Blog

  • Học sinh ăn chơi

    Vèo…. Vèo… hú hú…

    Tiếng xé gió của chiếc CBR 600 trên đoạn đường vắng lúc hai giờ đêm phấn khích vô cùng. Vừa bóp côn vừa đá số tôi cho chiếc xe lao nhanh hơn. Ôm sát eo tôi là Linh, con bồ tình nguyện đi theo tôi được hai tháng.

    Vòng vào căn hộ tôi dựng chân chống cái cạch rồi vòng ra mở cái cửa. Tiếng khóa va chạm vào cái cổng nặng trịch tạo ra những tiếng loong coong khá to trong đêm vắng.

    Linh ngước nhìn căn hộ ba tầng của tôi rồi ngập ngừng nói:

    – Về khuya thế này… có sợ bố mẹ anh mắng không?

    Cười ha hả tôi trả lời:

    – Mắng cái gì mà mắng, hơn nữa làm đéo gì có ai mà mắng cơ chứ. Ông bà già mỗi người một nơi rồi, đây là nhà ông già mua cho anh. Ông ấy thì đi công tác nước ngoài rồi bồ bịch suốt, hơi đâu mà quản với lý. Còn bà già anh thì cũng sang bên Úc định cư rồi, cũng có chồng mới rồi mà nói chung là quên cái chuyện đời đó đi, vào trong nhà.

    Nói xong tôi lại leo lên cái xe rồi phóng vào trong cái phòng để xe rồi đợi Linh vào mà đóng cửa.

    Tôi xin tự giới thiệu tôi là Vũ, một cậu học sinh ngổ ngáo nhất trường cấp ba. Tôi sắp tốt nghiệp và đang định vào học một trường đại học quốc tế còn Linh, con bồ mới của tôi thì học lớp mười một.

    Nói về Linh là một cô gái được mẹ nuông chiều, học hành cũng ổn nhưng được cái ham chơi và ưa những cảm giác mới lạ.

    Mới đầu tôi tán thì Linh còn bơ tôi lắm nhưng với thủ đoạn của một thằng ngổ ngáo nhưng cũng học giỏi nhất nhì trường thì chỉ sau có vài tuần thì tôi đã chinh phục được Linh rồi chúng tôi yêu nhau từ đó.

    Bạn đang đọc truyện sex tại web: truyensextv2.cc

    Vào trong nhà Linh ngó nghiêng quá cái phòng khách rồi tặc lưỡi nói:

    – Công nhận ở một mình mà cũng sạch sẽ gọn gàng gớm! Em tưởng kiểu người như anh thì nhà không khác gì cái ổ chuột chứ!

    Tôi cười hề hề rồi vào tủ lạnh, lấy lon nước đào mang ra đưa cho Linh rồi tôi quay lại làm lon nước tăng lực mà nói:

    – Anh có phải dọn đâu, toàn thuê người đến dọn nhà cho tuần ba buổi ấy mà, quần áo các kiểu mua rồi đáp vào máy nói chung là chẳng phải làm gì, ăn thì ăn nhà hàng rồi, tủ lạnh toàn đồ ăn sẵn chứ có bao giờ nấu ăn gì đâu.

    – Em tưởng anh hay tụ tập ở nhà chứ!

    – Anh là anh có thói quen tụ tập thì tụ tập ở ngoài đường, còn nhà là chỗ yên tĩnh, ví dụ có quẩy thì cũng ra quán chứ chẳng ở nhà làm cái gì cả!

    Linh gật gù uống lon nước đào trong tay rồi nói:

    – Yêu nhau mấy tháng mà giờ mới biết đấy!

    Tôi cười mà nói,

    – Có bao giờ để ý đến người yêu đâu, chỉ được đi chơi là giỏi!

    Linh trề cái môi ra trêu ngươi tôi. Nếu so với những em hàng hoặc những em gái mà tôi chăn trước đây thì Linh không sánh được bằng, Linh cũng không phải thuộc dạng chân dài gì cả, chỉ cao có một mét 62 thôi.

    Khuôn mặt thì cũng bình thường, được cái là có làn da trắng bóc, dù có đi chơi với tôi trời nắng nhiều như vậy nhưng mà chẳng bắt nắng gì cả.

    Gọi là thích nhau nhưng tôi cũng đã kịp đưa Linh vào nhà nghỉ hơn chục lần rồi. Mới đầu Linh còn vụng về nhưng được tôi đào tạo nên dần dần cũng lộ cái bản tính dâm dật của mình ra.

    Nheo mắt một cái tôi nói:

    – Thôi đi tắm đi lượt đường cả buổi tối nóng bỏ mẹ ra!

    Linh chu cái môi đỏ chót son của mình mà nói:

    – Nhưng mà em làm gì có quần áo mà mặc.

    – Gớm! Cởi truồng cũng có làm sao đâu, còn chỗ nào mà không nhìn thấy nữa đâu mà còn bày đặt cơ chứ!

    – Ứ! Không thích!

    Tôi cười hề hề bảo:

    – Thôi anh đùa đấy, mặc quần áo của anh cũng được. Hay đi tắm cùng anh nhé!

    Linh thấy tôi gạ như vậy thì hí hửng rồi gật đầu. Hai đứa tắt điện phòng khách rồi lên trên lầu hai vào phòng tắm.

    Linh dần dần tuột cái áo phông của mình ra để lộ làn da trắng bóc và cái áo lót màu đen ôm gọn lấy ngực.

    Hai cái bầu vú căng tròn của tuổi mới lớn làm tôi thích vô cùng. Tán đổ Linh cũng là một phần vì cặp ngực lấp ló mỗi khi đến giờ chào cờ nó ẩn hiện trong tà áo dài trắng muốt.

    Linh có sở thích khá là khác người là mặc áo dài thì chọn toàn những cái áo siêu mỏng nhưng bên trong thì toàn mặc đồ lót màu đen mà thôi.

    Trong trường cấp ba thì tôi thừa biết mấy ông thầy háo sắc cũng thèm thuồng Linh lắm nhưng có lẽ vì rất nhiều các vụ bê bối nên mấy ông thầy cũng chùn không dám manh động tán tỉnh học sinh nữa.

    Linh hồn nhiên vứt cái áo sang một bên mà nói:

    – Tí nữa anh giặt áo cho em nhé1

    Tôi cười mà bảo:

    – Có mà em giặt cho anh thì có, à mà cứ vứt vào máy giặt, có người đến dọn nhà mà.

    Linh ngúng nguẩy lắc đầu nói:

    – Thôi ngại chết đi được đấy, người ta biết đến đây rồi lại nói em thế này thế khác.

    – Nói cái gì, có mà nói cho nghỉ việc luôn ấy, em nghĩ ai cũng có mối dọn nhà ngon lành thế này á. Hơn nữa trả còn gấp rưỡi chỗ khác mà không yêu cầu gì nhiều.

    Linh chỉ âm ự rồi không nói gì nữa mà tụt lốt cái quần sooc bò ra. Đùi Linh thon nên mặc quần sooc đẹp lắm.

    Tôi cũng lột hết đồ ra, nhìn thân hình gợi cảm của Linh thì con cặc ngồn ngộn trong cái quần sịp rồi. Nghía rôi mắt lại nhìn thì thấy Linh hôm nay mặc quần lót lọt khe mà còn màu đen nữa. Cái mu lồn cong veo đầy đặn múp máp lộ rõ trông ngon lành vô cùng.

    Hất hầm một cái tôi nói khẽ:

    – Dạo này mặc ăn chơi gớm.. !

    – Hì hì! Kệ chứ, thế nhìn em thế này có thèm không?

    – Quá thèm đi ấy chứ hì hì. Thôi tắm nào.

    Hai đứa vào trong bồn tắm rồi mân mê lẫn nhau. Những mảnh vải cuối cùng trên người Linh được lột ra hết.

    Cái núm vú của Linh mới đầu hồng lắm nhưng tôi dùng nhiều nên nó dần dần thâm lại một chút nhưng so với những em mà tôi chơi rồi thì hơn hẳn. Cái mu lồn bên dưới lơ thơ có vài cọng lông thôi, Linh để tự nhiên chứ không cạo nhưng vẫn chỉ lưa thưa.

    Day day cái khe lồn khít rịt hồng hào rồi tôi bảo:

    – Lúc đầu đút vào gào ầm lên kinh thế!

    – Ai biết của anh to ơi là to.. nước em ra nhiều thế mà có vào được đâu!

    Tôi cười hề hề nói:

    – Chưa quen thôi, sau thì có mà sướng điên lên đúng không?

    – Hứ! Tại anh hết đấy!

    – Sướng bỏ mẹ ra còn bảo anh, mà anh hỏi này, sao mới lần đầu mà kinh nghiệm thế, anh chưa thấy ai lần đầu mà giỏi như em đâu!

    – Ha ha! Em có sở thích xem sex từ lớp sáu mà!

    Bĩu môi tôi nói:

    – Điêu, xem sex từ lớp sáu mà bây giờ hãy còn trinh á!

    – Thì thủ dâm cũng ở ngoài thôi, em có dám chọc tay vào đâu mà chẳng còn cơ chứ! Nhẹ nhẹ day cái hột le thôi mà nước đã ra rồi.

    Tôi cười hề hề rồi gãi nhẹ vào cái hột le to tròn của Linh. hột le của Linh trồi lên ở cái mép lồn như hạt đỗ tương đỏ hồng nhìn đã mặt lắm.

    Động nhẹ ngón tay vào đó thi Linh dạng chân ra, trong làn nước ấm Linh khẽ rên:

    – Xoa tròn nó đi anh.. em thích..

    – Chắc là ở nhà vẫn tự sướng như thế này đúng không?

    Linh không nói gì mà chỉ lim im tận hưởng cái cảm giác tê tê buồn buồn từ hột le lan dần sang hai cái mép lồn rồi lên phía trên.

  • Phá trinh bạn ngồi cùng bàn

    Mới sáu giờ sáng mà tôi phải gồng người dậy để vô trường, vì hôm nay là ngày khối lớp mười một tập trung. Bước vô lớp tôi thấy mất hết ba đứa, hỏi thì mới biết tụi nó đi nước ngoài. Lớp đã ít còn rơi rớt nữa.

    Tôi ngồi xuống bàn áp chót tổ ba, ngồi một mình. Đáng lẽ có thằng Tân kế bên nữa mà nó bay rồi thành ra lẻ loi. Cô chủ nhiệm nhìn nhìn một hồi thì cho Thủy tổ hai qua bàn tôi. Lí do đơn giản là ẻm cũng ngồi một mình và như vậy thì dư ra bàn của ẻm không đẹp.

    Năm ngoái ẻm làm lớp phó học tập mà điểm tổng kết không cao nên cắt chức. So về mặt toàn diện thì ẻm vẫn hơn tôi. Tôi chỉ tự hào mỗi cái vốn tiếng anh và toán thôi còn lại thì cứ năm sáu bảy đều đặn, không dưới trung bình đã là may.

    Mặc dù năm ngoái bàn ẻm kế bàn tôi, cũng có giỡn hớt nhưng không thân. Năm nay đổi cảm giác vậy.

    Ẻm vừa ngồi xuống thì tôi lên tiếng:

    – Mốt chỉ bài tui.

    – Tự lực gánh sinh.

    – Rồi tui chỉ tiếng anh cho, chỉ qua chỉ lại hợp lý luôn.

    – Thôi tui chỉ ông cả đống ông chỉ tui có môn, khôn ha.

    – Trà sữa, nước thích gì chơi.

    – Thôi thôi biết giàu rồi khổ quá.

    Nài nỉ rồi cũng được. Ngồi kế ẻm tôi chả bao giờ ngủ được, cứ nằm xuống là ẻm chọt, không chọt thì cũng tạt cái ngay mặt: “học bài đi ngủ suốt”. Có hôm ẻm la hơi lớn nên thầy nghe được cái tôi vô sổ đầu bài ngay lập tức. Tôi không sợ vô sổ nhưng cũng hơi cay ngủ không yên còn vô sổ do ẻm nữa.

    Giờ ra chơi tôi thấy trước lớp A3 tụ tập nguyên đám mà xa quá nên tôi cũng lười hóng hớt. Vô lớp đánh bài một hơi thì thấy ẻm lù lù đi vô. Tôi quơ tay hất hất cái chùm tóc của ẻm, tóc ẻm dài chia thành hai chùm phía sau quấn lại thành hai búi bự thòng xuống.

    – Ê nãy bên A3 có vụ gì vậy cả đám luôn?

    – Mẹ, con An nó dám tán bồ tui.

    – Ngon, kể nghe coi còn thằng Quân gì đó sao

    – Ngon con cặc, nãy tui qua kiếm nó mà mất đi bỏ áo mưa nên đi cái cầu thang chỗ đó cho lẹ, mẹ đi lên thì thấy nó ngồi ôm ấp con đĩ đó, tui mà đéo đi ngang chắc nó quất tới cỡ nào.

    – Rồi có đập nó không?

    – Trời đụ sao không, hên giám thị không thấy, thằng lồn đó đòi rờ tui mà tui cho đéo đâu, mẹ nó hên tui chưa cho làm gì.

    – Vậy thôi cho đi mẹ rồi, má mới quen.

    – Đéo hiểu sao tui không quen thì thôi quen gặp mấy thằng lồn này.

    – Thôi tối nay tui với tụi nó đi nè bà theo cho vui, có con Tiên nữa đó.

    Cứ thứ sáu mỗi tuần, tôi và một đám nữa đi bar chơi. Tầm hơn mười một giờ, tôi cảm thấy hơi lâng lâng tự nhiên thấy con Tiên sao ngon vậy. Ẻm ngon thiệt chỉ mỗi cái ngực hơi nhỏ. Tôi vòng tay qua ôm eo ẻm và cạ theo nhạc.

    Tôi đang đong đưa ẻm tiến triển tương đối ổn nhưng vẫn chưa thể dứt điểm được, giờ được bật đèn xanh. Gái ngon uống rượu bật đèn xanh thì nên làm gì đây. Tôi nói hơi lớn vào tai ẻm:

    – Tiên khi nào muốn về thì nói Anh, Anh chở về.

    – Bạn Anh chơi vui hơn, Tiên đi con gái không à toàn mấy thằng cha kia gạ, già mà thấy ghê.

    – Nay đi với Anh ngon không?

    – Ngon uống tiếp.

    Trong đầu tôi đột nhiên nảy ra ý định quất ẻm, thế là tui không tỏ vẻ gì em ơi em đừng uống nữa. Tay tôi luồn lách từ eo xuống mông ẻm nhưng không quá lộ liễu, nhỡ đâu xui ẻm tát cho một phát thì mất mặt.

