Blog

  • Vô hình thần công – Tác giả Tiểu Long

    Trong khung cảnh về chiều, Âm thiên cốc trở nên tối mịt. Từ dưới Âm cốc nhìn lên bầu trời chỉ thấy một vài tia sáng le lói. Rõ ràng nơi đây cách xa hẳn với thế giới bên ngoài. Một cậu bé độ chừng 10 tuổi ngồi trong một thạch động trước mặt một lão quái nhân râu tóc bạc trắng. Trời đã tối mà trong thạch động chẳng ai đốt đuốc lên nên khung cảnh tối thui, chỉ thấy ánh mắt lấp lánh thần quang của lão quái nhân.

    – Vân Linh ! Ngươi định chọn môn học gì ?
    – Tiểu bối muốn học y thuật.

    – Ngươi không hối hận chứ ?
    – Tiểu bối không hối hận.

    – Thật đáng tiếc. Võ công của ta cao tuyệt thiên hạ, không ít người muốn được ta dạy cho vài chiêu võ công mà còn chẳng được. Oa nhi ngươi là người có cơ hội hiếm có mà không biết tận dụng thì cũng đành vậy. Tiếc rằng với căn cơ như ngươi mà bỏ đi không chịu học võ thì thật phí mất đi một đóa “kỳ trân”. Mặc dù vậy, theo ý của ngươi, ngày mai ta sẽ truyền dạy y thuật cho ngươi.

    Cậu bé cúi đầu chào lão quái nhân rồi quay mình đi sang căn thạch động bên cạnh. Khi cậu bé đi rồi lão quái mới cúi đầu nhìn vào chiếc vòng bạch thiếc. Chiếc vòng nhỏ chỉ vừa cổ tay của một đứa bé sơ sinh, màu sáng lấp lánh chứng tỏ nó được làm rất công phu.

    – Vậy là chỉ còn một chiếc vòng nữa thôi là ta có thể yên tâm không phải quan tâm đến việc thiên hạ nữa rồi. Lão quái nhân lẩm bẩm rồi nắm bàn tay lại. Khi lão mở bàn tay ra thì chiếc vòng bạc đã không còn mà thay vào đó là một khối sắt tròn bóng láng. Thật là kinh khủng. Không ai có thể tưởng tượng được một chuyện quái dị như vậy. Quái khách hất nhẹ viên sắt tròn lên phía thạch động trước mặt. Viên sắt cắm phập vào thạch đá như thể trước nay thạch đá vốn đã có nó rồi. Trên thạch đá có cả thảy 9 viên sắt tròn như vậy. Chứng tỏ đều do lão quái nhân làm nên.

    Lúc này cậu bé Vân Linh đã nằm xuống một tấm vải đặt sẵn trong góc thạch động. Bên ngoài tối thui. Bây giờ chắc đã sang canh hai, nhưng Vân Linh không sao ngủ được. Cậu vừa nằm vừa suy nghĩ lung tung. Từ nhỏ cho đến tận bây giờ cậu chỉ sống bên cạnh một lão già câm. Hơn một tháng trước, đột nhiên lão câm đưa cho cậu một lá thư và một chiếc vòng sắt. Trong thư chỉ rõ cậu phải đến Âm thiên cốc để học y thuật. Nhưng trong thư chẳng có tự danh, nên Vân Linh không biết ai đã viết lá thư này. Cậu hỏi lão câm, nhưng lão cũng không thể nào giải đáp được việc này. Cuối cùng Vân Linh quyết định đến Âm Thiên cốc một chuyến xem như thế nào? Nhờ họa đồ trên lá thư cũ kỹ. Cậu đã đến đây và cuối cùng đã được chấp thuận ở lại để học y thuật.

    – Ta làm như vậy có đúng không? Tại sao lão câm lại có lá thư đó ? Lá thư này đúng là viết cho ta vì trên thư có tự danh của ta. Nhưng ai là người viết lá thư này? và tại sao lại bảo ta học y thuật. Học để làm gì?

    Trong đầu Vân Linh cứ suy nghĩ mãi về vấn đề kỳ lạ này. Cậu mệt mỏi và thiếp đi lúc nào không biết.

    Bạn đang đọc truyện Vô hình thần công tại nguồn: http://truyensextv2.cc/vo-hinh-than-cong/

    Thấm thoắt mùa xuân lại đến. Đã 3 năm trôi qua kể từ khi Vân Linh đến nơi này. Thời gian qua đi không phải là dài gì, nhưng đã làm biến đổi cậu bé Vân Linh ngày nào trở nên một chàng thiếu niên anh tuấn.

    Mới chỉ chừng 13 tuổi, nhưng nhìn cậu ai cũng nghĩ cậu đã 17 hay 18 tuổi gì rồi vì cơ thể Vân Linh lớn nhanh như thổi.

    Càng lớn, Vân Linh lại càng yêu mến nơi này. Cậu thường ra khu vườn thuốc chăm sóc cây thuốc mỗi khi được rảnh rỗi. Lão quái nhân ban đầu đối xử với cậu thật lạnh lùng, nhưng giờ đây lão rất yêu thương cậu. Hai thầy trò càng lúc càng tâm đắc. Bao nhiêu y thuật lão quái đã chỉ dạy cho chàng không sót một điều gì.
    Một hôm, quái khách gọi Vân Linh vào thạch động. Lão thở dài rồi nói:
    – Linh nhi ! Ta không thể dạy con được nữa.
    – Sư phụ ! Sao sư phụ lại nói vậy ?

    – Ta thật sự không còn gì để dạy ngươi nữa. Từ nay bây giờ ngươi có thể rời khỏi nơi đây được rồi.
    – Nhưng Linh nhi đâu có nơi nào mà về. Lúc Linh nhi đi thì lão bá bá câm cũng đã mất rồi. Với lại Linh nhi muốn ở lại đây để chăm sóc cho sư phụ. Sư phụ tuổi đã cao, ở một mình nơi đây rất buồn tẻ và cô quạnh.

    – Ta muốn ngươi rời xa ta. Ra giang hồ, ngươi còn trẻ, sự nghiệp công danh, tiền đồ rộng mở. Ngươi ở lại nơi đây phỏng có ích gì ?
    – Sư phụ! Con thật không muốn xa sư phụ. Ở nơi đây con thấy cuộc sống thật hạnh phúc. Bên ngoài kia tranh giành lẫn nhau có tốt đẹp gì đâu.
    – Thôi được! Tùy ngươi. Ta cũng không ép ngươi nữa. Khi nào ngươi không thích ở đây nữa thì cứ việc ra đi.

    Vân Linh nghe sư phụ nói như vậy thì sung sướng vô cùng. Từ đó chàng ở lại sống cùng với sư phụ. Vân Linh rất thông minh nên lão quái nhân đưa tất cả các loại y thư mà lão có được đưa cho chàng tự nghiên cứu. Thời gian thấm thoát trôi qua. Lúc này đã vào thu. Vân Linh đang ngồi đọc một quyển cổ thư. Trong quyển cổ thư này rất kỳ lạ. Vân Linh đọc đã 7 ngày liền mà vẫn không hiểu được trang đầu tiên. Tại sao giữa cây cỏ và thân thể con người lại có mối quan hệ với nhau. Mối quan hệ đó như thế nào?

    Trong lúc chàng đang ngồi thần ra suy nghĩ thì lão quái nhân đã đến bên chàng từ lúc nào ? Lão quái giật mình khi nhìn thấy trên tay chàng là quyển cổ thư. Phải biết quyển cổ thư này vốn dĩ là của sư phụ lão nhặt được trong một thạch động ở Thiên sơn. Sư phụ lão đã dầy công nghiên cứu rất lâu mà không sao lãnh hội được ý tứ trong cổ thư. Đến đời lão cũng đã dầy công nghiên cứu nhưng cũng không mang lại kết quả gì. Sau cùng lão đành bỏ lại không động đến quyển cổ thư này. Không ngờ Vân Linh trong lúc tìm y thư lại tìm được và mang ra nghiên cứu.

    Quái lão nhân thấy Vân Linh ngồi lâu thế mà không động đậy gì liền khẽ vỗ vào vai chàng:
    – Đồ nhi !

    Vân Linh giật mình, ngước đầu nhìn lên thì thấy sư phụ đang nhìn mình mỉm cười. Chàng vội nói:
    – Thưa sư phụ ! Sư phụ xem quyển cổ thư này đi ! Đồ nhi đọc mãi mà không sao hiểu nổi.
    – Khà … khà . Ngươi đừng đọc quyển cổ thư đó làm chi ? Quyển cổ thư này đến ngay sư tổ của ngươi còn không hiểu được thì ngươi làm sao hiểu nổi.

    – Thế sư phụ đã xem qua quyển cổ thư này rồi sao ?
    – Ừ ! Ta đã đọc quyển cổ thư này nhiều lần rồi, nhưng về sau không hiểu nổi nên không đọc đến nữa.

    Vân Linh kinh ngạc. Chàng tròn mắt nhìn sư phụ vì không thể tin được sư phụ chàng lại không hiểu được cổ thư nói gì. Vốn dĩ trong tâm chàng thì sư phụ học vấn uyên bác. Mọi sự từ trước đến nay liên quan đến y thuật chàng hỏi đến đều được sư phụ giải đáp cặn kẽ. Không ngờ lần này sư phụ lại bảo ông không hiểu gì về nội dung trong quyển cổ thư này.

    Quái lão nhân ngồi xuống cạnh Vân Linh rồi nói:
    – Đây là một quyển cổ thư kỳ lạ. Nội dung trong đó bàn rất nhiều về cây cỏ, thực vật. Đến gần về cuối y thư lại nói về kinh mạch và các huyệt đạo trong cơ thể người. Ta đọc y thư đã nhiều lần thì có cảm tưởng rằng giữa cây cỏ và kinh mạch trong nội thể người có liên quan đến nhau. Nhưng mối quan hệ của nó như thế nào thì không tài nào hiểu nổi.
    – Con cũng nhận thấy giống như sư phụ. Vậy sư phụ có phát hiện được điều gì khác nữa không?

    – Không có. Thế còn ngươi.
    – Linh nhi cũng không phát hiện ra điều gì lạ.

    – Ta nghĩ quyển cổ thư này rất bí ẩn. Có lẽ phải là người có cơ duyên với nó mới có thể lãnh hội được.

    Vân Linh thấy sư phụ nói cũng có lý. Chàng gấp sách lại rồi chợt nhìn lão nhân hỏi:
    – Sư phụ định đi đâu lại ăn mặc như thế này?
    – Ta ra ngoài có chút việc. Ngươi ở lại nhớ coi sóc mọi việc cẩn thận nhé.

    Vân Linh hơi ngạc nhiên vì lần đầu tiên từ khi đến đây mới thấy sư phụ rời khỏi Âm thiên cốc. Lão quái nhân chỉ khẽ nhúng mình một cái đã bay bổng lên trên không, rồi cứ như thế lão đạp chân vào vách núi lấy điểm tựa bay lên ngày càng cao dần. Nhìn thấy sư phụ biểu lộ thân thủ cao minh như vậy khiến cho chàng thiếu niên trợn tròn mắt nhìn theo không chớp.

  • Anh hùng tại linh giới

    Hắn mở mắt, xoa đầu. Điều hắn nhớ là bị một bang giang hồ hội đồng. Hắn là Lê Trọng Trường. Thất nghiệp, nợ tiền giang hồ đã dẫn tới việc bị dân anh chị gõ cửa dài dài. Và từ đó nó cũng có biệt danh là Trọng Thương. Đó cũng là nguyên do hắn đã bị dập túi bụi vào hôm nay.

    Có bóng đen xuất hiện trên bầu trời. Hắn nhìn kỹ thì thấy đó là một bầy thú kỳ lạ: mình sư tử nhưng có đầu đại bàng lại có cánh chim. Đó là những con điểu sư.
    Ngờ ngợ, hắn quan sát chỗ đang nằm. Đây không phải là phòng hắn, nơi bị dân anh chị xông vào đập túi bụi. Đây cũng không phải là bệnh viện. Đây là một đồng cỏ rộng lớn trải dài với những đóa hoa dại.

    “Không lẽ mình đã xuyên không?”

    Với kiến thức của một đứa mê truyện đọc online, xuyên không là một đề tài xa lạ. Như để chắc chắn, Trường tự vả mặt, nhéo tai, bứt tóc… nhưng cảnh vật xung quanh không có vẻ gì thay đổi.

    “Vậy mình đã chết?” Hắn thở dài “Cũng đúng, mình đã bị hành tơi tả mà.”

    “Phải thám thính xung quanh mới được.”

    Nghĩ là làm hắn vội phủi bụi quần áo và đứng dậy sải bước.

    Bạn đang đọc truyện Anh hùng tại linh giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/anh-hung-tai-linh-gioi/

    Bóng của những nữ thần trên cao ngó xuống:
    “Không biết hắn có thành công không?”
    “Em đã thấy việc đó xảy ra. Một anh hùng đã anh dũng chống lại bảy tên ác quỷ.”
    “Nhưng chúng ta lại không cho hắn một sức mạnh đặc biệt nào?”
    “Sức mạnh đặc biệt chỉ khiến hắn ảo tưởng thêm thôi. Những kinh nghiệm từ thế giới Cha chúng ta tự tạo ra là đủ để giúp hắn”
    “…” Một không gian im lặng bao trùm các nữ thần.

