Blog

  • Mối tình thời học sinh

    Câu chuyện bắt đầu ở biển…

    Thật ra đó là thói quen rồi, cứ chiều chiều thì tui lại ra đây hóng mát, mà hóng mát là phụ thôi, hóng gái mới là chính. Chiều nay cũng như thường lệ, xỏ đôi dép lào rồi quần cọc áo thun ra biển. Biển Nha Trang ai cũng bảo đẹp, riêng tui nhìn chán rồi nên thấy nó như một thau nước muối khổng lồ chứa rất nhiều iot và….. bikini.

    Đặt mông xuống ghế đá, tui móc gói thuốc ra châm một điếu cho tỉnh táo. Trời cũng tắt nắng, gió biển thì ùa vào ngày càng mạnh. Không biết ai sao chớ tui là tui thích gió lắm nha.

    “Gió tốc váy ai
    Gió lùa háng ai”

    Tóm gọn lại là gió mát. Đang rung đùi tận hưởng bỗng nhiên tui nghe tiếng khóc thút thít sau lưng mình. 5h chiều làm gì có ma, trong vài giây tui quay lại xem coi cái gì đang phát ra âm thanh. Ra là 1 con nhỏ, nhưng chẵng hiểu sao nó lại ngồi đó khóc: Thất tình? Xịt lô? Xảy thai? Phá sản? – những suy nghĩ vớ vẩn lướt qua trong đầu tui.

    – Củ lạc giòn tan? – tui hỏi
    – Ớ ớ ông kia làm gì đấy? – 1 thằng từ đâu bay ra tay thì cầm máy ảnh.
    – Con này nó khóc.
    – Tụi tui đang quay phim ngắn ông ơi.

    Đếu mẹ, phim ngắn con mẹ gì mà thằng quay phim đứng đâu tít mù còn con diễn viên ngồi đây khóc, chắc cái máy đó zoom tới lỗ chân lông.

    – Ờ, tưởng gì.
    – Này, củ lạc giòn tan là sao? – lúc này con nhỏ mới ngửa mặt lên hỏi tui, ôi xinh đáo để, mỗi tội lùn và gu của tui là gầm cao thoáng máy.
    – Về mày mua của lạc chiên lên mà ăn xem giòn không?
    – Ơ ông này xưng hô gì kì thế?
    – Chứ chẵng phải bọn trẻ bây giờ yêu nhau toàn gọi mày tao sao?
    – Nhưng tui với ông có yêu nhau đâu?
    – Sao mày biết tao không yêu mày?

    Con nhỏ cứng họng, tui thì chả thèm quan tâm nữa, phủi đít đứng dậy, trước khi đi tui quay lại hỏi nó 1 câu:

    – Này, học sinh xxx à?
    – Ơ sao biết.
    – Ngực mày cho tao biết điều đó. – cái bảng tên nằm ngay ngực
    – Ông vô duyên.
    – Củ lạc giòn tan?

    Xong rồi tui bỏ đi, trường tui học cũng là trường nhỏ học, nhưng 2 đứa học trái buổi. Nhưng tui cũng đâu quan tâm đến nó lắm, nghe bảo hoa khôi đâu dưới khối 10, hoa khôi éo gì có mét 6. Mất vui, tui xách đít lên net gần nhà, quán này được cái thân với chủ quán nợ vô tư, không có tiền trả thì trả ổng 2 ngón tay cũng được, nói chung ổng dễ chiệu. Ngồi lướt lướt facebook toan tắt đi thì thấy thông báo thằng bạn like hình con nhỏ nào hiện trên bảng tin. Nhấp vào thì ra là con nhỏ hồi chiều.

    “Ồ, em yêu ảo lòi!”

    Thế đéo nào lên hình lại cao như này, đảm bảo mai cam360 được trao giải nobel với danh hiệu vô địch kéo chân. Trên hình thì tui thấy nó không xinh bằng bên ngoài. Nhấp like 1 cái rồi vào làm trận CF.

    Sáng hôm sau tụi dậy trễ, vội vàng đánh răng rửa mặt rồi phóng ra xe. Quái! Xe hôm nay sao rịn ga không chạy. Đệt mịa lúc này sực nhớ xe mình là xe đạp, thế éo nào tối qua nằm mơ thấy má mua cho chiếc Ex sáng nay lên xe đạp rịn ga. Thế là tui phải cong đít đạp tới trường, ôi vãi…

    Đến trường thì trễ cmnr, và tui cũng đã chuẩn bị tâm lí sẽ bị lão giám thị hói chụp lại kiểm điểm.
    – Làm gì đi học trễ?
    – Chở bà ngoại tập tạ.
    – Này, tôi không giỡn…
    – Củ lạc giòn tan?
    – Ra kia chống đẩy.

    Nói chung là cá biệt từ lớp 6 tới giờ nên giám thị trong mắt tui không là đinh gì. Đù, sáng nay khối 10 học thể dục, các em học sinh nữ trong bộ đồ thể dục bó sát body, kiểu này hít đất bằng 3 chân cmnr.

    – Ê ông kia?
    – Củ lạc giòn tan?

    Tui ngó mắt láo liêng tìm kiếm ai đang gọi mình, từ trong đám lớp 10 con nhỏ kì dị bước ra.

    – Mày ăn cứt gì mà lùn thế?
    – Tui hơi thấp thôi, ông học trường này hã?
    – Mày mù hã?
    – Hứ.

    Nó đi vào quơ tay quơ chân, công nhận body nó ngon, khúc nào ra khúc đấy mỗi tội có 1 mét 6. Tới lượt tui chống đẩy 100 cái. Với sự trợ giúp thêm cái chân thứ 3 thì chẳng mấy chốc đã hít xong và lão giám thị cũng phải ngạc nhiên không hiểu tại sao tui lại làm được như vậy..

    “Quá nhanh quá nguy hiểm..”

    Tui lết xuống căn tin làm ổ bánh mì chờ cho hết tiết 2, ngồi ngồm ngoàm bánh mì một hồi thì chuông hết tiết cũng reo. Ra sân thì thấy con nhỏ đang cùng đám bạn ra về, nhìn theo cặp mông một lát rồi tui bước lên cầu thang: Mông ơi là mông…

    Lớp tui thì gay nhiều gái nhiều, toàn bọn mọt sách. Riêng có 2 thằng Phong với Dũng là cá biệt giống tui.
    – Ê Long lạnh cmn lùng. Làm gì giờ mới lên lớp mày? – thằng Phong hỏi
    – Huyền, tối qua em hành anh dữ quá hà, nhưng mà anh thích.. – lập tức có 4 con mắt nhìn tui kiểu như “mày tin chỉ trong vài giây nữa mày không còn răng để ăn cháo không?”….. đại loại thế.

    Cái Huyền là bồ thằng Phong, tui thì tui khoái đem vợ bạn ra chọc vì….. ai bảo nó có vợ. Đùa mãi thì cô giáo cũng vào lớp, ở cái tuổi 57 thì cô giáo môn Văn ngồn ngộn mỡ, cứ như là con heo đột biến gen nên am hiểu văn học ấy. Ụp mặt xuống bàn đánh giấc…

    Và rồi cứ như thế cho đến chiều tui đi học thể dục và gặp lại con nhỏ, thật sự thì con nhỏ mặt đồ học sinh cũng chả có gì đặc biệt, kiểu như cái nút áo nó bung ra vì quá chật chội.
    – Ông kia.
    – Củ lạc giòn tan?
    – Hè hè, kêu chơi?
    – Đù, tên đẹp đấy.

    Tui chỉ chỉ vô ngực nhỏ, ý tui là cái bảng tên ấy. Nhỏ lấy tay che lại.

    – Sao ông vô duyên thế?
    – Quá khen.
    – Trơ trẽn.
    – Cảm ơn.
    – Biến thái.
    – Không nói làm tới hã mày?
    Dơ tay lên định ngắt nó cái bỗng nghe:
    – Mi ơi xuống căn tin với Quân nha, Quân bao nước cho.
    Nhìn lên lầu 1 thì thấy thằng nào ấy trông trắng trẽo đẹp trai đang gọi con nhỏ. Nhìn ngứa mắt nên tui đáp lại:
    – Đệch mợ bố bao nó nước với cả bánh mì nhá.
    Thằng nhỏ trố mắt kiểu như “Củ lạc giòn tan?” rồi biến mất sau lan can tần 1.
    – Này ông làm gì thế?
    – Mày không thấy tao vừa cứu mày à?
    – Cứu con khỉ.
    – Trước sau gì cũng bị thịt.
    – Là sao?
    – Mày ra biển uống nước cho thêm iot đi.
    Xong rồi tui để nó lại rồi ra học thể dục….

  • Cô giáo Phương – Tác giả Traidamdulich

    Má ơi đừng gả con xa
    Chim kêu vượn hú biết nhà má đâu,
    Sương khuya ướt đẫm giàn bầu,
    Em về miệt thứ bỏ sầu cho ai…

    Bạn đang đọc truyện Cô giáo Phương tại nguồn: http://truyensextv2.cc/co-giao-phuong/

    Miệt Thứ là vùng đất nằm giữa hai tỉnh Kiên Giang và Cà Mau, xưa kia gắn liền với rừng U Minh, là một chốn hoang vu, xa xôi để cô gái Tiền Giang theo chồng về đây chỉ biết thở than trong những canh khuya theo như lời bài hát. Toàn Miệt Thứ gồm địa bàn các huyện An Biên, An Minh, Vĩnh Thuận và U Minh Thượng (Kiên Giang) nằm cặp sông Cái Lớn, chạy ra vịnh Rạch Giá rồi quặt trái xuống tới huyện U Minh (Cà Mau), trải dài trên 30km kể từ sông Cái Lớn tới trung tâm huyện An Minh, rộng chừng 15km tính từ bờ biển vào đất liền.

    Nhưng đó là Miệt Thứ của hồi xưa chứ giờ này nhìn Miệt Thứ cũng khang trang, tươi đẹp lắm. Nghe nói có ông Thủ Tướng vốn gốc người Kiên Giang hay Cà Mau gì đó nên ông cho đầu tư, xây dựng đường xá trải dọc theo quốc lộ khá lớn. Dù rằng giờ đường còn đang xây, ngã nghiên nhấp nhô bụi mù đủ kiểu nhưng cũng báo hiệu cho thấy một tươi lai tươi sáng hơn cho vùng đất đó giờ vẫn còn mệnh danh là u tối (U Minh).

    Bạn đang đọc truyện Cô giáo Phương tại nguồn: http://truyensextv2.cc/co-giao-phuong/

    Khắp thị trấn Thứ Mười Một này không ai không biết gia đình thằng Cường. Gia đình cậu ta nổi tiếng giàu có bật nhất, má Cường bán vàng ở chợ ngoài thị trấn, ba thì làm chủ mấy đầm nuôi tôm. Nếu so sánh với Đại Gia Đô La gì đó trên Phố Núi thì có thể là không xứng, hoặc hơi khập khiểng, còn chỉ trong phạm vi thị trấn này, hoặc cả cái huyện An Minh này thì có thể nói thằng Cường chả sợ thằng nào. Cường mới mười mấy tuổi thôi, còn đang học cấp 2 nhưng bạn bè hay chọc ghẹo gọi là Cường ‘Đô La’. Dẫu biết là mấy thằng bạn chỉ nịnh nọt mình cho vui thôi, nhưng tình thực cậu ta cũng ‘hâm mộ’ cái anh Đại Gia kia lắm, nên nghe tụi bạn gọi vậy Cường thấy cũng thích thích. Nhà có điều kiện là vậy nhưng Cường học không tốt lắm. Ba mẹ cậu ta cũng chạy tiền, rồi kiếm thầy bà về dạy kèm cặp cho Cường đủ kiểu mà không thấy khá lên. Năm nào cậu ta đủ điểm lên lớp, ba mẹ mừng hết lớn. Cường bị lưu ban vài năm nên tính ra trong lớp tuổi cậu ta lớn hơn các bạn nhiều. Lớn tuổi hơn nhưng không biết làm gương, Cường còn là đứa đầu têu mấy trò du côn du đãng với chúng bạn. Chuyện tụ tập đánh lộn đánh lạo lúc đi học là hết sức thường xuyên. Với bạn học là vậy còn với thầy cô trên trường, tụi nó cũng không nể mặt lắm. Hễ không hài lòng ông thầy hoặc bà cô nào là lập tức tụi nó bày đủ trò phá hoại, chọc ghẹo làm cho họ đứng ngồi không yên. Lớp Cường học hay nói đúng hơn là cả trường ai cũng sợ cậu ta, thầy cô nào trong trường cũng ngán vì nhiều giáo viên đã chịu không nổi cũng xin chuyển đi rồi. Lớp giáo viên còn lại thì cam chịu, ráng cho qua hết năm học để ‘tiễn dong’ cậu ta lên lớp lớn hơn nên thành thử ra làm cho cậu ta chả coi ai ra gì.

