Category: Uncategorized

  • Ngoại tình với bạn chồng

    Phần 1
    Tôi ra sức đạp thật nhanh để về nhà vì đói bụng. Năm nay vừa tròn 18 tuổi nên tối nào tôi cũng phải mò đến các lò luyện thi vì chỉ còn vài tháng nữa là kỳ thi đại học sẽ bắt đầu. Mồ hôi nhễ nhại ướt cả lưng áo, vừa dắt chiếc xe đạp vào nhà thì tôi đã nghe thấy tiếng cãi nhau của bố mẹ. Cơn đói bỗng dưng biến mất vì tôi chẳng còn bụng dạ nào để mà ăn, đứng nghe bố mẹ to tiếng với nhau thì tôi lẳng lặng bước nhẹ chân lên tầng khi bố ra tay tát mẹ. Tôi không can thiệp bởi vì cả tháng nay chuyện cãi vã xảy ra cũng bởi lỗi của mẹ tôi: lỗi ngoại tình. Có lẽ bố đã nhìn thấy tôi về nên khi vừa tát mẹ tôi xong thì ông nói to trong cơn giận dữ:

    – Đấy, cô xem cô là loại đàn bà gì? Cô không thấy xấu hổ với con cái, với hàng xóm à? Thằng Kha sẽ nghĩ gì khi nó biết mẹ nó lăng nhăng với đàn ông bên ngoài?

    – Ông không phải lôi con vào chuyện này, rồi nó sẽ hiểu và thông cảm cho mẹ nó. Ông có dám nói với nó vì sao tôi phải ngoại tình không? Ông có dám không?

    Mẹ tôi lại ăn thêm một cái tát nữa từ bố trước khi tôi đóng cửa phòng lại và không còn nghe thấy gì ở bên dưới. Nằm vật ra giường với tâm trạng chán nản, tôi suy nghĩ linh tinh về chuyện của bố mẹ.

    Mẹ tôi năm nay mới có 38, bà tỏ ra khá trẻ so với tuổi và mọi người thường khen trông bà như 30 là cùng. Trái ngược với mẹ, bố tôi năm nay đã 55 và trông ông có khuôn mặt khổ sở nhìn rất già với mái tóc đã bạc trắng đi nhiều. Mẹ thì được khen là trẻ so với tuổi, còn bố tôi thì được mọi người bảo rằng trông ông như ông cụ sắp 70 đến nơi. Chính vì vừa chênh lệch tuổi tác, chênh lệch nhan sắc nên mấy năm gần đây mẹ tôi tỏ rõ thái độ ít khi đi đâu đến chỗ đông người cùng bố tôi, có lẽ bà ngại mọi người bàn tán về chuyện trông bà trẻ đẹp thế kia mà lại có ông chồng vừa già vừa xấu như bố tôi.

    Tôi không rõ mẹ ngoại tình từ khi nào, nhưng mấy tháng nay thì tôi đã được biết và cũng được chứng kiến ít nhất là đôi lần. Tôi cũng như nhiều người là không hiểu sao một người đẹp như mẹ mà lại lấy một ông chồng lớn hơn bà tận hơn 15 tuổi. Lúc bé tôi không biết nhiều, nhưng khi lớn lên thì tôi thấy mẹ tỏ ra khinh và coi thường bố thấy rõ. Cái điều đầu tiên mà mẹ tôi coi thường bố là ông không làm ra tiền. Bố tôi bao nhiêu năm chỉ làm một chân lái xe cho một doanh nghiệp nhà nước với mức lương bèo bọt mà mẹ tôi vẫn hay kêu là chỉ đủ ăn sáng cho cả nhà.

    Trái ngược với bố không có trí cầu thị, mẹ tôi lại tỏ ra khá nhạy bén với công việc kinh doanh. Nhà tôi may mắn nằm ở trước mặt đường cái và mẹ đã nghĩ ngay ra cách khai thác để kiếm tiền. Cái phòng khách trước kia rất rộng đã được mẹ biến thành một gian hàng bán đá hoa. Lúc đó mẹ tôi nắm bắt được thị trường đang nở rộ việc xây nhà, nên nhu cầu cho các vật liệu xây dựng là rất cần thiết, và đá hoa để ốp lát cho các sàn nhà cũng là một mặt hàng tương đối hot và kiếm được.

    Tôi được ở 1 mình trên tầng hai, còn ở dưới một nửa là gian bán hàng của mẹ, một nửa bên trong vừa là phòng của bố mẹ và cũng là phòng ăn của cả gia đình. Nối tiếp căn phòng của bố mẹ là bếp và nhà tắm. Vì phòng bố mẹ và bếp thông nhau không có cửa nên mỗi khi tôi có việc gì xuống bếp thì đều phải đi qua chiếc giường ngủ của ông bà. Có lẽ mẹ tôi ngoại tình xuất phát từ khi bố tôi hay vắng nhà nhiều hôm. Vì doanh nghiệp mấy năm gần đây ít việc nên bố tôi xin lái xe tải đường dài cho một cty tư nhân. Thường phải chạy tỉnh xa nên thỉnh thoảng bố tôi hay phải vắng nhà nhiều hôm. Tôi biết người tình của mẹ tôi là ai, và cái lần đầu nhìn thấy thì tôi hơi sốc bởi ông ta chính là bạn thân của bố tôi.

    Chú Hùng kém bố tôi vài tuổi và hai người làm cùng nhau rất nhiều năm rồi. Chuyện bắt đầu xảy ra khi bố tôi hay đi vắng và chú Hùng xây nhà mới. Chú Hùng đến nhà tôi vay bố mẹ tôi ít tiền và cũng nhờ mẹ tôi tư vấn mua vật liệu xây dựng ở đâu là rẻ nhất, tất nhiên chú phải đặt mua đá hoa của mẹ tôi rồi. Chính vì thời gian đó chú Hùng hay qua lại nhà tôi nhiều hơn mọi khi nên chuyện tình cảm giữa hai người bắt đầu bùng cháy.

    Vào một buổi chiều, hôm đó lớp tôi có đá banh đấu với một lớp khác nên tôi xách giầy ra khỏi nhà từ lúc 2h. Hôm đó thế nào bỗng dưng mưa to nên hoãn sang hôm khác. Tôi về nhà ướt như chuột lột và không thấy mẹ ngồi bán hàng như mọi khi ở gian ngoài trong khi cửa nhà vẫn mở tang hoang. Sợ mẹ mắng vì đi mưa để ướt hết người, nên tôi rón rén đi nhẹ nhàng với ý định lên luôn tầng hai thay quần áo.

    Nhưng khi vừa bám tay vào thành cầu thang thì bỗng dưng tôi nghe thấy tiếng “chụt chịt” rất nhỏ từ bên trong buồng của bố mẹ. Bố đi vắng từ hôm qua và ông có nói ngày kia mới về, nên tôi vừa hoang mang, vừa tò mò không biết mẹ đang hôn nhau với ai ở bên trong. Đứng nép vào bức tường ngăn ngay sát chân cầu thang, tôi ngó đầu vào và tim đập nhanh thấy rõ khi nhìn thấy mẹ và chú Hùng đang ngồi ghế ôm hôn nhau như các cặp đôi thanh niên ở các công viên mà tôi vẫn hay trông thấy.

    Cái cảm giác nhìn trộm người lớn hôn nhau thật là hồi hộp và cũng thật là kích thích cho dù mẹ tôi hôn nhau với người đàn ông khác không phải là bố tôi. Chiếc áo sơ mi của mẹ đã được chú Hùng tháo tung các hàng cúc ra, và chú vừa hôn vừa thoải mái cho tay luồn vào chiếc xu chiêng để nhào nặn bộ ngực của mẹ tôi. Mới vừa nãy thôi tôi còn lạnh toát vì dính mưa, thế mà giờ đây thì người tôi bỗng dưng nóng bừng khi nhìn chú Hùng bóp vú và nút lưỡi mẹ. Cái cảm giác lần đầu trong đời được nhìn trực tiếp người lớn hôn nhau khiến tôi rạo rực thấy rõ. Tiếng mẹ tôi rên nhè nhẹ phát ra từ cửa miệng càng khiến một thằng thanh niên mới lớn như tôi bị kích thích cao độ, và dương vật của tôi từ từ ngẩng lên lúc nào không hay.

    Tuy rất muốn đứng xem nữa nhưng sợ hai người biết nên tôi quay người đi nhẹ ra ngoài và dắt chiếc xe đạp phóng thẳng ra đường, tôi lao như một thằng điên với tâm trạng khác nhau trong người. Tôi chẳng biết đi đâu và trong đầu tôi lúc đó chỉ có suy nghĩ một điều duy nhất: “mẹ tôi đã ngoại tình”.

  • Những quý bà dâm đãng – Tác giả Ngọc Linh

    Sinh ra trong ở một vùng quê trung du, học hành thì cũng không được tốt cho lắm nên ở quê tôi cũng thuộc dạng ăn chơi. Tuy không bằng thành phố được nhưng tôi cũng thuộc dạng thành phần ít người ưa ở quê.

    Bù lại tôi được cái mã khá đẹp với cái mồm khéo ăn khéo nói nên ai tiếp xúc lần đầu đều nghĩ tôi là con người tử tế đàng hoàng cả.

    Mấy em gái ngây thơ trong xã thì hầu hết đều tôi đưa vào nhà nghỉ hoặc có chăng là đưa giả vờ yêu đương mà thịt mấy em ấy hết rồi.

    Hai hai tuổi, nghề ngỗng không có mà ăn chơi thì cần tiền, không thể mãi bám vào ông bà già ở quê với mấy mảnh vườn mấy thửa ruộng, rồi mấy quả đi buôn vặt vãnh được.

    Tạm gác lại thói ăn chơi của mình, tôi xuống thủ đô tính kiếm học cái nghề lái xe để mai này biết đâu lại có cái cần câu cơm.

    Lang thang lếch thếch quan khu trường học lái xe, tôi ngồi quán trà đá nhâm nhi mà hóng chuyện đời.

    Tôi có cái đặc biệt là ăn chơi gì thì ăn chơi nhưng tuyệt nhiên không động đến thuốc lá hay mấy cái chất gây nghiện, nó phê thì phê thật nhưng mà hại sức khỏe vô cùng. Gái gú cũng có cái hay của nó, phê thì chẳng kém gì nhưng điều độ thì chắc chắn là khỏe.

    Bà bán nước thôi tôi có vẻ hiền hành cao ráo nên hỏi:

    – Này cháu? Xin học lái xe đấy hả?

    Tôi nhâm nhi cốc chà chát trả lời:

    – Vâng ạ! Cháu tính kiếm cái bằng ra rồi lái taxi hay chạy thuê xe tải nhưng thấy học sinh nhiều thế này ra trường chắc lại thất nghiệp.

    Bà bán nước tuổi chắc ngoài sáu mươi thấy tôi nói thế thì cười bảo:

    – Đừng có mà nản cháu ơi, người thì nhiều nhưng việc cũng lắm, cứ cố gắng học cái nghề, chăm chỉ đi xin là có việc thôi, có mấy thằng chắc cũng hơn tuổi cháu học xong đi lái taxi chăm chỉ cũng kiếm đủ cơm ăn đấy.

    Tôi cười hì hì rồi bảo:

    – Vâng cháu cũng đang cố đấy, thôi chào bà cháu đi học.

