàng hơn… Làm thêm vài hơi nữa thì nó dập điếu thuốc và đi vào trong phòng vệ sinh… Khi đi ra nó gặp thanh niên Nam nhìn nó hằm hằm. Chẳng nói gì lao thẳng về phía nó túm cổ áo…
    – Mày bị cái đéo gì mà bám dai như đỉa thế? Vợ cũ mày chưa đủ để mày sáng mắt ra à?
    Máu nó dồn lên não.. Thanh niên đang định đấm nó thì tay trái nó nắm chặt cái cổ tay của thanh niên lại…

    ” Bụp… ”

    Nó đấm thẳng vào mặt thanh niên… Bị bất ngờ và thêm phát đấm thanh niên ngửa mặt ra sau… Nó lấy tay trái túm cổ áo đấm thêm cho phát nữa và cuối cùng là một đạp làm thanh niên ngã dúi dụi về phía cánh cửa cái rụp… Mọi người trong phòng nghe có động nên ra ngoài xem… Nó tiến lại gần thanh niên Nam đang lồm cồm bò dậy… Định túm cổ cho thêm mấy phát nữa thì chị nắm vai nó kéo lại phía sau và chạy ra đỡ thanh niên… Đám bạn thanh niên thấy bạn bị đánh thì có ý muốn ăn thua với nó… Nó chẳng sợ… Đây là quán quen của ông bố nó. Ngày mới xuống chưa thuê được nhà là nó cũng phải ở đây cả nửa tháng… Chai mặt luôn rồi…

    Bóng dáng mấy ông bảo vệ đến vì có cam soi làm mấy thằng bạn của thanh niên dừng lại… Giờ mới để ý mũi thanh niên chảy máu..
    – Hai người làm cái gì thế? – Tiếng của chị
    – Nó… – Thanh niên chỉ về phía nó… Cay cú…
    – Ngày trước mày bịa chuyện cho tao. Cho người đánh tao. Tao có thể nhịn. Còn giờ mày động vào tao thì được. Nhưng bất cứ ai nói đến cô ấy đặc biệt là mày thì tao đéo nhịn đâu. Của mày thì mày giữ. Đéo ảnh hưởng đến kinh tế nhà tao. Còn nếu mày thích thì vào đây…

    Câu nói của nó làm chị ngớ người. Có lẽ chị chưa biết nó thay đổi nhiều…

    Nó thấy chị vậy thì cũng xuôi xuống. Chẳng muốn ăn thua nữa… Ít nhất hôm nay cũng là sinh nhật của chị… nên tốt hơn hết là nó nên đi về… quay sang chị
    – Xin lỗi Vy nhé… Tôi quá đáng rồi…
    Nó nói xong là đi thẳng ra ngoài…
    – Mày cứ đợi đấy – Tiếng thanh niên nói vọng ra phía nó.
    – Còn gặp nhau nhiều… – Nó quay lại cười nửa miệng.

    Châm xong điếu thuốc lá là nó lên con dream thái và đi thẳng… Nó giờ là vậy… Yêu ghét rõ ràng… Có người nói nó sống phũ.. Nó chỉ cười… Vậy cuộc sống mới đơn giản được…

  • Chuyện tình buồn

    Câu chuyện của mình bắt đầu từ lúc bắt đầu vào cổng trường đại học…

    Mình bước vào trường đại học với cái danh hão là điểm cao nhất khóa, cũng chẳng có gì đáng để khoe vì sau khi vào rồi mới thấy học đại học khác hẳn phổ thông, và 29, 30 điểm cũng chẳng khác gì thằng vừa đủ điểm. Nhưng vì cái đó mà kéo theo vô số chuyện sau này, rắc rối cũng có, nhưng cũng nhờ nó mà mình gặp được một trong những người con gái yêu thương mình sâu đậm nhất..

    25/9/XXXX – Ngày nhập học

    Ông già hói giống y Japp Stam, kéo cái kính trễ xuống nhìn tập hồ sơ rồi ngước lên nhìn mình:
    – Anh “Nguyễn Đăng C” , cán bộ lớp mà anh đến muộn thế này à? Tôi cho anh nghỉ bây giờ!

    Mình nghĩ bụng không làm càng tốt, báu bở gì làm cu li, tốt chả ai khen, sai thì không bao giờ chúng nó quên. Nhưng vẫn nhã nhặn đáp lại vì có quá nhiều kinh nghiệm viết bản kiểm điểm hồi còn học cấp 3 vì tội “bật giáo viên”
    – Em nghĩ còn lâu mới đến lượt mình nên ra cổng trường ngồi ạ.
    – Hừm, anh làm lớp trưởng.
    – Em ạ? Tại sao ạ? – Hỏi xong mới thấy hơi ngu, nhỡ ông kia đang cáu ông ấy lại chửi cho.
    Lúc ấy thì chị ngồi bên cạnh ( rất xinh và trắng – giờ vẫn đang làm ở trường mình, mỗi khi coi thi cùng nhau vẫn trêu mình là thằng lắm mồm thích thắc mắc) mới nhẹ nhàng giải thích.
    – Cái này là Khoa phân công, em làm cán bộ lớp thì phải chú ý lịch học cho các bạn, rồi chủ động tìm thầy cô xin giáo trình nhé…. Bạn Đ là lớp phó học tập, bạn T là lớp phó đời sống…..vv.. Đây em cầm lấy danh sách lớp rồi mai học chính trị thì điểm danh các bạn.
    – Vầng ( không phải Vâng)

    Thực ra cấp 3 mình bị kìm kẹp và khuôn mẫu giáo điều lắm rồi, vào đại học mình hy vọng là nơi để tự do bay nhẩy, ai ngờ chưa gì bị quàng ngay cái vớ vẩn này. Vừa thất thểu quay ra vừa đọc danh sách thì 2 tay mình chạm ngay vào 1 cái vòng 1 – mềm. Mình khựng lại, gái cũng khựng lại. Ngước lên nhìn thì ngay lập tức mình đứng hình: Xinh, da trắng, môi đỏ, gọng kính hồng, đang đeo headphone. Bản lĩnh của 1 thằng đã được gái tỏ tình, mặt lạnh te, nuốt nước bọt thật nhẹ, mình lách qua.
    – Xin lỗi.
    – Không sao ( Cười mỉm, mình rất gét ai cười mỉm, sau này suốt ngày bị mình nhắc lại trêu)
    Chạy ra ghế ngồi đọc nốt tờ danh sách, chưa kịp đến nơi đã nghe thấy tiếng quát ầm ầm:
    – Cô vào đến đây rồi còn đeo tai nghe à!????
    – Em xin lỗi, blab la bla…

    Mình quay lại với cái nhìn thương cảm, khổ thân con bé, ông này chắc đến ngày rồi. Lúc này mình mới quan sát được toàn bộ em nó: áo thun xanh, quần ngố, giày búp bê, túi quai chéo… rất phong cách.

    Đến 5 phút sau, mình vẫn cứ lơ ngơ cầm tờ giấy danh sách, đang tính không biết sẽ nói thế nào để xin thôi cái chức vụ trên trời rơi xuống này thì thấy gái lù lù tiến đến:
    – Chào bạn.
    – Uhm, chào bạn.
    – Tớ là M.
    – Uh, tớ là C, chào bạn.
    – Tớ cùng lớp với bạn đấy, bắt tay cái nhỉ?
    – Thế à, ừ…
    Rồi mình đưa tay ra bắt, mình vẫn có thói quen lạnh lùng với con gái, chẳng phải kiêu mà chỉ đơn giản là thà không nói còn hơn nói linh tinh.
    – Bạn là Lớp trưởng à?
    – Uhm, hiện giờ là thế
    – Tại sao lại hiện giờ?
    – Vì tớ sẽ xin nghỉ?
    – Nghỉ? Sao lại nghỉ?
    – Vì tớ không thích
    – Bạn lạ nhỉ?
    – Uhm.
    – Mà này, tớ biết bạn trước rồi nhé.
    – Uhm.
    – Bạn không ngạc nhiên à?
    – Thì vừa nãy chắc làm hồ sơ chị kia nói chứ gì.
    – Không phải đâu.
    – Ừ.
    – Sao bạn không hỏi tại sao?
    – Thế tại sao? – Mình cáu rồi nhưng vẫn bình tĩnh.
    – Bí mật.

    Con điên – mình nghĩ. Khác tỉnh, biết nhau thế nào được, mà biết thì kệ mày chứ. Nghĩ cách để thoát khỏi em này 1 cách lịch sự, mình nói hết sức nhẹ nhàng:
    – Bạn hút thuốc lào hay uống trà đá không? Ra ngoài cổng ngồi đi.
    – Ai lại rủ con gái đi hút thuốc lào, tớ ra uống trà đá được không? Hihi…
    – Oke, vậy đi – nói vậy thì mình chịu.

    Ngồi trà đá, thấy mặt mình cứ trầm ngâm, gái mở lời trước.
    – Lúc nào C cũng lạnh lùng thế à?
    – Cái này bạn phải hỏi bố mẹ tớ – Mình làm mặt mếu máo.

    Ngồi mãi mà chẳng thấy nói gì, mình cứ bắn thuốc lào rồi uống nước, lầm lì chẳng nói gì, có vẻ nàng cũng hơi khó chịu.
    – Tớ ngồi đây C không thích hả?
    – Đâu, đâu có.
    – Vậy sao mặt trầm ngâm thế C? Nhớ người yêu cũ à? Hihi…

    Cũ? Cũng đúng, người yêu? Cũng chẳng phải, vì đã nói gì với nhau đâu. Đến bây giờ vẫn chẳng là gì của nhau cả!

    14/2/XXXX

    H: Ê, C, tặng gì cho em không? 14/2 đó.
    Mình: Không, kệ nó
    H: Mày định để thằng khác nó cướp mất à? Sáng giờ tao thấy mấy thằng qua lớp nó tặng quà rồi đấy, cả mấy thằng lớp mình nữa.
    Mình: Thì kệ nó, nó chả biết tao là ai giờ đi tặng quà, điên.
    H: Mày mới điên, không có lần đầu sao làm quen được. Tao nói với nó về mày đầy rồi, yên tâm đê.
    Mình: Thôi xin, kì 2 rồi, giờ vướng vào yêu đương mệt lắm.
    H: Thế mày có thích nó không?
    Mình: Sao không? Yêu mịa rồi.
    H: Thế! Ai bắt mày yêu bây giờ, mà mày tán nó chắc gì đã được, cứ thử đi, 14/2 rồi 8/3 làm cái nữa rồi toán tiếp.