    Sáng nay Cường phóng chiếc xe tay ga đến trường, cánh cửa sắt đã khép lại nhưng thấy Cường bấm còi mấy cái là ông bảo vệ già mở hé cái cổng ra cho cậu ta lách xe vào y chang tiêu chuẩn giáo viên. Bạn bè Cường chưa ai đủ tiêu chuẩn lái xe máy cả nên trong bãi xe chiếc xe tay ga của cậu ta là nổi nhất, đẹp hơn hết thảy. Ông thầy giám thị nhiều khi tặc lưỡi bảo, CSGT không thổi cậu ta thì thôi giờ ổng hoạch hoẹ làm gì, lại cho qua. Cường có vẻ khánh tướng lắm, cất xe, vác cái cặp một bên vai, giơ tay chào xung quanh như ca sĩ nổi tiếng vậy, từ từ đi vào lớp.

    – Chào thầy em đến m……

    Từ cuối cùng chưa kịp thoát ra khỏi miệng Cường đã bị chính cậu ta nuốt ngược lại cái ‘ực’. Trước mắt Cường không có ông thầy nào hết mà thay vào đó là một cô giáo, một cô giáo trẻ, hay nói chính xác hơn là một cô gái trẻ duyên dáng thướt tha trong tà áo dài. Cô cũng chào lại:

    – Em tên gì?

    Cường trong phút chốc lắp bắp, ấm ớ. Cậu ta buông cặp xuống một bên nói:

    – Cường… ơ dạ… em… em tên Cường…

    – Àh… em là Huỳnh Tiểu Cường phải không? Hổm rày không đi học hả?

    – Ơ dạ… tại… tại em bịnh… em…

    – Đã gửi giấy xin nghĩ chưa?

    – Dạ… dạ chưa… tại… tại bất ngờ quá…

    – Thôi em vào đi… cuối tiết làm giấy xin nghỉ để gửi giám thị nghen…

    – Dạ… dạ… cảm ơn cô…

    – … và lần sau đừng đến muộn nữa nhé!

    Cường lẳng lặng về chỗ ngồi của mình ở dãy bàn cuối lớp. Phía trên này cô giáo kia cũng đã bắt đầu dạy rồi. Thằng bạn ngồi chung bàn thấy Cường thì nhỏ nhẹ chào:

    – Hi hi… chào đại gia nha. Bữa rày mới thấy…

    Cường ngồi xuống chỗ, vừa lấy sách vở ra vừa hỏi bạn:

    – Ê mậy… cô giáo mới hả?

    – Ừa… mới thay thằng thầy giáo hồi bữa… cái thằng mất dạy… coi vậy mà cũng hèn ha mậy… tụi mình đập cho có một trận mà xin nghỉ luôn rồi…

    – Cô mới này… coi ‘được’ ghê mậy? – Cường nháy mắt với bạn…

    – Ừ… nhìn như hotgirl vậy… ngắm hoài cũng đéo chán…

    – Tên gì vậy?

    – Tên Phương… mới chuyển về đó… mới dạy từ mấy bữa mày nghỉ hà…

    Bạn của Cường vừa nhìn lên bảng vừa cứ thao thao nói chuyện, riêng mắt của Cường không còn nhìn qua thằng bạn nữa mà ngó lên trên về phía chỗ cô giáo. Cô giáo Phương đang vừa nói vừa viết lên bảng. Cái áo dài trắng hơi mỏng, cái quần phi bóng làm tôn lên đôi mông đày đặng, núng na núng nính theo từng bước chân cô làm Cường không sao rời mắt được. Mắt Cường nhìn mê đi, thằng bạn phải thúc cậu ta một cái Cường mới hoàn hồn:

    – Ê… nghe tao hỏi gì không mậy… làm gì nhìn mất hồn vậy?

    – Hả… mày nói gì?

    – Tao hỏi bộ sau bữa đó mày về bệnh luôn hả? Sao lại nghỉ học…

    – Đụ mẹ… tao khoẻ như trâu chứ bệnh gì… tại bữa hổm vô tình làm quen với em kia, mấy bữa nay cúp cua đi chơi với ẻm…

    – Đã vậy… đẹp không mậy?

    – Đẹp… ngon lắm… chơi đã lắm… tao ‘dần’ mấy bữa nay luôn… giờ thì chán rồi… đi học đỡ buồn… mà… đụ má… tính ra con nhỏ đó sao bằng với cô giáo này… đéo có cửa… chịch cô giáo này… chắc tao chịch cả ngày cũng đéo chán…

    – Hi hi… thằng mất dạy… cô giáo mà cũng đòi ‘chịch’ nữa…

    – Chứ sao… cô giáo thì cũng là con gái, cũng có vú, có ‘chim’… cứ đẹp là hốt thôi…

    – Biết lựa hàng đó… tao nghe tụi nó nói cổ ở Cần Thơ… người đẹp Tây Đô đó nha…

    Suốt tiết học hôm đó, Cường không tiếp thu được gì, cứ lo nhìn vú, nhìn mông cô giáo mới mà thôi. Cường hỏi thăm bạn bè mình về cô giáo mới nhưng cô mới chuyển về dạy có mấy bữa nay thôi nên tụi nó cũng không nắm được gì nhiều, chỉ biết tên và quê quán thôi. Thông tin không nhiều, cộng thêm nhan sắc cô làm Cường ghiền quá cỡ, cứ ngắm nhìn mãi thôi mà chả học hành gì… mà thực ra bản thân bình thường cậu ta học cũng có ra gì đâu.

  • Thiên thần và ác quỷ – Tác giả BoyTimGirls

    Phần 1
    Trường chuyên Nguyễn Du, một trong những ngôi trường có tiếng về chất lượng giảng dạy nhất của Sài thành, hôm nay đón hai giáo viên mới về.

    “Hôm nay chúng ta có hai giáo viên mới, một giáo viên Toán và một giáo viên Tiếng Anh, đề nghị thầy Hùng và thầy Tiến sắp xếp phân công lịch giảng dạy cho hai giáo viên mới”

    Trần Viễn, 54 tuổi, hiệu trưởng nhà trường đang phát biểu trong cuộc họp ban giám hiệu.

    “Cốc… cốc” tiếng gõ cửa vang lên.

    “Mời vào”

    Bước vào phòng họp là một thanh niên cao to, gương mặt vuông cắt, tóc cắt ngắn, mặc vest đen lịch thiệp. Bên cạnh là một cô gái trẻ, mặc áo dài trắng tinh y như nữ sinh, cô có nước da trắng sữa, mũi cao, lông my dài, môi hông chúm chím hấp dẫn mê người.

    “Chào… chào hai em… vào đi… vào đi nào”

    Viễn nhìn chằm chằm vào cô gái như muốn ăn tươi nuốt sống cô ngay, nhưng dù sao cũng là hiệu trưởng, gã ngay lập tức trấn tĩnh, mở nụ cười hiền hậu chào đón.

    “Chào các thầy, em là Lý Thiên Long, giáo viên Toán” thanh niên dõng dạc giới thiệu về mình.

    “Chào các thầy, em là Lê Thị Mỹ Lệ, giáo viên Anh Văn, mong mọi người giúp đỡ em nhiều ạ”

    “Ui, đúng là Mỹ Lệ nha, Lệ à… em có bạn trai chưa… haha” Lão Tiến, 50 tuổi, tổ trưởng tổ Anh Văn cười với giọng khả ố trêu chọc cô gái.

    Nhìn thấy lão Tiến trêu chọc Lệ, Viễn nhịn không nỗi, mồi ngon mình chưa ăn nào há chui vào miệng kẻ khác, gã ngay lập tức đứng lên, nắm lấy tay Lệ, còn sờ sờ vào bàn tay cô.

    “Mềm quá… e hèm… Lệ này, ở đây có gì khó khăn em cứ nói với các thầy, thầy đảm bảo với em là bất cứ khó khăn gì cứ liên lạc trực tiếp với thầy nhé” Gã cố gắng nặng ra nụ cười hiền hậu nhất của mình nói với Lệ dưới ánh mắt khinh bỉ của mọi người xung quanh.

    “ĐM… mấy thằng già này, thấy bướm là tơm tớp thế nhỉ, mẹ nó… cu mình to khỏe thế này kiếm cái máy bay nào che mới được, không thì sao sống” Long thầm nghĩ rồi liếc xung quanh phòng họp, nhìn thấy một phụ nữ trung niên cũng đang nhìn gã nở nụ cười mỉm.

    “Holy shit, ngon, không quá già, ngồi đây chắc cũng chức cao trong trường, múc thôi, há há, đẹp zai lai láng đúng là cũng có cái lợi, bộ vest thuê 200k của mình nữa, tuyệt”

    Long thầm khen mình rồi bước tới trước mặt người phụ nữ đang ngồi, nở nụ cười chào.

    “Chào chị, em là Long, giáo viên mới của trường mình, mong chị có gì giúp đỡ”

    “Ui, chào cậu, tôi là Huệ, tôi có gì mà giúp đỡ được chứ, cậu khách sáo quá” Người phụ nữ mỉm cười tiếp lời long rồi bước lại cái máy in lấy giấy mới in xong.

    “Haha, em mới vào trường mà, chị khiêm tốn quá, em thấy chị chăm chỉ thế này, chắc tương lai thăng chức không xa đâu”

    Nhìn thấy Huệ cẩn thận lấy giấy in ra rồi xếp lại, bấm đàng hoàng để trên bàn một cách thuần thục Long xác định đây ít cũng là phó hiệu trưởng rồi, gã tìm cách vuốt mông ngựa ngay.

    “Hừ, thăng chức hả… Huệ, xong rồi thì chạy ra ngoài cổng mua cho tôi ly café chỗ con Hoa nhé”

    Viễn, nghe thấy hai từ “thăng chức” là nổi máu điên, gã trước làm phó phòng, chẳng qua sàm sỡ một bé nhân viên mà bị tố cáo, phải về làm hiệu trưởng chờ ngày nghỉ hưu. Gã nghiến răng nghiến lợi liếc Long rồi nói với Huệ.

    “Da, em đi ngay, cậu Long ở lại họp nhé, tôi làm lao công quét dọn ở đây, cậu cần gì thì nói tôi đi mua” Huệ vừa cười vừa nói với Long rồi chạy ra cửa.

    “Chết mợ, phen này xong đời” Long thẫn thờ nhìn bóng lưng Huệ rồi lại nhìn qua ánh mắt hình viên đạn của Viễn thầm nghĩ.