    Trả tiền nước xong thì tôi vào trường, hỏi vu vơ rồi lấy tiền đóng tiền nộp hồ sơ. Gần mười triệu bạc, lúc này mười triệu với tôi là số tiền khá là lớn, thôi đã chót nộp tiền thì cố gắng mà học hành vậy.

    Thấm thoát tôi học cũng được gần ba tháng, chỉ còn hơn tháng nữa là thi bằng thôi. Do tôi lẻo mép cộng cũng biết chỗ ăn chơi nên gạ gẫm thầy đi vì vậy được thầy chỉ dạy và mượn xe kĩ nên tập được nhiều vì vậy ra đường tôi khá là cứng tay.

    Buổi trưa cuối tuần hôm đó, ra đường tập chán rồi thì tôi ra cái quán nước, gọi cốc trà đá uống rồi nói:

    – Sắp ra trường rồi dần dần lại phải tìm chỗ mà xin việc thôi bác ạ, bác có mối nào giới thiệu thì bảo cháu với.

    Bà bán nước rót cho tôi cốc nước rồi nói:

    – Để bác xem có mối nào tốt tốt thì bác chỉ.

    Tôi ậm ừ cảm ơn vì không biết có mối nào ngon lành không. Đang nhâm nhi cốc nước thì có một chị vào gọi một ly nước cam rồi nói với bà bán nước.

    – Công nhận là lái xe nó cũng không khó như cháu tưởng bác ạ. Cái thằng chồng cháu ở nhà cứ mượn cớ là lái xe khó lắm thế này thế khác làm cháu run, giờ đi học mới thấy nó dễ chứ không khó như cháu tưởng.

    Tôi ngồi bên cạnh chêm vào câu:

    – Nói chung là chăm chỉ nhìn ngó một tí là lái được thôi, chị lái bằng B nó dễ mà.

    Uống tạm ly nước cam rồi chị ta nói:

    – Ừ cũng dễ!

    Nói xong thì chị này mới bỏ hẳn khẩu trang rồi mũ với áo chống nắng ra, tôi nghĩ thầm “ Mẹ tiểu thư đài các hay là vợ các sếp hay sao mà che với chắn khiếp thế không biết nữa, cứ kiểu hỏng làn da không bằng mặc dù ngồi trên ô tô”. Đợi chị bỏ khẩu trang ra thì tôi thấy bà này cũng có nét duyên dáng và xinh.

    Nhất là cái môi mỏng được tô son đỏ cộng với cái mũi cao tô điểm thêm cái vẻ có gì đó sành sỏi nhưng cũng có nét đong đưa lả lơi.

    Khi kéo tay áo lên tôi thấy có một hàng lông tơ, dài ở trên cánh tay trải xuống, nhìn cái kiểu đàn bà mà có lông tay thế này chắc là dâm thì phải biết.

    Nghĩ thế thôi nhưng tôi không đáp chuyện nữa thì bà bán nước bảo:

    – À này có cậu này sắp ra trường chưa có việc, nghe nói công ty chỗ cháu có việc cần tuyển tài xế hả?

    – Vâng! Nhưng công việc khá là mất thời gian vì cái thằng tài xế cũ của chồng cháu cháu cho nghỉ việc rồi, suốt ngày gạ gẫm chồng cháu đi massage này nọ, cháu vô tình bắt được nên cho thôi luôn.

    Bà bán nước thấy vậy cười nói:

    – Cánh lái xe là vậy mà cháu, “cơm chợ, vợ dọc đường” nó ngấm vào máu rồi.

    Tôi nghe thấy vậy thì cười mà nói:

    – Cũng tùy người thôi mà, nhiều người không thích kiểu đó đâu, có mấy ông trong trường, toàn đi làm về được vao tiên đưa vợ hết đấy.

    – Số ít thôi cháu.

    – Vâng, nói chung là số ít, mà cái đấy cũng phải thông cảm thôi, cả ngày trên xe bí bách thế, vợ ở xa không có ai giải tỏa thì cũng phải tìm chỗ chứ.

    Vừa nghe tôi nói thế thì bà chị kia bảo:

    – Tìm thì được, nhưng mà rủ sếp đi thì không được, hơn nữa vợ ở nhà mà cũng tìm cách giải quyết thì sao? Em nói thế sai quan điểm!

    Tôi cười bảo:

    – Thì cũng phải chấp nhận thôi chị. Đâu có thể cấm được, miễn là khi về hai vợ chồng hạnh phúc cùng nuôi dậy con cái là được.

    Chị ta nghe tôi nói thế thì không nói thêm câu nào nữa, có vẻ cũng đồng tình với cách nói của tôi. Bà bán nước cũng gật gù. Thấy có vẻ bà chị này có thể xin được vào làm nên tôi giở trò mồm mép xin luôn:

    – À chị cần tài hả? Em xin ứng tuyển một chân được không? Em là em sắp ra trường rồi nhưng lái cứng rồi chị ạ.

    Thấy tôi có vẻ thật lòng nên bà chị bảo:

    – Có thật không?

    – Ô thật không tin chị cứ vào mà hỏi thầy đi, hơn nữa chiều nay chị có đi học không? Nếu đi học em qua học cùng rồi em lái cho chị xem, có gì em bổ túc tay lái cho, vì em được giao xe lái trong trường mà.

    – Ờ thế cũng được, hẹn chiều nay ở đây nhé.

    Tôi hí hửng vì có lẽ sắp xin được việc rồi. Hỏi thăm thêm một chút thì hóa ra tôi kém chị có bốn tuổi thôi, hỏi thêm về nhà cửa thì chồng chị hơn chị đến mười một tuổi cũng ngoài bốn mươi rồi còn con gái thì đã mười bảy tuổi.

    Nếu nhẩm tính thì chị mới ba năm mà con gái đã mười bảy thì mười sáu tuổi thì chị lấy chồng mới mười bảy tuổi thôi.

  • Sứ Mệnh Người Được Chọn

    Phần 1
    Trong một quán net khá đông khách ngay cạnh lề đường, lúc này đang vang lên những tiếng chửi bới của một thanh niên.

    “Đm sao ad bên mình ngu thế? ”

    “Đcm thằng top làm cái đéo gì vậy? Lui về… ”

    “Để bố mày ăn cho, đậu má thằng rừng… ”

    Nó tên Hòa, bình thường thì cũng không đến nỗi nào đâu nhưng cứ thua game là nó lại chửi bới um sùm cả cái quán này lên, chẳng ai dám nhắc nhở nó vì sợ. Nhà nó bố mẹ là quan chức nhà nước, anh hai nó thì làm xã hội đen có máu mặt ở cái thành phố này. Còn nó, một thằng học sinh lớp 12, bè thì có nhiều mà bạn thì chẳng có bao nhiêu, anh em lại càng không, thế nên nó tự kiếm đến game để quên đi cái cuộc sống chán ngắt này.

    “Hòa ơi, mày nhỏ tiếng chút được không, muộn rồi mà cứ hô hào thế chết anh” – Anh chủ quán lên tiếng, anh cũng quý nó lắm, thi thoảng quán hỏng cái gì là anh lại nhờ nó sửa giúp.

    “Dạ vâng, em tức quá thôi anh” – Nó ngượng ngùng nói trong khi vẫn cắm mặt vào ăn con Bùa Đỏ.

    “Ừm. Mà trình của mày thế vẫn không gánh nổi team à mà phải hô hào thế? ”

    “Tại anh không biết chứ. Thằng Top vừa phút thứ 9 đã feed 3 mạng rồi, thêm cả thằng rừng đã thọt lại thích đớp mạng chùa nữa, cộng với 2 thằng dưới Bot cũng chẳng kém… ” – Nó vừa nhìn vào màn hình vừa nói.

    “Há Há, chấp nhận đi em… ”

    “Hự, thì đành ngậm ngùi chứ sao anh… ” – Nó méo mặt.

    Trận đấu vẫn tiếp tục diễn ra, nó cầm “Đấng” (Yasuo – Hasagiiiii) một mình phá đường Mid, với trình của nó thì khỏi phải nói, đứng đầu trong top 5 người leo Thách Đấu nhanh nhất trong mùa (cơ mà không hiểu sao mấy thằng đánh cùng nó lại ngu “Vô Cùng Luôn), nó khá nổi với nick name “Henry”.

    “Con mẹ chúng mày, vào đây bố mày hasagiiii chết hết cả lũ… ” – Nó hăng máu bật lệnh chat “/all” lên bấm bấm vài chữ.

    “Henry à? Top 1 Thách Đấu mà như trẻ trâu. Haha” – Một người team địch trả lời ngay sau đó.

    Nó thì lúc này tức lắm rồi, đồ thì đã full, một mình nó lên tới nhà lính team địch đứng đó.

    “Thích từng thằng vào một hay vào cả team? ” – Nó chat.

    “Để xem trình thế nào? ” – Team địch trả lời.

    Rồi cả 5 người team địch lao vào nó cùng một lúc, team nó lúc này chỉ có mình nó đứng đấy còn mấy thanh niên cùng team nó thì vẫn đi “Fam Lính”.

    “You Have Slain An Enemy”

    “Double Kill”

    “Triple Kill”

    “Quadra Kill”

    “Penta Kill”

    Từng dòng chữ hiện lên, mặt nó hớn hở đánh vào khung chat:

    “/All Sủa tiếp đi”

    Không phải vì nó quá “Xanh” mà cộng thêm cả trình độ của nó, cầm Yasuo lả lướt quá ảo diệu (Gió máy tí: V) Chẳng mấy chốc mà trận đấu kết thúc, mặc dù gánh 4 cục tạ vàng nhưng chiến thắng vẫn thuộc về phe nó.

    “Về thôi nào” – Nó đứng dậy vươn vai rồi bước ra cửa quán.

    “Hôm nay về sớm thế? Không thâu đêm à? ” – Anh chủ quán cười cười đùa với nó.

    “Đánh cùng lũ óc heo đau đầu lắm anh, về ngủ sớm mai gánh tiếp” – Nó ngáp một cái, đưa tiền cho anh chủ quán rồi ra về.

    Anh chủ quán cười cười rồi nhận lấy tờ 200k từ tay nó, anh không trả lại, vì có trả lại nó cũng không lấy thậm chí nó còn nổi khùng lên nữa à. Nó bước ra khỏi quán, hít sâu một hơi rồi nó bước tiếp, con đường về khuya vắng tanh và yên tĩnh đến đáng sợ, nó mặc kệ cứ bước tiếp.

    “Chít… Chít… Chít… ” – Vài con chuột tranh thủ kiếm ăn đêm.

    “Cộp… Cộp… Cộp… ” – Tiếng bước chân của nó vọng lại khá nhỏ nhưng đủ để nó nghe thấy.

    “Khoan đã” – Nó nghĩ gì đó rồi dừng bước.

    “Cộp… Cộp… Cọc… ”

    Lúc nó dừng lại, vẫn có tiếng bước chân vọng lại, nhưng không thể nào đây lại là tiếng bước chân của nó được, nó đã dừng nhưng tiếng bước chân còn bước thêm vài bước nữa mới dừng, hơn nữa có vẻ là dừng đột ngột.

    “Mình bị theo dõi sao? Hay là bọn cướp nhỉ? ” – Nó nghĩ thầm.

