Blog

  • Người mẹ góa

    Phần 1
    Đây là một câu chuyện có thật của tôi và người mẹ góa chồng của tôi. Tôi tên là Khanh, 22 tuổi. Trong nhà tôi, ngoài hai mẹ con tôi còn có chị tôi.

    Chị tôi 24 tuổi nhưng vẫn chưa lấy chồng. Ba tôi đã chết vì tai nạn giao thông cách đây 3 năm. Ba tôi phải nhập viện trong mấy tháng trước khi chết, gia đình tôi phải vét sạch tiền tiết kiệm trong ngân hàng để chữa trị cho ba tôi, nhưng vẫn không cứu sống được ba tôi.

    Sau khi tốt nghiệp phổ thông, do tài chính cạn kiệt nên tôi không học tiếp đại học nữa. Giờ đây tôi đang làm việc trong một nhà máy nhỏ với mức lương còm cõi.

    Các đơn thuốc của ba tôi đã làm cho gia đình tôi nghèo đi, và mức lương thấp của tôi không đủ trang trải cuộc sống cho cả nhà. Mẹ và chị tôi không tìm được việc làm. Do đó chúng tôi giục chị kết hôn để tìm một tấm chồng lo cho cuộc sống của mình.

    Giờ hãy để tôi mô tả một chút về mẹ và chị tôi. Chị tôi có dáng người mảnh dẻ và khuôn mặt xinh đẹp. Chỉ rất gợi cảm nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ về chị theo cách đó. Chị tôi rất nghiêm khắc và lớn tuổi hơn tôi nên thường ăn hiếp tôi. Chị cũng buồn phiền và mặc cảm vì gia đình nghèo túng.

    Mẹ tôi năm nay 45 tuổi và có dáng người hơi đẫy đà. Cơ thể mẹ mũm mĩm, nhưng dáng mẹ cao nên trông không mập cho lắm. Mẹ có cặp vú rất to và hai mông đít bự tổ chảng. Mặc dù gia cảnh túng thiếu, nhưng mẹ luôn mỉm cười với mọi chuyện vì tính tình của mẹ rất yêu đời. Dù vậy, sau khi ba tôi chết, mẹ thường buồn bã và ảm đạm.

    Tôi luôn nghĩ là mẹ buồn vì cái chết của ba, và lo lắng về tình trạng hôn nhân của chị tôi.

    Dù mẹ là một người đàn bà gợi cảm, nhưng tôi không bao giờ nghĩ về mẹ theo cách tình dục cả. Tôi cũng nứng cặc ở độ tuổi của mình chứ, nhưng tôi biết rằng mình khó mà có cơ hội kiếm vợ sớm, nên tôi đã cặp bồ với một con nhỏ hàng xóm và đã đụ nó vài lần trong nhà mình, khi mẹ và chị tôi vắng nhà.

    Nhiều lần tôi trông thấy mẹ tôi ngồi đăm chiêu với tâm trạng buồn bã. Tôi cố làm cho mẹ vui, nhưng mẹ vẫn như thế. Điều này làm cho tôi cảm thấy buồn.

    Vào một ngày, chị tôi ra ngoài chơi với bạn, tôi thì đi làm, chỉ còn mẹ tôi ở nhà. Do tôi cảm thấy không được khỏe nên xin nghỉ phép nửa ngày và về nhà sớm.

    Tôi mở cửa và vào trong nhà nhưng không thấy mẹ và chị tôi ở đâu. Tôi vào phòng chị thì thấy trống không. Sau đó tôi vào phòng mẹ, nó đang đóng nhưng không khóa trong.

    Có những tiếng động lạ từ trong phòng mẹ phát ra. Tôi ngạc nhiên và nghĩ rằng có kẻ trộm đột nhập.

    Tôi mở cửa và bước vào bên trong. Khi vào trong phòng, tôi cảm thấy như một trái bom hạt nhân đang nổ trong đầu mình.

    Ở trong phòng, bà mẹ đẫy đà của tôi đang đứng đó. Quần mẹ bị tuột xuống tới chân. Mẹ đang đứng gần giường, một tay kéo cái áo lên cao đến vú. Vì quần mẹ thì bị kéo xuống, còn áo mẹ thì kéo lên, cho nên cái lồn của mẹ được phơi bày ra toàn bộ trước mắt tôi. Do mẹ đang đứng đối mặt với tôi, nên lồn mẹ được tôi nhìn thấy rõ ràng.

    Mẹ đang dùng một tay giữ cái áo, còn tay kia thọc một cây đèn cầy loại to vào trong lồn mình.

    Có lẽ mẹ tôi đang sắp lên đỉnh nên đầu mẹ lắc qua lắc lại, mặt mẹ sáng bừng lên. Tay mẹ đang cầm cây đèn cầy và thọc vô ra với tốc độ rất nhanh.

    Khi tôi mở cửa ra thì mẹ nhìn thấy tôi. Mẹ đã thực sự bị sốc và kinh hoàng khi trông thấy tôi. Mẹ bị choáng váng, mặt mẹ tái nhợt đi khi thấy tôi đứng ở ngay ngoài cửa.

    Bối rối khi bất ngờ trông thấy tôi và không thể nghĩ hay làm gì, trước tiên mẹ đã rất kinh hoàng và sau đó là do mẹ đang sướng mụ mị và sắp đạt cực khoái, nên mẹ không kịp nghĩ gì ngay lập tức. (Thậm chí sau đó tay mẹ còn đâm thọc đèn cầy vài lần vô ra rồi mới dừng)

    Thật là một cảnh tượng khiêu dâm. Trước mặt tôi đây là người mẹ ruột xinh đẹp của tôi, đang đứng cởi truồng từ eo trở xuống, với cây đèn cầy to được thọc hơn phân nửa vào trong lồn để tự đụ mình. Còn tôi, con ruột của bà ta, đang nhìn thấy cảnh tượng khiêu dâm nhất trong đời mình. Cơ thể mẹ rất phốp pháp, lồn mẹ được bao phủ bởi lớp lông lồn đen và rậm rạp. Nó rậm đến nỗi tôi chỉ trông thấy màu đỏ của cây đèn cầy đang ló ra ngoài lồn mẹ.

    Tôi cũng bị choáng váng. Cả hai mẹ con tôi cứ đứng đó như những bức tượng đá. Sau đó, khoảng 10 đến 15 giây sau, mẹ hồi tỉnh lại và lật đật kéo áo xuống để che lại. Nhưng do vội quá nên mẹ quên không rút cây đèn cầy ra khỏi lồn mình.

    Vì nó bị kẹt trong lồn, nên khi mẹ phủ cái áo sơ mi xuống thì nó bị đẩy xuống dưới và treo bên ngoài lồn mẹ. Do cây đèn cầy bị dốc xuống nên mẹ khóc vì đau, do nó đâm thọc vào lệch góc độ.

    Do bị đau nên mẹ bỏ áo ra và cúi xuống, cố kéo quần lên để che cái lồn trần trụi của mình lại.

    Một lần nữa, điều tương tự lại xảy ra. Lần này cái quần kéo cây đèn cầy lên, do vẫn còn nằm trong lồn mẹ nên làm cho nó dựng ngược lên. Mẹ lại cảm thấy đau khi góc của nó bị kéo dốc lên phí trên.

    Mẹ lại khóc vì đau đớn, nước mắt chảy dài trên mặt mẹ.

    Tôi đang đứng như pho tượng và nhìn thấy tất cả những điều này. Giờ thì mẹ đang lúng túng với quần áo của mình và rút cây đèn cầy ra khỏi lồn.

    Khoảng hơn một tấc đèn cầy được kéo ra khỏi lồn mẹ. Mẹ đã mài phần đầu của nó thành hình dạng như cái đầu cặc. Nó đang lấp lánh bởi nước lồn, rất to và dài.

    Ngay lập tức, mẹ che phủ lồn mình và quay mặt tránh xa tôi. Giờ thì tôi có thể nhìn thấy hai mông đít của mẹ rõ ràng. Đít mẹ rất to lớn và mọng thịt. Trông mẹ rất là gợi dục ở tư thế này.

    Bây giờ tôi mới lấy lại các giác quan và vội vã chạy ra khỏi phòng mẹ để về phòng mình.

    Tôi đóng cửa lại và ngã vật xuống giường. Tất cả những điều này xảy ra quá mau lẹ và bất ngờ nên tim tôi đập nhanh như thể tôi đã chạy bộ vài cây số.

    Sau vài phút nghỉ ngơi, sức mạnh tư duy của tôi đã trở lại. Tôi bắt đầu suy nghĩ về những chuyện vừa xảy ra.

    Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời trẻ trung của mình, tôi đã nhìn thấy mẹ ruột của mình trần truồng. Không chỉ là trần truồng mà còn với một cây đèn cầy trong lồn, và mẹ đã tự đụ với nó.

    Ngay khi hình ảnh đó hiện lên, cặc tôi dựng đứng như một thanh thép. Giờ đây tôi đang nghĩ về mẹ ruột của mình và tay tôi tự động thò vào trong quần và vuốt ve con cặc cứng của mình.

    Nhưng sau khi tôi ra ngoài phòng được vài phút, mẹ tôi vẫn ở trong phòng riêng, cánh cửa đang bị đóng chặt từ bên trong.

    Mẹ rất mắc cỡ với tình huống bất ngờ nên không dám ra ngoài đối mặt với tôi. Tôi cũng không thể nhìn mặt mẹ, nên ra phòng khách và ngồi ở đó.

    Nữa tiếng sau, mẹ vẫn còn cảm thấy xấu hổ nên vẫn chưa chịu ra khỏi phòng.

    Sau đó đột nhiên cánh cửa chính trong nhà mở ra, chị tôi bước vào. Chị hỏi tôi:

    “Khanh, sao em ngồi ở đây? Mẹ đâu? Em sao vậy?”

    Tôi cố nói chuyện như thể mọi thứ bình thường:

    “Em không được khỏe nên hôm nay xin nghỉ về sớm. Mẹ ở trong phòng, có lẽ đang nghỉ ngơi hay ngủ”

    Như thường lệ, chị tôi ở trong trạng thái cáu gắt nên bực tức nói:

    “Giờ có phải lúc để nghỉ ngơi hay ngủ đâu”

    Sau đó chị hét cao giọng để gọi mẹ.

    Giờ đây mẹ tôi không thể ở lại trong phòng được lâu hơn nữa. Mẹ đi ra ngoài và dụi mắt để giả vờ mình vừa ngủ dậy.

    Mẹ không dám nhìn mặt tôi, đến thẳng chỗ chị tôi và nói rằng đang nghỉ ngơi trong phòng. Nói xong mẹ dắt chị vô nhà bếp để chuẩn bị bữa cơm tối.

    Thậm chí trong bữa cơm và sau đó, mẹ tôi vẫn còn cảm thấy rất xấu hổ nên không dám nhìn mặt tôi.

    Mẹ đang lo sợ rằng tôi có thể kể lại chuyện đó cho chị tôi, người có tính khí rất nghiêm khắc.

  • Hai chị em

    Phần 1
    Thằng Đại được sinh ra và lớn lên trong một gia đình chỉ có mỗi hai chị em, nó và người chị ruột hơn nó bảy tuổi tên Nguyễn Thị Phương Nam còn nó giấy khai sinh ghi là Nguyễn Phương Đại, hai chị em được đầu thai lên thế gian này vào làm con một cặp vợ chồng còn khá trẻ tuy không giàu có chi mấy nhưng cũng có thể tạm gọi là có của ăn của để, chỉ trạc tuổi tứ tuần làm nghề chài lưới đánh cá ở Phước Hải.

    Cũng như các cặp vợ chồng trong xóm, sau khi đã có được hai con, theo chủ trương của nhà nước “mỗi cặp vợ chồng chỉ có hai con”, hai vợ chồng quyết tâm cố gắng không sinh con nữa mà tập trung lo lắng cho cô công chúa và cậu hoàng tử của mình không thua sút thiên hạ.

    Với tiêu chí phấn đấu cho hai con được ăn học đến nơi đến chốn, ít nhất cũng phải đạt được trình độ đại học, không cho con vướng bẩn cát biển vấy bàn chân, hai vợ chồng bỏ tiền ra xây một ngôi nhà khang trang ở ngay phường Phước Hưng, Thị Xã Bà Rịa, do vậy, lúc mới vừa lên sáu tuổi sắp sửa đi học lớp Một thì thằng Đại đã phải cùng chị Nam yêu dấu của nó theo chân bố mẹ rời xa vùng biển thơ mộng để nhận miền đất thị xã ồn ào, náo nhiệt làm quê hương thứ hai.

    Lúc ấy, chị Hai nó cũng đã học xong lớp Bảy, bởi chị cũng đã hơi khôn lớn cho nên ngôi nhà mới, khu phố lạ không làm cho chị cảm thấy buồn rầu, phụng phịu như là thằng em chị, ngày qua ngày, tháng hết tháng, cứ mỗi sáng, chị chở em đến học tại trường tiểu học Nguyễn Thanh Đằng rồi mới đến lớp ở trường THCS Kim Đồng.

    Buổi trưa và buổi chiều, chị về nhà lo cơm nước, dọn dẹp, giặt giũ… trong khi đó thì em chị ở bán trú tại trường cho đến khi đồng hồ điểm đúng mười bảy giờ, chị mới đi rước em về.

    Ngôi nhà của hai chị em tuy chỉ có một gian trệt và một tầng lầu nhưng so với hai chị em là hai chủ nhân thì quả thật rộng rãi, tuy bố mẹ sắp xếp cho mỗi đứa một căn phòng riêng biệt nhưng do bản tính sợ ma cho nên thằng Đại ngay từ đêm đầu tiên nó đã nhảy tót sang đòi ngủ chung với chị Nam, bởi trước giờ ở quê, lâu lâu hai chị em vẫn thường ngủ chung với nhau cho nên đòi hỏi của nó đối với chị cũng thật là bình thường, không có gì là quá đáng và chị dễ dàng chấp nhận thằng em chẳng khác gì một người bạn thân thiết của chị.

    Mấy ai ngờ được rằng hoàn cảnh sống của hai chị em một khi đã đổi thay từ gió biển trở thành khói bụi thành thị thì ngẫu nhiên ngay lập tức tác động đến trạng thái tâm sinh lý cả hai đứa tự lúc nào mà chẳng hề hay chẳng hề biết, căn nhà vắng lặng tuyệt nhiên chỉ có hai tâm hồn thơ trẻ dần dần bị hồn ma loạn luân, bóng quế dục tình tiêm nhiễm ăn sâu vào đôi trái tim non nớt hồn nhiên tuổi hoa mộng.

    Đấy là chuyện xảy ra năm năm sau chứ hoàn toàn chẳng phải là những gì bữa một ngày hai và ở đây có thể nói tội lỗi nặng nhất không phải là ở hai chị em mà chính là hai vợ chồng ông Thái bà Phụng – bố mẹ chúng cứ mải miết lo làm ăn kiếm tiền, không cận kề giám sát hai con vô tình tạo thêm cơ hội cũng như điều kiện xúi giục, đưa đẩy chúng tìm đến với nhau vô hình chung trở thành người tình của nhau.

    Lúc đầu, nơi căn nhà vắng lặng hơi người, để vượt qua nỗi buồn đơn điệu ngày nối tiếp ngày, tháng cận kề tháng, tối đến trước khi ngủ, hai chị em thường bày trò này đến cuộc khác để đùa giỡn cho thật mệt mỏi rồi sau đó mới lăn ra ngủ vùi.

    Lúc hai đứa chơi bịt mắt bắt dê, khi lại đánh lộn giả… chính những trò đùa vô bổ ấy tưởng chừng thật vô duyên, chẳng ra đâu vào đâu ấy chính lại là tiền đề cho cuộc tình duyên ngang trái sau này của chúng vì một đêm nọ (khi ấy hai chị em đang nghỉ hè, kết thúc năm học đầu tiên ở Bà Rịa), sau khi xem xong một bộ phim Hồng Kông có cảnh đám cưới cô dâu chú rể, chị Nam và thằng Đại đã nhanh chóng bắt chước…

    – Nè Đại, chị có trò chơi này hay lắm. Giờ thì em làm chú rể còn chị làm cô dâu nghe!

