Category: Uncategorized

  • Tình yêu tuổi học trò

    Tiết sinh hoạt 15 phút đầu buổi. Đang còn buồn ngủ vì đêm qua thức khuya làm 1 đống bài tập chuẩn bị cho kì thi HSG tỉnh 12, úp mặt xuống bàn năm 1 chút thì có tiếng gọi :

    – Anh gì ơi, gọi lớp bí thư lớp anh ra đăng kí danh sách tiết mục văn nghệ cho lớp đi.

    Ngồi học bàn đầu gần cửa lớp khổ thế đấy, đọng chút là cứ có người gọi ra nói việc này việc nọ. Học mấy môn toán lý hóa thì chẳng nói làm gì, mấy môn phụ muốn ngủ cũng chẳng được.

    – Tự đi mà gọi!

    Tôi khó chịu trả lời, vừa nói vừa ngẩng mặt lên, hai tay dụi vào mắt, há hốc mồm chết lặng mất 1.5s, 1 con bé lớp 10 hay 11 nào đó xinh đến choáng váng đang gọi mình. Em mặc 1 chiếc áo khoác mỏng bên ngoài áo trắng tinh khôi, hôm nay trời hơi se lanh, khuôn mặt nhìn như búp bê, đang chớp mắt nhìn mình.

    Vội chữa cháy ngay:

    – À em chờ anh tí. – rồi quay đến cuối lớp:

    – T ơi ra đăng kí tiết mục văn nghệ kìa! – Vừa nói vừa nhìn em rồi cười 1 cái, cố cứu vớt lại chút ít.

    Nhìn em đi xong, nuối tiếc chút ít, tôi lại gục mặt xuống nằm ngủ tiếp, trường này gái xinh đầy ra đấy, gặp 1 lần thì cũng quên ngay chứ làn sao nhớ nổi, với lại thời gian này áp lực học hành thì đè nặng, đứa nào đứa nấy mặt như cú mèo cả. Đó là 1 sự thật mà những học sinh trường chuyên phải gánh trên lưng khi được gián cái mã đẹp đẽ chứ chẳng sung sướng như những trường khác đâu.

    Tôi học chuyên lý, nhớ lại hồi đó học chuyên lý là oai lắm, vì lớp lý thường mang nhiều thành tích về cho trường trong các kì thi HSG quốc gia, tất nhiên lớp tôi cũng không phải ngoại lệ. Thậm chí phải nói là rât nổi vì từ lớp 11 đã có đến mấy giải quốc gia cho trường, thế nên ban giám hiệu cũng cưng lắm. Nói thế không phải để khoe mẽ gì nhưng ai cũng hiểu được rằng để có được điều đó thì lớp tôi phải học học và học với 1 cường độ va áp lực kinh khủng, điều này dẫn đến 1 hậu quả… là… suốt 2 năm đầu chẳng có mấy đưa con trai trong lớp có bạn gái, mặc dù trong lớp rất nhiều đứa nhìn rất được.

    Lớp có 30 đứa thì 20 đứa là con trai rồi, mất cân bằng giới tính nghiêm trọng. Thế nhưng đến năm 12 thì khác, bọn trong lớp mở ra 1 phong trào rất thú vi : yêu tập thể. Có lẽ 2 năm đầu còn bỡ ngỡ mới vào, đến 12 rồi mới nhận ra mình là chủ cái trường này rồi, đi trong trường giờ cứ ngẩng cao đầu chả phải chào thằng nào. Ngẩng thế rồi mới nhận ra trường chuyên mà gái xinh nhiều không đếm xuể .

    Thế rồi đứa nào cũng tìm cho mình 1 đối tượng, tôi thì chẳng hứng thú gì chuyện này, đơn giản với cái lỗi suy nghĩ không thích cái kiểu đi xin số điện thoại rồi tán tỉnh thời bấy giờ. Khá cổ hủ nhưng tôi tin rằng đến 1 lúc nào đó tôi sẽ gặp người con gái mình yêu, vào 1 hoàn cảnh nào đó, coi như là chờ vào duyên số vậy.

    Nhưng có lẽ tôi đã nhầm… bởi có 1 người đã tạo ra duyên số đó cho tôi…

    Quay lại với vụ yêu đương của mấy thằng trong lớp, đối tượng chúng nó nhắm đến thì không trừ 1 đứa con gái nào trong trường, từ lớp văn, sử, địa, anh … lại phải nói lại về sự mất cân bằng giới tính ở cái trường này. Về tổng thể thì có lẽ số con trai và con gái ở cái trường này … bằng nhau, chỉ có điều phân bố không đều nhau. Trong khi các lớp ban A toàn là đực rựa với nhau, thì ban C lại toàn gái và … gay. Nói thế này có vẻ hơi phiến diện, nhưng nhìn chung thì con trai ban C không được nam tính cho lắm. Vì thế nên con trai ban A yêu gái ban C là chuyện bình thường.

    – Em gì ơi, xóa tên trong sổ cho anh đi, anh mời em ăn bánh mì.

    – Anh nào đấy, em có nhiều anh lắm, vào sổ của em rồi thì không xóa được nữa đâu nhé.( Con gái gì mà )

    – Anh hồi sáng đi học muộn bị em ghi ấy? Em tha cho anh đi mà, anh mời em ăn sáng cả tuần luôn.

    – Tên gì? Tên đẹp thì em còn suy nghĩ.

    – Anh tên D…

  • Gái dữ

    Chào anh em trên truyensextv2.cc…

    Người xưa có câu: Mỗi cây mỗi hoa… mỗi người 1 gấu. Gấu em cũng giống bao nhiêu người con gái khác … luôn tươi cười vui vẻ, và lại xinh gái nhá ( Em thấy mấy người khác cứ hay khen vậy ) chứ thực ra em nhìn nhiều nên cũng quen … Chỉ có điều cá tính của cô ấy thì quá mạnh mẽ…

    Em quen gái vào 1 buổi học thêm ở trường ( hồi đó em đang học cấp 3 ở Hải Phòng) Trường em thì mắc cái bệnh thành tích về học tập… Suốt ngày học và kiểm tra. Kiểm tra 1 tiết cũng chia phòng, lấy số Báo danh … Cuối kỳ chia bảng xếp loại thành tích toàn trường.

    Em thì học hành lẹt đẹt, cũng chẳng tới đâu ( trí nhớ của em tồi lắm… Bắt em học thuộc thì em chịu chết ) Trở lại vào cái hôm định mệnh của đời em. Chiều đó là kiểm tra hóa 1 tiết… thể quái nào mà em lại ngủ quên tới tận hơn 2h … Em vội vàng đạp xe phi thằng đến trường, lúi húi xin ông bảo vệ cho vào rồi chạy 1 mạch thẳng vào lớp… Thế quái nào chạy nhanh quá, không kịp để ý mà va vào con bé đi đối diện. Em thấy thế cũng chỉ kịp nói:
    Em: Ơ. Tớ xin lỗi nhé.
    Gái: Đi không có mắt à.

    ĐM, nói thật lúc đó em vừa ngạc nhiên vừa bực vừa tức… Quay lại định chửi nó thì … Ôi mịa, nó nhìn trắng và xinh vãi lọ ( lúc đấy thôi, con gái miền bắc hầu như là trắng ) Em đành dịu giọng:
    – Sao nói nặng lời thế, tớ vội quá nên không để ý. Con gái gì mà đanh đá.
    – Đanh đá á, tao thích thế đây.

    Ôi cái đệt, gặp ngay phải con chằn tinh. Em cáu mẹ luôn.
    – Sao… Mày thích gì hả con bé này. Đây chẳng may chứ không cố tình đâu. Lớn rồi ngoan ngoãn tí đi.

    Nói xong em quay đi, bơ luôn rồi đi vào lớp. Đang đi thì nghe có tiếng chạy vù vù đăng sau … Rồi bỗng nhiên em ăn cả cái guốc vào vai. Kêu cái “ Độp” rõ to… Đau điếng người. Ngẩng măt lên thi thấy con bé kia đang thè lưỡi, vênh mặt lên:
    – Lêu, dám đùa với chị hả. Lần sau thì biết điều nhé em !

    Nói xong nó chạy mất. Em thì vừa ức vừa ngạc nhiên trước hành động của nó

    Em ức chế hết sức, tính chửi mà nó chạy mất tiêu rồi còn đâu. Em bước vô lớp gặp ngay sát thủ môn Hóa ( Cô giáo dạy Hóa ).
    – Anh T này suốt ngày đi học muộn ( mịa, đi muộn mỗi hôm nay )
    – Dạ em bị kẹt xe cô à ( Láo tí )
    – Vào lớp làm bài kiểm tra nhanh lên, sắp thu bài rồi đấy.

    Đệch, troll nhau à… mình đến muộn cơ mà, hic. Thế là em chạy nhanh vào chỗ ngồi làm bài kiêm tra.

    Thằng bạn bên canh:
    – Nhìn mặt mũi mày sao lấm la lấm lét thế kia, chắc lại đuổi hình bắt chữ với em nào à.
    – Bắt cái con cẹc, tao đang điên hết cả người đây. Tự nhiên gặp phải con dở hơi biết bơi.

