Blog

  • Hàng xóm

    Phần 1
    Gia đình nhà Linh vừa mới chuyển đến thành phố B ở để thuận tiện cho việc đi học của Linh. Năm nay, nàng cũng đã là cô nữ sinh lớp 11 và cũng chỉ còn 1 năm nữa là nàng tốt nghiệp, đây là khoảng thời gian gấp rút và cũng là bước ngoặt lớn của cuộc đời nàng. Mặc dù nàng là 1 tiểu thư, nhưng nàng không muốn dựa vào gia đình, nàng muốn tự kiếm tiền bằng thực lực của mình. Như hiểu được sự quyết tâm của con gái, bố mẹ Linh cũng rất vui khi con gái mình biết tự lập và đã trưởng thành nên đã chuyển nhà đến gần trường để thuận tiện cho việc đi lại của Linh.

    Linh cũng đã đề nghị muốn sống tự lập ngay từ bây giờ để thích nghi dần cho việc sau này đi du học. Ông bà Hạ (bố mẹ Linh) đã mua cho nàng 1 căn hộ, vì yêu thương con gái nên bà Hạ không muốn nàng chịu thiệt thòi, và nàng cũng đã đồng ý. Cuối mỗi tháng ông bà Hạ sẽ đến thăm con gái.

    Ngày mai cũng là ngày khai giảng của nàng, nằm trên giường nàng vô cùng hồi hộp về ngôi trường mới và bạn mới.

    Bạn đang đọc truyện Hàng xóm tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hang-xom/

    5h sáng hôm sau.

    Trên chiếc giường cỡ lớn, 1 thân thể trắng nõn nằm ngủ say giấc bị tiếng chuông báo thức làm cho tỉnh ngủ. Bàn tay thon dài kia đang cố với lấy cái điện thoại, mắt nàng còn chưa mở hẳn, có thể thấy nàng đang còn buồn ngủ lắm.

    Chợt nhớ ra hôm nay là ngày đầu tiên đến trường, nàng liền bật dậy vệ sinh cá nhân và sửa soạn trước khi đến lớp.

    Ngắm mình trong bộ đồng phục, nàng vô cùng thích thú. Chiếc áo sơ mi ôm sát người nàng, cặp ngực phập phồng dưới lớp áo kia như muốn đốt mắt người đối diện. Bên dưới là cái chân thẳng tắp, trắng nõn vô cùng xinh đẹp. Chiếc váy kia dường như quá ngắn để che trọn cặp mông tròn trịa của nàng. Phải công nhận là dù mới lớp 11 nhưng cơ thể nàng vô cùng phát triển và đầy đủ.

    Linh không cao lắm, nàng rất nhỏ bé chỉ vỏn vẹn 1m52, nhưng với khuôn mặt xinh xắn với đôi mắt to tròn long lanh, cái mũi thon gọn, đôi môi căng mọng chúm chím đủ để làm nàng nổi bật trước đám đông.

    Xịt 1 ít nước hoa lên cổ và chải lại mái tóc xoăn nhẹ của mình. Nàng hài lòng mà bước ra khỏi nhà.

    Vừa mới dắt chiếc xe tay ga ra khỏi cửa nàng phát hiện chiếc xe đã bị lủng bánh từ lúc nào không hay. Nhìn đồng hồ bây giờ đã là 6h45, nàng vô cùng lo lắng, chỉ còn 15p nữa là đánh trống, mà gần đây thì không có chỗ sửa xe nào, mặt nàng như sắp khóc.

    Tại 1 căn hộ cạnh nhà Linh, có 1 người đàn ông với ngũ quan ưa nhìn đang dắt xe ra chuẩn bị đi làm.

    – “Vì 1 tương lai tươi sáng” – Linh nghĩ trong đầu.

    Nàng mặt dày mà chạy qua nhà người đàn ông ấy hỏi:

    – Chú! Chú có thể cho cháu quá giang được không ạ? Xe cháu bị hư mà cháu cũng sắp trễ học rồi. Chú giúp cháu với.

    Nhìn khuôn mặt xinh xắn, đôi mắt long lanh như sắp khóc của con bé, Quang không tự giác mà gật đầu ngay.

    Ngay lúc con bé ngồi sau lưng hắn, một mùi hương nhè nhẹ của con gái đập vào mũi, khiến hắn ngẩn ngơ 1 hồi. Đến khi Linh khẽ nhắc thì Quang mới chợt ý tứ được mà nổ máy.

    Đường đến trường Linh không xa, nhưng đối với Quang như cả 1 thế kỷ, cặp ngực của nàng không ngừng cạ vào lưng hắn, khiến người hắn vô cùng khó chịu.

    Đến nơi, Linh nhanh chóng xuống xe và không quên cảm ơn Quang.

    – “Cháu cảm ơn chú ạ!”

    Bất giác Quang liền hỏi con bé:

    – “Anh già đến vậy à?”

    Linh nhanh nhảu đáp:

    – “Chú không già, chỉ tại cháu còn quá nhỏ”

    Nghe Linh nói thế, Quang liền bật cười. Nói rồi, Linh liền vẫy tay chào Quang mà bước vào trường.

    Bạn đang đọc truyện Hàng xóm tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hang-xom/

    Cái không khí ồn ào, tấp nập của các bạn học sinh khi gặp lại nhau làm Linh cảm thấy vô cùng bỡ ngỡ. Tại ngôi trường mới này, nàng không quen biết ai cả.

    Tiếng trống trường vang lên, các bạn học sinh mau chóng về nhận lớp của mình. Sân trường dần vắng hẳn. Linh cũng bắt đầu đi tìm lớp của mình.

    Ngôi Trường mà nàng theo học vô cùng to, trường có tất cả 4 lầu, điều khiến nàng hoang mang chính là nàng không biết lớp 11B1 của nàng nằm ở đâu. Hỏi bác bảo vệ thì bác nói lớp nàng nằm tầng 3. Nàng theo như lời của bác bảo vệ mà tìm, nhưng mãi vẫn không thấy.

    Vừa đi vừa nhìn tên lớp, nàng vô tình đụng trúng vào ngực của 1 người đàn ông và ngã xuống đất, cái mông của nàng đập mạnh xuống nền gạch làm nàng đau phát khóc. Khuôn mặt mếu máo cực kỳ đáng thương.

    Nàng không biết là tư thế ngồi của nàng có bao nhiêu là dâm đãng, dụ hoặc người đàn ông trước mặt này.

    Hai cái chân khẽ banh ra, để lộ chiếc quần ren nhỏ, chiếc váy vốn đã ngắn nay bị kéo lên vô cùng cao, trông càng đốt mắt người nhìn.

    Nhìn từ trên xuống, bộ ngực phập phồng như muốn nhảy ra khỏi chiếc áo sơ mi kia. Tên đàn ông nọ nhìn say sưa, mới định thần lại thì ra đây là học sinh mới của trường. Hắn đưa tay ra như muốn kéo nàng lên, nhìn đôi bàn tay chìa ra trước mặt nàng liền không ngần ngại mà đặt tay vào đôi bàn tay ấy.

    Lúc này nàng mới để ý cái tên của người đàn ông này, thì ra giáo viên Tạ Duy. Nàng vô cùng bối rối khi mà ngay ngày đầu lên lớp mà đã gặp chuyện xui xẻo mất hình tượng như vậy.

    Dường như nhận ra sự bối rối của con bé, Duy khẽ cười, anh liền cất tiếng hỏi:

    – “Hình như em là học sinh mới của trường, tôi chưa thấy em bao giờ?”

    Vẻ ngượng ngùng biến mất, nàng khẽ đáp:

    – “Vâng thưa thầy, em là học sinh mới chuyển đến”

    – “Thế em học lớp nào để thầy dẫn em đến lớp”

    – “Dạ em học lớp 11B1”

    – “Ra là học sinh lớp tôi” – Ý cười hiện lên trên mặt Duy rất nhanh rồi vụt tắt.

    Tạ Duy dẫn nàng về lớp và cũng giới thiệu trước các học sinh:

    – “Xin chào tất cả các em, tôi tên là Tạ Duy và sẽ chủ nhiệm các em đến hết năm học này. Mong rằng chúng ta sẽ hợp tác tốt.”

    Thầy vừa nói xong các bạn học sinh liền vỗ tay. Bên cạnh đó có vài bạn nữ vẻ ngoài thư sinh của Tạ Duy mà mê mẩn, mặt dày hỏi tuổi thầy:

    – “Thầy năm nay nhiêu tuổi rồi ạ? Đã có người yêu chưa”

    Nghe vậy cả lớp đều ồ lên.

    – “Tôi năm nay 25t, còn về câu hỏi sau tôi xin phép không trả lời.”

    Nghe vậy lớp lại ồ lên lần 2.

    Mặc kệ sự ồn ào của đám học sinh, hắn liền cất tiếng:

    – “Hôm nay lớp chúng ta có 1 bạn học sinh mới. Mời em vào”

    Nghe thấy thầy giáo gọi mình, nàng liền bước chân vào. Cả đám nam sinh nhìn nàng không chớp mắt, còn đám nữ sinh thì đố kỵ với vẻ ngoài của nàng…

  • Chuyện đời tự kể

    Phần 1
    Em là 1 đứa con trai sinh ra là lớn lên ở 1 huyện nghèo. Gia đình cũng chỉ đủ nuôi 2 anh em đi học tử tế. Em tên Vương. Gia đình không khá giả. Học hành cũng chỉ tạm ổn. Thân hình không vạm vỡ, khá là gầy. Nói chung là em không được cái gì ngoài khuôn mặt có 1 chút xinh trai (mũi em khá cao cộng với cái má lúm nên em tự nhận là khá duyên). Tất nhiên những điều kể trên thì em là 1 đứa có tuổi thơ rất bình dị.

    Qua 3 năm cấp 3 em chỉ 1 lần duy nhất biết được mùi có ny (sau em sẽ kể vì em ny này là 1 người ảnh hưởng rất nhiều tới em hiện tại) nhưng nó trôi qua lãng xẹt lắm. Sau 4 tháng cày cuốc đại học thì em cũng đủ điểm đậu 1 trường đại học hạng trung. Em thì muốn đi sửa chữa ô tô. Thầy u thì muốn cho đi sư phạm (vì không phải đóng học phí). Em cũng hiểu hoàn cảnh gia đình nên cũng thuận theo thầy u.

    Tháng 8 tới. Ngày mà em nhập đơn vào đại học đã tới. Do có chính sách ở xa thì đến ngày đi học thì nộp hồ sơ cũng được nên mãi tới ngày đi học nội quy em mới mang hồ sơ tới. Đạp con xe đạp của thầy u cho háo hức đến nộp hồ sơ. Đến gần tới cổng thì có 1 con ô tô đi khá láo đâm phải hông xe em. Do bị bất ngờ em ngã xuống. 1 Ông anh nhìn rất dữ tợn xuống xe:

    – Mắt mày bị mù không biết đi xe hả???

    Tất nhiên nhìn lão gấu quá em không dám làm gì rồi. Cãi lại lại thâm con mắt lại khổ.

    – Mày tính sao đây. Có đền không hay là tao móc con mắt mày để đền cái xe.

    Lúc đó em hãi quá. Chỉ dám nép mình lại nghe chửi. Mọi người quây lại khá đông. Bỗng nhiên 1 cánh tay thò ra từ sau vẫy ông đó lại nói gì đó.

    – May cho mày lần này bố mày tha. Đừng để lần sau bố gặp lại. CÚT???

    Em cuống cuồng dựng xe. Cảm ơn rối rít… nhưng tò mò muốn coi ai là người ngồi sau (vì em lúc đó nghĩ chắc người ngồi sau là sếp. Nói với anh kia tha). Liếc qua ô cửa ô tô thì thấy 1 gương mặt xinh đẹp. Trạc tuổi em thôi. Tóc ngắn ngang vai. Gương mặt ưa nhìn. Đôi mắt to… Tuy chỉ thoáng qua mà em rất nhớ gương mặt ấy.

    Chạy vội vào hội trường vì đã muộn 10 phút. Vào em đã được cô quản lý của khoa thông báo là em được làm Bí thư. Nhìn qua nhìn lại thì ôi thôi. Sư phạm bạt ngàn gái. Chỉ lác đác vài anh con trai. Đưa em tờ giấy điểm danh, em nộp vội hồ sơ cho cô. Em tìm chỗ ngồi thì phát hiện còn 1 cái ghế trống. Cúi người tới ghế ngồi 1 cách nhẹ nhàng nhất thì thấy cô gái ấy… Cô gái ngồi sau xe ô tô. Bây giờ lại ngồi cạnh mình.

    Giờ em mới có thể nhìn được gương mặt ấy. Gương mặt xinh xắn. Đôi mắt to, long lanh. Bờ môi căng tô son hồng nhẹ. Mũi cao. Làn da trắng. Mái tóc ngắn ngang vai không cột lại. Em mặc áo sơ mi trắng kèm quần bò bó. Đôi chân dài, thẳng vắt chân lại. Em sững người lại vài giây thì em quay sang tôi nhìn và nở 1 nụ cười tỏa nắng. Em có má lúm. Răng khểnh. Đôi mắt cười híp lại, cảm giác cười là em không thấy mặt trời được nữa… Em quay mặt đi né tránh vì lúc nãy còn vừa va phải xe của em ấy. Ngồi trong tiết mà người nóng rực. 1 phần vì không có quạt. 1 phần sợ em nhận ra mình lại bắt đền tiếp. Cả 2 không nói gì. Bỗng nhiên:

    – Giấy điểm danh à? Bạn là cán bộ lớp hả?

    Em giật mình làm rơi cả bút. Em đang nói chuyện với mình…

    – À ừ… tôi là bí thư. Cũng mới biết thôi à. Đến muộn quá nên cô giáo kêu mai điểm danh. (Bọn em phải học nội quy hết 4 ngày trước khi học quân sự).

    – À… ra thế. Để tôi coi có tên tôi không nào?

    – Em với người sang bên tôi. Wow… 1 mùi thơm không thể thơm hơn. Ngan ngát mùi hoa nhài. Thơm thơm. Man mát.

    – A… có này… Phương Anh. Tôi với ông cùng lớp đó.

    Em tên Phương Anh. 1 cái tên đẹp. Em lại cười nụ cười không thấy mắt ấy với tôi và cả 2 lại chăm chú nghe giảng tiếp. Và buổi học cuối cùng cũng hết. Ra khỏi phòng giả vờ vào WC cho em đi ra trước. Một lúc sau mới dám ra vì sợ lại gặp mặt ông anh kia. Đạp xe về cái dãy trọ nhỏ. Lụp xụp. Nằm dài trên giường thầm nhớ tới gương mặt em. Gương mặt chắc sau không thể quên được. Mai lại được gặp em rồi.

    Bạn đang đọc truyện Chuyện đời tự kể tại nguồn: http://truyensextv2.cc/chuyen-doi-tu-ke/

    Ý nghĩ về em khiến không thể nào ngủ được. Mong sao đến sáng mai thật nhanh để lại được gặp Phương Anh nhưng lại sợ chả biết nói gì. Mãi gần 1h sáng trằn trọc thì mới chợp mắt được 1 lúc. Rồi buổi sáng cũng đã đến. Lại con xe đạp. Đạp nhanh qua con đường đế tới trường. Sự háo hức như lộ rõ trên khuôn mặt em.

    Cho xe vào bãi đỗ. Chạy hết tốc lực vào lớp… Phương Anh vẫn chưa tới. Từ háo hức chuyển thành thất vọng. Không hiểu sao lúc đó mặt em đần thối ra. Điểm danh lớp không quên điểm danh hộ Phương Anh. 1 tiếng rồi 2 tiếng rồi trống về. Phương Anh hôm nay không đến. 3 ngày học nội quy còn lại Phương Anh đều không đi. Em nghĩ có khi nào Phương Anh rút hồ sơ nghỉ học không.

    Không! Em vẫn chưa kịp nói chuyện với Phương Anh mà… 3 ngày chỉ làm quen được với bọn con trai và mấy em trong lớp thực sự không thể làm em quên đi được Phương Anh. Phải chăng em đã nhớ Phương Anh rất nhiều.