    “Thôi kệ… ” – Nó lại tự nhủ.

    Nó bước tiếp, tiếng bước chân đằng sau vẫn theo nó.

    “Cạch… Clank… Clankkkk… ”

    Tiếng của đồ vật bị rơi, nó dừng lại, cái đồ vừa bị rơi kia rơi xuống ngay trước mặt nó, hình dáng giống như sợi dây chuyền nhưng có một vật hình chữ thập bằng kim loại ở giữa, trên mặt vật hình chữ thập bằng kim loại kia có nhiều nét hoa văn kì lạ và trong những nét hoa văn đó tỏa ra ánh sáng xanh dương ảm đạm giống như có một dòng sông chảy trong đó vậy. Nó bước đến nhặt lên, xem xét xung quanh rồi phán:

    “Kì lạ, có ai quanh đây đâu mà sợi dây chuyền này lại rơi? ”

    “Henry”

    “Hả? Ai gọi đó? ”

    Nó chợt nghe thấy tiếng gọi tên nó (Biệt danh của nó) nhưng khi nhìn lại lần nữa thì nó chẳng thấy ai quanh đây cả, nó bước nhanh chân về nhà vì sợ hãi. Nửa đêm, nó đang say giấc mộng thì sợi dây chuyền nó nhặt được đang để cạnh giường nó chợt lóe lên, ánh sáng màu xanh kia càng ngày càng đậm.

    “Henry… ”

    “Henryyyy… ”

    “Gì thế mẹ? Để con ngủ đi mà, hôm nay được nghỉ” – Nó mơ màng.

    “Henry… ”

    “Henry… ”

    “Để con ngủ đ… Hả… ”

    Nó đang mơ màng thì bật người dậy, vì nó nhận ra điều bất thường, giọng nói đó không phải mẹ nó gọi và nó cũng chưa nghe giọng nói đó bao giờ cả và nó nhận ra một điều nữa… Bây giờ là 12h đêm.

    “Ai… Là ai gọi đó… ” – Nó lắp bắp.

    Không gian lại lặng im như chưa hề có chuyện gì xảy ra, nó nghĩ mình ngủ mơ nên lại nằm xuống trùm chăn kín đầu ngủ tiếp mà không hề biết chiếc dây chuyền có sự thay đổi.

    Sáng hôm sau, nó thức dậy trong mệt mỏi, có lẽ lâu rồi nó mới ngủ sớm như thế nên nó muốn ngủ nữa nhưng hôm nay nó vẫn phải đến trường, vì sắp thi học kì cho nên việc học của nó khá bận rộn, nhưng nó chẳng quan tâm, nó chỉ cần đến lớp cho có mặt và… ngủ. Nó dậy vệ sinh cá nhân rồi lấy cặp đi học luôn, nó lại nhìn thấy sợi dây chuyền hôm qua nó nhặt được, nó vội cầm lấy nhét vào chặp rồi chạy ù đến lớp. Đến lớp thì vừa lúc vào lớp, nó lại nằm xuống bàn ngắm “cờ rớt” của nó – Ngọc. Một cô gái khá xinh xắn với cặp má lún và răng khểnh, không có gì để nói nếu như đúng lúc nó đang nhìn Ngọc thì cũng bắt gặp Ngọc đang nhìn nó. Và rồi cả 2 lại vờ như đang nhìn hướng khác, trong đầu nó bắt đầu có những suy nghĩ ảo tưởng:

    “Hay là Ngọc cũng thích mình? Hí hí… À không… Thằng tác giả này lầy lắm, biết đâu nó gài mình? À mà biết đâu Ngọc lại thích mình thật nhỉ? Hí hí… ”

    Mày tỉnh và éo có đẹp zai. Đúng lúc nó ảo tưởng thì Ngọc lại đứng dậy và đi về phía nó (Nó ngồi bàn đầu gần cửa ra vào đó) Nó lại ảo tưởng tiếp:

    “Ôi không phải chứ? Ngọc đang đi về hướng mình? Không lẽ khi nãy Ngọc cũng biết mình thích Ngọc nên mới bạo dạn tỏ tình mình? Ôi… Hạnh phúc quá… Cảm ơn anh tác giả đẹp trai… ”

    Mày khen tao là đúng, nhưng có điều mày ảo tưởng hơi quá… Đúng lúc đó Ngọc dừng lại, cả lớp nó đứng dậy vào ùn ùn kéo về phía nó. Nó lại tiếp tục ảo tưởng:

    “Không lẽ là thật? Ngọc định tỏ tình mình thật sao? Ôi mẹ ơi, con sắp thoát kiếp FA sau 18 năm zời… Cảm ơn trời đất, cảm ơn anh tác giả đẹp trai… HiHi”

    Ngọc đứng lại ngay chỗ nó khiến nó ảo tưởng không thôi, nhưng Ngọc không hướng mặt về phía nó mà vẫn hướng ra ngoài cửa. Bỗng có 1 giọng nam tính cất lên làm mặt nó đen lại:

    “Ngọc à, mình… đã thích bạn… từ rất lâu rồi… H… Hôm nay m… Mới lấy h… Hết can đảm để nói với cậu… Cậu… Làm… Người yêu… Yêu tớ… Tớ nhé? ”

    Rồi xong, con tim nó giờ không biết thành hình dạng gì nữa, chỉ biết lúc này nó gục mặt xuống bàn và… thầm chửi tác giả:

    “Bố biết… biết ngay mà… mày… mày mà tốt thế thì trên đời này đéo có ai tốt hơn… ”

    Bỏ qua nó vì dám xúc phạm người đẹp trai, Ngọc lúc này đang đứng trước một thanh niên cũng khá đẹp trai nhưng không bằng tác giả, xung quanh là những tiếng hò hét “Đồng ý đê” hoặc tiếng chửi vì ghen tị với thanh niên kia.

    “Mình xin lỗi nhưng mình đã thích một người, không phải bạn cho nên… ” – Ngọc lên tiếng nói với thanh niên trước mắt.

    “Ồ… ” – Một tràng dài thốt lên vì ngạc nhiên, hot girl và Idol của họ đã có người trong mộng, họ đang điên cuồng tìm kiếm và điều tra xem người may mắn đó là ai trong khi đó các nữ sinh khác thì thở phào vì địch thủ đã có người trong mộng, tức là những người hâm mộ và yêu thầm “địch thủ” của họ sẽ bỏ cuộc và tìm đến một trong số họ.

    Nhoáng cái 15 phút đầu giờ đã hết, thanh niên kia phải về lớp trong nuối tiếc, mọi người lại ai về chỗ nấy. Còn nó – nhân vật chính đang gục mặt xuống khóc thầm vì “cờ rớt” của nó đã có người trong mộng, cũng đồng nghĩa với việc nó đã hết cơ hội…

  • SunShine

    Vài tháng trước, những ngày đầu đông lạnh lẽo đến đáng sợ.

    Thời tiết Hà Nội những ngày đầu đông luôn có những nét kỳ lạ, lúc thì nóng đến chảy mồ hôi, chẳng còn quan tâm mùa đông liệu có cần đến chăn hay không, lúc thì có đợt gió lạnh tràn về, nhiệt độ hạ đột ngột, cũng đổ cả mồ hôi, nhưng là trong bộ áo khoác dày bịch. À mà còn có cả những cơn mưa nữa chứ, thật đa dạng quá mức.

    Tôi khi ấy học lớp 11, tại một ngôi trường bình thường, với những con người bình thường và tôi cũng vậy, không có điều gì quá nổi bật trong cuộc sống cả.

    Đến lớp và về nhà, học, ăn và chỉ nghĩ đến games, như một vòng tròn vậy, tôi chẳng bao giờ có thể nghĩ, lạc vào vòng tròn đấy, thì liệu lối ra nó sẽ nằm ở nơi đâu?

    Một ngày bình thường như những điều bình thường khác, tan học sau tiếng trống quen thuộc của bác bảo vệ, học sinh ùa ra sân trường và nhà xe đông như kiến. Tôi chen lấn mãi mới lấy được cái xe yêu quý của mình, thật chật vật.

    – Mai mang tao vở địa nhé! – Thằng Nam vỗ vai tôi. Tại buổi trước nó nghỉ mất tiết đó đây mà.

    – Ừ, tao nhớ rồi.

    Nói rồi tôi phóng thẳng xe trên đoạn đường về nhà, có lẽ chẳng ai đi đếm số lần mình từng ngang qua quãng đường đang đi cả, riêng tôi thì lại có thói quen đếm đấy, sự rảnh rỗi đầy may rủi.

    Quãng đường gần trường lúc nào cũng đông đúc học sinh chờ nhau cùng về, có đoạn 4, 5 xe cùng dàn thành hàng đi song song với nhau, thật khó chịu. Tôi một thân một mình đi về cũng quen rồi, cũng chưa từng nghĩ sẽ đợi hay đi về chung đoạn đường cùng ai cả.

    Tự nhiên như nghe thấy có tiếng ai đó gọi mình phía sau, tôi đi chậm lại và quay đầu nhìn, chỉ là hàng trăm học sinh khác thích cái ồn ào phía sau, chẳng có thứ gì đó gọi tên tôi cả. Vội buồn bực quay mặt lại phía trước, tôi tăng tốc thì…

    – Rầm… – Tôi lộn vài vòng trên đường nhựa. Vừa va đúng con nhỏ nào đó đi xe đạp điện. Thật chứ, đang đi mà nó dừng lại đột ngột vậy là muốn tôi đâm đây mà… quá đáng!

    – Đi kiểu gì vậy? – Nhỏ nói, mặt nhăn nhăn, ra là nhỏ chẳng bị gì cả.

    Tôi gượng dậy, phủi quần áo, nhặt cặp để lại vào giỏ xe, khuỷu tay chảy chút máu… Cũng thử nhìn xem nhỏ đấy là ai. Thật bất ngờ, nhỏ này tôi, không quen…

    – Làm quen đi, làm quen đi. – Tiếng học sinh khác đi ngang qua, gần như tất cả học sinh gần trường đang nhìn tôi và nhỏ, cứ như đang xem một bộ phim ngôn tình lãng mạn, và cảnh tiếng theo là tôi nhào đến kiss không khoang nhượng vậy. Tội nỗi quá.

    Tôi chẳng tỏ thái độ gì, thoáng nhìn cô nàng xem có thật sự lành lặn, rồi an tâm vòng vào con đường về nhà của mình, chẳng cần biết những ai đang nhìn mình phía sau… “Làm quen gì chứ, vớ vẩn”.

    Cô nàng đấy cũng thật dễ thương đấy chứ…

    Về nhà, thấy vụ tai nạn vừa rồi thật đáng sợ, cái ống quần mài trên mặt đường, rách một khoảng, vậy là mất luôn một cái quần tán gái, cả đoạn đầu gối và khuỷu tay bị chầy ra non, đau kinh người… Cũng tự im lặng băng bó cho mình, chả dám mở miệng nói với bố mẹ…

    Nhiều khi nghĩ, vụ tai nạn đấy cũng thật bình thường, vậy mà, sau đó vài ngày, tôi đã thấy sự bất bình thường từ nó. Haiz.