    Cứ thế làm bài xong, bọn em học tiếp ca 2. Đến tầm 5h30 chiều là bọn em được về. Mấy đứa bạn thì ở lại đá bóng, chạy bộ… Còn em thì phải về nhà nấu cơm… ( Vì bà em lúc đó đang bị gẫy chân, nên không làm được gì. Bố thì đi làm )

    Đang phi xe về nhà thì nhìn đằng xa em thấy có con bé đang ngồi xuống vỉa hè, ngồi ôm chân… Nhìn lại gần hóa ra là con chằn tinh lúc hồi chiều.

    Em: Chết cha mày đê, quả báo. kaka.
    Nhưng thực tình nhìn lúc đó tội nó lắm các thím à. Đầu gối nó rớm máu. Mắt thì rưng rưng. Em thấy vậy liền xuống xe đi lại chỗ nó:
    Em: Ê, bà có bị làm sao không vậy
    Gái ngẩng mặt lên nhìn em.
    Gái: Không phải việc của ông, đi chỗ khác đi.

    Đệt mịa, Đã sắp chết lại còn dở cái giọng khó nghe như vậy. Em nhìn nó bằng ánh mắt lạnh lùng nhất có thể rồi đứng dậy đi luôn.
    – Ê, Ê ông đi thật đó hả…
    – Đuổi thì đi, ở lại nghe chửi à.
    – Tớ xin lỗi. ( vkl, sao giờ ngọt thế )
    Em tiến lại gần chỗ nó, dìu nó lên ghế đá. Rồi em vén ống quần nó lên.

    Nó hét lên:
    – Ông làm cái gì vậy ?!
    Rồi nó lấy cái tay đấm thằng vào người em.

    Em: Bà bị điên à, tôi bực rồi đấy…
    Gái: Ông dở cái trò khốn nạn đó ra mà còn kêu à.
    Em: Khốn cái đầu bà, không vén ống quần nên làm sao mà băng vết thương được.
    Gái: Oh. Tôi…
    Rồi lặng im, kéo ống quần lên cho em, mặt thì đỏ như quả gấc.

    Em lấy lọ oxi già sát trùng rồi băng lại cho nó ( Cặp em lúc nào cũng mang theo mấy đồ dùng y tế này )
    Băng xong 1 hồi em đứng dậy.

    Em: Xong rồi đó tiểu thư, tôi đi về đây. Tự lo đi.
    Gái: Ờ. Cám ơn bạn nhé

    “Thôi khỏi đê, giờ ngọt ngào cũng làm cái éo gì. Bố dính vào mày mệt cả người” – em chỉ dám nghĩ vậy thôi…

    Sau đó em đi thằng về nhà…

  • Chị

    Chuyện xảy ra cách đây tầm gần một năm, lúc đó mình chỉ mới chân ướt chân ráo bước vào cổng trường đại học. Mới đầu còn bỡ ngỡ, đi đâu hay làm gì cũng sợ sệt, mình cũng trầm tính, ít nói nữa nên thành ra đến cái chuyện tìm nhà trọ cũng khá là khó khăn.

    Hôm ấy, trời nóng chang chang như đổ lửa lên đầu, mình loay hoay tìm nhà trọ gần trường thật sớm để không phải làm phiền thằng bạn họ hàng xa lắc xa lơ. Nhưng mà tìm mãi, đi bộ xung quanh vài con hẻm gần trường mà mãi chẳng tìm được, thế rồi cuối cùng lại đứng ở trước cổng trường hít hửi mùi khói và nắng.

    Không biết là do mình cả nghĩ hay không mà mấy anh chị tình nguyện của trường có nhìn mình vài ba lần, chắc tại mình vòng vòng qua chỗ này nhiều quá nên tưởng ăn trộm chăng. Và thế là cuộc gặp gỡ của mình và chị bắt đầu, chắc biết mình tìm nhà trọ nên chị rời hàng ghế đối diện tiến lại phía mình nở nụ cười mở lời:

    – Này em! Em tìm nhà trọ phải không?
    – Dạ, sao chị biết! – Mình gãi đầu lúng búng.
    – Trời, sao ngốc vậy em! Sao không tới đây cho bọn chị chỉ, bộ em không thấy cái bảng to chà bá lửa kia à… ngốc! – Chị bụm miệng khua tay cười.

    Mình chẳng biết làm gì ngoài việc đứng lặng thinh nhìn người con gái trước mặt cười một cách hồn nhiên và gãi đầu cười trừ.

    – Vậy là giờ em chưa có phòng trọ đúng không? – Chị nhìn mình nghiêm túc.
    – Dạ! – Mình gật đầu.
    – Ừm, được rồi… qua đây rồi chị dẫn đi xem phòng! (Đừng nghĩ bậy nhé mấy bác)

    Thế rồi mình và chị qua bên kia đường, nơi mà mấy anh chị tình nguyện đang ghi giấy gì đó cho mấy chế cũng y chang mình… tìm phòng trọ.

    – Này mấy cưng, lại có hàng nè! – Chị ý ới gọi “đồng nghiệp”

    Vài chị ngẩng mặt lên nhìn mình cười cười, chắc thấy tội tội vì lúc đó nhìn mình bê bối lắm, thêm cái balo to tổ chảng nữa, giống kiểu trẻ vô gia cư cần nơi nương tựa… T_T

    Chị sau khi quay trở lại ghế nóng liền bật auto “loi nhoi”:

    – Nhóc, uống nước nè em, nãy giờ tìm phòng chắc đuối rồi chứ gì, bỏ balo xuống luôn đi cho đỡi mệt! – Chị chìa chai nước ra cho mình, không quên tặng kèm nụ cười như ban mai.

    – À, dạ em cảm ơn! – Mình gật đầu lễ phép.
    – Cảm ơn gì em, lát đưa chị sáu ngàn là được rồi! – Chị làm mặt nghiêm túc lấy tờ giấy trong ngăn bàn ra.

    Và chị làm cho mình một phen bị nghẹn vì nước:
    – Ư… ư… ư… khụ… khụ… khụ! – Mặt mình đỏ gay lên vì sặc.
    – Haha, cho chị xin lỗi, đùa thôi mà! – Thấy thế chị chạy lại phía mình vỗ vỗ ai cười khả ố.

    Sau cái màn troll mình vô cùng thành công đó, chị bắt đầu làm việc. Đưa mình tờ giấy ghi thông tin lặt vặt, sau đó vì mấy anh tình nguyện đi công việc hết nên chị đành chở mình đến nhà trọ của chị, nói đúng hơn là nơi chị đang sống.

    Lòng vòng ngồi sau xe chị hơn 5 phút, cuối cùng cũng tới nơi. (Về cái đoạn dọn nhà với lặt vặt mình xin phép không bỏ vào nhé vì nó không liên quan, với lại làm loãng câu chuyện).

    Khoảng thời gian đầu tiên đối với mình khá bình thường và không có gì đáng để nói vì lúc đó giữa mình và chị chưa xảy ra vấn đề gì.

    Tiện đây luôn thì mình miêu tả về chị đôi chút, chị tên Đ ( Không phải Đ trong truyện “Con bạn vú to” đâu nhé), ngoại hình chị hơi thấp nhưng bù lại chị đầy đặn, không như mấy đứa con gái dáng cao mà gầy tong teo, đặc biệt cái mình thích ở chị là nụ cười, khi nào cũng tươi với hàm răng trắng bóc, cộng thêm đôi mắt tinh nghịch là đúng kiểu tính cách của chị.

    Chị có một đứa em gái học trên Sài Gòn, thi thoảng cuối tuần xuống chơi và một đứa bạn gái tên K, rất hay tới phòng chị tán dóc. Và hai người này về sau cũng mang lại cho mình vô số rắc rối đến đau đầu.

    Bạn đang đọc truyện Chị tại nguồn: http://truyensextv2.cc/chi/

    Hai tuần đầu tiên trải qua một cách khá yên bình đối với mình và chị, vì chị là con gái nên mình khá ngại trong việc giao tiếp, cộng thêm cái tính nhát gái nữa nên thành ra suốt ngày mình chỉ có ăn, học và chơi game một mình… T_T

    Còn chị thì khác, những lúc không ở phòng thì thôi, còn nếu có thì:

    – T ơi, qua ăn cơm với chị nè! – Chị ý ới nói vọng sang.
    – Dạ được rồi chị! – Mình từ chối.

    Và một lần khác:
    – T ơi, có lấy đá không chị còn dư nè!

    Và một lần khác nữa:
    – T ơi, ra đây ngồi chơi nè!

    Những lần đó mình đều từ chối cả vì chả có lúc nào chị ở một mình, toàn vài ba người trở lên, mà mình không biết những người đó nên từ chối là cách tốt nhất đối với mình.

    Thế nhưng tránh trời không khỏi nắng, hôm ấy là tối thứ sáu, mình đang mải nghe nhạc thì bên ngoài có tiếng gõ cửa:

    ”Cạch…cạch”

    – Anh T ới ơi!