    – A hay quá! Vậy là em làm chồng còn chị làm vợ, đúng không nào? – Nó hồn nhiên.

    – Chà, em cũng rành quá ta!

    – Giờ chồng ra lệnh cho vợ là phải đấm lưng, gãi lưng cho chồng ngủ nghe chưa?

    – Xin tuân lệnh. Nhưng trước khi đi ngủ, vợ chồng mình phải cùng nhau ăn cái gì đi chứ? Em không thấy ở trong phim, người ta đãi tiệc à?

    Thằng Đại suy nghĩ một chút rồi nói:

    – Mình ăn bánh Chocopie đi. Ở dưới tủ lạnh đấy, để em đi lấy cho.

    Chẳng bao lâu, hai chị em cùng quỳ cạnh nhau trên giường, trên chiếc ghế đẩu đặt cạnh là cái đĩa nhựa màu xanh để hai cái bánh Chocopie màu nâu, bắt chước theo phim, chúng “nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường” rồi “phu thê giao bái”, hai cái bánh ngọt ngào nhanh chóng “lạc đường” vào miệng chúng vừa ăn vừa cười vui vẻ. “Tiệc cưới” tàn, “chồng” nằm sấp trên giường và vén áo thun lên cho “vợ” đấm lưng, gãi lưng rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ êm đềm, cứ thế, trò chơi đám cưới giữa hai chị em được lặp đi lặp lại tối này đến đêm khác.

    Khi vào năm học mới, “đám cưới” vẫn tưng bừng náo nhiệt hàng đêm nhưng đôi lúc chị học bài quá khuya còn em thì mệt mỏi ngủ sớm cho nên “đám cưới” bị sao nhãng bỏ quên nhưng không phải như vậy mà nói rằng chúng không còn mặn nồng với trò này cũng không đúng trái lại hai chị em càng ngày càng nhiệt tình với “niềm vui” của mình.

    Thỉnh thoảng, hai vợ chồng ông Thái lại cách hai ba tháng lên Bà Rịa để tiếp tế gạo, thức ăn, tiền bạc cho hai con nhưng tuyệt đối hai ông bà không cho chúng về quê Phước Hải chơi dù là đang kỳ hè rảnh rỗi ngay cả vào dịp nghỉ Tết nữa tháng, chị Nam và thằng Đại cũng chỉ được hồi hương vỏn vẹn đúng bốn ngày từ ngày 30 đến mùng Bốn.

    Chính vì lẽ đó, hai chị em theo luật sinh tồn đương nhiên là phải tìm cách sát cánh, nương tựa nhau nhiều hơn và do vậy chúng phải thương yêu nhau nhiều hơn để tự bù đắp cho tình yêu thương của bố mẹ từ ấy dần dần ấp ủ rồi bộc phát tình cảm gái trai nghĩ coi cùng ra cũng là lẽ thường tình dĩ nhiên trong cuộc sống này mà thôi.

    Đầu năm học thứ ba tại Bà Rịa, khi ấy chị học lớp 10 còn em lớp 3, vào một tối trên đường đi xem phim về đến đoạn vắng, bỗng nhiên có hai thằng du côn choi choi mặt còn búng ra sữa cỡ bằng tuổi chị, chẳng biết xuất hiện từ đâu lại giở trò sàm sỡ làm bậy, thấy chị mình bị người ta ăn hiếp, mặc dù rất sợ hãi nhưng do tình yêu thương người chị ruột lớn hơn nhiều cho nên thằng em mới có 8 tuổi đã dữ dằn lượm một cành cây đầy gai nhọn quất túi bụi vào bọn kia khiến chúng chạy trối chết vì đau.

    Lần đầu tiên, hai chị em vừa khóc vừa ôm chặt lấy thân thể của nhau chẳng khác gì đứa này nghĩ rằng nếu không làm vậy thì người kia sẽ vụt tan ra mất và đấy cũng là lần đầu tiên Đại mới cảm nhận được một cảm giác khang khác từ cái mềm mại, thơm tho của da thịt, mái tóc người chị, nó thực sự không thể nào diễn tả cho nổi tâm trạng lúc ấy của mình sao mà bâng khuâng, bồi hồi, da diết đến thế?

    Lúc về đến nhà, dưới ánh đèn neon sáng choang, tình cờ nó thấy được một khoảng nhỏ lớp da trắng nõn nơi ngực chị bởi hai nút áo chỗ này đã bị sút rớt do giằng co với hai thằng du côn lúc nãy, thấy thằng em cứ ngây người ra nhìn mình cũng vừa đúng lúc chị phát hiện ra mục tiêu của nó, chị hơi ngượng và nhéo yêu vào lỗ tai nó khiến nó quê độ, bẽn lẽn ngó đi chỗ khác.

    Đêm hôm ấy trời mưa lớn, chẳng biết đứa nào ôm đứa nào trước mà lần đầu tiên hai chị em đã biết vòng tay đan chặt lấy thân thể của nhau cho đỡ sợ ma, sợ sét… rồi từ dạo ấy trở đi, dù có chơi trò đám cưới hay không, tối nào chúng cũng đều ôm nhau suông mà ngủ chứ dĩ nhiên là chúng chưa hề biết làm gì cả ngoại trừ những cái hôn vô tư vào tóc vào trán.

    Thật chẳng hiểu làm sao trong khoảng thời gian ấy, cứ mỗi lần tình cờ nhìn thấy chị Nam nói chuyện với bạn trai cùng lớp (chỉ là quan hệ bình thường) là trái tim thằng Đại lại gợn lên cảm giác hơi tức hơi ghen rất đỗi kỳ lạ nhưng thực sự là nó không sao có thể lý giải cho được là vì sao nó lại có tâm trạng như vậy, nó hoàn toàn không tự kết luận được đấy chính là tình yêu tội lỗi loạn luân đã manh nha hình thành trong cõi lòng non nớt của nó.

    Từ trước đến giờ, thằng Đại là chúa làm biếng, ngoài giờ học ra về nhà nó chẳng hề mó tay vào việc gì cả chỉ trừ cái việc ăn, mọi công chuyện nhà từ đi chợ, giặt giũ, nấu ăn, vệ sinh nhà cửa… tất tần tật đều do hai bàn tay chị Nam vun vén vậy mà một ngày nọ, nó bỗng dưng siêng đột xuất khiến chị Nam bất giác phải ngỡ ngàng, chưng hửng.

    Lần đầu tiên, nó cảm thấy tội nghiệp chị mình quá cực, làm hết việc này đến việc kia và cũng là muốn có nhiều cơ hội để được gần gũi chị nhiều hơn bởi vậy cho nên nó bắt đầu mày mò giúp chị một số việc nhỏ nhặt như vò gạo, lặt rau, xả quần áo, quét nhà, chị tỏ ra rất vui vẻ, hạnh phúc khi thấy em trai mình biết chia sẻ nhọc nhằn với chị và càng ngày để ý, chị thấy nó dường như là đã bắt đầu hơi hơi biết galăng với chị bất cứ lúc nào mỗi lúc chị chưa cần sai bảo vậy mà nó đã phục dịch chị tận nơi đến chốn như rót nước chị uống mỗi khi chị đi học về, lấy khăn tắm giùm chị lúc chị sắp sửa đi tắm, gắp đồ ăn và bới cơm cho chị… Chị cảm thấy ngạc nhiên vô cùng khi nghe nó dặn chị là không được nói chuyện với bạn trai, nếu không nó sẽ nghỉ chơi với chị, chị quả thật bối rối không biết phải giải trình làm sao cho em mình hiểu đây nhưng rồi chị cũng phải gật đầu hứa với nó vì sợ nó buồn và thất vọng về chị.

    May là chị chỉ quan hệ một cách bình thường với các bạn trai học cùng lớp mà thôi chứ nếu không thì chắc chắn là mệt với thằng em chứ chẳng phải chơi và rồi dần dà, tình cảm giữa hai chị em vốn đã quyến luyến, gắn bó lại càng thân thiết, gần gũi nhau hơn.

    Lên lớp 10, do chị cần có yêu cầu học Tin học theo chương trình bậc học Trung học phổ thông nên ông Thái đã hợp đồng với Công Ty Phước Thọ trang bị trong phòng ngủ của chị một bộ máy vi tính màn hình LCD siêu mỏng có kết nối mạng Internet, một hôm thấy chị điều khiển máy hay quá, nó liền nằn nì chị dạy cho nó cách sử dụng và không nề hà chi cả, chị liền chỉ dẫn nó một số thao tác cơ bản.

    Nó học rất mau, chỉ một đêm thôi mà nó đã thực sự trở nên thành thạo máy tính còn hơn cả chị nó rồi bắt đầu từ đó trở đi, cứ mỗi buổi chiều chị đi học là ở nhà nó cứ mải miết chúi mũi vào màn hình, nó khoái nhất là mở mạng Internet để lướt web, nó xem mê mẩn từ báo Công an, Thanh niên, Tuổi trẻ cười cho đến Phụ nữ, Thiếu niên… Một ngày nọ, tình cờ nó nó vào trang web truyensextv2.cc, nó click chuột vào một truyện sex, rồi càng đọc nó càng cảm thấy nóng lên rạo rực khó chịu trong người làm sao ấy.

    Thằng Đại tuy biết những chuyện trên là bậy bạ, không nên xem nhưng thật chẳng hiểu sao tâm tư nó vẫn cứ xúi giục đầu óc nó xem miết xem mãi, máu trong người cứ bốc lên hừng hực, tối hôm ấy, lần đầu tiên nó nằm mộng thấy nó và chị Nam cùng nhau làm giống y như những gì mà trong những truyện trên mạng nó đã xem lúc chiều.

    Cuộc sống hai chị em cứ thế kéo dài trong bình yên, phẳng lặng như thế cho đến lúc nó học hết lớp Bốn rồi lớp Năm còn chị nó thì thi tú tài rồi chuẩn bị thi Đại học.

    Lúc này, nó đã bắt đầu để ý đến nhan sắc người chị ruột ở cùng một nhà?

    Quả là chuyện nằm ngoài sức tưởng tượng nhưng dù sao cũng có lý chứ chẳng phải là không vì càng lớn lên, chị nó tỏ ra là một bông hoa ngan ngát sắc hương với thân thể, vóc dáng thật vừa vặn, cân đối và hài hòa, không ốm mà cũng chẳng mập lắm, từ hai bờ vai đầy đặn, vòng lưng tôm thon thả, đôi nhũ hoa tròn căng mềm mại, vòng bụng thì thóp vào, hai vòng eo nuột nà đến cặp đùi khiêu gợi cùng hai bờ mông chắc gọn, hai đùi thon dài và hai bàn chân nuột nà, trắng nõn.

    Mái tóc uốn lọn xiton chẳng khác gì một vầng mây bềnh bồng ôi sao quả thật là mềm mại, óng ả, thướt tha, mềm mại ôm phủ gọn gàng lấy khuôn mặt trái xoan mũm mĩm dễ thương chẳng khác gì một con poupee Nhật Bản, vầng trán chị khá cao lộ rõ tư chất thông minh, giỏi giang và xuống chút nữa là cặp mắt đen láy, sâu thẳm, long lanh mặt nước hồ thu gợn sóng vút cao cặp mi gợn cong sắc lẹm như dao cau sẵn sàng cứa nát bất kỳ trái tim thằng đàn ông con trai nào đó chỉ cần vô tình nhìn thấy chị thôi chứ đừng nói chi đến chuyện si mê chị.

    Nằm cân đối gọn gàng giữa hai gò má bánh bầu hơi nhô cao đôi lưỡng quyền là sống mũi nhỏ nhắn tựa chừng cái túi mật bổ đôi và thật là không sao diễn tả cho hết được nét đẹp tiềm ẩn nơi đôi môi hơi dảnh lên cũng như chề ra của chị Nam, cơ hồ hai mảnh của một trái tim ghép lại, tất cả nét duyên dáng, mềm mại, khả ái, quyến rũ đều tập trung lại nơi đây với hai hàm răng trắng đều như ngà để lộ ra khi chị cười cùng hai lúm đồng tiền dễ thương nằm ngay nơi hai bên khóe miệng biểu hiện nét hồn nhiên, tươi trẻ của một cô gái đang độ tuổi mười tám xuân thì mơn mởn mạ non xanh mướt một màu tươi mát.

    Có thể nói chị là một mục tiêu di động tuyệt vời nhất của khá nhiều chàng trai đã từng trồng cây si trước căn nhà của hai chị em ngày này qua tháng nọ nhưng do bản tính “kín cổng cao tường” và dường như có lẽ là sợ lời hăm dọa trước đây của em trai thì phải cho nên chị đành “tường đông ong bướm đi về mặc ai”là thượng sách?

    Thằng Đại thấy chị mình như thế thì mừng lắm, do vậy nó càng thương yêu càng chìu chuộng chị mỗi ngày thêm sâu nặng, tăng ấn tượng riết rồi tình yêu tội lỗi loạn luân đã dần dần manh nha hình thành trong tâm hồn hãy còn thơ trẻ của nó, tàn phá một cách vô tội vạ trái tim non nớt của nó từ những trang web đen trên mạng nhưng nó lại hoàn toàn không hề hay biết chút nào cả.

    Mỗi khi lướt web, nó cảm nhận được những điều khác lạ xảy ra trên cơ thể nó đó là thân nhiệt người nó tăng cao nhừ nhừ chẳng khác gì người bị sốt và chuyện đặc biệt kỳ lạ là lần nào cũng như lần nấy, tự dưng con cu nó lại giật giật rồi dài ra, to lên, cứng ngắc một chập sau đó thật nhanh chóng rỉ ra một thứ nước gì đó mà nó cứ tưởng đó là nước tiểu nhưng thật chẳng hiểu sao lại nhờn nhờn, đùng đục như nước cơm, rin rít tựa keo dán.

  • Con đò

    Phần 1
    Con Dung nằm nghe ba mẹ nó nói chuyện.

    – Anh, nhà bác Hà ở quê ưng gả thằng Lý cho con Thảo nhà mình.

    – Gả cứt, thằng Lý nớ lười như quỷ, nghe nói toàn đua đòi, lấy chi mà ăn.

    – Nhưng mà nhà bác nớ cũng đàng hoàng. Với lên quê cho con Thảo hắn có hộ khẩu chơ.

    – Từ từ, con Thảo còn nhỏ, đã ế mô mà lo. Với lại hắn cũng không đến nỗi chi, không mối này có mối khác. Thôi, ngủ.

    Mẹ Dung im re. Rồi con thuyên bắt đầu rung nhẹ, tiếng thịt va vào nhau bạch bạch, tiếng mẹ Dung rên ư ử.

    Dung đã quen với âm thanh và hình ảnh này từ nhỏ, nó cũng chả buồn lòng, nhưng giờ nó hơi khó chịu. Nó co chân lại, quấn miếng chăn mỏng che giữa bụng thiu thiu ngủ. Gió mùa hè trên sông mát rượi, nó vẫn thấy nong nóng khó chịu.

    Về tuổi nó đáng lẽ học lớp 9, nhưng ở cái xóm vạn chài này có ai được đi học đâu. Cũng may có bác Hải có tâm, bác kêu mấy đứa nhỏ trong xóm qua đò bác. Dạy cho biết đọc biết cộng trừ. Vậy là quá tốt rồi.