    Một lúc sau khi mà tôi hỏi gì ẻm cũng ậm ờ thì bắt đầu rút, Thủy bắt tôi uống cho hết ly mới được về. Lấy xe ra tôi chở Tiên vào khách sạn. Và ẻm trở thành người yêu của tôi.

    – Ê hôm qua lặn sớm vậy?

    – Tiên nó hết uống nổi nên về.

    – Chở về nhà hả?

    – Không bà nghĩ vô đi hêhê.

    – Trời sao ông ghê vậy chưa gì…

    – Tự nguyện nha, tui chưa ép ai bao giờ, nó chịu thì tui mới tới chứ, tui còn nhân đạo lắm.

    – Rồi vậy là xong hả?

    – Chưa chưa quen nó cũng được mà, cũng vui. Nói nhỏ nè quen để làm tình cho dễ.

    – Gớm quá cũng nói được.

    – Này nha cho thì tui mới làm ok.

    Thủy có vẻ ghét tôi nhưng tôi chẳng để ý. Đối với tôi sống là phải hưởng thụ, thức ăn đã dâng lên tới miệng nói không thì giả tạo, mà thức ăn này lại tươi ngon, không hóa chất, không độc hại thì làm sao phải ngại. Tiên tuy không nổi bật, không hớp hồn nhưng vẫn thuộc dạng xinh, tính luôn cái dáng người thì chắc không ai chối từ đâu. Tôi thích ẻm đơn giản vì ẻm xinh xắn thôi chứ ẻm cũng chảnh, tôi không thích lắm. Kể cả tôi đã quất em nhưng không phải vì thế mà tôi nhạt nhòa với ẻm. Tôi muốn gặp Tiên thấy ẻm vui vẻ.

    Mỗi ngày tôi đều sang dẫn ẻm đi ăn đi uống, không thì ngồi ghế đá nói chuyện hoặc đi lòng vòng. Tuần có bảy ngày thì hết năm ngày tôi chở ẻm đi chơi buổi tối. Tuy nhiên càng ngày ẻm càng tiểu thư đòi này đòi kia. Tôi với ẻm đi khách sạn có khi hai lần một tuần nhưng cứ như vậy thì vô vị quá.

    Tôi thích hưởng thụ, trong đó có cả sự quan tâm, thế nhưng ẻm không có được điều đó. Ngay cả khi tôi và Tiên không quan hệ thì tôi vẫn quan tâm lo lắng cho ẻm như bình thường, vì đó là người yêu.

    Tôi quen không chỉ để làm chuyện đó mà còn là để yêu, nhưng có lẽ ẻm nghĩ rằng tôi chỉ có vế đầu thôi. Vậy thì tôi kết thúc sớm thôi, tôi không muốn bị gọi là lợi dụng trong khi tôi hoàn toàn đặt ẻm trong lòng.

    – Sao ông bỏ con Tiên vậy?

    – Tui hết hứng rồi nó có thích tui mẹ gì đâu.

    – Rồi ông chơi đã ông bỏ nó.

    – Tui đéo quất nó thì tui cũng bỏ nha, hồi đầu tui nói bà sao, tui để ý nó vì nó dễ thương và nếu tính tình được thì có khả năng quen lâu dài, rồi hôm đó nó cho tui quất nó, bà phải biết là nhìn mặt nó rất thích nha, rồi sau đó thì sao, nó giống như đào mỏ đó, nó được một phần mười bà đi tui cũng mừng.

    Tôi bực bội khi không bị Thủy quở trách nên làm một tăng rồi đi ra hướng cầu thang đi lên. Khi đó tôi thấy ẻm bỗng nhiên giật mình nhưng cũng không quan tâm. Cũng may là lúc đó không ai thấy.

    Vào lớp tôi uống một hơi hết nửa chai nước thì bớt nóng. Thấy ẻm lững thững đi vô chỗ ngồi. Thủy không nói gì chỉ ngồi gọn lại không ngồi gần giữa bàn nữa. Nghĩ lại tôi thấy nãy tự nhiên tôi nạt ẻm nên khều ẻm:

    – Thôi nãy tui xin lỗi.

    – Ông vừa phải thôi, đàn ông con trai không lớn tiếng nạt nộ với con gái nha, đặc biệt là người dễ thương. – nói tới vế cuối bỗng Thủy bật cười, tôi cũng không thể hiểu được.

    – Mắc ói dễ thương mà nắm đầu bạt tai ỳ xèo.

    – Ê ê ông thấy thằng nào ôm bồ ông coi ông đứng nhìn rồi vẫy vẫy hả?

    – Thôi được rồi nãy quạo mà sao giờ sung vậy má, điên thiệt.

    – Kệ tui tui điên đó giờ lèm bèm thì tự làm bài nha.

    – Ấy ấy chị Thủy bớt giận ạ hêhê.

  • Cô chủ nhà trọ

    Phần 1
    Giới thiệu với mọi người chút về bản thân mình để mọi người dễ hình dung. Mình tên G, thuộc thế hệ 8x, sinh ra và lớn lên ở 1 tỉnh đồng bằng Bắc Bộ cách Hà Nội vài chục km. Bố mẹ thuần nông, nhà nghèo nhưng mình lại mang dáng vẻ thư sinh, da trắng giống với công tử con nhà khá giả (nhiều người nhận xét khá đẹp trai).

    Bắt đầu nhé, hè năm 200x mình thi trượt Đại học khối A, nó khá sốc với mình, vì mình học cũng được, thi tốt nghiệp điểm khối A 3 môn toàn 9 trở lên. Mình đỗ Cao đẳng với số điểm khá cao mà đề thi Cao Đẳng trường mình được mọi người đánh giá khó hơn đề thi Đại học ( thời đó Cao đẳng, Trung cấp vẫn phải thi như Đại học chứ không lấy điểm xét tuyển). Sau thời gian buồn bã được mọi người động viên mình quyết định đi học Cao đẳng. Nhà mình không được khá giả gì lên mình cũng không muốn thi lại.

    Ngày đi nhập học mình bắt xe khách từ quê lên Hà Nội. Tuy đã hai lần ra Hà Nội đi thi nhưng mình cũng chẳng biết gì về đường phố. Xuống xe khách thì nghe tiếng gọi:

    – Ku G, Anh ở đây!

    Là ông anh mình ra đón ở bến xe gọi. Ông này tên T học Trung Cấp đã ra trường và đi làm. Mình hồi đó rất thần tượng ông vì mỗi lần ông về quê là kể cho mình nghe bao nhiêu chuyện hay ở thành phố. Mình trả lời:

    – Vâng, anh ra lâu chưa?

    – Anh đứng đợi mày được một lúc rồi! Ra bắt xe buýt về chỗ anh làm thôi. Đưa bớt đồ đây anh xách cho – anh T nói rồi giúp mình xách đồ.

    – Vâng! – mình trả lời rồi theo anh.

    Hai anh em bắt xe buýt về chỗ ông ấy làm. Ông T ăn ở tại chỗ làm luôn, mình ở nhờ vài hôm để tìm nhà trọ.

    Những ngày đầu anh T mượn xe máy chở mình đi tới trường cho biết đường. Tới nhận lớp thì gần 100 thằng con trai vì mình học ngành Kỹ thuật (ngày ấy những ngành kỹ thuật được chuộng, không như sau này). Cũng kịp bắt chuyện làm quen với mấy thằng, rồi rủ nhau đi tìm nhà trọ nhưng cũng chưa tìm được nhà nào ưng ý.

    Sau vài hôm tới lớp học thì có thằng Th ở Hải Dương ra bảo mình:

    – Ông đang tìm nhà trọ à? Tôi mới tìm được một phòng nhưng chưa có người ở cùng. Ông ở cùng tôi không?

    – Phòng ở đâu vậy ông, bao nhiêu tiền?

    – Phòng chỗ xyz, 200k 1tháng

    – Ok ông để Tôi về bảo ông anh. Tối nay 7h tôi đợi ông ở cổng trường rồi đi xem phòng nhé.

    Thời đó sinh viên rất ít người có điện thoại. Xe máy ra đường cũng không phải đội mũ bảo hiểm. Tối anh T lại mượn xe máy chở mình ra cổng trường gặp thằng bạn rồi 3 anh em đi xem phòng.

    Ấn tượng đầu tiên là khu trọ khá rộng rãi, có khoảng 7, 8 phòng, sân rộng và nhiều cây. Tất cả chung 2 nhà Wc với 1 nhà tắm. Các phòng không sắp xếp theo hướng thẳng nhau như những dãy trọ bình thường, do chủ nhà tận dụng nhà cũ, đất trống xây thêm vì thế có phòng nhỏ phòng rộng, phòng thò ra thụt vào. Phòng mình tới xem trước cửa có cây khế to, vì thế chủ nhà có lẽ đã xây lùi lại để tránh cây khế, tạo ra 1 khoảng sân nhỏ trước cửa phòng. Do vậy từ cửa phòng sẽ không nhìn được những phòng khác. Gọi chủ nhà ra mở cửa, ba anh em vào xem phòng. Phòng rộng khoảng 10m2 khá sạch sẽ. Anh T bảo “phòng này được đấy em”, vậy là mình với thằng Th sẽ thuê và cùng ở phòng này.

    Hôm sau 2 thằng chung tiền mua vài thứ đồ cần thiết rồi về ở. Từ phòng trọ tới trường khoảng hơn 3km, mình phải ra bưu điện gọi điện về nhà bảo mẹ gửi cho cái xe đạp lên để đi học. Hồi ấy nhà mình không có điện thoại, mỗi lần gọi về là gọi cho nhà hàng xóm bán tạp hoá đầu ngõ. Bố mẹ mình ra nghe, mỗi lần mất 1 nghìn.

    Thằng Th to cao xin được việc ở quán cơm bình dân gần chỗ trọ, công việc khá vất vả những người có dáng thư sinh như mình không được nhận. Bọn mình chỉ học buổi học sáng, hàng ngày học xong nó đi làm luôn tới 22h mới về. Mình ở nhà bắt đầu làm quen với những phòng bên cạnh.

    Dãy trọ người đi làm có, sinh viên có, mà hộ gia đình cũng có. Có 2 phòng toàn con gái. Mình học sáng rồi về ăn cơm quán chỗ thằng bạn làm. Cơm xong về thấy tất cả các phòng khoá cửa. Buổi tối mình sang bắt chuyện làm quen. Phòng ở gần phòng mình nhất thấy có hai bạn gái. Mình sang chào:

    – Chào hai bạn, mình tên là G mới chuyển tới.

    – Chào bạn, hai bạn nữ trả lời. – Một bạn nói:

    – Tớ là D, bạn này là H. Bọn tớ học trường xyz. Cậu học ở trường nào?

    – Ồ vậy cùng trường với tớ rồi – mình trả lời.

    – Vui quá cùng trường à. Bọn tớ học kế toán năm 2, cậu học ngành gì năm mấy? – Cả hai hỏi mình.

    Mình thấy hai bạn nữ này hơn mình 1 tuổi, nếu mà bảo năm nhất lại phải gọi hai người bằng chị à. Mình quyết định nói dối vì nghĩ cũng không ảnh hưởng ai cả:

    – Tớ năm nhất ngành abc nhưng bằng tuổi các cậu vì tớ thi lại lần 2.

    – Nhà cậu ở đâu, tớ ở TN, bạn H ở BN – D nói.

    – Tớ ở xyz – mình trả lời.

    Nói qua chút về D và H. Cả hai không cao, D thì trắng, thân hình cân đối, có má lúm đồng tiền cười rất duyên, hay nói hay cười. H thì ít nói hơn, người đậm hơn, không trắng và xinh bằng D nhưng bù lại có vòng một và vòng ba khá to.

    Đi làm quen nói chuyện một hồi với các phòng mình cũng biết phòng con gái còn lại là hai chị em họ. Cô em gái dáng cao, xinh xắn bằng tuổi mình, bà chị họ thì vừa học vừa làm hơn mình 4 tuổi. Tối mình thường sang phòng D H chơi bài, ai thua phải mua bỏng ngô hoặc ngô cay, khi thì chơi bài quỳ, quẹt nhọ rất vui. Thời gian sau thì thằng Th chuyển ra quán cơm ở hẳn, thằng C ngồi gần mình trên lớp tới ở cùng.

    C nó hơn mình một tuổi, do bố đột ngột qua đời nên nó học hết lớp 12 tốt nghiệp không thi luôn mà năm sau mới thi Đại học và học cùng mình. Cùng lớp dù có hơn vài tuổi cũng toàn gọi mày tao. Có C tới ở cùng mình bắt đầu nấu ăn chứ trước toàn ăn quán. Gia đình nó chỉ có mẹ kiếm tiền, dưới lại còn một đứa em đang đi học, vì thế nó trưởng thành sớm. Mình học được nó rất nhiều, từ việc đi chợ tới nấu ăn. Tuy nó rất hoà đồng hay cười đùa nhưng đằng sau đấy là một con người mang nhiều nỗi buồn, tâm sự.

    Nó hoà đồng với xóm trọ rất nhanh. Mình với nó và D, H thường chơi bài với nhau. Thi thoảng mấy đứa cũng đạp xe đi chơi. Có lần C và H về quê, D rủ mình tới nhà chị họ của D chơi. Mình đạp xe đèo D đi, ra tới đường nàng ta bảo mình:

    – G để chân dịch vào cho D đạp xe cùng với!

    – Thôi mình G đạp cũng được mà – mình nói.

    – Không, G cho chân dịch vào đi – D kiên quyết.

    Nói xong D bám hai tay vào eo mình rồi cùng đạp xe với mình. Gần tới nơi mới bỏ chân xuống. Vào nhà trọ của chị họ D mọi người trêu mình với D là một cặp. Mình thấy hơi ngại nói không phải, còn D cười trêu lại mọi người. Hồi ấy mình thấy quý mến D và H, nhưng chỉ như bạn bè quý nhau thôi. Mà mình khá nhát, và cũng không nghĩ tới chuyện yêu đương gì. Lúc về vẫn vậy, hai đứa đạp xe chung trên đường phố Hà Nội.

  • Chinh phục gái đẹp – Chương 4 – Dịch giả Meode

    Bạn đang đọc Chương 4, xem thêm các Chương khác trong bộ “Chinh phục gái đẹp” tại đây: http://truyensextv2.cc/tag/tuyen-tap-chinh-phuc-gai-dep/


    Phần 1
    Đinh Nhị Cẩu đem ý của mình biểu đạt rất rõ ràng, chuyện tiếp theo là chờ xem Lâm Xuân Hiểu có đồng ý thao tác chuyện này hay không, nhưng theo Đinh Nhị Cẩu suy nghĩ, phàm là đã làm quan tới trình độ này, 100% người là cũng muốn làm ra chút chuyện gì đó, cho dù là loại quan viên khốn kiếp đi nữa, bọn họ cũng là muốn cho mình đảm nhiệm lưu lại một việc làm có ý nghĩa để lưu danh, huống chi Lâm Xuân Hiểu không phải là loại người thụ động, cho nên Đinh Nhị Cẩu chỉ cần gieo xuống trong lòng Lâm Xuân Hiểu một hạt giống, thì cái hạt giống này sẽ từ từ nẩy mầm….

    Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/

    Hắn lái xe ra khỏi văn phòng huyện ủy, vốn định trực tiếp quay trở lại thị trấn Lâm Sơn, nhưng chưa có kịp đi xa thì ở bên ngoài thì gặp Điền Thanh Như, Phó kiểm sát trưởng huyện Hải Dương, Đinh Nhị Cẩu vốn định vờ đi qua coi như là xong, nhưng Điền Thanh Như dường như không ý định buông tha cho hắn, ngoắc xe kêu Đinh Nhị Cẩu ngừng lại.

    – Đi đâu vội thế, chị không gọi em… thì chắc là chạy mất.

    Điền Thanh Như không chút khách sáo mở cửa xe của hắn ngồi xuống chỗ kế bên người lá.

    – Hì… làm gì có, chị muốn đi chỗ nào, em cam đoan làm lái xe tiễn đưa chị đến đó.

    – Em cứ chạy về phía trước kiếm một chỗ vắng nói chuyện một chút, nếu như không gặp được em, thì chị cũng sẽ không đi tìm em đâu, nhưng nay đã gặp, có vài chuyện cần tâm sự a.

    Điền Thanh Như bình thản nói ra, sau đó quay đầu hướng về phía sau, phất phất tay ra hiệu cho chiếc xe của viện kiểm sát vượt qua đi trước.

    – Chị à… em không có nghe lầm chứ, phó kiểm sát trưởng tìm em nói chuyện, làm em kinh sợ đấy, em không có phạm sai lầm gì đâu nhé.

    – Phạm hay không phạm sai lầm, trong lòng em biết rỏ nhất? Chẳng lẽ còn muốn cho chị vạch trần ra sao?

    – Đừng, chị Thanh Như, em đang là lái xe đấy, chị đừng làm em sợ, có an toàn tánh mạng hay không, thì em không có dám bảo đảm.

    Sau một hồi chạy quanh co, đến bên ngoài ngoại thành Đinh Nhị Cẩu dừng xe bên một khu đát trống vắng vẻ.

    – Vương Lão Hổ chống án đã kết quả ra rồi, vẫn duy mức án như cũ, khẳng định chắc chắn là xử tử hình rồi.

    – Vương Lão Hổ? Hắc.. chị không nhắc đến người này, thì em cũng quên mất, nói như vậy, pháp luật của chúng ta vẫn là rất công chính, trừng phạt cái ác biểu dương cái thiện, như vậy cũng tốt, đã cho người nhà Trần Tiêu Tử một cái công đạo rồi.

    – Đúng vậy… nhìn bề ngoài là giống như vậy, nhưng điểm cuối cùng đáng ngờ vẫn còn đó, đó chính là vì lý do gì đi mà lão lại giết Trần Tiêu Tử, đây cũng là cho tới nay chúng ta có rất nhiều chỗ không đoán ra, lão cứ nêu lý do đổ là vì nghe xong lời nói của em nên mới đi giết người, cho nên chị lại rất hoài nghi, đến cùng là em có nói hay không câu kia, chỉ là vì một câu nói mà dẫn đến hai tánh mạng con người bốc hơi khỏi thế gian này rồi.

    Khi nói xong lời này, nàng để ý nhìn xem phản ứng Đinh Nhị Cẩu.

    Nhưng Đinh Nhị Cẩu đối với chuyện này đã sớm có chủ ý của mình, đây là chuyện để trong bụng mình mang theo đến chết cũng không thể nói ra, trên cái thế giới này chỉ có một người biết rõ, đó chính là Dương Phụng Tê, nhìn bề ngoài thì hắn không có biểu lộ gì khác, nhưng trong nội tâm Đinh Nhị Cẩu lại kích động dị thường, bởi vì hắn chỉ cần Vương Lão Hổ chết đi, thì chuyện này sẽ tan thành mây khói, cũng sẽ không bao giờ có người nào nhắc tới chuyện này nữa.

    – Bất luận là bởi vì nguyên nhân gì, người bị hắn giết thì mọi người đều thấy là thật, theo em được biết, Trần Tiểu Tử còn có một đứa con gái, tuổi rất nhỏ, sau khi hắn chết, cô bé này này trở thành cô nhi, rất đáng thương a.. cho nên Vương Lão Hổ nếu có chết cũng còn chưa hết tội, do đó lão bị xử tử cũng là đúng, đây cũng là chỗ luật pháp công chính, chị nghĩ sao?

    – Hừ.. cho tới bây giờ chị là chỉ đứng trên pháp luật, không cân nhắc đến nhân tình, nhưng mỗi lần thẩm vấn Vương Lão Hổ thời điểm, hắn đều một mực khăng khăng là do nghe em nói, rất nhiều người sau đó đều cho rằng hắn nói như vậy là có thể là sự thật, nếu hắn không nghe được ít lời nói châm thọt, có lẽ sẽ không đi giết ngay Trần Tiêu Tử, nhưng về chuyện này, hắn không có chứng cớ, cho nên có một số việc chỉ có thể đành là phải chấp nhận sự việc xảy ra trước mắt.

    – Sự thật chính là lão đã giết người, điều này là không có dị nghị đấy, đúng không? Cho nên giết người thì phải đền mạng, đây là đạo lý từ cổ chí kim không hề thay đổi, cũng như chuyện của em đây này, có người báo với Trịnh Lão Tam để lộ vị trí hành tung của em, suýt chút nữa là em bị thủ tiêu chết rồi, mượn đao giết người cũng tốt, tự mình động thủ cũng thế, mục đích đạt tới là được rồi, nhưng cuối cùng kẻ chân chánh chủ mưu thì sẽ không bị khiển trách, bởi vì bọn họ giấu giếm rất kỹ không có chứng cứ, thoạt nhìn qua thì chuyện đối với bọn họ không có một chút nào quan hệ.

    – Ý em nói đến là Hoắc Lữ Mậu sao?

    – Nói thật, về mối quan hệ cùng em gái của chị, em một mực rất hối hận, tuy nhiên ban đầu là do em gái của chị câu dẫn em, về sau em cũng hõm sâu vào, cho nên em đối với Hoắc Lữ Mậu rất áy náy, đây là thật, dù sao, nhân sinh của em có bước ngoặt thay đổi, đầu tiên cũng là do nhờ hắn giúp đở em đấy, cho nên có một số việc, cái ân tình đó em vĩnh viễn nhớ rõ, nhưng từ khi em biết hắn muốn mượn đao giết người về sau, cái loại này áy náy trước đây cũng đã biến mất, thay vào đó là trả thù, chị suy nghĩ một chút, hắn muốn em chết, mà ta lại thỉnh thoảng chơi lấy vợ của hắn, đây cũng là đàn ông một loại cảm giác thành tựu a.

    – Em thật là đồ hỗn đãn, em không biết là Ngạc Như thật sự rất thích em sao?

    Điền Thanh Như nghe được Đinh Nhị Cẩu nói như vậy, nàng thật sự rất tức giận, không đáng cho em mình gánh chịu.

    – Nàng yêu thích em cái gì? Em có cái gì? Đơn giản là em tuổi trẻ, có thể mang đến cho cái cảm giác người đàn ông khác không thể cho nàng mà thôi, điều em rất rõ ràng, nàng dựa dẫm vào em chỉ là mối quan hệ xác thịt, còn nói về tinh thần, thật xin lỗi, chỗ này không có đâu, nàng cũng không cần dựa dẫm vào em cái gì gọi là tinh thần an ủi..

    Đinh Nhị Cẩu có chút tự giễu nói ra.

    Điền Thanh Như mặt tức giận tái xanh nói không nên lời, quay người lại bất ngờ đánh hắn một tát tai.

    – Cậu… cậu… cậu.. là đồ… vô lại.

    Máu nóng bốc lên, hắn lạnh lùng nói:

    – Nếu đã là vô lại thì em sẽ là là tên vô lại cho chị xem.

    Đinh Nhị Cẩu nói xong liền lấn người tiến lên, ôm chầm lấy Điền Thanh Như.

    – Lưu manh, cậu… cậu đừng chạm vào tôi!

    Điền Thanh Như xấu hổ và giận dữ đẩy hắn ra đồng thời cũng thay đổi cách xưng hô.

    – Hừ… em chỉ chứng tỏ cho chị thấy…..

    Đinh Nhị Cẩu hung mãnh nhào qua, một tay ấn ngã nàng dựa vào cái ghế, lời hắn nói còn chưa dứt thì cảm thấy trước mắt hàn quang chợt lóe, âm khí bức người, Điền Thanh Như chụp lấy con dao dùng để gọt trái cây nằm ở trong hộc nhỏ trước xe, để ở tại trước ngực hắn, chất liệu thép phát ra lành lạnh…

    – Cậu còn lấn tới, tôi sẽ giết cậu ngay!

    Điền Thanh Như chõ phải chống đỡ cái thành ghế nhỏm người dậy, tay trái nắm một cây dao nhỏ nhọn chỉa vào ngực Đinh Nhị Cẩu nói.

  • Yêu gái hơn tuổi

    Tháng 12 vừa rồi, mình về Việt Nam chơi 1 tháng. Tình cờ, chuyến bay từ LA đến Taipei mình đã gặp được chỉ. Ấn tượng đầu tiên là chỉ khá đẹp, cao ráo, dáng chuẩn, nhìn rất trưởng thành. Mình xin kể lại cuộc gặp nhau tính cờ đó.

    Lúc vừa vào máy bay, tìm được chỗ ngồi và sắp xếp hành lý xong, mình vừa nghe nhạc vừa đọc báo. Thì có 1 người con gái khá cao đứng gần chỗ mình ngồi, đang cố để hành lý lên trên gác. Mình thấy vậy liền đứng lên giúp chị đó để lên gác xong rồi ngồi xuống thì mới biết là chị đó ngồi kế bên mình. Mình nhường chỉ đi vào.

    Do chuyến bay khá dài, đến 13 tiếng, nên khi vừa ổn định chỗ ngồi, mình cũng nhắm mắt ngủ chút xíu cho khỏe. Khi máy bay cất cánh được cỡ 1 tiếng thì mấy chị tiếp viên phát nước uống, do mình bay hãng EVA nên mấy chị tiếp viên đa số là người hoa, mình giao tiếp bằng tiếng hoa cho tiện.

    Sau 1 hồi ăn xong, mình đọc báo tiếp, tình cờ thấy chỉ lấy cái ipad mini ra chơi rồi hỏi mình “ủa, anh là người Việt huh”. Mình hơi ngạc nhiên trả lời “uh, anh là người Việt”, lúc đó không biết sao mình trả lời vậy mặc dù mình là người hoa. Cũng nói chuyện xã giao được 1 lúc thì mình và chỉ đều nhắm mắt ngủ. Được cỡ 2 tiếng thì mình ngủ dậy và tính đi vệ sinh, lúc đó chỉ vẫn đang ngủ. Thấy vậy mình không muốn đánh thức chỉ nên cố lén bước ra. Vệ sinh xong rồi mình, bước vào lại thì vô tình đụng trúng làm chỉ ngủ dậy. Rồi cũng nói chuyện tiếp 1 hồi.

    Mình hỏi chỉ: Em về Việt Nam định đi đâu chơi?

    Chỉ: Em cũng không biết nữa, do em không có bạn bè nhiều nên chưa biết đi đâu.

    Mình: Vậy anh rủ em đi chơi được không?

    Chỉ: Uh, anh nói nha.

    Mình: Lát nữa em cho anh số điện thoại Việt Nam của em.

    Chỉ: Em không có số Việt Nam.

    Mình: Vậy em lưu số anh đi, còn không thì em lưu lại email của anh. (Cà 2 bên trao đổi thông tin liên lạc)

    Chỉ: Mà anh có rủ em đi chơi thiệt không vậy? Hay là xin chơi thôi.

    Mình: Tất nhiên rồi, muốn rủ em mới xin số em chứ.

    Chỉ: Nhớ đó nha.

    Mình: Bao giờ em về lại Mỹ

    Chỉ: 17/1, Còn anh

    Mình: Oh, anh cũng về ngày đó

    Xong cả 2 đều ngủ thiếp đi. Đến sân bay Taipei để transit về HCM. Lúc qua hải quan, mình với chỉ đi chung. Cũng có nói chuyện chút xíu. Đến giờ boarding time thì mới biết là mình với chỉ không có ngồi chung với nhau. 2 đứa cũng nói chuyện cho đến lúc vào máy bay. Cho đến về sân bay Tân Sơn Nhất, chỉ ra trước mình, còn mình ra sau. Mình có để ý tìm chỉ mà không thấy. Đến chỗ lấy hành lý thì gặp lại chỉ.

    Chỉ hỏi mình: Anh, lát nữa anh xách phụ em 3 cái iphone ra ngoài được không vì em sợ hai quan đánh thuế.

    Mình: Bộ em đem nhiều lắm hả? (Lúc đó có cho tiền mình cũng không dám giúp vì biết đâu nhờ mình đem ma túy thì sao, đề phòng trước)

    Chỉ: 7 Cái

    Mình: Nhiều vậy, mà em có bóc seal ra thì chắc không sao đâu.

    Chỉ: Oh vậy hả? Em bóc seal hết rồi.

    2 đứa đều nhận hành lý xong thì chào tạm biệt.

    Mình: Khi nào muốn đi chơi thì rủ anh, bye em.

    Chỉ: Ok anh, bye anh.

    Về đến nhà mình gửi mail cho chỉ liền, hỏi chỉ về đến nhà chưa. Mà đợi đến tối không thấy trả lời. Sáng mai thì thấy mail của chỉ, ghi số điện thoại Việt Nam. Do mình là con trai nên phải chủ động sms trước. Lúc đó mình nghĩ chỉ là dân chơi nên cũng định chăn. Cũng hẹn chỉ ra ngoài sau mấy ngày về Việt Nam, mình hẹn chỉ ở parkson Hùng Vương vì nhà chỉ tuy gần nhà mình nhưng rất khó đi nên hẹn chỉ ở trung tâm thành phố cho tiện 2 bên.

    Chỉ không biết chạy xe nên ngồi taxi. Mình chở chị đi ăn bột chiên rồi uống trà sữa. Mình chém gió là mình đang học MBA, còn 1 năm nữa tốt nghiệp, 25 tuổi vì mình biết chỉ lớn hơn mình. Chỉ thì sinh năm 87, vẫn chưa ra trường vì vừa làm vừa học thì làm sao mà ra trường được, không biết chạy xe máy ở Việt Nam.