    Nghe tiếng gọi, mình tiến đến mở cửa thì trước mặt mình lúc đó là một con bé da ngăm ngăm tóc đuôi gà đang nhìn mình với hai con mắt to chà bá như mắt bò, thấy vậy mình cất lời:

    – Bạn là…?
    – Chị Đ ơi, anh T hiện nguyên hình rồi nè! – Nhỏ nhí nhảnh.
    – Cái gì mà nguyên hình chứ…! – Mình gãi đầu cười trừ.
    – Vậy hả, lôi hắn ra, đừng cho hắn có cớ chuồn, trốn tui riết mà! – Chị vừa nói vừa dắt chiếc xe đạp cũ ra ngoài.

    Sau một hồi năn nỉ các kiểu thì cuối cùng mình bị chị lôi đi ăn cháo vịt với hai người nữa, một người là em gái, người còn lại là chị K.

    Chị với chị K đi trước, còn mình chở nhỏ em gái theo sau. Đi được một đoạn thì nhỏ lên tiếng:

    – Anh học năm nhất hả? – Nhỏ từ phía sau ghé đầu hỏi.
    – Ừ, chị Đ không nói với bạn hả? – Mình gật đầu.
    – Cũng có, mà em cũng học năm nhất nè! – Nhỏ trả lời.
    – Uh!
    – Lúc đầu em tưởng anh học năm hai chớ, thấy anh cao quá chừng! – Nhỏ vừa cười vừa tiếp lời.
    – Cũng không cao lắm đâu, tại bạn nhìn vậy thôi!
    – Gì chứ, anh vậy là cao rồi đó. Mà em nghe chị Đ nói anh trầm tính lắm, mấy lần chị Đ rủ đi chơi mà anh không có đi!
    – Ừ, mình không thích lắm với lại lười! – Mình chém.
    – Hihi, đi chơi mà cũng lười được, hết nói với anh luôn!
    – …

    Bọn mình dừng cuộc nói chuyện khi cả hai đã đứng trước điểm hẹn. Đúng là bọn con gái, bản tính phàm ăn chắc mười người thì hết chín người bị nhiễm, đến cái quán nằm tít trong cái ngõ khỉ ho cò gáy này cũng biết nốt. Chậc…

    Ngồi đâu vào đấy, chị gọi ra hai tô cháo, hai đĩa gỏi vịt và vài cái bánh tráng, hai người kia thì lau đũa muỗng này nọ, mình thì ngồi không chả biết làm gì. Cuối cùng chị nhìn mình cười nói:

    – Cứ tự nhiên đi em nhé, ở đây sinh viên hết á, đừng có ngại!
    – Dạ được rồi chị! – Mình gật đầu kiệm lời.

    Và bữa ăn bắt đầu, ngoài mình ra thì mấy người còn lại thay phiên nhau cười nói, mình thì lặng thinh ăn uống. Chị rất tinh ý nên được một lúc lại gắp cho mình thứ này, thứ kia còn kèm thêm nụ cười mỉm chi:

    – Ăn cái này nè em, con trai gì mà ăn ít vậy, gầy con gái nó không yêu đâu!
    – Hehe, yên tâm đi em, em mà ế con Đ nó hốt liền đó, đừng lo! – Chị K xía vào.
    – Con kia mày nói gì đó, tin tao đổ nồi cháo vô mồm mày không! – Chị dứ nắm đấm hù dọa.
    – A haha, thôi đừng đánh tao, dữ sức mà chăm sóc chồng mày kìa, haha! – Chị K cười nắc nẻ.

    Gặp mấy cảnh này thì mình chỉ biết ngồi đó cười cho qua chuyện thôi chứ mấy bà này đùa dai phải biết, còn với đứa em gái kia, dù mình không nhìn trực diện nhưng vẫn có cảm giác nhỏ quan sát mình khá nhiều lần, mặc dù lúc đấy mình chỉ nghĩ đơn thuần là “nhìn” mà thôi.

  • Người con gái năm ấy…

    Em và nó học “cùng” nhau với từ lớp 6, tại sao em phải nhấn mạnh từ “cùng” ở đây, bởi đơn giản ngoài cái lớp ra thì em và nó chả có điểm nào chung hết. Nó thì là loại con gái xinh xắn, thuộc hạng hót của trường, nhà lại khá giả, nghe thiên hạ đồn thấy bảo bố làm to. Em cũng chả quan tâm lắm… ( bé biết đéo gì đâu )

    Còn em thì là thằng dân tỉnh lẻ ra Hà Nội học, đen đúa, nhìn ngu ngu bẩn bẩn nên bọn cùng lớp có vẻ khinh em lắm. Hai đứa cứ như hai đường thẳng song song, chắc chẳng bao giờ nói chuyện với nhau nếu như không có một ngày, một thế lực hùng mạnh sử dụng đôi bàn tay đầy quyền năng của mình gấp đôi tờ giấy lại. Để cho 2 đường thằng ấy giờ đã có điểm chung.

    – Em N hay nói chuyện, chuyển xuống ngồi cùng bạn X lớp phó học tập.

    Giờ em vẫn nhớ cái cảm giác ấy, vừa ngại lại vừa sợ. Các bác có phải thắc mắc là tại sao được ngồi cạnh gái xinh mà lại sợ không?

    Đm thằng to con nhất lớp ( tạm gọi nó là thằng chó nhé :3 không phải em ác cảm gì với nó đâu nhưng thích gọi thế )

    Thằng chó thích con X từ lâu lắm rồi, trước con X ngồi với đứa con gái khác thì chả sao. Chứ thằng nào trong lớp mà bén mảng với nó, thằng C nó cho nhừ tử.

    Em cũng sợ lắm, tính xin cô giáo chuyển chỗ khác. Nhưng tiếc rẻ gái xinh, thôi thà một lần vụt sáng còn hơn le lói trăm năm. Em kệ cmn thằng kia, sải bước như trên sàn cát wuắc ôm cặp sách về chỗ mình ngồi.

    Vừa ngồi vào đến chỗ, con X lôi từ đâu ra 1 viên phấn. Nó gạch 1 đường thẳng dài, chia cái bàn ra làm hai.

    Phần của nó 2/3, phần của em chỉ được 1 góc nhỏ. Hóa ra con này thuộc loại xinh nhưng bị khùng, em không phải loại dại gái đến mức mà ai đặt đâu ngồi đấy, cho gì ăn nấy, bảo gì làm đấy.

    Em : Mày bị ngu à ?
    X : Ngậm miệng lại !

    Em im bặt luôn, chả thèm chấp nó. Chắc nó không thích ngồi với em, cũng có thể là nó phải xa con bạn cùng bàn nên lên cơn điên. Nhưng nghĩ vẫn cay, bàn là của chung. Chứ có phải bố nó mua cho đâu mà em phải nhường?

    Đúng là trời không phụ thằng đẹp trai, thời cơ cho em trả thù đã đến, mấy hôm sau lớp có bài kiểm tra lý 1 tiết, không phải nói ngoa chứ hồi đấy em học lý đỉnh lắm. Năm nào cũng đi thi học sinh giỏi cả ( Đéo hiểu sao sau này vào Bk tạch cmn cả 2 lý, mà chuyện đấy nói sau )

    Con này xảo trá lắm, vừa hôm qua mặt lạnh như tiền. Hôm nay đã hớn ha hớn hở, đòi chép bài em. Đâu có dễ thế, em cố tình làm sai hết sạch. X nó vừa chép vừa thắc mắc:
    – Ê mày, tao thấy có gì đó không đúng lắm mày ạ. o.O
    – Làm gì mà không đúng, chép nhanh đi, sắp hết giờ rồi.

    Đến lúc trả bài kiểm tra … 2 đứa ăn ngay 2 con 0 tròn đến mức không thể tròn hơn được nữa. Cả lớp ồ lên.

    Đang sung sướng vì trả đũa được, quay sang tự dưng con X khóc nức nở ( đéo hiểu sao được 0 điểm mà cũng khóc, con này học BK chắc khóc đến đột quỵ mà chết mất ). Lúc ấy thì em biết là Đm xong film rồi. Giờ ra chơi thằng chó cộng với một bầy đàn em của nó gọi em ra nhà vệ sinh.

    Thằng chó : Mày làm con X khóc, tao đéo cần biết lý do. Nhưng nể tình học cùng lớp nên tao cho mày 2 sự lựa chọn. 1 là đánh hội đồng 2 là đánh solo. Chọn đi.

    Em : Đánh hội đồng là sao?
    Thằng C : Là tất cả bọn tao đập mày.

    Em : Thế còn solo ?
    Thằng C : Là 1 mình mày đánh với tất cả bọn tao…

    Chả cho em thời gian chọn lựa, bọn nó lao vào mỗi thằng cho em một thọi. Quỵ cmn xuống, đầu cua tai nheo cũng tại cái con mít ướt.

    Em cú lắm rồi, đêm đến về nhà ăn không ngon nhưng ngủ như điên. Nung nấu kế hoạch trả thù đôi gian phu dâm phụ, không phải em tỉnh lẻ mà nó muốn làm gì cũng được.