    Hết 3 ngày học nội quy. Bọn em chuyển qua học quân sự. Đạp xe đạp 10 km. Ôi chết mất… đã xa thì chớ. Hôm đó em đến muộn. Đạp như mắc ỉa đến trường quân sự. Thở hổn hển, cất xe chạy vào lớp… Phương Anh… Phương Anh lại đi học lại rồi… lòng em như nở hoa trong bụng, như quên hết mọi mệt nhọc. Nhưng lúc đó em không thể hiện ra sắc mặt. Em vẫn kiểu không quan tâm Phương Anh lắm đâu. Lặng lẽ vào lớp ngồi cạnh Phương Anh. Em chủ động hỏi:

    – Sao mấy hôm Phương Anh không đi học nội quy.

    – Ngồi nóng. Tôi không chịu nổi. Nên nghỉ ở nhà.

    Lại điệu cười không thấy mặt trời. Ôi lúc đó thời gian như muốn dừng lại để em có thể ngắm nụ cười đó.

    – Tôi điểm danh hộ Phương Anh rồi đó. Sau đừng nghĩ như vậy nữa nhé.

    – Thế á… cảm ơn nhé. (Lại cười tiếp)

    Ôi… cái nóng tháng 8 thật đáng sợ. Học trong lớp mà như lò thiêu. Đến lúc ra chơi. Cả lớp nhao nhao như đàn ong vậy. Lao 1 mạch ra căng tin.

    – Mua hộ tôi hộp sữa nhé. Sáng chưa có ăn sáng.

    Tôi bất ngờ vì em nhờ tôi vậy. Cầm tiền em vui vẻ đi xuống căng tin. Gọi cho mình 1 cái bánh bao. Ngồi cạnh lũ con trai khoa kinh tế dù không quen biết.

    – Chúng mày ơi. Bên khoa sư phạm cũng học ở đây kìa. Tao tia được mấy em xinh vcl.

    – Tao hỏi dò được con bé đi SH hôm nay tên Phương Anh. Học sư phạm đó.

    Nghe loáng thoáng được câu chuyện vậy. Thì ra Phương Anh được nhiều người để ý thế. Không phải mình tôi. Lặng lẽ mua cho em 1 hộp sữa và 1 cái bánh bao. Mang lên đưa em.

    – Tôi uống sữa thôi mà. Sao mua gì bánh nữa.

    – Ăn đi. Tôi tặng đó.

    Lúc đó trong thâm tâm em lại suy nghĩ 1 đứa như mình Phương Anh thích sao được. Em vừa xinh vừa có điều kiện. Thần thái khác hẳn em. 1 Đứa vừa nhỏ vừa nhìn chả có gì trong tay (sau em mới biết đó là tự ti). Em nhẹ nhàng lấy cái cặp cũ. Mang sang bàn đối diện ngồi. Mặc kệ ánh mắt Phương Anh như chưa hiểu chuyện gì.

    Suốt 2 tuần đó. Em không quan tâm mọi thứ. Cũng dần xa lánh Phương Anh lúc nào không hay cho tới 1 ngày. Ngày bọn em phải phục vụ 1 ngày công. Lao động dọn cỏ. Tất nhiên khoa sư phạm bọn em nhiều gái được ưu ái nên việc rất ít. Chỉ có mỗi việc. Lấy gạch từ chỗ góc về phía nhà ăn đang xây.

    Đi qua bao nhiêu khoa kỹ thuật, kinh tế. Phương Anh vẫn là đóa hoa nổi bật nhất. Những ánh mắt, những lời nói như tán tỉnh Phương Anh. Em thực sự… khó tả. Rồi… Á Á Á. Cái cán của Phương Anh bị gãy. Gạch đè lên chân Phương Anh… Trước cái nhìn đầy bất ngờ và do dự của mọi người.

    Em nhanh chóng ra chỗ Phương Anh. Cõng lên lưng chạy vào phòng y tế. Do không trường cũng bé. Nên cán bộ y tế là đảm nhiệm cả ở trường học và trường quân sự. Nên lúc đó không có ai trực. Em đành lấy oxi già. Rửa cái chân đau của Phương Anh. Cái chân phải bé nhỏ. Em nhẹ nhàng nâng niu lau. Phương Anh sót lắm. Chỉ biết nhắm mắt lại mà rên cắn răng chịu đựng. Lau vết thương. Cất đồ tử tế. Em định ra ngoài làm tiếp thì.

    – Đi đâu đó. Sao dạo này lạnh nhạt với tôi vậy.

  • Trả nợ dùm anh trai

    Phần 1
    Lâm là một thằng con trai hư hỏng, ăn chơi, nhưng có một điều mà ai cũng biết đó là hắn có 1 đứa em gái rất xinh đẹp và ngoan ngoãn. Và hắn cũng rất yêu thương đứa em này. Do cha mẹ mất sớm, lại bỏ học từ khi còn học cấp 2. Nên hắn bị bạn bè lôi kéo làm giang hồ góc chợ. Hắn và em gái thuê 1 phòng trọ nhỏ ở xóm đầu cầu. Hằng ngày, hắn đi vác thuê, có chủ mướn thì đi chém lộn chả ngại đếch gì. Tính ra cuộc sống cũng yên ổn cho đến khi bị thách thức tham gia cá độ đánh bạc với tụi giang hồ xóm trên. Thằng mập mặt sẹo.

    Hôm đó, do quá chèn hắn và mấy đứa bạn đã lỡ to mồm cược 1 ván bài với thằng mập mặt sẹo và điều kiện được đưa ra là đáp ứng 1 yêu cầu từ phía đối phương. Và Hắn thua.

    Điều kiện của thằng mập là cho nó mượn “em gái” của Lâm 3 ngày.

    Tất nhiên là Lâm không đồng ý vì hắn rất thương em gái.

    Lại kể về em gái Lâm. Tên Như Ý.

    Ý sinh ra đã rất xinh đẹp, thừa hưởng tất cả nét đẹp của bố mẹ. Da trắng nõn, thân hình cân đối, ngực đẹp, mông đẹp, nói chung cái gì cũng đẹp. Năm nay mới 17t, phơi phới.

    Có lần thằng mập đi ngang qua nhìn thấy nên nó tia từ lâu. Chỉ là chưa tìm được lý do phù hợp. Mặc dù nó có thằng anh là đại ca giang hồ khét tiếng. Muốn gì được đó nhưng đại ca nó lại là người rất nói lý lẽ. Kiểu như nếu nó đúng có giết người đại ca nó cũng đòi về công đạo giúp nó. Còn nếu nó yêu cần tào lao. Đại ca nó không thiến dái cho đã là phước lắm rồi.

    Nên mới có một màn ngày hôm nay.

    Thằng mập cố ý sắp xếp tất cả, chỉ để cài Lâm lọt bẫy. Và hắn đã thành công.

    Chỉ sau khi từ chối cái yêu cầu quá đáng của thằng mập. Lâm mới biết là hắn là đàn em của đại ca giang hồ khét tiếng. Và hắn biết 1 là chấp nhận yêu cầu của đối phương hoặc cả hắn và em gái cùng xong đời.

    Hắn đơn phương, thân cô thế cô, chỉ là thằng chém lộn mướn quy mô nhỏ lẻ, sao đấu lại thằng đại ca kia. Dù hắn có muốn trốn cũng trốn không được nữa rồi.

    Thằng mập ngồi vểnh mỏ, gác chân cười hô hố mặt đầy mãn nguyện. Tưởng tượng tới cảnh ôm ấp em Như Ý mọng nước là nó lại típ mắt cười.

    Lúc này Lâm chỉ biết nắm chặt tay thành nắm đấm, nước mắt nuốt ngược vào trong, vì hơn ai hết hắn hiểu rằng “3 ngày” đủ để em gái hắn sống trong địa ngục.

    Thằng mập gia hạn nó Hắn. Sáng mai nó sẽ qua đón Như Ý.

    Lâm trở về nhà, trên người nồng mùi bia và gương mặt ủ rũ. Ý cảm giác anh trai mình rất lạ và gặng hỏi. Cuối cùng vì anh trai cô, vì cô hiểu nếu mình không chấp nhận. Thì kết cục sẽ còn thê thảm hơn mà thôi. Đêm đó cô chỉ biết úp mặt vào chăn và khóc hết nước mắt. Không dám suy nghĩ tới ngày mai… Và cả tương lai sau này.

    Sáng hôm sau.

    Tại cửa nhà Lâm. Thằng mập đến đúng hẹn. Nó mặc quần sọt ngắn, áo thun ba lỗ trông bá dơ kinh khủng. Mặt đã xấu còn cười dê khiến Lâm hối hận kinh khủng vì cái ngu của mình. Nhưng mọi chuyện đã lỡ rồi. Không có thuốc hối hận.

    Sáng nay như ý mặc một cái áo sơ mi tay dài, cài cao nút, phối với quần jeans dài. Mặc thêm cái áo khoác dày cộm mặc dù trời sg không lạnh tí nào. Đơn giản vì cô muốn một cảm giác an toàn và cách xa thằng mập chút nào hay chút đó.

    Thằng mập chẳng quan tâm tới đống áo quần đóm hắn đang nghĩ tới thân hình ngon tơ sau tấm áo đó thôi. Nó hếch mặt nhìn về phía Lâm nói: Mày đã nói rõ với em gái mày chưa đó thằng kia. 3 ngày này em gái mày là của tao. Tao làm gì là quyền của tao. Nó mà không nghe lời. Tao mách đại ca tao cho 2 đứa mày không có đất chôn nha con. Liệu hồn.

    Sau đó Ý leo lên sau xe và hắn ta chở cô đi.

    Ngồi sau xe cô lo lắng không thôi. Không biết nó sẽ làm gì cô đầu tiên. Và ngoài suy nghĩ của cô nó chở cô vô shop quần áo.

    – Chị Tiên cho em lấy cái đầm hôm qua em chọn đi… Thằng mập nói với bà chủ tiệm. Sau đó nó quẳng cho cô và nói… Thay vào đi em gái.

    Cô ngoan ngoãn vào thay… Thì ra bộ đồ thằng mập chọn cho cô là 1 cáy váy ren màu trắng cúp ngực, ngắn cũn, chỉ che qua mông xíu. Với đứa con gái mới lớn như cô thì quả là mắc cỡ.

    Cô bước ra, thằng mập cười thật dâm và khoái chí. Giống như kiểu sắp ăn tươi nuốt sống cô vậy.

    Sau đó nó ra lệnh cho cô ngồi sau xe ôm nó thật chặt như kiểu bồ bịch. Rồi nó chạy bon bon tới rạp chiếu phim.

    Cô thật không hiểu nó muốn gì. Mọi hành động của nó chưa có gì quá đáng, cũng như không vồn vã ăn tươi nuốt sống cô như cô đã nghĩ. Tim vẫn đập thình thịch. Cô và thằng mập nắm tay nhau như 1 cặp tình nhân thật thụ. Ai cũng nhìn cô. Cô rát ngại vì thật ra nhìn cô như thiên thần, còn thằng mập như ác quỷ vậy. Chắc mọi người đang thắc mắc tại sao một cô gái xinh đẹp lại đi quen một thằng con trai như vậy.

    Còn thằng mập thì vui sướng hếch mặt lên trời vì nó nghĩ mọi người đang ganh tị với nó. Và nó thật hãnh diện vì điều đó. Thật ra thằng mập cũng tội vì ngoại hình của nó xấu quá cỡ chẳng có con nào thèm dòm ngó nó. Cả mấy con đĩ nó đụ hằng đêm chẳng qua là vì tiền mới phục vụ nó. Cho nên đợt này có cơ hội. Nó phải trải nghiệm đủ cảm giác có gái đẹp là như thế nào. Nó có tận 3 ngày nên không vội. Và hôm nay mới là ngày đầu tiên thôi. Nó sẽ cho Như Ý nếm đủ.

    Nó vào mua vé, chọn 1 bộ phim hành động của mỹ. Như ý chỉ ngồi im trên ghế chờ. Sau khi thằng mập mua vé xong nó lại ngồi chung với cô. Tay phải ôm qua eo nhỏ vuốt tới vuốt lui cảm nhận làn da trắng mềm sau lớp vải. Lâu lâu nó bóp nhẹ ngay cái eo rồi xích xuống mông. Cô ngại lắm, ức lắm, tủi nhục lắm vì lâu lâu có mấy người nhìn về chỗ cô. Nhưng cô biết phải làm sao bây giờ. Đành ngồi im chịu đựng. Lâu lâu thằng mập quay qua hôn hít má, rồi hít cổ. Da gà cô nổi hết lên, một cảm giác ghê tởm chạy dọc sống lưng. Nhưng cô mau chóng lấy lại bình tĩnh. Vì cô biết những thứ cô chuẩn bị tiếp nhận còn ghê tởm hơn nhiều.

    Phim sắp chiếu. Cô và thằng mập vào rạp, lúc này cô mới biết nó mua 2 vé hàng chót, ngồi trong góc. Phim bắt đầu chiếu rồi nhìn xung quanh cô mới hiểu ra xung quanh mấy hàng ghế cuối chỗ cô ngồi không có ai cả. Mọi người đều tập trung ngồi ở giữ rạp để coi cho đẹp hết rồi.

    Đèn tắt hết là lúc thằng mập bắt đầu thú vui của mình vì hắn biết cho dù nó có làm gì thì Ý cũng không dám cãi lại.

    Lợi dụng bóng tối trong rạp và xung quanh không có ai nó bắt cô ngồi lên đùi và bắt đầu hít hà. Mùi hương của cơ thể cô khiến nó nứng hơn bao giờ hết nhưng nó không vội. Nó bắt đầu lấy lay sờ eo, rồi lên ngực, hai tay nó kéo cái đầm cúp ngực xuống lộ ra cặp ngực vừa xinh của con gái tròn 17 tuổi. Nó xoa nắn hít hà và bắt đầu liếm mút. Nó dùng lưỡi đá nhẹ vào đầu ti bên trái, còn tay kia nó nắn cái đầu ti bên phải. Vú gái non mỡn ngon ghê. Nó mút chán chê xoa chán chê, rồi nó cắn, nó nhéo.

    Một cảm giác nhục nhã len lỏi trong Cô. Cô cảm nhận rõ cái tay thô ráp, mập mập, gương mặt bẩn thỉu xấu xí đang dần chiếm lấy cơ thể mà cô trân trọng, giữ gìn bao năm nay. Nước mắt dần rơi xuống nhưng phải cắn răng chịu đựng.

    Trở về với thằng mập. Nó khoái trá, con cu trong quần đã cương cứng khiến nó khó chịu. Cảm giác ngồi trong rạp phim làm chuyện mờ ám với người đẹp khiến nó thích hơn bao giờ hết. Sau khi sờ vú chán chê. Nó không cho cô kéo áo lên. Nó bắt phải để lộ vú ra cho nó nhìn. Sau đó ní bắt cô ngồi dạng chân ra. Tay nó lần mò đụng cái quần chíp. Nó nghĩ nghĩ một chút rồi cởi phăng cái chíp ra. Cô có ý giữ lại nhưng nó không cho. Cô đành chịu.

    Sau đó nó đưa lên ngửi. Rồi vứt luôn ra phía xa. Cô ngại cùng cộng nhục nhã. Chỉ biết câm lặng siết chặt bàn tay.

    Hắn bắt cô ngồi dạng chân rộng ra rồi đưa tay xuống vuốt. Ôi cái cảm giác lồn gái non. Lông chỉ nó một ít lại còn mượt mà khiến nó không khỏi nhớ lại đám rừng u minh của mấy con đĩ mền đường. Nó thích thú, bóp nhẹ khối thịt non mềm. Tay nó nhẹ nhàng tách môi âm hộ của cô ra. Một ngón tay vuốt nhẹ vì nó sợ làm rách màng trinh nên chỉ dám chọc ở ngoài. Rờ chán một ngồi nó đưa tay lên ngửi. Và bắt đầu chuẩn bị cuộc vui mới.