    Bạn đang đọc truyện Anh hùng tại linh giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/anh-hung-tai-linh-gioi/

    Trường gặp phải một dòng sông. Bên kia sông là một rừng cây rậm rạp. Xa xa là đồi núi cao ngút tận mây xanh.
    Trường soi mình dưới mặt hồ:
    “Vậy đây là mình. Một cơ thể hoàn toàn mới.” Trường kinh ngạc.
    Mặt Trường bây giờ nhìn rất thư sinh non choẹt cỡ mười ba tuổi. Làn da trắng như bột. Cơ thể dáng rất yếu đuối công tử.
    “Nếu có dòng sông, chắc chắn sẽ có ngôi làng quanh đây.”
    “Bên đó có khói, lại đó thử.”

    Bạn đang đọc truyện Anh hùng tại linh giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/anh-hung-tai-linh-gioi/

    Cách đó không xa.

    “Tao đéo muốn bán những cô gái xinh đẹp này.”
    “Vậy mày cạp đất ăn một tháng đi.”
    “Anh Căn nói đúng đấy Mày gắng nhẫn nhịn đi.”
    Tụi nó là bọn buôn người do Năm Căn đứng đầu. Thằng cuồng dâm là Lê Văn Luyện. Người còn lại, với vẻ mặt bình thản chững chạc là Trần Bá Hưng.
    “Cũng không hiểu tại sao dạo này làm ăn xui xẻo thế đéo nào ấy. Bị mấy thằng công an xuýt tóm cổ mấy lần.” Luyện nói.
    “Ừ, không nhờ tụi nhóc đàn em, chắc cũng đéo thoát khỏi vòng vây của tụi nó.”
    “Vậy tại sao lại bắt những con này theo? Tụi mình đi trốn mà!”
    Căn lườm Luyện:
    “Mày ngu hả? Mấy đứa đó đã thấy mình. Bộ muốn bị phát hiện sớm hơn à?”
    Luyện lắc đầu nguậy nguậy.
    “Với lại chúng ta sẽ trao đổi tụi nó cho các bộ tộc vùng núi để đổi phương tiện.” Căn nói thêm.
    “Đại ca quả cao kiến” Luyện tâng bốc. Năm Căn nở phổng mũi rồi đi tới chỗ các thiếu nữ (một mười tám, một hai mươi) đang bị trói. Liếm vào mặt Nguyễn Thế Linh rồi bóp mặt Nguyễn Thế Nhi (vâng, họ là hai chị em).
    “Các cô nương ráng chịu đựng, cỡ vài ba ngày sẽ đến nơi thôi.”
    Năm Căn nở một nụ cười đầy ma mãnh và ghê rợn.
    Ở gần đó, Trường đã nghe thấu câu chuyện.
    “Chưa gì được làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi. Được luyện võ nữa.” Hắn mỉm cười ngẫm nghĩ.

    Bạn đang đọc truyện Anh hùng tại linh giới tại nguồn: http://truyensextv2.cc/anh-hung-tai-linh-gioi/

    Đêm dần buông xuống.

    Trường rón rén tới gần chỗ các cô gái. Tay lắc nhẹ các thiếu nữ, rồi nhanh chóng ra dấu hiệu im lặng.

    Được một lúc:
    “Dây trói cởi khó vãi.”- Trường đăm chiêu suy nghĩ.

    Đột nhiên các cô gái kêu lên ư ử.

    Biết được có chuyện chẳng lành, hắn quay mặt lại. Chưa kịp nhìn đó là ai thì Trường bị đá giăng ra xa.

    “Định làm anh hùng cứu mỹ nhân hả? Đéo dễ đâu.” Một giọng ngão nghệ vang lớn. “Đại ca, có thằng sửu nhi định cướp hàng.” Nói xong, bóng đen ấy vun vún lao tới Trường. Bóng đen ấy chính là Luyện.
    Trường nhanh chóng đứng dậy. Luyện tiếp tục sang sảng:
    “Hôm nay là ngày tàn của mày rồi. Một người đéo tu luyện mà đòi đấu với Tá Nhị Cấp.”

    Những cú đấm lao vun vút. Nhưng hầu hết Trường đều né được hay thay đổi quỹ đạo.
    “Tao đéo biết Tá Nhị Cấp là cái thá gì nhưng mày đéo thắng được tao nếu cứ ra đòn kiểu này.”

    Trong thâm tâm, Trường thầm cảm ơn những ngày tháng học võ phòng thân. Mọi loại võ từ đường phố tới trung tâm võ đường Trường đều học lén nhằm phòng hờ những tên côn đồ có vũ khí thường xuyên xuất hiện. Tất nhiên việc năm vs một không nhằm nhò gì với hắn. Nhưng nếu cả chục thằng côn đồ lao vào thì tất nhiên hắn đánh không lại.

    Trường phản đòn. Luyện hét lớn: “KIM GIÁC”

    Người Luyện giờ đây bọc trong màu vàng huyền ảo. Đầu mọc sừng như tê giác.
    “KENG”, “CONG” những âm thanh vang lên cả góc trời.
    Trường ôm tay kinh ngạc: “Thế đéo nào cơ thể nó cứng thế. Hack à?”
    Thừa lúc Trường còn đang ngạc nhiên, Luyện đấm thêm một phát vào bụng đối thủ. Trường văng ra xa lần hai.

  • Những cô nàng thích địt

    Phóng xe qua cái cổng. Dựng chân chống con xe đạp địa hình rồi khoác cái ba lô lên vai đi vào nhà thằng Hoàng. Thằng Hoàng là thằng bạn thân học với tôi từ hồi hai thằng còn mặc quần thủng đít.

    Vừa đang định mở cái cửa nhôm kính thì những tiếng rên vang vọng từ trong nhà ra khá to. Cách cái cửa chính khoảng ba bước chân nữa thôi mà tôi cũng nghe rõ:
    – Ư.. anh ơi.. nữa đi anh em thích lắm… địt mạnh em đi anh Hoàng ơi.. em sướng. ư.. ư đã chỗ đấy lắm rồi thích.. quá..

    Bên cạnh những âm thanh đó là những tiếng bì bạch vang lên. Thấy hơi lạ vì thằng này làm cái trò gì trong nhà. Nếu nói về phim sex thì thằng này cũng nhiều nhưng sở thích của nó giống sở thích của tôi là chẳng bao giờ bật phim sex mà to tiếng đến như vậy cả.

    Khom người xuống, tôi luồn qua hè nhòm vào từ cái cửa sổ bên hông nhà. Bên hông nhà thì trồng hai cây mít với một cây xoài nên khá là mát. Chính vì thế mà cái cửa sổ mở ra hướng này. Hơi nhỏm cái đầu tôi nhìn qua thì thấy một đứa con gái đang chổng mông ra đằng sau, tay thì vịn vào cái bàn còn thằng Hoàng cứ đứng đằng sau mà nhấp thật mạnh.

    Thằng Hoàng cũng khá béo nên hai cái bờ mông cũng đung đưa, còn đứa con gái thì cũng đẩy mông ra theo những cú nhấp của thằng Hoàng.

    Cái đứa con gái đó rên lên những âm thanh mà chính tôi nghe được lúc nãy. Hoàng nó vừa địt vừa nói:
    – Sao… có sướng lồn không.. dạo này hơi bị dâm đấy nhé! Địt có một lúc thôi mà nước nhờn đã ầm ầm ra rồi đấy!
    – Híc.. anh làm em sướng mà.. đã không thể nào mà chịu được luôn đấy … híc híc đã quá anh ơi, mạnh nữa lên đi nào.. em sướng. a.. a đã..

    Thằng Hoàng có vẻ địt hăng hơn một lúc sau thì hai cái mông đen lẳn của nó giật giật. Tôi đoán chắc là đã phun ầm ầm tinh trùng vào lồn đứa con gái kia rồi. Nhìn thằng Hoàng địt một lúc thì tôi vòng ra đằng trước, móc lấy cái di động mà gọi cho nó:
    – Mày làm gì đấy? Có ở nhà không?

    Hoàng cũng bắt máy tôi mà nói:
    – Tao có! Đang ở nhà, mày qua đi!
    – Tao đang ở ngoài cổng đây này!

    Nghe tôi nói như vậy thì chắc thằng Hoàng trong nhà cũng mặc quần áo rồi chạy ra. Vừa mở cửa ra đã thấy tôi đứng ở ngoài cửa rồi nên thằng Hoàng hất hàm mà nói:
    – Sao đến đây rồi mà không gọi tao còn bày đặt di động!
    – Tao sợ mày đi đâu, cửa đóng im ỉm nên tao gọi mày luôn.
    – Thôi vào nhà đi.

    Tôi đeo cái ba lô vào trong nhà cùng với thằng Hoàng.

    Xin kể thêm về cái thằng bạn thân nối khố này. Thằng Hoàng cũng chỉ bằng tuổi tôi, mới mười bảy, đang học lớp 11 ở cái trường có thể nói là có tiếng nhất thành phố. Không chỉ vì nổi tiếng vì học mà còn nổi tiếng vì nghịch ngợm nữa.

    Thằng Hoàng cao 1m75, nhưng nó khá là béo, cũng trên bảy chục kí. Tôi thì thấp hơn nó ba phân, cao có mét bảy hai thôi và cũng chỉ có nặng sáu chục nên trông gầy hơn nó nhiều. Hai đứa hợp tính nhau nên chơi với nhau khá lâu. Đặc biệt là cái khoản sex thì khá hợp. Tôi khá nhát nên ít tán gái còn thằng Hoàng thì bù lại.

    Cái miệng nó như mỏ khoét ấy nên khá nhiều em đổ. Ba má thằng Hoàng cũng làm cùng với ba mẹ tôi nên hai gia đình cũng khá là thân thiết.

    Bạn đang đọc truyện Những cô nàng thích địt tại nguồn: http://truyensextv2.cc/nhung-co-nang-thich-dit/

    Quay lại chuyện…

    Vào trong nhà thì thấy em Linh đang ngồi ghế, quần áo thì xộc xệc, mái tóc thì cũng xõa sang một bên mà hơi rối. Cái em này thì tôi biết, được Hoàng tán đổ đã lâu rồi. Bọn tôi học lớp 11 thì em này cũng học lớp 10 rồi. Nhìn em này khá là xinh xắn và xì teen.

    Thấy tôi vào thì em Linh chào:
    – Em chào anh !
    – Ừ ! Anh chào em. Qua đây lâu chưa em?
    – Em mới qua thôi ạ!

    Hoàng vào lấy cho tôi lon nước tăng lực đáp cho tôi rồi nói:
    – Giữa trời trưa nắng thế này qua tao có chuyện gì đấy mày?
    – Có chuyện thì vao mới qua chứ. Mẹ… tích góp mãi, hôm nay mới nhận được đồ lắp độ cho con máy tính ở nhà. Tao rủ mày qua độ lại cái case mới vọc mấy game xem sao.

    Sở thích của tôi và Hoàng cũng về máy tính, thấy tôi nói như vậy thì Hoàng cười mà bảo:
    – Ok! Mẹ mày lắm tiền nhỉ!
    – Thì làm thêm có thôi mà. Mà mày có sang không đấy ?
    – Có chứ ! Đợi tao tí đi mày, làm gì mà mày giục cuống lên thế!

    Tôi cười thì Hoàng mỉm cười quay sang bảo với Linh:
    – Hôm nay anh có việc đi với anh Nam rồi, mai mình đi nhé!
    – Vâng anh bận thì em về vậy.

    Linh cũng sửa soạn đồ còn tôi thì lôi trong ba lô ra mấy thứ đặt mua được, định lắp cho cái case máy tính ở nhà. Hoàng đưa Linh ra khỏi cổng thì chạy vào mà bảo:
    – Mẹ… đang hay thì mày đến!

    Tôi cười mà bảo:
    – Giã con nhà người ta khiếp thật đấy, mới ở ngoài thôi mà đã thấy tiếng em ấy rên vang khiếp lên được.
    – Mẹ.. con này dạo này dâm lắm. Hôm qua mới địt nó hai cái xong mà hôm nay vẫn thèm. Kiểu này thì hỏng thận với nó thôi!
    – Sướng con cu thì mù con mắt. Ai bảo mày lẻo mép làm cái gì, cứ tưng tửng như tao thế này có phải là sướng không, chẳng phải đau đầu về mấy chuyện này!
    – Gớm mày cũng thích bỏ mẹ lên rồi còn bày đặt… Nào vào việc.

    Hai chúng tôi chuẩn bị rồi phi qua nhà tôi mở cái case máy tính ra lắp lắp ghép ghép một hồi cũng xong. Sau đó thì hai đứa vọc mấy cái game khá là nặng và xem máy chạy tốt không. Thằng Hoàng vừa di chuột vừa cười khà khà mà nói:
    – Công nhận là nó tốt thật! Đúng tiền nào của đấy!
    – Chuyện! Phải như thế chứ!

    Hoàng chơi một lúc rồi tắt máy đi sau đó bảo:
    – Mày thấy con Linh đó thế nào hả mày?
    – Cũng được, da thịt mát mẻ ngon lành, mặt mũi cũng khá xinh mỗi tội hơi lùn một tí, có mét năm mấy.
    – Ờ tao cũng thấy vậy!