    Em ngày đêm nung nấu kế hoạch báo chù, tính em chịu gì cũng được chứ quyết không bao giờ chịu thiệt. Mày ăn tao 800 thì phải trả bố 1000 … đó là nguyên tắc sống cmnr.

  • Con đĩ nhỏ thích khổ dâm

    Tôi năm nay 22 tuổi, sở thích là đọc hentai và xem jav, đặc biệt thể loại BDSM ( bạo dâm ) và luôn muốn tìm 1 đối tác để thỏa mãn sở thích của mình… và thế tất nhiên facebook của tôi like rất nhiều các trang hentai, bạo dâm. Trong 1 lần lướt face tôi thấy 1 bài đăng về profile của người mới, tên là Đào Thị Ngọc Thanh, 15 tuổi , sở thích xem hentai , giới tính nữ, cùng với 1 tấm hình ghi là chính chủ…

    Tất nhiên là tôi nhanh chóng kết bạn để xem thử hàng thật hay giả vì mấy trang này tôi biết đa số là đực rựa, thể loại giả gái cũng chả hiếm, nó ok rồi tôi bắt đầu hỏi chuyện với nó.

    T: Chào em, em thích đọc thể loại hentai gì?

    Nó: Dạ bạo dâm a (chà cái này được nha, cùng sở thích )

    T: Vậy à, nhìn mặt ava dễ thương vậy mà ghê nhỉ?

    N: Hihi, bình thường thôi mà anh.

    T: Chắc cũng thích đọc manga thường chứ nhỉ?

    N: Dạ có anh, đọc cũng nhiều, nhưng giờ đa số xem phim jav và hentai thôi.

    T: Vậy à, thế có thực hành bao giờ chưa?

    N : Dạ chưa anh, không có ai để thực hành

    T : Vậy anh muốn thực hành với em, chịu không?

    N : Dạ được ạ, nhưng cho em xem hàng của anh trước

    T: Hàng của anh hơi bị được à, nhưng mà em gửi anh thêm vài tấm không che để coi hàng em được không?

    N: Anh gửi trước yk, em gửi lại cho

    Rồi cũng chụp cho nó vài pô, nói chung của tôi cũng vừa chứ không đến nỗi nào ( lười tả quá nên cho qua nhé)

    T: Sao của anh được không?

    N: Hihi… dạ cũng được anh, hình của em nè

    Nó gửi cho mình một tấm ảnh khá đẹp…

    T: Chà, hồng phết, nhưng mà hình chỉnh sửa rồi, không biết hàng thật có được vậy không?

    N: Dạ, làm trắng da thôi anh, chứ không đến nỗi nào đâu

    T: Ok, vậy em đang ở đâu?

    N: Dạ ở Đồng Nai anh, anh ở đâu ?

    T: Anh thì ở Q.9, mình hẹn nhau gặp mặt trước đi, anh chạy qua Đà Nẵng

    N: Dạ… cuối tuần này nha anh.

    Cuối tuần đó tôi lên xe đi Đồng Nai để xem hàng thật như thế nào, chạy xe cũng khá xa, tới địa điểm hẹn là 1 quán cafe sân vườn khá đẹp, nhắn tin cho em nó hỏi em tới chưa ( vì lý do nào đó mà em ấy không chịu gọi điện ? ) em trả lời tới rồi và chỉ cho tôi bàn em ngồi, đi theo nó chỉ vào 1 bàn rất khuất so với mấy bàn khác, thấy em đang ngồi đó.

    Ai cha hàng thật cũng ngon ghê à nha, mặt không đẹp nhưng cũng dễ nhìn, 15 tuổi mà nhìn ngực phát triển gớm, tôi ngồi rồi kêu nước, tám với em ấy những câu chào hỏi thông thường, đợi đem nước ra xong tôi hỏi luôn chủ đề chính.

    T: Em thực sự vẫn còn trinh à?

    N: Dạ em còn a, anh không tin hả.

    T: Tại anh nghĩ em coi hentai nhìu rồi, thủ dâm đút các thứ vào nên mất trinh rồi

    N: Dạ không anh, em thủ dâm bằng đít không à, em không thích móc lồn ( rồi đó, bắt đầu thấy có chất biến thái)

    T: Vãi, thật vậy á, không thấy đau hay dơ à

    N: Dạ có đau chứ anh, nhưng mà càng đau càng sướng mà

    T: Vậy là em thích chơi bạo dâm thật à, tưởng em chỉ thích xem thôi chứ

    N: Dạ em thích được bạo dâm lắm anh, em thích bị trói lại và đánh đập

    T: Rồi… em có sở thích phù hợp với anh rồi đó, em có máu khổ dâm , còn anh có máu bạo dâm

    N: Khổ dâm là sao mà bạo dâm là sao anh, khác nhau như thế nào?

    T: Khổ dâm là thích bị hành hạ khi làm tình, bạo dâm là thích hành hạ người khác

    N: Vậy à, trước giờ em không bít. Mà sao anh biết mấy cái này vậy?

    T: Anh nghiên cứu cũng nhiều, tại anh với người yêu cũ đã từng chơi bạo dâm, nhưng mà chơi bạo dâm khá nguy hiểm nên phải đọc và nghiên cứu trước, khi chơi bạo dâm rất dễ bị mất kiểm soát gây nguy hiểm cho người chơi.

    N: Vậy à, em thì thích càng đau càng tốt, chảy máu luôn cũng được

    T: Vầy là em có máu M mạnh đó

    N: Ủa máu thì có A.B.O, chứ đâu ra M vậy anh?

    T: À không phải nhóm máu, M là viết tắt của masochism nghĩa là khổ dâm, còn anh có máu S nghĩa là Sadism tức bạo dâm

    N: Ồ… ra là vậy, anh biết nhìu ghê

    T: Vậy bình thường thủ dâm em hay làm gì với đít em?

    N: Nhìu lắm anh, có lúc em lấy cây chà toilet nè, dài 20cm thọt vào hết cây luôn.

    T: Trời sao em chịu nổi, lên cao không.

    N: Lên tới chỗ giữa bụng với vú em nè ( nó chỉ mình xem )

    T: Trời đất chơi ghê thế em, không sợ hư ruột à?

    N: Làm xong mới sợ anh, lúc đó em nứng quá ( bây giờ anh cũng nứng nè em )

    T: Rồi lúc rút ra dính phân quá trời phải không?

    N: Dạ có chứ anh, cứt dính nhìu quá nên bỏ cây đó luôn, giờ nghĩ lại hơi tiếc, mua lại cây mới nhưng không được dài và to bằng. Lúc rút ra có máu nữa, không bít có bị gì không anh ?

    T: Ờ thì nếu tới giờ em không thấy đau gì bên trong thì không sao đâu

    N: Vậy à, hồi nãy anh nói anh có bạo dâm với người iu anh hả, kể cho em nghe đi, anh làm gì chị đó

    T: Anh cột nó vào giường rồi hiếp nó em, cột dang 2 tay 2 chân ra á, xong anh lấy chai bia đút vào lồn nó, nó sướng quá đái ra luôn…

    N: Ôi… nghe thích thế, nghe thôi em nứng quá rồi, vậy lát nữa anh định làm gì em?

    T: Định cho anh làm luôn à (mình chỉ hẹn nó là uống nước nói chuyện, không nghĩ là được ăn nhanh như thế), để coi bây giờ anh không có mang theo dây trói, lát nữa đi mua cái này rồi anh trói em, hành hạ em nhé

    N: DẠ, thôi mình đi luôn đi anh, em muốn quá rồi

    T: Ừ, TÍNH TIỀN EM ƠI !

  • Cơn mưa ngang qua

    Mặc quần jean, áo sơ mi, đeo giày tây đánh bóng lộn…
    Thực ra đây chẳng phải cái phong cách ăn mặc của mình nhưng vì hôm nay phải đi dự một cuộc hội thảo nên đành chấp nhận!

    Hội thảo hết thúc bằng một lời chúc, mọi người nhanh chóng bước chân ra khỏi khách sạn.

    Mình thì cứ từ từ bước đi và suy nghĩ mông lung, khó hiểu sao mấy ông bà này lớn rồi mà còn chạy như con nít vậy?

    Thôi kệ, mình cứ điềm tĩnh bước ra khỏi căn phòng và bình tĩnh bước xuống bằng cầu thang bộ, kệ họ bon chen cái cầu thang máy. Từ tầng 7 bước thật chậm từng bước xuống tầng 4, tâm trí mình vẫn dành hoàn toàn cho những thứ mà mình vừa nghe trông cuộc hội thảo về CNTT. Bước chân xuống tới tầng 3 thì mình nhận ra là trời đang lác đác mưa và đây cũng là lý do mà mấy ông bà kia đua nhau về trước…

    Bước tới tầng cuối cùng thì mưa đã nặng hạt, những người cuối cùng ra khỏi khách sạn thì là những người có ô tô con đón tận nơi, chẳng sợ nắng mưa… haizz! Phải làm sao đây ta?