    Nhà nào ít nhất là 2 đứa con, đen đủi, lem luốc, có nhà 4 – 5 đứa. Nhỏ thì ở chung đò với ba mẹ, ban ngày chạy dọc sông kiếm cá. Lớn lên chút, thường khoảng 16t thì sẽ được cho lên bờ kiếm cái nghề học thêm, hoặc đi làm thuê, hoặc con gái thì lấy chồng. Đứa nào học nghề không ra gì thì quay lại xóm kiếm chiếc đò ra riêng, bắt đầu tiếp như cha mẹ nó.

    Dù sao nhận thức của xóm cũng khá lên, nhờ sự vận động của các ủy ban đoàn thể trên bờ, nên 2 năm lại đây không có sự phát triển thêm đò mà chỉ bớt đi. Hiện tại là 17 đò, tương đương 17 gia đình. Ban ngày ngược xuôi kiếm cá chạy chợ, tối về tấp vào bãi công viên ngủ.

    Gọi là bãi công viên là vì công viên này rộng. Có bài cỏ dài sát bờ sông, về đây thoải mái tắm rửa, phơi phông, tối nhà nào muốn thì vác chiếu lên cỏ ngủ, đặc biệt những nhà có nhiều con. Cho nên nếu đi dọc sông gặp nhau mà họ nói “về” nghĩa là về đây.

    Nhà con Dung có 3 anh em, đầu là thằng Hiếu, 21t. Đã được cho lên bờ học nghề mộc, ở lại nhà thầy học và làm luôn 5 – 6 năm nay. Mỗi tháng nó ghé bãi công viên thăm nhà 1 lần, đưa cho mẹ nó ít tiền. Rồi lại đi. Thằng Hiếu khá trầm tính, có thể coi là hiền. Dáng người rắn chắc, mạnh khỏe nhưng không phải cao to lắm. Không ăn chơi, cứ cặm cụi làm, ba mẹ nói chi nghe đó.

    Kế đó là con Thảo, năm nay hơn 18t. Đã được cho lên bờ gần 2 năm. Ban ngày phụ quán cơm, chạy bàn. Ban tối qua phụ bên trung tâm Patin, dọn vệ sinh, sắp xe, phát phiếu. Rồi ngủ luôn ở đây. Vì trung tâm này của ông chú họ xa ở quê.

    Con thảo người như mẹ nó, cao dỏng, vừa người, không múp máp nhưng không phải gầy, mặt trái xoan khá xinh, nhưng đặc điểm của dân vạn chài là nước da đen và tóc hung nắng thì không tránh khỏi. Nó cũng họ mẹ nó tính cách, nhanh miệng mồm, vui tính.

    Con út là Dung, 15t. Sau khi đẻ Dung mẹ nó quyết định cắt buồng trứng. Năn nỉ ba nó cả tháng liền mới chịu cho. Vì 5 miệng ăn rồi, đẻ thêm nữa lấy gì ăn ở, mà tài sạ chỉ có chiếc đò. Mẹ nó là số ít phụ nữ xóm này triệt sản lúc còn trẻ.

    Con Dung học ba nó và thằng Hiếu, thấp đậm, đầy đặn, ít nói hơn, nhưng trầm tính, siêng năng. 15t như nó là khá múp máp, mỗi tội đen và tóc hung nắng. Nếu nó được ở trên bờ thì nó khá đẹp vì có cả răng khểnh và lúm đồng tiền.

    Bạn đang đọc truyện Con đò tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-do/

    Con Dung còn đang ngái ngủ thì nghe mẹ nó nói.

    – Có mấy quả trứng gà trong thùng gạo, trưa anh nói con Dung chiên thêm mà ăn. Còn em nhờ chị Nhớ đi chợ mua thịt cho rồi, tối về con kho nghe. Sớm thì tối ni em mới về, không thì sáng mai.

    – Ừ, em đi kẻo trễ chuyến xe bus phải đợi.

    Dung tỉnh dậy liền.

    – Mẹ đi mô rứa?

    – Mẹ về quê cúng bác Thư. Rồi lên thì ghé thăm anh chị con một tí.

    – Cho con đi với.

    – Thôi, con ở nhà nấu cơm cho ba, lần sau mẹ cho đi. Ngày ni ba định lên bãi sậy làm, lên đó ba mệt con phụ ba chơ.

    – Dạ, rứa cho con 20 ngàn tối con đi chơi net hi.

    – Ừ, tiền có nơi ba, tối đi nói ba đưa cho.

    – Dạ, hihi.

    – Mẹ đi nghe. Dậy pha mì tôm 2 cha con ăn mà đi kẻo trưa.

    – Dạ.

    Con Dung là đứa ngoan, nên dù muốn đi chơi nhưng mẹ bảo ở nhà là nghe. Không cãi, không buồn. Với lại niềm vui sẽ được cho tiền chơi net làm nó không thèm đi chơi nữa.

    Thế giới của trẻ vạn chài chỉ có vậy. Cả ngày theo cha mẹ kiếm ăn, tối đến xin được vài ngàn lên phố ăn chè, ăn kem hoặc chơi net thôi là vui rồi.

    Dung lum hum bắc nước để pha mì tôm, rồi ra cuối đò đánh răng, ở đầu đò ba Dung chuẩn bị lưới, sào… chuẩn bị lên bãi sậy.

    Nhà Dung thuộc dạng ít tiếng cãi nhau nhất, ba mẹ Dung, cũng thương mấy anh em. Ba Dung 39t, mẹ Dung hơn ba 1t. Dung thấy mẹ thương 3 chị em như nhau, còn ba thì hay nạt chị Thảo hơn, ba ít nạt Dung và anh Hiếu. Lâu lâu chú ý tí thôi, rồi Dung lại quên.

    – Ba ơi, vô ăn kẻo mì nở.

    – Ừ, ba vô đây.

    2 cha con ngồi đối diện nhau, nồi mì tôm với ít rau nóng hổi, không thịt không cá, loáng cái hết sạch.

    Bỏ bát xuống. Đạo (tên ba Dung) với tay rót nước chè uống. Rồi xỉa răng.

    – Ba, tối cho con tiền chơi net tí nghe. Khi nãy con xin mẹ rồi.

    – Ừ. Tối ba đưa. Dọn đồ để đi con.

    – Dạ, hihi.

    Niềm vui xin được tiền bật thành tiếng, nụ cười với lúm đồng tiền và hàm răng đều tắp có khểnh 1 cái bên trái còn sáng hơn cả ánh nắng ban mai. Dung bưng cái xoong với chén ra cuối đò rửa.

    Bãi sậy là 1 bãi tự nhiên rất nhiều sậy nằm giữa sông nên có người còn gọi là cồn sậy. Đất quanh bãi thấp xuống thoải thoải, nước chảy nhẹ như không chảy nên ở đây rất nhiều tôm. Trong bãi có khi còn có tổ chim và rắn nên ba Dung hay lên. Có điều đây gần như cuối nguồn và ngày xưa nghe nói là bãi tập kết vũ khí nên còn nhiều bom đạn, do đó không phải ai cũng dám lên. Lúc nhiều lắm quanh bãi sậy chỉ 7 – 8 đò, mỗi đò tự biết cách nhau xa cho khỏi động nước.

    Vừa lên tới Dung đã thấy đò bâc Tùng, bác Lới. Dung và ba lái qua bên phải, bên này chưa có ai sẽ lợi hơn nhưng nước hơi sâu.

    Vừa tấp đò vào bờ, Dung hiểu ý ba xách cái lọ mồi đi theo. Ba đi trước đặt rớ. Dung đi sau rải mồi tôm. Dù là ban ngày nhưng nước lắng nên tôm rất dễ bắt mồi. Đi 1 lượt rải hết hơn 20 cái rớ tôm thì quay lại cất rớt. Cũng được kha khá tôm. Lên cất đồ và tôm lại lấy cái lưới về. Lần này lưới cá, phải lội sâu ra lút mông, 2 cha con 2 đầu kéo ra xa. Cắm cọc giữ lưới.

    – Con ở đó, ba vô trong ni coi có chim không hi.

    – Dạ.

    Dung nói rồi tự biết leo lên đò, lấy cây gậy gỗ gõ vào mép đò. Tiếng động dưới nước sẽ làm cá di chuyển mắc lưới. Xong Dung lên mép bờ, đi dọc bờ nhặt củi và bẻ những cây sậy đã khô về để nấu ăn. Bước chân thoăn thoắt trên đất cát, nét mặt trẻ thơ hồn nhiên của Dung không toát lên vẻ gì là lo lắng từng bữa cơm miếng áo như ba mẹ nó.

    Cái quần ướt nước do lúc nãy lội cắm lưới hằn lên 2 vành mông tròn lẳn, thậm chí phía trước nếu đứng đối diện sẽ thấy hẳn cái mu nhô cao bị chẻ vì nước rít quần sát vào. Nhưng ngay ở bãi sậy này không ai để ý và nó cũng không quan tâm.

    Nó cũng như phần lớn con nít xóm vạn chài, không mặc quần lót khi đi cá. Vì hầu như ướt mãi, mặc thêm mau hư chứ không có tác dụng. Chúng chỉ mặc khi lên bờ.

    Dung thấp, nhưng dáng người đậm múp, dù ngực còn nhỏ chứ đùi và mông ra dáng người lớn rồi.

    Nhặt được 2 ôm củi Dung quay về đò sắp củi lại, rồi lại lấy đùi gỗ gõ vào mạn đò. Xong lui cui bẻ củi sắp lên bếp để sẵn trưa nấu cho nhanh. Lặng lẽ làm, vui vẻ, một công việc quen thuộc.

    Đò hơi chao, Dung quay lui.

    – Ba về rồi à? Có chi không ba?

    – Ừ. Có trứng chim cho con nì. Ba đặt bẫy trong nớ, trưa vô lại coi có chi không.

    – Có trứng chim hả ba, hihi trưa có chim nướng đã ba hè.

    – Ừ. Rửa tay vô ba hỏi.

    Đạo ngồi rót nước uống, ra mép đò vớt nước rửa tay rồi gọi con.

    Dung dạ rồi cúi đầu chui vào vòm đò.

    – Tới đây ba yêu.

    Đạo dang tay ôm.

    – Ba tề, còn sớm mà. Coi chừng 2 bác thấy.

    Dung nói nhưng vẫn ngồi xuống ôm rất tự nhiên.

    – Họ thấy mình bên ni họ không qua mô, có chi nữa mà qua.

    Đạo vừa nói vừa với tay buông rèm che phía mũi đò, tay vòng xuống ôm mông con gái bóp. Cái quần lúc nãy ướt nhưng Dung đi 2 vòng khô lại rồi.

    Họ im lặng, chỉ bắt đầu nghe tiếng thở. Đạo đẩy con gái nằm ngửa ra, kéo quần con bỏ 1 bên ấm nước. Con bé ngoan ngoãn banh chân, ba nó cúi xuống liếm.

    Nó trân người nẩy mông sau từng cú liếm của ba nó. Cái lồn con nít lông lưa thưa mơn mởn khiến đạo không ngẩng đầu lên nổi. Nước chảy ứa ra, Đạo nuốt không còn giọt nào.

    – Sướng không con?

    – Dạ.

    Nó chỉ dạ, rồi thở, Đạo lại cúi xuống liếm. 2 tay lòn vào áo bóp đôi vú như ảu ổi của nó, nó hơi đau vì núm vú đang nở trái tràm, nhưng sướng át cả đau, nó quẹo chân.

    Đạo vác chân nó lên vai, ngồi bệt xuống sàn đò, kéo con cặc đen thui, không quá dài ra, dứ dứ vào lồn con bé và đẩy.

    – Á, từ từ ba. Đau con.

    – Ừ, ba thương.

    Lồn con bé rất trắng dù da nó đen do nắng, lơ thơ vài sợi lông, 2 mép vẫn rất con nít, những rõ ràng nếu nhìn vào lỗ sẽ biết đã bị đụ. Người làm điều đó không ai khác là Đạo.

    Đạo dứ dứ vài cái, con cặc lút vào hết. Con bé nhăn mặt, quíu tay bấu vào ray Đạo, mắt nhắm nghiền. Đạo ngồi đẩy, mạnh dần, trong im lặng, chỉ nhìn con gái với ánh mắt dâm dục yêu thương. Lâu lâu nó nhìn lại, lâu lâu nó nhắm mắt, cắn môi. Rồi Đạo nhổm chân ngồi chồm hổm, chống tay lên sàn đò, đẩy mạnh.

    Con bé thở mạnh hơn, khẻ rên, tiếng rên vẫn không to bằng tiếng bạch bạch phát ra. Con thuyền rung lắc mạnh. Đạo rút cặc ra, bắn hết lên bụng con bé. Nó nhắm nghiền mắt, phản xạ tay xoa bụng. Xoa vú. Cúc áo bị tuột lúc nào không hay.

    Đạo cúi xuống hôn lên trán con, nó mở mắt, hôn lại má Đạo.

    – Ba lên lấy bẫy chim. Tí ba về thì kéo cá độ nấu ăn hi.

    – Dạ.

    Nó nhoẻn cười, cái cười ngây thơ nhưng phảng phất nét thỏa mãn dục vọng của người phụ nữ.

    Nó vẫn nằm thở. Đạo kéo quần, vén rèm lên bờ. Nó lặng lẽ đưa tay xuống, xoa hết số tinh trùng bắn ra trên bụng và mu nó, đưa lên miệng mút, hết sạch. Rồi lấy quần mang vào, lên cuối đò chao nước rửa tay, vô gạo. Bắc sẵn lên bếp.

    Bạn đang đọc truyện Con đò tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-do/

    Dọn xong củi và bếp trên đò. Dung nhảy lên bờ, kẻ vạch trên bờ đất, nhặt miếng đá lép tự chơi nhảy mạng, vừa chơi vừa hát, rất vui, rất thỏa mãn.

    Đạo rẽ sậy đi ra.

    – Nhảy mạng hả con?

    – Dạ, có chi không ba?

    – Có loại con ưng đây. 2 con chim sẻ, 7 cái trứng, 1 con diệc, với mấy con cá rô.

    – Hihi, đã quá, có con diệc à.

    Đạo bỏ bao lưới đựng chim cá xuống, lặng lẽ lội ra sông. Dung hiểu ý bỏ miếng đá xuống chạy lại đầu kia hơn 30m, 2 cha con 2 đầu lưới kéo lại ở giữa rồi kéo lên bờ. Cá khá nhiều, nhỏ to gì cũng có, lác đác vài miếng gỗ, lá, vài con tôm mắc chỏng gọng.

    Thả đụn lưới đó cho con, Đạo đi lên cách đó 5m cắm củi bắt đầu xiên chim nướng.

    Con bé biết nhiệm vụ, tự lấy oi ra, ngồi chồm hổm xuống đụn lưới gỡ cá cho vào oi, rất thành thục.

    Đạo ngồi phía trên, cạnh vạt sậy, cách con bé chừng 5m nhìn xuống cười. Tay Đạo vẫn vặt lông chim, vót xiên. Con bé rất thích chim diệc nướng nên nếu bẫy được Đạo nướng cho nó ăn ngay. Nó nhìn cha làm cũng cười, nét cười ngây thơ.

    Bất giác nó nhìn Đạo thắc mắc. Đạo thì nhìn nó chằm chằm. Thì ra nó ngồi chồm hổm, quần thì vừa lội kéo lưới xong đang ướt, cả cái lồn hằn lên rất đẹp, Đạo không thể rời mắt. Cái quần hoa xanh ngọc nhạt, điểm vài con bướm mẹ nó mua 2 năm rồi, đã khá phai màu nhưng nó vẫn thích.

    – Lồn con đẹp quá.

    Đạo bật thành tiếng.

    – Ba tề, mới đụ xong mà, hihi.

    Nó đáp lại vô tư. Đạo cười, làm tiếp, trầm ngâm.

    Đạo nhớ lại lần đầu đụ nó cách đây hơn 1 năm trước. Lúc đó mông chưa nở như bây giờ, lồn chưa có lông lơ thơ như bây giờ, và nó chưa biết nứng như bây giờ.