    Bạn đang đọc truyện SunShine tại nguồn: http://truyensextv2.cc/sunshine/

    Chiều hôm sau, đến lớp như mọi khi, may là nhớ mang cho thằng Nam quyển vở địa lý. Vừa vào lớp thì được chào đón y như bệnh nhân.

    – Ơ, hôm qua tao thấy mày nhào lộn vài vòng trên đường mà, sao hôm nay đã đến lớp rồi? – Thằng Chính Lên tiếng đá tôi một vố khá là xoáy.

    – Mày nhìn nhầm rồi, tao thấy nó bị con nhỏ nào đá bay lê lết trên mặt đường cơ. – Giờ là thằng Kiều quay sang chen vào.

    – Chúng mày xàm vừa vừa thôi chứ, thấy nó bị con gái tông xe mà còn đùa được, cơ mà mày yếu đuối quá cơ, K à? – Giờ thêm cả thằng Huân.

    Tôi chả buồn nói, chúng nó là ba thằng đại diện phát ngôn của lớp rồi, nói ra chỉ sợ mình lại bị chúng nó vùi xuống, gượng dậy không nổi.

    Cất cặp rồi nằm úp mặt xuống bàn ngủ, ba thằng kia thì cũng im luôn, chắc bộ mặt đang xị xị kiểu khinh khỉnh tôi gì đấy. Một lát thì thằng Nam tới.

    – Vở đây? – Tôi quăng cho nó vở địa rồi nằm ngủ tiếp.

    – Ờ, mà hôm qua mày đi thế nào mà ngã ra đường đấy, nhỏ kia xinh vãi mày ạ? Có số chưa? Có được bồi thường không? – Nam hớn hở nhìn tôi, mắt long lanh dã man.

    – Một là để tao ngủ, hai là thằng ngồi cạnh tao thành gấu trúc. – Tôi tỉnh bơ nói.

    – Ớ, em thôi đây, anh nóng vậy.

    – Để tao ngủ.

    Lát, trống đánh vào lớp, lại một lần nữa.

    – Hôm qua hình như cô thấy K bị ngã ở đường à? – Cô Sử lên tiếng sau khi cả lớp đứng lên chào cô.

    – À, dạ, chắc cô nhầm ai rồi – Tôi gãi đầu cười trừ.

    – Vậy à? Cô tưởng đứa em gái cô lại làm em ngã ra đường như vậy?

    Tôi thể hiện bộ mặt “What the… ” còn cả lớp thì cười ồ lên.

    – Ra là em cô sử mày ơi. – Thằng Nam huých tay tôi.

    – Tao biết rồi, mà kệ mẹ nó, tao đéo quan tâm đâu.

    – Bày đặt giả vờ.

    Thế là đầu tôi ngoài suy nghĩ rằng, mọi thứ trong cuộc sống đều bình thường, giờ đây đã thay đổi, cứ như chuyện tôi bị ngã ra đường, là cả thế giới biết vậy.

    Hết tiết, ra căn tin ăn gì đó, do lúc trưa đi học vội quá trưa nhét được bát cơm nào vào bụng. Lết thân làm cái bánh mỳ xúc xíc nóng hổi.

    Thời tiết hôm ấy thật lạnh. Cầm cái bánh mỳ trên tay mà bụng tôi lại réo lên, khẽ khàng thôi, nhưng đủ để tôi cảm nhận. Kiếm một chỗ nào đó ngồi ăn trong khu khá rộng thuộc cantin.

    – Chào. – Một con nhỏ cốc vào đầu tôi, rồi đi ngang qua luôn, tôi ú ớ chẳng kịp phản ứng gì, trước một đứa lạ hoắc như vậy? Thật tính đang có sự nhầm lẫm gì đây.

    Cứ đờ đẫn nhìn theo bóng dáng đấy, khuất dần vào đám học sinh xô bồ nơi sân trường, tôi mới chợt nhớ đến công việc vĩ đại của mình. ĂN ĐÃ.

    Vào lớp, trở lại làm một đứa ít nói, lại gúc mặt xuống bàn. Hình như ở cái lớp này, chẳng ai để ý đến sự có mặt của tôi lắm, tôi nghĩ vậy.

    – Dậy, tao bảo – Thằng Nam kéo tôi thẳng người.

    – Nói?

    – Nãy có đứa vào lớp tìm mày?

    – Đùa, bớt đùa đi, tao vả đấy?

    – Thật, nhưng là con trai.

    – Mẹ mày, chán ăn cơm à, tao cho mày hết rụng hết răng nhé! – Tôi vờ hùng hổ vì nghĩ thằng bạn đùa.

    – Chậc, thật mà mày. Nhưng mày không có nên tao chả biết gì hơn, chắc ra chơi chút nữa, nó quay lại đấy.

    – Ờ, rồi xem, không có ai thì mày sẵn bông băng thuốc tím cho mình đi.

    – ẤY…

    Và, chẳng có đứa nào tìm tôi hết, đến lúc tan học chỉ kịp đá đôi mắt hình viên đạn với thằng Nam thì nó đã tẩu vi thượng sách mất rồi. Tôi khá bực mình đấy.

    “Ngày hôm nay thật không bình thường” Tôi lại suy nghĩ, khi dắt xe dời khỏi cổng trường, ngang qua nơi hôm qua tai nạn, lại có chút gì đó hụt hẫng kỳ lạ.

  • Đứa con hư đốn

    Phần 1
    9h tối, giờ này là lúc hắn phải đang đau đầu với cái thứ kí hiệu biểu thị ngôn ngữ (chữ) thì giờ này lại đang phải ngồi trong công an phường. Mẹ hắn đang nói chuyện với thằng trưởng công an. Một lát sau một thằng bước vào giáo huấn vài câu và hắn về. Mẹ không thèm đón hắn nữa. Mẹ ngồi trên xe chờ hắn, khi thấy hắn đóng cửa cũng không nói gì mà đạp đi luôn. Đến nhà, mẹ mở cửa cho hắn vào rồi đóng mạnh. “Rầm! ”. Hắn giật bắn người, tưởng như quả tim bé nhỏ của mình rơi mẹ đi mất rồi. Đợi hắn tỉnh người thì mẹ đã đi lên phòng rồi. Hắn thở dài lững thững bước lên phòng tẩy trần, thay đồ một chút. Ban nãy ở phường nhiều muỗi quá. Dù gì thì cũng qua rồi, nhưng đợi hắn còn có một cửa của mẹ nữa.

    10h tối, sau khi biết được mình không thể nào chợp mắt được hắn quyết định đi tới phòng mẹ, dù gì thì cũng một lần, mẹ thương hắn lắm chắc… không chết được đâu.

    Cánh cửa chậm mở, mẹ chỉ liếc mắt một cái rồi tiếp tục nghe điện thoại. Hồi lâu mẹ mới cúp máy mà nhìn hắn.

    – Mày bao nhiêu tuổi rồi?

    – Dạ?

    – Mày mới có lớp 7! Mày mới bao nhiêu tuổi hả? Mày há mồm đi?

    Lần đầu tiên trong đời được mẹ nói nặng như vậy Dũng mới biết được chuyện của mình nó to.

    – Mẹ đang ở tận Bắc Ninh phải ngay lập tức bỏ việc mà chạy về… mày… ôi…

    Mẹ ngã ngồi trên giường bóp chán, có lẽ là mẹ cũng không còn cái từ gì để nói nữa. Dũng chỉ biết cúi đầu vê vê cái mép áo mà giữ cho quả tim bên trong nó không nhảy bắn ra. Hồi lâu lắm mẹ mới nói tiếp nhưng giọng mẹ đã nhẹ xuống, êm dịu hơn nhưng vào tai hắn thì như dùng cái tăm bông đầy gai mà ngoáy tai vậy:

    – Mẹ đi chết đây, nhục quá thôi, mày làm mẹ phải đi muối mặt…

    Lại một hồi lâu nữa… nhưng lần này mẹ dịu lại hẳn rồi, không hiểu vì sao nhưng miễn là qua là được rồi. Dũng thầm thấy cửa này dễ qua. Mẹ kéo hắn tới ngồi cùng, cái bàn tay nhỏ nhắn yếu nhược xoa đầu hắn, bao nhiêu tình yêu chỉ có mỗi bàn tay này là biểu đạt đủ rôi.

    – Con à! Nói cho mẹ nghe, con đã… làm chuyện này bao nhiêu lần rồi?

    – Nhiều… là mới có 3 lần… lần này là lần thứ 3.

    – Con à!

    Mai thầm đổ lỗi cho mình, chỉ vì mình mải miết chạy theo đồng tiền mà quên đi việc chăm sóc đứa con nhỏ này. Chuyện lần này cũng coi như may mắn đi, cô đã kịp nhận ra và nó vẫn còn nhỏ, vẫn còn có thể giáo dục được. Cô thầm nhắc mình phải quan tâm tới con nhiều hơn, không phải việc chỉ cần cho nó tiền là được.

    – Con à. Nghe mẹ dặn này. Từ giờ không được đi… như vậy nữa nghe chưa.

    – Dạ!

    – Con có biết vì sao mẹ lại dặn vậy không?

    – Dạ… ờ… biết ạ.

    – Sao? Con nói đi.

    Thấy nó cúi đầu cô biết mình nên nói tiếp.

    – Con biết bệnh AIDS chứ? Con có sợ mình bị mắc bệnh này không? Rồi thì bị công an bắt được thì như thế nào? Rồi như hôm nay, mẹ phải chạy đến, mẹ xấu hổ quá…

    Mất 15 phút, Dũng nghe mà cái lỗ tai nó như có kén nhưng may mắn mẹ không mắng chửi gì nữa, chỉ êm êm, dịu dịu như tiếng hát lẫn trong gió thổi qua hắn thôi. Người mẹ này biết được cái ngọt mà thằng con nó đã ăn thì sao mà nhịn được, nhưng cô cũng bất lực không còn biện pháp nào cả, chỉ hi vọng nó đừng có tung thêm quả bom nữa.

    Dũng được giải thoát, hắn vụt chạy về phòng trong lòng vui phơi phới mà không ngủ được. Tiện cái máy tính ở đó hắn mở ra…

    Mai – người mẹ đơn thân còn lùng nhùng nhiều lo nghĩ trong lòng, cô cũng không thể nào ngủ được. Mai cô phải đi Bắc Ninh tiếp tục đàm phán, nay cô đã bỏ về cũng là bất đắc dĩ. Vội vàng tắm qua một cái nhưng cái lo nghĩ nó làm cô tỉnh hơn bao giờ hết, lăn qua lăn lại mãi cô khoác tạm cái áo khoác ngoài mở cửa đi ra. Tính đi lên sân thương một lát cô bất ngờ khi thấy ánh đèn lọt từ cái khe cửa phòng con. “Giờ này nó chưa ngủ? Nó đang làm gì”

    Bạn đang đọc truyện Đứa con hư đốn tại nguồn: http://truyensextv2.cc/dua-con-hu-don/

    Miệng Mai tròn như chữ O, toàn thân cô như phát sốt. Vì sao?

    Thằng Dũng, con cô nó đang ngồi trước máy tính, đầu đội tai nghe, mắt mở trừng nhìn màn hình và…

    Miệng cô khô cứng, mặt cô nóng rực, mắt trợn nhìn chằm chằm hành động của thằng con. Trên màn hình là hình ảnh một tên sát thủ khát máu đang đâm phầm phập vào nạn nhân mà nạn nhân chỉ biết vểnh cao mông lên mà rên lên, không phản kháng nổi trước sát khí của đối phương. Còn thằng con? Nó mặc mỗi cái áo phông, nó đang tập làm sát thủ. Quan trọng nhất, là cái hung khí của nó.