    Người không thì cũng chẳng sợ đâu sẵn sàng chạy trong mưa ngay, nhưng đằng này mang theo em Laptop, nó mà có mệnh hệ gì sao mình sống nổi!

    Thôi vậy, đành vào tiền sảnh ngồi trú tạm, tiện thể chém gió với mấy em Lễ Tân cho đỡ buồn!

    Hôm nay, ăn mặc trông rất già dặn kèm theo cặp kính cận 2 điốp thành ra vào tất cả các em đều gọi mình là anh, dù mình biết mấy em này chắc chắn hơn mình ít nhất là 2, 3 tuổi…

    Ờ, thì thôi, các em có lòng thì anh có dạ… mình cứ xưng anh em như xường!

    Sau màn chào hỏi, mình biết là một em gần mình nhất tên Yến 19 tuổi, đến màn chém gió…

    Mình: Thế em ở đâu? Anh nghe tiếng em không phải tiếng Hà Nội?
    Em: Sao anh biết, em ở Thanh Hóa ra đây làm cơ!

    Mình: Ừ, anh cũng đoán thế…(chém đấy) chắc em ra đây làm được 1 năm rồi nhở? (vì năm nay mới 19 tuổi mà)
    Em: Vâng, em tốt nghiệp xong không thi ĐH, có người quen nên xin được việc ở đây luôn!

    Mình: Một tháng thu nhập mấy trăm triệu hả em? (Hài)
    Em nó cười và đáp lại: Anh giỡn, em một tháng chỉ 4 triệu thôi… (ọc, cũng cao rồi)

    Mình: Vậy cũng khá rồi, anh lương tháng chỉ có 2 triệu…
    Em: Ủa, em tưởng anh vẫn là sinh viên, đã đi làm rồi à? Nhìn mặt anh thư sinh vậy mà…

    Mình: À, ừ, anh vẫn là sinh viên… 2 triệu đó là bà già gửi lên
    Em: (Cười như điên, tay che miệng) Anh vui tính thật đấy! Cho em xin số điện thoại đi…

    Mình (Khó hiểu? Vui tính và SĐT có liên quan gì đến nhau vậy trời?) : 0165.87.20.11x
    Em: Em nháy máy anh luôn rồi đó ha!

    Mình: Trong giờ làm việc cũng được sử dụng điện thoại hả em?
    Em: Vâng… ai chả dùng hả anh!

    Im lặng 2 phút, đến màn em nó tự tâm sự…

    Em: Anh có người yêu chưa?
    Mình: À, chưa, mẹ anh cấm yêu, anh còn zin 100%!

    Em (lại cười) : Vậy à? Tưởng anh được yêu em giới thiệu cho mấy đứa làm ở đây, xinh lắm!
    Mình (ặc ặc, clgt?) : Anh nói đùa thôi, chứ xinh như em đây, sao cần phải giới thiệu…

    Em: Anh lại giỡn!
    Mình (ơ mình nói thật mà) : Anh nói thật đó chứ? Em chắc xinh nhất đất Thanh Hóa mất…

    Em: Cám ơn anh! Nhưng nếu em nói em chưa yêu ai, anh có tin không?
    Mình (có vấn đề rồi, sao cứ nhắc tới cái này hoài): Ừ, cũng hơi khó tin đấy, nhưng anh sẽ cố tin…

    Em (nhìn thẳng vào mắt mình, mặt hơi buồn) : Em không tin vào tình yêu sẽ đến với một người như em!
    Mình: Sao em nói vậy? Em xinh, có công việc làm ổn định hơn nữa em rất dễ thương và dễ gần nữa!

    Em: Cám ơn anh! Em làm việc ở đây nên phải như vậy thôi anh, em cũng ít nói lắm…

    Mình nghĩ thầm con này có ý đồ gì không biết, từ nãy giờ nó nói nhiều ngang mình mà giờ tự xưng ít nói! Thật là khó hiểu… Thôi, em thích sao anh cũng chiều… trời vẫn mưa và anh cũng rảnh!

  • Cô bé đi xe wave đỏ


    – Mày cứ suốt ngày dán mắt vào cái máy vi tính thế thì bao giờ mới có người yêu hả con ? Ra đây tao bảo.
    Mẹ mình quát, vừa đứng dậy thì ông nội đi vào.

    – Con chào ông.
    – Ừ, mẹ con nói phải đấy, lo mà cưới vợ đi để cho ông bế cháu.
    – Ông ngồi đây đi ạ!

    Lần nào cũng vậy, cứ về đến nhà thì cái điệp khúc vợ con làm tôi ong hết cả đầu. Tôi cũng sốt ruột, muốn có người yêu lắm chứ, nhưng cái giống đời không phải cái gì cũng như mình mong muốn. Vợ với chả con !

    – Ông xem, nhà có mỗi nó. Con thì ốm đau mười mấy năm nay. Con “thăng” lúc nào không biết. Nó không cưới sớm thì con làm sao được bế cháu mình. Nói mà mặt nó cứ trơ ra ấy.

    Tôi cười, mẹ luôn thế, nói thì nhiều, nhưng trong lòng thương yêu tôi lắm. Tôi nói:
    – Thôi được rồi, lần sau con về con sẽ dẫn theo 1 cô xinh đẹp nết na về cho bố mẹ và ông duyệt.

    25 tuổi đầu, qua cái tuổi bẻ gãy sừng trâu lâu rồi, mới ra trường được một thời gian. Công việc đã ổn định, chỉ còn chuyện vợ con nữa. Thế mà ai cũng cuống quýt hết cả lên, trừ bố mình.
    – Tùng này, con cũng lớn rồi. Nhà có 1 mình con, bác cả lại không có con trai, sau này chuyện hương hỏa của cả dòng tộc nhà mình con phải lo liệu. Con còn trẻ, cứ tính chuyện sự nghiệp cho ngon lành đi, 2 năm nữa đem về cho bố mẹ 1 cô con dâu ngoan ngoãn. À, cái android này dùng làm sao, có khác ios mấy không con. Bố đang định bảo con lên đời dùm bố cái máy 3gs cũ rích này đi. Lên đời iphone 4 hay iphone 5 cũng được, bố đưa tiền cho ( bố tôi nháy mắt).

    – Ôi dời ơi, đấy ông xem, bố nó còn nối giáo cho giặc nữa kìa. Giục nó chuyện vợ con, ông lại bảo từ từ. Ông đi dạy con nhà người ta cả năm mà có mỗi chuyện bảo nó cưới vợ cho tôi mà không xong. Mà thằng Tùng – mẹ cấm từ nay biếu bố mày mấy cái đồ công nông công nghệ gì sất nha, suốt ngày ông í dán mặt vào cái tab hay pad gì gì đấy. Chả hiểu có gì mà cắm mặt vào đó cả ngày được. Mà sao chả thấy mày biếu mẹ gì hết thế – Mẹ mình hắng gióng.

    – Ơ thế lúc nó đưa tiền bà có cầm không thế.

    – À, ừ thì … nhưng mà đấy là tôi giữ cho nó sau này, có công có việc còn bỏ ra mà dùng chứ.

    Tôi bụm miệng cười, chả hiểu sao bị chửi nhưng tôi thấy vui lắm. Bố tôi là giáo viên dạy Văn, đang làm hiệu trưởng một trường cấp 2. Năm nay mới sấp xỉ có 50 tuổi nên tính cũng thanh niên và thoải mái lắm. Được cái bố tôi thích dùng đồ công nghệ, tiện cho việc đọc báo, cập nhật tin tức. Đi làm lâu rồi nên đợt này về tôi mua biếu ông con samsung tab 3.

    Quay lại cuộc nói chuyện còn dang dở, ông nội tôi lên tiếng
    – Ông thấy mẹ cháu nói đúng đấy, người ta bảo cưới vợ phải cưới liền tay. Bây giờ người yêu chưa có thì phải xúc tiến đi tìm, đi tán đi cháu. Ngày xưa bố mẹ cháu 22 tuổi đã lấy nhau rồi, giờ cháu cứ để ông phải giục. Ông gần 80 tuổi rồi, cháu phải nhanh để ông bế chắt nội chứ.

    – Dạ, con biết rồi, ông với bố mẹ cứ yên tâm, chuyện hạnh phúc cả đời con phải lựa chọn kĩ lưỡng chứ ạ.

    Đang nói thì điện thoại tôi reo, chú Quang gọi.
    – Alo chú ạ … Vâng … Vâng … Để cháu chuẩn bị rồi đi luôn.

    May quá gặp được cứu tinh, chú Quang là giám đốc công ty mình làm. Chú là chồng của dì ruột – em gái tựa mẹ. Mẹ mình sốt sắng
    – Sao thế con
    – Chú Quang vừa điện, công ty có việc con phải đi gấp mẹ ạ.
    – Ơ hay, vừa mới về hôm qua, hôm nay đã gọi đi rồi là sao, mày để mẹ gọi cho chú.