    Đó là 1 đêm tháng 9, trời mưa chuyển mùa. Vợ Đạo đang mổ ruột thừa trên bệnh viện, Đạo định đi chăm nhưng con Thảo nói gần chỗ nó làm, để nó qua chăm dễ hơn. Với lại Đạo phải ở lại đò mà đi cá.

    Trời mưa to, 2 cha con bỏ rèm 2 đầu đò che mưa. Bình thường nếu có vợ thì vợ chồng Đạo đầu mũi, con bé đầu lái. Hôm nay cũng vậy. Trời mưa, Đạo nằm nghe đài, nó bật ắc qui xem mấy cuốn truyện nhàu nát vừa mượn của con Hà nhà bác Thủy. Rồi nó ngáp, bỏ sách, dậy cột màn.

    Trong khoang đò luôn có 1 tấm ván nhỏ, mà nếu dở ván lên thì dưới đó có chỗ thông nước chảy ra sông. Chỗ này để sinh hoạt khi trời mưa. Nước vo gạo, nước chè, đều đổ xuống đó. Đi đái, đánh răng đều làm luôn ở đó. Vì nếu mưa to thì không ra ngoài được.

    Chuyện trong 1 đò của vạn chài thấy nhau thay quần áo hay ỉa đái lúc trời mưa là bình thường, vì làm gì có nhà mà đi. Nhà nào con lớn mà ý thức thì có tấm rèm che đôi gian đò, lúc người nào sinh hoạt bên ngày thì những người còn lại sang bên kia, còn đa số là không.

    Nó vô tư tuột quần ngồi xuống đái, chỗ đó ngay bên cạnh hông chỗ Đạo đang nằm. Đạo nằm ngửa nghe đài như mọi khi, nhưng bất chợt nhìn xuống mông con bé, Đạo bổng cứng lên.

    2 tuần nay vợ đạo cứ đau lên đau xuống với cái ruột thừa, Đạo cũng chưa được đáp ứng. Ánh đèn loang loáng lướt qua bờ mông tròn trịa của đứa bé, âm thanh nước tiểu tuôn ra làm Đạo mất trí. Đạo đưa tay vào dưới khoảng giữa mông nó và ván đò, úp lên con bướm đang chảy nước kia. Bóp nhẹ…

    – Ba???

    Nó giật mình quay lại, 1 chân khẽ khuỵu xuống, dòng nước đái bị ngắt, rồi lại tuôn ra ướt hẳn 1 bên bắp chân thấp.

    – Yên ba thương.

    – Ba cho con đái đã.

    Đạo lách 2 ngón tay ra 2 bên mép, con bé khổ sở rặn những giọt cuối cùng. Nó với tay dựt 1 ít giấy vệ sinh treo trên tường lau bướm, toan định kéo quần đứng dậy thì Đạo lại đưa tay vào úp giữa cái lồn non của nó, kéo luôn cả mông nó ngã về phía Đạo đang nằm.

    – Nằm xuống đây ba ôm tí.

    Con bé ngã chỏng chân lên bụng ba nó, miệng ú ớ.

    – Ba, ba. Răng ba làm rứa, hic.

    Đạo không nói gì, 1 tay giữ ngang eo. 1 tay xoa ở háng, nó nằm ngửa trên bụng Đạo, chân chỏng lên trời. Quần còn mắc ở cẳng chân.

    Nó là con bé ngoan, ba mẹ bảo gì nghe nấy, nên nó không có ý định cãi lại hay chống lại. Nó cũng đã biết nứng khi mới dậy thì mà hằng đêm nằm cạnh ba mẹ đụ nhau. Nhưng nó chưa biết đụ nên không có cảm giác thèm đụ, nó chỉ biết cảm giác nóng người, khó tả mỗi khi chưa ngủ mà nghe ba mẹ làm chuyện ấy.

    Cũng có khi nó bất giác đưa tay xuống cái mu nóng như lửa rồi lại rút lên, nó không biết nên làm gì hơn là quéo chân lại ngủ.

    Nhưng nó bắt đầu thấy rạo rực hơn vào cái đêm Đạo đụ con Thảo. Lần đó mẹ nó về quê thăm người bà con bị tai nạn, 2 chị em ngủ 1 đầu, Đạo ngủ 1 đầu. Con chị dậy đi đái rồi nằm luôn bên Đạo. Nó tỉnh giấc gì nghe âm thanh quen thuộc mà ba mẹ nó hay tạo ra, cùng với đó là tiếng thì thầm của Thảo.

    – Ba, thôi kẻo em Dung nghe chừ.

    – Dung ngủ rồi, à hắn kp biết mô.

    – Ứ. Ba làm mạnh rứa, con đau… ứ.

    Dung nằm im, không dám thở, nhưng lạ là nó không thấy bất ngờ, không thấy ghê tởm, không thấy sợ, mà chỉ thấy nóng và tò mò.

    Nó hé mắt nhưng tối thui. Tiếng ư ử rất bé và tiếng bạch bạch rất bé nhưng đủ làm dòng nước dưới háng nó âm ỉ chảy ra. Rõ ràng nó thấy ướt, nó thò tay xuống, ướt thật, nóng thật. Nó nhẹ nhàng nhét thật nhiều chăn vào giữa háng, kẹp lại, nằm im. Nóng quá, nó nghe nóng khắp, đầu nóng, ngực nóng, háng nóng.

    Rồi nó nghe âm thanh bên kia hết hẳn. Nó biết là xong rồi, nó nằm im giả vờ thở đều. Con Thảo bò về chui vô chăn vờ lay lay nó, nó nằm im. Con thảo thấy trán nó nóng. Toát mồ hôi. Con Thảo định bụng mai sẽ nói ba đưa đi khám, thì mai thấy nó bình thường.

    Nó không học, nhưng nó vẫn nhận thức được việc này là không đúng, tuy nhiên nó nghĩ ba thương và ba làm cho sướng thì không sao cả, nên nó cũng không ghê tởm hay sợ sệt gì. Mà chỉ tò mò mong được thấy lại. Không hiểu sao sau lần đó nó thích thấy và nghe âm thanh ấy từ ba với chị Thảo hơn là mẹ. Mà việc đó cho đến khi Thảo lên bờ đi làm được đúng 4 lần nữa, vì phải có việc chi quan trọng mẹ nó mới lên bờ ở lại.

  • Cô gái Hà Nội

    Phần 1
    “Buổi sáng hôm ấy thấy em chợt khóc…

    Rồi vội vàng lau thật nhanh nước mắt…

    Vẫn biết ta đã sai khi gặp nhau…

    Vì em… “

    – Alo ạ!

    – Giờ này mà mày vẫn còn ngủ à? – Mẹ em gọi.

    – Còn sớm mà mẹ.

    – Sớm gì giờ này con TA đang chuẩn bị lên Hà Nội rồi đây. Mày dậy mà chuẩn bị đi trưa còn ra bến xe đón nó.

    – Vâng! Con dậy ngay đây.

    – Ừ! Nó lên đấy mày nhớ mà trông nom em nó cần thận vào, biết chưa.

    – Dạ! Con biết rồi ạ. Thôi con dậy ăn sáng đây mẹ.

    – Ừ!

    Tút… tút… tút…

    Em uể oải ngồi dậy, nhìn đồng hồ “mới có 6h mà mẹ đã rối lên rồi… haiz…” Em thở dài. Thôi thì có mỗi đứa em gái, nó lên thi đại học chả nhẽ lại lơ là với nó. Với cái điện thoại nhắn tin cho đứa em:

    – Nhóc lên xe chưa? Gần lên đến bến Mỹ Đình thì alo anh ra đón, ok.

    1 lúc sau…

    – Em vừa lên xe rồi. Vâng, bao giờ gần lên đến bến em gọi.

    – Ừm. Ok.

    Vứt cái điện thoại đấy, em mệt mỏi vào toilet vệ sinh cá nhân. Xong xuôi đâu đấy khoác cái áo sơ mi đi bộ ra đầu ngõ làm bát phở bò. Sáng nào cũng thế, em đều ra quán này ăn sáng. Mãi cũng quen thấy em ra là bác chủ quán gọi luôn.

    – Lại phở bò hả cu.

    Bác cười cười hỏi.

    – Vâng, bác còn lạ gì con nữa ạ.

    – Mày nghỉ hè không về quê ở trên này trông phòng à? – Bác hỏi kháy.

    – À cháu tính trên này đi làm thêm bác ạ. Về quê giờ ăn với ngủ cũng chán hì hì.

    – Nhà mày không cấy gặt gì à? Hay sao mà tính ở trên này.

    – Dạ! Nhà cháu bỏ làm đồng lâu rồi bác, giờ ở quê cũng ít người cấy ruộng lắm bác ạ, họ chuyển hết sang kinh doanh tạp hóa rồi.

    – Thế à, mà mày lại bê bát phở ra hộ bác.

    – Vâng, cháu xin hì hì.

    Quán hôm nay không đông lắm, nghỉ hè mà sinh viên giờ này chắc đứa về quê đứa đi phượt hết rồi, chứ bình thường cái giờ này chắc full bàn full ghế hết. Em thì vướng con em với lại tính ở trên này đi làm kiếm ít tiền nâng cấp con máy tính chơi. Lớn rồi về quê cũng chán, được 1 2 năm đầu thôi giờ thì “Alo, mẹ ạ hè năm nay con đi sinh viên tình nguyện mẹ ạ, con không về đâu” thế đấy. Đánh chén xong bát bún, em về phòng mở máy tính lên face chơi. Chả có gì, bạn bè không thấy đứa nào online, có mấy em xinh xinh up ảnh khoe đi chơi khoe người yêu. Định vào like cmt tí nghĩ đi nghĩ lại “thôi éo vào người yêu nó up sọt thì bỏ mẹ” Vào truyensextv2.cc đọc truyện tí cho đỡ buồn, việc làm mai tính, nghỉ còn dài việc còn nhiều lo gì. Đọc được lúc ngủ quên cmn mất.

    “Buổi sáng hôm ấy thấy em chợt khóc.

    Rồi vội vàng lau thật nhanh nước mắt.

    Vẫn biết ta đã sai khi gặp nhau.

    Vì em đã có người yêu”…

    – Gì?

    – Em gần lên đến bến xe rồi, anh ra đón em đi.

    – À… ờ… đã gần đến nơi rồi cơ à nhanh thế… oáp.

    – Xe chạy hơn 2 tiếng rồi anh. Anh lại ngủ à.

    – Ngủ cái đầu mày, thôi anh chuẩn bị đi đây.

    – Vâng.

    Ngoài trời nắng như thiêu như đốt, cây cối đứng im thi thoảng có cơn gió ghé qua làm chúng khẽ động đậy. Phòng em ở may xung quanh có mấy nhà cao tầng che nắng hộ không cũng chết héo với cái thời tiết này. Khu em trọ có 4 tầng, mỗi tầng có 3 phòng, tần 1 để xe. Em ở tầng 3 góc trong cùng sống 1 mình. 2 phòng ngoài toàn con gái, phòng đầu của 2 em P, D sn 95 cùng quê em đang học đại học, em chơi cũng khá thân. Phòng thứ 2 của em sn 94 tên N ở TN cũng đang học đh em này em ít nói chuyện, đi học về chết dí trong phòng luôn hiếm khi thò mặt ra ngoài bao giờ. Trừ lúc phơi với lấy quần áo, chắc tự kỷ cmnr.

    Em đến bến xe sau hơn 20p, bến Mỹ Đình hôm nay đông nghịt chẳng khác gì các đợt lễ tết. Chủ yếu là các phụ huynh học sinh dẫn con em lên đây thi đh. Ai cũng tấp nập ồn ào tranh nhau lên xe bus, xe ôm chỉ mong sao nhanh chóng chạy khỏi cái nắng chết người này.

    – Alô anh, em đang trong bến đi ra đây rồi, anh đến chưa ạ?

    – Anh đang ở bến xe đây mày ra chỗ cổng xe ra đi, anh đang đứng đấy.

    – Vâng, anh chờ em tí.

    – Ok, nhanh lên nhé nắng lắm.

    – Dạ.

    5 phút sau…

    – Anh ơi… anh Đ ơi! – Con nhóc hớt hải chạy đến chỗ tôi.

    – Sao mang nhiều đồ lên thế mày?

    – Mẹ bắt em mang lên đấy, nặng chết đi được ý hic… – Con bé phụng phịu.

    – Cái gì mà nặng?

    – Toàn rau củ quả với… ít trứng gà anh ạ… – Nó vừa nói vừa thở.

    – Trời ạ, thời tiết thế này mang lên mà hỏng hết à. Mẹ cứ làm như anh bỏ đói mày không bằng. Thôi lên xe đi đưa túi đồ đây cho anh.

    – Vâng.

    Về đến phòng ném túi đồ vào góc, em nằm bịch luôn xuống giường, mồ hôi nhễ nhại. Đúng lúc đấy có điện thoại. Mẹ gọi.

    – Alo ạ.

    – Em lên đến nhà chưa con?

    – Dạ rồi mẹ, con mới đón nó về xong.

    – Ừ, thế tốt rồi 2 đứa nấu cơm mà ăn đi sắp trưa rồi, mẹ có gửi lên ít rau với trứng đấy liệu mà nấu cho em nó ăn.

    – Vâng, con biết rồi con đi nấu cơm đây.

    – Ừ…

    Tút… tút… tút.

    Mẹ em đấy, lo lắng cho 2 anh em từng li từng tí một, học trên này hơn 4 năm rồi mà mẹ vẫn coi tôi như đứa cấp 1 cấp 2.

    – Mẹ gọi à anh.

    – Ừm, anh tắm tí mày mang balo lên gác xép đi tối nay mày ngủ trên đấy.

    – Vâng, à anh ơi trên đấy có giường chiếu gì không anh.

    Ặc, con bé này nó nghĩ đây là ở nhà chắc.

    – Mơ à nhóc, anh ở có 1 mình lấy đâu ra 2 cái giường, chiều anh sang phòng bên cạnh mượn cho cái chiếu trải ra mà nằm.

    – Dạ, thế cũng được. – Nó lủi thủi xách balo lên trên.

    Tắm xong công nhận thoải mái sảng khoái thật, như vừa được em người yêu hôn cho 1 cái vậy (chém thế chứ mấy năm nay đã có em éo nào đâu mọe). Mùa hè ở đây chỉ có 2 cách để tránh cái nắng cái nóng. Thứ 1 là tắm tắm tắm, thứ 2 là mang chăn mang màn vào bigc, royal mà ngủ là sướng nhất, vừa có điều hòa mát lạnh vừa có gái xinh mà ngắm.

    – Anh ơi ra ăn cơm – con em nó gọi.

    – Ờ chờ tí anh ra đây.

    Bữa trưa cũng chả có gì, có mỗi 2 anh em ăn nó nấu đơn giản thôi. Trứng rán rau muống luộc lạc rang. Ăn xong em vác xác ngồi máy tính để kệ con em em nó rửa bát, em là em éo có lười đâu nhá, căn bản sáng dậy sớm còn phải đội nắng đi đón nó nên cũng mệt bỏ mẹ ra. Rửa bát xong nó ngồi phịch xuống giường thở. Em quay sang hỏi nó:

    – Sao mệt hả mày?

    – Vâng trên này nóng quá, ứ mát như ở nhà mình, mà anh có mỗi cái quạt à.

    – Mày toàn hỏi thừa, tao ở mỗi mình thì chả có 1 cái mua 2 cái về quạt nhà tắm à.

    – Vâng – nó ỉu xìu.

    – Đây mày lại đây ngồi cạnh tao cho mát – em kéo cái ghế nhựa lại gần chỗ em vỗ vỗ.

    – Dạ hihi mà anh đang ngồi làm gì đây?

    – Tao đang lên facebook, sao?

    – Dạ không, hi à tí anh lập cho em 1 cái, bạn em đứa nào cũng có hết à – nó nũng nịu.