    Do Hoàng ngồi ghết tôi vỗ đánh cái đét vào cái bắp chân sau đó nói:
    – Mà mày thịt nó rồi còn gì nữa, hỏi tao làm cái gì không biết. Mà hàng họ em này thế nào mày? Có ngon lắm không?
    – Hì hì ! Thử thì biết ngay thôi chứ có gì đâu mà. Nói chung là ngon lành cành đào. Mà đặc điểm em này nhé có cái lồn ngon hết biết luôn!
    – Ngon thế nào hả mày?
    – Có mỗi tí lông tơ thôi, mà mu lồn căng phồng lên đấy. Nhìn đã mắt lắm, mà địt thì còn sướng hơn nữa đấy!
    – Thế cơ à?
    – Sướng chứ sao. Người bé thì cái lỗ lồn cũng bé lắm. Đút vào bên trong mà sướng tê hết cả cái lỗ lồn luôn. Phát đê tê mê luôn đấy, em này làm tình cũng được. Mà mày muốn thử không?
    – Mẹ hàng của mày thử cái gì? Ăn chung à?
    – Cũng được chứ sao. Em này hơi bị dâm đấy nhé. Ăn chung được.
    – Thì thử xem sao. Mà em ấy có cho ăn chung cái cứt ấy, mày nghĩ là dễ lắm ấy à mà đè con nhà người làm tập thể.
    – Tao đã bảo em này dễ ăn mà. Vô tư đi, không sao đâu anh em mình chiến chung có gì mà phải sợ, toàn quả qua đường thôi mà.
    – Ừ được rồi. Thống nhất nhé, nhưng khi nào mới ăn được ?
    – Thích thì tối nay luôn !
    – Thôi tao lạy mày, mới địt nó lúc nãy xong mà bây giờ đã bảo là tối được á!
    – Ô tao bảo được là được mà. Vô tư đi, con này thuộc dạng thèm buồi mãn tính rồi.

    Hai chúng tôi nói chuyện một lúc thì Hoàng ra về.

  • Tiểu Mai – Quyển 2

    Bạn đang đọc Quyển 2 của bộ truyện Tiểu Mai, nếu bạn chưa đọc Quyển 1, có thể đọc tại link : http://truyensextv2.cc/tieu-mai/

    Bạn đang đọc truyện Tiểu Mai – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/tieu-mai-quyen-2/

    Giữa đám đông bạn bè đang tán chuyện cười đùa ỏm tỏi, chỉ có mỗi tôi là im lặng nhìn bâng quơ cảnh sân trường. Tiểu Mai tay mân mê đoạn tre tôi đưa, thỉnh thoảng nàng lướt tay trên thân tre và gõ nhẹ vào đó, cứ như muốn kiểm tra xem âm thanh vọng ra là như nào, rồi lại nhẹ nhàng mỉm cười. Rồi nàng mấp máy môi, khẽ ngân nga một đoạn nhạc mà có đến chết tôi cũng không thể nào quên được:

    – Love you…. and… love me…… !

    Thanh âm nhẹ nhàng, cao vút nhưng cũng thật khẽ khàng lướt ra từ đôi bờ môi đỏ mọng, chỉ vừa đủ cho cả hai đứa nghe thấy.

    Và tôi giật bắn người, bởi đã lâu lắm rồi tôi mới nghe lại bài hát này, là bài ” Love you and love me ” mà Khả Vy đã cho tôi nghe.

    Tôi không giấu được vẻ sửng sốt, vô tình quay sang nhìn Tiểu Mai:

    – Hi, gì vậy ? – Bắt gặp ánh mắt của tôi, nàng ngừng hát, mỉm cười hỏi.
    – À…. không, đâu có gì ! – Tôi lúng búng chối ngay.
    – Không có gì thế nhìn mình làm chi, hì hì ! – Nói rồi nàng bật cười khúc khích.
    – Ừm… thì… Mai cũng biết tiếng Trung Quốc à ? – Tôi trớ đại sang một lí do khác.
    – Đâu có, ai nói vậy ? – Tiểu Mai nháy mắt tinh nghịch.
    – Thì… bài nhạc vừa hát ấy, là của Trung Quốc mà ? – Tôi ngẩn người.
    – Nhưng mình chỉ hát được mỗi câu tiếng Anh thôi, còn lại là… ừ, như máy phát nhạc vậy đó, vầy nè…. ! – Và nàng lại ngân nga theo giai điệu nhưng không hát thành lời.
    – Ra thế ! – Tôi lắc đầu cười khổ.

    Như mọi khi, tôi biết Tiểu Mai sẽ lại im lặng, và tôi cũng thế, bao giờ cũng vậy, luôn có một khoảng lặng nửa vời giữa hai đứa.

    Thế nhưng lần này lại khác, chính Tiểu Mai lại là người bắt chuyện trước:

    – Sao Nam không lên hàng trên ngồi ?
    – Làm gì ? – Tôi ngẩn tò te không hiểu.
    – Kìa ! – Nàng nói rồi ý tứ đưa mắt về phía Khả Vy đang cười giỡn với tụi Khang mập.
    -………….. ! – Tôi lặng im không trả lời.
    – Ưm… vậy hè vừa rồi của Nam thế nào ? – Tiểu Mai khẽ cười bí ẩn.
    – Ừ… vui vui ! – Tôi trả lời bằng giọng không hề có sức thuyết phục.
    – Vui là vui, buồn là buồn, chứ ai nghe vui vui bao giờ ? – Nàng nghiêng mái đầu bĩu môi.
    – Thì… ý là… tàm tạm ! – Tôi đã bắt đầu lắp bắp.
    – Tàm tạm là như nào chứ ? – Đến đây thì tôi đã biết nàng trêu mình rồi, vì Tiểu Mai cố làm mặt tỉnh nhưng lại sắp phì cười đến nơi.
    – Ây dà, là vậy đó… ừ, cái bóng đèn sao rồi ? – Và tôi lại trớ sang chuyện khác.
    – Bóng đèn hở ? Bể rồi chứ sao, hỏi ngốc vậy ! – Tiểu Mai cố nín cười.

    Tuyệt, đến đây thì tôi ngẩn người ra luôn, đúng là vừa rồi tôi hỏi ngu thiệt mà, đã lái sang chuyện khác thì phải tìm chuyện nào cho mở rộng đường đi văn chương một chút, chứ ai lại đi lái vào ngõ cụt như tôi chứ.

    – Đùa thôi, hì, tối nay có người qua thay lại rồi ! – Trông mặt tôi đần quá, Tiểu Mai tủm tỉm giải thoát tôi khỏi ngục tù của ” tủ đứng trong miệng “.
    – Ừ… vậy tốt rồi ! – Tôi gật đầu đáp, chuyển sang công kích hung thủ của vụ án bể bóng đèn kinh điển. – Mấythằng con nít đó phá quá, sút banh bậy bạ !

    – Hứ, chứ ai hồi đó cũng một lần làm vỡ bóng đèn, một lần làm ướt người ta ? – Nàng nguýt dài, nhìn tôi đầy kiêu kỳ.
    – Nhưng… sau đó…. mình cũng bể mũi mà, xem như… huề…. ! – Tôi điếng hồn, lúng búng trả lời.
    – Vậy hở ? Đau lắm à ? – Tiểu Mai nheo mắt vẻ khó tin.
    – Ừm… cũng đau ! – Tôi bối rối gãi đầu.
    – Mình ném nhẹ tay mà, chứ mạnh tay là Nam nằm viện rồi, hì hì ! – Và nàng lại cười, những ngón tay thanh mảnh khẽ nhảy nhót trên ống tre.
    – Ừ….. ! – Tôi đáp khẽ rồi quay sang nhìn chỗ khác.

    Chưa bao giờ tôi thấy Tiểu Mai cười nhiều như những ngày vừa qua, có lẽ sau mùa hè được ở cùng gia đình nên nàng đã cảm thấy vui hơn. Nàng vui, tôi cũng như cất đi một gánh nặng, vì ít ra tôi tưởng sau khi mình để lại quyển sổ Guitar lại nhà nàng thì Tiểu Mai phải buồn lắm chứ, dù gì hành động đó cũng không khác lời từ chối đề nghị của nàng là bao.

    Kết thúc buổi học ban sáng, chúng tôi tan hàng về nhà nghỉ trưa để 1h30 chiều lại tập trung bắt đầu vào học chương trình quân sự chính thức.

    – Mình cầm cây tre này về nhà nhé ? – Tiểu Mai quay sang tôi hỏi lúc hai đứa dắt xe ra.
    – Sao… không để mình cầm về ? – Tôi ngẩn người, định tỏ ý ga lăng cầm về rồi buổi chiều lại đem lên cho nàng.
    – Nam tặng mình rồi mà ! – Nàng thản nhiên nói, và nhìn cách nàng nói cứ y như là chuyện này đã là điều hiển nhiên rồi vậy.
    – Ừ…. ! – Tôi lại lúng búng gật đầu.
    – Mình về nhé, chút gặp lại ! – Tiểu Mai mỉm cười.
    – Ừa… ! – Và tôi chẳng làm được gì hơn là đóng vai một thằng luôn luôn là ngố rừng trước mặt nàng mọi nơi mọi lúc.

    Trưa hôm nay tôi nói với mẹ là ăn trưa ở trường luôn cho tiện, thật ra chả phải tiện gì, chỉ vì tôi lười trưa nắng phải chạy về nhà. Thế là lượn loanh quanh trong trường mãi cũng chán, gặm xong ổ bánh mì khô khốc, tôi chạy xe lên quán internet quen thuộc, ngồi vào máy và truy cập vào một trang web nghe nhạc.

    – ” Love you… and love me….. ! ”

    Tôi lặng im nghe bản nhạc đầy ắp kỉ niệm ấy, tiếng sóng biển rì rào hệt như những ngày tôi cùng Vy ngồi chơi ở thảm cỏ xanh mướt ngoài bờ biển Đồi Dương vậy. Tua đi tua lại nhiều lần, trưa hôm ấy tôi cũng chỉ nghe độc nhất một bản nhạc này. Tôi nhớ lần hai đứa giận nhau, Vy cho tôi nghe bản nhạc này, bỗng chốc tôi quên cả giận mà chạy như bay đến nhà em ấy, tôi nhớ nụ cười toả nắng khi thấy em ấy đứng đợi mình. Vậy mà…

    – ” Tại sao em lại làm vậy với tôi chứ, Khả Vy ? Gieo cho tôi hi vọng, dạy tôi biết thế nào là tình cảm lứa đôi, để rồi đá tôi rơi thẳng xuống vực thẳm của những thất vọng tràn trề ! ”

    – ” Tại sao những gì em giải thích trong giấy, lại chẳng giống như sự thật mà tôi thấy trong những ngày qua vậy ? ”

    Và tôi cũng chợt tự hỏi một ý nghĩ vừa nháng lên trong đầu:

    – ” Tại sao… bất cứ hành động gì của Tiểu Mai cũng lại có thể làm tôi thẫn thờ đến vậy ? Không lẽ ngày trước tôi đã sai rồi sao ? ”

    Mãi đắm chìm trong bản nhạc của hồi ức, tận lúc chỉ còn 10 phút nữa là đến giờ vào lớp thì tôi mới giật mình đứng bật dậy, nhanh chóng tính tiền và đạp xe hết tốc lực hướng về trường.

    – Vừa kịp…. hộc… ! – Tôi thở dốc, đưa tay quệt mồ hôi sau khi đã gửi được xe vào bãi.

    Đưa mắt nhìn học sinh các lớp đang dần tập trung lại giữa sân trường nắng nóng, tôi vội rảo bước theo hành lang đi về phía lớp mình. Ngang qua chỗ phòng y tế, tôi thoáng thấy Tiểu Mai tay cầm điện thoại di động và đang nói chuyện. Thấy vậy nên tôi bước thật nhanh qua để không làm phiền nàng, dù bên tai nghe loáng thoáng được một câu:

    – Không biết nữa, hai người đó làm sao ấy, chẳng diễn tả được, ừa…. nhưng tóm lại là không ngoài dự đoán ! – Tiểu Mai nói vào điện thoại.

    Đến chỗ bọn Khang mập đang tụ tập quanh nhóm Vy và nhỏ Huyền, tôi lựa một băng ghế trống dưới tán cây rồi ngồi xuống, lấy cuốn sổ tay quạt lấy quạt để cho mát. Và bất chợt ánh mắt tôi cùng Tiểu Mai chạm nhau, vẻ như trong lúc đang nói chuyện điện thoại với ai đó, nàng thỉnh thoảng có nhìn về phía tôi. Nhưng nếu như mắt tôi không lầm, thì cũng có lúc nàng lại đưa mắt nhìn Khả Vy.

    – ” Gì thế nhỉ ? Tiểu Mai kể với ai chuyện của mình và Vy à ? ” – Tôi nhíu mày nghĩ khi xâu chuỗi lại vài chi tiết mơ hồ vừa rồi.

    – ” Chậc, chả phải đâu, Tiểu Mai đâu phải loại người tò mò như vậy ! ” – Và tôi ngay lập tức phản bác lại nghi vấn mình vừa đưa ra. – ” Mà có kể với ai cũng chẳng sao, đằng nào thì sớm muộn gì mọi người cũng biết hết thôi ! ”

    Đang ngồi nghĩ vẩn vơ thì thằng Luân ngồi phịch xuống cạnh tôi, mồ hôi nhễ nhại túa ra ướt đẫm cả lưng áo:

    – Sao mày toàn đi trễ thế ? Hụt bữa đá cầu rồi kìa ! – Nó hỏi.
    – Ờ, ngủ quên ! – Tôi đáp bừa cho qua chuyện.
    – Buồn hoài, tao mới tối qua đi ăn chè cũng ngồi chung quán với Vy, cũng thấy em nó đi với thằng mới quen luôn mà, thôi chấp nhận sự thật đi ! – Thằng này vỗ vai tôi đầy an ủi.
    – Chấp nhận là một chuyện, còn đối mặt lại là một chuyện khác ! – Tôi cay đắng trả lời, nghĩ đến cách mình chọn ” Vong tình thiên thư ” để đối diện với sự thật cũng thật tàn nhẫn.