    Nói là làm, mẹ mình rút điện thoại ra gọi luôn, nói to
    – Này, cả năm con tôi nó về được mấy lần, mới về được 1 ngày chú đã gọi nó đi là sao, công ty hết người à.
    – …
    – Nó vẽ à! Rồi. Nhưng mà này, chị nói cho chú biết, nó đi theo chú cả mấy năm nay rồi, chú phải giục nó cái chuyện vợ con cho tôi. Không là tôi kéo nó về quê rồi lập nghiệp ở quê đấy. Xa bố xa mẹ, chỉ đi làm kiếm tiền chả biết gì hết. Tôi sốt ruột lắm rồi.
    – …
    – Ừ, tôi cúp máy đây.

    Mẹ thở dài, mặt ngệt cả ra. Bố nói:
    – Có chuyện gì thế con?
    – Dạ, bản thiết kế con làm có chút sai sót, chú bảo con lên làm nốt cho xong để mai chú đem ra sở công thương người ta thẩm định lại.
    – Công trình gì thế con?
    – Khách sạn bố ạ.
    – Thôi, có việc gấp thì chuẩn bị mà đi đi con, không lại nhỡ việc.

    Mẹ tôi lại than:
    – Khổ thân con tôi, chưa kịp nghỉ ngơi mà đã phải đi rồi, công việc gì thì công việc, cái gì cũng ôm đồm vào người. Mày nhớ lời mẹ dặn chưa?
    – Dạ, con nhớ rồi.
    – Nhớ xong cứ để đấy, về mẹ mày bảo.
    – Hề hề. Ông! Con có việc gấp phải đi, ông với bà ở nhà giữ sức khỏe nhé, ông thích gì? Lần sau con về con mua biếu ông
    – Cha bố nhà anh, chỉ được cái mồm, sao không dùng cái mồm này đi tán gái đi, tôi chỉ cần anh cho tôi 1 thằng chắt là được rồi.
    – Ok sir ( tôi đứng nghiêm chắp tay tuân lệnh)

    Tôi vào nhà trong chuẩn bị đồ rồi đi Hà Nội luôn. Ra bắt xe đi mà lòng cũng ngổn ngang thật. Ngồi trên xe, nghĩ vẩn vơ, hai mấy tuổi đầu rồi, cái gì cũng bố mẹ lo, cả năm về được vài lần. Mẹ thì ốm gần 20 năm nay, lương bố thì chỉ đủ ăn đủ tiêu. Bố mẹ cũng vất vả tần tảo, mãi mới được như bây giờ, có chút của ăn của để. Nghĩ đến cái cảnh con 1 vất vả, nhiều lúc tôi cũng muốn có 1 đứa em để mình chia sẻ gánh nặng với nó, ước gì có 1 người chị để những lúc buồn tôi có thể gục đầu vào vai chị mà khóc như 1 đứa con nít. Tôi không dám khóc trước mặt bố mẹ, không muốn bố mẹ thất vọng, vì con cái là tài sản duy nhất của bố mẹ mà.

  • Valentine ngọt ngào

    Tiếng nhạc chuông reo lên ầm ỹ, trên màn hình con điện thoại LG của Xu (em nó) hiện lên “Anh yêu is calling”.
    – Alo.
    – Alo em ah, em đang làm gì vậy?
    – Dạ… dạ em đang học bài.

    Mình cười không ra tiếng với cái câu trả lời của em nó, chả là vì đang ngồi ôm vuốt ve em nó ở bãi cỏ gần chỗ SVĐ Mỹ Đình ngắm người ta thả diều, uống chà tranh.

    – Dạ vâng… anh ngủ ngon nhé! Em học bài chút rồi cũng đi ngủ sớm đây. Bye anh!
    Tiếp tục cười, vừa cười vừa vuốt ve tóc Xu thì em quay lại.
    – Hay ho lắm hay sao mà cười?
    – Không hay… nhưng em làm tí nữa anh ho. Sao có người yêu rồi mà còn đi với anh?
    – Nó yêu em nhiều hơn em yêu nó. Nhưng đi với anh em thấy dễ chịu hơn.
    – Chắc anh hơn nó ở cái khoản mân mê hả.

    Em nó lườm mình rồi lại gục đầu vào ngực tiếp tục ngắm thả diều. Công nhận ở đoạn trước SVĐ có thú thả diều được phết. Thi thoảng lại có mấy chú hát dạo kiếm tiền ngân nga mấy câu của Mr Đàm mà nghe chạnh lòng. Bổng Xu giựt cái áo làm khúc áo mình bật ra, em nó đỏ mặt rồi vội vàng cài lại khúc.
    – Ớ, em xin lỗi… ôi xấu hổ quá, xấu hổ quá.
    – Mới lần thứ 2 đi chơi thôi đó em.
    – Thì em nhỡ tay chứ ai thèm. Con trai theo em đầy ra, kể cả ô tô nhé.
    – Ờ thế sao còn đi với anh?
    – Không biết.

    Tả qua một chút về bề ngoài em Xu, em nó cao khoảng 1m62, da trắng và mịn… mắt 1 mí trông rất là… dâm. Hướng nội, nữ tính và “hiền lành”. Vì các stt trên facebook (fb) và yahoo của em Xu khá là sướt mướt và tình cảm, luôn mong muốn có một tình yêu chân thành. Một stt của em nó khi post lên fb tầm khoảng 5,6 các zai vào comment hỏi han. Mà thực sự cách hỏi han của các zai khiến mình không thể nhịn được cười. Chắc có lẽ mình không bao giờ viết ra được những từ đó: Quá sến.

    Trời cũng đã về khuya, lấy con xe rồi 2 đứa cùng nhau về. Hôm nay Xu mặc quần đùi trông khá là mướt, vì cái khoản uống sữa nhiều nên em nó có làn da trắng và mịn không tì vết. Mình lấy tay chạm nhẹ cái đùi thì em nó dựt phắt đi.
    – Anh làm cái trò gì đấy?
    – Tay anh nóng quá, thấy đùi em có vẻ mát nên xin em tí nhiệt.
    – Mát cái gì mà mát, em không dễ dãi thế đâu.

    Mặc quần ngắn như thế, không để cho người ta ngắm và đụng chạm thế thì mặc làm gì. Mình thấy trong lời nói của em còn chút e thẹn và thách thức nên đánh liều phát nữa.
    – Này?
    – Ờ thế lúc nãy ai giựt khúc áo của anh nào?
    – Thế thì coi như là huề đấy. Chỉ được 1 lần này thôi, lần sau là cấm tẹt. (nghe có tiếng khúc khích của Xu).

    Thế là tay phải thì mình lái xe, tay trái thì xin tí nhiệt từ đùi Xu. Kể cũng lạ, đùi mình thì cũng có ra nắng mấy đâu, cũng chăm chút lắm chứ sao không mịn được như của bọn con gái nhỉ. Nó mịn và mềm nhũn ra các bác ạ, mình muốn véo cho một phát nhưng thôi, nhỡ may em nó ngã khỏi xe cái lại phiền. Cuối cùng cũng về tới phòng trọ em nó, trước khi chào tạm biệt, em nó hé tào tai thì thầm:
    – Đi chơi với anh thú vị lắm!
    – Ờ.
    Rồi mình cũng phóng thẳng xe về nhà để kết thúc một ngày cuối tuần. Vào phòng, rút điện thoại ra thì có tin nhắn của em Xu…

  • Ngoại tình với chị …

    – Em đồng ý làm người tình của chị nhé?
    Tôi im lặng một lúc…

    Cuối cùng, tôi hỏi:
    – Với chị, thế nào là người tình? Chẳng phải chúng ta đang là người tình của nhau hay sao?
    – Người tình thì sẽ thân mật hơn, quan tâm và dành tình cảm nhiều hơn đến nhau. Chẳng phải tình một đêm như bây giờ nữa. Nhưng vẫn là mối quan hệ không ràng buộc.

    Tôi hiểu sự không ràng buộc mà chị nói. Tôi không thể ràng buộc nhiều hơn với chị bởi tôi đã có gia đình, vợ con. Nhưng tôi vẫn muốn đến với chị, vì những cảm xúc trỗi dậy bất ngờ. Nhiều khi tôi không định nghĩa đó có phải một tình yêu hay không. Tôi vẫn muốn đến với chị vì những trải nghiệm tình dục mãnh liệt. Nhưng tôi quá cầu toàn và ích kỷ để vừa muốn có một gia đình yên ấm, lại có một cuộc phiêu lưu tình ái.

    Và chúng tôi lại lao đến với nhau như những con thiêu thân trong lần ra Bắc ngắn ngủi ấy. Tôi đến khách sạn của chị, vào phòng và chờ chị tắm. Trở ra, chị mặc một áo sơ mi dài, có mặc quần lót nhưng không mặc áo lót. Chị hôn tôi, không nhẹ nhàng, mãnh liệt. Chị hôn khắp cơ thể tôi, cắn đầu ti của tôi, kéo dương vật căng cứng của tôi và yêu nó. Cả cơ thể tôi nóng bừng như lần đầu tiên làm tình vậy. Chị khiến tôi căng cứng và tê dại. Chị đùa nghịch với cơ thể tôi một cách chủ động, như một bà hoàng. Một vài khoảnh khắc, tôi muốn đè chị xuống và làm chủ chị theo ý mình nhưng rồi sự mãnh liệt của chị đã chế ngự tinh thần tôi.