    Chiều hôm đó, Viễn tổ chức một buổi tiệc nho nhỏ chúc mừng hai giáo viên mới, tất nhiên là chủ yếu là Lệ, còn Long thì bị đá qua một bên. Ngồi uống bia một mình, Long buồn bã nhìn xung quanh, không ai đến bắt chuyện gã, ai cũng biết Long đắc tội hiệu trưởng, dây vào gã thì chết mợ.

    “Móa, mấy thằng già chết tiệt, đợi bố nắm được ót chúng mày rồi biết tay…” Nhìn Lệ đang được chúc bia bởi mọi người, Long uống cạn cốc bia rồi lẻn ra về, buổi tiệc không còn ý nghĩa gì với gã.

    “Ê Hoa, nghe bảo trường mới có giáo viên mới”

    “Ừ, sáng tớ có thấy, đẹp zai lắm nha”

    “Thiệt không, đẹp cỡ Bi Rain của tớ không”

    “Tớ thấy còn đẹp hơn”

    “Oa, vậy hả, ước gì thầy ấy về lớp mình”

    Đang đi về, Long bắt gặp cuộc nói chuyện của hai nữ sinh, nghe thấy mình được khen đẹp zai, gã cũng tự an ủi bản thân. Nhìn vào bóng lưng hai nữ sinh, Long bất ngờ vì cặp mông qua lớp quần áo dài trông quả thật là rất hấp dẫn. Gã có thể thấy quần lót của hai cô qua lớp vải mỏng. Hôm nay là thứ hai nên nữ sinh phải mang áo dài truyền thống, đó là quy định của trường.

    “Tớ về trước nhé, Hoa vẫy tay với bạn của mình, mẹ cô đã đến rước”

    Thấy cô bé chỉ còn một mình, Long hai mắt lóe sáng bước tới.

    “Chào em, thầy tên là Long, giáo viên dạy toán mới của trường mình”

    “A… chào thầy, em là Linh, học sinh lớp 10A” Nhìn thấy Long đẹp trai như vậy, Linh cũng bị hấp dẫn không ít.

    “Không biết nhà em ở đâu, bên kia là nhà trọ của thầy, em ghé qua chơi một xí nhé, thấy có một ít sách hay lắm, mà không xài vứt phí, để thầy cho em vài cuốn về đọc”

    “A… nhà em ở… vâng ạ” Sắp đến giờ phải về rồi nhưng Linh nghĩ lại, dù sao thầy cũng đẹp trai quá, từ chối thì ngại, mình cũng thích đọc sách, qua xin vài cuốn về đọc.

    Nhìn cô bé theo mình về, Long mỉm cười vui vẻ, thật ra hắn có cuốn sách nào đâu, cả nhà toàn tạp chí Playboy mà hắn gom góp từ hồi sinh viên chất kín cả mấy thùng cát tông.

    “Ngồi đi em, uống miếng nước đợi thầy một chút” Long mời Linh ngồi xuống một cái ghế duy nhất trong nhà, pha cho cô cốc nước rồi bước ra ngoài, cô bé ngồi trong phòng tò mò nhìn xung quanh, trông cũng khá gọn gàng, ngăn nắp.

    “A… sao buồn ngủ thế này…” Sau khi uống cốc nước chừng vài phút thì Linh ngủ gục ngã xuống sàn. Nghe thấy tiếng động, Long mở cửa bước vào.

    “Hô hô, trường này toàn hàng ngon” nhìn Linh ngủ gục dưới sàng Long cười thầm.

    Gã lôi đám tạp chí Playboy ra, bế Linh lên, sắp xếp cô ngồi ở những tư thế như đang xem những hình ảnh nóng bỏng nhất, chưa dừng ở đó, gã còn lột sạch đồ cô ra, cho cô nằm theo tư thế đang thủ dâm bên cạnh những cuốn tạp chí, tất cả đều được Long chụp lại trong điện thoại gã.

    Ngày đó, sau khi tỉnh lại, Long đưa Linh về tận nhà, nói là cô bị ngất xỉu, chắc là do thiếu máu. Vừa bước về căn nhà trọ, Long vừa mở điện thoại xem lại các tác phẩm của mình.

    “Ngày mai vui đây!” Long thì thầm bước nhanh, gã đã rất hưng phấn đợi đến ngày mai rồi.

  • Cơn mưa vội

    Có một thời như thế! Một thời mỉm cười với những thứ mà cuộc sống đã quá ưu ái cho mình, có một khoảng thời gian để yêu và được yêu, có đôi chút vị ngọt đến đắng lòng về mối tình đến như một giấc mơ, diễn ra đầy những điều hờn giận, nghi ngờ…!

    Thời học sinh của tôi, tôi viết lại từ cuốn nhật ký ngày nào, khi còn đang yêu trong sự ngây ngô ngộ nhận, đến khi tôi dừng bút và cất kín nó trong hộc tủ cũ kỹ… tôi để nó phủ bụi, thành quá khứ, nhưng tôi vẫn luôn giữ…giờ thì tôi muốn để nó sống dậy một lần nữa, để tặng một người, người con gái mà tôi đã từng yêu rất nhiều!

    Bên những cơn mưa đầu tiên… và cả những cơn mưa cuối cùng còn dai dẳng…là những dấu vết tươi sáng về ai đó, những dấu vết mà tôi ngỡ mình đã đánh rơi nó từ lâu, nay đang cố gắng tìm lại…

    Thực sự tôi vẫn luôn quên đi sự thật rằng…

    Tôi quên mình đã chia tay từ lâu…

    Vào buổi học thêm Lý đầu tiên, cũng là một buổi tối với nhiều điều để nhớ… khi tôi đã gặp một người, mà tôi sẽ ghi sâu mãi trong trái tim mình… một cảm giác đưa tôi đến những nỗi buồn còn buôn trải, là một sự bắt đầu đầy những thân quen, và cũng là kết thúc của một điều đến bên như một giấc mơ… và vì đó chỉ là giấc mơ, nên khi tỉnh dậy, tôi giật mình nhận ra, dấu vết còn lại chỉ là sự thẫn thờ mình tôi níu giữ…

    Khi ca học thêm sắp được ra về, một cơn mưa cuối hạ trút xuống, nhanh và bất ngờ, thậm chí trước đó vài tiếng đồng hồ trời còn nắng khá to. Nhưng cũng không thể phủ nhận sự báo hiệu không hề lặng lẽ cùa nó, bằng những cơn gió mạnh, khiến cây cối hết phần ngả nghiêng… và không khí trở nên mát mẻ hơn, bớt oi bức như lúc ban ngày…

    Từ chỗ ngồi cạnh cửa sổ, tôi im lặng nhìn ra bên ngoài, nghe tiếng gió rít bên ô cửa và làn mưa dầy đặc ngoài kia… tôi hơi trống rỗng và buồn đi một cách kỳ lạ…

    – Nắng ấm xa dần… – Thằng Giang ngồi cạnh tôi bỗng kêu lên.

    Tôi quay sang đáp lại thằng Giang, vì nó nghe nói mấy ngày sắp tới sẽ có bão về, mưa nhiều hơn nắng, mà anh chàng này lại rất thích mưa nên chắc chắn sẽ có một sự thích nặng với kiểu thời tiết này…

    – Nắng nóng xa rồi…

    – Mưa cho mát, nắng mãi da tao đen đi thì mất công đi tắm trắng… – Thằng Giang vừa nói vừa cười, nhìn ‘quyến rũ’ không thể tả hết…

    – Ờ, mưa thế này, mai cho mày ra công trường tắm bùn… – Tôi nhẹ nhàng đáp lại, vì gần đấy cũng đang xây cầu vượt, cứ mưa xuống là đường lại lầy lội, thảm hết nói.

    – Thường thôi… anh là anh tắm nhiều rồi… – Nó trả lời tỉnh bơ, tôi nghĩ là nó không hiểu tôi nói gì.

    – Ờ, thôi chép bài đi, mày đi học hay đi chơi đấy, éo có trách nhiệm gì… vô dụng đéo tả nổi… – Tôi bắt đầu chém gió, đôi khi hứng lên là tôi lại thích dạy đời người khác, nhưng lắm lúc tôi thấy mình nói triết lý hay đại…

    – Thôi, xuống đê anh, mưa gió to quá rồi đấy… – Nó cười phì…

    Đây là buổi học thêm lý đầu tiên của tôi tại lớp 10, trong lớp hầu hết là bạn cũ hồi lớp cấp 2 nên tôi không ngại ngần hay bỡ ngỡ điều gì… tuy nhiên có một người…

    Bạn đang đọc truyện Cơn mưa vội tại nguồn: http://truyensextv2.cc/con-mua-voi/

    Cơn mưa chưa rứt nhưng buổi học đã tan, hầu hết đều đứng dưới hiên chờ mưa tạnh rồi về, phần vì mưa đến quá bất ngờ, nên chẳng ai có thể mang áo mưa hay ô để đề phòng…

    Khoảng 30 phút sau, mưa vẫn vậy, nhưng chỉ còn khoảng vài người ở lại… Vì người nhà vẫn chưa mang áo mưa đến…
    … tôi với mấy thằng bạn thân hồi cấp 2 rảnh rỗi đi đi đi lại vòng quanh mái hiên…

    Có đôi khi, chớp lóe ngang bầu trời và sấm tự tin tỏa sáng…

    – Anh ơi em sợ sấm… – Thằng Giang lại bắt đầu lên cơn…

    – Đây.. đã có vòng tay của anh. – Thằng Hiển liền ngạo nghễ đưa tay ra như để che chở cho Thằng Giang. Vâng, một bàn tay thật sự ấm áp… là tôi đoán thôi, chứ tôi không dám thử nhé!

    – Cái đệt, đừng làm anh gay… – Tôi khiếp đảm nhìn hai thằng bạn đang ôm nhau ngắm mưa…

    – Gay là cả một quá trình đấy! – Thằng Bách từ đâu tham chiến.

    – Hai thằng mất dạy! – Thằng Giang ‘nghẹn ngào’ nhìn tôi và Bách. Tức lắm đấy nhưng không thể làm gì.

    – Mày thì có dạy…! – Thằng Bách cười phì…

    15 phút sau, Thằng Hiển được một thằng bạn gần đấy mang cho cái áo mưa bằng nilon mỏng, đang tính mặc vào thì từ đâu, tôi, Giang, Bách đã nhảy vào và xé tan cái áo mưa của nó… rồi cả đám cười thảnh thơi nhìn Thằng Hiển với vẻ mặt đầy mãn nguyện. Cũng phải thôi, anh em thì phải cùng chung hoạn loạn chứ… nó về trước, thì, chúng tôi ở lại tự kỷ với nhau à?

    – Bọn chó, xé áo anh, nhưng thôi, anh nhiều áo mưa lắm nên anh tha…

    – Ờ… anh còn muốn xé cả mấy tấm vải trên người mày cơ, cái mà mầy đang mặc đấy.. – Thằng Bách cười đểu.

    – Đừng khiến anh phải cáu, bọn mày mà tiến đến là tao tự sát đấy… – Thằng Hiển ngây thơ nhìn bọn tôi.