    Sau khi cô được hắn hôn vú sờ lồn giữa rạp, mặc dù ghê tởm với ngoại hình tên mập, nhưng không phủ nhận rằng cô đã bị nó kích thích, nước lồn ứa ra khiến tim cô đập nhanh hơn. Cơ thể cũng nóng hơn.

    Nhưng câu nói tiếp theo của thằng mập khiến cô muốn khóc:

    – Quỳ xuống dưới chân và bú cu cho anh đi em gái.

    Cô cảm thấy như sét đánh ngang tai nhưng cô biết mình phải làm. Vì không còn lựa chọn nào khác.

    Cô cúi xuống cởi khóa quần nó ra. Một mùi khai nồng xộc vào mũi khiến cô muốn ói, bàn tay xinh đẹp kéo con cu đen thui, lông lá của thằng mập ra. Cô muốn khóc quá, muốn bỏ chạy khỏi cáu rạp chiếu phim này quá. Nhưng thằng mập đã khiến cô không thể suy nghĩ nhiều hơn. Nó ra lệnh cô mút chim cho nó. Nó còn nói. Khi nào nó chưa cho dừng lại thì mồm cô vẫn phải ngậm.

    Cô dùng lưỡi liếm dọc con cu, rồi hòn dái. Thật ra con gái như cô không có kinh nghiệm trong mấy việc này nhưng bạn trai cô. Chàng trai đẹp nhất trường, nhà giàu học giỏi, nói chung cái gì cũng tuyệt. Theo đuổi cô cả năm mới nhận được cái gật đầu. Cô và bạn trai cũng từng đi khách sạn nhưng hai đứa chỉ dừng lại ở những hành động ve vuốt, hôn hít. Nhiều khi cũng muốn vượt rào nhưng cô nghĩ để dành đến tân hôn vẫn hơn. Với lại cô cũng chưa chuẩn bị tâm lý cho những việc này.

    Cô chỉ không ngờ. Tương lai tươi đẹp chưa đến mà hôm nay cô phải quỳ dưới háng 1 tên thô lỗ xấu xí, bú cu cho hắn.

    Thằng mập ngồi rung đùi hưởng thụ. Nó không ngờ cô bú cu giỏi vậy. Khiến nó nổi lên lòng ghen tức vì nó cứ nghĩ cô ngây thơ chưa biết gì. Bú giỏi thế này không lẽ mất trinh rồi. Điều này khiến thằng mập điên tiết. Nó ghì chặt đầu cô vào cu nó. Siết 2 chân lại khiến cô muốn ngạt thở. Nhưng không dám nhả cu nó ra khỏi miệng. Vì nó đã răn rồi. Vẫn chưa hả dạ. Thằng mập cúi xuống với lấy đầu ti của cô nhéo mạnh 1 cái khiến cô đau điếng, nước mắt trực trào.

    2 tay thằng mập vẫn xoa bóp mạnh 2 vú cô khiếm nó đỏ lên và đau rát. Sau khi bóp đã tay. Thằng mập mới chịu buông ra. Nó dựa vào ghế và nghĩ đến kế khạc hành hạ cô tối nay. Vì nó phải thay đổi kế hoạch một chút. Vì nó nghĩ cô mất trinh rồi. Lúc đầu nó tính nhẹ nhàng từ từ. Nhưng giờ nó đã thay đổi suy nghĩ…


    Còn tiếp…

  • Diệu Ly dâm đãng

    Phần 1
    Diệu Ly – một người vợ trẻ hiền lành và có hơi dâm đãng với gương mặt xinh đẹp, mái tóc dài ngang vai, làn da trắng hồng mịn màng không tì vết, hơn thế cơ thể của cô đẹp tuyệt như nữ thần. Bầu vú cao trắng mịn với cặp nhũ hoa hồng hồng dễ thương, vòng eo nhỏ cặp mông ngon không chỗ chê căng mọng mịn màng khiến cho không chỉ chồng mà những người xung quanh mê mẩn. Ly làm thư ký cho một công ty nước ngoài nên tính cách của Ly rất phóng khoáng, không cổ hủ, nhạt nhẽo.

    Vì mới cưới nên công ty cô cho nghỉ phép một tháng, nhưng chồng cô thì lại phải đi công tác ngay sau đêm tân hôn khiến cô buồn chán vì phải ở nhà với ba chồng già 60 tuổi có máu dâm dê, nàng biết có nhiều lần ông nhìn trộm cô tắm nhưng vì sợ, cũng một phần thấy khá thích nên không dám làm gì.

    Một ngày đẹp trời, nàng vẫn nằm trên giường trong một bộ đồ ngủ trắng trong suốt với đồ lót ren đen tôn lên bộ ngực to tròn và cặp mông căng mọng thì chuông cửa reo, Ly chạy mở cửa ra là người giao bưu kiện của chồng cô gửi. Khi cô đón lấy bưu kiện vô tình lộ ra bầu vú đẹp đẽ của cô khiến người giao hàng mắt không dời, nàng cũng không để ý cho tới khi ngước lên ký tên. Nàng cố tình đung đưa cặp vú cạ vào tay anh. Anh giả vờ vô tình đưa tay bóp nhẹ cặp vú căng mịn của cô.

    – Ah… anh làm gì vậy… ư… – Ly giả vờ bất ngờ đẩy anh ra, cô ngã về sau để lộ quần lót đen lọt khe. Cô nhìn vào quần anh thấy thứ gì đó cộm lên cô biết đó là gì hơi đỏ mặt. Anh vội vàng đỡ cô dậy để chạm vào cặp mông rồi ấn nhẹ vào lồn khiến cô ra nước. Cô vội tiễn anh về. Cô đâu biết tất cả đã thu vào mắt của ba chồng và được quay lại rõ ràng.

    Cô vội về phòng cởi bỏ áo ngủ và đồ lót vướng víu đưa tay xoa nhẹ vú. Và lồn để thỏa mãn cơn dâm.

    – Ah… ah… um… – Ly rên nhẹ tay cô bắt đầu ấn vào sâu hơn. Lúc này ngoài cửa phòng ba chồng cô đang nhìn rất rõ tay ông run run quay lại và tay kia sục nhẹ cặc.

    – Ahhhh… ra… ư… – được khoảng 15p thì cái lồn xinh đẹp của ly bắn nước ra. Ông bố chồng lao vào khiến Ly giật mình. Theo phản xạ Ly lấy tay che vú và lồn lại trước ánh mắt thèm thuồng của ba chồng.

    – Ba… ba… làm gì… ah… ư… ư. – Ly sợ hãi chưa nói hết câu đã bị ba chồng hôn ngấu nghiến lão quấn lấy cái lưỡi ngọt ngào của Ly.

    – Ba vào đây để chăm sóc con dâu của ba haha… – ông bố để camera nhỏ đủ để ghi lại toàn bộ.

    – Ah… đi ra… ư… đừng… ahhh… – ly la lên khi lão lao về phía cô kéo tay cô ra mà bóp cặp vú tròn trịa.

    – Ah… mềm ghê… haha thằng con mình mắt thẩm mỹ tốt đáy haha… – lão được đà cứ bóp mạnh cặp vú mặc kệ sự phản kháng của Ly.

    – Đừng… ư… đau quá… ưm… thả con ra… ah… bố đừng mà – Lão tát Ly một cái khiến nàng đau điếng dừng quần lót của nàng nhét vào miệng nàng xé cái áo ngủ mỏng tang buộc tay nàng lại.

    – Ha… hét đi… hét to vào… haha… mềm thật… ah… – lão vừa bóp vừa bú cặp vú căng mọng thỉnh thoảng đưa răng cạ cạ cắn nhẹ núm vú khiến Ly giật giật.

    Đáp lại náng chỉ biết ư ư vì không thể nói ra lời mặc ba cưỡng hiếp nhưng trong nàng có một cảm xúc sướng khó tả khiến lồn nàng ướt nước. Bóp vú chán chê lão liếm xuống cái bụng phẳng lì rồi cặp đùi thon dài và tới nơi riêng tư của nàng.

    – Lồn con đẹp ghê uiz… còn ướt nữa… haha… như lồn gái trinh chắc ngon lắm haha…

    “Để mình thằng con ba hưởng thì tiếc quá…” – ông cúi xuống húp mạnh lồn cô như thể khát nước lắm. Lần đầu tiên cô được bú lồn nên rất phê nước lồn cứ ra liên tục mặt cô đỏ ửng lên đầu ti cũng cứng ngắc. Lão nào chỉ bú không lão còn cắn nhẹ hột le khiến cô giật cong người lại và bắn đầy nước ra. Con cặc to bự lão cũng đã dựng đứng lên kê ngay mép lồn Ly. Con cặc to bự to hơn cả lồn nàng khiến nàng hơi sợ lắc đầu liên tục. Lão không để ý đâm lút cán ngày lần đầu khiến lồn bắn ra đầy nước.

    – Ư… ư… – Ly lắc đầu ngoai ngoái, lồn nàng đau buốt tê dại nhưng rồi cũng dần quen từ đau chuyển qua sướng nàng dường như đánh mất chính mình nàng rên khẽ.

    – Bót quá… ah… ư… lồn con phê quá… ah… ư… nó ngậm cặc ba kìa… ahhhh… ummm… – Lão nhấp mạnh từng cú khiến vú đung đưa theo nhịp, lão thuận tay đưa lên bấu véo 2 bầu vú khiến chúng đỏ tấy lên và cứ nhấp những cú liên tục.

    – Ưm… ưm… ư… ư… – nàng dần hưởng ứng theo lắc eo nhịp nhàng nàng cảm thấy trong mình như tan chảy ra tiếng rên của 2 người vang khắp phòng.

    – Ahhh… lồn con bót quá… ah… ư… ưm… vú con cũng thế… ah… ưm…

    Được gần 1 tiếng lão cười hả hê.

    – Haha… lồn con phê quá… ba sắp ra… ah… ư… umm – lão bắn ồ ạt vào lồn ly những đợt tinh trùng ấm nóng khiến Ly không chịu nổi mà bắn ra.

    – Ah… ư… – Ly thở hổn hển, lão rút cặc ra bắn nhưng đợt tinh cuối lên mặt và người Ly cười khoái chí khi chinh phục được con dâu.

    Được vài phút lão lấy quần lót và cởi trói cho ly.

    – Con tuyệt quá… haha… – lão cười mà bóp lấy vú Ly. Ly đẩy nhẹ lão ra khó khăn xuống giường vì lồn nàng còn đau nàng quay lưng khoe cặp mông căng mọng cho lão khiến cặc lão cứng lại Ly định mở cửa nhà tắm thì bị lão kéo lại ném mạnh xuống giường…

    – Ah… ba làm gì vậy… không phải ba ra rồi sao… ah… ư… – lão xoáy người Ly lại giữ chặt 2 tay ly liếm nhẹ tấm lưng trắng trẻo của ly.

    – Haha chưa xong đâu… – một tay giữ tay kia bóp mạnh mông của ly vỗ liên tục lên mông nàng.

    – Bốp… bốp… mềm ghê… haha… – chả mấy chốc mông nàng đỏ ửng lên lão chói tay nàng lại rồi đút mạnh cặc vào lồn nàng.

    – Ahhh… đau… ah… ư… ư… ba… tha con… đau quá – Ly chỉ biết van xin và rên rỉ càng van xin lão càng thúc mạnh.

    – Haha… lồn con bót quá… ư… mông con cũng tuyệt ghê… haha… – lão địt mạnh… nhấp những cú như vũ bão vào cái lồn sưng tấy đỏ ửng của ly.

    – Ahhh… ba… con sướng… ahhh… ư… ưm… ah… đau con… sướng quá – Ly rên to phối hợp nhấp với bố chồng.

    – Haha… cặc ba sướng không ư… ưm… thích không… ah… – Lão nhấp không quên đưa tay vỗ mông và hành hạ vú nàng. Phòng nàng giờ đây chỉ còn tiếng rên tiếng “bành bạch” và tiếng mông nàng bị vỗ mạnh…

    – Ư… ba… con ra… ư… – Ly bắn đầy nước ra nhưng lão vẫn nhấp khiến ly sướng rên vì lão quá khỏe.

    – Ahhhh… ba tới đây con dâu… ah… ư… – nhấp được thêm 45p lồn và cơ thể nàng lại đầy ắp tinh trùng của Lão, nào biết lão mới chỉ ra 2 lần còn nàng thì ra rất nhiều lần, nghĩ tới nàng đỏ cả mặt vội quấn khăn che người. Lão cười hả hê lấy cái camera rồi bỏ nàng lại giữa đống tinh của lão. Nàng nghĩ không biết nàng phải qua 1 tháng nữa ra sao khi chồng mới đi công tác được vài ngày. Lão hôn nhẹ vú nàng rồi đi, sau khi Lão đi nàng dọn dẹp lại phòng và tắm rửa nhưng không sao quên được cảm giác sung sướng đó.


    Còn tiếp…

  • Những kẻ cuồng dâm

    Phần 1
    Thằng Huy gõ cửa:

    – Cốc cốc…

    – Ai rứa?

    – Tao Huy nè.

    – Vô đi.

    – Cái địt mẹ mày làm con cặc chi rứa?

    Thằng Huy trố mắt ra. Trước mặt nó là thằng bạn thân đang ngồi trên ghế tựa, hai chân banh rộng thả lỏng, trên màn hình là hình ảnh một cô gái da trắng nõn nà, vú bướm đầy đủ và tất nhiên là trong trạng thái nude. Còn thằng bạn nó, tất nhiên là đang ngồi sục cái cục thịt dài dài đen đen, mặt phê phê biểu lộ vẻ sảng khoái tận hưởng.

    – Địt mẹ đóng cửa lại, cái thằng ni.

    – Vãi lồn thật, mi dám sục cặc trong phòng luôn, không sợ bị phát hiện hả.

    – Đéo sợ, bà già tao đi làm từ sáng tới tối. Còn lão khọm kia thì lâu lâu mới về nhà một lần.

    – Còn con em mi kìa, không sợ nó biết hả.

    – À, nó thì biết chuyện này rồi, mà nó có dám hó hé gì đâu. Lạng quạng tao hiếp cho, ở đó mà dám nói.

    – Vậy là loạn luân đó con.

    – Có phải em ruột tao đâu mà sợ, địt mẹ nó ở nhà cứ mặc quần đùi áo thun. Có ngày tao mà ghét ông khọm già nó thì lôi nó ra chơi cho bõ ghét, lúc lồn nào cũng anh hai anh hai.

    – Thôi mi dọn cái đống giấy nớ giùm tao cái, đi rửa con cu đi rồi nói chuyện.

    – Đây xong liền.

    Thằng Cường lấy đống giấy mềm từ cái hộp trên bàn, nhẹ nhàng lau cái chất dính dính màu trắng bám trên dương vật nó và những vị trí xung quanh. Nó gom đống giấy lại, nhét vào cái bao nilon rồi cứ tồng ngồng đi ra khỏi phòng mà không mặc quần.

    – Ê đéo mặc quần à?

    – Khỏi, ra hù con kia xí.

    – Cái thằng, nhà có chi ăn không?

    – Có, xuống đây.

    Thằng Cường đi ra trong tư thế cu thẳng đứng, quả nhiên không sai, con em nó đang đứng rửa chén thấy nó đi xuống, quay mặt lại nhìn, bị nguyên cái dương vật của nó đập vào mặt, hét ầm lên.

    – Im, hét hét cái lồn.

    – Anh mặc quần vô đi, tự nhiên cởi ra chi rứa.

    – Kệ mẹ tao, rửa chén đi.

    Bị thằng Cường nạt, con bé lại tiếp tục tập trung rửa chén, mặt vẫn còn đỏ ửng. Thằng Cường bước vô phòng vệ sinh, thằng Huy mon men lại gần em gái nó, cười lấy thiện cảm:

    – Tội em ghê, toàn bị thằng Cường nạt.

    – Ảnh ghê lắm anh – Em thằng cười nói giọng mếu – Lúc mô chỉ có em với ảnh ở nhà là ảnh cứ hù em rứa đó, có bữa còn mở phim sex rồi kêu em tới coi chung. Với hôm qua ảnh còn bóp ngực em nữa, ảnh bóp đau lắm.