    Đã có lần chị thử với một người đàn ông khác nhưng không có cảm xúc và chị đã dừng lại sau một nụ hôn. Khi nhắm mắt lại, chị tưởng tượng đó là tôi. Cơ thể chị đã mềm ra nhưng rồi lại cứng lại khi nhận ra rằng đó không phải một cơ thể quen thuộc. Mặc dù chúng tôi chỉ đến với nhau 2 lần trước đó. Chị muốn chỉ tôi đi vào trong chị.

    Tôi hôn ngực chị. Ngực chị săn như gái 20 dù rằng chị đã qua cái tuổi ấy từ lâu. Tôi vừa liếm vừa mân mê bầu vú trong vòng tay đang ôm chặt đầu tôi. Vừa mãnh liệt, chị vừa muốn cảm nhận từng giây phút sự gặp nhau của hai chúng tôi. Chị chặn không cho tôi yêu cô bé như để kéo dài cuộc ân ái thêm. Chị ngậm chặt nó và dùng lưỡi đá đầu dương vật tôi khiến nó như muốn vỡ tung ra. Cả cơ thể tôi dâng lên, căng cứng.

    Khi tôi yêu cô bé của chị, chị cong người đón nhận từng sự va chạm của lưỡi, bờ môi, những cọ xát từ lớp râu ngắn. Lưỡi tôi tê đi, có lẽ vì dòng nước trong chị. Cô bé của chị không nhiều nước, nhưng nó nhỏ nhắn, co bóp không ngừng. Tôi nằm bên trên cơ thể chị, cả hạ bộ nhấp trong khuôn miệng mà ngấu nghiến với cô bé.

    Chị xuất. Hai chân chị kẹp chặt đầu tôi. Trong giây phút, chị buông cậu nhỏ và đẩy mạnh tôi ra. Chị muốn tôi vào trong chị thật nhanh. Cơ thể tôi đã quá căng thẳng để kéo dài hơn cuộc ân ái. Khi tôi đi vào trong chị, tôi như khoan phá nhiều lớp nệm dày. Nó trơn vừa đủ, mút chặt và khó khăn tưởng chừng như lần đầu của chị. Đã quá lâu rồi chị không quan hệ. Chị ghì đầu tôi vào bờ ngực mình, xiết chặt từng cái nhấp của tôi. Chị rên, chị cảm nhận và chị đang bóp nát tôi trong cơ thể chị. Chị bóp chặt nó đến nỗi tôi tưởng như đã đến tận cùng trong chị, nhưng chưa, tôi vẫn vào tiếp.

    Cho đến khi vào hết, cả người tôi cũng căng lên và phun trào. Tôi nhấp nhổm, một sự cố gắng vô ích trong phút chót. Cô bé của chị như một lăng mộ bí ẩn, đầy cám dỗ và hạ gục tôi ngay trên con đường chinh phục. Đã lần thứ 3 tôi đầu hàng ngay khi bước đến trung tâm chị. Tôi đẩy tất cả những dồn nén vỡ oà bên trong nó. Chị xiết chặt lấy tôi bằng đôi chân, đôi tay và toàn bộ cơ âm hộ. Để tất cả chúng nằm lại bên trong.

    Chị hơn tôi 2 tuổi. Chúng tôi quen nhau khi tham gia một CLB tiếng Anh thời sinh viên. Mười mấy năm trước, chúng tôi gặp nhau và như có một sự đồng cảm nào đó, hai chúng tôi trở nên thân thiết lạ lùng. Tôi trai Hà Nội, sống vương giả công tử và quen được nuông chiều, ít bạn bè và quan hệ ngoài xã hội. Chị thì gái tỉnh về học Đại học, năng nổ, hoạt ngôn và chủ động. Chị bắt chuyện với bất kỳ ai một cách dễ dàng, thân thiện và thoải mái. Phần vì thế nên quanh chị có nhiều đàn ông vây quanh.

    Có lần tôi bảo chị là kẻ đa tình, lẳng lơ. Chị lặng đi rồi giận tôi mấy ngày. Đối với chị, có lẽ cởi mở với tất cả mọi người là một việc rất đỗi bình thường. Việc va chạm, khoác tay hay dựa vào một người đàn ông mới chỉ gặp một đôi lần không phải việc khó khăn đối với chị. Trong khi với tôi, việc chạm vào một người khác giới phải trải qua một cuộc tranh đấu tâm lý tựa như lần đầu cầm điếu thuốc lá vậy.

    Tuy thế, chỉ có một vài người thật sự thân thiết với chị, trong đó có tôi. Có lần tôi nghĩ có lẽ bởi một thứ duyên số nào đó tiền kiếp khiến chúng tôi cứ nhùng nhằng quan hệ với nhau sau bao nhiêu biến cố. Nhưng tôi vượt qua mọi ngăn cách để trở thành một người đàn ông gần gũi với chị chỉ bởi vì chị coi tôi như một đứa em trai.

    Lần đầu vào trong chị, chị khóc. Tôi không hiểu chị khóc vì lý do gì, vì cơ thể chị đã lâu mới dâng trào, hay chị đã đánh mất một mối quan hệ trong sáng. Đó là lần quan hệ đầu tiên sau 5 năm chị ly dị chồng. Chị bảo không có nhu cầu gì về việc ấy và chị đã chẳng còn cảm xúc nào với đàn ông nữa. Và chị ở vậy trong 5 năm trời, không cố gắng tìm kiếm một mối quan hệ, cũng chẳng qua đêm với bất kỳ ai.

    Tất nhiên tôi không tin rằng chị sẽ trở nên vô cảm. Tôi đã quá hiểu chị để biết rằng một con người vẫn lãng mạn, nhiều mơ mộng như vậy sẽ khó lòng trở nên vô cảm. Và tôi càng biết khi cơ thể chị run lên khi đón nhận nụ hôn của tôi. Tôi chỉ không hiểu tôi là người chủ động trao cho chị nụ hôn ấy hay chị mới là người chủ động.

    Chúng tôi ôm và hôn nhau trong ô tô. Và tôi, sau gần chục năm từ nụ hôn đầu tiên tôi lại run rẩy và đê mê đến vậy. Chúng tôi quấn lưỡi vào nhau, ghì chặt hai mái đầu trong một tư thế mỗi người một bên ghế. Tôi hôn lên tai, đưa lưỡi đá quanh vòng tai nhỏ nhắn của chị. Rồi tôi hôn xuống cổ để nhận thấy một mùi Victoria’s Secret khiến tôi càng trở nên rạo rực hơn. Trong khoảnh khắc ấy, tôi ước chiếc ô tô không bao giờ có hộp số để tôi có thể trườn sang ghế phụ dễ dàng hơn. Đôi môi chị mọng và ngọt ngào như miếng nho chín. Tôi như nuốt từng hơi thở nóng bỏng từ cơ thể chị và đôi môi lạnh tê vì ham muốn. Tôi chắc chắn cơ thể chị đã thực sự ham muốn tôi.

    Chúng tôi về khách sạn nơi chị ở trong tình trạng tinh hoàn tôi bị sưng tức. Tôi đã ở trong ham muốn quá lâu trước đó. Bước chân vào phòng, tôi đè chị ngay xuống giường. Chị luồn tay vào trong áo sơ mi của tôi, vuốt dọc tấm lưng trần lấm tấm mồ hôi. Nhưng chị không chạm vào hạ bộ tôi. Khuy áo lót của chị đã nằm gọn trong đôi bàn tay không còn non nớt.

    Nhưng chúng tôi đã không làm tình trong lần đầu tiên đến với nhau như một cặp tình nhân ấy.

    Đúng khi tôi cở xong khuy áo ngực của chị, chị đẩy mạnh người tôi ra. Tôi chưng hửng nhìn chị. Rồi như một con hổ đói, tôi lại vồ lấy nhưng cái tôi nhận được vẫn là sự cự tuyệt từ chị. Trong lúc ấy, hình ảnh gia đình tôi ùa qua tâm trí, tôi bỗng khựng lại vì sự ăn năn. Có lẽ những hình ảnh đó đã thoáng qua đầu chị trước đó vài giây. Tôi vào nhà tắm rửa mặt rồi chỉnh quần áo rồi trở về nhà.

    Đêm hôm ấy chị ra sân bay trong nước mắt. Chị gọi lại cho tôi nhiều lần, nhắn tin nhiều nhưng tôi không bắt máy.

  • Gấu em là bạn hồi cấp 1

    Chuyện là hôm ấy cũng rảnh rỗi, cái đời sinh viên ngồi cày game tới 8 giờ tối cũng chán, nên em xách đít đi ăn, sẵn tiện thì hú hí hẹn mấy đứa chiến hữu ngày nào cũng gặp nhau mòn mặt tới quán bún riêu quen thuộc, cơ mà ngày nào không thấy mặt chúng nó thì nhớ lắm cơ.