    Nói thật, may là tôi chưa ăn tối, không thì đã nôn hết cả rồi, đứa nào cũng như gay thế này, ế là không thể khống chế…

    Tất cả vui đùa nói chuyện được một lúc, tôi nhận ra dưới mái hiên này còn có một người con gái, một người mà tôi đã phải rất khổ sở để làm người đó cười… dù chỉ là một lần…

    Tôi nhớ mãi thời khắc đó, dưới cơn mưa rào cuối hạ, với những cơn gió mạnh chỉ chờ cho đến đợt lại cuốn mưa vào mái hiên một cách đầy lạnh lẽo. Tôi nhìn người đó, nhìn rất lâu, trong cái im lặng từ hai đứa. Tôi thấy bóng dáng người đó bên cửa sổ, hai tay cầm sách trước ngực, và khuôn mặt khá lạnh, hơi có chút buồn rầu. Tôi chưa từng dám nhìn thẳng một người con gái nào, vì xưa nay tôi bị xem là nhát gái, nhưng với người đó, tôi không còn có cái cảm giác bị ngăn lại hay có ranh giới gì cả, tôi chỉ có biết nhìn và chỉ có như vậy trong im lặng…

    Tiếng mưa rơi thật nhanh và êm ả, cuốn trôi đi mọi thứ, thời gian có và khoảnh khắc có. Tôi không thể định hình được bản thân sẽ làm gì? Tiến đến hỏi chuyện, rồi xin số hay làm bạn rồi thân thiết dần dần, ý nghĩ đặt ra nhưng đôi chân thì ngừng lại, không thể bước đi. Đôi mắt tôi hơi cay, vì thấy mình vô dụng… 3 đứa bạn cũng im lặng từ bao giờ, cả 3 cùng nhìn lại khung cảnh nơi đây, từng ánh mắt man mác buồn… từ bao giờ và từ lúc nào, không khí yên lặng đã bao trùm đến phát sợ…

    Ngày hôm đó, 15 tháng 7 âm lịch là ngày cô hồn. Và là ngày một thằng con trai mới chập chững nhận ra cơn say nắng đáng nhớ nhất của cuộc đời…

    ‘Ngày em bước đến bên tôi là một ngày không xa… nhất định là vậy!’

  • Gấu em là thiên thần

    Đầu tiên, đôi điều về em ạ. Em sinh 97, hồi đó đang học 11 toán ở 1 trường chuyên, người gốc Bắc cơ mà từ đời ông nội thì bắt đầu chuyển vô Nam.

    Ngoại hình thì được mọi người nhận xét là…. được. Từ nhỏ được ba mẹ chăm kỹ nên em khá to xác và trắng trẻo. Chưa có cái khái niệm yêu đương gì từ trước giờ vì em nghĩ mình chưa hiểu hết đời nên không nghĩ mình có thể nghiêm túc được với 1 mối quan hệ tàn nhàn.

    Lan man tý cho các bác hiểu em, bây giờ vào vấn đề chính.

    Câu chuyện bắt đầu từ một buổi chiều các bác ạ, đi học được về sớm, em và thằng bạn vào quán nước mía gần trường cấp 2 em học trước đây. Đang ngồi chém về mấy chuyện linh tinh thì tự nhiên có thằng gọi em rồi mới chợt ngớ người ra là thằng bạn thân của em hồi cấp 2, thằng này nhỏ con nhưng là dân chơi và máu lỳ có nòi. Tuy vậy nhưng nó nhưng tính nó cực hay các bác ạ, thẳng thắn, biết chia sẻ lắm.

    Thấy ngồi sau lưng nó là 1 cố bé tóc vàng, gầm cao mái thoáng, nhìn mả muốn xịt máu mũi. Cơ mà lúc đầu bịt khẩu trang nên em không nhìn rõ được mặt. 2 thằng tay bắt mặt mừng còn thằng bạn kia của em thì ngồi 1 cục thù lù chắc là rét cái điệu xăm trổ với đầu tai của thằng kia. Em chủ động giới thiệu cho biết nhau xong thằng bạn cấp 2 của em cũng chủ động làm quen trò chuyện chém gió 1 hồi rồi thấy gái bước lại, lúc đó em ngớ người mất vài giấy các bác ạ. Ộ ôi gái xinh vờ lờ. Tóc thả dài hơi xoăn nhuộm màu hạt dẻ, da trắng như trứng gà bóc, môi tô hờ son trông hồng hồng. Thấy em gái nhìn nhìn với ánh mắt giống như thằng cảnh sát hộ tịch nhìn 1 thằng da đen đến đăng ký tạm trú ý, nhìn em từ đầu đến chân cmnl xong quay lại thằng kia hỏi nhỏ:

    – Ai đây anh?

    – Thằng bạn anh hồi cấp 2, nó học giỏi lắm, hồi xưa thân nhau lắm đấy.

    Rồi gái lằng lặng kéo ghế ngồi xuống, em vẫn ngồi chém gió với thằng kia. Thỉnh thoảng có liếc qua thì thấy gái cứ nhìn em chằm chằm, ngại qua quay sang hướng khác cmnl. Bỗng thấy gái quay sang thằng bạn cấp 3 của em ghé tai nói cái gì đó, thằng kia ngồi thộn mặt nãy đến giờ tự nhiên gật đầu như cái máy, rồi thấy gái hỏi cái gì đó tiếp thì thằng đó phán 1 câu “11 toán”

    Đéo hiểu gái hỏi cái gì luôn.

    Được 1 hồi thì gái lại quay hỏi em:

    – Bạn học LHP hả?

    – Ừ – em cố bình tĩnh cười, cơ mà tim đập nhanh vãi đái.

    Gái nháy mắt:

    – Cho mình mượn điện thoại đi

    – Chi vậy? – em éo cái cm gì cơ mà cũng móc con 4s cùi bắp ra, mở khóa rất điệu nghệ rồi nở mũi đưa cho gái. (Hồi đó dùng iphone oai như cóc, chứ chả bù bây giờ, iphone thành hàng bình dân mất rồi.)

    Gái tý toáy 1 hồi, thằng kia ngó sang thấy gái tủm tỉm, thằng bạn em ngoác miệng cười xong đưa điện thoại cho em.

    Ngồi 1 hồi nữa, thì thấy 1 bầy nhìn mặt mũi rất chi là giang cmn hồ, biết là bạn thằng kia cơ mà em hơi rét, với cả nhìn mặt thằng bạn cấp 3 của em cũng sợ sợ nãy giờ nên thôi, có dịp gặp nó sau, chào rồi té lẹ vậy

    Đi 1 đoạn thì em hỏi thằng kia:

    – Nãy giờ mày sợ à?

    – Đm, thế éo sợ mới lạ.

    – Thằng nhát cáy, không có sao đâu tính nó hay lắm. Mà con nhỏ lúc nãy hỏi gì mày đấy?

    – Thì nó hỏi học LHP à? Rồi hỏi học lớp nào thôi.

    – Ừ..

    Éo biết ý gái thế nào, chứ thật sự là em bị hớp cmn hồn rồi các bác ạ, muốn chủ động cơ mà cũng ngại, không biết có phải gấu thằng kia không? Với cả sợ quen rồi éo thay đổi được gì ẻm lại bị ẻm thay cmn đổi thì coi như R.I.P đời trai của em.

    Bạn đang đọc truyện Gấu em là thiên thần tại nguồn: http://truyensextv2.cc/gau-em-la-thien-than/

    Tối về suy nghĩ chán chê, em quyết định gọi cho thằng bạn thân hồi cấp 2.

    Bấm số nghe nhạc chờ và….. WTF? Kiss the rain à?

    – Alo H à?

    – Ừ L à?

    Hai thằng ngồi blah 1 hồi thì em chuyển vào chủ đề chính với 1 câu hỏi rất là…. NGU:

    – Gấu đâu kiếm ra xinh vậy mày?

    – Gấu nào?

    – Thì con nhỏ chiều hôm qua đó!

    – À, mày điên à? Nhỏ bạn tao chứ gấu ghiếc gì? Sao? Nhắm nó à? – Nó cười đểu trong điện thoại

    – Mày điên à?

    – Chứ sao hỏi mày?

    – Thì hôm qua thấy mượn điện thoại tao thấy lạ nên hỏi thôi.

    – Hôm qua nó vào xem số mày đấy, kết mày cmnr chắc luôn, xem tiến được thì triển đi.

    – Thôi con xin bố! Con chưa muốn DDOS đồn để rồi bị Anti SW nó ụp sọt đâu – Troll nó tý.

    – Là sao mày? ĐM nói kiểu tri thức bố mày éo hiểu cái loz gì đâu á.

    – Ờ, cỡ như mày làm sao mà hiểu, tóm lại là tao ngán bị úp sọt lắm.

    – Ai úp sọt mày? Em nó chưa có ai đâu! Triển đi.

    – Chém gió mày!

    – Thật! Chưa có bạn trai, cơ mà lắm zai theo vờ lờ, công nhận hơi nguy hiểm.

    – Đó thấy chưa! Mày đừng có mà đâm sau lưng chiến sỹ nhá!

    – Có tao mà lo gì.

    – Cỡ mày thì làm được cái loz gì?

    – ĐM khinh thường bạn bè mày, ghi số nó không?

    – Đọc đê.

    – Tính triển à?

    – Triển cái đầu mày, xem số để hôm sau thấy thì đỡ lạ thôi – Dối lòng đấy, sướng vờ lờ.

    – Thích bm ra còn bày đặt

    – Thế đm mày giờ có đọc không? Không đọc thôi à!

    – 091xxxxxxx

    – Em nó tên giề?

    – V.A

    – Ờ….

    2 thằng ngồi chém gió 1 hồi nữa rồi chào nhau đi ngủ.

    Em nằm suy nghĩ nhiều lắm các bác ợ, thế là gái không phải gấu thằng kia, còn xem số em nữa mới shock chớ.

  • Không thể quên được em

    2h sáng…

    Đang ngồi phì phèo điếu thuốc cho tỉnh ngủ, bỗng trời mưa. Mưa à, sao lòng tôi đau thế… Mỗi lần mưa tôi nhớ lại chuyện tình của tôi và em. Vâng, hạnh phúc có, đau thương có, bị lừa dối có và là một thằng ngu cũng có… Yêu em bao nhiêu bất hạnh ập đến tôi như vậy đấy, sao tim tôi không thể quên được hình ảnh của em. Sao mỗi lần em lên tôi vẫn tự nguyện yêu em. Mưa có thể trả lời được câu hỏi này và giải thoát cho tôi không?

    Một năm trước…

    Ngày lễ 30/4 tôi vẫn nằm nhà chơi game như bao ngày khác. Tính tôi nó thế, không bon chen ra đường vào ngày lễ, kẹt xe, hít bụi và đặc biệt sau một lần dang dở gia đình tôi đã không quen ai khác phái. Ngày lễ là cái gì đó bình thường với tôi, đơn giản nó như bao ngày khác chỉ có duy nhất không đi làm vẫn có tiền lương.

    Đang cày kiếm thế ngon lành điện thoại tôi rung lên. À thằng nhóc cùng công ty gọi, chắc rủ tôi đi làm vài ve đây mà.

    – Alô, có gì không ku nếu không anh cúp máy đây…
    – Đại ca rảnh không? Ra khu du lịch tí đi, em có việc nhờ đại ca giúp…
    – OK, nửa tiếng anh tới.

    Vọt xuống giường thay đại bộ đồ tôi dắt xe ra khỏi nhà. Mẹ tôi nhìn tôi bằng 2 con mắt tròn xoe. Cũng đúng, 2 năm nay ngày lễ tôi có ra khỏi phòng bao giờ đâu. Vọt tới chỗ thằng bạn, chưa gì tôi đã làm một tăng liền:
    – Có chuyện gì cần anh nói gấp để anh về cày tiếp coi…
    – Hihi…

    Ai cười tôi thế nhỉ, tôi quay lại nơi phát ra tiếng cười và … em xuất hiện. Đẹp quá, đôi mắt hồn nhiên, cặp môi gợi cảm (Ngang ngửa Thư Kỳ), thân hình cân đối… Ấn tượng đầu tiên về Em là thế. Tôi không biết nói gì vì lúc đó đang mải ngắm em cười mà. Nhìn thấy tôi như vậy em ngại ngùng nói:
    – Nhìn Em gì kỹ vậy anh…

    Tôi ấp úng không biết nói sao, may mà thằng bạn chạy lại giải vây (tối về mất một chầu cảm ơn nó…)
    – Đây là H làm cùng công ty với anh. Còn đây là N, bạn em.