    Bất thần từ đằng sau lưng hai đứa, có hai thằng con trai lớp khác lạ hoắc lò dò đi tới:

    – Ê… bạn…. ! – Một thằng trong hai đứa nó cất giọng hỏi.
    – Gì ? – Thằng Luân quay lại.
    – Nhỏ kia lớp tụi mày à ? Tên gì vậy ? – Thằng này vào ngay vấn đề.
    – Nhỏ nào đâu ? – Thằng Luân ngơ ngác.
    – Kìa, nhỏ đang nói chuyện điện thoại đó ! – Thằng kia chỉ tay về phía Tiểu Mai.
    – À… Trúc Mai, có gì không ? – Luân khùng xác nhận.
    – Hỏi cho biết thôi, thanks mày nhé ! – Rồi hai thằng quay đi, mặt cười toe toét như vừa bắt được vàng, lại còn cụng tay nhau ” ồ yeah ” bôm bốp.

    – Chậc, đúng là người đẹp có khác, đi đâu cũng được mến mộ ! – Thằng Luân thở hắt ra nhìn về phía Tiểu Mai.
    – Ờ. ! – Tôi nhún vai đáp bâng quơ.
    – Mày… có khi nào nghĩ Trúc Mai thích mày không nhỉ ? – Nó khều vai tôi hỏi.
    – Vớ vẩn…. tao…. chả xứng đáng ! – Nếu là khi trước thì tôi đã gạt phắt đi, nhưng bây giờ mọi sự đã khác nhiều rồi.

    Nghe tôi nói thế thằng Luân hết ham tìm hiểu nữa, nó tặc lưỡi rồi đứng dậy nhập bọn với tụi Dũng xoắn đang đấu láo ngoài sân. Mỗi tôi là ngồi lại ghế, trong đầu vẫn còn vang vọng câu hỏi của thằng Luân khi nãy, không ngăn được mình đưa mắt nhìn Tiểu Mai đang nói chuyện, tôi thẫn thờ phút chốc rồi lại lắc đầu cười buồn một mình.

    Mặt mũi nào mà quay lại với người mình từng từ chối dứt khoát nữa chứ, ừm, tôi giờ chẳng có tư cách gì để xứng đáng với Tiểu Mai nữa rồi!

  • Chinh phục gái đẹp – Chương 3 – Dịch giả Meode

    Bạn đang đọc Chương 3, xem thêm các Chương khác trong bộ “Chinh phục gái đẹp” tại đây: http://truyensextv2.cc/tag/tuyen-tap-chinh-phuc-gai-dep/


    Chương 3 – Phần 1
    Đinh Nhị Cẩu dắt Lăng Sam đi đến mặt sau bệnh viện trước mặt là tiểu hoa viên trong sân bệnh viện, lúc này không có người nào rồi, còn Lăng Sam cũng là thiếu nữ đang thời kỳ phát dục, thời gian dài như vậy không có cơ hội gặp mặt Đinh Nhị Cẩu, cô nhớ mang máng những lần bị Đinh Nhị Cẩu sờ soạng bú liếm trên cái âm hộ của mình gây ra cảm giác rất là sung sướng, tuy rằng về sau cô cũng thỉnh thoảng dùng tay chính mình thử tìm kiếm cái loại cảm giác này trên cái âm hộ tươi non của mình, nhưng từ đầu đến cuối cũng không có tìm được cảm giác như là đầu lưỡi của hắn.

    Dù sao vì xấu hổ nên Lăng Sam muốn trốn trở về, nhưng cô bị Đinh Nhị Cẩu nắm cả bờ eo thon bé bỏng dìu vào trong tiểu hoa viên, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở trên mặt ghế đá, Lăng Sam cũng muốn ngồi xuống, nhưng lại bị Đinh Nhị Cẩu thoáng cái, kéo đến ngồi xuống trên đùi của hắn.

    – Ư… lấy việc công làm việc tư…

    Lăng Sam trong lòng ngon ngọt, nhưng ngoài miệng thì không thừa nhận, hai tay cô không tự chủ ôm cổ của Đinh Nhị Cẩu.

    Lăng Sam vừa nói Đinh Nhị Cẩu lấy việc công làm việc tư xong thì thằng này phối hợp cũng không chê vào đâu được, bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đã theo cái áo ngực với vào bên trong, tiếp xúc đến da thịt trơn mềm.

    – Ai da… tay của ngươi lạnh chết.

    Lăng Sam không khỏi rùng mình một cái, thân thể cô trong ngực Đinh Nhị Cẩu giãy dụa, ý đồ thoát khỏi sự tiến công của hắn.

    Trên người cô gái hương khí của người thiếu nữ còn trinh khiến cho hắn mê say, thời gian dần trôi qua nhiệt độ cơ thể của Lăng Sam làm lòng bàn tay của hắn ấm lên, cảm giác sự là quá tốt, hắn cũng không muốn cử động.

    – Lăng Sam, bây giờ sắp đến kỳ thi rồi, em định như vậy chăm sóc cho cô ấy à? Người trong nhà của cô ấy đâu?

    Đinh Nhị Cẩu lo lắng đến sự học tập Lăng Sam, chưa đến 2 tháng nữa là đã đến kỳ thi, bây giờ là thời điểm mấu chốt để ôn luyện bào vở, cho nên hắn sốt ruột hỏi.

    – Đâu có giải quyết được gì, trong nhà bạn ấy chỉ còn có ông nội, tuổi già nhiều bệnh, Tào Băng thì rất hiếu thắng, em cũng không biết chuyện gì xảy ra, cho nên em cũng không dám hỏi, bây giờ em chỉ có thể là đem sách vở tới đây phụ giúp bạn ấy, Tào Băng là bằng hữu của em, lúc này em không thể bỏ mặc bạn ấy được.

    – Hay là tìm người chăm sóc cho cô ấy đi, cũng không làm chậm trễ chuyện học tập của em, lúc nào em có thời gian thì có thể tới thăm cô ây, mướn người chăm sóc so với em người ta có kinh nghiệm hơn nhiều, anh có nghe nói những chuyện như vậy rất ảnh hưởng đến thân thể, cho nên cô ấy cần phải nghỉ ngơi cho khỏe, bằng không sẽ lưu lại mầm bệnh sau này.

    Đinh Nhị Cẩu vừa nói bàn tay vừa từ từ xâm nhập đến đôi bầu vú của cô, lần này Lăng Sam không có ý định ngăn cản hắn.

    Tay của hắn vượt qua trước ngực, trực tiếp đẩy cái áo ngực lên dễ như trở bàn tay, Lăng Sam cũng cảm giác mình trước ngực buông lỏng, đôi bầu vú thả ra khiến cô “hừ” một tiếng, lúc này, hai bàn tay Đinh Nhị Cẩu ngóc đầu trở lại, mỗi bầu vú một tay, nắm chặt ở trong tay, tùy ý văn vê chà xát….

    Thời gian trôi qua, đỉnh phong hai đầu núm vú trở nên săm cứng, hai tay của Đinh Nhị Cẩu dùng ngón trỏ, ngón giữa cùng ngón cái, đưa lên hai khỏa anh đào Lăng Sam chậm rãi vê động, trong lúc đó Lăng Sam thì ôm chặt lấy cổ Đinh Nhị Cẩu, thân thể của cô run rẩy nhỏ nhẹ, từng chút một… từng chút một.

    Đinh Nhị Cẩu đem cái váy đồng phục học sinh Lăng Sam vén cao lên đến thắt lưng, kéo cái quần lót xuống, bên dưới thân thể mềm mại của người thiếu nữ nhất thời trần như nhộng, hắn để cho cô nằm ở trên ghế đá, hai chân thòng xuống đất, Đinh Nhị Cẩu đứng lên, dùng hai tay tách ra cặp đùi Lăng Sam, sau đó hắn quỳ đến chính giữa háng Lăng Sam, trừng mắt một đôi mắt chó nhìn chằm chằm vào phong cảnh phía dưới, máu mũi đều thiếu chút nữa chảy ra, chỉ thấy cái âm hộ non tơ Lăng Sam lông mu mới bắt đầu mọc rậm ra dọc hai bên cái khe thịt non màu hồng, bày biện ra mê người, âm mao cũng không xem là nhiều lắm, hơn nữa không đen đậm, cảm giác như là lông tơ, trung gian cái khe hở thủy quang trơn bóng tuyến kia vậy, bị màu trắng mịn dịch nhờn làm ướt, róc rách nhỏ giọt, Lăng Sam e lệ xoay nhuyễn cái mông đít, đôi lúc ngẫu nhiên cái khe thịt vỡ ra một tia khe hở rộng, có thể nhìn thấy bên trong hồng nộn thủy nhuận, u cốc có vẻ thâm sâu vô cùng…

    Đinh Nhị Cẩu nuốt từng ngụm nước bọt, Đinh Nhị Cẩu thật nhanh lui thân, sau đó cúi xuống bắt đầu dùng miệng lưỡi vì Lăng Sam làm công tác…

    – A… a… a… miệng của anh…

    Lăng Sam nguyên vốn đã ửng đỏ ngượng ngùng vạn phần, mà lúc này, hắn đang dùng đầu lưỡi thấm ướt miệng u cốc dũng đạo mút vào khẽ liếm, càng làm cho cô gái thẹn thùng không khỏi, oa yếp sinh choáng váng..

    – Ui..a… không đừng… xấu hổ nha…a………

    Lăng Sam bị Đinh Nhị Cẩu liếm láp lấy khắp nơi trên cái âm hộ mềm mại, tình dục dâng cao, có chút khó nhịn tê dại, cô nhịn không được tiếng rên rỉ, Đinh Nhị Cẩu đầu lưỡi linh hoạt bên trong mật đạo khuấy động, bên trong âm đạo của Lăng Sam đã là xuân triều cuồn cuộn, dịch nhờn giàn giụa, tản ra một loại cái mùi ngây ngây hăng hăng của con cái động dục tiết ra nhắm thẳng chui vào bên trong lỗ mũi hắn, có thể còn là thiếu nữ trinh trắng nên cái mùi từ trong âm đạo trong veo hơi nhàn nhạt khác hẳn cái mùi nồng đậm của người đàn bà thành thục hoặc là lỗ mũi Đinh Nhị Cẩu có cảm giác như vậy, kích thích Đinh Nhị Cẩu thần kinh càng phát hưng phấn, đôi tròng mắt hắn càng thêm đỏ đậm.

    – A… Lăng Sam thật là khó chịu a… ô…ô…

    Lăng Sam không ngừng rên rỉ lấy, cái mông lại hướng về phía trước hẩy lên, nghênh hợp với cái miệng Đinh Nhị Cẩu, cặp đùi ngọc tuyết trắng mềm mại không cần Đinh Nhị Cẩu đè tách, cũng đã chủ động phân mở giạng ra tối đa, giống như muốn cho đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu càng thêm xâm nhập sâu vào, càng thêm thoải mái, càng thêm muốn làm gì thì làm, tùy tâm sở dục liếm láp cái miệng âm đạo của mình..

    Một lát sau Lăng Sam thân mình run lên, tiếng rên rỉ càng thêm lớn:

    – A… a..a… chịu..chịu không…nỗi….a….

    Lăng Sam hơi thở dồn dập lửa nóng khác thường, thân mình xoay nhuyễn nhún nhẩy lấy, tiếng rên rỉ vút cao, miệng nhỏ hồng nhuận mềm mại nhẹ nhàng hé ra, đầu lưỡi đưa ra nuốt vào, động tác giống như đầu lưỡi của Đinh Nhị Cẩu đang liếm láp bên dưới cái âm hộ của cô, đôi tay cử động lung tung nắm lấy tóc Đinh Nhị Cẩu, toàn bộ xuân tình tính dục bộc phát của Lăng Sam biểu lộ không bỏ sót điểm nào.

    Lăng Sam là một cô gái chưa rừng trãi, cho nên thân thể vô cùng mẫn cảm, phản ứng cũng rất là kịch liệt, bản năng muốn đem chân kẹp lấy, lại bị cái đầu Đinh Nhị Cẩu gắt gao đặt ở dưới háng nên hai bên bắp đùi không thể nhúc nhích.

    – A…á….

    Lăng Sam uyển chuyển giống như khóc lóc rên rỉ, từ cái cửa miệng hang âm đạo trào bắn ra một làn sềnh sệch chất lỏng trắng mịn âm tinh, Đinh Nhị Cẩu toàn bộ thu nạp mút vào miệng, tham lam nuốt vào, như một đứa bé đói khát, tựa hồ hắn hút không phải là âm tinh Lăng Sam, mà là hút sữa tươi của Lăng Sam vậy.

    Chất lỏng nóng bỏng từ sâu trong u cốc bắn ra mỗi lúc mỗi nhiều, Đinh Nhị Cẩu không thể toàn bộ hút hết vào trong miệng, có một ít dịch nhờn trào chảy ra bên ngoài, dính cả lên trên thành chóp mũi, cằm, khóe miệng Đinh Nhị Cẩu, một mảnh trong suốt ẩm ướt nhơn nhớt lan tràn trên mặt hắn…

    – A …ô… Lăng Sam không nhịn được… a… đừng hút á… muốn… đi tiểu a… ô…

    Cảm giác được Lăng Sam biến hóa, Đinh Nhị Cẩu cười thầm, cô gái nhỏ này lúc nào trở nên nhạy cảm như vậy….

    – Làm sao vậy? Nhanh như vậy đã thỏa mãn? – Đinh Nhị Cẩu trêu ghẹo hỏi.

    – Anh… không biết xấu hổ, thả em ra.

    Tuy toàn thân bủn rủn, nhưng bị Đinh Nhị Cẩu cười nhạo, Lăng Sam trên mặt xấu hổ không nhịn được, vì vậy giãy dụa rồi đứng lên, nhưng cô lại có cảm giác trên người mình hình như là bị hút khô vậy, nhờ có Đinh Nhị Cẩu đứng lên đỡ cô mới không có ngã sấp xuống.