    Thấy cũng có lí, mình với nó lẹ làng như 2 con mèo chạy ra sau lớp, bật tường, men theo mấy dãy nhà giáo viên rồi vòng ra cổng trường. Hồi ấy chẳng có tiền, nhớ trường mình có học bổng được đâu 30K 1 tháng, nhưng thôi có còn hơn không. Chọn linh tinh mãi cuối cùng mua phong kẹo Alpenliebe: ngọt ngào như vòng tay âu yếm, trị giá 2.5K!

    H: Kẹo kéo thế mày?
    Mình: Chả biết mua cái gì, cái này có khi lại độc. Thực ra là cũng chẳng hi vọng gì đâu – mình nghĩ.
    H: Thôi cũng được, tao cũng chả biết mua gì.

    Về lớp, mình xé vở, nắn nót ghi tờ giấy “ Chúc C (cũng chữ cái đầu là C nhé) lễ tình nhân vui vẻ, ấm áp” Sến. Quấn 1 vòng vào phòng kẹo rồi quẳng qua cho thằng H đi ship hàng. Ngồi nín thở chờ. Lúc sau thấy thằng bạn về, mặt tỉnh bơ.

    M: Tình hình sao?
    H: Nó cầm rồi
    M: Chả lẽ nó vứt đi. Mày có bảo của tao không?
    H: Chả lẽ bảo của tao! Cho cũng không thèm. Thích anh tán từ hồi nó còn bé (gái là hàng xóm nhà thằng H cũ)
    M: Này, đm xúc phạm, ngon nhất cái lớp đấy đấy.
    H: Xì, mày quên sáng nay tao đèo ai đến trường à.

    Ờ, giờ mới nhớ ra sáng nay 2 anh chị đèo nhau đi ăn sáng xong mới đến trường. Bồ nó là em P, thân với gái, học lớp Văn, xinh lắm, nhà bán sữa ông thọ (hôm nào cũng bắt con bé vác hai hộp to đùng vừa đi học vừa giao hàng nhìn rất tội :3). Mk, trông cái thằng đen đen mà mồm miệng thì thôi rồi, cua được con bé xinh, dáng lại ngon nữa.

    Cả tiết hôm ấy ngồi học lơ tơ mơ không biết em ấy nghĩ gì, chắc mẩm chả hy vọng gì đâu, ra chơi đang định kéo mấy thằng đi WC tập thể, thì tự dưng thấy ớp nhốn nháo, một lũ lớp nhao nhao lên:
    – C ơi, ra gái gọi! (Mk chúng mày)
    – Thằng này khá, em C lớp Anh sang tận nơi tặng quà kìa…. hô hô

    Mình đẩy thằng H : Ra đi
    H: Mày điên à? Để tao yêu hộ luôn nhá!?
    Mình bước ra cảm tưởng như trên sàn catwalk, lâng lâng lắm, xung quanh là những ánh mắt ngưỡng mộ kèm GATO, nhất là của mấy thằng cũng cua em C mà mình biết. Oai lắm.
    C: Chào C
    Mình: Chào C
    C: Cảm ơn bạn nhé
    M: Gãi. Uh, không có gì đâu. Gãi.

    “MK, sao ngứa thế không biết.”

    C: Cái này cho bạn
    M: Cái gì đấy? Mình thấy 1 cục tròn tròn, thuôn thuôn, ngắn ngắn.
    C: Bạn cứ về mở ra nhé. Thôi mình về lớp đây.
    M: Ừ, chào bạn nhé

    Mặt mình như quả gấc bước vào lớp, 2 mắt thất thần, mơ màng trong tiếng hú hét của bọn lớp. Vừa ngồi xuống chỗ cái thằng H với 2 thằng bàn trên xồ xuống cướp lấy cục thuôn thuôn của mình. Biết là chống cự vô ích nên đành để chúng nó dày vò, lột áo lôi bằng được “cục” quà.
    – Mình cùng ăn nhé, chia cho C 1 nửa này… Hahahahaha.
    Em C này sến vđ…

    Mình đỏ mặt, vừa chửi vừa giằng lại nhưng nào có được, có vài cái hột kẹo thì 3 thằng chúng nó chia nhau bỏ tõm vào mồm. Cuối cùng quà Valentine của mình năm ấy chỉ còn là tờ giấy, nét chữ nắn nót, giấy lại còn thơm thơm nữa, đúng là con gái. Ngắm đi ngắm lại, mơ màng tí nữa quên giờ thể dục, bà giáo này bắt mình làm kiểm điểm 2 lần rồi, có thù hằn . Mình vẫn nhớ lúc nào câu cửa miệng cũng là “cô thương chúng mày lắm”, mà củ hành thì thôi rồi.

    Sau hôm đó thì mình với C không gặp nhau mấy, vì 2 đứa đều học suốt, sáng học lớp bình thường, chiều học môn chuyên, tối học thêm. Cái trường mình rất lạ, như kiểu muốn giữ bản sắc và khẳng định vị trí với các trường khác nên lớp 12 rồi vẫn bắt học môn Chuyên trong khi nhiều đứa nó thi trái ngành, kết quả là cả lớp mệt mỏi, trong khi kiến thức thì chẳng liên quan gì đến thi đại học.

    Ngày nào cũng lặp lại cái chu trình sáng học, chiều Chuyên, tối ôn lò ấy đến phát ngán. Thỉnh thoảng mình có đưa gái về, 2 đứa cũng đỡ ngại ngùng hơn. Gọi là đưa đón nhưng mỗi đứa 1 xe đi song song, đạp xe mệt nghỉ về đến nhà em ý cách trường gần 2 cây số lại đạp quay lại trường để về cùng bọn bạn, làm bọn nó chờ chửi quá trời. Nhưng không sao, nghe chửi mà vẫn cười.

    Ngày 8/3

    Mình: Mình tặng C, chúc C thi đỗ vào trường C mong muốn.
    C: Cảm ơn C nhé. Chiều nay mời C vào nhà tớ chơi nhé, tớ có món này cho C ăn.
    M: Thật á. Sướng. Vậy chiều nay tớ vào.

    Chiều hôm ấy chải chuốt ngon lành, hì hụi phóng trên con mini chiến thẳng tiến nhà em C. Nhà em nó thì ở dưới dốc, lúc đến thì thả sướng lắm, mỗi tội lúc về thì cứ gọi là …. Đang phơi phới thì tự nhiên thấy mấy thằng lố nhố đứng trước cửa nhà em, cộng với 1, 2 bó hoa to tướng. Gạt mồ hôi lau lại kính trước khi tiến gần thì nghe mấy giọng quen quen.
    – Ê, nhanh nhanh con lợn.

    Hóa ra là 3 thằng bạn. Sao chúng nó lại ở đây nhỉ? Hôm nay chỉ có mình thôi mà?.
    – Sao bọn mày ở đây?
    – Hôm nay tổ chức 8/3 nhà C mà.

    Vậy là hóa ra chả có gì khác nhau cả, bạn bè cả thôi. Mình chán nản, thở hắt ra. Đứng 1 lúc thì thấy tiếng mẹ em ý ra mở cổng:

    Mẹ C: Vào nhà các cháu
    4 đứa: Cháu chào bác
    Mẹ C: C đâu? Dậy tiếp khách! ( nghe như gọi gái vậy )
    C: Vâng, bọn con ra đây – Bọn con?

    4 thằng đực ngồi xem tát ao được 1 lúc thì thấy em C với 3 em đi ra. Nhìn em nào cũng mặc quần ngố, chân đất, áo phông ngắn tay bó sát sạt làm cả lũ cứ đơ ra. So với các em hot girl bây giờ thì chẳng là gì nhưng cách đây 10 năm thì ăn mặc như vậy là đủ làm con trai đứng hình rồi.

    Rồi chào hỏi, giới thiệu linh tinh… bla bla bla. Mọi người cũng biết nhau cả rồi, trừ mình ra. Gái có nhiều bạn thân lắm (có lẽ vì thế mà sau này lúc cần thì chẳng có ai bên cạnh, đúng kiểu thân ai người ấy lo), trong số đó thì có em L, em K, em P. Em P thì thằng H bạn mình nó xử lý rồi, còn em L với K thì 2 thằng H2 với T nó đang cua, vì thế mà nhóm này dưới sự kết nối của thằng H, gái và em P hay đi cùng nhau sữa chua, bánh rán, chè cháo này nọ. Mình thì bọn nó rủ toàn trốn, vì lúc ấy mình thích gái lắm, nhưng ngại nên toàn trốn. Ngu.

    Hôm ấy gái làm bánh chuối với bánh khoai, mình chẳng hứng thú gì với mấy món bánh trái nhưng được chạy đi chạy lại, lon ton làm với gái là vui lắm rồi. Gái công nhận là “dam dang”, con út trong nhà được cưng lắm nhưng được mẹ dạy dỗ từ bé nên việc bếp núc với em ý chả có gì khó khăn. 2 đứa ngồi cạnh nhau trông bếp, cứ thằng múc thằng lật, đang ngồi thì mình trông thấy củi yếu nên mới thò tay xuống cầm thanh củi đẩy vào đúng lúc em C cũng có ý định, 2 tay chạm vào nhau (thực ra là chạm có vài ngón thôi), 2 đứa nhìn nhau, mặt gái đỏ lên xong quay đi chỗ khác. Như trong phim. Nhìn yêu lắm. Gái chữa thẹn:

    C: Thôi để tớ làm cho, C cầm lên cho mấy bạn ăn đi
    Mình: Ừ, xong tớ xuống luôn…
    Mình linh cảm mọi thứ đã đơn giản hơn.

    Quay lại lại ngồi xuống tiếp tục ý đồ của mình, 2 đứa cứ thế làm mà chẳng ai nói với ai câu nào. Bất ngờ mình chụp lấy tay trái em nó, gái thấy thế hơi giật lại, nhưng nhẹ thôi.

    C: Gì thế C? Ngước lên nhìn mình thấy 2 mắt mình đang trợn tròn thế là gái lại cúi xuống, mấy sợi tóc mai lòa xòa trước mặt.
    Mình: C làm bạn gái tớ nhé? Tớ thích C lắm.

    Gái không nói gì, và tay cứ để trong tay mình một lúc khá lâu. Mình đã nghĩ là mọi chuyện coi như xong, thì…

    C: Có sớm quá không C?
    M: Ý C là sao?
    C: Mình thấy còn sớm quá C ạ, đúng là tớ cũng có tình cảm với C thật, nhưng cái gì sớm đến thì dễ đi lắm, dễ được dễ mất, nên mình cứ để cho mọi chuyện thật là chín nhé ( Nghe như nấu cơm )

    Nói xong, gái rút tay khỏi tay mình và làm tiếp, còn mình thì đã đứng hình từ sau câu nói đó rồi. Chắc thấy mình cứ lặng im như thế gái mới lên tiếng:

    C: Được không C?
    Mình: Không!
    C ngước lên nhìn mình đầy vẻ ngạc nhiên. “Sao lại không?”