    Lúc đó mình mới hết hồn, rút lại ý định chăn rau vì con gái ở độ tuổi này mà bị lừa dối trong tình yêu sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống sau này lắm. Mình từng bị ex phản bội 1 lần nên mình không có niềm tin vào con gái lắm nên có quen thì mình cũng xác định là qua đường thôi. Trà sữa xong thì mình chở chỉ về nhà bạn chỉ. Lúc này, mình có linh cảm là chỉ đang thích mình…

    Rồi từ hôm đó trở đi, chỉ luôn chủ động sms cho mình. Ngày nào cũng vậy hết. Đến hôm kia, chỉ nói là đi du lịch với gia đình, đi từ 1/1 đến 7/1. Mình cũng không quan tâm lắm, đến tối 7/1 thì mình sms hỏi thăm chỉ là đi chơi có vui không rồi này nọ. Xong rồi mình cũng hẹn chỉ đi coi phim 12 con giáp. Vì đến sớm nên mình với chỉ đi vòng vòng ăn đá bào. Lúc mua vé thì mình trả, còn nước thì mình cũng định trả luôn thì chỉ giành, không cho mình trả. Lúc đang xem phim thì chỉ tự nhiên đút bắp cho mình, mình ngạc nhiên. Tự nhiên lúc đó mình có cảm giác như lúc mình với ex còn quen nhau. Và cũng không hiểu sao mình lại thốt ra câu “em làm bạn gái anh nhé”, đến ngày hôm nay mình cũng không hiểu lúc đó ai điều khiển tâm trí của mình nữa.

    Chỉ hơi ngại: Anh nói thật hay giỡn vậy

    Mình lúc này mới tỉnh ra là mình đã nói câu “em làm bạn gái anh nhé”. Mình chống chế:

    – Từ từ anh sẽ chứng minh cho em thấy là thật hay là giả.

    Lúc này mình thật sự muốn rút lại câu đó. Mình không muốn làm tổn thương chỉ.

    Chỉ đỏ mặt không nói gì hết. Cả 2 im lặng cho đến lúc hết phim.

  • Gái cơ quan

    Mình thế hệ 8x, công ăn việc làm tạm coi là ổn định. Cũng chả dư dả gì, nhưng không đến nỗi khốn khó đủ ăn đủ dùng, đủ để đi chơi. Gia đình cũng gọi là cơ bản, ngoại hình thì tạm ổn, cao gần 1m8, body cũng tàm tạm tí, mặt mũi không đến nỗi nào…

    Về phần gái, ngoại hình theo mình đánh giá là được, nhẹ nhàng, khá tinh tế, có học thức và gia đình cũng tương đối ngoại hình ổn, có kha khá vệ tinh theo đuổi, đôi lúc thấy gái cũng hơi có tí ý nghĩ nguy hiểm trong đầu.

    Lan man thế thôi không các bác lại nóng ruột.

    Bạn đang đọc truyện sex tại web: truyensextv2.cc

    Vào 1 ngày hè mình đang trong phòng làm việc, điều hòa bật 20 độ, phê đừng hỏi, cơ mà cũng tại ông sếp người gầy gầy mà chịu lạnh đừng hỏi. Đang ngồi tận hưởng cốc cafe buổi sáng, cảm giác khoan khoái, thoải mái. Đúng là cafe chùa có khác. Bỗng dưng bà chị phòng bên cạnh chạy sang tám:

    Chị: Có nhân viên mới về đó, em lên thăm dò tình hình xem.

    Mình chỉ khẽ cười rồi đáp: Cứ để mấy anh phòng trên đã chị. Ông mài ông dũa khi nào thành ngọc sáng thì em nẫng đi.

    Bà chị cũng cười xòa 1 cái rồi té về phòng, mình lại cặm cụi làm việc, mấy công việc sếp giao nhàn thì nhàn thật, nhưng không xong ổng thịt mình mất.

    Bẵng đi vài hôm, mình cũng chẳng nhớ đến gái nữa, công việc cứ cuốn hết suy nghĩ của mình đi. Một hôm tan giờ làm, đang đi cầu thang xuống nhà xách xe về. Bỗng thấp thoáng thấy 1 cô bé, thấy lạ lạ, mình không để ý lắm, nhưng thoáng qua thấy cũng khá xinh xắn, có duyên, kèm theo đó là 1 nụ cười thường trực trên môi. Mình thầm nghĩ trong đầu “Cũng êm phết ”

    Nghĩ vậy, mình định qua chào gái 1 câu, hỏi thăm xem có phải là nhân viên mới hay không. Vừa ngó thấy mặt gái, mình rụt rè hẳn. Gái đang cầm điện thoại nhắn tin, khuôn mặt lạnh lùng, mình sợ chưa kịp chào gái thì đã ăn gạch rồi. Thôi đành ngậm ngùi xách xe về, trong lòng bồi hồi 1 đống cảm xúc.

    Thật ra mình không phải là người nhát gái, với con gái mình có thể bắt chuyện rất tự nhiên và thoải mái, con gái đến với mình cũng không ít. Thất vọng có, hạnh phúc cũng nhiều, cay đắng cũng không ít, thế nên với mình tình cảm đôi lứa là thứ gì đó khá xa xỉ.

    Lại quay về với gái, mấy hôm sau cũng không có thay đổi gì cả. Vẫn hằng ngày đi làm, tan tầm thì về, cũng có đôi lần thấy gái, nhưng toàn vội vã ra về, cũng chẳng cất được lời chào hỏi đến gái. Đường phố thì tắc quanh năm suốt tháng, đến nản.

    Nếu mọi việc vẫn êm đềm trôi qua như vậy, thì có khi mình đã quên gái rồi… đi thể thao với các anh cùng cơ quan, đôi lúc vẫn trêu mình “chú phải nhanh lên, không là chỉ còn vỏ thôi đấy.”

    Kệ, ngày xưa mình còn buồn còn chán vì tình cảm chứ bây giờ thì mọi việc với mình cũng thật giản đơn, không có tình yêu vẫn còn bạn bè, gia đình bên cạnh, vẫn thấy mình thật may mắn.

    Nhưng ông trời đúng là chẳng chiều lòng người… 1 sự việc xảy ra làm mình tiếp xúc trực tiếp với gái.

    Mấy hôm đi làm, ngày nào cũng bị mấy bà chị cùng phòng trêu mình với gái, có người còn đố mình nữa, cũng chả quan tâm lắm. Tính mình ít bị kích động, cũng không bao giờ mang tình cảm ra làm trò chơi. Nguy hiểm lắm, có ngày đứt tay như chơi ấy.

    Có lần đang ngồi trong phòng, cơ quan có hoạt động thể dục thể thao, các bà hỏi sao mình không đi. Mình đáp gỏn lọn:

    – Em mà đi, các chị thấy em quần đùi áo may ô, có khi lại về chán chồng ấy.

    Cơ bản mình có body cũng khá là bắt mắt, kết quả của quá trình tập luyện và ăn uống điều độ. Cắm thùng, áo sơ mi nhìn cũng như ai đấy, oách phết.

    Chả ngờ, mấy bà đốp lại:

    – Chú chỉ giỏi lừa được các chị thôi, gặp em kia là tắt điện ngay, có khi còn tụt cả quần đùi với áo, ở đấy mà chán.

    Chán hẳn, lẳng lặng làm việc thôi. Nói với mấy bà này thì phần thua luôn là mình. Trời chả sợ, đất cũng không, chỉ sợ mấy bà lôi mình ra tám thôi. Lúc ấy trong lòng cũng hơi ngổn ngang suy nghĩ, các chị có gái là hạ thấp thằng em ngay được.

    Quay lại với gái, lí do mình tiếp xúc trực tiếp thì cho mình dấu nhé, không tiện nói ở đây, sơ là là qua 1 đứa bạn cũng dính dáng đến công việc với gái… thằng bạn thì hứa sẽ thu xếp 1 buổi cafe cho mình với gái và nó. Hươu vượn mãi, đợi dài cả cổ cũng chẳng thấy buổi nào…

    Cho đến 1 hôm, đang lên phòng làm việc, thấy gái đi cùng cầu thang, mình nhẹ nhàng bắt chuyện:

    – Em là bạn của xxxx phải không?

    Gái:

    – Dạ vâng ạ, anh là… ? ?

    – Anh tên xxx, cùng cơ quan với em cũng 1 thời gian rồi, giờ mới có cơ hội được chào em…

    Gái khẽ nở 1 nụ cười, cũng duyên dáng quá, bảo sao có nhiều vệ tinh, mấy bà chị ở cơ quan toàn trêu phải mang lựu đạn với xe tăng, có người còn bảo bộc phá mới đánh rễ được. Hài phết, nhưng công bằng mà nói, gái từ lời ăn tiếng nói đến ngoại hình, công việc đều tuyệt vời, để yêu và để cưới thì luôn là sự ưu tiên số 1.

    Chào gái lên phòng làm việc, bao ý nghĩ ngổn ngang trong đầu mình. Chẳng phải mình nghĩ phải làm sao để tán hay cưa gái đâu, mà mình nghĩ đến nụ cười, giọng nói nhẹ nhàng của gái.

    Và thế là mình bắt tay vào làm ngay 1 việc…

    Chẳng đợi thằng bạn nữa, đợi nó có khi thành “người đàn bà hóa đá” mất.

    Nhấc điện thoại lên, gọi cho nó:

    – Alo, mày à, vụ cafe tao bảo này, khỏi cần mày mời nữa, tao mời 2 đứa… thu xếp thời gian đi nhé…

    Bạn:

    – Ừ được rồi, nhưng tao thấy làm sao ấy, tao có lời trước mà…

    Mình:

    – Thôi vẽ quá, coi như lần này tao mời, lần sau mày mời lại, bạn bè thoái mái đi…

    – Ok, vậy để tao thu xếp thời gian nhé…

    Vậy là xong, 1 lát thằng bạn nhắn tin lại, cuộc hẹn được setup vào ngày cuối tuần… Lại tập trung vào công việc hằng ngày, giấy tờ văn bản, bù hết đầu, cố gắng giải quyết cho xong vậy làm xong, cũng gần 12h rồi, chạy ra ngoài kiếm cái gì ăn, bỗng dưng thấy gái, Mình khẽ mỉm cười, gật đầu chào gái. Gái cũng để ý thấy mình, lại 1 nụ cười duyên dáng đáp lại. Cuộc sống bỗng dưng thấy nhẹ nhàng đúng là những giây phút mệt mỏi, chỉ cần những niềm vui nho nhỏ cũng làm cho con người ta cảm thấy yêu đời, đỡ mệt mỏi hơn.

    Gái hôm nay mặc bộ váy màu vàng, kín đáo mà đẹp, mặt trang điểm nhẹ, môi hồng, da trắng. Tóc vấn cao, màu hung hung. “Hiền lành, đáng yêu” đó là những suy nghĩ của mình về gái lúc ấy

    Ăn xong, đánh 1 giấc rồi lại bắt tay vào công việc. Thời gian cứ nhẹ nhàng trôi, cũng có đôi lần gặp gái chào hỏi qua thôi, rồi việc ai người nấy làm, mình cũng bận công việc, nên không có nhiều thời gian nghĩ đến gái.

    Cho đến ngày cuối tuần, ngày mà mình cũng mong nó nhanh nhanh đến, vừa tắm rửa xong, chuông điện thoại vang lên… Thằng bạn mình gọi, mình thông báo cho nó quán cafe, giờ giấc. Cúp máy, mặc quần áo, đôi chút nước hoa, xuống báo cáo mẹ 1 tiếng, mình xách xe ra đường. Háo hức về 1 cuộc hẹn

    Đến đầu chỗ hẹn, mình chủ động vào quán trước, nhưng quán đóng cửa, mẹ ơi. Đen thế, làm hí hửng mãi. Đành nhấc máy lên, gọi cho thằng bạn, thằng bạn mình thì qua đón gái, chúng nó là bạn mà…

    – Mày ơi, đổi địa điểm nhé, quán đóng cửa, tao không biết, giờ chả nghĩ ra chỗ nào cafe hay hay tí, mày chọn địa điểm đi rồi thông báo cho tao.

    Ai ngờ, ông bạn mình với gái đã đến ngay sau lưng mình rồi, thoáng qua nhìn gái. Váy ren trắng đến đầu gối, khuôn mặt rạng rỡ, trang điểm rất phù hợp với khuôn mặt. Và điều làm mình chú ý hơn cả là nụ cười rạng rõ thường trực trên môi của gái cũng có tí xao động, nhưng mình nhanh chóng cắt ngang dòng suy nghĩ bằng câu hỏi:

    – Hôm nay quán đóng cửa đột xuất, mày với em có biết chỗ nào yên tĩnh quanh đây, mình ngồi uống cafe nói chuyện với nhau cho dễ?

    Lúc ấy để ý em, em cũng đang nhìn mình. Ánh mắt tinh nghịch, đáng yêu, làm mình cũng thấy hơi ngại. Chủ xị mà lại bị dẫn dắt, gái nhẹ nhàng đáp:

    – Em biết, đi theo em nhé…

    Gật đầu ngoan ngoãn, mình nhẹ nhàng đi theo thằng bạn, còn gái chỉ đường. 1 Lúc sau đã yên vị ở quán cafe rồi… Đến nơi, mình xuống kéo ghế cho gái và thằng bạn, sau đó mới ngồi xuống. Đưa gái cuốn menu chọn, mình nói “ưu tiên phụ nữ”, gái cười rồi gọi đồ uống. Mình cũng làm 1 tách cafe, 1 bao vina… thuốc và cafe mang ra, quay sang hỏi gái:

    – Anh hút thuốc, em có phiền không?

    Gái trả lời làm mình ngớ người:

    – Anh đừng hun khói em là được.

    Mình cười rồi trả lời gái:

    – Cùng lắm là thắp hương em thôi, hun thì anh không nỡ đâu.

    Thoáng nụ cười trên môi gái, nụ cười luôn làm mình chú ý. Nhìn thẳng vào mắt gái mình hỏi:

    – Hồi bé mẹ em hay ăn Ngô không?

    Dường như chưa hiểu ra câu hỏi, đôi chút bối rối hiện ra trên gương mặt.

    – Là sao hả anh? Em không hiểu…

    – À răng em đều quá, nên anh hỏi vậy thôi

    Lần này thì cả mình và gái cùng cười, vui phết. Quay sang thấy thằng bạn mình tẽn tò, chắc đang buồn vị bị đánh rơi.

    – 2 người có vẻ vui quá nhỉ?

    – Gặp người muốn gặp, tất nhiên là phải vui rồi. – Mình trả lời thằng bạn, gái có vẻ hơi ngượng, má khẽ ửng hồng.

    – Sao mấy lần trước em không thấy anh ở cơ quan nhỉ? – Gái nói.