    – vớ vẩn, mày không lo mà ôn đi face phiếc gì – em lườm nó.

    – Đi mà anh đi mà, lập cho em 1 nick đi – nó lắc lắc cánh tay em…

    Mọe cũng tại 2 anh em cách nhau 3 4 tuổi, thân với nhau từ bé, em đi đâu chơi nó cũng lẽo đẽo theo sau, tính em thì thích có em gái nên cũng chiều đâm ra nó hay nhõng nhẽo tính nó trẻ con ngây ngô em chả dám đánh cùng lắm chỉ chửi thôi, đánh nó thì em xác cmnd luôn ý, có em gái cũng khổ lắm các bác ạ, em em hồi bé thì đen như than, gầy như củi lên cấp 3 tự nhiên nó cao lên da dẻ thì trắng, mặt thì xinh hơn hẳn. Chả thế mà sáng éo nào trước cửa nhà em cũng 1 đống ruồi bâu đứng đấy đợi con em em đi học là bám đuôi. Em được cái là anh nó nên cũng hãnh cmn diện, lần nào về quê ra cửa đứng hóng là được mấy cu cúi đầu chào như đại ca xóm ý các bác ạ… hề hề…

    – Thôi được rồi cô nương, anh lập là được chứ gì, lớn tướng rồi mà mày suốt ngày nhõng với nhẽo.

    – Kệ em hihi – chả nhẽ lại đập cho nó trận.

    Lập xong cho nó các nick em ngủ vứt cho nó nghịch máy kệ muốn làm gì thì làm. Chiều tối hôm đấy cũng chả có gì hot em tua luôn đến tối cho nó nóng nhé.

    Khoảng 6 7h gì em cũng éo nhớ 2 anh em ăn cơm xong xuôi, đang ngồi nghe nhạc tán phét thì em phòng bên cạnh về. Mẹ về éo gì muộn thế chắc lại đi hóng hớt với thằng éo nào à. Hôm nay thấy em nó không đóng cửa phòng, thôi thì vác ass sang hỏi mượn em nó cái chiếu vậy (tầng em còn mỗi em với con bé ở lại thôi 2 bé đầu dãy thì về quê rồi, nghe nói em nó ở lại đi làm thêm thì phải, chăm vãi) cũng ngại bỏ mịa, cơ mà chả nhẽ lại để con em mình nó nằm đất cũng tội.

    – N ơi anh hỏi tí – em đứng cửa gọi với vào.

    Phòng em nó sạch sẽ gọn gàng thật còn thơm tho nữa, có giường tủ quần áo bàn học đoàng hoàng chứ éo như phòng em nhìn chán bỏ mợ.

    – Vâng, anh đợi em chút – tiếng trong toilet vọng ra chắc đang…

    – Anh hỏi gì vậy ạ – em lạch bạch chạy ra người mặc nguyên bộ đồng phục ở quán bia quán rượu éo gì ý, tóc thì xõa mặt lấm tấm nước chắc em đang rửa mặt, em nó nhìn cũng được da trắng răng trắng dáng được hơi lùn tí, tầm 1m58 59 gì đấy…

    – À em có cái chiếu nào không dùng đến không cho anh mượn, hì…

    – Chiếu ạ, có đấy anh để em lên gác xép mang xuống cho.

    – Ừ, thôi để anh lên lấy cho – em galang tí.

    – Vâng hihi – uầy giờ mới để ý em nó cười trông cũng dễ thương phết các bác ạ, em có má lúm đồng tiên 1 bên các bác, chả bù cho mọi hôm như ninja, biết thế tán em từ đợt em mới chuyển đến mịa nó rồi.

    Em leo lên gác xép mang chiếu xuống vẫn còn sạch với thơm lắm, mọe con gái có khác.

    – Em giặt sạch rồi đấy anh, mà anh không có chiếu ạ – voãi em nó, thế anh toàn nằm đất à.

    – À không anh mượn về cho em anh nó nằm thôi, hì… em anh nó mới lên để mấy hôm nữa thi đại học ấy mà – em gãi đầu chữa ngượng.

    – Thế ạ hihi – lại cười… đệch, dạo này em nó uống nhầm thuốc à.

    – Ừ, mà tí có gì sang phòng anh chơi, em anh có mang ít bánh kẹo ở quê lên đấy sang ăn với anh em anh cho vui.

    – Vâng tí em sang ạ.

    – Ừ thôi anh về nhé – em chạy biến về phòng luôn.

    Về phòng con em nó đã cướp máy tính rồi mọe thế này thì thi thố gì.

    – Này! – Em quát.

    – Ơ dạ – nó giật mình quay ra nhìn em.

    – Chiếu đây, mang lên gác mà trải ra đi, mà mày không ôn đi lên máy tính nghịch vớ vẩn gì đấy.

    – Dạ hihi anh mượn được rồi à, thank anh trai yêu quý nhé – nó với lấy cái chiếu chạy tót lên gác.

    – Chỉ giỏi đánh trống lảng là nhanh – em lắc đâu ngao ngán nhìn nó.

    – Kệ em lêu lêu – nó lè lưỡi trêu ngươi mình.

    – Mày thích tao cắt lưỡi mày nấu cháo cho lợn không – em quạu nó.

    – Thách anh đấy, cắt em mách mẹ nhá… xì…

    – Không phải thách tao nhá, cứ đợi đấy – em đành xuống nước chứ đôi co với nó có đến sáng mai haiz…

  • Toàn năng thế giới

    Phần 1
    Ở một thế giới cách xa Trái Đất, nơi mà những người có thực lực mới có thể nói chuyện.

    Thế giới goddess, ở đây con người và các sinh vật khác có thể tu luyện phép thuật, ma thuật, tà thuật, võ thuật.

    Mọi người tu luyện nhờ vào các thuộc tính nguyên tố thuộc tính và vô tính bẩm sinh có sẵn từ khi sinh ra trong cơ thể, và những người tu luyện đó được gọi chung là thuật sư.

    Những người tu luyện phép thuật thì gọi là phù thuỷ.

    Tu luyện ma thuật thì gọi là ma pháp sư.

    Tu luyện tà thuật thì gọi là hắc ám sư.

    Còn những người tu luyện võ thuật thì gọi là võ sư.

    Những thuật sư tu luyện đều nhờ vào các nguyên tố thuộc tính và vô tính. Có 14 nguyên tố trong đó có bảy nguyên tố thuộc tính là: Quang(ánh sáng), Hắc ám(bóng tối), Lôi(điện), Thổ(đất), Phong(gió), Thuỷ(nước), Hoả(lửa). Và bảy nguyên tố vô tính là: Vô Hình, Hỗn Độn, Thời Gian, Không Gian, Tinh Thần, Tử Vong, Sinh Mệnh.

    Các thuật sư tu luyện chia ra làm 14 cấp độ từ một đến mười bốn, mỗi cấp lại chia ra mười tầng và cứ đột phá tầng mười là lên cấp. Nhưng từ cấp mười trở lên thì chỉ có trong truyền thuyết và huyền thoại.

    Hiện tại ở thế giới goddess cấp tám cấp chín thôi cũng đã là đỉnh cao rồi, mà thường những người đấy là những người đứng đầu một quốc gia, một bộ tộc, hay một tổ chức.

    Nhưng có những tồn tại còn mạnh hơn rất nhiều cấp 14, đó là 14 nữ thần nguyên tố.

    Ngoài con người ra còn có các tộc như: Xà tộc, Phượng Hoàng tộc, Long tộc, Thiên tộc, Ma tộc, Tinh Linh tộc, Điểu tộc, Kỳ Lân tộc, Hồ tộc, Ngư nhân tộc, Yêu Tinh tộc, Mộc nhân tộc, Cự nhân tộc và cuối cùng là Địa Tinh tộc và một số thú tộc khác.

    Mọi người tu luyện có thể tự tu hoặc là dựa vào công pháp. Công pháp chia ra làm bốn cấp bậc: Sơ cấp, Trung cấp, Cao cấp, Thượng cấp.

    Vũ khí, đan dược, bảo vật và các loài động vật cũng được chia theo cấp bậc, có 9 cấp bậc.

    Vũ khí được chia làm: Binh khí, Tướng khí, Vương khí, Đế khí, Linh khí, Tiên khí, Thần khí, Thánh khí, và Tối Thượng khí. Và mỗi cấp chia làm: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp và thượng cấp.

    Đan dược cũng được chia ra: Thanh đan, Ngọc đan, Huyền đan, Ngọc đan, Linh đan, Tiên đan, Thần đan, Thánh đan, và Tối Thượng đan. Và mỗi cấp cũng chia làm: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp và thượng cấp.

    Bảo vật chia làm: Tinh bảo, Hoàng bảo, Lam bảo, Nguyệt bảo, Linh bảo, Tiên bảo, Thần bảo, Thánh bảo, và Tối Thượng bảo. Giống như vũ khí và đan dược chia làm bốn cấp: Sơ cấp, trung cấp, cao cấp và thượng cấp.

    Thú được chia làm ba loại gọi là Địa thú, Thuỷ Thú và Thiên thú với 9 cấp bậc:

    Thường thú, Thuần thú, Ma Thú, Quái thú, Linh thú, Tiên thú, Thần thú, Thánh thú, cuối cùng là Tối Thượng thú. Mỗi cấp được chia làm bốn kỳ là: Sơ kỳ, trung kỳ, cao kỳ và thượng kỳ.

    Vũ khí, đan dược, bảo vật và thú từ cấp Linh khí, Linh đan, Linh bảo, Linh thú trở lên thì chỉ có nữ thần mới có.

    Còn ở thế giới goddess mọi người chỉ biết đến Đế khí, Hoàn đan, Nguyệt bảo, Quái thú là cao nhất vì từ Linh khí, Linh bảo, Linh đan thì chỉ có những nữ thần mới có đủ sức mạnh luyện ra còn thuật sư cấp 13, 14 cũng chỉ luyện ra được Đế khí, Hoàn đan và Nguyệt bảo thôi.

    Mà Linh thú trở lên cũng chỉ có nữ thần mới có, còn ở thế giới goddess thì có một con cấp Quái thú cũng là hiếm lắm rồi.

    Quái vật ở thế giới goddess cũng được chia làm tám cấp từ 1 – 8. Mỗi cấp chia làm: Sơ kỳ, trung kỳ, cao kỳ và Thượng kỳ.

    Ở thế giới goddess có tám nơi không mà con người không dám đến. Đó là tám nơi tận cùng của thế giới goddess còn con người thì chỉ sống ở vùng trung tâm của thế giới goddess.

    Tám nơi này chia làm tám phương hướng Bắc, Nam, Đông, Tây, Tây Bắc, Tây Nam, Đông Bắc, Đông Nam.

    Ở phía bắc một nơi được gọi với cái tên Băng Thiên Giá, là nơi lạnh nhất thế giới goddess và cũng là nơi cư ngụ của hai trong ba tộc bí ẩn và mạnh nhất thế giới goddess.

    Đó là Long tộc được biết đến với thể chất và sức chiến đấu siêu việt nhất thế giới goddess.

    Sau đó là Phượng Hoàng tộc được gọi là tộc bất tử với khả năng tái sinh mạnh mẽ.

    Tiếp theo là hướng tây bắc được biết đến có một vực thẳm chết chóc với cái tên Miệng Quái Vật yabsa. Bởi vì chưa có ai vào đấy mà ra được, người ta nói rằng dưới đấy là nơi sinh sống của các quái vật cổ đại và tộc mạnh nhất thế giới goddess đó là Xà tộc, hiện tại sức mạnh của Xà tộc ở thế giới goddess không thể xác định được, vì từ xưa đến nay Xà tộc sống rất khép mình và không bao giờ giao du với thế giới bên ngoài.

    Phía Tây được gọi là vùng đất chết với cái tên Quỷ Quốc Ma Âm. Là nơi sinh sống của các quái vật và Ma tộc.

    Ma tộc chia ra làm ba loại:

    Một là bán quỷ là những Ma tộc mang hai dòng máu, một là của Ma tộc, một là của ngoại tộc.

    Hai là Ma tộc thuần chủng gọi là Quỷ. Loại cuối cùng là Ma tộc mạnh nhất. Đó là những Ma tộc sinh ra giống như linh hồn có thể sử dụng ba, bốn thậm chí là năm nguyên tố là Hắc Ám, Tử Vong, Hỗn Độn và nguyên tố hiếm nhất là Vô Hình.

    Tây nam là một sa mạc nóng nực với cái tên Chảo Lửa esret, là vùng đất nóng nực nhất thế giới goddess. Nơi đây từng là vùng đất hoàng kim, vương quốc mặt trời cổ xưa nổi tiếng với nghi thức thăng hoa. Nhưng sau một lần bị một trận thiên thạch rơi xuống chôn vùi. Tuy nhiên ở sa mạc esret vẫn còn nhiều kim tự tháp và các kho tàng kho báu cổ bị chôn vùi.

    Phía nam là những ngọn núi lửa và các hồ nham thạch khổng lồ tồn tại dày đặc với cái tên Hoả Diệm Sơn.

    Là nơi sinh sống của Phương Hoàng tộc, Long tộc và Địa tinh tộc.

    Đông nam là những khu rừng khổng lồ kết hợp lại gọi là Cự Lâm Sơn. Là nơi sinh sống của Cự nhân tộc, Yêu Tinh tộc, Kỳ Lân tộc, Mộc nhân tộc, Hồ tộc, Tinh Linh tộc, Điểu nhân tộc, một số thú tộc, quái vật và nhiều loài địa thú, thuỷ thú và thiên thú khác.

    Trong Cự Lâm Sơn có nhiều loài Địa thú, Thuỷ thú và Thiên thú có cấp bậc thuần thú và ma thú còn có một số có cấp bậc quái thú nữa.

    Phía Đông là biển cả bao la chiếm một phần bốn diện tích ở thế giới goddess. Tồn tại nhiều Thuỷ thú và cá.

    Ở dưới đáy biển còn có cả một thuỷ quốc rộng lớn được Long tộc, Ngư nhân tộc xây dựng lên được gọi là Thuỷ Hải Chi Thành, ngoài ra còn có một số đảo nữa.

    Cuối cùng là phía đông nam, là một vùng đầm lầy rộng lớn và có thể nhấn chìm bất cứ thứ gì đi vào đấy gọi là đầm lầy wsma. Theo truyền thuyết thì sâu bên trong đầm lầy là vương quốc của Thiên tộc.

    Ngoài tám địa điểm trên thì thế giới goddess còn có 6 vương quốc do con người lập nên đó là: Ngạo Long quốc, Yên Linh quốc, Hải Dương quốc, Huyền Lan quốc, Mộc Hoa quốc, Dương Vân quốc.

  • Cave Biển Đông – Tác giả Cu Zũng

    Hai hàm răng đang mọc dở của tôi ghì chặt lấy vú mẹ để mút sữa, tổ cha mấy thằng anh con chị của tôi, chúng nó cậy là anh là chị mà chẳng nhường tôi lấy một giọt sữa nào, chúng cậy chúng đô con hơn tôi, lực mút mạnh hơn tôi nên mẹ có tẹo sữa nào là béo chúng nó hết. Nhiều lần tôi để ý, mẹ vừa sủa “Gâu gâu, grừ grừ!” Vừa cạp vào gáy anh chị tôi để nhấc ra khỏi bầu sữa nhường cho tôi bú. Lúc đó tôi mới thấy giá trị của thằng Út là như thế nào, loài người thường nói “giàu con út, khó con út” cũng là có cái lý của họ.

    Tôi là út trong đợt sinh này của mẹ, trên tôi còn có 4 anh và 3 chị nữa, nhưng tôi chẳng ưa anh chị tôi gì cho lắm, bởi anh chị tôi thường xuyên bắt nạt tôi. Nói bảo là kể khổ, nhưng chúng thường hùa nhau bắt nạt tôi, không cho tôi chơi quả bóng nhựa mà thằng chủ của chúng tôi ném cho, rồi lúc bú mẹ chúng còn hò nhau đẩy tôi ra cái núm vú sát tận đít mẹ, mà cái núm cuối ấy thì làm gì có sữa đâu cơ chứ. Và còn nhiều lắm nhưng tôi không thèm kể, vì nếu kể loài người lại bảo tôi là tủn mủn, nói xấu người nhà.