    Mình: Bây giờ sắp thi đại học rồi, mình không muốn lằng nhằng!. (Hồi ấy mình hổ báo lắm các ae ạ, mà có lẽ bây giờ vẫn thế, bản chất không thay đổi, có chăng là kiềm chế bớt thôi, kể cả với những người con gái sau này cũng vậy, hoặc 100% hoặc không là gì)

    C: thì chính vì lí do đó, nên mình không muốn để chuyện yêu đương ảnh hưởng đến việc thi đại học của 2 đứa mình. Nếu C hiểu tớ thì cùng cố gắng nhé, còn không thì tớ đành chịu vậy, C hiểu cho tớ.
    Mình: Mình không hiểu!

    Rồi mình đứng dậy đi lên nhà luôn. Phũ – có thể dùng từ đó, nhiều khi rất tốt nếu muốn chiếm lấy tình cảm của người phụ nữ, nhưng nhiều khi lợi bất cập hại!
    …………….

    Nghe em ấy nói thế mình biết ý là em ý chịu mình rồi, thi đại học xong thì sẽ là 1 cặp, nhưng hồi đó tính trẻ trâu, muốn phải được ngay, mình phủi đít đứng dậy luôn, để lại em nó cứ lơ ngơ dưới bếp. Mình lên nhà ngồi chém gió. Hôm sau đó thì mình chẳng muốn gặp gái, mấy thằng bạn cứ lượn lờ hỏi han suốt. Sáng ấy gái đi qua lớp mình, (gái là Thanh niên kiểm tra – chuyên gia chỉ điểm cho người ta sửa chứ không trừ điểm ai bao giờ ) , thấy dáng gái là thằng H lao ra ngay, lúc về nó căn vặn mình:

    H: Mày làm gì mà hôm qua con C nó khóc ghê vậy?
    M: Khóc? Sao mà khóc?
    H: Mày không biết sao tao biết được.
    M: Kệ nó đi, xong rồi.
    H: Xong là sao?
    M: Là tỏ tình rồi, đứt rồi.

    Thằng H thở dài rồi lại quay về với đống sách vở của nó. Mình cũng giở sách vở ra mà chả chữ nào chui vào đầu. Thực ra nói cứng như vậy nhưng những ngày sau đó mình vẫn giữ thói quen thỉnh thoảng đưa gái về, ngu gì mà bỏ qua, có điều tuyệt nhiên không nhắc lại gì chuyện hôm đó, 2 đứa ngầm hiểu với nhau rằng sẽ chỉ đợi thi đại học xong. Gái cũng quan tâm đến mình lắm, thỉnh thoảng lại đưa cái này cái kia, đan khăn, găng tay… Mình biết ý gái muốn gì chứ không phải không. Nhưng viết đến đây thì lại thấy nguyên vẹn kí ức thời gian đó trở về, và đến giờ vẫn không giải thích được tại sao con gái lại hay nói dối những chuyện nhỏ nhặt? Để làm gì? Lí do thì bao giờ cũng là “em không muốn người mình yêu hiểu lầm”, nhưng họ không biết được nó mới là khởi nguồn của mọi hiểu lầm.

  • Nụ cười tỏa nắng

    Reng… reng… reng…

    Chiếc đồng hồ báo thức kêu inh ỏi phá tan cái không khí tĩnh mịch của buổi sáng, đồng thời phá tan giấc ngủ của một thiên tài là tôi. Tôi choàng tỉnh dậy, mắt mũi lơ mơ, đưa tay đấm thằng mặt cái đồng hồ mắc dịch kia:

    – Nhức đầu quá, im cho bố ngủ!

    Cái đồng hồ rơi xuống nền gạch làm cái “rầm”, pin piếc văng tung toé. Tôi hơi giật mình nhưng chắc cũng chẳng sao, tối về lại sửa ấy mà. Tôi phóng vô WC làm vệ sinh cá nhân, cạo hết những chỗ cần cạo, lôi chai Oxy ra mà chà lên mặt, cảm giác mát lạnh thanh khiết ập đến như vừa uống Trà Xanh 0 độ vậy.

    Hôm nay là ngày đầu tiên của năm lớp 10, đến trễ chắc chẳng hay ho cho lắm – nghĩ vậy tôi xách con Wave ghẻ ra phóng lên trường, à nói vậy chứ đi chậm lắm, phóng nhanh mà bị mấy chú công an bắt được thì chỉ có nước lên bảng đếm số. 5 phút sau, tôi có mặt trước cổng ngôi trường Nguyễn Văn Trỗi “thân thương” này, miệng thở dài ngao ngán:

    – Lại một năm chán nản rồi đây!

    Tôi gửi xe ngoài cổng trường, bước vô tìm cái lớp A15 “yêu quý” mà tôi sẽ gắn bó 3 năm tiếp theo. Lò dò một hồi thì tôi thấy bà cô chủ nhiệm, thật tình tôi có ấn tượng với bả vì mặt bả rất giống Tiểu Long Nữ – Lưu Diệc Phi và tôi thì khoái Cô cô Long đừng hỏi.

    Nói là “bà cô” chứ thật ra bả còn trẻ lắm, chỉ chừng 25 – 26 tuổi thôi, gương mặt thanh tú, da trắng, tóc dài xoã ra, mái chải lệch qua một bên, phải nói là nhìn rất đẹp là đằng khác, nghe ông anh tôi nói mấy ông thầy trong trường cưa bà dữ lắm mà không thấy “đổ” toàn ôm hận ngồi khóc với đám học trò mặc dù bả từ chối nhẹ nhàng lắm, tại sao ông anh tôi biết ư? Vì muốn gặp bả thì chỉ có ở trên trường thôi chứ bả mà đã về là ai rủ cũng không đi, lớp ông anh tôi biết điều này nên mỗi lần thầy chủ nhiệm lớp ổng nói chuyện với Cô cô Long của tôi thì đều bị đám học trò rình mò và ôm bụng cười nắc nẻ.

    Mặc dù bề ngoài thì hiền hiền xinh đẹp vậy chứ bả dữ lắm, mới hôm nhận lớp đã bắt mấy thằng tóc dài phải về xử lý ngay, không là bả cạo đầu trước lớp và tôi cũng là một trong số đó. Bất giác tôi đưa tay lên sờ sờ quả đầu mới cạo của mình, lôi con Iphone 3G ra làm gương soi, “Nhìn cũng đẹp trai ra phết” – tôi nghĩ thầm trong đầu vậy kèm theo bộ mặt cười dâm đãng và khả ố. Chợt có một bàn tay khẽ đập vào vai tôi, tôi lúc này như khi đi bê trộm trụ mà bị bọc đầu vậy (mấy bác chơi LOL chắc hiểu), giật bắn người quay ra sau:

    – Khỉ gió thằng nào nhìn lén bố mày thế? – Tôi hỏi liều vì sợ nó nhìn lén một thằng đẹp trai là tôi soi gương với bộ mặt dâm tà khi nãy.

    – Hihi, tui Huyền nè, lớp đang chờ kìa, vô xếp hàng đi, sao mặt ông gian dữ vậy? – nhỏ Huyền tổ trưởng tổ 2 của tôi hỏi trong ánh mắt ngây thơ dại khờ, mà ẩn chứa nhiều hiểm nguy rình rập.

    – Ờ… ờ, tui vô nè… vô liền nè! – Tôi lấy lại bình tĩnh và khí khái nam nhỉ đáp không quên nhe rằng nở một nụ cười đậm chất Jvevermind.

    – Ui, mặt ông nhìn… dâm dâm sao á! Tui… tui vô lớp đây! – nhỏ cười, 2 má đỏ ửng lên nhìn mà muốn đè ra hôn cái.

    Nói thật lúc đó tôi đang ngất ngây với em nó rồi, người đâu mà cười dễ thương thế không biết. Tôi là tôi chấm em nó từ lúc đầu năm đi lao động kìa.

    Nói về bé Huyền “của tôi” thì em ấy người ngắn ngủn (sau này tôi vẫn chọc em là “lùn”), tuy nhiên mặt mũi bầu bĩnh nhìn rất xinh xắn, cứ như một đứa con nít vậy, yêu không chịu được, chắc 10 thằng nhìn em nó thì phải đến 11 thằng đê mê ngay ban đầu. Tôi cũng chẳng ngoại lệ, cứ nhìn chằm chằm em nó và nghĩ về “ngôi nhà và những đứa trẻ”, chốc chốc lại cười khằng khặc mặc trong ánh mắt khó hiểu của bé Huyền.

    Tôi đi theo em ấy đến gần gốc bàng ngay sát sân khấu nơi diễn ra buổi lễ Khai giảng năm học mới. Em ấy đưa tôi cái ghế, không quên cười tình một cái nhìn rõ yêu rồi quay ra tán dóc với mấy nhỏ bạn trên hàng ghế đầu.

    Tôi ngồi phịch xuống mà lòng vẫn lâng lâng trên chín tầng mây, chỉ khi thầy hiệu trưởng hô “Chào cờ” thì tôi một trở về thực tại, đứng dậy nghiêm trang và… nhìn. Chắc các bác đang thắc mắc em nhìn cái gì, vâng, gái, chỉ có thể là gái. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh khu vực lớp mình ngồi xem có em nào xinh xắn hay không, thế mà trời chẳng chiều lòng người, lớp tôi toàn lũ con gái có quan hệ họ hàng với Thị Nở.

    Nhìn đi nhìn lại đến mà chán, tôi lại liếc bé Huyền, càng nhìn càng mê, em nói chuyện nhìn dễ thương lắm, lâu lâu lại che miệng tủm tỉm cười, ôi chắc tôi đến vỡ tim mất. Tôi như không rời mắt nổi khỏi em, tôi cứ nhìn mãi cả đến khi cả trường ngồi xuống hết mà tôi vẫn đứng ngây ra đó, chỉ đến khi thằng Huy mập bên cạnh táng cho tôi một quả vào chân thì tôi mới choàng tỉnh:

    – Ê cái thằng này, nhìn gì đó mày, ngồi xuống coi, cả đám nó nhìn mày kìa!

    – Ủa… ngồi hồi nào thế mậy? – Tôi hỏi giọng ngơ ngác như con nai vàng.