    Tới quán dựng chiếc super cup huyền thoại mà bà già em truyền lại từ năm đầu ĐH tới giờ mà lòng em nặng trĩu, phần thì bữa giờ cứ cảm thấy bế tắc trong chuyện tình cảm, rồi học hành, thi cử … bao nhiêu thứ cứ chất đống, phần thì nợ nần sinh viên, cuối tháng rồi mà ma ma sao còn chưa thấy gửi tiền, mai không biết lấy gì mà bỏ vào mồm, chả nhẽ lại đi mượn chúng nó tiếp, mà nợ cũ chưa đòi, nợ mới lại đến thì thế éo nào chúng nó cho mượn.

    Nghĩ đến đây mà lòng em cảm thấy một nỗi chua xót khôn nguôi, chỉ chực nốc 1 hơi hết cả tô bún riêu ngay trước mặt các bác ạ. Xong xuôi ngồi đợi 1 lúc thì chúng nó cũng lần lượt tới, nhóm bọn em kể cả em thì gồm 4 thằng cũng gọi là vào sinh ra tử có nhau, chơi chung từ hồi năm nhất tới giờ mà có khi còn thân thiết hơn cả anh em ruột thịt nữa ạ.

    Thằng T thì quê ở Gia Lai – là cái thằng phải gọi là thẳng tính mà hiền lành nhất cái đám cô hồn này nên thằng nào cũng nhất chí phong Thánh cho nó, cơ mà các bác đừng hiểu lầm, thánh này là trong từ “thánh thiện” ấy nhé, theo đúng nghĩa đen luôn, he he…

    Nói vậy chứ những lúc tiệc tùng, karaoke, hay có cơ hội lên sân khấu … nó mà phấn khích thì cứ như là 2 người khác nhau ợ, phải gọi là gầm rú như lên đồng mà còn nhảy tưng tưng như khỉ đột nữa cơ. Cơ mà nhỏ nào gặp hay chơi chung với nó đều khen là anh T dễ thương mới đau…

    Thằng thứ 2 là thằng Th, thằng này quê nó ở miền Tây, ai thì em không tin chứ thằng này chỉ có gọi là chém gió thành bão được các bác ạ, ngay cả như bác Dưa leo gì gì ấy thấy trên ti vi cũng chỉ bằng cái cọng lông nách nhà nó thôi ạ, cũng nhờ nó đốt nhà mấy lần mà làm em điêu đứng cái chuyện tình cảm tới tận năm 3 đại học, khổ thân em lắm các bác ạ. Cơ mà lũ gái gú bu xung quanh nó cũng nhiều, tâm sự này nọ, tất tần tật từ chuyện gia đình cho tới chuyện tình cảm, nên đứa nào trên câu lạc bộ bọn em sinh hoạt có chuyện gì nóng hổi, là y như rằng nhóm bọn em hóng hớt được không ít từ nó. Chỉ mỗi cái tội, lúc cu cậu nói thật thì éo con nào tin, mà lúc nó nói xạo thì y như thật, bọn con gái đứa nào đứa nấy tin sái cổ ợ.

    Còn 1 thằng nữa thì quê ở miền biển giống em, thằng A này có cái tính là ga lăng với gái phải biết ạ, nhỏ nào gặp chuyện gì thì cũng chỉ dám nhờ nó chứ mà quay qua 3 thằng còn lại bọn em thì chỉ có ăn chửi vào mồm, vì 3 thằng này từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ cũng chưa biết là cái khái niệm ga lăng nó viết như thế nào cả ợ, nghe có vẻ xa xăm lắm lắm, nhìn thấy nó giúp đỡ mấy nhỏ khác mà trong lòng mình không khỏi trầm trồ thán phục bản thân mình đã giữ tròn khí tiết suốt mấy mươi năm nay, để không phải nghe 1 một câu cảm ơn từ bọn con gái.

    Đến tận bây giờ bọn em mới rút ra được là cái suy nghĩ lúc ấy của cả 3 thằng là hoàn toàn đúng, vì tốt với con gái quá chỉ có hại cái thân thôi ạ, bằng chứng là sau nhiều lần bị đá cũng 1 phần vì cái tính ga lăng quá lố mà thằng A đã từng bức xúc mà dõng dạc tuyên bố, thề thốt trước mặt bọn em là “ Tao sẽ quyết tâm tập bỏ cái tính ga lăng tới già ”.

    Haizz! Âu cũng là duyên số!

    Quay lại vấn đề chính, tại cái bữa ăn đêm hôm đó không chỉ có mỗi 4 thằng bọn em mà còn có 1 bà chị hơn 2 tuổi cũng rất hay đi chung, và 2 con nhỏ nữa cũng thân. Thấy lâu lâu mới tụ tập đông dzui như vậy ( 1 tuần 1 lần ) nên thằng Th mới đề xuất đi ăn nhậu overnight tại nhà trọ của bọn em (4 thằng ở chung ). Nhưng khổ nỗi… Bà chị chơi thân với bọn em sáng mai phải đi làm từ sớm, tài liệu cần cho ngày hôm sau thì lại để ở nhà, mà nhà thì ở tận Bình Dương, gần cái khu công nghiệp gì gì ấy, em cũng không nhớ, tính đi tính lại thì chỉ có mỗi một cách là phải có 1 đứa chở chị ấy phóng xe về nhà lấy đồ rồi mới có thể mà tiếp tục cuộc vui ợ.

    Thế đéo nào lũ bạn cờ hó lại đồng thanh chỉ đích danh cái đứa phải thực hiện trách nhiệm cao cả đó lại là em, mà khổ cái mắt em thì vốn nó đã yếu từ cái thời mới biết fap, tính đến bây giờ thì cái cặp đít chai mà em suốt ngày phải đeo cũng dày được gần 4 độ rồi cơ mà, nên bình thường mà lũ bạn có bắt đi chơi xa thì em cũng chỉ có lẽo đẽo mà chạy từ từ theo chúng nó, chứ có mà phóng thì chỉ tổ cho gió nó lùa vào mắt thì y như là đau rát dữ dội, lúc ấy chỉ có mà nhắm tịt mắt lại, chặc tay lái mà rồ tay ga, cảm giác như đang bay lên tận thiên đường các bác ạ.

    Nhưng khổ nỗi có đứa nào chịu hiểu cho em, thiểu số phải phục tùng đa số là cái quy luật đã truyền từ đời này sang đời khác, thế éo nào lại truyền thẳng lên đầu 1 thằng như em, nhìn bè lũ chúng nó đang dương dương tự đắc, hí hửng mà lòng em lại cồn cào khó tả, cũng chỉ vì cái tật ăn xong trước nhất làm chi để mà giờ cái mồm nó hại cái thân các bác ợ.

    Thế là em, một thằng với chiều cao trung bình, cũng chỉ có 1m7 đành vui vẻ vác đít ngồi sau con wave cho bà chị cao tới 1m5 đèo về nhà, chứ kể ra mình cũng mang tiếng không biết đường mà cũng đang vội nên không câu nệ mấy cái tiểu tiết như ấy.

    Nhân đây em cũng xin kể sơ qua lý lịch về bà chị này cho anh em dễ hình dung ạ, tạm gọi là chị Th, gái miền Tây nên cũng da trắng, mặt cũng bình thường, nếu không muốn gọi là dễ thương, nhìn đi nhìn lại từ trên xuống dưới thì chỉ được mỗi cái lùn các bác ợ. Nếu có bác nào thắc mắc là tại sao con gái đi làm trong thành phố mà lại ở tuốt ngoài Bình Dương thì em cũng thưa là tại nhà chị ấy có xây 1 dãy nhà trọ ở ngoài ấy cho công nhân thuê, nên 2 cha con để tiện cho việc quản lý cũng ở luôn 1 phòng trên cùng trong cái dãy nhà trọ ấy, còn mẹ và em gái chị ấy thì ở quê.

    Cha chị ấy thỉnh thoảng lại đi công tác 1 tuần thì là dịp để cả đám bọn em đổ bộ xuống đó mà ăn nhậu và ngủ lại, và hôm nay cũng là 1 ngày như thế, nhưng thay vì cả đám như mọi lần thì lại chỉ có mình em. Lúc về đến nhà chị Th thì cũng gần 10h, tự nhiên lại thấy ớn, chả muốn quay xe về lại thành phố nữa các bác ợ, phần thì giờ đó xe container chạy đông vật vã, phần thì chủ yếu là lười.

    Càng nghĩ càng nặng đầu nên thôi, em quyết định là khỏi về nữa luôn, ngủ lại 1 đêm rồi sáng mai hãy tính, thế là móc cục gạch ra alo cho chúng nó, biết thế nào chúng nó cũng sẽ ngon ngọt mà dụ dỗ em quay trở về, cơ mà một khi bố đã buồn ngủ thì chúng mày có quỳ xuống van xin lạy lục thì bố cũng phải nằm lại tại đây cho chúng mày biết, cái tật dám trap bố, mắt đã lim dim thì cũng là lúc ý em đã quyết, mà đã quyết là phải làm. Thế là 2 người chúng em, 1 nam 1 nữ, quyết định ở lại, không đi nữa và chuyện bây giờ mới bắt đầu.