    Mai cố dằn lòng mình là đó là thằng con trai ruột nhưng cái quả tim, dòng máu của cô không thể tự chủ được. Hai bàn tay cô run rẩy mà nằm chặt mép áo khác ngoài, bên trong cô đả rỉ ướt cả một mảng rồi. Suy nghĩ duy nhất còn tồn tại trong đầu cô lúc này là kích cỡ và sự vừa lọt.

    – Á! MẸ… con… con… Mẹ…

    – Con thật là hư đốn!

    Bạn đang đọc truyện Đứa con hư đốn tại nguồn: http://truyensextv2.cc/dua-con-hu-don/

    Mai ngồi thừ trên mép giường nó, đầu cô còn ngẩn ngơ chưa tỉnh nhưng thằng con lại tưởng mẹ giận, vì lúc mẹ giận đến hết thang đo thì thường thừ người như vậy.

    – Ngồi xuống đây!

    Mai đang định làm một bài giáo dục nữa như mọi lần nhưng đầu cô nó hỗn loạn không thể nào nói gì được. Hồi lâu nữa cô thở ra một hơi cố áp chế cái lửa nhưng đầu cô luôn lởn vởn cái góc nghiêng của cái hung khí của thằng con.

    – Con… sao con làm vậy?

    Câu hỏi này cô cũng chẳng cần nó trả lời, im một lát cô cố áp chết hôi thở của mình mà uốn giọng cho nó phẳng.

    – Con… con thấy như thế nào?

    – … thích.

    – Như thế nào?

    – … sướng.

    Hai mẹ con mỗi người theo đuổi một suy nghĩ nhưng nó đã khác xưa. Khác nhất là ở cô. Cô thấy người mình như bùng cháy bất cứ lúc nào, thậm chí cô còn thấy người mình không tự chủ mà run lên bần bật. Cảm giác ướt nhơm nhớp ở dưới làm cô ngứa ngáy không thôi. Còn Dũng, mẹ nó không động nó cũng im lặng mà ngồi im, đến hít thở cũng cố thở thật nhẹ. Hồi lâu nó thấy mẹ thở dài một hơi rồi quay sang cầm tay nó:

    – Phải làm sao con mới có thể hứa thật sự với mẹ là không ra ngoài kia… làm cái việc bậy bạ đó nữa?

    Dũng ngẩng đầu nhìn mẹ rồi cúi đầu, vì hắn cũng loạn xạ cái đầu rồi, chẳng biết nói gì.

    Đến tận bây giờ hai mẹ con mới nhìn đến cái màn hình nó vẫn còn đang mở, cánh tượng đẫm nước trên đó vẫn đang phát ra. Mai thấy thằng con nó dựng lên nhanh chóng, vì nó vẫn chỉ có cái áo phông, chưa mặc lại quần.

    “Ôi quỷ ơi, nó… ”

    Hai mẹ con đối mặt với cái màn hình rực lửa mà giờ đây Mai không thấy ngại ngùng gì cả, từng trận khô nóng khiến cô chảy ra thật nhiều nước. Bất ngờ thằng con lên tiếng.

    – Con sục như lúc nãy thấy… thấy… sướng lắm. Rồi… con không kìm được mà… mà… thử… con thề với mẹ là con mới thử… 3 lần thôi.

    – Con thấy sao?

    Mai bị lời của con hấp dẫn, còn hơn cả những khung hình nóng bỏng trên màn hình máy tính.

    – Con thấy sướng lắm, sướng gấp trăm lần lúc tự sục… cho mình.

    – Rồi sau hôm nay con vẫn đi nữa?

    – Con không. Con hứa là không đi nữa đâu.

    – Mẹ tin mới lạ.

    “Mình sống một mình bao nhiêu năm rồi nhỉ? Mình còn quên đi chuyện mình là đàn bà rồi. Bao nhiêu năm rồi? ”

    Mai có một phút thẩn thở cho số phận của mình. Vô ý lần nữa cô liếc nhìn cái gậy của thằng con rồi mắt cô không thể nào thôi nhìn.

    “Nó có thật sự là thằng con học lớp 7 của cô? ”

    Dũng liếc nhìn mẹ thấy mẹ bặm môi, cắn răng mấy lần, thi thoảng lại liếc nhìn hắn như chưa quyết định được nên tuyên án thế nào thì lại lo làm thằng em nó lại có chiều hướng buông xuống. Rồi mẹ quay phắt về phía hắn là hắn giật bắn mình, mẹ chưa từng đánh hắn, mông hắn chưa từng ăn đòn nhưng hắn vẫn kính sợ mẹ.

    – Mẹ…

    – Con ngoan của mẹ. Haizzz… mẹ thương con lắm, con như thế này mẹ lo lắm con biết không.

    – Dạ, con…

    – Thôi được rồi. Nói mẹ nghe, con thích nhất là làm gì?

    – Dạ, là sao ạ?

    Căn phòng đứa con đã tắt đèn, thứ ánh sáng duy nhất được cung cấp là từ cái màn hình kia, nhưng cái ánh sáng này nó lại rực lửa không yếu ớt như bản thân nó cũng như hiện Mai cũng không bình tĩnh như vẻ bên ngoài của cô. Bên trong cô như thế nào giờ chỉ có cô mới biết chứ thằng nhóc con này thì… hiểu cái gì.

    Như đã đạt được quyết tâm, khóe môi Mai dần cong lên nụ cười.

    – Thôi, tắt cái thứ kia đi rồi ngủ.

    Sau khi ngoai ngoãn tắt máy tính, mẹ vẫn còn ngồi đó.

    – Ơ, mẹ không về phòng à?

    – Lên đây với mẹ, nay mẹ ôm con ngủ.

    Đứa con bé bỏng vẫn như xưa, nhưng giờ nó lớn quá rồi. Đã biết vọc làm người lớn rồi. Trong bóng tối vang lên tiếng của Mai.

    – Con của mẹ… Con mà ra ngoài làm cái việc kia với người ta một ngày nào đó con sẽ chết vì bệnh.

    – Vâng, con sẽ không đi nữa đâu.

    – Lúc nãy con xem cái phím kia rồi… rồi… con sục… con thích nhất là làm việc gì?

    Thằng con ấp úng mãi mới lí nhí:

    – Con… muốn… cho chim vào…

    – Vì sao?

    Mai thấy giọng mình nó run y như nhảy trên giây đàn.

    – Như thế… sướng… lắm.

    Cái bụng thằng con nó trong trắng lắm, cho đến khi Mai nắm lấy bàn tay của nó rồi luồn từ phía dưới váy ngủ của mình.

    – Mẹ? Mẹ không… mặc quần lót à?

    – Biết cái gì không?

    – Bướm… của mẹ…

    Cái trơn trơn ướt ướt phía ngón tay làm đầu Dũng như nổ cái “bùm”. Dũng như sói ngửi thấy máu mà bắt dầu sung lên, cái ngón tay không yên phận mà chạy loạn xạ mà khám phá hết đường cong ngõ thẳng bên ngoài rồi dần men theo cái khe mà trượt xuống dưới.

    – Bướm mẹ… nhiều nước thế…

    – Ừm…

    – Con… chọc tay vào nhé.

    – Ừ… ư… hứ…

    Mai vội ngậm miệng. Ngay khi ngón tay nó đâm vào cái lỗ của cô cô có cảm giác như mình bị điện giật, từ đàu ngọn tót đến ngón trân tê dại cả ra. Bao lâu rồi, bao lâu rồi cô mới có lại cảm giác này. Dù chỉ là 1 cái ngón tay của nó thôi mà cô rợn dại cả người, chỉ 1 giây đó thôi mà cô thấy như mình đã đạt cực khoái. Theo từng nhịp đập dồn dập trong lồng ngực, đầu cô liên tục tự hỏi mình sao mà cái ngón tay vụng về kia làm mình sướng thế.

    Giật mình, cô vội kéo tay nó ra. Mãi một lúc cô mới thôi thở hổn hển.

    – Sao? Mẹ đau à?

    – Không… mà mẹ…

    – Mẹ cũng sướng đúng không ạ?

    – À…

    “Duy nhất chỉ có 1 ngón tay, cô sướng quá, sướng tê dại cả người. Hay là bảo nó làm nữa? Mà cái đồ của nó… to lắm, hay là thay bằng cái đó cho sướng? ”

    – Con… thấy bướm mẹ với người ta… cái nào hơn?

    – Mẹ hơn. – Một câu trả lời chắc như đinh nện cột gỗ.

    – Bây giờ… ừ…

    – Dạ… sao sao mẹ?

    – Giờ mẹ cho con cho chim vào bướm mẹ, con hứa sẽ không bao giờ cho vào bướm người ta nữa. Được không?

    Cô cũng không biết mình vừa nói gì nữa, cô cũng không nghĩ tới bất cứ điều gì liên quan tới vấn đề đạo đức nữa. Giường như cái câu nói của cô không phải từ cô phát ra, hoặc do một thế lực siêu nhiên nào đó điều khiển thanh quản của cô. Vừa thốt ra câu nói đó, cô chợt bừng tỉnh người, cô không tin nổi là mình lại nói như vậy.

    “Nhưng… hay là thử? Phía dưới mình ngứa quá, thử đi, thử một chút thôi”

    – Dạ, vâng!

    Tiếng thằng con hưng phấn hét lên làm cô tỉnh hơn chút nữa, cô lúng túng với suy nghĩ đúng sai rồi nghĩ lại câu nói của mình, dù gì mới nói là cho nó 1 lần hay sao đó.

    “Dù gì nó cũng còn nhỏ, mới có lớp 7, thôi thì cũng giả ngu tự lừa mình một lần vậy”

    Bụng nghĩ vậy để tự tạo dũng khí cho mình nhưng thật sự lồn cô ngứa quá. Cô thấy sao hôm nay mình hưng phấn quá, giờ chỉ muốn có cái dương vật khỏe mạnh đóng mạnh vào lồn mình thôi.

    – Cởi quần ra.

    Thằng Dũng cởi cái quần đùi vừa mặc vội xong thì ngồi bật dậy, mắt hau háu nhìn chằm chằm vào cái nơi ngã ba của mẹ mình, dù nó vẫn đang cách lớp vải của cái đâm ngủ lại thêm cái chăn mỏng nữa. Mẹ hắn kéo chăn ra, co chân dạng háng ra, từ cử động chậm dãi nhẹ nhàng. Từng thước hình ảnh dưới ánh sáng mờ nhạt đó khiêu khích vô cùng dù là mẹ nó không hề cố ý thể hiện.

    Chỉ duy có thế thôi rồi mẹ hắn kéo váy lên ngang rốn, thậm chí mẹ hắn còn với thêm chăm phủ lên phần trên. Nói chuyển là chỉ đưa lồn ra thôi, đến cái cổ cũng được lớp chăn bảo vệ. Nhưng hắn chỉ cần vậy thôi. Cái phần thân dưới của mẹ như rực sáng trong đêm, như mỗi tế bào đều có một cái bóng LED trong đó vậy. Còn cái lồn của mẹ thì hoàn toàn nơi đó chỉ có bóng tối, cái lồn của mẹ hoàn toàn được bảo vệ, không thể biết được tròn méo ra sao, nhưng cái hơi thở nóng rực, cái hương hoocmon không hề dấu diếm mà càng tăng cường cái vị dâm đãng.