    – Đệch mợ ngồi nửa tiếng rồi ba, đứng như thằng bệnh vậy?

    – Ờ… ờ sorry cu.

    – Cu ông nội mày chứ cu, ngồi thẳng lên che cho tao để tao chơi game tí coi!

    Tôi nhìn ra xung quang, sặc, đúng là cả đám đang nhìn thật, trong đó có cả bé Huyền, em nhìn tôi rồi che miệng cười khúc khích, ngay lúc đó tôi chỉ muốn độn thổ thôi, quê chết đi được.

    Tôi bất giác đưa tay lên gãi đầu rồi từ từ ngồi xuống, không quên nở một nụ cười – lần này trong sáng với em. Em nhìn tôi “âu yếm” rồi lại quay lên trên bà tám với đám con gái chị em Thị Nở. Khỏi phải nói lúc này mặt tôi nhìn như thằng dở người, sướng quên đời luôn. Tôi ngẩng mặt nhìn những chiếc lá ngả màu úa trên cây bàng già ngay sát chỗ bọn tôi ngồi, khẽ thầm thì tự kỷ:

    – Ui, tui đang yêu hay sao ta?

  • Phá trinh bạn thân

    Mình xin kể lại từ lúc đầu luôn. Mình và Vy học chung từ lớp 6 cho đến hết 12 nhưng đến lớp 7 thì mình và nhỏ mới bắt đầu thân nhau.

    Hồi lớp 6 thì mình học bán trú vì theo nhà bảo thì mình quậy quá nên tống vào đó cho đỡ phải quản đến hết cấp 2. Lớp mình lúc ấy thì 44 đứa nhưng gái chiếm hết 27 con rồi, mình nhớ rõ vì từ lớp 6 tới giờ con gái luôn nhiều hơn con trai, xin lỗi các thanh niên bách khoa, xây dựng,… nhé gái nhiều quá cũng chán lắm chứ cũng chả sướng gì đâu, xinh có, bình thường có, cá sấu cũng có.

    Mình được bầu làm lớp trưởng vì cũng có chút gọi là đẹp trai và hồi ấy thì hổ báo cáo chồn vãi, trẻ trâu nữa. Đối với mình lúc ấy thì nhỏ Vy cũng thuộc dạng gái xinh nhất nhì trong lớp và là lớp phó học tập, nhưng mình éo quan tâm lắm vì chưa biết thích là gì.

    Tổ mình thì chỉ có 3 thằng con trai thôi nên phải nương tựa nhau mà sống chứ lũ con gái nguy hiểm vãi ra, thế là 3 thằng ngồi 1 bàn. Nhưng đời éo như mơ 3 thằng mà tám còn hơn cái lũ con gái, từ học hành đến game rồi gái rồi những thứ linh tinh, cuối cùng bị ông thầy chủ nhiệm đổi chỗ mỗi thằng 1 bàn. Trước khi chuyển thì mình có nói với ông thầy:
    – Tụi nó cứ bắt con vào nói chuyện hông à nên thầy cho tụi nó đi chỗ khác đi.

    Sau đó quay sang 2 thằng mặt lìn kia cười đểu, còn chúng nó nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đạn, vậy chứ vẫn chơi với nhau tới bây giờ.

    Rồi nhỏ Vy chuyển tới ngồi kế bên, bắt chuyện các kiểu con đà điều, khi học mình hay nhìn qua nhỏ để ngắm cái mặt cơ mà vẫn chưa thích đâu nhá. Nhỏ hiền, không đanh đá nhưng thuộc dạng tiểu thư… Thời gian trôi qua, mình và nhỏ vẫn nói chuyện bình thường… như những người bạn nhưng éo thân, cũng có giỡn hớt nhưng cũng giống như mấy đứa khác thôi vì tính mình hiếu động, vậy mà làm lớp trưởng cũng tài, điểm thì trên nóc.

    Nói cái này nhiều người không tin nhưng mình khi nói về việc học mình thật sự tập trung, 1 phần vì gia đình không giàu có như người khác, và mình muốn học thật giỏi để sau này có công ăn việc làm tốt mà còn nuôi bản thân, chứ lớn lên ba má không còn mà mình không tự lo cho mình được thì tiêu mẹ rồi. Nhưng quậy thì vẫn quậy.

    Lớp 7, bà chủ nhiệm cho ngồi tự do, chỉ đổi chỗ 1 vài đứa thấp lên trên thôi và mình tiếp tục là lớp trưởng. Nhỏ thì vẫn ngồi với mình, chắc là ghiền hơi rồi. Tới khoảng tháng 10 thì có bài kiểm tra 1 tiết môn công nghệ, đây là bước ngoặc trong mối quan hệ giữa mình và nhỏ.

    Chả là phải học tới 5 bài mà mọi người thấy rồi đấy, cái môn phò này học làm éo gì nên mình chỉ coi sơ thôi do thi trắc nghiệm. Tới giờ kiểm tra thì… chung đề mà xỏa thôi, mình ngồi dưới nên quay qua quay lại cũng dễ, xoay tới lui 1 hồi thì cũng xong, cơ mà éo biết đúng hay sai.

    Tự nhiên nhỏ quay sang mình hỏi câu này làm sao, trúng ngay câu mình có xem qua và dĩ nhiên mình đâu có ngu mà chỉ cho đúng, mình chọn A nhưng nói là C và những 2 câu như vậy… Hết giờ làm bài mình thì muốn cười lằm mà nhịn éo dám cười, cả đám nhao nhao dò đáp án, nhỏ có vẻ không tin tưởng mình cho lắm nên quay xuống hỏi con phía sau, tên Trâm thì phải, thì 2 câu mình chỉ cho sai bét. Cái nhỏ Vy quay lên mình la bài hãi:
    – Ông hay quá trời ơi chỉ hỏi ông có điểm mà ông làm kiểu gì thế.

    Nghe mà mình cười sằng sặc, cái mặt nhỏ lúc ấy tếu lắm, tức mà không làm gì được vì bài đã nộp rồi kia mà (giờ nghĩ lại vẫn thấy hài hài) nên mình đế thêm cho nhỏ tức chơi:

    – Ủa… giờ mới biết hả, 2 câu ấy tui chọn A B đó… Má, 2 câu cho điểm nó dễ thế mà không làm được, hôhô lớp phó học tập đây sao kém thế.

    Vừa nói xong thì nhỏ cầm nguyên chai nước trên bàn phang thẳng vào đầu mình. May là nước chỉ còn khoảng 1/3 nên không có đau gì, thấy phê phê đã đã. Mình thấy vậy thì càng mắc cười hơn, càng cười nhỏ càng quất. Rồi nhỏ hù mình là sau này đừng bao giờ kêu chỉ gì nữa hết, mình vẫn cười hề hề giả bộ:
    – Thôi giỡn tí mà căng thế, hêhê.
    – Hay quá ha.
    – Thôi tui mua chai pepsi cho rồi mốt chỉ tiếp nha coi như bù đắp vậy.
    – Ờ vậy thì được.

    Tiết sau thì mình và nhỏ nói chuyện với nhau nhiều hơn, giỡn nhiều hơn và thân với nhau từ đấy. Tuy thân nhưng không phải lúc nào cũng đi với nhau, ngày ấy còn nhỏ nó khác với đám nhỏ bây giờ, đơn giản thấy nói chuyện hợp rơ, vui vẻ cười nhiều thì thân thôi chứ không có ý nghĩ gì khác.

  • 1 năm thử thách

    Mình xin được vào thẳng câu chuyện luôn…

    Mình năm nay 29 tuổi. Ra trường cũng được 6 năm rồi.

    Chuyện bắt đầu từ khi đang học năm 3, có 1 cô bạn củng lớp tên Linh, chơi cũng khá thân, cũng hay đi chơi với nhau. Mình người Hà Nội chính gốc nên cũng không lạ lẫm gì mấy cái bar biếc lắm, có khi còn nắm rõ là đằng khác.

    Cuối tuần mình có hay đi với Linh và vài người bạn của nó, hôm đó là vào tối thứ 6. Linh hẹn mình ra bar chơi giải khuây chút cho đỡ buồn.

    Đến nơi thì em nó cho mình leo cây, đang tính làm vài ly rồi về thì có 1 em đến chìa điện thoại ra trước mặt, nhìn vào thì thấy là số mình và lưu tên là ” Trai 12″ và hỏi:
    – Số anh hả?

    Mình thì đang tròn mắt nhìn thì em nó bảo:
    – Chị Linh bảo em ra tiếp rượu anh, chị đi với trai rồi.
    Ra vậy, lúc này thì mình cũng lịch sự chào em và giới thiệu. ( mình tên M nhé) em nó tên Phương, đọc tuổi xong thì mình sock, má 18 mà trông “múp” lắm, điện nước đầy đủ…

    – Sao em nhận ra anh hay vậy?
    – Chị Linh nói trông thằng nào vừa tri thức vừa đù nhất quán thì ra vỗ vai nó nên em ra.

    Con Linh troll mình vãi, nhưng cũng đúng thật. Đi bar mà mình sơ mi đóng thùng, đeo kính trông rất đàng hoàng chứ không như mấy thằng đeo vòng đeo xích xủng xẻng các kiểu xăm nữa, rõ ngứa mắt.

    – Thế em tiếp anh được mấy ly.
    Em nó quay qua cười tình cái rồi vẫy 1 chai rượu mà chả biết là loại gì, tại mình trước giờ toàn vào bar uống ken, cao lắm là voka chế ( hơi dị ) tại mình xác định là chỉ vui vẻ 1 lúc thôi, dấn sâu quá là hỏng.

    Nhìn chai rượu mà hơi hoảng, em nó gõ vào chai rượu rồi nháy mắt mình:
    – Giờ anh muốn tiếp như nào nào.

    Lúc này thì mình có tin nhắn của Linh:
    ” Con Phương mà trước t kể cho mày đấy, t nói đỡ trước rồi, nó cũng có vẻ kết tính mày đó, con này nó hư thôi chứ không hỏng đâu, quen được. ”

    Mình quay sang em nó:
    – Mai anh còn đi học, không uống nhiều với em được, làm vài ly thôi nhé.
    Em nó bĩu môi rồi cười ( xinh vãi luôn) …

    Uống với Phương mấy ly mà hơi phê, cũng hỏi được em nó vài thông tin, nhà cũng Hà Nội. Em họ xa với Linh. Đang học 12, nhà có điều kiện, nhà kinh doanh bất động sản, mẹ làm giáo viên thế mà con mới 18 mà ăn chơi như này.