    Nói đến đây chắc quý vị biết tôi là ai, đúng những suy nghĩ của quý vị rồi đấy. TÔI LÀ MỘT CON CHÓ. Nhưng không phải là mấy cái loại chó thường mà quý vị vẫn thường thấy ở trên bàn nhậu đâu nhé. Tôi là một loài chó có nguồn gốc từ nước Đức xa xôi, một giống chó Becgie nổi tiếng khắp thế giới, hay chính xác hơn, người ta gọi chúng tôi là loài chó Working, một loài chó có chỉ số IQ cao hơn hẳn những loài chó bình thường khác, chúng tôi thường làm bạn và giúp đỡ con người ở rất nhiều việc khác nhau. Nào là trông nhà, giữ của, chăn nuôi gia súc, thậm chí một số đơn vị đặc biệt còn sử dụng chúng tôi để trấn áp tội phạm, cứu hộ cứu nạn, phát hiện ma túy, thuốc lắc, vân vân và vân vân. Nói chung là chúng tôi được việc.

    Tôi mới được hơn tháng tuổi thôi, các anh chị của tôi tính ngày tính giờ thì cũng bằng tuổi tôi nhưng tính theo phút thì hơn tôi tẹo. Mẹ tôi cũng là một con chó Working thuần chủng, còn bố tôi thì… Hayza, nói ra mà buồn. Tôi có sủa “ăng ẳng” lên vài lần hỏi mẹ “bố con là ai?”, Nhưng đáp lại là cái sủa “gâu gâu” to tướng của mẹ, mẹ bảo: “Tao mà biết bố chúng mày là ai tao chết liền”.

    Nhưng cả tôi và mấy anh chị đều không cam chịu cảnh biết mẹ mà không biết bố, vậy là chúng tôi nhộn nhịp đồng thanh sủa “ăng ẳng”, đó có lẽ là lần duy nhất anh chị em tôi đoàn kết đến vậy, chúng tôi sủa inh ỏi lên đòi quyền lợi:

    – “Ẳng ẳng ẳng, chúng con có quyền biết bố là ai, mẹ đừng giấu”.

    Lúc đó, tôi thấy thằng chủ của chúng tôi phi từ trong nhà đi ra, trên tay nó cầm một chiếc dép tổ ong nhìn cũ mèm, vật này nó không phải dùng để đi vào chân như những người khác mà là để ném chúng tôi. Khi nó chỉ còn cách chúng tôi chừng 5 mét thì nó ném mạnh cái dép vào ngôi nhà của chúng tôi (hoặc là cái chuồng của chúng tôi theo cách hiểu của loài người các vị), vừa ném nó vừa làu bàu chửi:

    – Địt mẹ mấy con chó này, làm gì có ai mà sủa nhặng cả lên làm bố mày không xem được Cô dâu 8 tuổi.

    Ném xong nó vừa thò tay xuống gãi đít qua cái quần đùi bạc phếch, vừa quay vào nhà xem tiếp. Từ lúc tôi được sinh ra đến giờ, sáng tôi thấy nó xem phim này, chiều tôi cũng thấy nó xem phim này, giờ đang là tối tôi cũng thấy nó xem phim này. Tôi đéo hiểu là phim gì mà sao nó dài thế không biết.

    Thấy chúng tôi đoàn kết quá, lại thấy thằng chủ nổi điên, mẹ tôi thôi không sủa nữa, mẹ nằm nghiêng xuống cái ván gỗ ở trong cái chuồng bằng sắt của chúng tôi, mẹ phơi hai hàng vú màu hồng, núm vú dài thượt ra cho chúng tôi bú, khi chúng tôi đã mỗi đứa nhằn một núm đâu vào đấy rồi, tất nhiên tôi vẫn phận mỏng phải nhằn cái núm dưới cùng chẳng còn mấy giọt sữa nào, lúc đó mẹ mới kể lại chuyện, cứ ư ử thôi nhưng chúng tôi hiểu cả:

    – Tao mà nói dối chúng mày, tao không bằng con chó! Đợt tao động dục, cứ cách ngày thằng chủ lại đưa tao đi một nhà làm một nháy với mấy con đực, vài ngày đầu còn ngó ra đằng sau xem mặt mũi thằng đang cưỡi ở đít tao nó thế nào, sau nhàm dần tao cũng đéo thèm ngó lại nữa, nó xong việc tao còn nhe răng ra dọa làm nó chạy mãi tận đâu. Thế nên tao cũng chẳng biết bố chúng mày là ai, nhưng theo tính toán của tao thì có thể khẳng định, 8 đứa chúng mày là 8 thằng bố khác nhau. Vậy nên đừng bao giờ hỏi tao về chuyện này nữa. Bú nhanh lên, ăn khỏe lên để tăng cân rồi xuất chuồng, nhất là thằng út, mày còi như một con mèo ấy. Chúng mày xuất chuồng để tao còn làm lứa khác.

    Nghe mẹ nói mà mấy anh chị em chúng tôi buồn rười rượi, đúng là kiếp chó, khổ tận cam lai, đến bố mình là ai cũng không biết. Thôi đành vậy, cuộc sống mà.

    Đang thiu thiu ngủ, chúng tôi đồng loạt mở mắt vì có ánh đèn sáng ở sân, nơi đặt chuồng chó. Một lúc sau thì thằng chủ của chúng tôi đi ra, nó không mặc quần đùi cởi trần giống mọi khi nữa mà nó mặc một cái quần dài đến đầu gối và cái áo màu đen nhạt. Nói để quý vị biết, tôi nghe chủ tôi nói là có màu đỏ, màu xanh, chàm tím gì đó, nhưng với loài chó chúng tôi chỉ có màu đen, màu trắng, màu lam và màu vàng thôi. Trên tay thằng chủ tôi là một cái làn nhựa, cái mà thỉnh thoảng mẹ của thằng chủ vẫn xách đi lúc sáng sớm rồi khi về thì bên trong đựng linh tinh đủ thứ đồ, trong đó có đồ ăn của chúng tôi, phổi lợn, trứng vịt lộn, thịt bầy nhầy bạc nhạc…

    Mẹ tôi tinh lắm, linh cảm có điều gì đó chẳng lành, mẹ sủa lên inh ỏi. “Gâu gâu gâu, grừuuuuuu, grừuuu”. Và đúng như dự đoán của mẹ tôi, thằng chủ bẩn tính lại gần ngôi nhà của chúng tôi rồi nhẹ nhàng nói với mẹ tôi bằng cái giọng mà tôi chẳng thấy nó nói bao giờ:

    – Misa, tao đưa một đứa con của mày cho người khác nuôi nhé, cũng đến tuổi xuất chuồng rồi, mày rộc đi vì nuôi con rồi này.

    Misa là tên mẹ tôi, còn anh chị em chúng tôi chưa ai có tên cả, mẹ bảo là: “Cái nhà này nó bạc lắm, nó chỉ nuôi mẹ để đẻ con cho chúng nó bán lấy tiền thôi, chứ nó không nuôi đứa con nào của mẹ cả, thế nên nó không đặt tên cho các con mà để chủ mới đặt tên”.

    Mẹ tôi biết là rồi cũng đến ngày này thôi, tính cả lứa chúng tôi, mẹ đẻ đã được 4 lứa rồi. Lứa nào cũng chỉ nuôi được độ hơn tháng tuổi là bị bán đi hết. Nhưng tình mẫu tử thiêng liêng, đến lúc rời xa con của mình mẹ cũng có chút ngậm ngùi, bằng chứng là mẹ sủa ngậu cả lên làm thằng chủ cũng sợ không dám thò tay vào bắt chúng tôi.

    – Địt mẹ con chó cái này, nói nhẹ không nghe bố mày lại đập cho một trận bây giờ. Mày tưởng tao nuôi chúng mày làm từ thiện chắc. Nghề của tao là nuôi chó bán lấy tiền biết chưa.

    Mẹ vẫn sủa nhưng chắc là mẹ không dám cắn lại đâu, bởi mẹ biết và chúng tôi cũng biết, nó vẫn là chủ của chúng tôi, mà loài chúng tôi không bao giờ cắn chủ của mình cả. Mẹ sủa là mẹ thương chúng tôi vẫn còn bé, vẫn còn đang ti mẹ giờ phải đi thôi. Chúng tôi thì không hiểu mô tê gì, từ lúc đẻ ra đến giờ vẫn chỉ quanh quẩn trong cái chuồng này, quanh quẩn bên mẹ, nay tự nhiên thấy có kẻ bắt mình đi, không biết điều gì sẽ chờ đợi mình nữa, ấy thế nên chúng tôi sợ, chúng tôi cũng ăng ẳng nép sát vào mẹ, nép sát vào thành chuồng để khỏi bị bắt đi.

    Thằng chủ chắc cũng biết là mẹ không bao giờ cắn nó, nó là nó không sợ chứ người khác nhìn thấy mẹ tôi nhe răng có mà đái ra quần. Nó thò tay vào quờ quờ định vơ lấy một con trong số chúng tôi. Nhưng tôi nhầm rồi, con chó mà nó nhằm tới không phải anh chị tôi, mà là chính tôi. Vì sao ư? Tôi chẳng biết nữa.

    – Hà hà hà, con này cọc nhất đàn, bán ra ngoài chắc là giá thấp nhất đây. Cũng may, đỡ tiếc.

    Và thế là nó túm được vào gáy tôi nhấc ra khỏi chuồng, cánh cửa chuồng vừa đóng lại là lúc mẹ tôi sủa lên to nhất, các anh chị của tôi cũng nhìn theo tôi sủa inh ỏi. Lúc này tôi mới hiểu được việc gì sẽ xảy ra, đúng rồi, tôi phải rời xa mẹ tôi, phải rời xa anh chị của tôi. Tôi không hiểu sao lúc đó tôi lại không sủa lên giống như mẹ và anh chị mà tôi chỉ nhìn họ một lượt, cái nhìn của kẻ sắp phải rời xa tổ ấm của mình. Tôi ư ử nói với mẹ và anh chị:

    – Mẹ ơi, anh chị ơi!!!

    Mẹ cũng thôi sủa mà ư ử:

    – Út của mẹ, nhớ cẩn thận. Đừng làm mất mặt chó nghe con.

    Anh chị tôi cũng hùa theo mẹ, tỏ vẻ tiếc thương:

    – Út ơi. Út à! Ẳng ẳng ẳng.

    Thấy tôi không có biểu hiện chống cự, thằng chủ có vẻ hài lòng lắm:

    – Chó ngoan, chó ngoan, tao cho mày về ở nhà mới. Chó ngoan.

    Nói xong nó đặt tôi vào trong cái làn, rồi lấy dây buộc miệng làn lại với nhau rồi xách ra chiếc xe máy ở sân.

    Nó đặt tôi ở chỗ trống trên xe, ở giữa háng của nó. Tôi nhìn lại ngôi nhà của tôi lần cuối, không biết tôi còn có thể trở về đây được nữa không? Có còn gặp lại mẹ tôi, các anh chị tôi lần nào nữa không? Rồi cuộc đời tôi sẽ đi về đâu? Hàng loạt câu hỏi đang hiện lên trong óc chó của tôi, tôi gục đầu xuống làn cam chịu để thằng chủ tôi chở tôi đi. Ngoài trời tối đen như mực.

  • Thôn nữ

    Phần 1
    Gió thổi nhè nhẹ luồn lách qua hàng cau trải dọc con đường làng. Trời nắng nhưng không gắt, hắn thong thả bước trên con đường, hít một hơi thật dài tận hưởng buổi chiều quê. Hắn đưa tay lên bẻ một vài trái nhãn dọc mép mương, bỏ vào túi áo, một trái bóc vỏ và cho vào miệng, cái vị ngọt thanh tan chảy trong cổ họng, “ực”, “phụt” hắn nuốt rồi phun thẳng hột nhãn xuống mương. Cảm giác dễ chịu chiếm trọng cảm giác hắn lúc này.

    Trước khi rẽ phải vào nhà hắn liếc nhìn sang nhà đối diện, nhà con Nguyên, một thiếu nữ mười sáu tuổi.

    Cha chết từ khi nó còn bé tí, mẹ nó bước thêm bước nữa khi nó lên mười một, cha dượng nó là ông Thái, một kẻ từ xứ khác tới, nghe đâu là trốn nợ miền ngoài, lang bạt tới đây, trong một đêm giông gió thì mẹ nó phát hiện ông Thái nằm sóng soài ngay mép cầu khỉ đầu làng.

    Rồi ổng về ở với hai mẹ con nó, đỡ đần cũng nhiều, mà nhậu nhẹt cũng có tiếng.

    Đó là những gì nó biết khi nghe mọi người nói về ông Thái chứ bản thân nó cũng chưa tiếp xúc với ổng nhiều, chỉ là vài ba cuộc nhậu khi đám giỗ cha con Nguyên.

    Mặc dù nhà gần kề bên nhau nhưng công chuyện mần của hắn tuốt ngoài ruộng, hắn đi giữ ruộng mướn, nên qua lại với bà con hàng xóm cũng không có bao nhiêu.

    Bước về tới nhà, hắn ngã ngay cái lưng xuống võng, tiếng nước xối rào rào phía sau, biết là con vợ hắn đang tắm nên cũng chẳng kêu, vì có kêu thì nó cũng không nghe, vợ hắn câm điếc bẩm sinh.

    Mắt lim dim ngủ thì có cảm giác nhột nhạt ngay mũi, hắn mở mắt, con Trang vợ hắn đang cầm chùm tóc thích thú ngoáy vào mũi hắn.

    Hắn với tay nắm lấy cánh tay sạm nắng của Trang mà kéo vào lòng.

    Hắn móc trong túi áo ra bốn trái nhãn mà hắn cố ý để dành cho vợ.

    Con trang cười, vẻ mặt hài lòng.

    Mùi da thịt đàn bà, kèm với mùi thứ xà bông rẻ tiền nhưng có lẽ là thứ tốt nhất ở cái vùng quê nghèo hẻo lánh này xộc vào mũi hắn.

    Hắn luồn tay dưới áo vợ mà mân mê cặp vú, con Trang không phản ứng, nó đang ăn nhãn.

    Hắn vùi đầu vào gáy vợ mà hít mà ngửi, tay vẫn nhè nhẹ mân mê cặp vú của vợ.

    Con Trang vừa ăn xong bốn trái nhãn, vừa nhoài người định ngồi dậy thì hắn bế thốc nó lên, đi thẳng vào trong buồng.

    Cái buồng hai vợ chồng xơ xác, mớ quần áo vừa sạch vừa dơ vắt lẫn lộn trên thanh tre ngang kéo dài từ bên trái cửa vào tận giường, cái mùng mắc sẵn nhem nhuốc có lẽ từ lâu chưa được giặt, cái vách lá sau lưng lỗ chỗ những cái lỗ to bằng trứng gà, trên vách có máng 2 cái nồi to, phòng chẳng có cửa, từ cái vách buồng nhìn thẳng qua là nhà con Nguyên.

    Hắn bế vợ, một tay vén cái mùng rồi chui vô, con Trang tự biết điều gì nên lấy tay tuột cái quần bà ba xuống, tay nó cởi cúc áo.

    Hắn nhìn thoáng qua mắt vợ rồi móc con cặc chĩa thẳng vào mồm vợ nó, con Trang mở miệng nuốt trọn lấy cây súng thịt đang căng cứng nóng hổi của hắn.

    Hắn nắm đầu vợ, nhấp nhẹ nhẹ rồi nhanh từ từ.

    Miệng vợ hắn chảy nước miếng nước dãi dài từ bẹn xuống tới đầu gối hắn.