    – Mấy lần anh thấy em rồi, nhưng em chạy nhanh quá, anh chẳng kịp chào em. Bây giờ mới có cơ hội đánh trống ghi tên, mai này có gặp đừng bơ anh nhé.

    Nói chuyện cũng nhiều lắm, nhưng nhớ cụ thể thì mình không nhớ rõ lắm. Chỉ kể sơ qua cho các bác vài chi tiết thôi, suốt buổi nói chuyện, gái rất vui, cười làm mình cứ ngẩn ngơ nhìn gái hoài… Nhìn nhiều gái hỏi

    – Sao anh cứ nhìn em vậy?

    – Nói chuyện với ai anh cũng nhìn vào người ta, nếu em ngại thì anh nhìn gốc cây nói chuyên với em nhé.

    Tám trên trời dưới bể, cũng hơn 10h, mình bảo gái với bạn đến giờ về rồi. Lúc đứng dậy vẫn nhớ gái nói: “Anh đi làm chắc hiền đi nhiều rồi nhỉ?”

    Ngày xưa lúc đi học, mình cũng có chút ăn chơi, chả thiếu món gì cả, mất cũng nhiều, được cũng nhiều, được là được cái va chạm, lời ăn tiếng nói. Cái mất là lòng tin cũng rơi rụng đi. Suy nghĩ trong mình lúc ấy là gái cũng khá tinh tế, biết ăn biết nói, biết nhìn nhận con người.

    Mình đáp lại:

    – Ai cần hiền thì anh hiền, anh không phải người tốt, nhưng cũng không là 1 thằng tồi.

    Gái có vẻ thích câu trả lời của mình, khẽ cười. Mình chào tạm biệt gái và đứa bạn, dặn dò nó 1 chút là đi xe chậm thôi, chở con gái nhà người ta về đúng nơi qui định và kèm theo 1 nụ cười nguy hiểm…

    Khi về thấy lòng vui vui, đã có số điện thoại của gái, bao dự định trong đầu, nằm 1 lúc, mình thiếp đi… hình ảnh của gái chập chờn trong giấc mơ.

  • Hương Anh

    5 năm là một khoảng thời gian không dài cũng không ngắn, 5 năm mọi thứ có thể thay đổi một cách chóng mặt. Cậu – Tiến Anh thay vì là một chàng trai như đúng hình hài mà cha mẹ mình ban tặng thì giờ đây đang là một cô gái trẻ xinh đẹp, quyết rũ. Cậu sang Hàn Quốc từ năm 16 tuổi để du học, khoảng một tuần sau đó thì tai nạn xảy đến với cậu. Nó khiến dương vật cậu mất khả năng cương cứng và mất luôn khả cả hai tinh hoàn, mất hoàn toàn khả năng có con.

    Không còn là đàn ông, cậu quyết định sẽ thay đổi cuộc sống của mình, một năm sau cậu bắt đầu tiêm hoocmon nữ, để tóc dài, sinh hoạt như con gái, cậu học cách trang điểm. Sau hơn 2 năm tiêm hoocmôn nữ thì ca phẫu thuật của cậu cũng được thực hiện. Đúng 8h sáng cuộc phẫu thuật bắt đầu. Nằm trên bàn chuẩn bị phẫu thuật bao nhiêu suy nghĩ cứ hiện ra trong đầu cậu. Liệu cuộc phẫu thuật có thành công không, liệu mình có bị gì hay không, liệu người thân của mình có chấp nhận mình hay họ sẽ coi thường mình. Những suy nghĩ tiêu cực đó lẵng quẵng trong cậu cho tới khi cậu thiêm thiếp đi vì thuốc mê.

    Hơn 5 giờ sau cuộc phẩu thuật cũng kết thúc, mọi thứ đều ổn. Một tuần liền sau khi “dao kéo”, cô không ngủ nổi, chỉ ăn cháo và uống nước trái cây. Mỗi cử động nhỏ đều đau như ngàn mũi dao khứa vào từng thớ thịt và có thể khiến “vùng kín” chảy máu. Sau đó các bác sĩ tiến hành bơm ngực.

    Gần 3 tuần sau cô xuất viện. Mọi thứ đối với cô như một câu chuyện cổ tích. Mới 2 năm trước cô còn là một đứa con trai với một “củ sâm” không hoàn chỉnh vậy mà giờ cô đã trở thành một cô gái xinh đẹp với cái âm hộ múp míp thế này. Cô quyết định sang Nhật để học nghề y tá, đó là ước mơ của cô khi quyết định chuyển giới.

    Suốt 2 năm học không biết bao nhiêu chàng trai muốn được che chở cho cô đều khéo léo từ chối họ. Bởi cô biết tình yêu họ dành cho cô thì ít mà muốn được gửi cái “củ sâm” của họ vào người cô thì nhiều. Cũng may cô có học võ nếu không cô đã bị họ hiếp dâm từ lúc trở thành con gái rồi chứ không đợi cô thành bạn gái họ.

    Với dáng người nhỏ nhắn từ khi còn là con trai cùng vói việc tiêm hoocmôn nữ trong suốt 2 năm trời mà cô chỉ cao có 1m 66. Khuôn mặt mang dáng vẻ nữ tính từ nhỏ nên khi thành con gái cũng không cần phải thẩm mỹ nhiều. Mọi đường nét trên gương mặt cô đều thuộc vế một cô gái đẹp, đôi mắt to tròn, mũi thẳng, nụ cười xinh đẹp trên đôi môi nhỏ nhắn chúm chím, hai má lúc nào cũng ửng hồng như bị say nắng càng làm nổi bật thêm nét nữ tính của cô dù cô chỉ trang điểm nhẹ. Cơ thể lại vô cùng quyết rũ với vòng một căng tràn, vòng 2 thon gọn và vòng 3 săn chắc.

    – Cô có thể cho tôi kiểm tra chứng minh của cô.

    Giọng nói của nhân viên sân bay kéo cô về với thực tại.

    – À, vâng ạ. Một giọng nói nữ tính nhẹ nhàng vang lên.

    Sau khi kiểm tra xong, nhân viên cho cô qua cổng để lên chuyến bay của mình mà không có một sự tò mò nào. Vì chứng minh của cô giờ là nữ hơn nữa còn có cái tên rất đẹp Phạm Hương Anh. Chứng minh đó được làm giả cùng với lí lịch hết sức tinh vi trong một đường dây làm giấy tờ. Cô phải bỏ ra gần 100 triệu làm hết để có thể dễ dàng sống với thân phận mới của mình.

    Giờ khi lên máy bay cô mới để ý thấy có một người đàn ông khoảng chừng hơn 50 đang nhìn cô với ánh mắt không mấy đứng đắn. Cô biết rõ hắn đang nhìn cái gì. “Không nhìn mới lạ đó” – cô thầm nghĩ. Người đàn ông đó tên Bao Lin, một người đàn ông Trung quốc, ông khá thấp nhưng lại rất mập với cái bụng bia của mình. Ông đang làm việc ở Thái Lan, sang Việt nam với ý định lấy vợ vì ông nghe nói con gái Việt rất đẹp, ông không ngờ chưa sang Việt Nam mà lại thấy được người đẹp như vậy. Ông há mồm chết đứng như bức tượng khi thấy cơ thể Hương Anh, chiếc váy đỏ làm nổi bậc làn da trắng hồng không tỳ vết của nàng, đôi gò bông đảo ẩn hiện dưới lớp vải lưới gần như xuyên thấu dù cô có mặc áo ngực.

    Chiếc áo ngực màu hồng bằng ren trong mỏng manh vô cùng như luôn chực chờ người đối diện đến giựt đứt đi để giải thoát cho cặp tuyết lê kia. Phần dưới của chiếc váy trông vô cùng hấp dẫn, eo váy ôm gọn lấy cái vòng eo con kiến chỉ có 60cm, trắng ngần thon gọn giữa hai bờ eo cong hoàn mỹ và bộ ngực đầy đặn gần 90 của cô mà nhìn cô trông như một nữ thần, máu mũi ông chảy ra mà ông không hề hay biết. Lại thêm cái vòng 3 hơn 90 của cô càng làm cho ông điêu đứng, đầu ông cúi xuống đưa mắt nhìn chiếc váy nó ngắn đến giữa đùi cô làm lộ ra cặp đùi trắng nuột của cô.

    Chưa biết phải mở đầu thế nào với cô thì ông được cô tặng ngay một nụ cười đầy dịu dàng và tinh nghịch. Rồi cô đi đến chỗ ngồi của mình, thì ra nó ở ngay bên cạnh hàng ghế của ông, vậy là ông sẽ được ngắm nhìn một cô gái xinh đẹp và gợi cảm như thế trong suốt chuyến bay. Càng nghĩ con mãnh thú trong quần ông lại càng muốn được giải thoát khỏi chiếc quần tây khô cứng. Mà giờ ông không thể đi toilet được vì ông có thói quen không mặc quần lót.

    Còn về Hương Anh, cô lấy ra một lọ nhỏ từ chiếc túi xách của mình. Đây là một loại lotion (gel bôi trơn), vì là người chuyển giới nên khi muốn thủ dâm hay quan hệ, cô phải dùng đến nó. Cô cho một ít lotion vào ngón tay, sau đó luồn vào trong quần lót xoa nhẹ lên cái mu lồn rồi từ từ tiến vào trong âm đạo, do có gel nên nó tiến vào khá dễ dàng. Giờ đây đáy quần lót của cô đã ươn ướt vì gel nhìn nó chả khác gì dâm thủy.

    Hôm nay, cô mặc một chiếc quần lót màu đỏ cùng màu với chiếc váy, hai bên của quần lót là lưới dc cột ở hai bên hông là 1 sợi dây tổng cộng là 2 sợi, còn ở giữa và đằng sau là ren, nhờ có ít gel từ mà nó có thể hiện rõ cả 2 mép ngoài. Đối với người chuyển giới thì việc nông âm đạo hằng ngày là điều bắt buộc nên cô chọn một cái sextoy chỉ dài khoảng 10cm được dùng để khâu vết phẩu thuật là chỉ tự tiêu nên lúc này khi vết thương lành sẽ hông ai nhận ra cô là người chuyển giới.

    Cô vừa mân mê phần dưới của mình vừa tưởng tượng đến cảnh củ sâm của ông tiến vào âm đạo cô. Chuyến bay cất cánh đã khá lâu, mọi người trên chuyến bay cũng mệt mỏi nên không ai để ý đến việc cô thủ dâm. Điều này càng làm cô kích thích hơn. Cô cho tay vào mân mê 2 mép ngoài, rồi chạm đến hột le. Cô khẽ rùng mình vì sướng. Ngón tay cô tiến vào lỗ lồn hai ba lần, mỗi lần như thế cô đều cảm nhận được sự sướng người đó. Cô rút tay ra khỏi quần lót, cho ngón tay vào miệng mút trước cái nhìn lén lút của ông Lin. Cô thừa biết ông nãy giờ vẫn nhìn lén cô nhưng cô vẫn thủ dâm như đang khiêu khích ông, cô nhìn ông với ánh mắt đầy dâm đãng và sự khiêu khích. Phát hiện thấy cô tiếp viên đang tiến đến chỗ mình, cô chỉnh trang lại váy.

    – Toilet ở đâu vậy chị – Cô nói không quá lớn nhưng vừa đủ để ông nghe thấy

    Cô tiến thẳng vào toilet, với kinh nghiệm từng là con trai của mình cô thừa biết ông chắc chắn sẽ chịu không nổi và vào đây để giở trò với cô. Cô vào trong, trang điểm nhẹ, cô nhìn vào gương mặt của mình trong gương. Một mái tóc dài màu vàng ngang quá nửa lưng với khuôn mặt hơi ngây thơ nhưng vẫn toát lên một nét dâm đãng. Cùng với thân hình sexy và đôi chân thon thả trắng mịn trên đôi giày cao gót hơn 10 cm của cô càng làm đôi chân cô trở nên dài hơn.

    Về phần ông Lin, ông đã nứng nãy giờ, giờ còn thấy cảnh một cô gái trẻ đẹp thủ dâm thì thử hỏi sao ông chịu nổi. Con chim cú của ông như muốn nổ tung ra. Ông đợi khi cô tiếp viên vừa đi vào trong ông liền tiến thẳng một mạch vào toilet. Có đến 3 phòng nhưng chỉ có mỗi phòng cuối là đóng cửa. Ông đoán cô đang ở đây, ông khẽ đặt tên vào tay nắm, ông kéo, đúng như ông nghĩ. Trước mặt ông cô xoay mông về phía ông còn khuôn mặt hg về phía tấm gương đặt đối diện cánh cửa. Bờ mông cong vút kia hướng về phía ông, ông kéo cửa toilet lại và không quên khóa chốt để chắc rằng không ai làm phiền cuộc làm tình lén lút này.

    Ông tháo dây nịt, kéo quần xuống tiến lại ôm cô, củ sâm nóng hổi khẽ chạm vào giữa đùi cô làm cô rên nhẹ một cái “ư…”. Tay ông hướng về phía trước bóp ngấu nghiến cặp ngực của cô sau lớp váy. Cô rên rỉ sau từng cú bóp mạnh bạo của ông. Ông từ từ kéo dây kéo váy, cái gáy đầy gợi cảm của cô dần dần hiện ra cùng với dây áo ngực và cái lưng trần với làn da trắng bóc như trứng gà của cô. Chiếc váy được thiết kế với phần trên là lưới, có khóa kéo ở sau lưng kéo dài từ phần cổ đến ngang hong, tay áo dài đến cổ tay, còn phần dưới là lớp váy kéo dài từ hong đến hơn nứa đùi. Vén tóc cô sang một bên, ông gục đầu vào lưng cô để hít thở mùi thơm từ cô thể cô gái trẻ tỏa ra.

    Ông kéo tay cô ra khỏi tay áo của chiếc váy, để lộ ra cái cổ yêu kiều và bờ vai trần quyến rũ. Cô chống 2 tay vào thành bồn cầu. Phần trên của chiếc váy giờ nằm gọn ở phần bụng của cô. Bàn tay ông vẫn tiếp tục xoa nắn cặp nhũ hoa của cô sau lớp áo lót. Ở phía dưới củ sâm liên tục cọ xát vào bím cô qua đáy quần lót. Cô kéo nhẹ sợi dây quần lót, cái quần lót màu đỏ rơi xuống đất, giờ củ sâm cứng ngắc ấy đang tiếp xúc trực tiếp với cái âm hộ bóng bẩy chất bôi trơn của cô. Chà xát một hồi, nó khẽ run lên, nước nhờn của ông rỉ ra cộng với chất bôi trơn tạo thành sợi kéo dài từ đầu khấc đến cửa âm hộ trong dâm dật vô cùng.