    Đang uống thì có vài thằng đến mời rượu em nó, nhưng tuyệt đối Phương không động 1 chén, nói là đủ rồi, mai còn đi thi . Mấy thằng vừa đi thì Phương nói uống mấy chén rượu của bọn này thì có mà đời mình không biết về đâu.

    – Cm cứ uống, có anh đây lo gì.
    – Nhìn anh em còn lo hơn ý chứ.
    ( má nó … xoáy mình thế đấy )
    – Anh chắc không nhận ra em nhỉ, em thì chiều nào cũng thấy anh khỏa thân đi đá bóng qua nhà em suốt. Hihi…

    Lúc này thì rượu vào nên lời bắt đầu ra nhiều hơn…

    Nhạc đang to nên mình không nghe rõ chữ “khỏa thân” nên hỏi:
    – Cái gì đá bóng cơ.
    – KHOẢ THÂN Ý HAHAHA…

    Em nó hét to tướng làm mấy đứa xung quanh quay sang lại tưởng mình với Phương đang uống rượu lột đồ thì …
    – Anh vẫn mặc quần đó chứ
    – Quần anh toàn bùn đất nên em với mẹ cứ tưởng anh thua bị lột trần truồng về. Hihi…
    Phương cười có cái lúm đồng tiền xinh vãi.

    – Sao anh chưa nhìn thấy em nhỉ?
    – Anh bao nhiêu gái vây xung quanh thì làm gì biết đến em chứ. Em con cô K ở đầu đường vào nhà anh chứ đâu xa.

    Trời, hóa ra em nó là cái đứa hay đi con LX mà mình hay gặp, nhưng tại mặc chống nắng như siêu nhân nên chịu chết. Mẹ em nó với mẹ mình đều giáo viên nên 2 nhà cũng quen biết nhau chút ít, xưa toàn trêu gọi là thông gia cơ mà mình lúc đấy đang say 1 em nên không quan tâm đến em Phương, không nghĩ em nó giờ lại như này.

    – Ồh… hóa ra anh với em cũng có quen biết trước, nhà em với anh cũng gần nhau, có duyên phết nhỉ …
    Mình nói tiếp:
    – Trước mẹ anh bảo là bà để ý con bé Phương nhà cô K … là em đúng không?
    – Là em thì sao, hối hận à anh?

    Mình đâm bí không biết nói gì thì em nó tiếp:
    – Hồi đó ngày nào em chả thấy anh với 1 chị ôm nhau đi qua chứ.
    Đoạn này Phương liếc mình 1 phát sắc lẹm @@

    Mình chỉ cười trừ rồi lảng luôn:
    – Thôi về đi em, mai còn đi học, em đi gì thế, cần anh đưa về luôn không?
    – Nãy chị Linh qua đón em đến đây, anh cho em quá giang về cũng được.
    – Oke đợi anh ở cửa nhé!

    Trên đường đèo Phương về, em nó có hỏi mình vài thứ, đặc biệt là thấy hỏi về cái chị hay đi cùng mình lúc trước.

    Đang đi thì em nó vòng tay ôm mình chặt cứng, đầu thì dựa vào lưng, giật mình nhưng cũng nghĩ là em nó hơi say nên không để ý cho lắm.

    Tự nhiên tay em nó mò xuống dưới quần, đoạn gần thắt lưng, làm mình tý hết hồn:
    – Em say hả Phương?

  • Con bạn vú to – Tác giả Khôi

    Câu chuyện xảy ra vào đầu năm 2013…

    Mùng 3 tết, đang bon bon trên đường đi Vũng Tàu về thì điện thoại reo lên… nhìn vào màn hình điện thoại thì thấy dòng chữ “Con Cờ Hó” ( là nhỏ Đ bạn thân của mình, mình tên K, cuộc đối thoại Đ, K cho dễ phân biệt nhé, học từ cấp 2, chơi chung với nhau gần 10 năm, rất xinh và đặc biệt là nó sở hữu cặp vú cực khủng, nhưng chỉ nói chuyện, giỡn qua lại cho vui chứ cũng chưa nắm tay lần nào…

    Mình nhấc máy alo…

    Đ: Ê mày đang ở đâu vậy… (nghe giọng có vẽ buồn buồn)

    K: Tao đang trên đường từ Vũng Tàu chạy về.

    Đ: Đm, đi không rủ tao (giọng trách móc)

    K: Tao có biết đâu, à mà thằng bồ mày đâu?

    Đ: (Nó im im 1 lúc xong trả lời) Tao thích đi với mày à.

    K: Sax… hôm nay tự nhiên nhớ tao ah.

    Đ: Nhớ cái đầu mày á, mẹ mày (xong nó cười ha hả rồi cúp máy)

    Trong đầu suy nghĩ, đm con cờ hó này tự nhiên gọi xong chửi rồi cúp máy zô ziên, thôi kệ tranh thủ chạy về, về đến nhà tắm rửa thay đồ xong lăn ra ngủ đến 9h sáng mai, đang nằm nướng thì điện thoại lại reo lên, nhìn vào màn hình thì lại thấy “Con Cờ Hó”.

    K: Gì zậy má, đang ngủ.

    Đ: Hôm nay có đi đâu chơi không?

    K: Có… xuống nhà tao đánh bài nè.

    Đ: Ok.

    Bạn đang đọc truyện Con bạn vú to tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-ban-vu-to/

    Tắm rửa, lên đồ, xịt dầu thơm, lăn nách, lau đôi Dr 2k13, phi thẳng lên nhà nó. Vừa quẹo hẻm thì thấy bóng dáng nó đi từ xa đi lại. Ôi đm xinh gì xinh dữ vậy, càng ngày càng đẹp, nó lên xe ngồi sát vào, cặp núi đôi nó to quá, cứ cạ cạ vào lưng mình mãi, làm thằng em phía dưới biểu tình dữ dội.

    Về đến nhà mình thì có 3 sòng, 1 xì zách, 1 cào, 1 tiến lên… 2 đứa liền nhảy vào đánh bài cào.

    Đ: E tao với mày hùn nha.

    K: Ok… mỗi đứa 5 xị.

    Đánh 3 ván mỗi ván 200k, ván nào củng 1 nút, còn 400k dồn đánh cây cuối luôn.

    Đ: Ê bối bối mày coi đi (Ơ đm con nhỏ này sao lại lên tên cúng cơm tao ra)

    K: Thôi mày coi đại đi, hên xui thôi.

    Đ: Ờ… ờ… (mặt nó có vẻ hồi hộp, lo sợ, đôi mắt tròn vo, môi bỉu lại, 2 bên má nó hồng hồng nhìn yêu phết, muốn hun 1 cái liền, thề với các bác nhìn mà không muốn hun thì em đi bằng đầu luôn)

    Nó bắt đầu nặn bài, từ từ, rồi từ từ kéo nhẹ nhẹ, ra 2 con tây rồi, mình thì hồi hộp quá đập vào tay nó, con át bích rớt xuống, lúc đó cái mặt em như vừa mất sổ gạo, nó liền quay qua cốc vào trán em 1 cái, kiểu như đánh yêu ý…

    Rồi tự nhiên nghe thằng nhà cái chửi lên… Đụ má… Bù luôn…

    2 Đứa liền cười tươi như hoa, mừng quá mình liền ôm hôn nó 1 cái, mấy thằng anh em bà con, anh em trong xóm nhìn mà gato vãi, mình quay qua nhìn nó thì nó đỏ mặt luôn.

    Tiếp tục chơi tiếp, dồn lên 800k, 1200k, 500k đánh tùm lum luôn. Chút xíu cộng lại lời được 1tr4 2 đứa chia ra rồi gọi cho thằng C – cũng là bạn thân trong nhóm rủ đi ăn phở, trong lúc ngồi ăn thì 3 đứa nói chuyện trên trời dưới đất xong về nhà mình đổ cá ngựa, chơi cho giết thời gian, đang ngồi chơi thì nhớ lại ngày mai là 14 – 2, mới chia tay với 3 con gấu, vẻ mặt buồn buồn thì nó hỏi:

    Đ: Ê… sao mặt buồn vậy pa?

    K: Mai va linh tinh rồi, đó giờ tao toàn tặng đồ cho gái, chưa gái nào mà ngày 14 – 2 tặng tao hết buồn ghê. (Vẻ mặt u sầu)

    Đ: Ah… mai tao tặng mày cục socola nha (nó cười cười)

    Thằng C bắt đầu sọc dưa vào.

    C: Đ mai tặng tao nữa nha.

    Nhỏ Đ nghe xong im luôn… mình thấy vậy cũng chọt vào.

    K: Ê mai tao chở mày đi ăn lẩu socola nha, ngon lắm, có trái cây nè, đèn cầy nè, bánh nè đã lắm đó con (đang dụ dỗ) nó liền Ok ngay…

    Ngồi chém qua chém lại chút nữa thì giải tán, chở nó về xong tắm rửa thay đồ lăn ra mà không ngủ được, nhớ lại cảnh lúc chở nó, rồi ngồi sát nó đánh bài, rồi ôm hun nó, thế là lên truyensextv2.cc kiếm đại một truyện nào đó, tưởng tượng con Đ là nhân vật nữ rồi thẩm du…

  • Những lần đụ gái đáng nhớ

    Gần đây có rất nhiều truyện theo kiểu ” người thật việc thật “. Đọc chùa hoài cũng ngại nên cũng kể vài chuyện của mình. Tài văn của mình không được như anh em, chuyện của mình cũng không nhiều tình tiết gay cấn như câu chuyện anh em đã kể. Nhưng cứ kể vài chuyện thật ra để anh em giải trí.

    Đầu tiên xin kể về con bé mới xơi trong đợt lễ 30/04 – 01/05.

    Mình là người Hà Nội vào miền Tây công tác cũng vài năm rồi. Ở Cần Thơ công nhận là nhiều em ngon, đặc biệt là cặp vú rất bự. Mấy năm ở đây xơi cũng được vài em nhưng trước hết kể về em gần đây nhất đã.

    Tôi quen em trên chuyến bay Cần Thơ – Hà nội. Em nó cao khoảng 1m65, mặc bộ đầm màu đen để lộ cặp chân dài và nước da trắng bóc. Ngồi cạnh em mà tôi cứ nuốt nước bọt ừng ực vì cái khe ngực thập thò qua khe cổ rộng. Em nó ngồi sát cửa sổ, tôi cứ lấy cớ ngắm cảnh (thực ra thì đi máy bay cả chục lần rồi ngắm mẹ gì nữa) để vươn qua cọ quyẹt vào ngực em.

    Em í cũng chả phản ứng gì, tôi giả bộ vô tình nói chuyện đặt tay lên cặp giò trần của em. Em hơi rụt chân vào rồi cũng để yên.