    Thằng bạn ghé tai nói nhỏ:
    – Em tính giới thiệu cho đại ca, thấy ok không?

    Tôi giả bộ trừng mắt với thằng nhỏ.
    – Anh tu gái lâu rồi chú.
    – Xạo hoài, nhìn muốn rớt con mắt ra ngoài kìa đại ca

    Vâng… đúng vậy, đó là lần đầu tiên tôi quen Em. Tôi đã thích em từ cái nhìn đầu tiên. Lần đầu tiên đi chơi, cả buổi tôi ngồi im chỉ để ngăm nhìn em đôi lúc. Mà hình như em cũng biết tôi đang nhìn em hay sao ấy nhỉ (tự hỏi lòng) sao lại cố gắng ưỡn ngực, liếc mắt với tôi thế. Sau này tôi mới biết là mình bị tự kỷ hơi nặng (may mà em không biết chứ nếu không em làm gì yêu tôi)

    Nói gì thì nói, sau đó tôi và em quen nhau như bạn bè. Thỉnh thoảng tôi và em đi cafe, đi ăn nhưng chỉ dừng lại đó thôi. 3 tháng sau em mới chính thức là người yêu của tôi…

    Bạn đang đọc truyện sex tại web: truyensextv2.cc

    Trước khi chính thức đi vào mối tình của tôi và em. Tôi mạn phép kể lại thời gian 3 tháng trôi qua đó. Có lẽ sau này mọi người sẽ không hiểu vì sao tôi nói: Thời gian đó là thời gian em đẹp nhất trong lòng tôi, thời gian đó em là thiên sứ của tôi chứ không như hiện tại em đã lột xác thành yêu tinh mất rồi…

    Sau khi gặp mặt ở khu du lịch, kết thúc buổi đi chơi là lời mời cả nhóm đi cafe của tôi. Tôi cũng chả vui vẻ gì khi ở chỗ đông người nhưng ít nhất tôi hiểu: Em sẽ đi…

    Vào quán cafe lúc này tôi mới hoảng hốt vì em đó, em biết không? Tôi trở thành tâm điểm để em chọc phá. Em lôi kéo mấy đứa bạn gái của em chọc phá tôi. Tôi tức đến tận mang tai mà không biết nói gì. Có thể vì nhìn thấy em cười đã làm tôi mãn nguyện. Em có biết ấn tượng về lần đầu đó đến bây giờ cũng chưa bao giờ phai nhòa trong trái tim tôi không? Tối hôm đó là lần đầu tiên sau 2 năm tôi không chơi game mà tụ tập ăn uống với gia đình, ngồi nói chuyện, xem phim. Nhưng chưa là gì trong mắt mẹ tôi vì sau đó tôi mới làm bà hoảng hồn ( nhưng tôi biết bà rất vui).

    Sáng hôm sau, sau khi thức dậy tôi đã chăm sóc lại bản thân mình. Râu ria lổm chổm được tôi cạo sạch, quần áo nhăn nhúm được ủi phẳng phiu. Những bộ đồ tây đó đã nằm trong tủ tôi 2 năm rồi. 2 năm qua tôi ăn mặc bụi bặm, hầm hố không kém gì dân chơi đâu nhé. Lần đầu tiên tôi lên công ty mà mọi người nhìn tôi như thể tôi là người ngoài hành tinh vậy. Cũng là lần đầu tiên tôi đi làm vì đam mê chứ không phải vì trách nhiệm. Chỉ nhiêu đó thôi tôi nghĩ mọi người sẽ hiểu vì sao em quan trọng với tôi đến thế.

  • Chị đồng nghiệp dâm đãng

    Tôi vốn nhút nhát, nhát đến mức không dám thể hiện ra bên ngoài là mình hư, mình thích về tình dục. Tôi làm nhà nước, có vợ con rồi, bản tính nhỏ nhẹ, không lớn tiếng với ai, hòa nhã, nôm na là rất hiền.

    Bạn đang đọc truyện Chị đồng nghiệp dâm đãng tại nguồn: http://truyensextv2.cc/chi-dong-nghiep-dam-dang/

    Sau khi tốt nghiệp, tôi nhận công tác về 1 công ty abc… để làm việc, lương bổng, chế độ hậu mãi cực tốt. Tôi làm ở văn phòng nên hầu hết các chị em đều tập trung ở phòng hết, mà thật tệ, tại sao các chị ý đều đẹp, đẹp 1 cách khó chịu.

    Tôi đã lập gia đình, có 1 con, vợ tôi cũng rất xinh, cao 1m7 lận. Nhưng tính khá men, còn chuyện giường chiếu thì dường như không có cảm xúc lắm, vì vợ tôi không ham muốn lắm, nên sau khi có em bé, chúng tôi dường như rất ít quan hệ.

    Chị Thủy làm ở phòng tiền lương, tôi làm ở phòng nhân sự, làm mảng quản trị tổng hợp. Chị Thủy khá đậm người, cao, thuộc thế hệ 8x, chị ấy cực xinh chứ không phải dạng xinh vừa vừa, da trắng, căng, mịn, người cực đầy đặn. Chị Thủy từng là người nơi này, chị có 1 quá khứ vô cùng hào hùng. Chị ấy từng ngủ với khá nhiều người đàn ông ở Công ty khi còn làm là dự án, toàn với Lãnh đạo cấp cao của Công ty. Thời đó có thể là do tiền để đi học (lúc đó chị mới học lớp 12, chuẩn bị đi học chuyên nghiệp), do sự xa hoa của các bậc tiền bối khi còn ở đây…. Rồi đùng cái, chị ấy có bầu với 1 anh Trưởng phòng kế hoạch. Họ lấy nhau trong sự phản đối kịch liệt của nhà trai. Bẵng đi 1 thời gian, cũng 7 năm trôi qua, mọi quá khứ cũng bị nhạt nhòa, hoặc không ai dám nhắc lại trước anh Trưởng Phòng. Đó là 1 quá khứ tồi tệ, một thời chơi bời, không có điểm dừng, mà họ bắt buộc phải trả giả.

    Tôi biết về chị qua những câu chuyện của đàn anh đi trước, nhưng tệ 1 nỗi là chị ấy càng xinh đẹp ra, nết na, yêu và chiều chồng con, hòa nhã với đồng nghiệp, nên mọi chuyện xưa kia của chị cũng lắng xuống, không ai muốn nhắc đến. Cũng có thể, trước cái đẹp, dường như nó làm tan chảy mọi trái tim. (Hiểu nôm na, một em cave xấu, có 1 câu chuyện cảm động đến mấy, cũng chả ai thèm nghe…nhưng một em cave đẹp thì mặc nhiên mọi chuyện của nàng như một cơn mưa rào, làm ướt đẫm và tươi mới 1 vùng đất cỗi cằn).

    Những ngày thường gặp nhau, chị em rất quý mến nhau, cũng có nhiều thời gian làm việc say xưa để xong tiến độ, chị em ngồi tận đến khuya mới về. Mọi thứ vẫn chỉ dừng lại ở mức độ quý mến, vì chị ấy cũng biết vị trí của mình ở đâu.

    Tôi được phân trách nhiệm mảng văn hóa, văn nghệ trong Công ty (vì biết hát, biết đàn). Cả tốp ca, cả nam, cả nữ cũng đông lắm, nhưng câu chuyện bắt đầu xảy ra khi…

    Hết giờ tập văn nghệ, đúng số nhọ, tôi luôn là thằng ở lại dọn dẹp, cất mic, chiến trường ở hội trường anh em bầy ra. (Mình không làm cũng chả sao cả, nhưng thấy nó bừa bộn, cấp trên nói không hay), nên thường tôi ở lại khá muộn để dọn dẹp. Chị Thủy cũng được phân công về công tác hậu cần của Công ty, nên cũng hay ở lại dọn dẹp cùng. Chuẩn bị ra về, thì tôi đi ra nhà vệ sinh của Công ty để rửa tay (nhà vệ sinh nam – nữ gần nhau, cách nhau cái tường) . Khi tôi rửa tay xong đi ra, qua nhà vệ sinh nữ, thấy chị đang đứng trước gương rửa tay… Tôi định đi, nhưng vẫn muốn nán lại chút, để lát chị ra thì dọa chị một phen.

    Chị lau tay, rồi mở cửa nhà vệ sinh nữ và ngồi vào trong đó… hic, tôi như bị choáng nhẹ, một chút shock do cảm giác gây ra, khiến tôi hơi hoa mắt, tim đập mạnh hơn. Tôi mạnh dạn, bước gần tới cửa chính của nhà vệ sinh, thì nghe tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh, tôi đoán chị đang tè… Tôi không biết nó sẽ bắn vào những vị trí nào của thành bệ bồn cầu, mà phát ra những âm thanh như vậy, tiếng chảy khá mạnh, đập vào thành trước rồi giọt giọt nhỏ tí tách dần dần rồi tắt hẳn, tiếng xé giấy để lau, rồi tiếng giật mạnh bồn cầu, tiếng đứng dậy, tiếng kéo quần… mọi âm thanh đó, khiến tôi khó thở và quên mất, mình đang đứng đâu.

    Chị bước ra, khi tôi chưa kịp bàng hoàng, chị cũng khá bất ngờ (viết đến đây, mà y chang như lúc ở đó, tay chân cóng hết cả).
    – Ơ, sao em chưa về à?
    Giọng chị ngọt ngào!
    – Dạ dạ, em chưa, em em thấy có tiếng động, đi qua nên kiểm tra, sao ai lại muộn rồi vẫn ở đây! (khoảng 9h30 tối thôi, nhưng trên cơ quan ai còn ở đó nữa).
    – Vậy à, chuẩn bị về chưa? – Chị hỏi.
    – Vâng, em chuẩn bị về đây.

    Bỗng nhiên mất điện… toàn thành phố. Lậy chúa, thánh Ala….chuyện gì sảy ra thế này, tim tôi đập mạnh hơn, tôi cũng không kiểm soát được mình nên làm gì nữa, vì mình thích chị từ rất lâu rồi, mình ngưỡng mộ chị, vì chị rất đẹp. Chị cũng rất quý tôi, thường đứng nhìn trộm tôi hát, hoặc cổ vũ rất nhiệt tình dưới sân khấu, có lúc tôi nghĩ muốn nghĩ là chị ấy chỉ quý mến bình thường thôi…

    Mình tiến nhanh đến bên chị, rồi ôm chị, hôn chị, 1 tay vội vã xoa ngực chị, ngực chị cũng rất mềm và lớn… Mọi thứ diễn ra nhanh, nhanh như lúc mất điện vậy. Chị quá bàng hoàng, không kịp phản ứng gì cả, tôi cảm nhận được vị ngọt từ miệng chị, lưỡi tôi đưa một vòng để khám phá hết toàn bộ…

    Bỗng ngoài hành lang có ánh đèn pin và tiếng giầy da chát chúa trên nền nhà, tôi đoán ngay là thằng Tâm, nhân viên bảo vệ đi tuần, sao nó không đi vào lúc nào khác. Tôi rời bỏ vòng tay chị, chị cũng bối rối, chỉnh lại trang phục, lúc đó lại có điện trở lại. Tôi vội bước ra sảnh hành lang

    – Đi tuần à em? – Tôi hỏi.
    – Dạ dạ vâng, anh chưa về à?
    – Uhm, anh vừa dọn đồ đạc tập văn nghệ của anh em, bây giờ về đây! Chú phải đi ra khu vực sân bóng ấy, khu đó khuất, mà ít đèn, phải tuần tra mạnh khu vực đó vào, có gì bất thường gọi cho anh.
    – Dạ vâng!