    – Đi thôi … chúng ta trở về.

    Đinh Nhị Cẩu vịn cái eo nhỏ nhắn Lăng Sam hướng vào bệnh viện đi đến.

  • Con vợ lăng loàn đĩ thõa

    Lâm và tôi là bạn thân từ hồi cấp ba cho đến đại học. Hai đứa thuê trọ chung rồi ở cùng nhau. Thời những năm hai nghìn sinh viên thì khá hơi thời thập niên chín mươi của thế kỷ trước nhưng vẫn còn khổ lắm.

    Ra trường thì hai đứa làm hai công ty khác nhau được ba bốn năm nhưng rồi lại chuyển chung về một công ty làm nhưng khác phòng.

    Ở công ty mới này thì tôi gặp Hằng. Một cô sinh viên mới ra trường vào công ty, Lâm thì có vẻ cũng thích Hằng nhưng với cái kiểu sát gái của tôi thì Hằng đổ tôi sau đó chúng tôi làm đám cưới.

    Do kế hoạch nên hai vợ chồng chúng tôi chưa sinh con. Hai năm sau đó thì Lâm cưới vợ, cô vợ thì còn kém hơn Hằng hai tuổi nữa.

    Nói về Hằng, nhân vật chính trong câu chuyện tôi kể với các bạn. Khi tôi và Lâm quen Hằng lúc Hằng mới vào công ty thì Hằng có vẻ nhí nhảnh lắm.

    Trong cái nhí nhảnh đó thì tôi biết cái đĩ thõa của vợ tôi sau này. Anh nào cũng cười đùa, anh nào cũng năn nhỉ tỏ vẻ không biết gì để được chiều chuộng cưng nựng.

    So với những người phụ nữ tôi gặp trước thì Hằng có một vẻ gì đó dâm đãng, nhưng tôi lại thích cái vẻ dâm đãng đó của Hằng.

    Hằng cao mét sáu năm, da thì trắng, tóc dài nhưng hay búi trên đầu chứ hiếm khi thả tóc lắm. Đặc biệt là cái mũi cao, đôi môi đỏ mọng và cặp mắt như biết cười.

    Chính vì cặp mắt như biết cười đó đã hút hồn bao nhiêu anh ở công ty. Quen với Hằng tôi với biết bố mẹ vợ tôi cũng thuộc gia đình cơ bản, không giàu có lắm nhưng nói chung cũng có của ăn của để.

    Dưới Hằng còn một cô em gái tên Linh nữa, mới học năm nhất cũng xinh giá nhưng không có nét bằng cô chị. Tôi cũng biết là Hằng học giỏi nhưng chơi bời cũng ác, nàng mất trinh từ hồi lớp chín mà sau này Hằng mới kể cho tôi biết.

    Nói về đời sống tình dục của tôi và Hằng thì khá là thoải mái, vì tôi cũng thuộc dạng đô con, cao mét tám và thân hình cân đối.

    Có lẽ Hằng mê tôi bởi con cặc dài đến mười bảy phân và đường kính của nó cũng đến hơn ba cm. Mọi chuyện bắt đầu từ sinh nhật lần thứ 24 của Hằng.

    Hôm đó cả hai vợ chồng đi ăn rồi cùng ra công viên, chỗ hai vợ chồng vẫn thường hẹn hò lúc trước…

    Ôm lấy cái eo thon nhỏ rồi tôi hỏi vợ tôi:

    – Hôm nay sinh nhật thích chồng tặng cho cái gì nào?

    Hằng mỉm cười nói:

    – Em cũng chẳng biết, chồng có gì thì tặng cái đấy! Mà tặng cái này này. Dạo này thèm kinh khủng lên đấy!

    Nói xong thì xoa xoa lấy con cặc của tôi.

    Tôi mỉm cười mà bảo:

    – Thì tuần nào chẳng tặng hai cái còn gì nữa!

    Hằng bĩu môi nói:

    – Hai cái chưa đủ thích!
    – Thế muốn mấy cái nào?
    – Bốn cái một tuần!

    Tôi cười hì hì rồi nói:

    – Bốn cái một tuần cũng được nhưng mà anh là anh sợ em mệt thôi. Dạo này chắc là xử lý nhiều hợp đồng hả? Giấy tờ liên miên còn gì!
    – Kệ chứ. Nhiều việc nhưng vẫn muốn gần, dạo này thèm kinh khủng ấy!

    Tôi cười khì khì rồi nói:

    – Thế tí nữa về anh tặng luôn cho quả chuối “thịt” này nhé!

    Hằng lườm yêu tôi một cái rồi nhắm mắt lim dim dựa đầu vào vai tôi. Phải nói ai ở công ty cũng muốn nhìn thấy cái bầu vú của vợ tôi.

    Mấy chị gái thì nhìn có vẻ ghen tức vì vòng một của vợ tôi lên đến 95 nhưng tròn và căng mọng như hai cái bánh giầy vậy. Cái hông thì cũng to, nếu mà nhà có điều kiện thì Hằng khéo đi thi người mẫu rồi.

    Nhất là mấy anh em trong phòng tôi ai nấy đều thích. Thằng Lâm làm khác phòng thỉnh thoảng sang nhà tôi chơi còn bảo.

    – Đúng mày mồm mép thật đấy Mạnh ạ. Vợ mày ở công ty ai nhìn cũng chảy nước ra thèm thuồng, chắc ở nhà chiều mày lắm hả?

    Tôi tặc lưỡi bảo:

    – Cả hai chiều nhau chứ đâu có phải mỗi mình tao chiều vợ tao đâu.

    Nó lại tặc lưỡi một cái rồi bảo:

    – Giá như tao được làm phát nhỉ!

    Tôi đá nó một cái rồi bảo:

    – Để xem có dịp thì tao cho.

    Hai đứa cười khì khì không nói gì.

    Quay lại với thời điểm hiện tại, Hằng đang dựa vào vai tôi thì tôi khẽ lấy sợi dây chuyền giấu hằng mua rồi đeo qua cổ Hằng.

    Hằng mở mắt ra rồi thì tôi bảo:

    – Tặng sinh nhật vợ này! Anh nghĩ hợp với em!

    Hằng đưa tay cầm lấy cái mặt dây chuyền gắn đá hình giọt nước rồi nói:

    – Yêu chồng quá cơ!

    Nói xong thì tôi với Hằng quện lưỡi vào nhau. Hằng luôn hôn nồng nhiệt như vậy từ trước khi cưới cho đến bây giờ.

    Kỹ năng làm tình của Hằng cũng tuyệt hảo lắm, có lẽ đã qua nhiều anh rồi. Tôi thì rất thích Hằng kể lại những chuyện quá khứ của Hằng nhưng Hằng dường như không muốn nói có lẽ vì ngại với tôi.

    Nhìn cái dây chuyền một lúc rồi Hằng ngước mắt lên hỏi:

    – Sao mà tự nhiên anh biết em thích cái này?

    Tôi cười nói:

    – Hôm gì anh thấy em ngắm nghía cái này suốt trên máy còn gì!
    – Eo chồng hiểu ý vợ thế?

    Tôi cười rồi luồn tay vào xoa xoa hai cái bầu vú thì Hằng bảo:

    – Thôi tí nữa về em cho sờ hì hì, ở đây nhiều người biết!
    – Gớm! Yêu nhau cho anh sờ hết còn gì, ở đây thì hồi trước với bây giờ nó có khác gì nhau đâu!
    – Trước ít người vắng teo ngoe, giờ nhiều người lắm!
    – Kệ họ!

    Hằng lườm tôi nhưng tôi vẫn kệ mà xoa xoa hai cái bầu vú. Đặc điểm của Hằng là quầng vú rất to nhưng cái núm vú thì thụt vào bên trong. Phải mút và liếm mãi thì nó mới lồi ra chứ không bao giờ lồi ngay ra cả.

    Hôn nhẹ lên má Hằng rồi nói:

    – Hôm nay anh muốn xin em một chuyện hứa phải cho anh nhé.

    Hằng hơi ngạc nhiên rồi nói:

    – Á à! Tính tặng quà vợ rồi xin xỏ hả, thôi được rồi, hôm nay sinh nhật nên em cho.

    Tôi lại cười bảo:

    – Hứa cho là phải cho thật đấy nhé, không có chuyện nói xong rồi lại không cho nhé!

    Hằng mỉm cười rồi nói:

    – Thế em có tiếc anh cái gì đâu nào. Vợ chồng thì tiếc nhau cái gì chứ, tính kiếm đi với cô nào hả. Thích thì em cho đi!

    Tôi xua tay lắc đầu nguầy nguậy mà nói:

    – Không phải thế! Cái khác cơ!
    – Cái khác là cái gì nói nhanh xem nào!

    Tôi hứng lắm rồi liền vê vê cái bầu vú căng mọng bên trong cái áo lót rồi nói:

    – Anh muốn vợ chồng mình tâm sự chuyện cũ ấy, hồi trước khi yêu nhau rồi cưới ấy, làm kiểu gì cho cả hai sướng!

    Hằng tủm tỉm cười véo má tôi một cái rồi nói:

    – Em kể nhưng anh cũng phải kể đấy nhé!

    Tôi cười gật đầu, tính kể luôn nhưng sợ ở đây nghe nứng quá không chịu được không có chỗ làm tình nên cả hai vợ chồng hích nhau rồi về phòng. Về cả hai tắm rửa rồi lên phòng luôn.

  • Bạn bè

    Nhắc tới bạn bè, mình lại nhớ đám bạn thời còn học đại học. Hồi ấy chơi với nhau cũng thân, vui vẻ lắm.

    Nhóm được 7 đứa con gái và 9 thằng con trai. Cả đám nguyên là ban chấp hành chi đoàn của trường, chuyên tham gia mấy even tại trường, rồi tổ chức văn nghệ hay là làm các trò chơi lớn tại trường cho đoàn khoa và các dịp lễ. Trong đám mình thì có 2 cặp yêu nhau, tên thì mình không muốn nêu ra ở đây nhưng thôi gọi tắt là cặp A và cặp B đi cho tiện. Vì dù sao chuyện này mình kể lại cũng là liên quan tới 2 cặp đó.

    Cái trường mình thì có 1 hội trường lớn chuyên để tổ chức những sự kiện văn nghệ (nó giống như 1 rạp hát vậy). Đợt 8/3 năm mình học năm 2, hôm ấy trường tổ chức văn nghệ khuya lắm. Cả đám mình dẫn chương trình, lên ca hát cũng có. Chạy đi lo trang phục và sắp xếp giờ diễn, lịch diễn cho các ca sĩ khách mời cũng có. Cả đám tất bật vậy nhưng cuối cùng chương trình cũng thành công mĩ mãn.

    Tới 11h30 thì kết thúc, hôm ấy cả nhóm quyết định ngủ lại trường. Và địa điểm được chọn là hậu trường sân khấu. Tụi mình mua đồ về ăn uống nhậu nhẹt linh tinh sau đó tới 2h sáng thì buồn ngủ rã rời. Thế là mạnh ai nấy lăn ra đất nằm ngủ. Mình vớ được cái rèm sân khấu cũ nên đắp cho đỡ lạnh. Công nhận bia rượu cùng lúc trộn vào quả thực là khiến 1 đứa tửu lượng không cao như mình ngây ngất. Nằm ngủ được 1 lúc thì mình bị đau đầu, cái này là hậu quả của bia và rượu đây, thế là mình mới nhỏm dậy định ra ngoài đi vệ sinh. Ai ngờ lúc ấy nghe tiếng thở hơi gấp gáp. Nghía qua thì ôi dzời ạ, cặp A đang phang nhau 1 cách khí thế. Thằng con trai thì hùng hùng hục hục nằm trên mà khoan lỗ, trong khi bé kia thì miệng ngậm chặt cái ống quần jean để không rên ra tiếng.

    Bọn này bia rượu vào đúng là manh động thấy ớn. Nhưng cũng may cả đám còn lại đứa nào đứa nấy ngủ say như chết. Cặp B và mấy đứa còn lại đều nhè nhẹ thở, thi thoảng còn có đứa ngáy nữa chứ. Mình thì cứ nằm xem sex free thế thôi, không dám động đậy kẻo ảnh hưởng 2 diễn viên chính. Nhỡ chúng nó biết mình thức chúng nó ngừng ngang xương thì uổng.

    Vậy là xem được đâu chừng 5 phút thì thằng A có vẻ đuối sức. Bắn ra xong nó nằm bẹp ra ngủ ngon lành trong khi bé A kia mặc lại quần áo.

    Chả hiểu thế nào mà mình ngủ không được nữa. Lúc ấy đéo hiểu do đau đầu hay ngứa cu mà 2 mắt mình cứ mở thao láo ra nhìn bé A mặc đồ. Cho tới khi em nó mặc xong quần áo mình vẫn cứ nhìn chân trối…

    Nằm được cũng gần 1 tiếng đồng hồ thì tự dưng cặp B có động. Em B kia mò dậy đi ra ngoài đi wc thì phải, sau đó bò vào nằm lăn ra cạnh mình ngủ.

    Đêm Sài Gòn cho tới tảng sáng thì khá là lạnh (Vì ở trong này quen nóng nên nói thật là khả năng chịu lạnh thì không thể bằng dân ngoài Bắc được). Em B lúc đầu còn có người yêu sưởi ấm nhưng tách ra rồi thì đúng là lạnh cong người. Trong khi mấy đứa con gái kia cũng túm lại từng cặp 2 hay 3 đứa ôm nhau ngủ ngất 1 góc rồi. Mấy thằng con trai cũng chia ra đứa ngủ góc tường, đứa nằm lăn 1 chỗ mà ngủ. Vì gần chỗ mình hay sao nên em B quờ quạng 1 hồi kiếm được cái rèm cũ mình đang đắp. Vậy là cố lết lại gần mình, em tự trùm cái rèm lên người rồi sán lại ôm lấy mình ngủ ngon lành. Cú này chắc lại nhầm mình với thằng bồ nó đây mà.