    – Răng em không méc mẹ đi?

    – Thôi anh, em sợ mẹ la ảnh. Với lại, ảnh dọa sẽ hiếp em nếu em méc, nên… thôi.

    – Tao không dọa mô – Thằng Cường từ phòng vệ sinh bước ra – Mày mà bép xép là coi chừng tao, nghe chưa?

    Chữ “nghe chưa” được thằng Cường nhấn mạnh, và nó nhấn mạnh bằng cách nghiến răng lẫn nghiến cái vú trái của con em nó. Nó nghiến, nó xoa, nó bóp. Xong, nó tét đít con bé thật mạnh.

    – Chờ mày đủ tuổi tao thịt mày luôn. Xí vứt cái bao rác trên bàn cho tao.

    – Dạ – Em thằng Cường nói như sắp khóc.

    – Thôi lên mi – Thằng Cường hất hàm.

    – À khoan, mi lên trước đi, tao kiếm gì ăn đã.

    – Nhanh nghe.

    – Ok.

    Chờ thằng Cường đi lên, thằng Huy nhìn sang con em nó, thấy tội tội. Con bé dừng việc rửa chén lại, lấy tay xoa xoa cái vú lúc nãy thằng Cường bóp, chắc đau lắm. Thấy vậy thằng Huy hỏi:

    – Em có đau nhiều không?

    – Có anh, nãy ảnh bóp mạnh quá, hic hic…

    – Rứa để anh xoa bóp cho em hết đau nha.

    – Thôi, răng rứa được, em tự làm được – Con bé giãy nãy.

    – Rứa thôi, có gì để anh nói thằng Cường đối xử với em bớt thô bạo lại nha.

    – Dạ, cảm ơn anh.

    – À mà em tên chi?

    – Em tên Vy.

    – Ok Vy, thôi anh lên đây.

    – Anh không lấy đồ ăn à?

    – Thôi anh không muốn ăn nữa.

    Thằng Huy đi lên lầu, thằng Cường ngồi chờ mãi, lại thấy thằng Huy lên tay không, ràm:

    – Làm chi gì dưới nớ lâu rứa? Đồ ăn mô?

    – Tao hết đói rồi. Ê mà nè, mi bớt hành hạ con Vy đi được không? Tao thấy nó tội tội.

    – Răn, yêu nó rồi hả? Muốn xơi không, tao kêu nó lên?

    – Bậy rồi, mà nó mấy tuổi mà mi kêu tao xơi?

    – Hình như lần đầu tao gặp bà già tao kêu nó 14, chắc giờ 16. Địt mẹ mi phải thấy lúc nó 14 tuổi kìa, vú đít nở hết rồi.

    – Thôi, giờ mi nghe tao, bớt hành hạ nó đi. Dù răng cũng anh em với nhau. Mẹ mi lấy ba nó cũng coi như gia đình rồi.

    – Địt mẹ, mi làm tao nổi da gà nghe Huy.

    – Da gà da vịt chi, nói chung tao thấy nó tội tội.

    – Ờ mi nói vậy cũng được, rứa có cấm tao bóp vú nó không đó?

    – Tùy, bỏ càng tốt.

    – Đéo, ngu gì. Hàng ngon chết mẹ, lại nắm trong tay. Bữa sau tao phải cởi cho được đồ nó ra. Mẹ hôm bữa nhát tay quá.

    – Gì? Mi tính hiếp nó à?

    – Hôm nớ tao uống say, sáng về nhà không có ai, nó ra mở cửa rồi đỡ tao lên phòng. Xong tao đè nó xuống luôn.

    – Vãi lồn, sao nữa?

    – Tao cởi được cái quần tao ra thì nó khóc, chưa đụng vô áo quần nó chi hết, xong tự dưng tao bị choáng cái gục luôn. Đéo biết gì nữa.

    – Địt mẹ, nó đối xử với mi rứa mà mi hành động như cặc vậy.

    – Thôi bỏ đi, bộ hôm ni tới giảng đạo tao hả.

    – Đâu, tới nhà mi lấy mấy cái đĩa PS4 về chơi.

    – Ờ thoải mái, tao ngủ đây. Lấy xong tắt điện đóng cửa cho tao.

    – Mẹ, quay tay xong ngủ, chưa thấy thằng nào như mi.

    – Giờ thì mi thấy rồi đó. Thôi lựa nhanh đi.

    Bạn đang đọc truyện Những kẻ cuồng dâm tại nguồn: http://truyensextv2.cc/nhung-ke-cuong-dam/

    Thằng Huy đi xuống nhà dưới với cái balo nhét đống đĩa game. Thấy con Vy đang lau nhà, nó đứng lại ngắm nhìn một chút. Thằng Cường nói không sai, con Vy đang tuổi 16, độ tuổi dậy thì, thân hình nó phát triển đầy đặn, da trắng mơn mởn. Bộ ngực đầy đặn của nó, chắc chắn chưa phát triển hết, nhưng đã căng tròn như hai trái dừa ừng ực nước.

    Cặp mông tròn trĩnh, nhô lên khiêu gợi khi em cúi xuống, mái tóc dài khẽ vén lên, hất qua đôi vai gầy. Cái eo thon thon, dù không thể thấy hết được vì cặp vú to khiến cái áo như phình ra. Từng nét trên người con Vy như chào mời, mồ hôi trên người nó làm ướt cả áo, thấm đẫm in cả nếp áo lót trong. Bất ngờ, con Vy quay lại, thấy thằng Huy, nó hỏi:

    – Giờ anh về hả?

    – Ừ anh về, em có cần anh giúp chi không?

    – Thôi, việc của em mà. Anh về đi, bữa mô qua chơi nữa hì.

    – Ừ, mà anh nói với thằng Cường giùm em rồi đó. Hắn không bạo lực với em nữa mô.

    – Dạ, em cảm ơn anh. Anh hay ghê.

    – Không có chi, nhưng mà chắc nó sẽ đụng chạm em nhiều hơn đó. Em cho anh số đi, nếu nó làm bậy cứ gọi anh, anh cản nó được.

    – Dạ, anh đợi em chút.

    Con Vy bỏ cây lau nhà dựa vô bàn rồi chạy lên lầu, chắc để lấy điện thoại. Vài giây sau, thằng Huy lại nghe một tiếng “á” trên lầu, rồi sau đó là con Vy đi xuống mặt chù ụ.

    – Ảnh vừa tuột quần em.

    – Cái thằng, chắc nó đùa thôi. Cho anh xin số nha.

    – Dạ để em đọc. 09 xxxxxxxx.

    – Rồi, lưu số anh nè 09 xxxxxxxx.

    – Dạ rồi, anh là Huy phải không?

    – Ừ, thôi anh về. Nhớ đừng dễ dãi với nó qua nghe. Cần chi cứ gọi anh.

    – Dạ, bye anh nha.

  • Cô con dâu nhà họ Chu

    Phần 1
    Gần đây nhà họ Chu rất bận rộn, bởi vì trong nhà có việc lớn: Con út nhà họ Chu – Chu Tư Niên – sẽ mang bạn gái về nhà ăn Tết. Tin tức này đến đột nhiên khiến ông Chu trở nên luống cuống, ngay lập tức gọi điện bảo bốn thằng con trai đang làm công trên huyện về nhà.

    Em trai có bạn gái, lại còn định mang về nhà, bốn ông anh trai nghe thấy vậy thì vô cùng quan tâm, buông hết công việc trong tay trở về nhà ngay lập tức.

    Cách ngày con út về mấy ngày, năm người đàn ông cùng nhau chuẩn bị mọi thứ: Mỗi căn phòng cũ nát đều được quét tước tỉ mỉ sạch sẽ, rồi lên trấn trên xa xôi mua chăn đệm cùng các đồ dùng sinh hoạt mới, ngày cuối cùng còn giết một con heo lớn.

    Mọi thứ trong nhà đều đã sắp xếp chuẩn bị đâu vào đấy nhưng ban đêm ông Chu vẫn bị giày vò đến không ngủ được, theo lời con út nói bạn gái nó là người thành phố, không phải tỉnh lẻ, mà là thủ đô.

    Ông Chu chỉ từng may mắn được tới huyện trên một lần, nhìn thấy sự phồn hoa của nơi đó, con gái trên huyện không giống với con gái trong thôn, bởi vậy ông không thể tưởng tượng được thủ đô là như thế nào, con gái ở thủ đô sẽ ra làm sao.

    Điều này làm ông lo lắng vô cùng, sợ sẽ tiếp đãi không chu đáo làm con gái người ta chịu uất ức, rồi sợ con bé sẽ ghét bỏ nơi nông thôn heo hút này, bởi vậy ông thở dài trong lòng mấy tiếng.

    Sáng sớm ngày hôm sau, ông Chu cùng bốn người con trai cùng thay một thân quần áo mới, mang theo tâm tình thấp thỏm chờ mong xuống chân núi chờ. Thôn của bọn họ ở vị trí xa xôi, ngày thường đi họp chợ ở trấn trên cũng mất đến hai tiếng, trong núi tuy cũng có đường núi nhưng xe không thể tới tận nhà, chỉ có thể đến chân núi, mà căn hộ của nhà họ Chu ở giữa sườn núi, trên núi chỉ có ba bốn hộ gia đình.

    Chờ tới khi mặt trời lên cao rốt cuộc mấy người họ mới thấy trên con đường trước mặt xuất hiện một chiếc taxi màu đen, từ từ tiến tới rồi dừng ở trước mặt họ. Người xuống xe đầu tiên là Chu Tư Niên, cậu trông trắng trẻo thư sinh, thân hình cao gầy, hai tay xách hai cái ba lô cười nói với ông Chu: “Ba chờ lâu rồi phải không ạ?”

    “Cũng mới xuống núi thôi, không lâu.”

    Ông Chu cười hàm hậu, tiếp lấy hai chiếc ba lô từ trong tay cậu, mắt nhìn chằm chằm vào trong xe.

    Khi ông sắp trở nên buồn bực thì một đôi chân trắng nõn vươn ra ngoài cửa xe, ngay sau đó người nọ bước xuống, ánh mắt ông chuyển dần lên phía trên, người đó mặc một chiếc váy màu đen, bên ngoài mặc áo khoác ngắn màu ghi, mái tóc dài màu nâu xoăn nhẹ mềm mại, theo từng cử động đôi khuyên đeo trên tai va chạm với nhau leng keng…

    Ánh mắt ông lia tới gương mặt, ngay lập tức trước mắt ông sáng ngời: Cô bé có khuôn mặt hình trái xoan trắng trẻo, dưới hàng mi dài là đôi mắt vừa to vừa sáng, khi cười rộ lên thì cong cong thành hình trăng non, đôi môi đầy đặn hồng nhuận. Ánh mắt ông lại như vô tình rơi xuống ngực cô, hô hấp lập tức dừng lại, váy khoét cổ chữ V lộ ra một khoảng ngực nhỏ trắng nõn, theo từng cái hít thở mà phập phồng lên xuống, bộ ngực căng tròn đầy đặn, khe ngực sâu thẳm khiến người nhìn phải tưởng tượng…

    “Ba, anh cả, anh hai, anh ba, anh tư, cô ấy là Trương Tiểu Phúc, mọi người gọi cô ấy là Tiểu Phúc là được…” Thấy mọi người nhìn đến ngây người, Chu Tư Niên cười khẽ, lên tiếng giới thiệu cho người nhà.

    “Được, được…” Mặt ông Chu nóng lên, thu hồi tầm mắt, không thể trách ông nhìn chằm chằm, thật sự thì bạn gái của con út này không nói sinh ra trông như đóa hoa, mà dáng người cũng là trăm người mới có một… Ông buông ánh mắt xuống, lại không cẩn thận dừng ở trên cặp đùi trắng ngần thẳng tắp của Trương Tiểu Phúc, ông nghĩ thầm đẹp thì đẹp thật nhưng đang giữa mùa đông, con gái mặc phong phanh như vậy không sợ lạnh sao…

    Từ khi Trương Tiểu Phúc bước xuống xe thì vẫn luôn quan sát phản ứng của mấy người đàn ông này, thấy những người đàn ông cao lớn cường tráng nhìn mình không rời mắt thì khóe miệng liền cong lên.

    “Con chào ba!” Trương Tiểu Phúc cười tủm tỉm bước lên trước, đột nhiên ôm chặt lấy ông Chu, nhón mũi chân, hôn mạnh lên gương mặt ngăm đen cương nghị của ông. Ông Chu giật mình ngây người, không có bất cứ phản ứng gì, chỉ cảm thấy một đôi môi mềm mại trên mặt, mang theo một dòng điện nhẹ xẹt qua trong lòng.

    “Được, được!” Sau khi lấy lại tinh thần, ông kích động nở nụ cười, phản ứng của cô bé khiến lo lắng trong lòng ông vơi đi rất nhiều. Trương Tiểu Phúc lại tiếp tục đi tới bên bốn anh em nhà họ Chu, mỗi người hôn một cái. Đối với sự nhiệt tình của cô, mọi người vừa âm thầm thở phào lại vừa có hơi không quen.

    Sau khi Chu Tư Niên khiêng ba chiếc vali lớn từ trên xe xuống, trả tiền cho tài xế, taxi lập tức rời đi.

    “Các anh, nhiều đồ như vậy, chắc em đành phải làm phiền các anh…” Chu Tư Niên giản dị, đồ của mình cũng không nhiều, ba cái vali lớn đều là của Trương Tiểu Phúc.

    Anh cả Chu Siêu vẫn luôn không dám nhìn thẳng Trương Tiểu Phúc, chỉ cảm thấy bạn gái của thằng năm này giống như tiên nữ vậy, nhìn một cái chính là khinh nhờn, nói chung chính là trong lòng anh có hơi không được tự nhiên, nghe thấy lời thằng năm thì không nói một lời liền nhấc cái vali lớn nhất lên vai.

    “Cái này thì để anh!” Anh hai Chu Dũng nhìn vào mắt Trương Tiểu Phúc thấy đôi mắt cô sáng lấp lánh nhìn chính mình thì ngay lập tức nhấc chiếc vali to thứ hai lên, vốn tưởng rằng một cô bé thì không có nhiều đồ, nhưng vừa khiêng lên vai thì đầu vai đột nhiên hạ xuống một chút.

    “Anh hai giỏi quá, bên trong đều là đồ trang điểm của em, có phải rất nặng không ạ?” Trương Tiểu Phúc cười khanh khách hỏi, tuy gương mặt Chu Dũng ngăm đen nhưng ngũ quan cũng khá được, đôi mắt sáng ngời có thần, đáng tiếc là áo bông mùa đông quá dày đã che khuất dáng người của bọn họ…

    “Anh ấy có gì mà giỏi, người khỏe nhất nhà là anh kìa!” Anh ba Chu Cường vừa nghe thế thì trong lòng có hơi không phục, lập tức khiêng cái vali cuối cùng lên một cách nhẹ nhàng, nói với Trương Tiểu Phúc: “Tiểu Phúc, sau này em sẽ biết trong nhà này anh giỏi nhất!”

    Trương Tiểu Phúc cười dịu dàng: “Vậy ạ?”

    “Đương nhiên!”

    Cô nhướn mày, mấy anh em nhà này, đúng là không tồi!

    Nghĩ vậy, cô quay đầu nhìn về phía Chu Tư Niên: “Tư Niên, nhà của chúng ta ở đâu vậy?” Nghe thấy cô nói nhà của chúng ta, trong lòng Chu Tư Niên nóng lên, nắm tay cô, ngẩng đầu chỉ chỉ phía trên, “Ở trên núi, còn phải đi nửa tiếng nữa.”

    Trương Tiểu Phúc ngẩng đầu nhìn, cảm thấy ngọn núi này rất cao, lại cúi đầu nhìn giày của mình, dẩu dẩu môi, ôm cánh tay cậu lắc lắc nói: “Tư Niên, giày này của em làm sao leo núi đây, chỉ sợ chưa tới lưng chừng núi đã lăn xuống rồi…”

    Chu Tư Niên nhìn giày của cô, nghĩ nghĩ, liền cười: “Đơn giản thôi, anh cõng em lên là được rồi.”