    Cô cảm nhận củ sâm đang áp vào mu lồn mình, cô đưa một tay nắm cái đầu khấc kéo nó trượt dọc lên cái mép âm hộ rồi lại kéo nó trượt xuống đến tận cửa mình. Cái dương vật không quá dài nhưng khá mập mạp. Hương Anh dùng ngón tay xoa nhẹ vào cái đầu khất đang rỉ nước. Cô mím chặt môi để không phát ra những tiếng rên khoái cảm. Ông kéo hạ bộ cô về phía mình, trong khoảnh khắc ấy cô đã né ra khi đầu của củ sâm đó mới chạm vào hai mếp âm hộ nàng. Cô không muốn “củ sâm” đầu tiên trong âm hộ mình không phải là của chồng cô.

    “A” – cô rên lên khi đầu cặc chạm vào mép thịt.

    Cô khép chặt 2 chân, dương vật ông giờ bị kẹp vào khe háng Hương Anh. Toàn bộ dương vật của ông mất hút trong háng cô. Cái đầu khất to đùng như cái đầu nấm chĩa thẳng vào bướm cô. Ông kéo bộ ngực của cô ra ngoài áo lót, hai tay xoắn nhẹ 2 núm vú làm cô sém la lên cũng may cô vẫn kìm lại được. Ông nhấp nhẹ vào khe háng, phần mép âm đạo cạ với phần thân cặc làm ông sướng như muốn xuất tinh. Khi cô cầm con cặc định nhét vào cửa mình. Chợt củ sâm giật giật lên vài cái rồi bắn xối xả tinh trùng ướt hết bên ngoài âm hộ nàng. Vật đó bắt đầu mềm ra trong tay nàng

    – Không! Chỉ một chút nữa thôi mà!

    Nàng thất vọng buông vật đó ra.

    Nàng quay người lại, giờ cô mới để ý thấy cái đầu khất không đỏ hoe như trong mấy bộ phim nàng hay xem mà nó chuyển sang màu tím. Nàng cầm con cặc đã mềm nhũn dính đấy nước nhờn của ông và gel bôi trơn của nàng, nhẹ nhàng đặt lên miệng mình hun một cái rồi rê nó quanh môi nàng như tha một thỏi so. Nàng bắt đầu ngậm cái đầu khất vào, nàng đá lưỡi vào cái đầu tiểu, rồi từ từ nàng ngậm cả con cặc vào. Nàng có thể cảm nhận rõ sự nhóp nháp của nó, con cặc bắt đầu cương cứng lên dù vừa mới xuất tinh.

    Cô bú một cách điêu luyện khiến ông phải tựa lưng vào cửa toilet vì sướng. Nàng dùng lưỡi liếm dài cặc ông từ dưới lên trên. Liếm bên trái bên phải, liếm dưới, liếm trên. Nàng dùng lưỡi liếm ngoáy ngoáy xung quanh đầu cặc rồi đút nguyên con cặc vô miệng mút như mút cà lem. Thỉnh thoảng nàng dỡ cặc ông lên để liếm chung quanh hai hòn dái, rồi ngậm luôn hòn dái vào trong miệng.

    Ông sướng quá, cặc căng lên đỏ ửng và bự chưa từng thấy. Ông cố kìm nén sự sung sướng ở phần dưới của mình để không xuất tinh quá sớm. Con cặc giật giật lên vài cái trong miệng cô rồi bắn dòng tinh trùng nóng vào trong họng cô. Đến giới hạn của mình ông gục xuống thở hổn hển, khuôn mặt giãn ra vì mệt. Dù khá khó chịu, cô vẫn cố nuốt hết cái đống tinh trùng kia. Đây là lần đầu tiên cô cho thứ nhóp nháp này, không ngon như cô nghĩ nhưng cũng không quá tệ. Cô đứng lên chỉnh trang lại váy, đưa tay định vớ lấy cái quần lót nhưng rồi một ý nghĩ chợt lé lên trong cô.

    – Để vậy cho thoải mái – cô tự nói với bản thân rồi rời khỏi toilet bỏ mặc ông lại với con cặc mềm nhũn.

  • Hành trình tình ái

    – “Sau đêm nay… anh sẽ về nước…” tôi dịu dàng vuốt ve mái tóc nàng rồi nhỏ giọng.

    – “Lúc nào anh quay trở lại đây?” Nàng như giận dỗi, dúi dúi mặt vào ngực tôi rồi thỏ thẻ.

    – “Anh cũng không biết nữa. Có thể là vài tháng, có thể là vài năm.” Tôi trả lời một cách miễn cưỡng rồi xoa nhẹ bờ vai nàng.

    Tôi và nàng quen nhau trong một buổi tiệc của hội người Việt bên này. Dù biết nàng đã có chồng nhưng tôi vẫn không thể kìm nén được cái khát khao được ôm tấm thân nõn nà này vào lòng ngay từ buổi đầu tiên. Dù biết tôi không có ý định tiến xa hay muốn có quan hệ lâu dài với nàng, nhưng nàng vẫn chấp nhận làm người tình của tôi. Chỉ là một người tình, yêu trong vụng trộm.

    Chúng tôi sắp xếp thời gian đến với nhau khi chồng nàng đi công tác, khi tôi kết thúc một vụ làm ăn hay khi nàng vừa hạ cánh xuống sau một chuyến bay, có khi là trong giờ nghỉ ở một khách sạn gần nơi công tác… Tôi làm tình với nàng mỗi khi có cơ hội.

    – “Đi rồi, anh có nhớ em không?” Nàng bất chợt ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào tôi.

    – “Nhớ chứ, anh sẽ nhớ em nhiều”

    – “Nhớ như thế nào? Nhớ những gì?”

    – “Anh nhớ đôi mắt em này. Mỗi khi nhìn vào, anh cảm thấy mình được yêu thương. Nhớ nụ hôn nồng nàn làm anh không muốn dứt, nhớ thân hình thon thả anh ôm không muốn buông này, nhớ… ”

    – “Thế thôi à” nàng cắt lời tôi.

    Một ý nghĩ tinh quái hiện lên trong đầu. Tôi với tay ra sau lưng ôm ghì lấy tấm thân nàng rồi tiếp tục.

    – “Anh nhớ cặp bánh bao nóng hổi đã không biết bao nhiêu lần làm mỏi tay anh. Nhớ hai quả bưởi căng tròn lúc lắc sau mỗi bước đi này…” tôi tiếp tục nói trong khi lèn một chân vào giữa cặp chân dài tròn lẳn của nàng, tay vuốt dần xuống dưới và ôm lấy cái chân trắng trẻo của nàng ghì chặt vào hông mình.

    – “Đầu óc đen tối không hà” nàng phát hiện ra ý định của tôi, thủ thỉ.

    Tôi cười hì hì rồi thì thầm vào tai nàng “thế em có nhớ anh không?”. Trong khi đưa tay phải ôm lấy đùi nàng, ghì chặt vào em mình rồi cà cà con cặc vào mép lồn đang còn ẩm ướt sau buổi làm tình.

    Nàng không nói gì, ghì chặt đầu tôi vào cổ rồi xiết mạnh một cách mạnh bạo. Tôi nói trong khi vẫn áp mặt vào bầu ngực căng của nàng. “Anh yêu em, yêu ngay từ lần đầu tiên gặp. Ôi… cặp vú này…” tôi bắt đầu thở gấp trong khi nàng rên lên ư ử trong miệng

    “Ôi đôi mông mềm mại này…” tôi ghì chặt đùi nàng vào hông mình, xoa xoa cặp mông mềm mại trong khi con cặc đã được đặt trên mép lồn của nàng.

    Nhẹ nhàng và từ tốn, con cặc đã từng bước tiến vào lồn nàng. Thở mạnh như khi trải qua một sự việc khó khăn, tôi và nàng ghì chặt lấy nhau, yêu nhau trong hạnh phúc. Bất kể thời gian, bất kể việc sắp phải xa nhau…

    Tôi nhấp từng cái một, từ tốn, từ tốn vào cái lồn đầy nước của nàng. Nàng rên ư ử theo từng tiếng nấc của tôi. Hai tay chống vào dưới hai khuỷu tay nàng, tôi đè nàng nằm xuống rồi bắt đầu công việc của mình. Hai chân nàng kẹp chặt lấy hông tôi, cố co vào sau mỗi nhịp nắc của tôi như muốn tôi tống “tiểu quỷ” này vào sâu hơn nữa. Mồm nàng cứ rên ư ử “yêu em nữa đi anh… nữa đi… ”

    Không biết bao nhiêu lần tôi đã làm tình với nàng trong tư thế này rồi. Tuy không mới nhưng tôi vẫn cảm thấy thích nó nhất vì nó cho tôi cái cảm giác điều khiển được nàng đi theo ý mình.

    Cơn sướng khoái xông lên tới tận đỉnh đầu. Tôi ngã người xuống người nàng, hai tay vòng ra phía sau, ôm lấy hai bờ vai thon thả và hít lấy cái mùi hương thơm dâm dục tỏa ra trong miệng nàng mỗi khi nàng sung sướng. “Tiểu quỷ” cứ đi ra đi vào hăng say không mệt mỏi. Nàng ôm chặt lấy tôi, rướn người lên đón nhận từng đợt tấn công, miệng rên rỉ đòi tôi yêu thêm nữa.

    Bất chợt, tôi dừng lại trong sự ngỡ ngàng của nàng. Tôi bảo nàng chuyển sang tư thế cưỡi ngựa. Nàng vâng lời ngay, đè tôi nằm xuống rồi ngồi lên người tôi và bắt đầu phi ngựa. Tôi dừng nàng lại, áp mặt vào ngực nàng, bóp mông nàng rồi bảo nàng xoay người lại, cưỡi ngược ngựa. Nàng cười khúc khích rồi yên lặng làm theo. Tôi ôm lấy nàng từ phía sau, cảm nhận cái hơi ấm tỏa ra từ thân hình nóng bỏng của nàng rồi bắt đầu nắn bóp ngực nàng trong khi nàng phi ngựa.

    – “Em nhìn kìa, trông em thật dâm đãng” tôi nói trong khi nàng lâng lâng trong sung sướng, mắt khép lại tận hưởng. Rồi với tay ra đầu giường, bật công tắc đèn lên.

    Đèn bật sáng, đối diện là chiếc gương của tủ quần áo. Lúc này nàng mở mắt mới phát hiện ra cảnh mình đang phô bày thân hình nõn nà trước người tình.

    Bẽn lẽn, nàng đưa tay úp lên tay tôi, che đi cặp vú căng tròn và chắc nịch rồi lí nhí. “Anh kỳ quá đi, tắt điện đi nào”.

    Tôi phản lại “nhìn em thật dâm đãng khi thế này” rồi cười. “Anh thích rồi đấy, này thì đẹp, này thì dâm đãng này…” Tôi nói rồi hai tay bóp mạnh lấy hai vú, hai khuỷu tay ép mạnh vào hông nàng rồi kéo về phía sau như muốn đút con cặc mình vào sâu hơn nữa.

    Nàng thủ thỉ “tắt điện đi mà anh”

    “Chiều anh một lần đi, nhìn em nứng thế này thì thằng nào chịu nổi mà tắt điện… ”

    Rồi không quan tâm đến nàng, tôi tiếp tục nhàu nát hai bầu vú tròn trịa.

    Như cảm nhận thấy tôi bóp nàng mạnh hơn thường ngày, tôi muốn đụ nàng mạnh hơn thường ngày hay là đêm nay là đêm cuối mà nàng bỏ tay tôi ra, nghiêng người qua một bên, kẹp lấy đầu tôi rồi bắt đầu nhún nhảy.

    Những nhịp nhún điên cuồng, mạnh mẽ. Cơn sướng khoái xông lên đầu không thể kiềm chế. Tôi bóp mạnh vú nàng, ghì chặt lấy hông rồi nẩy người theo sau mỗi nhịp nhún của nàng. Cái hình ảnh sống động trong gương đang xảy ra trước mắt làm tôi không thể kiềm chế được. Tôi đụ nàng điên cuồng, không thương tiếc.

    Không biết đã bao nhiêu lần nàng rên lên đau đớn khi tôi bóp vú nàng quá mạnh, hay không biết bao nhiêu lần nàng trả thù tôi bằng cách phi ngựa điên cuồng. Nhưng những gì được thấy trong gương lúc làm tình đã làm cho cả hai không để ý đến những điều đó nữa. Chỉ còn lại là trận làm tình điên cuồng nhất từ trước đến nay mà thôi.

    Hết lần này đến lần khác. Hết chuyển từ tư thế cưỡi ngựa sang tư thế kiểu chó. Hết quỳ xuống để tôi đụ từ phía sau cho đến khi mệt mỏi duỗi chân nằm sấp xuống giường, tôi vẫn không buông tha cho nàng. Tôi nằm úp lên lưng nàng, tiếp tục đút con cu vào sau lần xuất tinh vừa rồi. Thủ thỉ trong tai nàng

    “Em biết không, anh thích nhất là cặp mông này đấy, khép lại đi nào, bóp anh đi nào… ”

    Nàng như đang say trong cơn hoan lạc, hưởng ứng tất cả những gì tôi nói. Khép chân vào làm cặp mông và cặp đùi tròn trịa ép lấy con cu tôi, nàng cười hì hì. “Khiếp, hôm nay sao chơi ác liệt vậy?”. Tôi tiếp tục thụt ra thụt vào rồi trả lời nàng.

    “Mỗi lần ôm cặp mông này, anh không thể nào dừng được. Cho dù phải ra bao nhiêu lần thì anh cũng muốn nằm đè lên cặp mông tròn vẩu này mà đụ em mà thôi. Mà em biết anh nghĩ gì về em không? Ngay từ lần đầu tiên anh thấy em, nhìn cặp mông của em, anh chỉ nghĩ được duy nhất một điều là phải đè em xuống mà đụ cho đến khi kiệt sức mà thôi. Hự… sướng thế… ”

    Tôi thụt ra thụt vào được một lúc nữa rồi xuất tinh thẳng vào người nàng.