    Mình lúc ấy đang nổi máu dâm tà, vừa xem màn sex show trực tiếp kia xong người vẫn còn đang nóng bừng bừng, ấy thế mà bây giờ 1 em lại chui vào lòng nằm như thế này thì kìm lòng sao đặng. Thế là lại táy máy chân tay, lúc đầu là vuốt ve lưng em nó xem có động tĩnh gì không. Cái khúc này mình đúng là căng thẳng lắm đấy nhá. Tay thì run run như mấy ông già ấy. Vuốt 1 hồi thấy em nó vẫn ngoan ngoãn ôm mình ngủ nên mình lúc ấy mới đánh bạo vuốt dọc xuống sờ lên mông em nó. Công nhận con bé này mông to đáo để, chắc là hay chơi lỗ nhị với thằng B thì phải. Suy nghĩ thì thế chứ thực tế ra thì từ hồi em này vào trường đã nổi tiếng rồi. Dáng chuẩn lại còn xinh xắn, cho tới khi cặp với thằng B, con nhà đại gia thì lại càng đéo có đứa nào có cửa để làm gì.

    Chả hiểu đêm nay thế nào tới mình số hưởng hay sao đây, vậy là lần lần mò mò từ mông cho tới vếu em nó. Công nhận là có sờ chỗ nào cũng cảm thấy 1 bàn tay mình ôm không vừa. Chả hiểu thế mẹ nào lúc mình đang bóp vú nó thì nó cựa quậy. Thế là mình sợ quá định buông ra, ai dè em nó lại ôm chặt lấy mình mới sợ chứ. Tuy là hãi nhưng mà thấy không có động tĩnh gì như là em nó tỉnh lại nên mình càng sờ đã hơn nữa. Được 1 lúc thấy bên ngoài dần cảm giác không thông, mình lòn tay vào trong áo em nó ve vuốt rồi khẽ đẩy cái áo lót lên, tay nhẹ nhàng bóp bóp cái vú bự ấy. Mình bóp vú nó thì hình như nó cũng tìm cách ăn lại mình mới cam tâm thì phải. Bàn tay em nó mò vào đũng quần mình, kéo cái phéc mơ tuya ra rồi thò tay vào trong lôi thằng đệ đang hùng dũng ngẩng cao đầu của mình ra ngoài.

    Nói thật là cái lúc tay em nó chạm vào con cu mình lúc ấy mình thấy tê dại cả người đi, tí nữa thì bắn hết ra ngoài ấy chứ. Nhưng mà rồi cũng thôi, 2 đứa đều đặn ve vuốt nhau. Mình 1 tay bóp vú 1 tay xoa mông em ấy trong khi em ấy thì nhẹ nhàng sóc sóc con cu cho mình. Được một lúc thì ẻm mở mắt ra nhìn, ôi dzời ơi con dzời đó tí nữa thì há mồm hét lên. May là mình nhanh trí đè luôn nó ra hôn 1 cái chặn họng nó lại. 4 mắt nhìn nhau trừng trừng. Tay mình đã dời khỏi vú em nó nhưng tay em nó vẫn nắm chặt thằng đệ mình chưa chịu buông. Cuối cùng như có thần giao cách cảm qua ánh mắt, mình biết em nó không la nữa nên dời ra. 2 đứa nhìn nhau như thế. Lúc này thì tay em nó đã dời khỏi thằng đệ của mình rồi. Thấy em nó vẫn còn trong lòng, mình đánh bạo ôm em nó lại gần và thì thầm vào tai: “Này, cái này là bà lại dụ tôi trước đấy nhé!”

    Em nó cũng ghé tai mình nói thầm: “Tôi đi WC về nằm nhầm chỗ thôi chứ ai lại ông đâu”

    Thế là mình ôm dính em nó lại rồi mò mò lần lần ngực em nó tiếp, vừa bóp mình vừa bảo: “Này, nhưng mà giờ đã lỡ rồi thì làm tiếp thôi, chứ không tôi ngủ không có nổi.” Nói rồi mình còn thò tay thọc thẳng vào trong quần em nó. Ây dzồi ôi, nước nôi đã ướt nhẹp mấy ngón tay mình rồi.

    Lúc ấy em nó còn khẽ đầy mình ra nhưng mình ôm cứng lại bảo: “Bà cũng ướt hết rồi đây này, thôi mình giải quyết cho nhau lẹ không trời sáng đấy”.

    Vừa nói tay mình vừa móc móc vuốt vuốt lồn em nó. Đúng thật là mất trinh rồi có khác, mà còn là được khoan lỗ thường xuyên đâm ra lỗ của em ấy rộng thật, được một chút mình đã nhét vừa 2 ngón tay rồi.

    Thụt được 1 lúc thì em nó cũng đáp lại mình nhiệt tình bằng cách chăm sóc cho thằng em của mình. Chắc có lẽ có men rượu bia cộng với cái kiểu này nên em nó ra nhanh lắm, được lúc là ướt hết cả tay mình lẫn trong quần em nó. Thế cơ mà mình thì chả động tĩnh gì cả, thằng đệ vẫn cứng đầu cứng cổ đứng thẳng lên đòi biểu tình phải có chỗ nào ẩm ướt và ấm áp hơn cho nó. Thế là mình khẽ rút tay ra khỏi quần em nó rồi rướn người lên cao. Cùng lúc đó là tay mình khe khẽ kéo cái rèm che kín phủ lên toàn bộ người em nó rồi đẩy đầu em nó về phía thằng đệ mình. Như hiểu ý, em nó cũng bắt đầu công cuộc BJ. Phải nói đây là lần đầu tiên mình thấy 1 đứa thổi kèn điệu nghệ như thế. Đâm đâm rút rút được vài phát cộng thêm cách mút và đá lưỡi của em nó khiến mình ra đầy trong miệng ẻm. Điều bất ngờ là em nó nuốt sạch trơn mới phê chứ. Có lẽ đây chính là điều khiến mình cảm thấy em nó BJ sướng đến vậy.

    Rút ra mặc lại quần, trong khi em nó cũng chỉnh lại quần áo rồi lăn khỏi đám rèm và tìm về phía thằng bồ nó.

    Cứ vậy nhẹ nhõm trong quần rồi thì mình cũng dễ chìm vào giấc ngủ hơn.

  • Quỳnh và Huyền

    Những năm cuối cấp ba tất cả tập trung vào thi cử rồi liên hoan và những câu chuyện tình cảm tuổi học trò.

    Lúc đó tôi với Quỳnh mới cảm thấy thích nhau một chút. Buổi đó, ở cái quán Cây Dừa với Quỳnh ngồi với nhau thủ thỉ.
    – Cậu… thích tớ thật hả? Có lừa tình tớ hay không đấy?

    Tôi mỉm cười khẽ ngồi sát hơn, mạnh dạn đưa tay vuốt lấy mái tóc duỗi thẳng thơm nhẹ nhẹ rồi nói:
    – Thích thật chứ lừa tình làm gì? Không tin tớ à mà nói tớ lừa tình. Hứ nhìn cái mặt đáng ghét thế không biết.

    Quỳnh nũng nịu khẽ khẽ ngả đầu vào người tôi nói khẽ:
    – Ghét mà còn kêu thích thì sao?
    – Ghét tội dám bảo tớ lừa tình.

    Cả hai tủm tỉm cười không nói với nhau câu gì chỉ ngồi sát lại mà thôi. Mùi nước hoa thoang thoảng cùng với mùi áo khoác thơm nồng quện vào với nhau tạo thành một cái mùi hương mà có lẽ đến mãi sau này tôi vẫn không quên được.

    Bạn đang đọc truyện Quỳnh và Huyền tại nguồn: http://truyensextv2.cc/quynh-va-huyen/

    Liên hoan xong thì chúng tôi hò nhau cả lũ đạp xe ra biển chơi rồi chụp ảnh. Hồi đó những năm hai nghìn thì có cái máy ảnh du lịch là sành điệu lắm rồi.
    Chụp ảnh đến chiều thì chúng tôi đạp xe về. Ngồi đằng sau Quỳnh dụi nhẹ má vào lưng tôi rồi nói khẽ:
    – Thế là chẳng còn được gặp nhau nữa rồi, không biết thi đại học còn có ở cùng nhau nữa không?

    Tôi cười tươi rồi bảo:
    – Lo cái gì, nhà gần nhau cách có con phố thì làm sao mà không gặp nhau được, còn nếu thi thì cũng ở cái Thủ Đô thôi, đi tí là đến, mấy anh chị khóa trước cũng thế có làm sao đâu. Khéo mà lên đó lại ở chung ấy.

    Vừa nói câu ở chung thì Quỳnh đã thụi tôi một quả rồi nói:
    – Ai cho ở chung mà ở chung!
    – Đấy là nói thế nhỉ chứ chắc gì Minh đã đỗ cơ chứ!

    Quỳnh bĩu môi rồi nguýt dài tôi một cái rồi nói:
    – Gớm học thế thì kiểu gì cũng đỗ. Thôi về nhà đi xem phim đã đi, hôm nay Quỳnh thích xem phim!
    – Ừ cũng được !

    Hai đứa đạp xe đến rạp chiếu phim rồi xem đến tận mười rưỡi tối. Vừa xem phim tôi vừa bảo Quỳnh:
    – Thôi chết về muộn thế này có sợ bố mẹ mắng không?
    – Không sao đâu, Quỳnh bảo bố mẹ rồi hơn nữa bố mẹ Quỳnh cũng thoải mái mà, thế Minh không sợ bị mắng à?
    – Minh là con trai sợ gì!

    Hai đứa xem xong phim rồi về nhà. Trời tối nên cái ngõ quanh co vào nhà Quỳnh ếch nhái kêu ộp oạp suốt. Tuy có tiếng vậy thôi nhưng nhà Quỳnh không ở quê mà ở chỗ này thì vẫn thường có vì sát ngoại ô.

    Bố mẹ Quỳnh cũng là dân buôn vải vóc với quần áo có tiếng nên nhà cửa xây cũng khang trang và đẹp lắm. Dừng lại ở ngôi nhà hai tầng nhưng to rộng và hoành tráng lắm tôi lí nhí bảo Quỳnh:
    – Thôi Quỳnh vào nhà đi Minh về đây!

    Quỳnh quay lại nheo mắt nói:
    – Ô vào trong nhà chào bố mẹ Quỳnh một tiếng đã chứ!

    Tôi có vẻ sợ sợ thì Quỳnh nói:
    – Trông cái mặt có vẻ sợ sợ kìa! Chán chưa.

    Tôi hứ một tiếng rồi nói:
    – Ờ thì vào hì hì, vào chào nhạc phụ nhạc mẫu một tiếng nhỉ.

    Thấy tôi nói thế thì Quỳnh đá tôi một tiếng bảo:
    – Ai là nhạc phụ nhạc mẫu, luyên thuyên.

    Tôi né được cú đá của Quỳnh rồi vào cùng Quỳnh chào ba mẹ Quỳnh một tiếng, nói chuyện khoảng mười lăm phút rồi tôi xin phép đi về.

    Về đến nhà hai đứa lên mạng nói chuyện với nhau một chút chứ không có điện thoại di động mà liên lạc.

  • Tôi và em

    Ánh nắng chói chang của buổi chiều mùa hè cũng đã dịu dần trên những ngọn cây đằng xa. Lại sắp qua một ngày nữa, tôi chán nản thu dây câu ra về. Trời đã xế chiều, từng cơn gió nhẹ cũng thổi nhiều hơn như để làm dịu đi những gì mà mặt trời đã để lại. Tiếng xào xạc qua từng tán lá của hàng cây bên đường vang lên thật thanh bình.

    Quê tôi, ngôi làng nhỏ bé của một huyện nông thôn. Quanh năm ở đây mọi người cũng trồng trọt chăn nuôi như bao làng quê khác. Bao đời nay, từ mảnh đất này, từng thế hệ nối nhau cùng chung sống và phát triển.

    Mặt trời đang xuống, cái bóng dưới chân tôi cũng đang dài dần và dập dình theo mỗi bước đi. Mải suy nghĩ đã đến cổng nhà tôi từ lúc nào, đang bước vào bỗng đâu có một bóng người từ trong nhà chạy ra đâm sầm vào người tôi một cái đau điếng.

    “Khó thở thật đấy. Húc gì mà đau thế, giữa lồng ngực.”

    – Mày hả Hạnh? Ặc… Đi đứng không nhìn đường à?

    Tôi lồm cồm bò dậy. Trong đầu đinh ninh là em gái mình. Định nạt cho nó một trận. Con gái gì mà…

    – Hơ…Em…Cậu là ai?

    Tôi nhìn xuống, là một cô gái với mái tóc màu hung đỏ xõa ra sau cú ngã. Có vẻ cô gái đó cũng không đau lắm, nên liền đứng dậy phủi quần áo luôn. Giờ tôi mới kịp nhìn kĩ, đứng trước tôi là một thiếu nữ với làn da trắng như trứng gà bóc, hiếm được thấy ở ngôi làng này. Bên cạnh đó, cô nàng này còn sở hữu một khuôn mặt khá khả ái, thật sự rất xinh, có lẽ đứng top trong những cô gái tôi từng gặp luôn. Nàng diện một chiếc áo thun hồng có in hình một cậu gấu bông phía trước. Một nét đẹp pha lẫn với chút gì đó vẻ kiêu kì và tinh nghịch. Cứ thế tôi ngơ người ra mà ngạc nhiên nhìn nàng.