    Nói xong, thằng Tâm đi về phía sân bóng, lúc đó hồn tôi vẫn chưa về hết đến với cơ thể, lúc đó mới xấu hổ, với ngại ngùng, còn cảm thấy mình có lỗi, thấy mình ghê tởm. Chị vẫn chưa bước ra… Tôi, ra nhà xe lấy xe về trước.

    Lúc sau tôi nhắn tin:
    – Chị… chị đừng giận e nhé!
    – …

    Hồi lâu, mới thấy chị nhắn lại:
    – Chị không giận đâu, nhưng đừng như vậy nữa!
    Tôi vui như mở cờ trong bụng!
    – Chị không giận thật chứ?
    – Uhm!
    Tôi nghĩ, có lẽ chị cũng thích mình nên mới không giận như vậy. Sáng hôm sau đi làm, gặp chị ở văn phòng, tôi vẫn nhận được nụ cười như hàng ngày của chị, khiến tôi rất vui.

  • Buôn người

    Hắn tên là Lâm.

    Hắn sống một cuộc sống bình thường, không ai để ý tới. Thế nên cũng không ai biết được những điều khủng khiếp mà hắn đã và đang gây ra cho nhiều cô gái….
    Hắn thật sự là con ác quỷ trong bóng tối…

    Tối nay, Lâm cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Chuyến “đi săn” của hắn đêm nay đã thu về được 1 con mồi thuộc dạng “khá” – theo đánh giá của hắn. Đó là 1 cô bé sinh viên trường Đại Học Công Nghiệp về KTX muộn lúc 11h khuya….nên đã rơi vào tay Lâm.

    Cô bé không biết mình sắp phải trải qua cơn ác mộng tàn khốc nhất đời, trong phòng giam của quỷ….

    Hiện giờ, bé đang nằm bất tỉnh trên giường nệm – nơi 1 phòng giam bí mật không ai ngờ tới… 2 tay bị trói treo lên cao – đầu dây trói gắn vào 1 cái móc trên trần. 2 chân cũng bị trói thành tư thế dang rộng về 2 góc giường. Cô bé ở tư thế nửa nằm nửa ngồi – vì 2 tay bị kéo lên cao. Ái sơ mi trắng và quần jean đã bị cởi ra lúc cô còn mê man – Lâm không muốn làm rách chúng vì sẽ còn dùng đến. Trên người bé là bộ đồ lót trắng đơn giản.

    Ngắm kỹ cơ thể này: da trắng ngần, tóc buộc đuôi dài đáng yêu, đeo kính cận trên gương mặt non nớt – hẳn bé mới chỉ là SV năm nhất thôi! Cặp vú trắng ngần đang phập phồng theo hơi thở, săn chắc, vừa tay! Em quá đẹp, quá xinh xắn đi – nên Lâm không thể tha cho em!!!

    15 phút chờ đợi trong khói thuốc, cuối cùng cô bé đã tỉnh dậy! Phản xạ như bao em khác đã rơi vào tay Lâm: kinh hoàng, sợ hãi, vùng vẫy nhưng không thể thoát được dây trói, la hét nhưng miệng đã bị hắn dán băng keo kín mít rồi….

    Lâm điềm tĩnh leo lên giường, khẽ giọng thì thầm với cô bé sinh viên đáng thương: “Ngoan, ngoan, đừng la, không có ích gì đâu!…….”

    “Ưm… ưm… ứ ứ…… huhuhuhuhu…..”

    Bé yêu càng sợ hãi khi phát hiện ra mình chỉ còn lại đồ lót trên người, trong khi tên ác quỷ thì trần truồng, đeo mặt nạ quỷ màu xanh đen đẫm máu màu đỏ … hắn đang kề sát bên vú cô….. Cô khóc… cô run rẩy…. cô biết chuyện gì sắp đến…..

    “Bây giờ em không thoát được đâu. Cũng không có ai cứu được em đâu!!! Ngoan ngoãn nghe lời anh… anh sẽ nhẹ nhàng không làm em đau….”

    Lâm thì thầm qua lớp mặt nạ, hắn vuốt ve cái đuôi tóc dịu dàng, nói rất trầm giọng. Hắn vòng tay ôm lấy cặp vú bé nhỏ săn gọn kia: “Nếu em ngoan, qua đêm nay thôi anh sẽ thả em về! Còn nếu cố chống cự……” – hắn lạnh lùng lướt 1 con dao xếp nhỏ sáng bóng lên vú cô bé – “Thì sáng mai em sẽ không còn được nhìn thấy núm vú xinh đẹp của mình nữa đâu…..!” – hắn nhẹ thật nhẹ lách mũi dao vào trong áo ngực, chĩa vào ngay đầu vú bé nhỏ…

    Bé sinh viên nín bặt, cả người run lẩy bẩy nhìn con dao đang chui vào trong bra của mình. Cô bé sợ đến lạnh cứng cả tay chân, hết dám vùng vẫy, nhưng nước mắt vẫn rơi nhòa mắt kính… cô nhìn hắn van xin.. …. Lâm nói tiếp : “Sao, nghe lời anh, ngoan ngoãn 1 đêm nay, hay là muốn chết ở đây!!!!?”

    Bé khóc, khóc hết nước mắt, run lên bần bật theo từng nhịp nấc nghẹn… nỗi sợ hãi đã dẫn em đến quyết định ngoan ngoãn…. em gật đầu uất nghẹn…

    “Được rồi, chỉ cần em ngoan ngoãn nghe theo lời anh, không chống cự, anh hứa anh sẽ không làm em đau. Sáng mai anh sẽ thả em về!”

    Lâm bỏ dao xuống, từ tốn vuốt ve cặp vú nhỏ trắng ngần. Hắn không vội. Hắn có cả đêm để thưởng thức cơ thể này…

    Trước tiên, vẫn để cô bé bị trói, hắn nhanh gọn cởi cái bra khỏi cặp vú tinh khôi. Cô bé khóc nấc, lắc đầu quầy quầy nhưng chỉ dám vậy thôi chứ không dám vùng vẫy chống cự nữa… vén cái bra lên cao, hắn chầm chậm nút đầu vú bên trái trước, cắn nhẹ, liếm nhẹ, hôn nhẹ, nút thật khẽ….hắn rất nhẹ nhàng mơn trớn vì chẳng thích con mồi của mình đau đớn la hét giẫy giụa vào lúc này… – màn “tra tấn núm vú” ưa thích của hắn còn để dành cho mấy “hiệp” sau!!! (Và tất nhiên cô sinh viên bé nhỏ ngây thơ không hề biết)

    Chán chê rồi, hắn đổi qua núm bên phải. Cũng những bài vở như thế… cô bé bắt đầu rên khẽ chứ không khóc nữa… nước mắt vẫn rơi, nhưng nhịp thở gấp gáp hơn theo từng nhịp của cái đầu lưỡi hắn “đá” qua đầu vú. Và tất nhiên Lâm thích thú nhận ra điều đó!! Hắn đột ngột há miệng cắn hết trọn vẹn cả bầu vú bên phải, làm cô bé giật bắn mình thét “Á” lên sau lớp băng keo dán miệng!

    “Ngoan nào, anh không làm em đau đâu!” Lâm khẽ liếc nhìn trấn an, miệng vẫn nút, cắn, hôn liếm thèm thuồng núm vú phải, trong khi tay hắn thì bóp nặn vặn xoắn bầu vú với núm vú bên trái…. cặp tuyết lên thật sự vừa tay! Hắn thích những đôi vú nằm vừa gọn trong lòng bàn tay như thế, bóp được trọn vẹn và rất “thấm” – chứ không khoái mấy cặp bưởi tổ chảng xồ xề.

    Cứ bú, hôn, nút, rồi lại bóp, nắn, se đầu vú, chà xát cả lòng bàn tay lên đầu núm làm cô bé run rẩy cả 2 chân… suốt 10 Phút, Lâm hưởng thụ cặp vú ngon lành không rời 1 giây! Giờ đây cả 2 bên vú đã ướt nhẹp nước mắt cô bé và nước… bọt của hắn – Lâm chuyển dần xuống thấp…

    Nói chuyển “dần” thật ra không đúng: hắn đột ngột nhả vú ra rồi chồm xuống kéo tuột chiếc quần lót trắng nhỏ xuống tận gối. Vì chân cô bé đang bị trói dạng háng ra nên quần lót kẹt lại không xuống hết, thế là hắn xé thật mạnh cho rách luôn!!! Cô bé kinh hoàng la hét, khép 2 chân lại nhưng không thể….. Lâm vuốt ve nhẹ nhàng trên chòm lông mu thưa thưa, cái mu và nơi bắp đùi trong trắng hơn hoa bưởi cả trăm lần!!! Hắn dường như cũng không còn chịu nổi trước cơ thể thanh tú tinh khôi này nữa rồi – hắn nhanh gọn dứt khoát chứ không chậm rãi nữa! Lâm cuối xuống liếm vào ngay giữa khe thiên thần, chọt, đâm, ngoáy đầu lưỡi vào sâu hết mức…. rồi lại liếm lan ra 2 mép lồn. Lại đâm vào, lại liếm ra. Rồi đột ngột “đá” thật mạnh vào “hạt đậu” ngay giữa!!!

    Cô bé giật đứng cả chân và mông nảy lên khỏi giường, trong phút chốc như thể ngất xỉu vì sướng đột ngột quá! Lâm không buông tha, “đá” đầu lưỡi vào hạt le bé nhỏ đó liên tục mười mấy cái!! Bé sinh viên quằn quại, giẫy giụa, co rút hết cả chân tay vì cơn sướng nứng cuồng dại từ giữa 2 chân lan ra khắp trong người – đúng thứ mà Lâm muốn….

    “Thôi không câu giờ nữa. Đụ em cái đã rồi chơi đùa tiếp, kha kha kha!!!” Lâm nghĩ thầm. Hắn nhanh lẹ kéo ròng rọc điều chỉnh dây treo trên móc trần nhà, vặn xả dây cho dài ra để cô bé được thả tay xuống thấp – tức là được nằm hẳn xuống giường. Thoát khỏi tư thế ngồi bị treo tay lên trời, bé chưa kịp thả lỏng cơ thể thì Lâm đã chồm lên giật đứt phăng áo ngực của em rời ra khỏi người! Giờ đây em sinh viên đã hoàn toàn trần truồng, thân thể ngọc ngà trinh nguyên mở rộng chờ Lâm dày vò!!!

    Hắn đeo bao vào từ lúc nào rất nhanh lẹ, rồi gọn gàng quỳ vào giữa háng cô bé – lúc này đang còn nứng điên cuồng và ra nước ướt đẫm lồn! Hắn đâm ‘ót’ vào tận sâu trong cái lỗ hẹp bé xinh đó một cách chuẩn xác ghê gớm!!!

    “Á!!!!!!!” – bé sinh viên đau và bất ngờ, thét lên nhưng lớp băng keo ngăn không cho thành tiếng! Cô bé sợ hãi, đau và rát quá nên vùng vẫy co quắp cả cơ thể như muốn giật tung dây trói. Nhưng Lâm đã kềm chặt 2 tay bé, còn con cặc to dài của hắn thì bắt đầu nhấp từng nhịp từng nhịp vào trong cô bé… ’em yêu’ của hắn vừa khóc la, vừa rên khe khẽ và thở dồn dập theo từng nhịp nhấp đều của hắn….