    Vì máy bay đông người cùng dãy ghế còn có một em nữa nên cũng không dám làm gì quá, chỉ xin số điện thoại chờ cơ hội ăn sau.

    Đợt đó về Hà Nội mãi đi chơi với lũ bạn quên mất em luôn. Sau đó em í ở Hà Nội giúp anh chị bán quán cafe còn tôi quay lại Cần Thơ làm việc tiếp, thỉnh thoảng cũng nhắn tin qua lại. Tôi cũng không nghĩ là sẽ ăn được em cho đến đợt lễ này…

    Hôm 1 – 5, vừa đi Vũng Tàu với bồ về mệt đứ đừ thì nhận được điện thoại của em, em nói em mới về Cần Thơ, đang buồn quá kêu mình đưa đi chơi.

    Mệt thì cũng mệt nhưng vì thằng em nên phải cố, tắm rửa xong phi sang nhà em. Mẹ cha ơi tưởng gần mà chạy mất 60 cây. Mà lại là đường làng nữa, bác nào đã từng ở miền tây sẽ biết mấy cái đường loại này, nhỏ xíu chỉ đủ 2 xe máy tránh nhau, dài ngoằn ngoèo, 1 hoặc cả 2 bên đều là sông, cầu thì vừa nhỏ vừa không có lan can.

    Đến nhà em đã 8h tối, ba má em giết gà đón khách ( người miền Tây hiếu khách lắm ) còn em đưa mình đi dạo bờ sông. Em hôm nay mặc một cái váy màu đen ôm lấy thân hình dong dỏng cao, cặp mông nảy nở như mời gọi, chân thì dài miên man.

    Đang đi dạo thì có tiếng chó sủa, tôi giật mình nắm chặt tay em hỏi 1 câu ngu ” nó có cắn không em? ” em chỉ cười “anh nhát quá”. Nhân cơ hội tôi cứ nắm tay không buông, em cũng chả nói gì tôi liền làm tới khoác vai, rồi ôm eo em. Đang lúc tay tôi trượt dần xuống cặp mông no tròn của em thì thằng em gọi về ăn khuya….

    Buổi tối đó ngủ giường của em, còn em nó qua ngủ với em gái. Mùi con gái cứ quấn vào mũi không sao ngủ được.

    Tôi vác điện thoại ra nhắn tin với em, em cũng chưa ngủ, loằng ngoằng một hồi cũng có được một cái hẹn ngày mai đi chơi Hà Tiên.

    Sáng dậy sớm, xin phép ba má đưa em đi thăm cầu Cần Thơ (mới khánh thành hôm 24 vừa rồi). Sau đó Kiên Giang thẳng tiến.

    Lược bớt mấy chi tiết thừa. Tối đó sau khi đi dạo biển, ăn hải sản, hôn hít bóp vú đủ kiểu, tôi đưa em về khách sạn. Em nó lúc đầu cũng ngại, nhưng tôi thuê phòng 2 giường, nói mỗi người một giường không sao đâu mà sợ. Em gật đầu tôi nghĩ thế là xong.

    Tắm rửa xong em í mới nhận ra là không mang theo đồ thay (lén ba má đi mà) mà muộn rồi chạy đi đâu mua đồ ngủ được. Tôi mới động viên em nó không sao đâu, anh tắt điện với lại quay mặt đi rồi, em quấn khăn tắm tạm rồi lên giường đắp chăn cũng được.

    Nhìn qua kẽ tay với cái ánh sáng từ TV tôi thấy em nó quấn cái khăn ra thật, lên giường là cuộn tròn trong chăn luôn. Con cu cứ ngỏng cả lên mà chưa dám manh động em nó sợ la làng thì chết.

    Được một lúc em í bỏ khăn tắm ra luôn (chắc bị ẩm lúc lau người), tớ lại càng nứng cặc hơn, cứ tưởng tượng thân hình mềm mại dưới lớp chăn là đã thèm rỏ rớt rồi. Nhưng tớ cũng kệ, tập trung xem ti vi. Tiện tay với cái remote chỉnh máy lạnh ở mức cao nhất.

    Rồi tôi kêu lạnh quá, cho anh nằm ké một tí. Em ấy bảo nhưng chăn ai người đó đắp nhé và đặt cái gối ôm ở giữa.

    Nằm tâm sự cả nửa tiếng chuyện trời ơi đất hỡi này nọ với em thì tôi cũng đặt được tay lên vai trần của em nó. Tôi đoán em nó cũng hứng lắm rồi mà còn sợ. Vuốt vài cái trượt xuống lưng thì thấy gai ống em lên một đường. Tôi hỏi em lạnh hả anh ôm em nhé, không thấy nói gì ôm luôn, thở vào tai em nó, hôn xuống gáy và cổ, rồi lần tìm lên cặp môi của em.

    Số tôi quả là hên, gặp một em còn chưa biết hôn lưỡi, chỉ mãi mới biết hôn đúng cách (sau này hỏi lại thì ra em nó với người yêu cũ mới hôn ngoài môi thôi, chưa biết đá lưỡi). Nước miếng em nó thơm lắm, tôi vừa hôn vừa trượt tay xuống vùng ngực em í, trời ạ em ấy không mặc cả áo ngực. Cặp vú nhỏ nhưng săn chắc, đặc biệt là không hề có đầu ti, chỉ thấy một vùng màu hồng. Rờ vuốt một lúc mới thấy nổi lên 2 hạt nhỏ như hạt đỗ. Giữa 2 vú còn có nốt ruồi duyên màu đen. Em này đặc biệt nhạy cảm, mới chỉ động đến vú thôi đã oằn cả người lên rồi.

    Tôi đánh lưỡi từ cổ xuống vú, từ vú này sang vú kia, mút như chưa được mút bao giờ, tay thì tranh thủ bóp mông. Em nó lúc này phê lắm rồi, người cong hết bên này bên kia, mắt nhắm nghiền, mồm thoát ra âm thanh vô nghĩa.

    Tôi luồn tay vào quần lót, nhưng chân em kẹp chặt lại. Tồi bèn dùng một chân tách cặp đùi thon dài đó ra, thò tay vào thấy lồn em đã ướt nhẹp, nghịch hạt đậu vài đường em nó kêu đừng làm mạnh, đau em. Tôi cũng chả dùng tay nữa, đưa lưỡi từ vú xuống rốn, rồi từ rốn xuống cửa mình. Lông lồn em lưa thưa chứ không nhiều, và mềm nữa. Nước lồn thì rất ngọt, không có vị ngai ngái như con bồ, và nước lồn của gái trinh nó đặc sền sệt như tinh trùng chứ không loãng như gái mất rồi, tôi vừa bú vừa nút, uống chùn chụt thứ nước nhớt đó. Còn em thì oằn mình trong sung sướng.

    Tôi tụt cái quần đùi và sịp còn lại trên người ra. Lại bú, thi thoảng chọc ngón tay vào lồn để mở đường cho thằng em sau này. Lúc đầu em kêu đau nhưng sau cũng vào trơn tru. Tôi cầm tay em để vào con cặc đã cứng hết cỡ của mình. Em nó không biết vọc, chỉ nắm nắm, lâu lâu lại bóp một cái đau điếng cả người. Chỉ mãi rồi cũng biết cách vọc. Vì gái mới nên không dạy em trò thổi kèn, sợ em nó thấy ghê.

    Bú mút khoảng nửa tiếng, cho được ngón tay thứ 2 vào tôi nghĩ đủ rồi, bèn nằm đè lên em, hôn lên cặp môi em, nút lưỡi. Quên không nói mọi người là môi của em cong cong dẩu dẩu ra nhìn rất muốn cắn. Một tay bóp vú một tay kê thằng nhỏ sát cửa mình em quyẹt quyẹt cho nước nhờn thấm vào đầu dương vật.

    Em nằm im, 2 chân đã banh ra. Quyẹt một hồi tôi ấn con cu vào, nhờ nước nhờn nhiều nên cũng vào được hết cái khấc. Lúc đó em nó nhăn mặt vì đau rồi. Con cặc bị vướng cái gì đó không đi tiếp được. Tôi bèn banh 2 chân em ra, lựa thế rồi dùng sức nặng ép xuống. Con ku chui vào hết cỡ, cảm giác vừa đau vừa sướng khiến tôi muốn xuất tinh ngay. Còn em nó thì kêu đau.

    Tôi để im con cu một lúc rồi nhấp nhẹ vài cái rồi rút ra. Một chút máu còn dính ở đầu khất. Vừa rút ra thì em nó ngồi dậy kêu đau quá anh. Tôi nói đã xong đâu em nằm im để anh làm tiếp (thô nhưng thật) em nó lại nằm xuống một cách cam chịu khiến tôi thấy thương quá. Nhưng con cặc nứng lắm rồi thôi kệ lại đút vô. Vài cái nhấp đầu thì khó khăn nhưng sau nước nhờn lại ra nên cũng trơn tru hơn. Cái lồn mới thật là bót tôi nhịp khoảng 5 phút thì cảm giác đã muốn ra rồi.

    Tính đổi thế để kìm lại mà em nó nhăn nhó kêu đau quá nên thôi rút ra bắn ầm ầm lên bụng em.

    Sau đó rửa ráy đi ngủ sáng dậy trước khi trả phòng khách sạn còn làm thêm được cái nữa. Trên đường về hài lắm mọi người à em nó cứ ngọ ngoạy trên yên xe, mình hỏi làm sao vậy, nó bảo đau quá, ngồi không được. Keke.

  • Xóm nghèo

    Tôi đã từng nghĩ sẽ chẳng bao giờ chia sẻ câu chuyện của mình cho bất cứ ai, tôi không muốn nhắc đến nó bởi có quá nhiều nỗi buồn, nhiều sự tiếc nuối, nhiều nước mắt và cả máu!

    Thế nhưng sau khi đọc một số câu truyện do chính các bạn viết, tôi đã ngỡ ra nhiều điều và cũng học được nhiều bài học về cuộc sống !

    Tôi sẽ cố gắng kể lại chi tiết nhất, chân thật nhất những gì còn đọng lại trong trí nhớ của tôi, một là sẻ chia và hai là tôi cảm thấy nhẹ nhõm chính lòng mình..

    Đây là câu chuyện về một tình yêu thời con nít với một cô bé thiên thần đã theo tôi suốt hành trình dài cuộc sống…

    Là câu chuyện về thời sinh viên ấm áp, vui vẻ lắm chuyện buồn vui !