    – Ực… con… con…

    – Ừ… cho… v… vào… đ… đi.

    Từng cử động phấn khích đến run rẩy như sắp phát điên, Dũng nhẹ nhàng lọt vào giữa hai chân mẹ, chống tay rồi áp phần mu của mình tới.

    “Ố… ô… Mẹ… mềm… quá… ”

    Cái thân “cường tráng” như que củi của Dũng chạm vào đùi non của mẹ như sa vào đống lụa là nhưng huyễn làm hắn phê như ăn thuốc. Đến khí cái dương vật dựng cao của hắn áp dọc theo cái khe lồn vừa nóng vừa ẩm của mẹ thì hắn không nhịn được mà rên lên một tiếng “đã”.

    Đâu chỉ mỗi thằng Dũng, Ngay khi cái gậy của thằng con áp dọc vào khe lồn mình, người cô cũng giật giật lên, cái lồn cũng đồng cảm với cô mà nhíp nhíp lại, lại rịn là một dòng nước.

    – Còn không cho vào đi.

    – Dạ.

    Mai giang rộng chân hơn, mắt nhìn trần nhà chờ đợi.

    Cái lỗ của cô bị đụng chạm vào, cô đoán nó đang tìm lối vào, không biết nó có tìm được không nữa. Cô cũng không phải thắc mắc lâu. Chỉ hai giây sao, cô thấy vòng cơ trước miệng cái lỗ căng ra, nó căng ra làm cô nhíu mày nghi hoặc, nó lại căng thêm ra làm cô thấy kinh hãi, nó lại căng ra nữa làm cửa mình cô thấy tưng tức.

    Đó là Dũng đang cho cái đầu rùa của mình vào, hơi khó dù đã ướt. Mấy con cave vốn không nước đã dạy hắn đủ cái này, hắn biết phải làm gì. Rút dương vật ra, hắn lấy một ngụm nước miếng to chát lên dương vật của mình rồi lại đẩy vào lồn của mẹ. Lần thứ hai hắn cho vào dễ dàng hơn, trươn thuồn thuột. Hắn ngửa đầu chậm ấn vào.

    – Ôi… “địt mẹ nó sướng quá”

    Nó ấn vào chậm nhưng bất ngờ làm Mai trợn mắt, toàn thân run rẩy liên hồi như lên cơn co giật, bụm chặt môi, tay nắm chặt một góc chăn. Mắt cô mờ đi, hai bên má có một dòng nước nóng giẫy trượt nhanh xuống.

    “Không ngờ sướng thế, sướng đến chảy cả nước mắt”

    Bất ngờ thằng con nó rút nhanh ra rồi thúc mạnh một phát, chẳng phải chiêu số gì mà là do mấy làn chơi cave nó vẫn làm vậy nhưng phía dưới hắn giờ không phải là con cave mồm dưới rộng hoác mà là mẹ hắn:

    – A!

    Cái đường âm đạo bất ngờ bị cái dương vật to bự đóng mạnh vào, dù là vừa rồi nó cũng đã đi vào một lần nhưng tê sướng không thể nào nói hết. Mai bật lưng khỏi giường, tay nắm hống hắn giữ chặt, bóp mạnh đến hắn cũng thấy đau, đau tới méo cả mồm mà không giám kêu. Mai căng cứng người, giữ chặt nó há to miệng mà không có âm nào. Một hồi co giật cô mới buông thằng con mà đỏ vật người xuống hít lấy hít để như vừa phải nín nhịn lâu lắm.

    – Mẹ? Sao… thế…

    Một lát sau…

    – Hừ. Ngồi ra!

    Mai kéo váy xuống lườm hắn. Nhìn cô như tức giận nhưng thật sự cô thấy thẹn quá. Vừa rồi nó chỉ đâm vào có một cái mà cô sướng đến mụ cả người. Dù biết nó cũng chẳng hiểu biết gì nhưng cô vẫn thấy xấu hổ quá.

    – Được rồi. Ngủ đi, chớ có thức nữa. Mẹ về phòng ngủ.

    Nói xong, cô hùng hổ bước ra, bỏ lại thằng con đang nhăn nhó với cái dương vật cương đau.

  • Mưa chiều

    Ký ức ngập ngừng như nỗi chơi vơi.

    Dấu chấm lặng hàng hàng giăng mưa nối.

    Phố xá vẫn đông.

    Còn em không tới.

    Lặng lẽ bên đời cuộc hẹn đã đánh rơi.

    Có thể bạn đọc truyện này, bạn sẽ cảm thấy cái cách suy nghĩ, cách nói chuyện, ứng xử… có thể không thích hợp với những người đang ở độ tuổi học sinh cấp 3. Nhưng tôi chỉ đang viết lại theo ký ức của tôi, cũng không phụ nhận được là sẽ có 1 số chi tiết tôi viết hơi quá, hoặc cho rằng tôi tưởng tượng phù phiếm. Ừm chả sao, dù gì đây cũng là những ký ức đẹp nhất của tôi, nghĩ sao là quyền thiên hạ. Ai đọc được, cảm nhận được câu chuyện của mình thì mình cảm ơn, không thì mình cũng không ép. Hì, bình thường mà.

    Tôi – Một thằng con trai bình thường, hoặc có thể nói thì khá là tệ hại. Lớn lên tại một thị trấn nhỏ của một tỉnh vùng núi Tây Bắc. Nơi mà giáo dục thực sự không được quan tâm đúng mực như thành phố. Trẻ con chúng tôi từ nhỏ lớn lên chỉ lang thang khắp các cánh đồng, lúc để chỏm thì chia nhau chơi đánh trận giả, sau đó là lao vào… đánh trận thật.

    Lớn hơn tí nữa cũng chẳng khá gì, cái khái niệm “học chăm chỉ” đối với chúng tôi thì nó rất là xa xỉ (vẫn có người học hành đàng hoàng nhưng cũng hiếm lắm), lũ choai choai toàn tụ tập rồi đánh nhau, phá làng phá xóm. Còn tôi thì cũng chả thoát ra được khỏi cái vòng luẩn quẩn đó. Nay đánh xóm trên, mai đập xóm dưới, mốt làng trong, rồi tối thì xóm chợ…

    Rồi tôi nổi tiếng là 1 trong những thằng du côn nhất trường tôi thời cấp 2, cả thị trấn ai cũng biết. Cứ có vụ đánh nhau nào mà đông người, thì y như rằng thế nào cũng có bóng dáng tôi và mấy thằng bạn trong đó. Nên dần dần tôi càng được các phụ huynh liệt vào danh sách đen, hạng người cấm con em giao du cùng. Cuộc đời tôi có lẽ sẽ chả ra sao nếu cứ như thế, nếu như mẹ tôi không làm ra một quyết định động trời – đá tôi vào Sài Gòn học cấp 3. Và từ đó cuộc sống tôi bắt đầu sang trang.

    Em – Một người con gái gốc Hoa nhưng sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn. Gia đình bán thuốc Đông Y, nằm ngay mặt tiền đường Hải Thượng Lãn Ông. Xinh xắn, dễ thương, đảm đang, học giỏi, nụ cười mỉm như có như không với đôi mắt u buồn, đã hút hồn tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.

    Và nếu như xét về 2 người lúc đó, thực sự là tôi không tìm thấy được điểm chung nào giữa 2 đứa. Nhưng đời… cũng lắm chữ ngờ.

    Bạn đang đọc truyện Mưa chiều tại nguồn: http://truyensextv2.cc/mua-chieu/

    Sài gòn, một buổi tối tháng 3 năm 2008.

    Bờ sông Sài Gòn, quận 2.

    “Anh” – Em níu tay tôi day day khi thấy tôi đang bần thần.

    “Hở” – Tôi giật mình, quay sang hỏi em – “Sao thế? ”

    “Anh có mang sáo không” – Em nhìn tôi với đôi mắt đầy mong đợi.

    “Có chứ, lúc nào anh chả nhét trong cặp” – Tôi vuốt nhẹ tóc em, cười nói. Rồi sau đó lấy cây sáo Tử Trúc trong cặp ra.

    “Sao, tiểu ny tử, nay thích nghe bài gì” – Tôi mỉm cười hỏi em.

    “Ừm” – Em chau mày nghĩ – “Anh thích bài nào thì thổi bài đó đi, sao cũng được hết, hì hì”

    “Thế lại bài tủ nhé” – Tôi cười haha.

    “Sao anh thích bài đó dữ vậy trời” – Em nhìn tôi lắc đầu.

    “Thì anh thấy giai điệu nó buồn, thê lương, có thể cuốn mọi cảm xúc của anh vào đó” – Tôi thở dài đáp.

    “Hay quá ha, vậy ra ý anh nói là yêu tôi làm anh buồn, rồi chán ngắt nên anh thích bài đó, đúng tâm trạng hả” – Chẳng ngờ em nhìn tôi nheo mắt, phán cái độp.

    “Ớ ớ, không có, chẳng qua thì anh thích thôi… ” – Tôi co rụt cổ, ấp úng đáp đáp.

    “Hihi, em đùa đấy, anh thổi đi” – Thấy bộ dạng ủ rũ như gà mắc mưa của tôi, em bật cười, rồi cũng không ham trêu chọc tiếp.

    “Ừm” – Tôi hít một hơi thật sâu, rồi đưa nhẹ cây sáo lên miệng.

    Ngay từ khúc dạo đầu của bài “Thiên hạ vô song”, tôi đã cảm thấy sự buồn bã đang dâng lên trong người (Bài này là nhạc kết thúc phim Thần điêu đại hiệp, có Lưu Diệc Phi đóng vai Tiểu Long Nữ. Lúc xem phim tôi quá mê giai điệu của nó, nên về sau trở thành bài tủ của tôi). Tay lướt nhẹ trên từng phím sáo, bờ sông Sài Gòn buổi tối, gió cuối xuân thổi hiu quạnh như hòa cùng giai điệu. Những cặp đôi đang ngồi gần đó tâm sự, cũng ngạc nhiên quay sang nhìn. Tôi cũng đưa ánh mắt nhìn xa xăm về dòng sông đang hờ hững trôi, thì bỗng nhiên có tiếng ca nhẹ cất…

    “Chuan yue hong chen de bei huan chou chang (Vượt qua chốn hồng trần vui buồn, sầu muộn)

    He ni tie xin de liu lang (Có chàng ở bên, cùng nhau phiêu bạt)

    Ci tou bian ye de qin shan he huang liang (Vượt qua khắp núi xanh hoang liêu, nguyên sơ)

    He ni de meng ban zhe hua xiang fei xiang (Giấc mộng có chàng, cùng hương hoa bay lượn)”

    Tôi ngạc nhiên quay sang nhìn, thấy nàng đang mỉm cười với tôi gật đầu. Khung cảnh xung quanh thơ mộng, người con trai thì một thân đồ đen đứng thổi sáo (Quần jean đen, áo thun đen, giày đen, tay thì băng trắng toát), người con gái thì váy trắng, khoáng hờ chiếc áo khoáng mỏng màu tím, tóc bay phất phơ trong gió, nhẹ nhàng cất tiếng hát.