    Nằm úp ở trên người nàng, tôi đặt hai tay sát bờ vai nàng, hai chân kẹp lấy chân nàng như muốn che chắn tất cả cho nàng. Cho dù bao nhiêu lần nàng trở mình, tôi cũng vẫn đặt nàng trở về tư thế cũ. Bởi chỉ có tư thế này, tôi mới tận hưởng được sự mềm mại của cơ thể nàng, sự sung sướng khi chạm vào đùi nàng và ép con cu của mình vào giữa hai mông nàng. Thiếp đi trong sự sung sướng như khi lần đầu lên giường với nàng…

  • Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 3 – Dịch giả Meode

    Bạn đang đọc Quyển 3, xem thêm các Quyển khác trong bộ “Ỷ thiên đồ long ký” tại đây: http://truyensextv2.cc/tag/tuyen-tap-y-thien-do-long-ky/


    Phần 1
    Mơ màng trong đám sương mù mông trung, Trương Siêu Quần cảm thấy thân thể mình không còn phân biệt rõ ràng lắm, tay chân không nhúc nhích, quá mức quỷ dị, một tia chớp đánh xuống trúng người, lại không đau, cứ cho là sét không đánh trúng mình đi, nhưng mình lúc này lại ở nơi nào? Ánh mắt không mở ra được, tay chân không động đậy, càng làm cho Trương Siêu Quần lo lắng chính là hắn rõ ràng nhớ đến lúc ấy mình đang cày cấy trên người của Vũ nương Trần Nhược Nhược, chính mình giống như bị điện giật, giờ thì nàng ở đâu?

    Nghĩ đến đây, trong lòng Trương Siêu Quần vừa sợ vừa vội, tiếc rằng tay chân không thể động đậy, đúng lúc này, hắn có cảm giác như mình đang ở trên trời rơi thỏm xuống, với tốc độ cực nhanh, không thua gì đạn pháo, hắn trong nhất thời liền nhớ tới chính mình đã xuyên qua đến thế giớ ỷ Thiên, chưa bao lâu thì bị đẩy tới thế giớ hậu cung nhà Thanh, cái cảm giác cùng cảnh tượng bây giờ cũng giống nhau như đúc! Cũng là theo từ trên bầu trời rơi xuống, duy nhất không hơi khác là cảm giác thêm mãnh liệt hơn trước! Chẳng lẽ là lại xuyên qua? Không… không phải đâu… ?

    Nếu thật sự là như vậy, Trương Siêu Quần trong lòng đột nhiên nghỉ đến, Lão Thiên ạ… lần này nếu lại xuyên qua, tốt nhất là xuyên qua quay về lại thời hiện đại đi, lão tử giờ đã có thể ngưu bức rồi…

    Bỗng nhiên hắn nghĩ lại, không đúng… nếu quay trở về, đã trôi qua nhiều năm như vậy, lão bà đại nhân cũng không biết đã có tái giá hay chưa? Hơn nữa, nàng có còn nhận được hình dạng hắn giờ đã đã biến hình thay đổi nhiều rồi? Hắn nhớ tới lúc chính mình xuyên qua đến thế giới ỷ Thiên, ngoại hình đã muốn cải biến, chẳng những trở thành thiếu niên mười mấy tuổi, diện mạo anh tuấn so với lúc trước cũng khá hơn nhiều, rồi xuyên qua thế giới Hậu cung, tướng mạo cũng làm cho các cung tần phi tử say mê, không biết lần này thì sẽ biến hình như thế nào đây? Tưởng tượng như vậy, Trương Siêu Quần không khỏi lo lắng..

    Bỗng nhiên, hắn nghe răng rắc một tiếng, tuy rằng không mở ra được đôi mắt, Trương Siêu Quần cũng có thể cảm giác được trước mắt mình ánh sáng chói lòa, tựa như thái dương đang chiếu sáng bầu trời vậy, ngay sau đó, lại nghe được tiếng ong ong không dứt bên tai, lúc này thoáng cái Trương Siêu Quần đã hoàn toàn mất đi tri giác, dường như Trương Siêu Quần nghe được tiếng vợ Cố Ngưng Hề của mình vang vọng xa xa…

    Không biết qua bao lâu, khi Trương Siêu Quần mở to mắt ra nhìn, thì thấy thân mình đang nằm bên trong trong rừng cây xanh ngắt, trên không trung âm trầm tuy rằng không đỗ mưa, nhưng mây đen cuồn cuộn quần vũ xám xịt như đàn ngựa hoang chồm lên phóng nhanh, một tia chớp rồi tiếp nối một tia chớp, thỉnh thoảng vang lên hàng loạt tiếng sấm rền.

    Con bà nó! Trương Siêu Quần mở to mắt câu đầu tiên hắn nói là… chửi thề!! Đây không phải là lại xuyên qua thì là cái gì nữa! Chung quanh toàn rừng cây, vừa thấy là rừng nguyên thủy, không giống như là về tới hiện đại, Trương Siêu Quần cũng không phải là lần đầu xuyên qua, tình huống như thế này, không phải xuyên qua thì còn có thể là gì? Chỉ là chung quanh ngay cả một bóng người cũng không có, cung tần phi tử của ta đâu! Các lão bà trong Ỷ Thiên thì đi đến nơi nào ? Trương Siêu Quần u buồn, chẳng lẽ chỉ có một mình hắn xuyên qua?

    – Hoàng hậu nương nương.

    – Trần vương phi.

    – Công chúa Tuyết Băng.

    – Mai phi – Lệ phi…

    – Mẫn Mẫn!

    – Tiểu Chiêu!

    – Chỉ Nhược!

    Trương Siêu Quần ngửa đầu kêu to, mỗi một nàng đều kêu tên, nhưng không ai trả lời hắn, chỉ có tiếng sấm rền ầm ầm, vài tia chớp lóe sáng gián đoạn ở sâu trong tầng mây, Trương Siêu Quần ngơ ngác nhìn nhìn xung quanh, lúc khôi phục được một chút ý thức, chợt nghe có người kêu to ầm ĩ.

    – Quá nhi! Quá nhi!

    Bà mẹ nó! Ai kêu to như vậy, giọng ghê gớm thật, Trương Siêu Quần bị chấn động màng nhỉ phát run, người này nội lực quá mạnh, có thể so sánh tương đương với mình như nhau a! Bỗng nhiên, hắn nhìn thấy cánh tay của mình, nhỏ bé gầy yếu, hắn như chưa tin vào mắt mình, mở to ra hai mắt nhìn… cánh tay này đương nhiên là của chính mình rồi!

    Lão Thiên ạ! Đây là… đây là… đang nằm mơ sao? Trương Siêu Quần vội vàng đứng lên, cản thận kiểm tra toàn bộ trên người mình, chẳng những cánh tay biến đổi, ngay cả tay chân, toàn thân cao thấp cũng nhỏ bé gầy gò không có mấy lượng thịt, duy nhất làm cho hắn thấy may mắn là chính giữa hai chân của mình cây thịt không biết vì duyên cớ gì, tự nhiên cương to lên! Lập tức hắn muốn kiểm tra rõ ràng, thì ra không phải là cương to, mà là bản chất nó… đã lớn như vậy… oạch… nhất trạng thái này đang là bình thường, nếu nó cương.. to thì đến cỡ nào.. !

    Trương Siêu Quần hít một hơi khí lạnh, lão Thiên chuyện gì xảy ra? Ta làm sao thân thể lại biến thành như vậy? Ngẩng đầu lên nhìn thì hắn vừa thấy, chính mình đang đứng ở trên một đống đá, từ phía nơi xa, bên ngoài bìa rừng, sóng biển đang vỗ rì rào, mặt biển gợn sóng, có một hán tử trung niên mặc trường bào màu lam đang kêu…

    Trong đầu Trương Siêu Quần vẫn còn ù ù, hoàn toàn không nghe được hán tử ngoài đó đang kêu cái gì, lần xuyên này quá khủng bố, lần trước xuyên qua đã là thái quá, ba mươi mấy tuổi xuất đầu biến thành 17, 18 tuổi dương quang thiếu niên, cũng may là anh tuấn, cũng liền tiếp theo, trở thành tên thái giám trong hậu cung 19, 20 tuổi, còn giờ hiện tại, nhìn qua nhiều lắm cũng tầm có chừng 14 tuổi là cùng. Con bà nó, ngoại trừ là dương vật vẫn rất lớn, còn về các mặt khác rõ ràng chỉ là một thiếu niên còn chưa có phát dục hoàn toàn!

    Hán tử nọ khinh công lướt nhanh đáp trên cành trúc gần bờ biển, lão Thiên ạ, vị đại thúc này so với bổn đại gia khinh công còn trâu bò hơn! A… dường như công lực của hắn cũng đã kịp hồi phục lại toàn bộ…

    Càng khiếp sợ… chính là vị đại thúc bất chợt lao thẳng tới chụp lấy hắn ôm vào trong ngực, run giọng nói:

    – Rốt cục ta đã tìm được ngươi rồi, mau cùng ta trở về nhà!

    Không chờ hắn phần trần, đại thúc ôm hắn xoay người phóng đi, Trương Siêu Quần vẫn còn mơ màng, chỉ cảm thấy mình như đang đằng vân giá vũ…

    Không biết bao lâu, Trương Siêu Quần đã hoàn toàn tỉnh táo lại, chuẩn xác mà nói, hắn mở mắt ra là do trong bụng loạn kêu cồn cào vì đói, chỉ thấy bên trong truyền đến mùi đồ ăn, trong viện có tầm năm sáu gian nhà, Trương Siêu Quần trợn tròn hai mắt, mờ mịt nhìn quanh trước mặt.

    Đại thúc có chòm râu nồng rậm đem Trương Siêu Quần buông ra, hòa nhã nói:

    – Quá nhi, tất cả mọi người đang đợi ngươi ăn cơm đấy!

    Trương Siêu Quần mù mịt ấp úng nói:

    – Đây là…

    Trương Siêu Quần thấy trước sau gì vẫn kêu mình là Quá nhi, hiển nhiên nhận biết mình, này nói rỏ hơn một chút, đây không phải đơn thuần xuyên qua, mà là nhập thân vào người khác giống như là lần xuyên đến Hậu cung! Chiếm cứ lấy thân thể của người khác, chỉ là suy nghĩ thì là của chính mình mà thôi.

    – Là… là muốn rửa mặt.

    Trương Siêu Quần không biết nên xưng hô như thế nào với đại thúc này?

    Đại thúc dẫn hắn đi xuống phòng bếp, nhìn vật dụng ở trong bếp, thì hắn càng thêm tin tưởng mình lại đi tới một thế giới vẫn như trước là thế giới cổ xưa, chẳng qua không biết đang trong thời kỳ nào, khi đi đến trước một cái thau nước, hắn vươn đầu nhìn xuống, chỉ thấy trong hình ảnh trong nước ngược lại là một khuôn mặt thiếu niên anh tuấn bẩn thỉu, một lần nữa Trương Siêu Quần cả kinh làm đổ cả thau nước, đúng là thật sự mình đã nhỏ tuổi hơn trước nhiều! Cũng may… cũng may, bộ dáng này vẫn còn anh tuấn, không có biến thành khó coi như quỷ điện, Trương Siêu Quần nghĩ đến mà toát mồ hôi, bỗng chính mình lại nhỏ đi, bộ dáng hoàn toàn cải biến, Trương Siêu Quần trong lòng kích động, không kềm chế được cảm xúc.

    Đứng ngoài đại thúc trung niên thấy hắn giật mình làm đổ thau nước, bước nhanh đến, hỏi:

    – Quá nhi… ngươi không sao chứ?

    Lại nghe đến ông ta gọi tên mình là Quá nhi ! Trương Siêu Quần không khỏi ngẩn người ra, Quá nhi? Tên này sao lại nghe quen tai như vậy? Bỗng nhiên trong lòng hắn vừa động, liền ôm đầu kêu to lên, trên mặt giả bộ đau khổ, đại thúc trung niên nhân vội la lên:

    – Ngươi làm sao vậy… ?

    – Đau đầu! Ai da… đau… đau quá! Muốn nứt ra rồi…

    Đại thúc trung niên nhân sắc mặt đột biến, biểu lộ sự quan tâm thân thiết làm cho Trương Siêu Quần có chút cảm động, bộ dạng này chứng tỏ tâm địa không tồi.

    – Ai da… đừng lại gần đây, đại thúc… là ai? Tiểu điệt… là ai?

    Thật khó cho Trương Siêu Quần, hắn phải dùng phương thức vất vả như vậy để nắm lấy tin tức hoàn cảnh hiện tại của hắn.

    – Qúa nhi… tại sao ngươi bị đau như vậy?

    Đại thúc trung niên nhân bị hắn hù đến mức run giọng nói tiếp:

    – Quá nhi, ta là Quách bá bá của người đây! Ngươi làm sao mà không nhận biết ?

    Trương Siêu Quần đột nhiên ngẩn người ra, Quách bá bá! Ông ta gọi mình là Quá nhi! Trương Siêu Quần toàn thân lạnh lẻo, này không phải… chính là Xạ Điêu anh hùng truyền, không.. không là Thần Điêu hiệp lữ! Lão Thiên, trước xuyên qua Nguyên triều những năm cuối trong thế giới ỷ Thiên, rồi đến đầu nhà Thanh trong Hậu cung, chẳng lẽ giờ lại xuyên thủng Nam Tống ?

    Lão Thiên… chẳng lẽ ta lúc này xuyên qua đã biến thành Dương Quá ! Đại thúc này vẫn bảo ta là Quá nhi, hay do bộ dáng này, cùng Dương Quá giống nhau sao?

    Trương Siêu Quần như chết sững giữa đương trường, không nói không hỏi gì thêm nữa.

    – Phát sinh ra chuyện gì ?

    Một giọng nói mềm mại tự ngoài phòng truyền đến.

    Trương Siêu Quần hướng ra phía kia nhìn lại, thấy một thiếu phụ xinh đẹp tuyệt trần, đôi mi thanh tú nhíu lại nhìn mình, thiếu phụ ước chừng 27, 28 tuổi, thành thục phong vận, uyển chuyển lả lướt dáng người bay bổng di động làm cho người ta nhịn không được chỉ có thể mơ màng, nhất là bộ ngực sữa cao ngất vững vàng, giống như đào mận chín mọng mê người, dụ người muốn chết…

    – Dung nhi… Quá nhi hình như là đã sinh bệnh !

    Nam nhân trung niên tự xưng là Quách bá bá nói.

    Dung nhi! Lão tử thật sự là không đoán có sai, chính là Quách Tĩnh! Mà mỹ thiếu phụ như tiên giáng trần này chính là Hoàng Dung!

    – Quách bá bá, Quách bá mẫu, điệt nhi đã không sao, tốt hơn trước nhiều lắm rồi!

    Quách Tĩnh vui mừng nói:

    – Ngươi thật sự đã bớt đau rồi sao?

    Hoàng Dung thì thản nhiên nói:

    – Tốt rồi, chúng ta ăn cơm đi!

    Nhị vị này, đúng là Quách Tĩnh và Hoàng Dung, năm xưa trên đỉnh Hoa Sơn luận kiếm, hai vợ chồng liền quay trở về Đào Hoa đảo ẩn cư, trên đường gặp được Dương Quá con của Dương Khang, bọn họ mang về Đào Hoa đảo.