    15 phút trôi qua, Lâm sướng như lên tiên, đầu cu hắn bị cái lồn trinh nguyên chưa ai chơi lần nào kẹp chăt lại. Cứ mỗi cú dập của hắn là cả con cu lại cắm ngập sâu vào trong cô bé, làm hắn sướng muốn bắn tinh luôn lập tức!!! Còn bé sinh viên thì thở dốc, đã kiệt sức không còn rên la nữa mà chỉ khóc và khóc – khóc trong cơn đau pha lẫn sung sướng nứng rào rạt khi lần đầu bị phá trinh (mà đau đớn thay lại là bị hiếp dâm!!!)

    Gần nửa tiếng rồi, Lâm rất dai nhưng hắn cũng đã thấy chán tư thế đè ngửa ra mà đụ. Hắn rút ‘hàng’ ra khỏi mình bé, chuẩn bị đổi qua nhiều trò vui khác. Hắn trần truồng đi ra ghế sa lông ngồi, uống nước, châm điếu thuốc, cũng là để cho cô bé hồi sức lại chút.

    Hút xong điếu thuốc, Lâm quay lại giường. Hắn chụp lấy con dao bấm kề sát vào cổ cô bé, làm bé sợ hét lên và giẫy giụa – cô bé tưởng rằng sau khi chơi chán rồi thì bây giờ hắn sẽ giết bé!!!

    Nhưng không! Lâm còn nhiều thú vui để hưởng trên cơ thể non tơ này! Hắn lượn mũi dao vòng quanh 2 bầu vú, 2 đầu núm vú, thật nhẹ khều mũi dao dưới mỗi núm… hắn thì thì vào tai bé : “Bây giờ anh sẽ tháo băng dán miệng em, cho em uống nước. Rồi anh sẽ cởi trói cho em… nhưng sau đó, em phải ngoan, hầu hạ anh cho hết đêm nay! Nếu em mà thử la lên 1 tiếng, hoặc là làm trái ý anh, thì anh sẽ cắt 2 núm vú này khỏi người em!!! Cưng có hiểu chưa cục cưng của anh!!?”

    Cô bé rối rít gật đầu, mặt bé chan hòa nước mắt nhưng hoàn toàn nghe lời hắn không hề có ý phản kháng lại! Lâm chơi trò tâm lý quá xuất sắc mà: dù gì thì bé cũng đã bị hắn hiếp, cả cơ thể đã bị hắn dày vò hết cả rồi có còn gì để mà giữ nữa đâu!? Giờ chỉ còn lo giữ… mạng mà thôi! Đó chính là điểm yếu mà Lâm nắm bắt để khiến cô bé tội nghiệp tự nguyện làm… đồ chơi cho hắn tiếp tục chơi!

    Lâm giữ lời, mở băng keo, cho bé uống nước cho lại sức, rồi cởi trói 2 tay. Xong, hắn bắt cô bé quỳ gối lên – 2 chân vẫn bị trói dang rộng ra 2 góc giường nên tư thế quỳ gối này đương nhiên là sẽ banh háng rộng ra hết cỡ! Hắn nằm ngữa ra giường, nhẹ nhàng luồn người mình vào giữa háng cô bé để cho con cặc mình chĩa thẳng lên nhắm ngay vào cái háng đang dang rộng đó! Rồi, hắn bắt cô bé quỳ gối như thế mà nhấp lên nhấp xuống cho hắn hưởng thụ ‘tập 2’

    Tư thế này vô cùng thoải mái không tốn chút sức. Lâm đưa tay trái vân vê núm vú, nắm, ngắt, vặn xoắn, se se rồi lại kẹp mạnh…. đủ trò! Tay phải hắn vẫn cầm con dao bấm, rê lên xuống từ vú tới lỗ rún rồi lướt nhẹ trong đám lông mu đang nhấp nhô kia… Lâm khoan khoái cảm nhận từng nhịp nhấp nhô của bé sinh viên – giờ đây đang ngoan ngoãn vô cùng. Cô bé chảy nước dâm thủy ra đầm đìa cả bụng hắn, lồn cô giờ đây ướt nhẹp nên rất trơn, từng nhịp nhấp nhô làm đôi bầu vú săn chắc rung rinh nhè nhẹ trong lòng bàn tay Lâm… bé xinh vẫn khóc, nhưng giờ tiếng rên rỉ và thở dốc nghe đều hơn tiếng khóc nhiều rồi!!!

    Được chừng 10 phút, bé khóc mà nói : “Em… em mệt quá….! Anh tha cho em đi anh…. huhuhuhu….”

    Lâm nhét dao xuống dưới gối, ấm giọng hỏi nhỏ : “Mệt lắm rồi hả!? Nằm xuống người anh đi cưng.”

    Cô bé khóc thút thít nằm lên ngực Lâm. Hắn liền nắc và nhấp, hảy mông lên xuống cực mạnh liên hồi. Rồi hắn lại tiếp tục nắm lấy 2 đầu núm vú – “ đồ chơi” yêu thích của hắn – vân vê ngắt nhéo điên cuồng, thậm chí kéo dài nó ra rồi vặn xoắn – khiến cho cô bé cắn rằng trào nước mắt vì đau!!! …. Được chừng 15p, mệt người, hắn tha cho cô bé tả tơi nằm xuống giường, không quên trói tứ chi lại như cũ rồi bỏ ra khỏi căn phòng……

    Câu chuyện vẫn còn hấp dẫn. Đêm kinh hoàng bị hiếp và bị tra tấn của cô bé sinh viên chỉ mới bắt đầu. Những trò bệnh hoạn của Lâm vẫn còn nhiều lắm. Nhưng trước tiên, bây giờ đã gần 1h sáng rồi và hắn phải đi gọi 1 cuộc điện thoại quan trọng…….

  • Ký ức tuổi trẻ – Quyển 2

    Bạn đang đọc Quyển 2 của truyện “Ký ức tuổi trẻ”, nếu bạn chưa đọc Quyển 1 thì có thể đọc ở đây: http://truyensextv2.cc/ky-uc-tuoi-tre/

    QUYỂN 2: NHỮNG NĂM THÁNG SINH VIÊN

    Tôi quyết định học cả hai trường song song chứ không bỏ trường nào cả, ba mẹ sợ học nhiều nên cứ nói mãi cuối cùng không khuyên được đành để tôi muốn gì thì làm.

    Tôi phải vào trước một tuần để sắp xếp mọi thứ, ba mẹ bảo về ở ở chị Như nhưng tôi không thích, chị ở quá xa xo với các trường tôi học. Lúc đầu tôi định thuê nhà trọ ở nhưng sợ tôi như chị Như nên quyết mua một căn tại khu vực Thảo Điền, quận 2. Ở đây cũng tiện nằm ở giữa hai trường, không quá xa nhau.
    Đầu tháng 9 tôi đi làm thủ tục nhập học, xong xuôi phải học chính trị đầu năm chạy song song cả hai trường nên không có thời gian để gọi cho em. Tối về nằm một mình trong căn nhà rộng lớn nhưng rất cô đơn lạnh lẽo, thiếu tình cảm gia đình.

    Gần nửa tháng trôi qua tôi mới bắt đầu dần làm quên với cuộc sống mới, vẫn chạy song hành giữa hai trường, rất mệt mỏi nhưng cũng đành vì đam mê thôi.
    Chị Như, chú thím với hai đứa em con chú thím cũng tranh thủ chút thời gian qua nhà tôi chơi nhất là nhỏ Quỳnh, năm nay học 11.

    Cuộc sống vẫn sô bồ tấp nập, trường mới bạn mới tất cả đều mới, vào lớp học xong rồi về chứ không có la cà đi lại nhiều nơi. Thỉnh thoảng hay gọi thằng Đạt với Ly đi chơi.

    Ngoài giờ học ra thì tôi cũng tranh thủ vào công ty học hỏi một chút kinh nghiệm, chị Như rồi chú tôi cũng rất tận tình chỉ bảo với thêm mấy anh chị bên các phòng ban cũng vậy. Tôi rất chịu khó cần cù dù là người nhà nhưng không có cậy mình ức hiếp ai nên được mọi người yêu mến.

    Thời gian này tôi cũng tranh thủ học thêm tiếng Hàn và một số tiếng khác. Thật ra tôi rất thích đi du lịch tìm hiểu văn hóa các nước nên cũng cố gắng học tiếng nước họ để trau dồi thêm mà thôi.

    Tiếng Anh thì tôi nói thong thạo rồi nên cũng không lo gì, tôi giao tiếp tốt với người nước ngoài bình thường chả lưỡng lự gì cả. Ba mẹ tôi từ nhỏ đã cho học English ở trung tâm với các thầy cô bản sứ nên tôi cũng có thể xem là một người bản xứ luôn, từ giọng nói, ngữ điệu đều rất giống. Đó chính là lợi thế của tôi, vì ngày nay không có nói và giao tiếp bằng tiếng Anh thì bỏ đi.

    Bạn đang đọc truyện Ký ức tuổi trẻ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/ky-uc-tuoi-tre-quyen-2/

    Ở đây gần cả tháng trời mà tôi không biết được hàng xóm mình là như thế nào vì đi sớm về muộn. Nghe người ta nói ở tp chả giống như ở quê, ai sống mặc ai, đèn nhà ai nhà nấy rạng.

    Một hôm chủ nhật được nghỉ dậy sớm tập thể dục xong chạy về nhà mở cửa đi vào thấy nhà bên cạnh có một con nhỏ cũng mới tập thể dục về. Dáng người nhỏ này thật chuẩn, cao ráo, xinh xắn, 3 vòng ngon ăn. Đang thẫn thơ ngắm nhìn thì chợt nhỏ lên tiếng.
    – Chào anh hàng xóm, vào ở một tháng rồi mà giờ mới gặp mặt.
    – Ugm, chào em, tại anh học nhiều quá nên thường đi sớm về muộn. Anh là Q 19t đang học ĐH.
    – Còn em là Di, 18t đang học 12.

    Tôi chìa tay sang bắt tay nhỏ làm quen, nhỏ cũng chìa tay ra đáp lại cái bắt tay của tôi.
    – Rất hân hạnh làm quên, có gì mong em chỉ bảo thêm.
    – Hỏng dám, em phải nhờ vả anh nhiều đó với lại là hàng xóm của nhau thì cũng nên giúp đỡ nhau chứ. Mà anh học trường nào vậy.
    – Ah, anh học trường ĐH Kinh tế với ĐH KHXH&NV.
    – Eo ôi, kinh thế, người ta mong đậu rồi chọn một trường để học còn anh thì học cả hai trường luôn.
    – Đam mê mà em, mình thích thì mình theo thôi.

    Đứng nói chuyện một lúc thì mẹ nhỏ gọi, nhỏ tạm biệt đi vào rồi hẹn nhỏ hôm nào làm hướng dẫn viên đưa tôi đi khám phá SG và nhỏ cũng đồng ý là chủ nhật tuần sau. Đồng thời cũng hứa sẽ giúp đỡ nhỏ những bài tập mà Di không biết làm.

    Thế là lại quen thêm một người bạn mới, lại là một người con gái.

  • Tiểu Mai – Quyển 1

    Phần đầu xin phép các bác cho em lan man chút, từ cái thời em còn nhỏ tụt quần đá banh ấy, thú thật là em mê gái từ lúc ấy rồi chứ chẳng đợi đến cấp 3 hay đại học gì cả, nhờ vậy mà ít nhiều gì sau này em mới gặp được gấu bây giờ, nên các bác chịu khó dõi theo nhá.

    Trời sinh người ta học giỏi, thể thao giỏi, hát hay, đàn hay, nhiều tính hay lắm… tôi thì trời sinh tôi cái tính mê gái, thế nên từ lớp 2 tôi đã động lòng phàm rồi, cơ mà lúc ấy chưa có gì bậy bạ đâu, cái sự đen tối nó chỉ tăng dần theo thời gian. Để tôi tóm gọn vài dòng về cái thời tuyệc vời ấy cho các bạn biết, lúc nhỏ phê cực.