    “Jin sheng yin ni chi kuang (Kiếp này vì chàng si mê)

    Ci ai tian xia wu shuang (Tình này thiên hạ vô song)

    Jin de ying zi, shui de bo guang (Vun vút bóng gươm, sóng nước lấp lánh)

    Zhi shi guo wang shi guo wang (Chỉ là thoáng qua… là thoáng qua mà thôi)”

    Phần điệp khúc được cất cao lên, lời ca như xoáy thẳng vào tâm can, tôi bất chợt quay sang nhìn nàng, thấy đôi mắt buồn kia đã vương vài giọt lệ.

    “Ơ, em sao thế” – Tôi buông cây sáo xuống, giật mình hỏi.

    “Không, em không sao, chỉ là lúc hát hơi bị cuốn theo lời thôi” – Em vuốt nhẹ má tôi mỉm cười.

    “Ừm, biết vậy anh không thổi bài này” – Tôi thở dài thườn thượt.

    “Ngốc, có ai nói gì anh đâu nè”

    Không khí lại im lăng, dường như cứ mỗi khi tôi và nàng ở bên nhau, ngoài trêu chọc nhau, đôi khi hát hò vu vơ, phần lớn thời gian là khoảng lặng giữa 2 người.

    “Anh” – Em gọi tôi.

    “Ừm, em nói đi”

    “Cảm ơn anh” – Em nhỏ giọng đáp.

    “Hả, cảm ơn cái gì” – Tôi quay sang nhìn em khó hiểu.

    “Anh dạy em nhiều thứ, cũng cho em nhiều bài học hay, rồi làm em thực sự cảm thấy cuộc sống vui vẻ hơn khi có anh… Rất nhiều thứ, đó là những điều mà trước khi gặp anh, em không có được” – Nàng nhìn tôi nhẹ nói.

    “Ơ, nay em sao vậy” – Tôi chợt cảm thấy nàng hôm nay hơi khác.

    “Không, em không sao, chẳng qua gọi là tức cảnh sinh tình thôi” – Nàng đập vai tôi cười, an ủi sau khi thấy sự quan tâm của tôi dành cho nàng.

    “Ừm” – Tôi lại nhìn trời.

    Đang đuổi theo những suy nghĩ vẩn vơ, em chợt nói.

    “Anh, sao băng kìa, ước đi không nó bay mất” – Em chỉ tay lên trời nói, rồi sau đó nhắm mắt, chắp tay ước.

    Tôi cười khổ, cũng chẳng ước ao gì, chỉ nhìn nàng. Dù quen nhau cũng hơn một năm, nhưng mỗi khi nhìn nàng, tôi cũng không kìm được tim mình đập rung lên từng hồi. Dáng người mảnh mai, đôi mắt u buồn, gò má cao, môi hồng khẽ bặm, đôi lúc nở nụ cười mỉm như có như không, cực kỳ mị hoặc.

    “Gì nhìn người ta chăm chăm vậy” – Em cúi đầu lí nhí, gò má hơi ửng đỏ.

    Tôi im lặng, chỉ nghĩ rằng sau này thực sự tôi khó có thể có được cảm giác như này, với bất kì một ai. Rồi sau đó lại hít sau một hơi, suy nghĩ một chút rồi nhìn lên trời nói.

    “Phụng Nhật Nguyệt minh, chiêu Thiên địa giám… ”

    “Ơ, anh, đừng… ” – Dường như biết được tôi sắp nói gì, nàng giật mình đưa tay ngăn tôi lại.

    Nhưng tôi nhanh hơn, chỉ đưa 1 ngón tay lên miệng nàng, mỉm cười ý bảo rằng nàng đừng nói gì, rồi nhìn trời nói tiếp.

    “Khiếu Sơn Hà làm chứng, kính Quỷ Thần làm bằng, năm tháng ý chí không hủy diệt, gian nan vất vả không xa rời” – Rồi sau đó tôi nhìn thằng vào ánh mắt vẫn đang hoảng hốt của nàng, trầm giọng – “Đời này kiếp này, vĩnh viễn không thay lòng”

    Nàng đưa tay che miệng mình, đôi vai run run, nhìn tôi với ánh mắt như không thể nào tin tôi có thể nói ra lời này. Bởi nàng biết tôi tính cách có phần lông bông, nhưng cực kỳ trọng lời hứa và chữ tín, nói được là làm được. Lúc này đây tôi nói thế, cũng có nghĩ ngang với thề độc rồi. Bất giác, từng giọt nước mắt nàng lại rơi xuống, đôi mắt đỏ hoe. Tôi đưa tay nhẹ gạt đi dòng lệ.

    “Có gì đâu mà khóc, anh nói được làm được”

    “Nhưng, như này… ” – Nàng vẫn chưa tìm được lời nào để nói ra tâm trạng lúc bấy giờ.

    “Em cũng hiểu anh mà, đúng không” – Tôi mỉm cười, ôm lấy người con gái đang run lên vì xúc động vào lòng.

    “Tiểu ngốc tử, em yêu anh” – Nàng cúi đầu lí nhí nói, như sợ tôi nghe được.

    Tôi mỉm cười, siết chặt người con gái đó vào lòng, rồi bỗng cảm thấy mọi thứ thật là yên bình…

  • Cu Dũng – Tác giả Cu Zũng

    Hải Phòng, thành phố hoa phượng đỏ! Đó là tên mà cả đất nước Việt Nam này đều gọi như vậy, không biết từ bao lâu rồi nhưng chắc chắn nguồn gốc của tên gọi đó bắt nguồn là đường phố ở Hải Phòng có rất nhiều hoa phượng. Ngoài ra còn có một tên khác nữa, thành phố Cảng. Ừ, thì ai chẳng biết là ở Hải Phòng có cảng biển thuộc dạng lớn nhất khu vực thời bấy giờ. Giải thích dài dòng ghê, sốt ruột quá.

    Thời điểm tôi đang kể cho các bạn nghe câu chuyện về một gia đình tại Hải Phòng bắt đầu từ năm 1995. Gia đình nhỏ bé ấy là một ngôi nhà tập thể nhỏ chừng 30 m2, có gác xép bằng gỗ dùng để đựng đồ không dùng đến, toàn bộ sinh hoạt của gia đình bao trọn trong cái diện tích nhỏ bé, chật hẹp ấy. Nào là phòng khách, vừa là chỗ ăn cơm, nhà vệ sinh nhỏ cuối nhà, gian bếp nhỏ, một cái giường 1,8 x 2m là chỗ ngủ cho cả gia đình gồm 3 người.

    Bố, Hoàng Tuấn Hùng, 30 tuổi, một thủy thủ tàu viễn dương, cái nghề mà phần lớn trai tráng Hải Phòng đều phấn đấu theo đuổi. Anh Hùng của chúng ta là một người đàn ông cao lớn, anh cao chừng 1,75m, khuôi mặt rắn rỏi, vuông vức, phảng phất nét phong trần của một người hít gió biển nhiều hơn gió đất liền. Nhìn vào đôi mắt anh có thấy được cả biển trời bao la, bởi đôi mắt ấy là của người đi biển. Một người con đúng nghĩa của Hải Phòng, anh sinh ra và lớn lên ở cái thành phố cảng này, hàng ngày lớn lên cùng tiếng còi tàu cập cảng ăn – trả hàng. Anh tốt nghiệp loại giỏi khoa tàu máy, Đại học Hải Phòng sau đó được nhận luôn vào làm việc tại một công ty chuyên vận chuyển hàng hóa quốc tế. Với anh biển cả là nhà và đó là cuộc sống của anh. Một năm chắc anh chỉ ở nhà với vợ con được chừng 1 tháng, và đó là khoảng thời gian anh vất vả nhất. Vất vả vì vợ.

    Mẹ, Bùi Tuyết Loan, một trong hai nhân vật chính trong câu chuyện mà tôi đang kể cho các bạn nghe. Loan năm nay 28 tuổi làm việc tại Phòng Hành chính Đại học Hàng hải. Loan là một cô gái gốc Hải Phòng, da trắng như trứng gà bóc (gái Hải Phòng không hiểu sao da trắng mặc dù luôn hứng nắng, gió biển), khuôn mặt thanh tú cân xứng, tóc để ngang vai. Chi tiết khác tôi sẽ kể cho các nghe ở phần sau. Loan tính tình hiền dịu, nói năng nhỏ nhẹ dễ nghe, chẳng làm ai phật lòng bao giờ. Chẳng thế mà cô luôn được mọi người quý mến (trừ một số ít người ghét). Cô là một người vợ dâm đãng, à không, đảm đang. Một người mẹ hết mực yêu thương đứa con trai duy nhất của mình cho tới thời điểm này. Nói đến đứa con trai này, đó là nhân vật chính số 2.

    Con trai, Hoàng Tuấn Dũng. Năm nay Dũng mới có 6 tuổi, đang học lớp 1 tại trường Tiểu học gần nhà, cái trường này là dành cho con em cán bộ giáo viên trường Đại học Hàng Hải, nơi mẹ Loan đang công tác. Từ nhỏ, Dũng là đứa được cưng chiều nhất vì nó là đứa con một trong gia đình, nhà nội Dũng là đứa cháu đích tôn vì anh Hùng là con trai cả trong gia đình, dưới Hùng còn có một người em khác là Hào mà Dũng phải gọi là chú ruột, chú Hào chưa lập gia đình.

    Nhà ngoại thì Dũng cũng là đứa cháu đầu tiên vì dì Thúy, em ruột mẹ Loan vừa mới lập gia đình nên chưa có con. Nhưng lý do thuyết phục hơn cả để Dũng được chiều chuộng là nó rất xinh xắn (vì nó còn nhỏ nên không gọi là đẹp trai), khuôn mặt có nét hao hao bố, rất đàn ông. Nó còn ngoan ngoãn nữa, cô giáo lớp 1 của nó cho nó là lớp trưởng bởi nó già dặn hơn các bạn, lại ngoan, học giỏi nhất lớp, bảo gì các bạn cũng nghe.

    Kể sơ sơ vậy thôi về cái gia đình nhỏ bé này, chuyện còn dài mà phải không các bạn. Tôi, người đang kể cho các bạn nghe câu chuyện này không phải là một cây bút chuyên nghiệp, tôi có thể là một phần của câu chuyện, cũng có thể chỉ là người ngoài, câu chuyện có thể có thật toàn bộ, hoặc chỉ có thật một phần, hoặc hoàn toàn chỉ là bịa đặt. Điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào suy nghĩ của người đọc. Tôi mong rằng câu chuyện của tôi sẽ được các bạn đón nhận. Xin được phép bắt đầu.

    Bạn đang đọc truyện sex tại web: truyensextv2.cc

    Trời mùa hè ở cái đất Hải Phòng này thật nóng kinh khủng, nóng cháy da cháy thịt như các cụ vẫn thường bảo, gió biển, nắng biển như muốn thiêu đốt làn da, làm chảy nhựa đường. Buổi tối trời mát dịu hơn một chút nhưng cũng vẫn nóng. Cái quạt máy Liên Xô chạy xè xè không đủ làm mát cho 3 người. Đang thiu thiu vừa chìm vào giấc ngủ, Dũng mơ màng nghe tiếng gì đó làm nó thức giấc. À nghe như tiếng mẹ đang nói với bố. Mà nói cái gì mà nó nghe không rõ nữa.