    Nhưng Hoàng Dung đối với Dương Quá vẫn luôn lo lắng, nữ nhi của nàng cùng với hai đứa con của Vũ Tam Thông đối với tính tình quái gở của Dương Quá rất ngăn cách, trong một lần xung đột, do Quách Phù khi dễ Dương Quá, cho nên Dương Quá đánh một cái cái tát, Vũ Đôn Nho cùng Vũ Tu Văn tương trợ Quách Phù, nhưng ngược lại suýt nữa bị Dương Quá dùng cục đá đánh cho bị thương, Dương Quá sợ bị Hoàng Dung lâu nay vẫn không có cảm tình với hắn trách đánh, liền chạy vô rừng trốn tránh, nào ngờ lại bị Trương Siêu Quần xuyên qua chiếm lấy thân thể, Quách Tĩnh và Hoàng Dung hai người làm sao có thể dự đoán được?

  • Cô chủ nhà trọ – Ngoại truyện

    Bạn đang đọc ngoại truyện của truyện “Cô chủ nhà trọ”, phần ngoại truyện này kể về khoảng thời gian sau đám cưới của tác giả, bạn nào chưa đọc truyện “Cô chủ nhà trọ” thì có thể đọc tại đây: http://truyensextv2.cc/co-chu-nha-tro/


    Những ngày đầu tiên sau đám cưới cũng không có gì đặc biệt, tôi và Nhi luôn vui vẻ, hạnh phúc. Ở quê tôi hồi ấy không có khái niệm ” tuần trăng mật”, hai đứa chỉ ở nhà nghỉ ngơi rồi đi lại mặt nhà ngoại thôi. Nhi mới lấy được bằng tốt nghiệp tạm thời, bố mẹ tôi tính xin cho Nhi vào dạy mầm non của xã. Còn tôi chuyển về quê làm để hai vợ chồng không phải xa nhau.

    Hai đứa thống nhất sẽ cùng làm ở quê, Nhi cũng cắt khẩu từ Hà Nội về nhà tôi. Bố mẹ tôi xuất thân nông dân nhưng bố tôi 20 năm rồi không làm nông nghiệp, mẹ tôi cũng bỏ nghề làm nông được 10 năm. Còn bố tôi làm gì tôi xin phép không nói ra, chỉ biết rằng ông có những mối quan hệ khá rộng với những cán bộ ở địa phương.

    Bố tôi nhờ ông trưởng phòng giáo dục huyện để xin việc cho Nhi. Mọi việc diễn ra cũng thuận lợi, Nhi chỉ cần đợi lấy được bằng gốc là có thể về dạy hợp đồng của trường. Nhưng một lần nữa “người tính không bằng trời tính” lúc những tưởng sẽ chắc chắn đi làm thì Nhi có thai, tôi và Nhi rất vui mừng khi gia đình chúng tôi sắp có thành viên mới. Nhưng nếu vậy Nhi sẽ phải hủy bỏ việc vào dạy hợp đồng. Chúng tôi bàn bạc và quyết định Nhi tạm thời ở nhà, sinh xong thì tính.

    Sau vài tháng ở quê thì Nhi cảm thấy không thích nghi được, sinh ra chán nản. Cô ấy muốn lên Hà Nội sống. Ở làng tôi sáng phải dậy từ 5-6h để đi chợ, muộn hơn thì không còn ai bán gì cả. Đi chợ sớm rồi về nấu cơm ăn sáng, làng tôi nhà nào cũng vậy. Được sống trong môi trường nhà giàu từ bé Nhi không quen với việc dậy sớm đi chợ, và cả việc nấu cơm ăn sáng.

    Tính tôi thì luôn nhường nhịn mọi người, nhất là vợ mình, mà Nhi lại đang mang thai. Thấy Nhi nằng nặc đòi lên Hà Nội thì tôi cũng xin phép bố mẹ cho hai vợ chồng được lên Hà Nội sống. Bố mẹ tôi tuy không muốn nhưng cũng chấp nhận để chúng tôi đi. Hai đứa lại thuê nhà ở dãy trọ trước đây tôi ở. Các bạn có thể thắc mắc sao không vào nhà Nhi ở thì tôi xin nói thế này:

    + Con trai không ai muốn ở rể nhà vợ.

    + Tôi muốn tránh trước đi những xung đột có thể xảy ra vì nhà bố vợ đã có gia đình chị Hằng ở.

    + Tính Nhi cũng không muốn về nhà mình ở.

    Thời gian mới lên chỉ mình tôi đi làm, Nhi vẫn ở nhà vì khi ấy đã mang bầu được 4, 5 tháng. Hai vợ chồng tối thường cùng nhau đi chơi. Từ ngày lấy Nhi tôi hạn chế bạn bè rất nhiều. Mọi người nếu theo dõi từ phần trước sẽ thấy anh em bạn bè tôi khá đông, thường xuyên có những cuộc gọi rủ tôi đi chơi, ăn uống… Trừ những lần quan trọng thì tôi từ chối hết vì không muốn Nhi buồn.

    Hồi ấy không có bán hàng online, tìm việc làm thêm ở nhà rất khó.

    Thời gian này, tôi gặp khá nhiều điều không may trong cuộc sống.

    Tôi bị “tai nạn” hai lần liên tiếp, lần thứ hai là tai nạn giá khá nặng, tôi nằm viện một tuần và nghỉ ở nhà gần một tháng. Hậu quả về kinh tế thì không nói tới. Nhưng sức khoẻ của tôi thì giảm sút nghiêm trọng, trên mặt xuất hiện thêm một vết sẹo dài 5cm, trong miệng thì có vài cái răng giả.

    Vậy đấy vốn dĩ tôi không phải là người cao to, giờ sức khoẻ giảm sút tôi phải nghỉ làm ở công ty cũ, Nhi thì mang bầu 7 tháng rồi, tôi suy nghĩ phải làm sao để kiếm tiền, mua tờ báo mua bán rao vặt tôi xem mục tin việc làm thì thấy có tuyển thám tử, công việc cho thu nhập khá cao so với mặt bằng lúc ấy. Tôi quyết định nộp hồ sơ xin làm thám tử.

    Tôi gửi hồ sơ tới công ty thám tử tư. Hôm bên ấy gọi phỏng vấn, tôi ăn mặc rất bình thường áo cộc tay có cổ bỏ ngoài cái quần bò, đi dép quai hậu (thời ấy tôi đi Chaco vì đang mốt). Tới địa chỉ được thông báo, đây là toà nhà gần 10 tầng, có thang máy, văn phòng thám tử trên tầng 4. Tôi gửi xe xong đi thang máy lên tầng 4, bước vào phòng ngồi đợi phỏng vấn đã thấy 3 anh ngồi đấy, ba anh này trông hơn tuổi tôi, ai cũng sơmi quần âu đóng thùng giày da rất lịch sự.

    Tôi ngồi chung với ba anh ấy mà lòng không khỏi suy nghĩ “không khéo trượt từ vòng gửi xe rồi “. Nhưng dù sao cũng đã tới đây, vẫn phải thử phỏng vấn xem sao. Lần lượt từng người một vào phòng riêng của giám đốc để phỏng vấn trực tiếp, thấy ba anh lần lượt đi ra vẻ thất vọng là tôi đã nản lắm rồi. Tới lượt tôi vào phòng, mở cánh cửa bước vào tôi lên tiếng:

    – Chào anh, em là G.

    – Ừ ngồi đi em – Anh giám đốc nói.

    Tôi ngồi xuống ghế đối diện với giám đốc, anh trạc tuổi 35, người đậm, không cao, nhìn mặt trông khá giống với mấy ông số 7 Thiền Quang (ai không hiểu lên Google) . Anh lên tiếng hỏi:

    – Em trước từng làm gì rồi, anh thấy em có bằng tốt nghiệp Cao đẳng.

    – Vâng anh, em học Cao đẳng abc, tốt nghiệp được 2 năm rồi ạ, em đã từng làm phục vụ bàn ở nhà hàng, sau đó thì làm đúng chuyên ngành em học được một thời gian thì nghỉ. – Tôi trả lời.

    – Sao em lại thích nghề thám tử? – Giám đốc hỏi

    – Vì em thích đi lại ngoài đường hơn là làm gò bó ở một chỗ. Em cũng thích khám phá những điều mới mẻ. – Tôi trả lời.

    – Em có xe máy riêng chứ, em đi xe máy có tốt không? – Giám đốc hỏi tiếp.

    – Em có xe máy riêng, chạy xe cũng được anh ạ. – Tôi trả lời.

    – Bây giờ anh sẽ thử việc em luôn, nếu em làm được thì anh sẽ nhận em vào làm, tháng đầu tiên thử việc lương bằng 80% chính thức. Ngoài lương thì sẽ có trợ cấp xăng xe điện thoại. – Giám đốc nói.

    – Vậy giờ em làm luôn ạ – tôi hỏi.

    – Ừ nếu em không bận thì làm luôn bây giờ. – Giám đốc bảo tôi.

    – Em làm luôn được ạnh ạ. – Tôi khẳng định.

    – Giờ em lấy số điện thoại này, anh ấy tên Chung, em gọi bảo em được anh Nam giám đốc gửi ra chỗ anh là Chung nó hiểu, em cứ gặp nó sẽ hướng dẫn em. – GĐ căn dặn.

    – Vâng anh, em chào anh em đi luôn – Tôi chào rồi đứng lên đi luôn.

    Ra đường tôi gọi số anh Chung mà khi nãy Giám Đốc Nam đưa.

    – Tôi: Alô anh Chung phải không, em được anh Nam cho số anh, bảo gọi cho anh.

    – Anh Chung: Ừ, anh Nam đã nhắn anh rồi, em ra chỗ Đại học Ngoại Ngữ (nay là Đại Học Hà Nội) đi. Anh em mình gặp nhau ở đấy.

    – Tôi: ok anh. Em tới cổng trường thì em gọi anh.

    Lên xe máy đi hướng Thanh Xuân, 20 phút sau tôi có mặt ở cổng trường Đại học Hà Nội. Lấy điện thoại ra gọi anh Chung thì anh bảo cứ đi thẳng vào chỗ sân cầu lông. Tôi cho xe chạy thẳng vào thì thấy một anh vẫy. Lại gần anh ấy hỏi:

    – Em là G à, anh là Chung.

    – Vâng, em được anh Nam bảo ra chỗ anh – Tôi trả lời.

    – Ừ, em ngồi đây, anh nói qua về công việc – Anh Chung nói.

    – Đầu tiên là em đi làm phải sạc pin điện thoại đầy đủ, không được hết pin, điện thoại cũng không được hết tiền (hồi ấy không có pin dự phòng như bây giờ). Xăng xe cũng phải đổ đầy trước đi. Sau đấy đi làm phải luôn mang hai áo, một áo cộc tay, một áo sơ mi để thay khi cần thiết. Và xe luôn có 2 mũ bảo hiểm màu khác nhau – Anh Chung hướng dẫn căn dặn.

    – Vâng em hiểu, anh nói tiếp đi – Tôi nói.

    – Việc quan trọng nhất là giữ bí mật khách hàng, dù bị phát hiện hay gì đi nữa cũng không được tiết lộ thông tin gì về khách hàng, phải tìm cách nói dối, che đậy để không ai biết mình làm thám tử. Mà thật ra thông tin khách hàng chỉ có sếp Nam biết, chứ anh em không được biết đâu – Anh Chung nói tiếp.

    – Còn gì không anh? – Tôi hỏi.

    – Còn nhiều lắm, anh sẽ bảo em dần dần. Giờ nói qua về công việc hôm nay, anh đang theo dõi một ông này, nhà ông ở đây, việc của anh em mình là ông đi đâu thì mình đi theo đấy, cứ 30 phút phải báo thông tin về cho anh Nam biết. Đây là ảnh đối tượng anh với em theo ngày hôm nay, em xem đi – Anh Chung nói rồi đưa tôi xem bức ảnh chụp.

    – Thế từ sáng tới giờ anh ở đây à? – Tôi xem kỹ xong đưa trả lại anh rồi nói.

    – Ừ, từ sáng “đối tượng” chưa ra khỏi nhà, mà em đi làm mang theo cái cặp giống anh đây này, để đựng những thứ cần thiết, với trông mình giống sinh viên – anh Chung nói.

    – Vâng, em cũng có một cái ở nhà, lần sau em mang. Mà anh có gì trong cặp vậy? – Tôi tò mò hỏi vì thấy nó phồng khá to.

    – Đây là máy quay kỹ thuật số, chụp ảnh được luôn, những chỗ xa mắt mình không thấy rõ nhưng dùng máy quay này thì rất rõ hình ảnh. Em mới làm không được sử dụng đâu. Làm lâu mới được dùng – Anh Chung giải thích.

    – Anh làm lâu chưa, trông anh có lẽ hơn em tầm vài tuổi, em sinh năm 8x – Tôi hỏi.

    – Anh làm mấy năm rồi, Anh hơn em 4 tuổi, anh Nam giám đốc là anh rể anh. – Anh Chung nói.

    – Vậy à, bảo sao Sếp Nam bảo em ra gặp anh là được – Tôi nói.

    Hai anh em ngồi nói chuyện, thi thoảng anh Chung vẫn nhìn về phía nhà đối tượng, tuy mới tiếp xúc nhưng tôi thấy anh Chung là người dễ gần, vui tính. Anh là dân gốc Hà Nội, nhà ở quận Cầu Giấy. Học Đại học ngành Công nghệ thông tin ra trường đi làm một thời gian thì nghỉ, do anh chơi bời quá. Bố mẹ anh bắt anh về làm cho anh rể để tiện việc quản lý. Đang nói chuyện thì anh Chung có điện thoại tới.

    Nghe điện thoại xong anh bảo:

    – Thằng em anh nó đòi qua đây chơi, anh đã bảo đang bận, nó cứ đòi qua, chắc ở nhà chán quá.

    – Anh Nam mà biết thì có sao không anh? – Tôi hỏi.

    – Ông biết ông chửi chết, ông gê lắm đấy – Anh Chung trả lời.

    – Chết mẹ rồi, anh Nam – Anh Chung hốt hoảng nói.

    Tôi nhìn về phía anh nhìn thì thấy anh Nam giám đốc ngồi trên chiếc xe ga từ xa đang quan sát phía tôi và anh Chung, anh đeo kính đen, mũ bảo hiểm đội trên đầu. Lúc ấy anh Chung cuống cuồng gọi cho bạn bảo đừng qua nữa nhưng không kịp, bạn anh đã xuất hiện, thanh niên ấy đầu cạo trắng hai bên, tóc ở giữa vuốt mào gà nhuộm vàng đang ngồi trên con xe độ tiến gần về phía anh Chung và tôi. Anh Chung lập tức giả vờ đi ra chỗ khác để tránh tầm quan sát của sếp Nam. Tôi thì cứ đứng đó và không hiểu chuyện gì xảy ra.