    Bất ngờ thật, không phải em tôi. Mà bất ngờ hơn khi nhìn kĩ thì Đúng thật cô gái đó tôi chưa gặp bao giờ. Cũng có thể là bạn của em tôi, nhưng sao trông có nét gì đó trưởng thành hơn.

    Cô gái đó bỗng đưa mắt về phía tôi. Làm tôi bất thần giấu đi ánh nhìn như soi mói nãy giờ.

    – Này!

    – À! Ừ? – tôi hơi giật mình.

    – Cậu không sao chứ Nghĩa?

    “Sao lại xưng hô bạn bè với mình nhỉ? ” – tôi thắc mắc vì vẫn nghĩ cô gái đó là bạn em gái mình.

    – Tớ không sao. Còn cậu?

    – Hơi bẩn quần áo tí thôi, ủa quên mất, tớ đi ra đây cái đã.

    – Ừ! Chào c…

    Chẳng thấy cô ấy đâu nữa.

    “Đi nhanh thế húc vào mình là phải, không khéo lại va vào ai nữa cho xem.”. Tôi gác cái cần câu vào tường rồi đi vào trong nhà

    Mẹ tôi đang nấu ăn trong bếp, thơm thật đấy. Tôi tiến đến tủ lạnh lấy ra một chai nước. Vừa xoay nắp uống vừa hỏi với vào trong:

    – Hạnh có bạn đến chơi à mẹ?

    – Bạn nào con?

    – Con vừa thấy ngoài cổng đấy.

    Nói xong tôi đưa chai nước lên miệng uống. Mẹ “À” một tiếng rồi trả lời:

    – Con bé là con của bạn bố con, sẽ ở cùng nhà chúng ta từ hôm nay…

    Phụt…..suýt thì tôi sặc nước rồi…Có phải tôi nghe nhầm không nhỉ?

    – Mẹ bảo sao cơ ạ?

    – Một người bạn của bố con trên thành phố do chuyển công tác. Nên mới gửi nhờ con gái vào nhà mình. Chắc cũng trong thời gian dài đấy. Con bé bằng tuổi con thôi. Hai đứa làm quen với nhau chưa?

    – Ơ.. dạ… Cũng quen một tí rồi ạ.

    Bất giác tôi đưa tay sờ vào chỗ ngực vừa đau. Ơ, nhưng mà…thế là tôi sẽ ở cùng nhà với một cô gái bằng tuổi sao?

    – Mẹ ơi!

    – Sao thế?

    – Sao lại là nhà mình?

    – Ý con là sao?

    – Sao cậu ấy không chuyển đến nhà người quen nào ấy mà lại về đây? Vừa lạ người, lạ chỗ lại còn chuyển trường nữa.

    – Mẹ cũng không rõ. Hồi chiều bố con bé có nói là nó nhất quyết đòi về đây. Mà ông ấy bạn với bố con, đã đến tận nơi nhờ mình rồi bố mẹ sao từ chối được. Với lại con bé cũng ngoan ngoãn lễ phép lắm, phụ mẹ nấu đồ ăn suốt đấy, nãy nhà hết dầu ăn nên mẹ nhờ nó đi mua giúp rồi.

    – Vâng.

    Thảo nào hớt ha hớt hải như vậy. Còn chả thèm nhìn đường. Không biết va thêm vào ai nữa không.

    – Mà Nghĩa nè.

    – Dạ?

    – Con bé mới về lạ nhà, có gì con liệu cư xử với bạn nhé.

    – Vâng. Con biết rồi.

    Đáp xong tôi lặng lẽ leo lên phòng. Vừa đến nơi là tôi ngả ngay vào cái giường thân yêu.

    – Hm…chắc đủ để chợp mắt đây.

    Nằm im một lúc là tôi chìm luôn vào một giấc ngủ say.

    Bạn đang đọc truyện Tôi và em tại nguồn: http://truyensextv2.cc/toi-va-em/

    Đang mơ màng thì:

    – Nghĩa ơi! Nghĩa!

    – Dạ.. – tôi thưa với giọng ngái ngủ.

    – Xuống đây nhanh, mẹ có chuyện gấp.

    Giọng mẹ nghe có vẻ nghiêm trọng. Tôi nhổm ngay dậy rồi chạy xuống phòng dưới. Vừa đến nơi tôi đã hỏi:

    – Có chuyện gì thế mẹ.

    – Con bé…..nó vẫn chưa về.

    Trời đất, tôi liếc nhìn đồng hồ, được một tiếng rồi sao? Cửa hàng tạp hóa đâu xa quá đâu. Tôi chạy nhanh ra ngoài xách vội cái xe đạp phóng đi, không quên nói với lại:

    – Mẹ cứ ở nhà đi con sẽ đi tìm.

    Tôi đạp xe ra đến cửa hàng bách hóa nhanh nhất có thể. Không kịp dựng xe, tôi chạy thẳng vào trong. Hỏi lớn:

    – Bác ơi! Hồi chiều đến giờ có cô gái tóc hung hung nào ra đây mua đồ không ạ?

    – Để bác nhớ xem nào.

    – Nhanh lên bác.

    – Đừng có hối, à…có nhưng nó về được hơn một tiếng rồi.

    Một tiếng? Nghĩa là cũng về đươc lâu rồi. Sao không thấy về nhà nhỉ. Chậc, đi đâu không biết. Nhưng mà, sao chỉ trách cậu ấy vậy. Nhỡ cậu ấy xảy ra chuyện gì thì sao?

    – Cháu chào bác.

    Dựng xe lên, tôi lại phóng đi.

    Có chuyện gì đây. Nhỡ đâu có thế nào thì sao mà ăn nói với bố cậu ấy được.

    Chắc phải gọi cậu ấy thôi. Tôi lấy hơi và cất tiếng gọi:

    – …

    Tôi đã biết tên cậu ấy đâu. Chết tiệt, sao tôi quên chuyện này được nhỉ.

    Ngoặt vào một con đường nhỏ gần đó. Tôi vừa đi vừa đảo mắt tìm. Trời chưa tối, nhưng cũng không đủ sáng để tôi nhìn được rõ. Cậu ở đâu rồi?

    Tôi đạp một hồi lâu, mắt vẫn dảo dác nhìn quanh. Hơi nheo mắt lại nhìn cho kĩ.

    Phía trước có bóng người.

    – Này bạn gì ơi?

    Nghe thấy tiếng tôi, người đó liền quay lại.

    Giây phút ấy.

    Tại con đường ấy.

    Cô gái tôi đang đi tìm, tay đang ôm chai simply nhìn tôi và nở nụ cười rạng rỡ. Chẳng hiểu sao trông thấy nụ cười đó, bao nhiêu câu tôi định mắng, định quát đều đi đâu hết.

    – Sao cậu không về còn đi đâu thế?

    Không đáp lại câu hỏi của tôi, cậu ấy đi vòng ra và ngồi lên sau xe thôi. Khẽ thủ thỉ:

    – Cậu…chở tớ nhé..

    – Ơ…. Ừ…

    May là cậu ấy vẫn chưa đi đâu xa. Không thì thật là khó lường trước hậu quả.

    Cả hai đi cùng nhau trong im lặng.

    – Sao mua xong đồ rồi cậu không về?

    – Tại…tớ…

    – Cứ nói đi, tớ nghe mà.

    – Ừm….tớ….quên đường về.

    – Ơ. Đường đi dễ mà, với lại cậu đi ra được đấy thôi.

    – Tại tớ mới đến sao nhớ rõ được.

    – Khó hiểu nhỉ….Thế sao cậu còn đi?

    – Thì tớ mới đến nên muốn giúp đỡ mẹ cậu nhiều thất có thế. Nào ngờ…

    Thánh hậu đậu đây rồi. Nhưng được cái tốt bụng, không để cho sự im lặng trở lại. Tôi bông đùa:

    – Cậu cầm tinh con trâu à?

    – Sao hỏi tớ vậy?

    – Tại húc tớ đau quá.

    – Á à…Này thì húc này.

    Chỉ kịp nghe như vậy. “Bốp”. Nó giống như một cái búa giáng vào lưng tôi.

    – Ai…Ui…..Lại giở thói trâu bò rồi.

    – Hứ! Gọi người ta là trâu. Bất lịch sự.

    – Xin lỗi nha. Hì hì. – tôi cười trừ.

    – Hứ…

    Bầu trời giờ cũng chỉ còn loang lổ ánh tà dương. Về nhanh không tối mất.

    Như chợt nhớ ra điều gì đó. Tôi hỏi:

    – Này cậu.

    – Ơi.

    – Tên cậu là gì?

    – Tớ tên Mai, Hà Ngọc Mai.

    – Tên đẹp nhỉ.

    – Cậu quá khen. Hì.

    – Mình làm bạn nhé?

    – Tất nhiên rồi.

    Tôi hít một hơi thật sảng khoái rồi dõng dạc nói:

    – Tớ là Trần Trung Nghĩa, mong được giúp đỡ.

    – Hi. Tớ biết mà !!!

    Bạn đang đọc truyện Tôi và em tại nguồn: http://truyensextv2.cc/toi-va-em/

    Gấp lại quyển sánh giáo khoa trước mặt. Cũng mười một giờ khuya rồi. Lặng lẽ rời bàn học và tiến về phía giường.

    – Hmph…

    Lại một ngày nữa trôi qua. Bao nhiêu lộn xộn nhưng cũng đâu vào đấy cả.

    Gác tay lên trán nằm suy nghĩ, thật sự tôi chưa thể nào tin được là có một cô gái đang ở trong nhà của mình.

  • Câu chuyện đời tôi

    Chuyến xe khách lặng lẽ chạy trên trên đường. Hai bên đường tối đen như mực, nếu không có đèn của những chiếc xe khác trong đêm thì đúng là một sự cô đơn đến nao lòng, trời gần sáng se lạnh, mọi thứ đều im lặng chỉ còn tiếng xe, tiếng ngáy đều đều của lão già ghế bên cạnh.

    Tôi buồn ngủ, nhưng chẳng thích ngủ tí nào, nằm dựa vào kính xe nhìn ra bên ngoài mặc dù chẳng thấy gì. Dòng suy nghĩ cứ ùa về, có một chút lo lắng, một chút hồi hợp và cả háo hức nửa chứ. Sắp làm sinh viên có khác, cảm giác thiệt là lung tung hết, trong đầu tưởng tượng ra đủ mọi viễn cảnh, nào là mỳ tôm, nào là anh em chiến hữu, nào là giảng đường, nào là những mối tình sinh viên ngọt ngào …

    Không biết có giống như những gì tôi được nghe, được kể, không biết mọi thứ có thú vị như trong phim, trong truyện tôi được coi về cuộc sống sinh viên không nửa. Suy nghĩ, dự tính là vậy chứ cũng lo lắm chứ, cơm áo gạo tiền, dù gì đồng lương giáo viên ít ỏi của mẹ tôi làm sao đủ cho tôi sống ở cái đất Sài Gòn nghe nói đắt đỏ, tốn kém dữ lắm.

    Mà thôi lo lắng chi nhiều, dù sao cũng chính tôi bỏ hết mọi sự sắp xếp cho tương lai ổn định của gia đình tôi để chọn con đường bon chen lên Sài Gòn thử làm sinh viên một cho biết mùi đời với người ta mà. Nhớ cái hôm biết được kết quả đại học xong mẹ tôi có hỏi:
    – Mày tính sao hả con? Mẹ lo cho mày mấy con đường liệu mà tính cho kỹ. Tương lai của mày mẹ lo tới đó thôi con!

    Tôi trầm ngâm. Thiệt là khó nghĩ quá đi. Mẹ tôi nhờ bà con lo cho tôi một là theo ông anh giám đốc một cty, vừa được đào tạo, vừa có lương thử việc ít nhất cũng 10 triệu trở lên mà mẹ còn vẻ ra cái viễn cảnh đi theo phụ giữ ghế giám đốc cho ông anh nửa mới ghê chớ =)).

    Còn con đường thứ hai là theo ông chú bên quân đội nghe đâu chức lớn dzữ lắm, viễn cảnh cũng an nhàn, được nhà nước nuôi, được làm công dân gương mẫu, sống tốt đời đẹp đạo. Nghĩ tới đó thôi là muốn ớn lạnh trong người rồi, đi học có mấy cái nội quy nhỏ của trường lớp mà tôi còn quậy muốn banh cái trường giờ kêu tôi khép mình vô cái khuôn khổ của quân đội thà giết tôi còn hơn.

    Nghĩ đi nghĩ lại, nghĩ tới nghĩ lui, mấy ngày nay nghe tụi bạn hết đứa này tới đứa kia nhận giấy báo nhập học, khăn gói lên Xì-phố học đại học thấy cũng ham. Tính tôi lại thích thử thách,mạo hiểm, không thích nghe theo sự sắp đặt của bất cứ ai cho nên có lẽ tung cánh thử sức mình vài năm xem sao. Vậy là tối đó tôi phán một câu xanh rờn.
    – Mẹ! Con đi Sài Gòn học. Thử sức vài năm rồi tính tiếp.
    Mẹ tôi chẳng thèm hỏi gì nhiều gật đầu cái rụp.
    – Ờ đi đi cho biết cực khổ con à!

    Mải mê suy nghĩ trời gần sáng hồi nào hổng hay. Xe cũng vừa tới Tiền Giang. Tôi vươn vai sửa soạn hành lý chuẩn bị xuống xe. Thiệt là học ở Sài Gòn nhưng giờ phải ghé Tiền Giang một hai ngày rồi mới được thả đi. Phải giải quyết xong nhỏ bạn gái cuối cùng trong số vài cái mối tình học trò linh tinh vớ vẫn của tôi để còn yên tâm mà dấn thân bắt đầu cuộc sống mới nữa chứ.