    Hắn nằm ngửa, lật người vợ hắn lại rồi từ từ lấy hai ngón tay banh lồn ra, mùi lồn vừa tắm khiến hắn vô thức hít một hơi thật sâu rồi lấy cái lưỡi quét liên hồi từ ngoài vô trong, hắn cảm nhận nước nhờn chảy ra, nhơn nhớt, béo béo.

    Kích thích cực độ hắn dùng lưỡi quét càng mãnh liệt, con Trang dừng bú cặc hắn mà tận hưởng cảm giác sung sướng, nó run lên bần bật rồi trong vô thức nó sục cặc hắn mạnh hơn, rồi lại há miệng ngậm trọn con cặc như đứa trẻ lâu ngày được cho kẹo ngậm, chẳng dám để phí vì sợ đứa khác dành.

    Hắn chồm người dậy, để con Trang nằm ngửa, cái gối kê dưới mông, một tay thọc lia lịa vào trong cái lồn vợ nó, miệng hắn ngậm chặt đầu ti vợ nó mà mút lấy mút để, con Trang sướng điếng người hai chân mở rộng, nước nhờn từ lồn chảy ra mỗi lúc càng nhiều, hai tay nó ôm chặt hắn, móng tay bấu hắn mỗi lúc một chặt, biết vợ đang trong cơn sướng, miệng hắn mút đầu ti mạnh hơn, hắn lấy răng nhây nhây, tay liên tục chà sát hột le con Trang. “Ư, ư, ư” âm thanh quen thuộc hơn hai năm nay hắn nghe, vợ hắn chỉ có thế.

    Bỗng người con Trang căng cứng, duỗi thẳng ra, giật liên hồi, một dòng nước khí từ lồn chảy dài, ướt cả gối, tay nó thả lỏng, rơi hẳn xuống giường.

    Hắn quỳ gối, vuốt con cặc cho thật cứng rồi để ngay lỗ lồn, con Trang nhắm mắt tận hưởng cơn sướng lan tỏa khắp cơ thể, cơ thể nó mềm nhũn ra, không còn làm chủ được bản thân.

    Hắn lấy hơi rồi dọng thật mạnh con cặc cứng ngắc vào lồn con Trang.

    Hắn nhấp nhanh, rồi nhanh hơn.

    Con Trang nhắm nghiền hai mắt tận hưởng, con cặc hắn ra vào cái lỗ như máy khâu, đều đặn.

    Hắn lật vợ hắn lại, chổng cái mông lên, căn phòng thiếu sáng nên hắn cũng không biết mông vợ hắn trắng hay đen, chỉ thấy cái lỗ đít nhăn nhúm.

    Rồi hắn lại dọng con cu vào lồn, nắm hai tay con Trang kéo lên, hắn nhấp lia lịa, cặp vú theo nhịp mà lắc lư liên hồi, “ư ư ư” cổ họng con Trang chỉ có thể phát ra những âm thanh đó, nhưng lần này đều đặn và lớn hơn, hắn đã quá quen thuộc với âm thanh vô nghĩa đó.

    Hắn buông tay, con Trang đầu tóc rũ rượi, hai tay vịn vào thành giường, nó quay lại nhìn hắn, nở nụ cười thỏa mãn, hắn thì chưa, vẫn nhấp liên hồi, mỗi lúc một mạnh, chiếc giường rung lắc, hắn lấy ngón tay vuốt lấy nước nhờn ngay mép lồn, rồi đút ngón tay vào lỗ đít vợ hắn, ngoáy từ tốn, hắn nhổ thêm nước bọt vào lỗ đít vợ hắn rồi ra sức mà ngoáy mà móc, con Trang điếng người, nhưng chẳng còn sức mà quay đầu nhìn hắn.

    Hắn rút con cu ra khỏi lồn nghe cái “ót”, vợ hắn lồm cồm bò dậy, hắn vuốt vuốt con cu căng cứng.

    Vẫn tư thế chổng mông, lần này tay trái hắn day hột le, tay phải ra sức vét nước lồn mà trây vào ngay lỗ đít vợ hắn, cảm giác thốn thốn nhưng len lỏi trong đó là sự sung sướng khó tả, con Trang chổng mông, hai tay chống dưới giường, ngước đầu lên tận hưởng, cơ thể nó mất kiểm soát, ngoáy cái mông theo nhịp của hắn mà tận hưởng.

    Một ngón, rồi hai ngón ra vào lỗ đít con Trang mỗi lúc một dễ dàng.

    Tay trái hắn ngưng chà hột le, hắn nhổ một bụm nước miếng vào tay, chà sát khắp con cu cương cứng nóng hổi, nổi đầy gân guốc, hôm nay hắn quyết định phá trinh lỗ đít vợ hắn, đặt con cu ngay lỗ đít, hắn nhìn cái lỗ nhăn nhúm đó mở ra rồi thu lại, hắn đút vào từ từ, cảm giác chật chội, hắn quyết định rút ra, nhổ ngay một bãi nước miếng vào lỗ đít vợ hắn, hắn lại đút con cu vào đó, nhấp nhè nhẹ, cây súng thịt vào được một nửa, con Trang cảm thấy thốn, cảm giác bị nong ra, nó muốn la lên, muốn thoát ra nhưng tay chân nó mềm nhũn, miệng thì chỉ rên rỉ “ư ư ư”. Hắn rút ra gần hết rồi lại nhấp vào, lần này mạnh hơn, rồi lại rút ra gần hết, lần này hắn dùng lực hông, đẩy thật mạnh và chính xác, con cu của hắn cắm trọn vào lỗ đít con Trang.

    Con Trang cảm giác đau thốn, khó chịu, hai tay buông xuôi, cái đầu ngoẹo một bên gối, hai mắt trợn lên.

    Hắn ra sức mà nhấp, mỗi lúc mỗi quen dần, hắn cảm thấy sướng, một cảm giác kỳ lạ, con cu hắn căng phồng, nóng hổi trong lỗ đít vợ hắn.

    Hắn nhấp, nhoài người nằm phủ lên lưng vợ hắn, tay trái xoa nắn cặp vú, tay phải móc lồn, lâu lâu lại ghịt chùm lông lồn rậm rạp, nước lồn nhớt nhát chảy dài theo tay hắn, nhiễu xuống giường.

    Cảm giác đã hết cầm nổi, hai tay ôm chặt eo con Trang mà nhấp liên hồi, một dòng điện chạy dọc sống lưng, lên tận đỉnh đầu, hắn rút con cu giật giật ra khỏi lỗ đít vợ hắn, lật ngược con Trang lại, ra hiệu mở miệng, nhưng chưa kịp thì một dòng tinh trùng đậm đặc phóng thẳng vào mặt con Trang, hắn vuốt con cu lia lịa, nhét con cu vào miệng con Trang, vợ hắn dùng lưỡi quét xung quanh, rồi liếm ngay lỗ tiểu đầu dương vật.

    Hắn nằm vật ra giường, thở hổn hển, tay phải vòng qua bóp cặp vú vợ hắn, hun môi.

  • Truyện dịch loạn luân hay nhất

    Phần 1
    Trong thần thoại có kể một câu chuyện về con chim Phượng hoàng, một con chim mạnh mẽ đã xây một cái tổ và ngồi trong đó khi ngọn lửa đang thiêu cháy. Từ đống tro tàn, Phượng hoàng đã tái sinh và lại lớn lên với sức mạnh và sự khôn ngoan. Đôi khi trong cuộc sống, thứ giết hại và hủy diệt chúng ta lại là thứ ban phúc lành lớn nhất cho cuộc đời.

    Tôi tên là Robert O’Connor.

    Gia đình tôi thì gọi tôi là Bobby, nhưng người ngoài thì gọi tôi là Robert.

    Ngay sau khi tốt nghiệp đại học, tôi được công ty Willis, Goldman & Reed tuyển chọn và giao việc làm trong một văn phòng ở Chicago.

    Có 11 nhân viên mới và chúng tôi bắt đầu làm cùng ngày, và đó là khi tôi gặp Barbara.

    Chúng tôi ngồi gần bàn nhau vì những tân binh cùng phòng tụ họp nhau lại để tìm kiếm sự an toàn nhằm chống lại nhóm cựu binh.

    Đám lính mới cùng nhau uống cà phê lúc nghỉ giải lao và gặp nhau vào giờ ăn trưa để trao đổi và trò chuyện vui vẻ với nhau, khi tất cả chúng tôi đang cố gắng để hòa nhập vào thế giới của công ty.

    Sau vài tháng thì nhóm bắt đầu thưa dần đến khi chỉ còn lại tôi và Barbara.

    Barbara là một cô gái xinh đẹp, kiểu sắc đẹp có thể làm cho một người đã chết đứng lên và nhảy múa. Sau khi chúng tôi biết về nhau, cô ta thừa nhận là đã từng xuất hiện ở một trong những bức ảnh mà tạp chí Playboy ấn hành, có tên “Những nữ sinh trường đại học New England”. Ngay lập tức tôi ra ngoài và tìm thấy một cuốn, giữ nó trong ngăn kéo ở đầu giường tôi. Mọi gã đàn ông trong văn phòng đều cố tìm cách hẹn hò với nàng, nhưng đều bị từ chối.

    Cô ta có mái tóc đỏ dài và dày, với những lọn tóc treo phủ xuống tới lưng, và một đôi mắt màu xanh lục đậm.

    Làn da của cô ta thật hoàn mỹ không tì vết, và cô ta rất ít khi trang điểm, vì cô ta không cần đến nó.

    Thậm chí không dùng son môi mà đôi môi của cô ta đã có màu đỏ đậm rồi.

    Cô ta cao 6 foot với đôi chân dài, trong khi tôi chỉ cao có 5, 1 foot.

    Thường thì cô ta mặc quần dài khi đi làm nhưng thỉnh thoảng lại mặc váy, khiến đám đàn ông luôn dán mắt vào đôi chân dài hoàn hảo của cô ta.

    Vú cô ta không lớn cũng không nhỏ, chỉ vừa đúng kích cỡ và có hình dáng đẹp.

    Mọi thứ trên người cô ta đều có tỷ lệ hoàn hảo.

    Mỗi lần cô ta bước đi trông như một bản giao hưởng gợi cảm, từ việc cô ta đi lấy thứ gì đó từ cái tủ đồ đến hành động đơn giản là đặt một chồng giấy tờ lên bàn.

    Riêng tôi thì không phải là nam thần nhưng cũng không xấu trai mập ú. Có một cô bạn gái hồi học đại học có lần đã mô tả tôi là “6 điểm trên mức trung bình”. Tôi được vài người phụ nữ cho rằng thứ đẹp nhất trên cơ thể tôi là đôi mắt màu xanh lam và nụ cười của tôi. Một trong những điều hối tiếc trong đời tôi là không được cao đến 6 foot giống như hai ông anh của tôi. Nếu di truyền theo kiểu này thì đến khi 50 tuổi, chắc tôi sẽ nặng hơn 30 pound so với ngày tốt nghiệp trung học, không có hy vọng gì sẽ giảm cân.

    Tôi không phải là người yêu đời gì cho lắm nhưng vẫn có thể nói đùa trong khi trò chuyện. Barbara xinh đẹp thì ít nói nhưng không nhút nhát, cô ta là trung tâm của sự chú ý ở bất kỳ đâu. Dù cô ta không nói gì thì vẫn có đám đàn ông bu quanh cô ta, chỉ để chờ được thấy cô ta mỉm cười với họ. Bạn không nhận ra cô ta thông minh như thế nào đến khi tiếp xúc với cô ta được một thời gian. Tôi không bao giờ tìm ra cách để rời bỏ những dịp tiếp xúc đó.

    Từ những lần uống cà phê và ăn trưa ở văn phòng, chúng tôi bắt đầu đi xem phim sau giờ làm, rồi đi ăn uống vào những buổi tối thứ sáu. Từ đó diễn tiến đến những đêm thứ bảy và sau đó là nhiều đêm trong tuần.

    Sáu tháng sau lần hẹn hò đầu tiên, chúng tôi đã kết hôn.

    Cuộc sống thật tốt đẹp. Chúng tôi làm tình với nhau thật điên cuồng. Vì làm chung cơ quan nên chúng tôi đi làm và về nhà cùng nhau. Chúng tôi có một thế giới nhỏ bé của riêng mình, mà đối với những người khác chỉ là một căn phòng nhỏ. Tình dục hàng ngày là một điều tuyệt vời và cùng nhau, chúng tôi học được những cử chỉ và hành vi mới để làm cho nó càng mãnh liệt hơn khi sống bên nhau.

    Bạn đang đọc truyện Truyện dịch loạn luân hay nhất tại nguồn: http://truyensextv2.cc/truyen-dich-loan-luan-hay-nhat/

    Vài năm sau ngày cưới, trụ sở công ty gửi đến một người giám đốc mới trong chỗ làm của tôi.

    Derrick Andrews là một gã đàn ông da đen to cao với cái đầu cạo trọc bóng lưỡng, với ánh mắt kiêu ngạo.

    Hắn thân thiện với phụ nữ nhưng lại là một tên khốn nạn thực sự đối với những nam nhân viên trong văn phòng.

    Dần dần tôi nhận thấy hàng đống công việc nhiều hơn trước ở trên bàn làm việc của tôi, trong khi tôi cố gắng để hoàn thành mọi việc được giao.

    Thay vì đi làm chung với Barbara, tôi phải đi làm sớm hơn và về nhà trễ hơn.

    Tôi không thể về nhà trước 8 hoặc 9 giờ đêm, thêm nữa là phải làm việc trong văn phòng vào ngày thứ bảy.

    Rõ ràng là Andrews đang cố ép tôi phải nghỉ việc.

    Trong thời gian này, thứ duy nhất còn níu giữ tôi ở lại với công ty là Barbara. Mỗi đêm cô ta làm dịu đi bản ngã héo mòn của tôi và xua tan mọi căng thẳng ưu phiền. Vào ban ngày, cô ta đi tới bàn làm việc của tôi chỉ để nói “chào anh” hoặc đem lên bàn tôi một hộp bánh quy hoặc một miếng bánh sinh nhật của ai đó. Niềm hạnh phúc của tôi lên tới đỉnh điểm khi Barbara thông báo cho tôi một tin quan trọng. Cô ta đang có thai.

    Tất cả những ý nghĩ về vấn đề nghỉ việc ngay lập tức bay ra ngoài cửa sổ. Không có gì mà Derrick có thể làm cho tôi không thể chịu đựng nổi. Niềm vui khi biết rằng tôi sắp làm cha đã chăm sóc cho mọi thứ. Quan hệ tình dục vào ban đêm là một trong những trải nghiệm tuyệt vời nhất trong đời tôi cho đến thời điểm đó.

    Tôi đã nghe những câu chuyện từ những gã đàn ông trong công ty kể về những bà vợ nứng lồn khi đang mang thai.

    Lúc đầu thì chuyện đó là sự thực và chúng tôi quan hệ tình dục hầu như không ngừng nghỉ khi hai vợ chồng tôi ở nhà.

    Nhưng càng gần đến ngày vượt cạn thì Barbara dường như nóng lạnh thất thường.

    Vào một đêm nọ, cô ta nhảy lên người tôi, xé rách quần áo của tôi ra khi tôi vừa đi qua cửa phòng.

    Đêm tiếp theo cô ta trở nên lạnh nhạt và xa lánh tôi.

    Trong những tuần gần đây, cô ta hoàn toàn rút lui và ngần ngại mỗi khi tôi cố tình đụng chạm vào người cô ta.

    Rốt cuộc thì ngày trọng đại cũng đến. Nước ối vỡ ra vào sáng chủ nhật và chúng tôi vội vã đến bệnh viện. Vào buổi chiều, chúng tôi ở trong phòng sinh và bác sĩ yêu cầu cô ta khi nào thì nên rặn. Cuối cùng là một lần rặn cuối và đứa bé đã lọt ra khỏi con kênh sinh đẻ. Bác sĩ ngay lập tức nhìn lên tôi và sau đó nhìn sang Barbara. Căn phòng im lặng một cách kỳ quặc. Không nói một lời, cô y tá đặt đứa bé lên ngực Barbara.