    Trương Tiểu Phúc quét mắt nhìn cậu từ trên xuống dưới: “Anh gầy như vậy, cõng em ấy à, đừng nói là leo núi…”

    Da mặt Chu Tư Niên đỏ lên, giải thích: “Tiểu Phúc, thật ra nhìn bên ngoài anh gầy vậy thôi chứ cởi áo ra cũng có thịt, em biết mà…”

    “Nhưng đây là lên núi, em sợ anh làm em ngã…” Tất nhiên Trương Tiểu Phúc biết cậu chỉ nhìn bên ngoài thì gầy nhưng thật ra vẫn có cơ bắp, chẳng qua cô đang có kế hoạch khác, cô đảo đảo mắt nhìn về phía anh tư Chu Quý, “Em thấy để anh tư cõng em thì an toàn hơn.”

    “Cái này…” Chu Tư Niên cảm thấy có chỗ không ổn, nhưng trông bộ dạng dẩu môi của bạn gái thì nào dám không thuận theo, hơn nữa đối với việc cõng bạn gái lên núi thật ra trong lòng cũng thấy không đảm bảo lắm, em út như cậu không giống với các anh thường xuyên lao động, về mặt sức lực đúng thật là không bằng bọn họ.

    “Anh tư…” Cậu muốn nói lại thôi. Chu Quý nhìn vào mắt Trương Tiểu Phúc, không nói nhiều lời, chỉ ngồi xổm xuống. Trương Tiểu Phúc liền không khách khí cười nói: “Vậy em cảm ơn anh tư!” Nói xong thì ném túi xách LV cho Chu Tư Niên, rồi bước tới cúi người ôm lấy cổ Chu Quý.

    Chu Quý chỉ cảm thấy trên lưng có một thứ mềm mại đè xuống, còn mang theo một làn nước hoa thoang thoảng làm lòng hắn rung động, gương mặt ngăm đen trở nên ửng hồng, hắn vội lấy lại tinh thần, hai cánh tay vòng ra sau lưng, sau khi do dự vài giây thì cắn răng nâng cặp mông vểnh của Trương Tiểu Phúc lên…

  • Con gái cho bố đụ

    Phần 1
    Năm nay tôi 19 tuổi. Là đứa con gái duy nhất trong gia đình. Mẹ tôi làm chủ 1 cửa hàng quần áo. Bố thì làm cho công ty nhà nước.

    Hôm nay, vào giờ ra chơi ở trường, tôi cùng vài đứa bạn cùng nhau nói chuyện, bọn tôi nói về… những cái buồi. Con A kể rằng: Hôm qua t cùng anh người yêu khối trên làm tình ở nhà anh ý, buồi anh ý to dài lắm bọn mày, bắt t bú buồi mà nó chui tận họng t. Con B thì kể về lần đầu tiên nó chơi lỗ đít. Rồi bất chợt quay sang hỏi tôi: Ê Linh mày có cái buồi nào chưa?

    – Chưa. Tôi đáp.

    – Nhìn mày ngon như này mà không có hả, đừng bốc phét – Con A chen vào.

    – Hay để bọn t tìm cho nhé – Con B lên tiếng.

    – Thôi khỏi đi.

    Thật ra thì tôi muốn cái buồi của bố tôi hơn là bọn con trai trong trường. Đã vài lần, vào lúc đêm, tôi đã nhìn lén bố mẹ địt nhau, mẹ chống tay vào cạnh giường, chổng mông lên cao cho bố dễ dàng đút buồi vào địt, bố thì mồ hôi nhễ nhại, vừa nắc cái buồi to lớn vào lồn mẹ vừa vỗ mông mẹ đen đét, tay thì túm tóc mẹ ra sau. 2 người địt đủ tư thế, địt kiểu chó, hay mẹ nằm úp xuống trong khi bố nằm trên và đit thật mạnh xuống…

    Vài lần tôi còn thấy mẹ mặc những bộ đồ trong suốt, 1 cái váy dài đến đầu gối, mỏng đến mức nhìn xuyên qua được, bên trong thì mặc áo lót rất bé. 2 miếng vải bé tẹo che mỗi núm vú. Quần lót thì mặc rất kín nhưng lại để hở lồn ra. Mỗi lần vậy bố địt rất hăng, tôi thì đứng nhìn lén, vừa nhìn vừa thủ dâm, lúc tôi lên đỉnh cũng là lúc bố bơm tinh trùng vào lồn mẹ. Tôi hay tưởng tượng mình là người nằm trên giường kia. Cái lồn ngập tràn tinh trùng kia cũng là tôi. Và người địt tôi là bố.

    Bố mẹ tôi làm tình rất hăng, tôi thấy mẹ bám tay lên thành bếp chổng mông lên cho bố địt từ phía sau. Tôi thấy mẹ quỳ trong nhà tắm bú mút cái buồi của bố. Buồi bố thật sự rất rất lớn, 2 hòn dái phải to bằng 5 cái chén uống rượu gộp lại, hình như bố còn thích bạo dâm. Vì có lần tôi xem trộm đt của bố thấy có vài bức ảnh chụp mẹ tôi đang bị trói trên giường, quỳ như 1 nô lệ và mồm thì phình ra hết cỡ vì bìu dái của bố đang ở trong đó.

    Bạn đang đọc truyện Con gái cho bố đụ tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-gai-cho-bo-du/

    Hôm nay tôi được về sớm, và mẹ thì đi vắng tới thứ 7 mới về, mà hôm nay lại là thứ 2. Tức là chỉ còn 2 bố con, tôi quyết tâm tìm cách để có thể làm tình cùng bố.

    Tôi vào nhà. Thấy bố đang xem tv.

    – Con chào bố.

    – Sao nay về sớm thế con?

    – Con được nghỉ tiết bố ạ.

    Tôi vào thay quần áo, quyết định mặc chiếc quần thật ngắn, và 1 cái áo 3 lỗ chật chội, và không mặc đồ lót, bọn con trai ở trường mà thấy như này chắc sẽ phát nứng lên mất.

    Tôi quyết định sẽ thêm chút son phấn, và gói thuốc kích thích mà tôi đặt mua trên mạng hôm nay sẽ được dịp phát huy tác dụng, nghe nói 5 10 phút là lên cơn nứng ngay.

    Tôi chạy xuống bếp, bóc 1 quả cam, pha thuốc với nước, nhúng cam vào thuốc đã tan.

    Tôi đem đĩa cam lên mời bố. Lúc đó tôi để ý ánh mắt bố đang nhìn vào ngực tôi thì phải.

    Tôi mời bố ăn, ok bố ăn, tôi cũng ăn 1 miếng, và nói:

    – Cho con ngồi lên đùi bố nhé?

    – Thôi nào 19t rồi chứ bé bỏng gì đâu.

    – Đi mà bố ơiiii.

    Cuối cùng bố cũng phải đồng ý.

    Tôi cố tình ngồi thật sát, sao cho có thể cảm thấy cái buồi kia đang cọ vào khe mông.

    – Mấy hôm đi học sao rồi con?

    – Con bị mấy đứa trêu bố ạ, nó trêu là con nhìn ngon quá.

    – Còn gì nữa không.

    – Có 1 lần con bị 1 thằng ôm chặt, nó kéo con vào wc.

    – Rồi sao.

    – Nó đẩy con vào tường, ép háng nó vào mông con cơ chứ, con chạy đi luôn.

    Nói đến đó, 1 tay tôi cầm tay bố đặt rất từ từ, rất nhẹ lên đùi mình.

    – Còn gì không con?

    – Một lần con bị 2 thằng khác kéo vào lớp, bọn nó… tôi ngập ngừng.

    – Bọn nó làm gì con à.

    – Trong lớp còn 1 thằng nữa, nó bảo con…

    – Bảo sao.

    – Nó nói: Muốn con bú buồi nó. Rồi con chạy mất.

    Tiếp tục tôi kéo tay còn lại của bố đặt lên bụng tôi.

    Tôi cảm thấy như buồi bố đang cọ vào khe đít tôi, tôi liền lắc mông nhè nhẹ.

    Tôi lấy thêm miếng cam đưa cho bố, lấy thêm một miếng cho tôi và cố tình làm rơi.

    Tôi liền quỳ xuống nhặt, và chổng mông lên, lúc này cả bờ mông căng tròn và cái lồn hồng hào mọng nước đập vào mắt bố. Vớ lấy miếng cam, quay lại tôi đã thấy bố đứng lên vào lao tới ôm chặt tôi.

    – Umm bố làm gì thế.

    Bố 1 tay ôm tôi, tôi có thể cảm nhận được cái buồi đang cứng lên độn lên 1 cục ở háng bố. Tay còn lại bố cầm tay tôi và ấn vào háng bố. Bố nói.

    – Nãy giờ con làm bố nứng lắm đấy.

    – Ơ… tôi tỏ vẻ ngây thơ.

    – Cái vẻ ngây thơ đó càng làm bố nứng thêm thôi, chả phải nãy h con khiêu khích bố đấy sao.

    Bố liền ôm tôi và bế lên giường, nói:

    – Nếu con muốn đến thế…

    Tôi liền ôm lấy cổ bố và hôn lên môi bố, bố cũng đáp lại bằng nụ hôn thật sâu.

    Bố rời môi ra, tôi ngây ngất trong nụ hôn.

  • Xe ôm – Tác giả Oceano

    Phần 1
    Ngửa mặt lên hứng dòng nước, hắn thở dài khoan khoái, dòng nước mát lạnh gột rửa đi những bụi bặm, mệt mỏi mà hắn hứng ngoài đường, làm dịu đi cái nóng của ngày hè oi ả. Hắn dội từ từ, để dòng nước chảy mơn man trên người, hưởng thụ sự sảng khoái nó mang lại. Hắn ăn cắp thêm một xô so với tiêu chuẩn bốn xô của bà chủ nhà trọ đặt ra.

    Hắn hai mươi ba tuổi, tốt nghiệp đại học hơn một năm, vẫn khao khát để tìm một công việc phù hợp, vẫn chạy xe ôm hàng ngày để kiếm tiền nuôi miệng và chờ đợi hy vọng đến. Hắn vẫn lạc quan tin vào tương lai, tin vào sự kỳ vọng của bố mẹ hắn, tin vào lời phán hậu vận tốt của ông thầy bói. Hắn tin sẽ kiếm thật nhiều tiền để xây lại cái nhà to đẹp hơn cái nhà cấp bốn của bố mẹ hắn, để bố mẹ hàng ngày được sống trong sự tự hào. Hắn tin hắn sẽ đủ sức gánh vác, để chị hắn không phải mỗi tối đi dạy thêm để kiếm tiền.

    Với niềm tin đó, hẳn vẫn trụ lại được ở cái thành thị đông đúc này, vẫn ngày ngày cần mẫn từ tờ mờ sáng để chờ khách đi xe ôm và về nhà trọ khi quá nửa đêm, để rồi sảng khoái hưởng thụ dòng nước mát lạnh dội lên người.

    Quay trở vào phòng với mỗi cái quần short thể thao trên người, lộ ra cơ thể khỏe mạnh rắn chắc mà mỗi ngày hắn đều đặn chống đẩy vài chục cái. Ném đống quần áo bẩn vào chậu, mà hắn biết mai con bé Hiền thế nào cũng sẽ giặt hộ hắn và gấp lại gọn gàng. Hắn đếm nắm tiền lẻ trong túi quần vuốt thẳng từng tờ, lôi chiếc giày đá bóng cũ trong gầm giường, hắn nhét tờ năm chục vào cái túi ni lông đã có mấy tờ tiền trong đó, rồi cẩn thận gói túi ni lông lại, nhét vào giày và ném vào gầm giường.

    Đống tiền lẻ, đã được gấp thẳng thớm, hắn cho vào cái ví vải đã sờn. Chỗ này đủ cho hắn mua hai cái bánh mì trứng, gói Thăng Long mềm và vài ly trà đá. Hi vọng mai sẽ chạy đủ để thêm tiền xăng. Cẩn thận nhét cái vì vào túi quần jeans và treo lên dây. Hắn trèo lên giường vớ cuốn sách đọc dở để ru giấc ngủ.

    Trời mùa hè oi ả, làm mồ hôi nhớp nháp trên lưng, cái quạt tàu lục cục nặng nhọc quay hết tốc lực mà không làm dịu đi chút nóng nào. Với tay tắt cái đèn, hắn nằm trong bóng tối, hy vọng sẽ thiếp đi để quên cái nóng. Đầu hắn lại nghĩ vẩn vơ.

    Hắn nhớ đến con bé Hiền, con bé người thấp đậm, da trắng và tốt bụng. Con bé hay giúp hắn giặt quần áo. Hắn mỉm cười nhớ đến cái dáng sợ hãi khi bị mấy thằng du côn chấn lột, rồi khóc thét lên khi thấy máu chảy trên mặt hắn, do hắn bị dính mấy gậy khi xông vào cứu con bé.

    Rồi nhớ đến con bé Khanh cave, khách hàng quen thuộc mà hắn vẫn hay đón hàng đêm từ quán bar. Đấy là hắn gọi vậy, chứ con bé làm tiếp thị rượu. Con bé rõ xinh, dáng cao mình dây, ngực tròn, da trắng, mông nở. Nhớ đến bộ ngực căng đét hở một nửa ra khỏi cái áo, mà hắn luôn phải nuốt nước bọt mỗi lần nhìn thấy. Nhớ đến cặp đùi săn chắc, trắng mịn mà hắn luôn đặt tay lên mỗi khi chở con bé về.

    Hắn nhớ lại cái buổi đầu tiên gặp con bé. Hôm đó, trời mưa tầm tã cả ngày do ảnh hưởng của bão và cả ngày hắn chẳng bắt được cuốc khách nào. Hắn vẫn mặc cái áo mưa giấy đã rách te tua, dù chẳng có tí tác dụng ngăn mưa nào nữa, nhưng ít nhất nó vẫn còn mang lại cho hắn cảm giác được che chở.

    Đường đã vắng bóng người, thỉnh thoảng có chiếc ô tô phóng vội qua, hắt nguyên vũng nước lên người hắn, cũng chỉ làm hắn đưa tay lên vuốt mặt rồi lầm bầm câu vô nghĩa. Hắn hiểu, ai cũng muốn về nhà thật nhanh để tránh đi cái thời tiết mưa gió khốn kiếp này, chẳng ai còn tâm trí để mà quan tâm đến thằng xe ôm vẫn lêu vêu hi vọng kiếm được cuốc xe chốt ngày, hắn cũng như hằng hà sa số những hạt cát ngoài kia, chẳng gợn lên bất cứ sự chú ý nào.

    Thằng bảo vệ quán bar ra tận giữa đường để chặn đường cho xe trong quán đi ra, chiếc ô màu đen giương ra tí thì làm hắn đâm vào.

    – Xe… xe… ôm!

    Tiếng con gái cất lên gấp gáp ngay khi hắn vừa đi qua quán bar, với phản xạ nghề nghiệp, hắn cả đạp phanh chân và bóp phanh tay, chiếc xe kêu lên ken két và loằng ngoằng khựng lại. Hắn ngoái lại đằng sau, một con bé cao ráo, mặc bộ jupe màu đen bó sát ngắn cũn cỡn, đội cái sắc đen lên che đầu che mưa.

    Hắn đẩy chân lùi xe sát vệ đường, rồi lấy cái khăn lau khô yên sau. Con bé rón rén ghé mông trèo lên xe hắn và nói ra địa chỉ. Trời vẫn còn những hạt mưa, con bé chắc bị dính mưa nên cứ ngọ nguậy để tránh. Tạt vào quán nước nhỏ vẫn còn leo lét ánh đèn, hắn mua cái áo mưa giấy mười nghìn và đưa con bé. Con bé lí nhí cám ơn khi cầm áo mưa.

    Đỗ xe trước địa chỉ con bé đưa, hắn nói:

    – Đến rồi em.

    – Ah… Vâng em cảm ơn. Hết bao nhiêu tiền anh?