    Là câu chuyện về tiền, giang hồ, súng, chân dài và thủ đoạn…

    Bên cạnh đó là những người con gái đã hết lòng vì tôi…

    Có lẽ truyện sẽ dài, và tôi không chắc sẽ có thể hoàn thành được nó…

    Phần 1

    Xóm nằm sâu trong một con hẻm chạy ngoằn ngoèo như một vết sẹo dài ngay giữa lòng thành phố. Chiều lại về trên những mái nhà cũ kĩ, xiêu vẹo màu thời gian. Cái thời khắc mặt trời trễ nải nhả xuống nhân gian thứ nắng kiệt cùng, cứ mỗi lúc một thẫm lại như khoảng hụt hơi của người già đuối sức, lại là lúc xóm nhỏ cựa mình trong những sinh hoạt chung: người ta bắt đầu trở về từ các nhà máy, công xưởng, từ những chốn bụi bặm của cuộc mưu sinh, uể oải hay phấn chấn về với mái ấm của riêng mình. Những người phụ nữ bên công việc nội trợ, hỏi han nhau đôi điều, than thở cùng nhau nỗi bận tâm về giá cả, thoáng nén tiếng thở dài. Cánh đàn ông bỗ bã chào nhau, nghe chừng nhiều mỏi mệt. Chỉ tụi nhỏ là ồn ào hơn cả. Chúng tề tựu đông đủ quanh vòi nước chung, nô đùa dưới làn nước mát lạnh, té nước lên đầu nhau, tranh giành nhau từng gáo nước. Tiếng hò hét, tiếng nước dội, tiếng lanh canh xô chậu huyên náo cả khoảng sân.

    Thoáng thấy bóng bà Thùy từ xa, Quang vội vàng dội nốt xô nước, cuống quýt theo mẹ về nhà. Trẻ con nhà nghèo, niềm vui cũng thật giản đơn: chúng có thể loay hoay không biết chán với những món đồ chơi tự làm, những trò chơi tự bày ra cho nhau; chúng hoàn toàn hài lòng với sự tự do người lớn thờ ơ bỏ lại vì nỗi lo cơm áo; Và chỉ những thức quà rẻ tiền thôi đã là niềm hân hoan không gì sánh được. Có lẽ vì thế mà việc chờ đợi bữa cơm chiều mỗi ngày cũng mang đến cho chúng niềm háo hức đặc biệt cùng với niềm băn khoăn hồn nhiên: “tối nay được ăn gì?”

    Bữa cơm đạm bạc diễn ra trong im lặng. Thằng Quang cắm cúi ăn. Nó cần khỏa lấp cái bụng đói meo sau một ngày vận động mạnh. Dượng nó chỉ chấm mút qua loa rồi bỏ vào nhà trong. Gã đàn ông bạc nhược đang khát rượu, chỉ thứ nước đắng cay ấy mới có thể khỏa lấp những chát chua mà cuộc đời trút lên những thất bại của gã.

    Quang năm nay 12 tuổi và chỉ còn vài tháng nữa là bước sang lớp 7, bố nó mất từ lúc mới sinh, họ hàng bên nội chửi con dâu là nguyên nhân khiến bố nó mất rồi đuổi 2 mẹ con đi. Được 2 năm sau bà Thùy lấy thêm đời chồng nữa, vô phúc vớ phải ông chồng nghiệp ngập rượu chè cờ bạc, ngày xưa ông cũng hiền lành lắm, cũng đi làm nhà nước đàng hoàng, vậy mà đang lúc làm ăn tử tế thì bị đuổi việc do ông nhà quê không hay xu nịnh nên không được lòng sếp và bị chê là yếu chuyên môn, mất việc, ông buồn chán, hận cơ chế nhà nước, tham quan lộng quyền rồi uống rượu tối ngày, có lần say rượu bị xe máy tông phải may mà không chết nhưng bị tật ở chân không thể làm được việc nặng, sau vụ đó ông được bạn bè xin cho vào làm ở xưởng giấy, chỉ phải ngồi một chỗ in ấn, lương đã thấp ông lại còn ngập đầu vào rượu thuốc nên trở thành nỗi khổ cho bà Thùy, cứ mỗi lần say rượu, ông lại lôi bà ra mà mắng chửi, đánh đập, biết bao lần Quang phải lao vào lãnh đòn thay mẹ rồi 2 mẹ con ôm nhau khóc. Cả nhà giờ đây chỉ còn biết trông vào mấy đồng lương bà đi làm thuê cho một quán cơm ngoài thành phố.

    Quang nhớ, có hôm trời tối không được đi chơi, nó đang chán nản bên đống bài vở dưới ánh đèn nơi góc bếp thì lão Hoàng đi uống rượu ở đâu về xồng xộc xông vào nhà, người lão toát ra toàn là hơi rượu, đảo mắt nhìn quanh, lão kéo tay bà Thùy dắt vào trong buồng, bà Thùy gạt tay chồng ra, tỏ ý khó chịu thì lập tức bị lão siết chặt hơn, biết không thể chống cự nổi lão Hoàng lúc đang say, bà Thùy đưa mắt nhìn con, nhẹ nhàng nói :
    – Quang, ra ngoài đi chơi đi con, khi nào mẹ gọi thì hãy về !

    Quang nghe lời mẹ, đứng lên toan đi ra cửa, nhưng khi mà chân còn chưa kịp bước ra đến sân thì nó đã nghe thấy tiếng mẹ kêu xin ở trong nhà, rồi một tiếng quát của lão Hoàng vang lên khiến bà Thùy không dám nói lại một câu nào nữa, Quang khép cửa lại rồi nhìn vào trong buồng qua thông khe cửa khép hờ. Đập vào mắt nó lúc này là hình ảnh dượng nó đang vật bà Thùy ra, cởi sạch quần áo mẹ nó mặc trên người rồi nhấp nha nhấp nhổm trên người bà, bà Thùy nhắm mắt quay mặt vào trong góc tường, lão Hoàng có vẻ không vừa ý, lão bắt bà quay mặt lại để lão chồm lên người, 2 chân bà Thùy lúc này đã giơ lên trời và chịu đựng màn hành xác của người chồng vũ phu. Tiếng thời sự vtv3 dù đã được bật to nhưng cũng không át được tiếng bình bịch mà lão Hoàng tạo ra, bà Thùy ban đầu có vẻ đau đớn khó chịu nhưng đến lúc này cũng đã phải rên lên thành từng tiếng…

    Tận mắt chứng kiến những cảnh đó diễn ra ngày một trong gia đình, sâu thẳm trong Quang, nó căm ghét lão dượng đối xử tồi tệ với mẹ con nó, nhưng ở trong cái xóm lao động nghèo này hình như không phải chỉ có mình nó phải chịu đựng như vậy, không ít lần nó bắt gặp bọn thằng Sơn thằng Tũn cũng phải mò ra đường canh gác để cho bố mẹ nó làm tình…

    Thằng Quang thương mẹ nên ngoài giờ học nó hay đi làm thêm linh tinh kiếm tiền phụ giúp, đỡ đần cho bà Thùy. Quang chủ yếu nhặt phế liệu ở cái bãi rác to đùng bên ngoại ô thành phố, có khi nó chạy theo làm phụ hồ cho tốp thợ xây trong xóm, được bao nhiêu tiền nó cầm về đưa cả cho mẹ.

    Mùa hè là mùa làm ăn của bọn nhỏ trong xóm nghèo, sáng sớm chúng nó dậy sớm từ 3 giờ để đi ra ngoài thành phố, tìm xem nhà nào có xoài, chuối, ổi, vú sữa… rồi bàn nhau làm một mẻ về bán lại cho bà Tám hàng nước đầu xóm. Trong nhóm, thằng Sơn tèo chơi thân với Quang, nó cao to nên được bầu làm đội trưởng chỉ huy chiến dịch, còn Quang trông nhỏ nhất, lại còi còi, da ngăm đen, nhưng được cái nhanh nhẹn nên lúc nào nhiệm vụ lên cây cũng được giao cho nó, có lần đang hái trộm xoài thì chủ nhà mở cửa lao ra cầm theo cái gậy rõ to, bọn kia bỏ chạy hết để mặc thằng Quang ở trên cây, may mà thằng Quang cũng nhanh trí đu người sang mái ngói nhà hàng xóm rồi lẩn mất dạng luôn trong bóng đêm. Sau này bọn nó thống nhất, đã chiến cây nào là phải hái sạch từ quả to đến quả nhỏ, nếu không từ lần sau chủ nhà chú ý sẽ dễ bị bắt, thế mới có chuyện chiều qua hàng xóm sang chơi khen nhau nhà ông có cái cây xoài nhiều quả thật đến sáng mai dậy tập thể dục đi ngang qua nhìn đã trần trùi trụi.

    Hoa quả thu hoạch được, mấy đứa đem bán cho các bà hàng nước, giá cả tính theo cân, chia nhau cũng được vài trăm một đứa cả mùa, số tiền này chia cho 3 tháng hè chả đáng là bao nhưng quả là lớn đối với những đứa thuộc diện con nhà nghèo như Quang và Sơn tèo.

    Vặt hết hoa quả trong cái thành phố nhỏ tí teo, bọn thằng Sơn lại rủ Quang đi ăn trộm sắt ở mấy hàng phế liệu, cái này khó lấy hơn nhưng nếu được một vụ thì tha hồ chia nhau. Sáng sớm hôm đó 4 đứa lóc cóc dậy từ 3 giờ, giả vờ như đi thể dục rồi đảo qua đảo lại hàng thu mua phế liệu, cái hàng rào bằng dây thép gai thì bọn nó ngồi cắt chắc mất khoảng 20 phút, không đáng ngại, quan trọng là con bẹc giê của lão chủ nhà, không xử lý được nó thì sẽ không làm ăn được gì vì con này mà lùa thì đố thằng nào chạy thoát. Sáng hôm đó coi như nghiên cứu địa bàn, thằng Sơn tèo chỉ cho cả nhóm thấy bức tường nối sang trường tiểu học của thành phố, chúng nó đặt sẵn gạch ở đó cho cao để nếu có lỡ bị chó lùa thì sẽ nhẩy qua tường trốn sang trường rồi từ đó chuồn về nhà.