    Lớp 1: Chưa có gì cả đâu, đi học mấy ngày đầu còn sợ vãi linh hồn ra, gái đâu mà để ý.
    Lớp 2: Đây, vào lớp 2, được xếp ngồi gần nhỏ bạn lớp trưởng, lúc đầu tôi cũng chả có ý gì sất. Chỉ là em ấy hay đem kẹo mời tôi ăn, hình như nhà em ấy là tiệm bánh kẹo. Sướng, ngày nào cũng có bánh kẹo ăn, thế là tôi thinh thích em này, mà lại là lớp trưởng nữa, có gì tôi nói chuyện trong lớp em cũng không méc cô. Đấy, cái tình cảm này gọi là tềnh êu chân thành, không vụ lợi Cơ mà hết học kỳ 1 thì xảy ra chuyện động trời, rồi tôi bị chuyển chỗ, và em cũng bo xì tôi luôn

    Cái chuyện động trời nó như vầy, từ cấp 1 đến cấp 2 thì cái tính tôi nhiều chuyện và háo thắng lắm, học thì giỏi thật, toàn nhất lớp đến nhì trường, cơ mà cũng không đỡ được mấy cái bản kiểm điểm và mấy lần mời phụ huynh. Trong lớp tôi hết quay sang nói đứa này rồi quay nọ chọc thằng kia, bị kêu lên bảng thì chả sợ, mình giỏi mà. Cái mặt cứ vênh vênh, thế là cô lớp 2 bảo tôi làm cái bản kiểm điểm về nói ba mẹ ký vô. Thề là hồi đi học các bác cũng sợ vụ này chứ không riêng gì tôi, làm kiểm điểm nộp luôn thì không sao, chứ có ba mẹ ký vô là có chuyện, lần nào cũng nhừ xương.

    Hạn là tuần sau nộp, ngày đầu tôi còn sờ sợ, đang nghĩ nên tính lựa giờ nào cả nhà vui vui đưa ra, có bị đòn cũng ít. Hồi bé nghĩ ngây thơ thế đấy, giờ nghĩ lại giả như tôi đang vui mà thằng bạn đến bảo tao làm mất xe mày rồi thì chắc em cũng điên lên và đạp nó thật, lúc bé đâu biết, toàn lựa lúc ba tôi đang vui mà đưa ra.

    Thôi kệ, cứ vui chơi cho hết tuần, xem như sống thanh thản nốt mấy ngày cuối. Cái ngày cuối nó cũng đến, trưa ăn cơm xong tôi và anh tôi lên phòng thay đồ để ba chở đi học ( anh tôi hơn 2 tuổi, học lớp 4, cùng khối buổi chiều ). Tôi mới đem ra nhờ ông anh… giả chữ ký dùm. Lúc đầu ổng chối đây đẩy, tôi năn nỉ lắm: “Đi mà hai, rồi em đấm lưng với chạy mua kem cho”. Ổng xuôi xuôi, thế là kí vào, thế nào lại giả chữ ký mẹ tôi, tôi nói phê thêm vài dòng đi, ký không kỳ chết, dào ôi lúc ấy đâu biết phê gì, thế là tôi nói ông anh cứ phê thế này, tôi còn nhớ nguyên văn nhé:
    “Xin cảm ơn cô đã giúp đỡ gia đình chúng tôi.”

    Các bác thấy cái dòng này nó khoai không, hic, nhìn chuối không chịu được, ít nhất thì cô giúp đỡ con em chúng tôi chứ thế quái gì mà giúp đỡ gia đình. Lên lớp mình cũng làm mặt chảnh, em lớp trưởng hỏi đã đưa ba mẹ kí chưa, tôi bảo rồi, không lo. Đến cuối giờ, cô bảo đem lên nộp, tôi hiên ngang bước lên, thế nào càng gần bà cô lại càng thấy sợ, bà cô đọc xong hỏi cái này ai ký, tôi quíu luôn:

    – Dạ… em kí… ông anh em kí…
    – Em về chỗ đi !

    Cả lớp nó cười ầm lên, tôi quê không chịu được. Em lớp trưởng còn không nhìn mặt tôi. Đến tối cô gọi điện, mời ba tôi ngày mai lên lớp họp làm việc với cô. Chuyện sau đó thì các bác biết rồi, tôi nhừ xương và em “mời kẹo” thì cho tôi ăn cá bơ đến hết năm, kết thúc mối tình lớp 2 đầy bánh kẹo

    Bạn đang đọc truyện Tiểu Mai – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/tieu-mai/

    Lớp 3: Cũng chẳng có gì đặc biệt lắm, ngoại trừ em ngồi sau lưng thích tôi, vì giờ toán tôi hay cho xem bài. Tôi cũng khoái em ấy, mặc dù để tóc ngắn nhưng xinh đáo để ( lớp 12 đi học Sinh, tôi gặp lại em này chung lớp học tư, nhìn lúc ấy tóc dài kiểu nối, xinh lắm các bác ạ ), cứ giờ chơi tôi chạy nhảy mệt xong là ra căn tin, em nó ngồi đợi sẵn với 2 ly nước sâm, 1 em 1 tôi

    Tiếc 1 cái là hôm nọ, cả lớp chơi rượt bắt keo, tôi thấy em nó chạy qua thì cũng bắt lại, nhưng ôm hơi quá tay, tức là nhào vào ôm lấy ôm để, xong 2 đứa té lăn cù, tôi khoái cười tít mắt, còn em nó thì khóc oa oa, ra là tôi đè lên tay em sao mà để bong gân, lúc ấy mềnh thương em cực, còn em nó sau đó thì chả thương mình nữa, thế là im lặng mà chia tay, em nó điểm toán thấp trở lại, tôi thì hết nước sâm miễn phí !

    Bạn đang đọc truyện Tiểu Mai – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv2.cc/tieu-mai/

    Lớp 4: Quả tềnh êu này mới hài, em lớp phó học tập thích tôi rõ ra mặt, vì tôi dân đen mà còn học giỏi hơn nó, thế là cứ ra chơi là ôm sách vở xuống nhờ bày nọ bày kia, tập thể dục cũng lựa lựa đứng gần, tôi kết lắm, dù em nó chỉ nhìn được được thôi. Đến lúc bầu ban cán sự mới, tôi được chọn làm sao đỏ, cái chức này oai lắm các bác ạ, tôi nhớ mỗi cái câu “Lên văn phòng” he he. Tức là gặp ku nào đang chạy hơi nhanh trong sân là cờ đỏ bọn tôi bay tới ngay, dù tôi chạy còn nhanh hơn bọn nó, chụp ngay cái vai và nói “Lên văn phòng”, dẫn nó lên phòng hiệu trưởng, oai cực.

    Lắm lúc cũng gặp mấy ku cứng đầu, mềnh bắt rồi mà nó giãy ra chạy tiếp, báo hại tôi rượt bở hơi tai, bắt được rồi thì mặt ku nào cũng nom đến tội. Từ đó tôi nổi danh ở trường này, chả phải vì học giỏi, mà vì sao đỏ chạy nhanh, ai mà trong tầm ngắm thì chạy mấy cũng không thoát. Giờ chơi đứa nào ở lớp ôn bài cứ ôn, tôi cuộn quyển sổ cờ đỏ lại nhét vô túi, rồi phốc ra sân, mắt láo liên như thằng trộm gà, ku nào chạy là bay đến và nắm nó thôi, lắm lúc té hùi hụi! Nhờ vậy mà em lớp phó ngày càng thích hơn nữa, tôi oai thế cơ mà !

    Cho đến khi xảy ra vụ này, các bác cũng biết là tiểu học thì con trai mặc y xì 1 bộ từ cấp 1 đến cấp 3, quần xanh áo trắng đóng thùng, còn con gái mặc váy khi tiểu học ( ít nhất trường tôi là vậy ). Một bữa học thể dục, môn nhảy dây, là cầm 2 đầu gỗ của sợi dây mà quay vòng vòng rồi nhảy ấy, đó là giờ kiểm tra… ai nhảy cũng chả sao, nhưng đến lượt em lớp phó nhảy thì có cơn gió chết toi ở đâu tới, thổi tốc váy em ấy lên, ác nỗi là em ấy không mặc… trong, cả lớp thấy hết, nhưng đứa nào cũng chỉ im lặng hoặc cười mỉm mỉm, ông thầy cũng không nói gì, nhưng trông mặt em ấy thì thảm lắm. Ra về, em ấy lại gần và hỏi:
    – Nãy… có thấy gì hông?

    Tôi biết ý, bảo “Không” mà cái mặt thì chả hỉu sao nó cứ nhìn chằm chằm vào chỗ ấy, em nó dỗi, bỏ về luôn. Mà lạ, em này dỗi hết cả năm, sang lớp 5 thì chuyển đi sang trường khác, đến giờ tôi cũng không biết có phải tại tôi không nữa…

    Lớp 5: Lớp này thì có em bên lớp khác chuyển vô, tôi nhìn em này cũng xinh lắm ( chả hỉu sao lớp 6 gặp lại thì thấy em nó xấu vô cực ), em nó cũng được bầu làm cờ đỏ chung nhóm trực với tôi. Mà hình như hồi ấy con gái nhỏ nào cũng thích con trai học giỏi, em này mới vào cũng thích tôi nốt, hoặc vả chăng là lúc đi bắt mấy ku chạy nhảy tôi chạy khiếp quá nên em ấy khoái không biết. Lúc đó tôi cứ núm được ku nào là dẫn về chỗ em này ( không dẫn thẳng lên văn phòng nữa ), rồi em mới dẫn nó lên vp, y như là tôi nhường em nó lập công! Rồi cái hôm cả lớp đi thăm khu di tích Bác ở trường Dục Thanh, em nó nắm tay tôi mà lôi đi xem bằng hết khu di tích mới thôi, ôi mới lớp 5 mà tôi được nắm tay gái rồi, sướng mê tơi.

    Cái sự đời, ai tài năng thì nó vùi dập, tôi cũng chả phải ngoại lệ, hề hề ! Mấy đứa trong trường bị tôi bắt lên văn phòng nó thù tôi lắm, 1 bữa tụi nó lập mưu hại tôi. Như mọi ngày, giờ ra chơi tôi lại ra sân thi hành công vụ, thấp thoáng phía xa là 1 ku đang chạy cực nhanh, tôi lên số rồi vuốt theo mà không hay biết đang chui đầu vô bẫy. Vừa đến góc khuất cuối hành lang là thằng lỏi kia chạy đâu mất, còn ở đâu túa ra 5-6 thằng khác vây tôi lại, đứa nắm tay đứa ôm chân kéo tôi… lên văn phòng, ngược đời không ! Bọn nó bảo tôi là sao đỏ mà chạy trong sân, tình ngay lý gian, cãi thế quái nào được, thế là tôi bị bắt lên văn phòng cho cả trường chiêm ngưỡng, đẹp cái mặt thật, 1 đời đi bắt người ta vì cái tội chạy trong sân, và giờ chính mình bị bắt! Lúc đó tôi cũng ức lắm, muốn tường trình lại nhưng chắc chắn thầy cô không ai tin, vì chả đứa nào rảnh mà lập mưu như phim, thế mà phim này lại do mấy thằng tiểu học diễn mới hài !

    Phần em cờ đỏ, sau vụ thấy tôi bị bắt lên đó thì sau này thái độ cũng lạnh nhạt dần, tôi cũng bực, phần quê nữa, bơ luôn, từ đó về sau chả thèm để ý đến nữa. Thế là kết thúc mối tình cuối cấp vớ vẩn mà đầy chuyện nhục, nào là bị trai nó hại rồi gái nó đá, đau quá nên tôi thi tốt nghiệp sát điểm max, âu cũng là đời không đến nỗi bạc người !