    – Năm mươi nghìn.

    Thường đối với khách hàng mà hắn xếp hạng là cave hắn sẽ kênh thêm một chút so với giá hắn vẫn lấy, đối với các cô, một hai chục chẳng là gì, vả lại hắn cũng phải lấy lại tiền đầu tư cái áo mưa.

    Con bé nhảy xuống cởi áo mưa đưa hắn, và mở sắc tay lục lọi một hồi, rồi ngập ngừng nói với hắn.

    – Em… quên tiền rồi.

    – Anh đợi dưới này, em lên lấy đi.

    – Nhưng… nhưng… em cũng hết tiền trên nhà rồi. Hay em trả anh sau được không.

    Đệt… Hắn tí thì buột miệng chửi đổng một câu, rồi nhìn bộ dạng bối rối, ngại ngùng của con bé, hắn thở dài. Coi như làm phước giúp người. Hắn chẳng nói chẳng rằng, nổ máy xe quay đầu đi. Con bé vội rằng lên, tóm lấy tay hắn.

    – Cho em số điện thoại, để em trả tiền anh sau.

    – Không cần.

    – Đi mà… cho em số điện thoại.

    Nhìn con bé với bộ dạng vội vã, sốt ruột, hắn đọc nhanh số điện thoại của mình. Rồi chẳng quan tâm con bé có nhớ hay không hắn rồ máy phóng đi.

    Hắn cũng quên hẳn sự kiện đêm đó, rồi khoảng một tuần sau, hắn đang trên đường về nhà trọ, thì có điện thoại gọi đến. Móc cái điện thoại Nokia đã tróc hết sơn và số, hắn thấy số điện thoại lạ. Bấm nút nghe, giọng con gái vọng đến.

    – Anh… anh xe ôm ạ.

    – Uh, có gì không em?

    – Anh đến đón em tại quán bar được không?

    – Uh, chờ khoảng 15 phút nhé.

    – Vâng.

    Hắn quay xe phóng đến địa chỉ quán bar, hắn thấy con bé đứng bên kia đường, vẫn mặc bộ jupe ngắn cũn cỡn như hôm nào. Hắn vòng xe vào sát lề đường, với cái mũ bảo hiểm đưa cho con bé. Con bé cầm mũ và vòng qua để leo lên xe hắn. Chiếc xe từ tốn lăn bánh, hắn không nói lời nào, nguyên tắc của hắn là không chủ động nói chuyện với khách, trừ trường hợp khách chủ động.

    – Anh ơi! Mình đi ăn đi, em chưa ăn tối.

    – Uh, em muốn ăn ở đâu?

    Khách hàng là thượng đế, hắn sẽ phục vụ hết mình và sẵn sàng đợi khách làm việc.

    Để con bé xuống quán ăn đêm con bé chỉ, hắn chạy quá lên một đoạn, tắt máy dựng chân chống và rút điếu thuốc ngồi trên xe đợi. Một lúc sau con bé chạy.

    – Anh vào đi anh. Vào ăn cùng em.

    – Em cứ tự nhiên. Anh ăn rồi. Anh đợi em ngoài này cũng được.

    – Không… anh vào ăn cùng em cho vui.

    Con bé cầm tay hắn lắc lắc. Không từ chối được, hắn bước vào quán cùng con bé.

    – Anh ăn gì?

    – Không anh không đói, em cứ ăn đi.

    – Hay anh uống gì không? Bia nhé?

    Rồi không đợi hắn trả lời, con bé vẫy chủ quán gọi chai bia. Nhìn cốc bia vàng óng với lớp bọt trắng toát ở trên, hắn nhớ ra lâu lắm rồi mình không được uống bia. Hớp ngụm bia mát lạnh vào cổ, vị thơm ngát đắng dịu thấm vào đầu lưỡi. Ngậm từng hớp bia chậm rãi nuốt xuống cổ, hắn cố gắng không bỏ sót từng hương vị ngon lành của cốc bia.

    Bên kia con bé đang nhỏ nhẹ gắp từng gắp bún, cái bầu ngực trắng nhễ nhại hở ra khỏi ngực áo đập vào mắt hắn, làm hắn khẽ nuốt ực trong cổ họng. Khó khăn đưa ánh mắt sang chỗ khác, quán bún cũng chỉ mấy khách, hầu hết các cặp đôi trẻ chắc vừa dạt ra từ sàn nhảy hoặc quán ba nào đó, chú tâm vào bán bún của mình mà chẳng quan tâm đến người xung quanh.

    Anh mắt hắn lại rơi vào nửa bầu ngực trắng lòa trước mặt, rồi lại khó khăn rời đi, khi cơn nóng bụng dưới tăng lên. Hắn cũng uống hết cốc bia và con bé cũng ăn xong bát bún của mình, trên đường về con bé có vẻ dạn dĩ hơn, chủ động hỏi chuyện hắn. Hắn biết tên con bé là Khanh, mới tốt nghiệp cao đẳng kinh tế, hiện đang làm tiếp thị rượu chờ xin việc. Và sau hôm đó, con bé thành khách hàng thường xuyên của hắn.

    Hôm đó, hắn đến đón con bé như đã hẹn. Con bé lảo đảo, siêu vẹo bước ra khỏi quán, hắn phải chạy lại đỡ. Mùi rượu nồng nồng trong hơi thở và quần áo con bé xộc vào mũi. Vất vả lắm hắn mới để được con bé trên yên xe, giữa chặt tay con bé quàng qua eo hắn. Hắn lái xe chậm chậm bằng một tay.

  • Gia đình loạn luân tập thể

    Phần 1
    Đã hai năm qua kể từ khi ba Dũng mất trong một tai nạn. Dũng chỉ mới 16 khi biến cố đó xảy ra. Cả hai mẹ con Dũng đều nhớ ba nó rất nhiều. Cuộc sống của gia đình rất đầy đủ và đầm ấm trước khi bi kịch đến với họ.

    Đó là vào một đêm mà ba Dũng nhậu say và không làm chủ được tốc độ nên đụng vào xe container đi ngược chiều. Ba Dũng mất trên đường tới bệnh viện.

    Với sự giúp đỡ của bà con họ hàng rồi thì đám tang ba Dũng cũng được diễn ra chu đáo. Ai cũng thương tiếc cho ba Dũng nhưng người đau buồn nhất là Dũng và mẹ.

    Và tai nạn đó đã làm thay đổi nhiều thứ trong cuộc sống của hai mẹ con Dũng. Câu chuyện bắt đầu từ đây.

    Ba mẹ Dũng đều làm việc trong ngân hàng ở Bắc Carolina, nên lương bổng cũng hậu. Từ ngày ba Dũng mất mẹ Dũng chỉ lao đầu vào công việc để quên đi đau buồn nên mặc dù chỉ còn một mình nhưng mẹ Dũng đã chăm lo đầy đủ mọi thứ trong nhà.

    Dũng biết mẹ buồn nên cố gắng ngoan ngoãn và làm những gì có thể để phụ giúp mẹ nhiều hơn. Sự thân thiết của hai mẹ con cũng góp phần giảm bớt nỗi đau đó.

    Dũng bây giờ đã là thanh niên 18 tuổi cao ráo đẹp trai giống ba Dũng thời trẻ, Dũng thường nghe mẹ khen thế khi hai mẹ con nghĩ đến ba.

    Tuy nhiên Dũng có nhược điểm như bao thanh niên khác là hơi rụt rè, nhút nhát trước người lạ mặt.

    Dũng cũng muốn có bạn gái nhưng mỗi lần đứng trước cô gái quyến rũ nào đó trong trường là Dũng luống cuống, nói không nên lời. Vì vậy chuyện hẹn hò trai gái đối với Dũng chưa thành hiện thực.

    Bù lại sự nhút nhát đó là thành tích học tập tốt trong trường. Dũng dễ dàng kiếm được học bổng vào học trong một trường đại học cùng thành phố.

    Có lẽ sự thiếu vắng người cha nên ảnh hưởng tới tính cách của Dũng. Nếu còn sống chắc ba sẽ hướng dẫn Dũng cách chinh phục một người con gái như thế nào. Mẹ Dũng cũng biết sự thiếu tự tin của khi đứng trước con gái nhưng mẹ không lo lắng gì nhiều vì Dũng chỉ mới bắt đầu học đại học, thời gian vẫn còn dài để Dũng tìm một người con gái thích hợp.

    Hạnh, mẹ Dũng, một người phụ nữ thành đạt và giàu nghị lực. Mặc dù gần 40 tuổi nhưng nét quyến rũ, duyên dáng, trẻ trung của nàng đã làm mọi người đều nghĩ rằng nàng chỉ mới 30 là cùng. Mái tóc đen huyền uốn xoăn trên bờ vai trắng ngần của nàng là nét hấp dẫn nhất, tạo cảm giác vừa đoan trang vừa gợi tình.

    Hạnh rất tuyệt vọng khi ba Dũng mất, nhưng vì nghĩ đến con nên Hạnh đã cố gắng rất nhiều. Dũng cũng biết điều đó mặc dù mẹ không bao giờ than vãn về sự buồn bã cô đơn của bạn thân mình cả.

    Trong hai năm đã trôi qua, Hạnh cũng có gặp gỡ một vài người đàn ông khác. Nhưng thật không may là nàng không gặp được người nào có chung cảm xúc, suy nghĩ như mình.

    Hạnh cảm thấy hình như những người đàn ông mà nàng quen đều thèm muốn cơ thể nàng, họ chỉ muốn lên giường với nàng chứ hầu như không thông cảm với nàng về cuộc sống. Mặc dù bản thân nàng đôi khi cũng có những đòi hỏi sinh lý nhưng nàng cần người đàn ông biết thông cảm, chia sẻ với nàng những vui buồn chứ không đơn thuần chuyện chăn gối.

    Dũng thường xuyên khuyến khích mẹ nên đi gặp gỡ nhiều người và tìm lấy những niềm vui mới, nhưng mỗi khi cậu nói thế là mẹ lại nói Dũng luôn là người đàn ông duy nhất mà mẹ cần trong quãng đời còn lại.

    Dù biết mẹ vẫn còn nhớ ba nhưng Dũng không muốn mẹ phải cô đơn, mẹ cần phải có người đàn ông cho mình. Vì vậy, trong những lúc vui vẻ Dũng thường nói đùa với mẹ là mẹ nên ăn mặc khiêu gợi hơn như váy ngắn, áo thun bó sát người để có thể tạo sự chú ý của nhiều người đàn ông khác hơn nữa như thế mới có nhiều cơ hội tìm được người đàn ông lý tưởng. Mỗi khi nghe con nói như thế thì Hạnh chỉ cười và nói vòng vo sang chuyện khác, rồi Hạnh cũng đề cập đến chuyện có bạn gái với Dũng. Cứ như thế hai mẹ con nói chuyện vui vẻ về chuyện hẹn hò của người này đến người kia mà không đi đến đâu cả.

    Thời gian dần trôi qua, nỗi buồn cũng đã vơi đi nhiều. Dũng học hành rất tốt và Hạnh thường được mọi người khen ngợi về tác phong làm việc nhanh nhẹn, hiệu quả. Cuộc sống của hai mẹ con có lẽ êm đềm trôi qua như thế nếu như không có những bất ngờ xảy ra.

    Bạn đang đọc truyện Gia đình loạn luân tập thể tại nguồn: http://truyensextv2.cc/gia-dinh-loan-luan-tap-the/

    Vào một buổi tối thứ bảy, Hạnh từ trên lầu bước xuống phòng khách và thấy Dũng đang ngồi xem TV như bao buổi tối thứ bảy khác.

    “Dũng, sao con lại ngồi nhà tối nay vậy, sao con không đi chơi với bạn bè?”, Hạnh vừa nói vừa ngồi xuống bên cạnh con trai và choàng tay lên vai Dũng như một người bạn.

    “Mẹ ơi, tụi nó đi từng cặp với nhau rồi, với lại con thích ở nhà với mẹ hơn, con cũng chả thích ra ngoài làm gì cho mệt”, Dũng nói.

    “Dũng nè, con cần có bạn… mẹ nói là bạn gái đó” Hạnh nói với giọng nghiêm chỉnh. Rồi Hạnh nhìn vào mắt con trai rồi nói với vẻ lo lắng “Mẹ lo cho con, con biết không?”

    “Mẹ à, con thấy mẹ vẫn bình thường khi không có bạn trai thì con cũng đâu cần có bạn gái?” Dũng nói rồi cười với mẹ.

    “Coi nào con, điều đó hoàn toàn khác. Mẹ đã có chồng có con rồi. Còn con là thanh niên cơ mà”Hạnh nói rồi béo vào má Dũng nựng nịu.

    “Nhưng con cũng có mẹ rồi, mẹ cũng là con gái đó thôi”Dũng ranh mãnh trả lời.

    Hạnh thở dài bất lực rồi cười nói “Vậy mẹ con mình hợp thành một cặp rồi, phải không con?”

    “Đúng vậy, mẹ là người bạn tốt nhất của con” Dũng vừa nói vừa quàng tay sang vai mẹ.

    “Và con cũng là người bạn tốt nhất của mẹ” Hạnh nói rồi ôm chầm lấy Dũng.

    Hai mẹ con ôm nhau cười như hai người bạn thân thiết lắm.

    Nhưng bất giác Hạnh buộc miệng nói “Dù gì thì con cũng cần có bạn gái, điều đó tốt cho con”

    “Mẹ này…” Dũng bực bội nói lớn.

    “Mẹ sao con?” Hạnh hỏi.

    Dũng há miệng nhưng không thốt nên lời, nó ngả đầu ra sau ghế rồi nhắm mắt lại. Mặt nó có vẻ thiểu não nhưng cuối cùng nó cũng nói “Không có gì đâu mẹ”

    “Này con… đừng buồn mẹ chứ” Hạnh nói và xoay mặt con về phía mình, rồi nhìn vào mắt Dũng “Mẹ con mình có thể nói với nhau bất cứ chuyện gì mà con”

    Dũng muốn nói với mẹ về sự rụt rè nhút nhát của nó nhiều lần rồi nhưng nó không muốn làm mẹ bận tâm. Ngoài ra Dũng cảm thấy chán khi nói về những đứa con gái khác. Nhưng bây giờ Dũng thấy cần phải tâm sự cho mẹ biết, lấy hết can đảm Dũng nói “Thật ra con không hứng thú lắm với mấy đứa con gái. Con luôn líu lưỡi khi đứng trước một đứa con gái đẹp nào đó” Dũng nói nhưng mắt nó không dám nhìn vào mắt mẹ.

    Hạnh hơi ngạc nhiên nhưng không thể hiện ra. Nàng chưa bao giờ nghe Dũng nói về điều đó trước đây. “Coi nào, con luôn khen mẹ đẹp và con đâu có ấp úng khi nói chuyện với mẹ”

    “Con thấy mình nhát lắm mẹ, con không biết nói gì hay làm gì khi ở gần con gái. Từ trước tới giờ con chưa từng hôn một đứa con gái nào cả”. Dũng đỏ mặt lên khi nói đến đó.

    “Thật sao con?” Hạnh thật sự kinh ngạc, Hạnh nghỉ nó đã hơn 18 tuổi rồi mà chưa từng hôn con gái, nó còn quá trong trắng. Ở VN thì còn có thể chấp nhận chuyện đó nhưng cuộc sống ở đây rất thoáng nên chuyện đó làm Hạnh bị sốc. Nàng nghĩ lại thời đi học nàng cũng có bạn trai từ năm 16 tuổi kia. Nàng hỏi con “Con có thích con gái không đấy?”

    “Kìa meeeẹ… dĩ nhiên con thích chứ” Dũng trả lời một cách bối rối.

    Hạnh thở dài nhẹ nhõm, nàng tưởng con mình có vấn đề.