    4h sáng, bỗng nhiên ở đâu xuất hiện bà bán bánh mỳ rong đang ngồi quạt than, thằng Sơn tèo hỏi cả lũ có muốn ăn bánh mỳ không tao khao ? Gớm, đói rã mồm, tự nhiên lại được mời ăn bánh mỳ pa-tê thằng nào mà chả thích. Nói xong 4 đứa ngồi vây lại bà hàng bánh gọi bánh mỳ, thằng Sơn dặn dò : Tao nói gì chúng mày cứ ờ ờ với uh uh thôi đừng có hỏi lại nhé. Rồi bắt đầu nó chém :

    – Ăn nhanh về còn đi học, may mà mẹ tao bảo đi thể dục thì mang theo tiền mà ăn sáng luôn !
    Cả nhóm : Ah uh…

    4 thằng, mỗi đứa làm 2 cái, thằng Quang thật thà nhất trong nhóm vì đến lúc này nó cũng chả hiểu gì, đang gặm cái thứ 2 thì tự nhiên thấy thằng Sơn bật dậy phi như ăn cướp, 2 thằng kia cũng chạy theo không quên ngoái đầu lại gọi : Quang, chạy nhanh !!!

    Bà bán bánh mỳ ngơ ngác ! Chẳng kịp nói lấy 1 câu, mới sáng sớm còn chưa dọn hàng xong đã gặp ngay mấy thằng ăn quỵt…
    – Lần sau bọn mình đừng ăn kiểu này nữa nhé, tao cứ thấy thế nào ấy, bà ấy cũng nghèo mà… – Quang vừa đi vừa trách thằng Sơn.
    – Gớm, mày thương bà ấy thì ai thương cái bụng mày ? Mày không thích thì lần sau đừng có ăn, thằng Sơn cự lại.

    Biết không thể đấu khẩu thắng được thằng Sơn, Quang chẳng nói gì nữa, dù nghèo và cũng chả có tiền nhưng nó không thích lừa đảo một người cũng nghèo như nó và mẹ nó, thà là đi ăn trộm của mấy nhà giầu trong thị trấn nó lại thấy thoải mái.

    Sáng hôm đó, Quang xin mẹ 20 nghìn, gọi là xin nhưng thật ra là tiền tiết kiệm của nó gửi mẹ, rồi lẳng lặng đi ra hàng bà bán bánh mỳ, tất nhiên bà ta không nhận ra được nó là cái thằng đã chạy làng của bà lúc sáng sớm.
    – Cháu gửi bà tiền bánh mỳ lúc sáng !
    Nói xong nó chạy mất !

    Hôm sau, thằng Sơn và cả nhóm tiếp tục thực hiện kế hoạch ăn trộm sắt ở hàng phế liệu Thái Thu lớn nhất thành phố, Sơn tèo trèo lên mỏm đá, hùng hồn phát biểu :

    – Hôm qua nhờ vụ ăn bánh mỳ chạy làng mà tao đã phát hiện ra một cách để anh em mình thịt con béc giê của nhà lão Thái, tao đã chuẩn bị pa tê và thuốc xổ cực mạnh đây rồi, chỉ cần cho nó ăn là chắc chắn sẽ bị đi ngoài cho mà xem, trong khoảng thời gian nó lâm bệnh, anh em mình sẽ tha hồ hành tầu.

    Cả nhóm nhất trí kế hoạch của thằng Sơn, nhưng thằng nào sẽ là thằng đứng ra nhận nhiệm vụ leo rào trèo vào sân để ném pa tê cho con Béc giê ăn ? Cả lũ lại nhất trí chọn thằng Quang vì nó là chuyên gia trong cái môn thể thao này.

    Tối hôm đó, đợi cho nhà Thái Thu đóng cửa tắt đèn đi ngủ, cả lũ kiệu nhau cho thằng Quang trèo lên rồi nhẹ nhàng tiến vào sân sau nơi con béc giê đang say giấc trước cửa kho phế liệu.

    Con chó đang mơ màng nhưng ngửi thấy mùi hôi của người thì bật dậy ngay rồi sủa lên inh ỏi, sau đó là giọng lão Thái trong nhà vang lên :

    – Beck, đêm hôm mày còn sủa cái gì, ngủ đi !!! (ông này chắc là fan MU chính hiệu vào thời đó).
    Thằng Quang vội ném mạnh gói pa tê xuống sân cho nó rồi 3 chân 4 cẳng leo ra ngoài.

    – Nó ăn chưa ???
    Thằng Sơn vừa đỡ bạn vừa hỏi dồn dập.
    – Không biết, tao ném sát nó lắm. – Quang thở hổn hển…
    – Sao mày không ở lại lấy 1 phút xem nó có ăn không đã rồi hãy leo ra ?
    – Mày ra đó mà ở lại, nó còn to hơn cả tao với mày cộng lại, sợ bỏ mẹ đi được ấy chứ !!

    May cho cả nhóm là con Beck vốn ham ăn, lại được miếng pa-tê to đùng thơm phức thì không thể kìm lòng nên đã chén sạch, kết quả là cậu ta bị đau bụng khiến lão Thái phải cho nó đi tiêm thuốc rồi gửi lại luôn nhà Bác sĩ quen chờ khi nào khỏi hẳn sẽ cho về.

    Sáng sớm hôm đó nhân lúc vắng con Beck, bọn thằng Sơn mang theo dụng cụ, cắt được dây thép, chui hàng rào rồi mang đi bao nhiêu là sắt với đồng, vậy là kế hoạch đã thành công mỹ mãn với một vụ thu hoạch lớn.

    Quang lại có tiền gửi mẹ, tất nhiên không dám nói là đi ăn trộm, chỉ dám khai đi nhặt phế liệu về bán đi rồi dồn lại gửi mẹ cất cho.

  • Tình yêu tuổi học trò

    Tiết sinh hoạt 15 phút đầu buổi. Đang còn buồn ngủ vì đêm qua thức khuya làm 1 đống bài tập chuẩn bị cho kì thi HSG tỉnh 12, úp mặt xuống bàn năm 1 chút thì có tiếng gọi :

    – Anh gì ơi, gọi lớp bí thư lớp anh ra đăng kí danh sách tiết mục văn nghệ cho lớp đi.

    Ngồi học bàn đầu gần cửa lớp khổ thế đấy, đọng chút là cứ có người gọi ra nói việc này việc nọ. Học mấy môn toán lý hóa thì chẳng nói làm gì, mấy môn phụ muốn ngủ cũng chẳng được.

    – Tự đi mà gọi!

    Tôi khó chịu trả lời, vừa nói vừa ngẩng mặt lên, hai tay dụi vào mắt, há hốc mồm chết lặng mất 1.5s, 1 con bé lớp 10 hay 11 nào đó xinh đến choáng váng đang gọi mình. Em mặc 1 chiếc áo khoác mỏng bên ngoài áo trắng tinh khôi, hôm nay trời hơi se lanh, khuôn mặt nhìn như búp bê, đang chớp mắt nhìn mình.

    Vội chữa cháy ngay:

    – À em chờ anh tí. – rồi quay đến cuối lớp:

    – T ơi ra đăng kí tiết mục văn nghệ kìa! – Vừa nói vừa nhìn em rồi cười 1 cái, cố cứu vớt lại chút ít.

    Nhìn em đi xong, nuối tiếc chút ít, tôi lại gục mặt xuống nằm ngủ tiếp, trường này gái xinh đầy ra đấy, gặp 1 lần thì cũng quên ngay chứ làn sao nhớ nổi, với lại thời gian này áp lực học hành thì đè nặng, đứa nào đứa nấy mặt như cú mèo cả. Đó là 1 sự thật mà những học sinh trường chuyên phải gánh trên lưng khi được gián cái mã đẹp đẽ chứ chẳng sung sướng như những trường khác đâu.

    Tôi học chuyên lý, nhớ lại hồi đó học chuyên lý là oai lắm, vì lớp lý thường mang nhiều thành tích về cho trường trong các kì thi HSG quốc gia, tất nhiên lớp tôi cũng không phải ngoại lệ. Thậm chí phải nói là rât nổi vì từ lớp 11 đã có đến mấy giải quốc gia cho trường, thế nên ban giám hiệu cũng cưng lắm. Nói thế không phải để khoe mẽ gì nhưng ai cũng hiểu được rằng để có được điều đó thì lớp tôi phải học học và học với 1 cường độ va áp lực kinh khủng, điều này dẫn đến 1 hậu quả… là… suốt 2 năm đầu chẳng có mấy đưa con trai trong lớp có bạn gái, mặc dù trong lớp rất nhiều đứa nhìn rất được.

    Lớp có 30 đứa thì 20 đứa là con trai rồi, mất cân bằng giới tính nghiêm trọng. Thế nhưng đến năm 12 thì khác, bọn trong lớp mở ra 1 phong trào rất thú vi : yêu tập thể. Có lẽ 2 năm đầu còn bỡ ngỡ mới vào, đến 12 rồi mới nhận ra mình là chủ cái trường này rồi, đi trong trường giờ cứ ngẩng cao đầu chả phải chào thằng nào. Ngẩng thế rồi mới nhận ra trường chuyên mà gái xinh nhiều không đếm xuể .

    Thế rồi đứa nào cũng tìm cho mình 1 đối tượng, tôi thì chẳng hứng thú gì chuyện này, đơn giản với cái lỗi suy nghĩ không thích cái kiểu đi xin số điện thoại rồi tán tỉnh thời bấy giờ. Khá cổ hủ nhưng tôi tin rằng đến 1 lúc nào đó tôi sẽ gặp người con gái mình yêu, vào 1 hoàn cảnh nào đó, coi như là chờ vào duyên số vậy.

    Nhưng có lẽ tôi đã nhầm… bởi có 1 người đã tạo ra duyên số đó cho tôi…

    Quay lại với vụ yêu đương của mấy thằng trong lớp, đối tượng chúng nó nhắm đến thì không trừ 1 đứa con gái nào trong trường, từ lớp văn, sử, địa, anh … lại phải nói lại về sự mất cân bằng giới tính ở cái trường này. Về tổng thể thì có lẽ số con trai và con gái ở cái trường này … bằng nhau, chỉ có điều phân bố không đều nhau. Trong khi các lớp ban A toàn là đực rựa với nhau, thì ban C lại toàn gái và … gay. Nói thế này có vẻ hơi phiến diện, nhưng nhìn chung thì con trai ban C không được nam tính cho lắm. Vì thế nên con trai ban A yêu gái ban C là chuyện bình thường.

    – Em gì ơi, xóa tên trong sổ cho anh đi, anh mời em ăn bánh mì.

    – Anh nào đấy, em có nhiều anh lắm, vào sổ của em rồi thì không xóa được nữa đâu nhé.( Con gái gì mà )

    – Anh hồi sáng đi học muộn bị em ghi ấy? Em tha cho anh đi mà, anh mời em ăn sáng cả tuần luôn.

    – Tên gì? Tên đẹp thì em còn suy nghĩ.

    – Anh tên D…