    Da của đứa bé có màu đen như than.

    Tôi đứng đó như trời trồng, bị choáng váng, nhìn vào đứa bé. Mặt của Barbara lộ rõ vẻ kinh hãi. Có vẻ như mọi thứ đang diễn ra trong những chuyển động chậm rãi. Tôi lùi lại khỏi cái bàn sinh đẻ, rồi quay lại và bước ra khỏi căn phòng. Khi cánh cửa khép lại, tôi nghe được tiếng Barbara hét lên:

    “Anh Robert, trở lại đây đi mà.”

    Tôi cảm thấy đường đến bãi đậu xe thật mờ ảo. Trong cơn bàng hoàng, bằng cách nào đó mà tôi có thể tìm thấy chiếc xe của mình rồi lên xe chạy khỏi bệnh viện. Tôi lái xe lòng vòng không có đích đến trong một thời gian, sau đó hướng về nhà. Mấy giờ đồng hồ tiếp theo, tôi cứ đi tới đi lui, cố gắng để tìm hiểu xem chuyện gì vừa xảy ra.

    Tôi đã vật lộn với những cảm xúc của mình hàng giờ liền. Liệu tôi có gây ra lỗi lầm, có làm điều gì sai trái hay không? Hay tôi hiểu sai về đứa bé? Tôi có đánh giá sai về Barbara? Chúng tôi sẽ đi đâu kể từ đây? Lời giải thích có thể là gì? Tôi đã làm gì khiến cô ta phản bội? Tại sao tôi đã không nhận thấy những dấu hiệu lừa dối nào từ cô ta? Cô ta đã lừa dối tôi để ngoại tình với một hay nhiều người đàn ông? Liệu cuộc hôn nhân của tôi có thể được cứu vãn, hay có còn gì để cứu vớt nữa không? Nó luôn trở lại với một thực tế đơn giản.

    Không có cách chết tiệt nào mà hai vợ chồng gốc Ai Len lại có thể sinh ra một đứa bé da đen.

    Sau lần thứ ba vào nhà vệ sinh để nôn mửa, tôi đã mất mọi ý thức kiểm soát và phá hủy hoàn toàn phòng tắm. Barbara, lý do để sống của tôi, đã phản bội tôi. Nỗi đau về tình cảm vì bị cô ta cắm sừng đã trở thành nỗi đau về thân xác. Sau bao nhiêu năm chung sống, từ những gì tôi luôn thương yêu và tận tụy với Barbara, vậy mà cô ta đã không chung thủy với tôi và hiện giờ đã sinh ra một đứa bé có cha là một người đàn ông khác.

    Chúng tôi đã đưa ra những chọn lựa về nơi mà cuộc sống của chúng tôi sẽ tiếp tục. Rõ ràng là lựa chọn của Barbara không bao gồm tôi, cô ta đã không thực hiện lời nguyện thề hẹn ước mà chúng tôi đã trao cho nhau trong ngày hôn lễ.

    Điện thoại đổ chuông liên tục kể từ khi tôi về nhà. Lúc đầu thì tôi để cho máy trả lời nhận và nghe tiếng Barbara, yêu cầu tôi trở lại bệnh viện để chúng tôi có thể nói chuyện. Cô ta gọi 5 lần trong một giờ tiếp theo, từng lời nhắn trở nhưng ít đòi hỏi hơn đến khi cuối cùng thì cô ta đang khóc và cầu xin tôi hãy đến với cô ta.

    Tôi không thể chịu nổi nữa và gác điện thoại lên để không phải nghe gì từ nó nữa. Đi vô nhà để xe, tôi trở lại với một cái búa. Đặt điện thoại lên trên bàn ăn nhà bếp, tôi đập nó nát thành hàng ngàn mảnh rồi quăng cái búa qua cửa sổ đóng kín trên cái bồn. Giờ thì cơn thịnh nộ đã dịu xuống đủ để tôi có thể đưa ra một số ý nghĩ mạch lạc.

    Với tình hình này thì điều đáng ngạc nhiên là những thứ vật chất đã trở nên vô nghĩa đối với cuộc sống của tôi. Trong vài giờ tiếp theo, tôi thu thập những đồ dùng thiết yếu và xếp chồng lại một đống ở giữa phòng khách. Mọi thứ được nhét vào 3 cái hộp các tông mà tôi tìm thấy trong nhà để xe, và tôi chất chúng lên xe. Quăng hết quần áo vào trong xe mà không thèm xếp chúng vô va li, tôi bỏ cái va li trống không vô xe và định bỏ quần áo vào đó sau. Tôi phải rời khỏi căn nhà này, nơi đã lưu giữ rất nhiều kỷ niệm về Barbara trong cuộc đời tôi.

    Điều cuối cùng mà tôi làm là đến nhà để xe và trở lại với một cái búa và đinh. Tôi vào trong phòng ngủ lần cuối cùng và nhìn quanh. Lôi ra chiếc nhẫn cưới, tôi đóng nó vào đầu giường làm bằng gỗ. Quăng cái búa vô gương và nó rơi xuống bàn quần áo. Lúc 11 giờ rưỡi khuya, tôi đã chạy xe ra đường lộ và tìm một khách sạn.

    Đêm đó tôi không ngủ và đến sáng thì tôi gọi cho thư ký của mình, bà Lopez, để nói rằng tôi sẽ không đi làm. Bà Lopez hỏi tôi Barbara thế nào rồi thì tôi lặng lẽ gác máy mà không nói gì. Tôi dành cả ngày trong phòng khách sạn, cố gắng để kiểm soát những suy nghĩ và cảm xúc của mình.

  • Cuộc đời thay đổi – Tác giả Phương Trời Lung Linh

    Phần 1
    Mình tạm thời dừng viết bộ Toàn năng thế giới do một số sự cố nên mình phải hoãn lại, khi nào có thời gian rảnh thì mình sẽ viết tiếp. Còn bộ Cuộc đời thay đổi này là do mình tìm được trên mạng thấy hay nên mình cóppi lên chia sẻ cho anh em cùng đọc. Mong tác giả cũ của truyện sẽ không trách mình, vì mình thấy bạn dừng viết rồi nên mong bạn cho phép mình được viết tiếp vì mình thật sự rất thích bộ truyện này của bạn, mình cũng đã sửa một số đoạn trên truyện. Mong bạn thứ lỗi Mình xin cảm ơn!

    Bạn đang đọc truyện Cuộc đời thay đổi tại nguồn: http://truyensextv2.cc/cuoc-doi-thay-doi/

    Chiến tranh vẫn chưa bao giờ chấm dứt trên cuộc đời này. Trong một vùng đất mà chiến tranh vẫn đang gầm rú âm thanh ghê rợn của nó, thì một gia đình đã biến đổi không ngừng… Một gia đình ba người đang hạnh phúc với một cặp vợ chồng hạnh phúc và đứa con mới 13 tuổi, người mẹ là một người phụ nữ xinh đẹp năm nay mới 28 tuổi, nàng yêu quý con trai, xem con như vật báu của mình… Rồi ngày khủng khiếp đó cũng đến, khi đó cả nhà ba người đang ăn cơm trong nhà, vui vẻ quây quần bỗng đột nhiên tai họa ập đến. Lũ hung thần bắt lính đi tới bắt đi người chồng, chúng còn muốn hãm hiếp bà mẹ, kẻ chỉ huy bọn chúng, một nữ tướng quát:

    – Chúng bay làm gì người đàn bà ta không cần biết, đem tên này trói lại, theo ta đi bắt tiếp.

    Hình ảnh người phụ nữ với làn tóc phủ dài trên trán, đôi mắt lạnh lẽo in đậm trong đầu cậu bé 13 tuổi, khuôn mặt đó đi sâu vào lòng cậu bé.

    Người mẹ đã kéo con trai trốn bọn lính dâm đãng về phía căn hầm mà hai vợ chồng đã chuẩn bị sẵn phòng lúc có biến… Bà và con chui xuống hầm trước khi chúng kịp lao đến, đóng cửa hầm lại bà vội kéo con chạy đi xa… Nàng dẫn con chạy xa khỏi ngôi nhà thân yêu, đêm đến trong thời buổi chiến tranh này, căn nhà nàng lại ở nơi hẻo lánh, vắng người, cuộc chiến giữa du kích địa phương và quân chính phủ vẫn ác liệt…

    Kéo đứa con trai yêu quý núp dưới một chiếc hố lớn trong bãi đất hoang, nàng cố ôm sát con mình để sưởi ấm… Cơn lạnh vẫn làm đứa con yêu run cầm cập, thương con quá nhưng cơn lạnh cũng khiến nàng run rẩy, nàng nhớ tới cách dùng thân thể sưởi ấm cho con vào mùa đông rét lạnh, khi cho con bú nàng đã ôm đứa bé vào bộ ngực trần của nàng… Nhưng bây giờ con đã lớn, dù sao nó mới 13 thôi, chắc… nàng bắt đầu cởi bỏ áo quần mình rồi ôm con trai giúp con mình cởi hết áo quần, cả hai trần truồng ôm lấy nhau, áo quần thì đắp bên người.

    Người mẹ muốn dùng hơi ấm của mình để sưởi ấm cho con yêu.

    Ai ngờ cái phần đàn ông của con trai thì tiếp xúc với hạ thể nóng bỏng của người mẹ lại ngỏng lên cứng ngắc.

    Cảm giác được cái đó của con yêu đang cứng như sắt chọi vào âm đạo của mình, nàng ôm con vỗ về:

    – Con cố ngủ đi, qua đêm nay mẹ con mình sống rồi.

    Đứa con ngậm một đầu vú của mẹ rồi mút mút chùn chụt, nàng cong người vì cơn buồn buồn nơi vú, biết con mình đang bú vú nàng, nhưng nàng mong con ngủ yên nên đành để con bú.

    Thực ra nàng cũng biết không nên, nhưng sự sợ hãi đã biến con nàng thành một đứa bé, nàng cố ôm con thật sát… Giấc ngủ đến với nàng thật nhanh, nhưng nàng chợt cảm thấy cái gì đang lấp đầy âm đạo mình, lại không ngừng hẩy cực lực lên, đâm ngày càng sâu vào lồn nàng, nàng cảm giác hạ thân mình đã chảy nước rất nhiều, tiếng ọc ạch vang lên… Nàng cố mở mắt thì thấy con cặc của con trai đã dính chặt vào hạ thân nàng và đang hẩy ngược lên, nàng cố đẩy con ra thì nó lại quay người đè lên người nàng, bắt đầu giập mạnh xuống, nàng rên la:

    – Đừng con, aaaaaa… Mẹ con mình không nên… aaaaa… Trời sao của con to cứng thế… aaaaaaa…

    Đứa con vẫn giập mạnh cặc xuống, hai tay vân vê đầu nhũ cương cứng của bà mẹ, cơn hoan lạc làm cả hai như được sưởi ấm, người mẹ sau khi tiếp dâm dòng tinh trùng nóng hổi của đứa con yêu cũng không còn vùng vẫy nữa mà đã chủ động gác một chân lên vai con trai cho nó tiếp tục địt nàng. Nàng nghĩ có lẽ do con nàng chứng kiến quá nhiều cảnh ân ái giữa hai vợ chồng nàng, do chồng nàng vốn rất đam mê tình dục, làm công khai dù có là giữa nhà, ở bất cứ đâu trong nhà dù con trai có mặt…

    – Chỉ cẩn sưởi ấm cho con yêu là được, trời nó to quá, sao nó mới mười ba mà to thế này, chết mất thôi, mình chảy như suối rồi mà nó còn nắc như trâu điên thế này, nát lồn…

    Âm đạo nàng liên tục bị xé toạc ra để cho dương vật con mình đâm sâu vào, cả hai quấn chặt lấy nhau, chân của nàng kẹp chặt hông con trai để cho nó giập mạnh, con cặc liên tục phập xuống… Bà mẹ cũng uốn éo cái mông để kích thích con trai, lồn nàng đón nhận từng đợt tinh trùng của con mình, nàng rên rỉ:

    – Con yêu, đủ chưa… trời sao nó mau cứng thế này, aaaaa. Nữa hả con… aaaaa. Sướng quá… Cặc to quá… nát lồn mẹ con ơi… địt nhẹ thôi…

    Đứa con giờ không con nghe mẹ nói mà với nó đây là con cái đang rên rỉ cầu xin, nó địt mẹ như người điên không biết gì, cặp vú nàng bị nó nhào nặn đến chảy ra, con cặc cứ đâm mạnh xuống từng đợt từng cơn dồn dập, kéo cao một chân mẹ lên địt một lúc nó gác chiếc giò dài rất đẹp của nàng lên vai lên nắc tiếp, cơn nứng dữ dội khiến nó xuất tinh thêm một lần nữa… Nó địt mẹ nó hơn một tiếng nữa, địt dai và rất mạnh… Người mẹ van xin con:

    – Thôi con ơi… mẹ rát quá, để mai mẹ lại cho con chơi mẹ nữa, con chơi mẹ mấy tiếng rồi, gần sáng rồi con ơi… aaaaaa.

    Đứa bé vẫn đang bắt mẹ mình bò trên đất còn hắn thì thúc cặc vào lồn nàng rồi giã như điên… Con cặc ngày càng cương cứng, mỗi cú thúc của gã là mẹ gã phải cong người mà chịu từng cơn sóng tình ào ạt, vú nàng được gã bóp nắn tận tình, nhào nặn muôn hình vạn dạng.

    Rùng mình phóng tinh lần thứ 4 cũng là lúc bà mẹ ưỡn cao lồn đón nhận.

    Đứa con lăn ra bên cạnh bà mẹ và thiếp đi, trong vô thức nó không hề chủ định địt mẹ mình mà chỉ do con cặc chui vào lồn mẹ làm gã hình dung lại ba mình, sự hoảng loạn sợ hãi, cùng hưng phấn lần đầu nằm bên cạnh người phụ nữ trần truồng, hơn nữa đây là người phụ nữ xinh đẹp, có thân hình tuyệt vời… Vuốt lên mái tóc người tình – con trai, nàng hôn lên môi cậu bé, hé lưỡi vào miệng cậu bé để đánh lên môi cậu thật nồng nàn, nàng nghĩ thầm:

    – Sau này nếu con yêu muốn mẹ sẽ làm vợ con, người thân của chúng ta chết cả rồi, ba con… ôi… giờ chỉ còn hai mẹ con ta, mẹ làm vợ con sẽ săn sóc cho con cả đời này. Sẽ sinh con… ôi mình nghĩ gì thế này, mình dâm loạn vậy sao, con yêu ôm chặt mẹ đi…

    Đang lúc đứa con tỉnh dậy nhìn mẹ bảo:

    – Mẹ ơi sao mẹ con mình không mặc quần áo ôm nhau thế này, không hay đâu.

    Người mẹ mỉm cười ghì đầu con vào vú mình:

    – Hồi nãy con làm mẹ mấy tiếng liền mà còn quan trọng chuyện này sao, con mạnh quá, mẹ sướng lắm con yêu.

    Cậu bé ngạc nhiên định nói gì, cơ thể mẹ nó trong bóng đêm nó có thể sờ thấy cặp vú to căng, cặp mông săn chắc và cái gì đó ướt ướt sâu sâu… Cậu bé địt mẹ mình trong tình trạng nửa mê nửa tỉnh nên giờ cậu không nhớ rõ… Bỗng nhiên trên bầu trời có một chiếc máy bay ù ù lao đến, người mẹ lo sợ khi chiếc máy bay thả bom xuống gần nàng, chỉ kịp đẩy đứa con ra xa, thì ùm một tiếng…