    “Đó chỉ là vì… vì con chưa có hẹn hò thực sự với đứa nào cả thôi”

    “Trời, con tôi” Hạnh không thể giấu nổi sự ngạc nhiên. “Mẹ nhìn thấy con ra ngoài và con nói là đi chơi với bạn gái cơ mà”

    “Con xin lỗi mẹ vì đã nói dối. Thực sự là lúc đó con đến thư viện hoặc lòng vòng ngoài đường thôi. Con không muốn mẹ quá lo cho con. Con xin lỗi”

    Đột nhiên, Hạnh chợt thấy mình đã không quan tâm đến con kể từ khi ba Dũng mất. Hạnh thấy mình có lỗi khi lúc nào mình cũng có thể đọc được ý nghĩ của con trai. Nàng thấy mình chỉ lao đầu vào công việc mà không chịu để ý đến suy nghĩ của con. Hạnh thấy con rất non nớt trong chuyện trai gái, chuyện giới tính mà ba mẹ là người dạy dỗ, hướng dẫn cho con cái. Càng nghĩ Hạnh càng giận bản thân mình.

    Cả hai mẹ con ngồi im lặng trong suy nghĩ của riêng mình. Không ai biết phải nói gì. Cuối cùng thì Hạnh cũng lên tiếng.

    “Dũng nè, con nghĩ sao nếu mẹ với con đi chơi với nhau?”

    “Mẹ à, mẹ đừng bận tâm về chuyện đó mà”

    “Mẹ lo chứ, con cảm thấy thoải mái khi ở bên cạnh mẹ, vậy tại sao mẹ con mình không thể đi chơi chứ? Con xem như mẹ là bạn gái con. Mẹ sẽ nói cho con phải biết làm gì khi ở bên cạnh đứa con gái khác. Mẹ biết con gái muốn gì mà”

    Hạnh ngừng nói khi thấy con trai bối rối vì đề nghị của nàng.’

    “Sao thế con… hay là con không thích đi chơi với người già như mẹ?”Hạnh cười.

    “Không đâu, mẹ còn trẻ lắm mà. Mẹ là người phụ nữ đẹp nhất mà con biết” Dũng đỏ mặt khi nói thế.

    “Cảm ơn cưng, con cũng là chàng trai tốt nhất đối với mẹ. Vậy thì tại sao chúng ta không thể đi chơi với nhau, đúng không con?”

    Dũng im lặng, nó nghĩ như thế cũng được. Vừa để mẹ nó không nói đến chuyện bạn gái của nó nữa vừa làm cho mẹ nó vui. Dũng nói với giọng thờ ơ “À… con nghĩ thế cũng hay”

    “Con nói có vẻ miễn cưỡng thế” Hạnh hơi thất vọng.

    “Không có đâu mẹ… nhưng…” Dũng nói nhanh.

    “Có gì vậy con? Nhưng gì…”

    “Con không… chả biết chuyện gì cả… mẹ biết đó, con ngốc lắm. Mẹ sẽ chán đi chơi với con thôi” Dũng nói cà lăm.

    “Không có gì chán cả con à” Hạnh nói rồi vỗ lên đùi Dũng “Nào, chuẩn bị quần áo đi con, mẹ con mình sẽ đi ăn tối rồi đi xem phim” Hạnh đứng lên đi đến bàn lấy chìa khóa xe và đưa nó cho Dũng “Con sẽ lái xe chở mẹ nhé, cưng”

    “Meeeeẹ…” mặt Dũng đỏ lên vì mắc cỡ. Tuy nhiên đằng sau sự chán nản đó là sự hứng khởi mà nó mong muốn từ lâu rồi.

    Hai mươi phút sau, Dũng đi tới đi lui trong phòng khách hồi hộp chờ mẹ nó. Khi Dũng thấy mẹ bước xuống cầu thang, nó muốn nói gì đó nhưng nghẹn họng.

    Hạnh mặc áo ống thun trắng bó sát người, vai để trần nổi bật làn da mịn, hai cánh tay trắng muốt nõn nà, bộ ngực cân đối nhô ra ép sát vào lớp vải phía trước, bờ eo nhỏ nhắn dù đã một lần sinh nở, còn phần dưới là cái váy ngắn màu đen, dưới gót chân hồng của Hạnh là đôi giày cao gót.

    Ba Dũng thích Hạnh mặc như thế trước đây, nên Hạnh nghĩ Dũng chắc cũng thích.

    “Có gì không con?” Hạnh hỏi khi thấy mặt con trai đờ đẫn nhìn mình chăm chú. Đột nhiên, nàng nghĩ mình đã phạm một sai lầm lớn.

    “Mẹ, trông mẹ…”Dũng ấp úng khi đang cố gắng nói là mẹ nó rất đẹp.

    “Mẹ sẽ thay bộ khác” Hạnh nói và quay lại lên lầu vì Hạnh nghĩ mình mặc đồ hơi quá khiêu gợi, Hạnh chỉ muốn mình trông trẻ hơn khi đi chơi với con trai.

    “Không! Mẹ trông đẹp lắm” Dũng đỏ mặt lên khi nói câu đó.

    Hạnh quay mặt lại rồi mỉm cười “Tại sao thế con, mẹ nghĩ con bối rối khi thấy mẹ mặc như vậy, cảm ơn con nha”

    “Mẹ nè, con nghĩ nếu mấy đứa bạn con thấy mẹ đẹp như thế chắc tụi nó ghen tị lắm” Dũng khen mẹ nó không ngớt.

    Hạnh cảm thấy trong lòng tràn đầy niềm tự hào và hạnh phúc khi nghe con khen như thế.

    “Vậy hả, để cho bạn con tức luôn nhé. Tối nay, con đừng gọi mẹ mà gọi tên Hạnh của mẹ nhé” Hạnh cười vui vẻ.

    “Được thôi mẹ… ưm Hạnh” Dũng trả lời “Hạnh” nó lặp lại một lần nữa để quen miệng.

    Dũng tiến ra xe hơi rồi mở cửa mời mẹ nó vào như một anh chàng ga lăng. Khi Hạnh ngồi xuống, Dũng không thể không để ý đến cặp đùi thon dài của mẹ nó giờ đây đã lộ ra nhiều hơn khi váy nhích lên cao hơn. Khi nhìn lên mặt mẹ nó thì Dũng thấy mẹ mỉm cười. Chúa ơi, Dũng nghĩ mẹ thấy nó nhìn lên đùi mẹ. Dũng tự trách mình sao dám nhìn như thế, nó cũng không hiểu.

    Khi đang lái xe, Dũng cũng liếc nhìn xuống đùi Hạnh, mặc dù chỉ thoáng qua. Đầu óc Dũng tự nhiên nóng lên, nó thấy hồi hộp kích thích thế nào ấy. Cảm giác bối rối mà Dũng không thể giải thích nổi. Khúc thịt ở giữa hai bên đùi nó tự nhiên cứng lên. Nó cố gắng tập trung vào tay lái.

    Váy của Hạnh nhích lên chút nữa, càng phô bày cặp đùi trắng trẻo của Hạnh. Lúc này Hạnh cũng nhận thấy điều đó, Hạnh cố kéo váy xuống, nhưng một lúc sau thì nó vẫn như thế.

    Dũng lái xe đến một nhà hàng Ý mà hồi trước cả nhà hay đến ăn. Khung cảnh nơi đây rất yên tĩnh và thân mật dễ chịu. Mỗi bàn đều trùm khăn đỏ, ở giữa có sẵn một chai vang với một cặp nến. Thậm chí có một người nhạc công đang chơi piano.

    Buổi ăn tối rất vui vẻ giữa hai mẹ con. Hạnh cho phép con uống một vài ly rượu. Hạnh nghĩ như thế có thể làm con trưởng thành hơn. Dũng cần được học hỏi nhiều hơn nữa mới có thể trở thành người lớn.

    Hạnh cũng uống một chút rượu. Nàng hơi say nhưng cảm thấy ấm và dễ chịu.

    Dũng không khó khăn khi nói với mẹ. Men rượu có lẽ giúp nó tự tin hơn. Và mẹ nó thì không phải là đứa con gái khác nên nó nói rất thoải mái.

    Hai mẹ con nói đủ thứ truyện từ học hành, bạn bè, âm nhạc, phim ảnh… tất cả mọi thứ mà con trai con gái thường nói trong các buổi đi chơi. Thỉnh thoảng, Hạnh chỉ cho con cách mà một đứa con trai làm gì khi đi chơi với bạn gái giống như là chuyện đợi bạn gái sửa soạn, mở cửa xe mời bạn gái, kéo ghế ngồi… như là Dũng làm đối với mẹ. Hạnh nhận thấy con mình đâu có khờ quá như nó nghĩ. Rõ ràng là Dũng ga lăng như ba nó, Dũng không cần phải hướng dẫn nhiều như Hạnh nghĩ.

    Đôi lúc, Dũng quên Hạnh là mẹ nó và nó nói chuyện như với bạn gái. Hạnh cũng thế, cười nói vô tư không cần để ý. Hạnh nghĩ hôm nay Dũng rất là đàn ông. Khuôn mặt đẹp trai của Dũng nổi bật lên dưới ánh nến, nụ cười của Dũng rất thu hút. Đột nhiên Hạnh thấy rùng mình khi nhận ra điều đó như thấy lại được hình ảnh của chồng thời trai trẻ.

    Bữa ăn tối kết thúc, Dũng đưa mẹ ra xe. Dũng nhanh chóng mở cửa xe. Hạnh cảm thấy hơi chếnh choáng nên hơi loạng choạng có lẽ vì nàng uống hơi nhiều hơn bình thường.

    Khi Dũng mở cửa xe và dìu mẹ ngồi vào trong, nó đã cố gắng không nhìn vào đùi mẹ nó nữa. Nhưng điều đó dường như không thể. Thật khó khăn cho Dũng khi phải cố gắng cưỡng lại điều đó. Nó đưa mắt nhìn lên đùi mẹ nó khi mà chiếc váy nhích lên cao hơn so với lúc trên đường đến nhà hàng. Một sự thúc đẩy vô hình hướng mắt nó nhìn vào trong phần tối mờ giữa hai đùi mẹ nó bên dưới váy. Ánh sáng từ ánh đèn đường bổng chiếu sáng phần tối đó làm tim Dũng đập mạnh. Giữa hai đùi trắng mịn của Hạnh là chiếc quần lót màu trắng bóng ẩn hiện bên trong. Dũng điếng người khi nhìn thấy cảnh đó. Có lẽ đó là hình ảnh kích thích đầu tiên trong đời nó đã được nhìn thấy.

    Dũng như bất động cho đến khi mẹ nó nói “À, chúng ta sẽ đi xem phim chứ con?” Một lần nữa Hạnh để ý thấy Dũng vẫn còn nhìn lên váy mình. Một luồng điện chạy dọc sống lưng của Hạnh. Mặc dù biết con nhìn nhưng Hạnh vẫn không kéo váy xuống và khép hai đùi lại. Chẳng những không trách con mà Hạnh coi điều đó như một trò đùa bình thường. Hạnh cảm thấy như mình quá nghịch ngợm tối nay. Hạnh nghĩ điều đó không quan trọng vì chuyện đàn ông nhìn vào váy người đàn bà đẹp là chuyện bình thường. Vả lại Hạnh nghĩ làm thế sẽ tạo cho Dũng cảm giác thú vị khi có bạn gái là thế nào.

    Mặt của Dũng thật sự đỏ lên khi thấy mẹ biết nó đang nhìn. Dũng cảm thấy xấu hổ vì hành động của mình. Đối với mẹ mà con như thế thì với bạn gái sẽ thế nào? Dũng suy nghĩ.

  • Cơn mưa Sài Gòn

    Truyện dựa trên những sự việc có thật của đời tôi, nó đã đi xa nhưng luôn là một phần kí ức đẹp với tôi. Tôi viết câu chuyện này cho những người muốn có được tình yêu đích thực của mình, chứ không dành cho ai xem tình yêu là trạm xe buýt của cuộc sống. Để rồi mỗi khi nó dừng trạm, người kia lên người nọ xuống.

    Đường đời ai chả có lần vấp ngã, lúc nhỏ ta thường vui chơi vô tư chuyện trầy xước. Khi lớn một tí ta mới trân trọng cảm giác đau của cơ thể. Rồi đến với trưởng thành là khi chúng ta nếm được vị xót xa của tâm hồn. Bước qua những chặng đường dài con người mới biết nhận thức. Khi có nhận thức là sự bắt đầu của thay đổi, hay họ chỉ chấp nhận với những thứ cũ kĩ vì sợ phải đối diện với cái mới.

    Bạn đang đọc truyện Cơn mưa Sài Gòn tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-mua-sai-gon/

    – Lên lẹ đi, dòm cái gì nữa. – Tiếng một người phụ nữ trên xe vọng xuống.

    – Dạ.

    Có bao giờ ta nghĩ đắm mình trong bãi cứt, ta mới trân trọng những tháng ngày mồ hôi nhễ nhại để rồi mong muốn tới nhiều lúc thơm tho khác. Dù gì ta cũng phải chấp nhận các cuộc hôi thối nào đó, tôi không gọi tình yêu cũ là hôi thối chỉ vì nó chẳng đi tới đâu mà miếc tôi vào cặn bã. Chỉ vì nó đã cho tôi những lần thơm tho, những cuộc “lao động” đầy hăng say cho tình yêu. Từ đó mới nhận ra rằng: Gương trái để nhìn đường, gương phải tôi không gắn vì hết muốn thấy mặt em tự khi nào.

    Có ai từng trải qua đời sinh viên mà không thấy chán nản đôi lần, có ai từng bảo thời cấp ba không đáng để sống lại với nó cho mong đợi, có ai nói tuổi thơ là gì đó xa xỉ chỉ cho những người thích mơ mộng sống dựa vào quá khứ… Đừng bắt tôi lảm nhảm với mấy điều trên, vì còn nhiều thứ tôi chưa kể hết được. Biết đâu một ngày guồng quay đổi chiều, ta trong cơn mơ về một thời ta từng nhớ.

    Tất nhiên là một trong nhiều cơn đê mê dẫu trời đã sáng, tôi bắn mình dậy vì hôm nay là buổi sinh hoạt công dân đầu khóa đầu tiên của lớp mình chứ không phải vài tháng trước. Tức là hôm nay là ngày đầu tiên đến lớp, mong cô giáo như mẹ hiền, thực sự là lớp đại học.

    Lần đầu tiên vào Sài Gòn, ý lộn thành phố Hồ Chí Minh tôi đã bị ném đi một mình lên xe buýt.

    – Lên lẹ đi, dòm cái gì nữa. – Tiếng một người phụ nữ trên xe vọng xuống.

    – Dạ. – Tôi bước lên chiếc xe buýt đầu tiên của cõi đời mình.

    Đây là trải nghiệm đầu tiên của tôi tại đất người ta. Chuyến xe buýt số 8 thật kinh hoàng, nó tràn đầy “nhựa sống” bởi mấy chục người đang trút từng hơi thở lên nhau bao gồm cả gái lẫn trai, đương nhiên người già và trẻ em được nhường ghế đâu đó. Thật sự mong sao chuyến đi này chóng qua để tiếp tục con đường học tập đầy hứa hẹn ở phía trước.

    Xe buýt dừng ở trạm 27 tháng 7 gì đó, thấy cả đám người đi xuống xe, chỉ toàn là con gái mới lạ chứ, tôi mừng thầm đã thoát được những mớ hỗn độn chèn ép tôi nãy giờ. Thế nhưng nào ngờ ông đi qua bà đi lại, một toán người hầm hổ bước lên xe để thay thế đám trước.

    Cứ thế cứ thế mãi, đến trạm kí túc xá nào đó, tôi thấy nhiều học sinh đi xuống xe quá, nên bèn xuống theo chứ không là lạc mất đám đông. Nhưng xuống rồi mới biết, đây là kí túc xá khu A, còn trường tôi phải đi một đoạn dài nữa mới đến.

    – Không hiểu tại sao mấy người kia làm gì mà xuống chỗ đó đông thế không biết? – Tôi chửi thầm trong lòng.

    Tôi hỏi han đường đến trường, tới nơi thì nhận ra có gì đó không ổn sau lưng. Thật khốn nạn thay, chiếc xe số 8 chạy ngang qua trường tôi. Nhìn cổng trước mới khan trang làm sao: Đại học Khoa học tự nhiên.