    Nói gì thì nói tôi chưa bao giờ gặp nhỏ ở ngoài đời, chỉ nói chuyện, chat qua webcam vậy đó mà iu nhau (đúng là tình ảo). Nói chung nhìn qua webcam với hình thì nhỏ xynh xắn, dễ thương nhưng không biết bên ngoài thì có khác không đây. Mấy hôm trước tôi nói sẽ lên Sài Gòn học, vậy là con nhỏ một hai bắt tôi phải ghé Tiền Giang để iu offline theo cách nói của nhỏ là “ Em muốn tụi mình chuyển từ tình ảo sang tình thật” … Khóc lóc, giận dỗi và cả đe dọa bỏ học bỏ nhà đi kiếm tôi cuối cùng nhỏ cũng ép tôi ghé Tiền Giang gặp mặt … Xe dừng ở Tân An, tôi xuống xe, móc điện thoại gọi cho nhỏ. Đã gọi điện kêu ra đợi rồi mà giờ bỏ tôi một mình đứng bơ vơ.
    – Alo! … Tui xuống xe rồi nè chị 2 trốn đâu dzậy?
    – Hihi anh xã nhắm mắt lại đi.
    – Dẹp không có xã huyện gì hết em lại đón anh nhanh dzùm. Mỏi chân quá
    – Thì anh nhắm mắt cái đi năn nỉ mà. 1 phút nha nha nhaaaaa …

    Hôm nay không biết bày đặt trò gì nữa rồi. Thôi kệ để coi nhỏ làm gì với tôi. Nhắm mắt mà lòng cũng hồi hộp, dù gì cũng chưa bao giờ gặp mặt ở ngoài đời mà. Lo là lo cái vụ nhỏ mà cao hơn tôi là coi như lấy cọng bún thắt cổ tự tử có nghĩa hơn … . Tôi khịt khịt mũi, hình như có mùi nước hoa của con gái. Quái tự nhiên cái mũi tôi nóng nóng, cái nóng đó chạy từ từ vòng qua má, tới tai, xong chạy ra sau gáy rồi lại quay vòng ra trước mũi – trời trời không lẽ trúng gió.Mở mắt ra tôi té ngửa. Thì ra nhỏ đứng kế tôi nảy giờ.
    – Làm gì dzậy sao tới không lên tiếng?
    – Đang nghiên cứu anh xã – nhỏ cười má lúm đồng tiền. (tôi thích nhỏ nhất là cái má này mà)
    – Nghiên cứu chi chị 2 .
    – Thì coi phải anh xã của em không mà ^^.Anh nè!
    – Gì .
    – Phải anh xã không anh xã @@ (Con này rảnh không phải tôi chứ không lẽ thằng nào rảnh đứng nhắm mắt cho nó nghiên cứu nảy giờ)
    – Ờ chắc hổng phải chị lầm người rồi ha. Nghi ngờ hỏi chi nửa
    – Hihi người ta hỏi cho chắc mà. Tại anh xã baby hơn trên hình sợ lộn người – Ờ nghĩ cũng đúng coi vậy chứ mặt tôi ở ngoài non choẹt à.
    – Thôi mệt. Giờ sao. Đứng giữa đường hoài hả chị
    – Ghét, kêu chị hoài, làm như người ta lớn tuổi không bằng. Anh xã chưa ăn sáng đúng hôn?
    – Ờ chưa ăn.
    – Vậy em đưa anh xã qua nhà nghỉ bỏ đồ rùi tụi mình đi ăn sáng hen.
    – Uhm! Rồi đi bộ hở .
    – Hihi xe em để sau lưng xã kìa.

    Tôi ngồi lên xe để đồ đạc lên trước xe xong, nhỏ nhảy tót lên ngồi sau lưng vòng tay ôm lấy tôi. Mèn ơi con này gan dù là bạn trai nhưng mới lần đầu được gặp mà ôm tỉnh bơ.
    – Mới gặp lần đầu dám ôm rùi hả
    – Có gì không dám. Em ôm anh xã của em mà.
    Tôi lắc đầu mĩm cười siết ga, nhỏ càng siết chặt tôi hơn đầu dựa vào vai tôi hát khe khẽ. Chắc nhỏ vui lắm.

    Vậy là cả ngày hôm đó nhỏ với tôi đi khắp các nơi nhỏ hay nói đến trên mạng, từ trường học, quán café, đến chỗ nhỏ hay ra chơi với tụi bạn nhỏ. Lúc này tôi mới có dịp nhìn kỹ lại cô bé này, cao bằng tôi, ngoài gương mặt xinh xắn ra thì dáng nhỏ Linh phải nói là ổn, điện nước đầy đủ nếu không muốn nói là dư so với mấy đứa con gái cùng lứa hoặc chí ít hơn hẳn mấy con mắm trong lớp tôi. Tối nhỏ lại đưa tôi đi dạo, ăn uống linh tinh căng cả bụng rồi mới trở lại nhà nghỉ. Biết bao nhiu lời định nói với nhỏ mà cả ngày hổng thể nói ra được, thấy nhỏ vui cũng không nỡ nói ra. Thiệt tình tôi cũng không biết tôi có thích nhỏ thật hay không nữa. Tôi nhảy lên giường trùm cái mền lại thở dài.Tự nhiên nhỏ nhảy lên chui vào nằm kế bên. Tôi quay qua nhìn nhỏ chưng hửng
    – Gì đó.
    – Gì là gì?
    – Tối rồi sao không về nhà đi cho tui ngủ nửa. Bộ không ngủ hả?
    – Thì ngủ nè.
    – Là sao @@ tính ngủ đây luôn hả. Mẹ em la sao.
    – Hì hì em xin mẹ qua qua nhà nhỏ bạn ngủ tập văn nghệ mà.
    – Ngủ đây không sợ tui làm gì bậy hả?
    – Xí tui đạp lọt giường lun chứ mơ làm bậy à.
    Nhỏ chu chu cái mỏ rồi giành lấy cái mền cuộn tròn nằm nhìn tôi.

    Tôi cũng chẳng muốn cãi với nhỏ làm gì nữa vì trong đầu tôi lúc này nhiều suy nghĩ lắm. Thật khó để nói ra rằng tình cảm của tôi dành cho nhỏ vẫn chưa đủ để nhỏ trở thành người yêu tôi, tôi không muốn chỉ vì những trò đùa tình cảm của tôi hồi còn học 12 sẽ làm tổn thương nhỏ, dù gì trong những ngày tôi chìm đắm trong sự chán nản, thù hận và bất cần, cô bé này đều chịu khó ngồi chia sẻ với tôi dù là đêm, hay ngay hoặc bất cứ lúc nào tôi gọi.

    Lần này tôi ghé gặp nhỏ để tạm dừng mối quan hệ tình cảm này lại vì tôi muốn để quá khứ qua một bên bắt đầu cuộc sống mới …

    Nhưng sao nói ra được đây khi cô gái nằm kế bên tôi thực sự đáng yêu và đang rất vui bên cạnh tôi. Mà điều đáng lo hơn là tôi sẽ không kiểm soát được bản thân nữa … nổi điên lên quá trời … nãy giờ người ta lo suy nghĩ chuyện trọng đại còn chị 2 này nằm kế bên hát mấy bài trẻ con, nhỏ nằm sát người làm tôi không thể không lén nhìn nhỏ được. Đột nhiên nhỏ ngước mặt lên và tất nhiên bắt gặp ánh mắt của tôi.
    – Á đồ dê xồm nhìn lén gì đó – nhỏ dứ dứ nắm đấm trước mắt tôi.
    – Nhìn gì đâu … tại … tại … anh – tôi hơi lúng túng – mà em nằm xích ra đi nóng mún chết à … cứ nằm sát sát dzậy ai mà chịu nổi.
    – Xí em làm gì kệ em nha ai bỉu anh nhìn chi.
    – Ơ, nằm ngay tầm mắt người ta mà không cho nhìn.
    – Không cho đó … a nhắm mắt ngủ đi, ai mượn mở mắt chi.

    Thiệt là nổi điên với cái con cua này. Thôi ráng nhắm mắt nghĩ về bồ tát coi bộ có lý hơn. Tôi thở dài nhắm mắt lại. Được khoảng hơn 10 phút, gần như tôi sắp đi thăm bồ tát thật thì mặt tôi nóng nóng vì hơi thở nhẹ nhẹ … chưa kịp mở mắt ra thì môi tôi đã chạm vào một bờ môi mềm mại của ai đó. Máu trong người tôi chảy rần rần … không lẽ bồ tát linh dzữ vậy hả trời … mà thôi kệ bồ tát hay ai đang cưỡng hôn tôi cũng mặc kệ, cái tính tôi ai cưỡng gì chứ mấy cái vụ này thì càng khoái =)) …

    Không cần mở mắt ra tôi đưa tay siết chặt lấy người đang hôn tôi … nụ hôn say đắm và ngọt ngào, đã lâu rồi tôi không hôn một cô gái nào mà … Mọi thứ càng lúc càng không thể kiểm soát được nữa rồi. Nhỏ giờ nằm hẳn lên người tôi, hai tay nhỏ bắt đầu mở từng cúc áo tôi ra trong khi đôi môi vẫn không chịu rời môi tôi … . Chiếc cúc áo cuối cùng chuẩn bị được mở xong thì tôi nắm lấy hai bàn tay nhỏ rồi ngồi dậy khẽ đẩy nhỏ ra một bên … Nhỏ đưa ánh mắt ngơ ngác nhìn tôi.
    – Sao vậy anh.
    – Anh … anh nghĩ mình không thể. Anh là người không tốt … Anh … tình cảm của anh với em..dường như vẫn chưa đủ lớn để làm gì hay hứa hẹn gì với em hết. Anh vẫn còn là thằng long bong … .anh … anh … .sợ nếu mình vượt quá giới hạn … người thiệt thòi sẽ làm em … anh sợ em phải chịu tổn thương khi gắn cuộc đời vào một thằng chưa biết ngay mai ra sao như anh … .

    Tôi nói nhiều lắm … nói những điều tôi đang nghĩ trong lòng ra với nhỏ từng câu từng chữ một, không biết nhỏ có bị tổn thương không chỉ thấy đôi mắt nhỏ dường như đánh mất niềm vui từ lúc gặp tôi đến giờ … Nhỏ im lặng, không nói gì. Tôi cũng vậy, nói ra hết tất cả, tôi cũng chuẩn bị cho tình huống xấu nhất là nhỏ sẽ bỏ đi ngay bây giờ. Hơn 15 phút trôi qua … chợt nhỏ đứng dậy bước vào phòng tắm.
    – Em tắm một chút. Anh chờ em nghen.

    Tiếng nước chảy nhẹ nhẹ dường như không đủ lấp đi tiếng khóc của nhỏ. Tôi nằm đó mà lòng ngổn ngang trăm thứ. Đứng dậy định gõ cửa phòng tắm để an ủi mà cũng ngập ngừng không dám bước vào.Tôi chỉ đành đứng dựa vào tường … lặng im nghe tiếng nước, tiếng gió, tiếng xe chạy ngoài đường … tôi mỉm cười chua chat … .dù sao nhỏ cũng không phải là người đầu tiên tôi làm đau và rời xa theo cách như vậy. Nhưng sao tôi thấy lạ trong người quá … tôi hối hận chăng …

    Cửa phòng tắm mở, nhỏ bước ra đứng cạnh tôi. Vứt bỏ lon bia về góc phòng, tôi quay qua nhìn nhỏ … trên người nhỏ giờ chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi tôi treo trong phòng tắm lúc sáng. Linh chẳng nói gì, chỉ nhìn tôi bằng ảnh mắt dịu dàng …
    – Em không sao chứ … anh … xin … .l … ..
    Lời nói chưa kịp nói hết nhỏ đã ôm chầm và đặt lên môi tôi một nụ hôn gấp gáp và mãnh liệt … . nhỏ rời tôi ra, nhìn tôi nói trong nước mắt:
    – … Em yêu anh … em hiểu anh đang nghĩ gì … em không phải người dễ dãi … nhưng em yêu anh … em sẽ chờ anh xã đến chừng nào anh xã quay lại thì thôi …

    Rồi nhỏ lại hôn tôi say đắm … Bản thân tôi cũng cảm nhận được tình cảm của Linh hơn những gì tôi tưởng … Khẽ đưa bàn tay ôm chặt lấy Linh. Có thể tôi không thích nhỏ nhưng vào lúc này tôi không thể lạnh lùng được.

    Giấc ngủ ngon lành, trời sáng … đã đến lúc tôi tạm biệt nhỏ để tiếp tục hành trình của mình … trước khi nhỏ ôm chặt lấy tôi nói rất nhiều, rất nhiều … đến nỗi tôi chẳng còn biết trả lời gì nữa. Chỉ còn cách ôm chặt lấy nhỏ để rồi lặng im bước lên xe tiếp tục hành trình về Sài Gòn. Nơi tôi bắt đầu một cuộc sống mới, với những thử thách và điều thú vị mới … Ngồi trên xe, lặng lẽ trả lời từng tin nhắn đầy yêu thương của nhỏ mà lòng tôi cứ lan man không có tý cảm xúc nào hết. Ngày hôm đó đánh dấu ngày đầu tiên tôi đã bắt đầu cho cuộc đời sinh viên phía trước và tôi cũng không biết được rằng sau ngày hôm ấy tôi cũng đã bắt đầu những chuỗi ngày đầy những buồn vui, ngọt ngào, hạnh phúc, tội lỗi, đau khỗ và cay đắng …