    Bỏ qua những thứ râu ria khác, những ngày đầu tới lớp thật chán nản, lớp toàn “đực rựa” với nhau. Nhìn quanh quất lác đác vài người con gái. Đến một hôm nọ, đang mải nhìn ngoài cửa sổ của lớp, có một cô gái bước vào với dáng vẻ yêu kiều, khuôn mặt tinh khiết quá đỗi. Lần đầu sau ngần ấy thời gian, con tim tôi lại trở nên xao xuyến lạ thường. Là từ khi tôi đã quá miễn cưỡng chấp nhận người cũ, để một ngày không thể chấp nhận thêm được nữa. Nhưng tôi xin phép không nhắc lại vấn đề này trong chặng đường đời hiện tại.

    Tôi vốn nhát gái bẩm sinh, điều này không ai biết nhưng với tôi đã quá rõ ràng. Còn với việc làm quen bạn mới thì đâu thể nào bỏ qua được, với lại từ mấy ngày nay tôi đâu có trò chuyện với người bạn nào trong lớp.

    – Chào bạn. – Tôi quay khều bạn nữ phía trên.

    – Hở! À mình tên Linh. – Nhỏ quay lại đáp với giọng tựa như tiếng Huế mới chạnh lòng làm sao. Chả là tôi thích tiếng Huế từ xưa giờ, quả này khó lòng mà tôi qua khỏi.

    – Mình tên Trường, bạn ở Huế hẳn?

    – Không phải, mình ở Quảng Trị. Bạn ở đâu vậy? – Nhỏ cười mỉm hỏi, nét cười rất dung dị.

    – Mình quê Bình Định, bạn…

    – Chào hai bạn, cho mình làm quen với. – Đang nói thì bị con nhỏ nào đó bên cạnh Linh chen vào.

    – À, ừ. Hi. – Tôi và Linh tất nhiên đều đồng ý rồi.

    Rồi ba đứa trò chuyện với nhau, nhỏ Ánh đến từ Khánh Hòa. Tôi không biết kể như thế nào vì những câu chuyện làm quen thì ai nấy đều hiểu rồi, sơ sơ mọi thứ thôi. Điều quan trọng là Linh ở kí túc xá, tôi lại ở trọ. Tuy không có trắc trở gì cho sự mơ mộng của tôi lắm nhưng cứ thấy sao sao ý.

    Từng ngày trôi qua, tôi càng hiểu hơn về Linh và cả nhỏ Ánh cũng trở thành bạn thân tự lúc nào. Một tháng học quân sự làm tôi rời xa Linh gián tiếp, Ánh và Linh thì bên đại đội 35, tôi ở đại đội 36. Biết sao được bây giờ, lâu lâu thăm hỏi vài câu rồi nhìn em từ xa chứ đâu thể ngồi tán dóc như mọi khi trong lớp.

    Trở về với hiện tại, bây giờ đã là thằng sinh viên năm 3 vài ngày nữa đến cuối mùa đại học. Tôi vẫn ngồi trước cửa phòng trọ nhìn lên khu chung cư to bự bên cạnh. Đời tôi 3 năm qua trôi dạt về đâu không rõ nữa, trong khi bạn bè đứa thực tập, đứa lo sốt vó thực tập. Còn tôi não trống rỗng, chẳng có gì làm vốn.

    Không phải tôi không biết suy nghĩ định hướng gì. Mà tại cuộc đời tôi chỉ thấy những thứ mơ hồ không rõ ràng tí nào cả. Bởi những đứa bạn xung quanh, toàn những kẻ chán đời, buông thả vào số phận, không thấy sự phấn đấu nào của chúng nó. Ai nghĩ thì mặc kệ, tôi biết là điều tốt sẽ không đến với người an nhàn. Nhưng thôi.

    Bạn đang đọc truyện Cơn mưa Sài Gòn tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-mua-sai-gon/

    Tầm 2 năm trước, khi cô bé Quảng Trị tôi đã vắt công tìm hiểu. Với tư cách là bạn thân nên việc rủ đi ăn uống chả có gì là khác lạ, nhưng khác mỗi điều là nhỏ Ánh luôn đi chung với Linh. Việc này khiến tôi vẫn chỉ là tôi, là thằng bạn khác giới cười nói vui vẻ. Nhưng trong thâm tâm tôi muốn được có một gì đó khác hơn, bởi vì tôi trúng phải làn gió tạo bởi nụ cười Linh, và cơn sóng dữ từ giọng nói miền Trung của em.

    Đã có những lần, Linh với tôi đi dạo chung trong ký túc xá chỉ vì lý do là tôi không biết đường trong đó mà phải đi đá bóng với lớp. Hay những lần tôi giả vờ vô phòng của thằng bạn ở tòa A15. Nhưng đa số là tôi giả vờ, để được nói chuyện đi cạnh Linh một cách riêng tư nhất có thể, dù đó chỉ là đi giữa chốn đông người.

    Ngày nọ, Linh gửi tôi vài tấm ảnh giày hỏi rằng tôi thấy đôi nào đẹp. Sau đó mới biết hai đứa đồng quan điểm, hay thay em hỏi tôi chứ không phải ai khác. Những trận bóng trong ký túc xá của tôi Linh chẳng bao giờ đi xem cho dù rủ rê nhỏ Ánh đi cùng như thế nào. Thực sự tôi chỉ muốn cho em biết là khả năng chơi bóng của mình không phải dạng vừa, tức là tôi có tài lẻ thôi.

    Thời gian trôi qua thấm tháp cũng gần hai tháng đầu đi học, tôi quen dần với nhịp sống Sài Gòn, nhất là lượng người đông như “xe heo” trên chuyến số 8 mỗi sáng. Còn với Linh, không biết có phải không, em chẳng hào hứng gì với tôi. Vốn dĩ ta chưa cho nhau được điều gì tươi đẹp, nồng thắm. Những gì ta có đều là tình bạn, một cách đơn thuần.

    Trong gần hai tháng qua, qua những lần ta gặp nhau trên sân trường, trong các quán ăn đều là thường lệ. Tôi học lớp 2, Linh và Ánh học lớp 1. Đã không còn các cơ hội gần gũi để nói chuyện với em, việc không gần nhau làm sao tiếp xúc được. Cũng như lửa không gần rơm, làm sao nóng vội nảy sinh.

    Chuyện tình cảm không cần sự vội vàng, dục tốc bất đạt luôn luôn đúng trong mọi tình huống. Dẫu biết thế nhưng tôi luôn cảm thấy thiếu vắng gì đó ở bản thân, một hơi hướng tình cảm luôn thôi thúc trong tôi. Nhưng không điều đó không mãnh liệt quá đỗi, chỉ cho tôi sống qua ngày.

    Tôi có sở thích ngồi hàng ghế bên phải hàng số 3 khi đi xe buýt vắng khách. Một lần như vậy trong giờ thấp điểm, đang mơ màng nhìn quan cảnh thân quen thì có một nhỏ con gái bước lên từ cửa trước. Nhỏ đeo khẩu trang màu trắng, mặc quần jeans và áo sơ mi với ánh mắt sắc lẹm, tôi chẳng thèm quan tâm cho đến khi nhỏ ngồi cạnh tôi trong khi còn mấy chỗ ghế trống.

    Thấy làm lạ nhưng chẳng thể nào tò mò vô cớ được, họ thích ngồi đâu họ ngồi. Nhưng một hồi nhỏ lại tựa vai tôi bất chợt, tôi quay sang thì có vẻ nhỏ đang ngủ gục.

    Đây là lần đầu tiên tôi bị như thế này, lạ thật nhưng mặc kệ thôi. Mà từ khi vô Sài Gòn tới giờ, tôi thấy đa số con gái đều đeo khẩu trang, điều này thật khó hiểu. Chả là đi xe máy không nói gì, đi bộ cũng đeo, đi xe buýt cũng đeo, ăn cơm mà còn đeo khẩu trang thì tôi bái phục quá đi mất. Dần dần tôi có sự ác cảm trong phong cách khẩu trang bao phủ toàn thành nơi đây. Chỉ là ác cảm chứ không phải miệt thị. Tới trạm suối tiên, có một cặp đôi có vẻ tầm 15 tuổi hấp tấp chạy tới nhắc bác tài xế dừng xe, vì đã sắp qua trạm nên xe đột ngột dừng cái “két”.

    – Sao nãy giờ không nói sớm! – Bác Tài quay sang phẫn nộ 2 đứa nhỏ.

    Trong khi đó đứa con gái nói:

    – Dạ, con xin lỗi. Tại ông đó, đi theo tui làm gì hoài vậy!

    – Hi, mình thích bạn đi theo không được sao. – Thằng nhỏ theo sau đáp.

    – Tui không thích ông, ông đừng theo nữa.

    – Điều đó không quan trọng, không lẽ về sau bạn cũng không thích mình sao? – Nhóc con trai cười nói rồi lẽo đẽo theo sau.

    – Đừng có mơ, tui thích người khác rồi. Ông tránh ra hộ tôi cái. – Nói rồi nhỏ con gái cứ đi, trong khi đó nhóc trai cứ theo sau.

    Lúc này bạn nữ bên cạnh đã tỉnh giấc, bờ vai tôi cũng đỡ mỏi phần nào. Tới trạm khoa học tự nhiên tôi xuống xe. Mọi chuyện vừa xảy ra làm tôi ngộ ra một điều: Khi đã thích một người nào đó, thì phải tìm cách cho họ cảm thấy tình cảm của mình, không trực tiếp thì hãy là gián tiếp.

    Tôi quyết định lên kế hoạch quan tâm Linh nhiều hơn, hay đơn giản nhất là có cơ hội để gần gũi bên em. Nếu không có sự tiếp xúc, tôi đâu thể làm những điều cho em.

    Vì thế, mỗi sáng tôi quyết định đi xe buýt sớm hơn thường lệ, để đến trường ngồi đợi sẵn tại ghế đá chờ Linh đi ngang qua với vẻ tình cờ.

    – Hey, Linh. – Tôi mừng rỡ khi Linh sắp ngang qua tầm mắt của tôi.

    – Hơ, Lít. Sao ngồi đây vậy? – Em vẻ ngạc nhiên khi thấy tôi.

    – Mới ăn sáng xong ngồi hóng mát tí á mà. Nay học môn gì vậy? – Tôi vờ hỏi chứ thực tế thời khóa biểu đã nắm trong lòng bàn tay.

    – À, điện tử căn bản. – Linh vẫn nụ cười ấy. Rồi hai đứa cứ thế mà đi vô trường, phòng học hai lớp thì cũng gần bên nhau nên tiện đường luôn. Ngày qua ngày lại thành thói quen, tôi cứ đợi chờ Linh để được đi cùng. Thêm vào đó vài lần mua cho Linh ly nước mía, chỉ để đổi lại nụ cười của em.

    Sau thời gian chờ đợi ngắn hạn vài tuần, tôi sợ Linh sẽ biết mình đợi em mỗi buổi sáng nên đành lơ đi vài hôm. Cứ một tuần 5 buổi lại cách ra 3 buổi chờ xen kẽ 2 hôm nghỉ, vậy hẳn em sẽ không nghĩ ngợi nhiều.

    Nhưng sự đời đâu có gì suôn sẻ mãi được, một hôm đang đợi như thường lệ cũng vẫn thấy Linh, lần này em không đi một mình nữa mà là đi với gã con trai nào đó. Thế là tôi đành ngậm ngùi tránh né không cho Linh thấy rằng tôi đợi em hôm nay. Sau giai đoạn hỏi han điều tra, tôi biết hắn là Nam bạn cùng lớp với Linh.

    Lòng có hơi chút buồn, thấy khó chịu làm sao ấy. Mong rằng Linh chỉ là tình cờ gặp người bạn cùng lớp đi chung đường thôi.

    Ba tuần trôi qua kể từ khi tôi bắt đầu ngồi đợi Linh, hôm nay lại chuyến xe buýt trễ. Cây xăng 27 tháng 7 vẫn nhiều cô gái đi xuống, tôi lại luôn thời cơ chiếm lấy hàng ghế số 3 bên phải. Một hình dáng thấy quen quen lại bước lên từ cửa trước, tôi không nhớ rõ bởi vì nhiều cô gái đeo khẩu trang quá, cô ấy ngồi cạnh tôi. Như lần trước có một cô gái, lại ngủ gục lên vai. Mà thôi lại bỏ đi.

    Chiều đi ngang qua phố, trời trở Thu vội vã từ khi nào. Những cành Bàng nặng trĩu như muốn trút hết nắng lên những chiếc lá dần rời bỏ phần xanh tươi của mình. Tôi nảy ra một ý tưởng mới, khoa đang có cuộc thi “Ý tưởng I – Fetel”. Cuộc thi khuyến khích các bạn tư duy về một công nghệ giúp ích cho xã hội, chỉ cần hình thức và ý tưởng không cần tạo ra sản phẩm thực tế. Thế nên tôi đã rủ em cùng làm chung.

    Câu chuyện rủ rê được lan sang tới nhỏ Ánh, nó có vẻ cũng thích thú với cuộc thi này. Đầu tiên là phải tìm ra ý tưởng, sau đó mới triển khai công việc tìm tòi chi tiết. Cuối cùng là xây dựng ý tưởng thành một bản word 5 trang và nộp.

    Về nhà, bỏ công sức tôi tìm hiểu kĩ càng, thực tế là mong muốn được ai đó nhìn nhận về mình khác hơn. Tôi lên mạng, tôi hỏi han những người biết về kỹ thuật để lên một ý tưởng có tên: Chân lực.

    Tả sơ qua mô hình ý tưởng, nó là một bộ nhiều trục có vòng quay ly tâm. Để dễ hiểu, ví dụ như cây lau nhà có một xô nước để dùng cây lau nhà xoay vào trong đó. Khi đè mạnh cây lau nhà xuống cái máy xoay, phần lau nhà của cây lau nhà sẽ xoay vòng. Tức là ở cây lau nhà là một hình thức của vòng quay ly tâm.

    Tôi áp dụng nó vào ý tưởng của mình, thực tế hơn là các thang bộ của các tòa nhà lớn hay chung cư. Mỗi khi các bạn bước lên bậc thang thì sẽ tạo ra một lực xuống dưới bậc thang, và từ đó các thanh trục có ứng dụng vòng quay ly tâm sẽ nhận lực đó, chuyển lực xuống tuabin và tích trữ điện. Nói thì có vẻ đơn giản nhưng mà hạn chế của nó và mô hình vẽ thì rắc rối vô cùng. Ở đây tôi chỉ nói bao quát.

    Vấn đề ý tưởng của tôi đã phần nào được giải quyết. Hôm mà tôi gặp nhỏ Ánh và Linh để bàn lại chốt ý tưởng, sau khi tôi đã nêu ra ý tưởng của mình:

    – Đấy, hai người thấy hợp lý không? – Tôi hỏi hai đứa với vẻ mặt mơ hồ.

    – Ừ, ờ. Nghe cũng được đó, nhưng… – Nhỏ Ánh nheo mắt.

    – Nhưng gì? – Tôi vội chen vào.

    – À Lít, hai đứa tui cũng có ý tưởng riêng với nhau hôm nay rồi. – Linh lên tiếng.

    – Hở?

    – Ừ thì tui có ý tưởng là máy hỗ trợ báo có người chết đuối. – Linh nói tiếp.

    – Ừm, vậy giờ sao? À thì cứ làm đi, tui làm một mình cũng được, he. – Tôi gãi đầu cười để che giấu đi nỗi hụt hẫng bị cho leo cây. Mà thực chất thì có leo cây gì đâu, ai cũng có ý tưởng riêng. Nhưng tôi vẫn thấy ý tưởng mình đã vò đầu bứt tai để suy nghĩ ra nếu không được sử dụng thì còn gì thỏa mãn nữa.

    – Hi hi, Lít ráng làm một mình nhen. Phải có giải đó, ai có giải thì bao mấy người khác đi ăn nhen. – Nhỏ Ánh lúc này cười nói với vẻ ngây thơ làm tôi bớt đi mối hờn dỗi. Nói đoạn, ba đứa giải tán.