    – Ư, ư, ư, nhẹ thôi anh, con nó dậy bây giờ!

    – Nhưng anh không nhẹ được, anh thèm lắm, lồn em sao chặt thế, nó đang cắn đầu buồi anh này. – tiếng Hùng thủ thỉ bên tai vợ.

    Vì mới có 6 tuổi và nhà chỉ có 1 cái giường nên Dũng phải ngủ cùng bố mẹ. Nó chẳng hiểu mô tê bố mẹ đang làm gì, đầu óc nó cũng thông minh ấy chứ nhưng không thể hiểu được bố mẹ đang làm gì. Nó từ từ mở mắt nhìn, trong bóng tối lờ mờ của đèn ngủ. Nó thấy mẹ đang trần truồng nằm ngửa, hai chân banh rộng ra hết cỡ, bố thì đang quỳ hai đầu gối xuống giường ra sức đẩy hông ra vào háng mẹ nó. Trên người bố nó chắc là toàn mồ hôi, bởi nó thấy loáng loáng mờ mờ nước trên người bố. Bố vất vả quá. Nó nằm im xem tình hình thế nào.

    – Anh ơi, em thèm lắm, ư… ư… ư… địt em đi, địt mạnh vào. – Tiếng Loan hổn hển trong đêm tối.

    – Thèm này, địt mạnh không sợ bướm em hỏng à. Anh địt bù đây. Loan ơi. – Hùng ra sức địt vợ, tiếng kẽo kẹt của cái giường ngày càng lúc càng to.

    – Chồng ơi, mình xuống sàn đi, anh cho em cưỡi đi. Em sợ con dậy.

    Hai vợ chồng lục tục ôm nhau xuống sàn nhà, từ trên giường xuống sàn mà buồi Hùng vẫn không rời cô bé của vợ, anh không muốn rời chút nào bởi anh vừa hoàn thành chuyến công tác 9 tháng liên tục trên biển, đợt nghỉ phép này chỉ có 3 ngày, anh mới về lúc chiều. Buổi tối cả nhà ăn uống liên hoan nhưng thực sự anh chẳng có tâm trạng nào ăn uống cả, chỉ muốn nhanh đến giờ ngủ để được ôm ấp, vuốt ve và cắm thằng em vào cái bướm của vợ thôi.

    Loan cũng vậy, nước nôi đã lênh láng từ sáng khi được báo tin là chiều chồng về đến nhà. Báo hại buổi trưa phải tranh thủ từ cơ quan về nhà thay quần lót và mang thêm 1 cái đề phòng nữa. 28 Tuổi, cái tuổi đang cần tình dục nhất thì cô luôn luôn phải sống xa chồng. Cũng phải thôi, yêu và chấp nhận lấy chồng thủy thủ thì phải biết kìm nén, vợ thủy thủ mà. 1 Năm may ra chồng ở nhà 1 tháng, 11 tháng còn lại là những ngày tháng đơn côi, những đêm buồn tủi ôm gối. Cũng may có thằng cu nên cũng đỡ buồn.

    Trở lại với sàn nhà, nơi hai con hổ kỳ động dục quần nhau tả tơi. Vừa xuống sàn nhà, Hùng rút buồi ra nghe cái “pặc”, anh bảo Loan quỳ gồi:

    – Mút buồi anh đi em, em liếm bi cho anh nữa nhé. Vợ yêu của anh.

    Loan ngoan ngoãn quỳ gối mút cu chồng. Phải nói cu Hùng rất to, lại dài nữa, chắc cỡ độ 18cm chứ không ít, đường kính phải chừng 3cm. Loan há hết miệng mới ngoạm được cu chồng, cô cố gắng lắm mới đưa cái đầu khất chạm vào cổ họng mình, trời ạ, cố vậy mà cu chồng mới vào được hơn nửa tẹo.

    Tiếng sụp soạp liên tục vang lên, giờ này Dũng đã tỉnh hẳn ngủ. Nó biết bố mẹ đang chơi trò người lớn mà không muốn nó thấy đây mà. Nhưng bản tính trẻ con là tò mò, thích khám phá, nó cố mở mắt thật to, cố nghe thật rõ xem bố mẹ đang làm gì. Cũng may, hai vợ chồng đang mải mê nên gần như không để ý xung quanh.

    Mút buồi chồng được khoảng 5 phút, Loan buông bỏ cái buồi mà cô mê đắm mà cúi hẳn đầu xuống, ngửa mặt lên để mút hai hòn bi. Cô biết, đây là nơi bảo quản tinh trùng của chồng, cô nâng niu lắm như sợ nó vỡ. Tinh trùng của chồng là thứ mà cô thích nhất, nó thơm thơm, ngậy ngậy, béo béo. Cô đã uống không biết bao nhiêu lần. Tất nhiên lồn cô cũng được bơm nhiều lắm. Giờ đây cô đang liếm nhè nhè vào hai tinh hoàn của Hùng, thỉnh thoảng chẳng biết là cố tình hay vô tình mà cô còn liếm trượt xuống cái lỗ đít của chồng. Mỗi lần như vậy là Hùng lại rít lên, ơ hay nhỉ, lỗ đít được liếm cũng sướng chẳng kém gì. Hùng nghĩ tí nữa phải thử liếm đít vợ xem thế nào.

    Được một lúc, cảm thấy cần phải thay đổi không ra mất, Hùng cúi xuống kéo vợ đứng dậy cùng mình. Giờ đây, hai thân thể trần truồng cạnh nhau giữa nhà, ánh đèn ngủ mặc dù ánh sáng yếu nhưng trong đêm tối cũng đủ thể Hùng nhìn thấy toàn bộ cơ thể vợ. Phải nói là nó rất đẹp. Loan định vồ lấy chồng thì Hùng đưa tay lên môi mình ra dấu im lặng, anh muốn ngắm nhìn cơ thể trần truồng của vợ, mà cũng là để có quãng thời gian nghỉ kìm nén cảm xúc xuất tinh. Hùng nói:

    – Loan, anh muốn ngắm cơ thể em.

    Đang cơn sướng muốn được địt ngay, nghe Hùng nói vậy Loan cũng cảm thấy hơi hụt hẫng, cô tưởng rằng anh không ham muốn cô. Cả năm trời đằng đẵng chờ chồng, cái lồn chỉ dùng vào việc đi đái và ra máu kinh trong những ngày vắng chồng, nay chồng về cô chỉ muốn địt và địt mà thôi. Cô định ngay sáng ngày mai sẽ gửi con về nhà bà ngoại để hai vợ chồng ôm ấp, mút mát, địt nhau cả ngày cho thỏa nỗi niềm mong nhớ.

    Loan hoàn toàn không hiểu được cảm giác của Hùng lúc này, anh muốn lắm chứ nhưng kìm nén bởi anh biết, vợ chồng xa nhau lâu nên khi gần nhau phải làm cho đối phương thỏa mãn, nếu không thì rất có thể tai họa mất vợ xảy ra như bao tấm gương thủy thủ bạn anh gặp phải. Anh nói để trấn an vợ:

    – Anh muốn được ngắm em vì anh toàn phải tưởng tượng ra cơ thể của em lúc trên tàu. Anh yêu em lắm Loan ạ. Anh nhớ em hằng đêm.

    Câu nói này của Hùng làm Loan bồi hồi, biết mình nghĩ sai về chồng, tự nhiên cô thấy ngượng ngùng trước câu nói tình cảm của chồng, trong đêm tối, không ai nhận ra mặt cô đã đỏ tự khi nào. Đỏ mặt trước tình cảm của chồng dành cho mình, người chồng mà cô hết mực yêu thương, người chồng cũng chính là mối tình đầu của mình, cô từ thần tượng anh và yêu anh lúc nào không hay.

    Cô đỏ mặt vì nghĩ rằng mình đang trần truồng để lộ toàn bộ thân hình kiều diễm của mình cho người khác ngắm. Theo bản năng, cô lấy một tay che hờ lên mu bướm, một tay đặt nhẹ lên vú. Cái cảm giác này giống như hồi con gái mới lớn ngượng ngùng trước bạn khác phái, cái cảm giác ngượng này cộng với với bàn tay đặt trên mu bướm run run giống cảm giác lúc cô thủ dâm, tay kia vô tình chà xát nhẹ vào đầu vú. Tất cả làm cô nứng hơn, nước lồn có từ khi còn ở trên giường giờ đây lại đổ thêm ra, xuýt nữa thì cô cực khoái.

    Hùng gỡ hai tay Loan đang che cho 2 bộ phận quan trọng nhất trên cơ thể, anh để tay vợ xuôi theo hông. Giờ đây, thân hình Loan hoàn toàn nguyên thủy trước mặt chồng, cô đã bớt cảm giác ngượng ngùng, giờ đây chỉ còn cảm giác muốn được cái gì đó xâm nhập vào cơ thể mình. Hùng nhìn ngắm vợ, ánh mắt anh căng ra giống như lúc nhìn biển đêm trong cơn giông bão, ánh mắt anh như muốn nuốt thân hình vợ vào trong người mình.

    Nhìn từ trên xuống dưới, khuôn mặt Loan hình trái xoan, xinh đẹp là từ chưa đủ để miêu tả về khuôn mặt của vợ anh. Đôi mắt sáng nhưng có nét buồn buồn, ươn ướt, mũi cao, khuôn miệng nhỏ. Mọi chi tiết trên khuôn mặt Loan kết hợp tại thành một thứ rất hòa hợp, vừa vặn tạo nên một khuôn mặt thanh tú, duyên dáng mà bất cứ ai nhìn vào đều thấy dễ thương và muốn gần gũi. Chẳng vậy mà từ thời còn đi học, cô luôn là hoa khôi của trường, sau này công tác thì được gọi là người phụ nữ đẹp nhất cơ quan.

    Xuống chút nữa là đôi vú. Chẳng biết ăn uống kiểu gì, cũng chẳng tập tành gì nhưng Loan có đôi vú khá to, vòng ngực khoảng 90 đúng chuẩn người mẫu. Nếu to không thôi thì chưa được gọi là đẹp, hai vú Loan không chẩy xệ một chút nào, nó vươn lên hùng dũng như thách thức người đối diện. Đầu vú nhỏ, lồi hẳn trên 2 quả đồi và còn hồng nguyên mặc dù thằng Dũng bú mẹ từ lúc đẻ ra đến năm 3 tuổi mới cai sữa hoàn toàn. Đầu vú của Loan đặc biệt nhạy cảm, mỗi lần va chạm nhẹ vào là nó căng cứng hẳn ra, săn săn lại làm Loan cảm giác tê tê.

    Cái bụng phẳng lì không một chút mỡ thừa, ở giữa khoảng bụng đó là cái rốn hút vào trong tạo thành điểm nhấn cho cái bụng, tạo một nét bí ẩn mà ai cũng muốn khám phá. Khác người ở chỗ cái rốn này tạo thành một lỗ khá to trên bụng. Cái lỗ này làm Hùng chết mê chết mệt. Anh đã từng địt buồi mình vào lỗ này, nó không sâu như lỗ lồn, chỉ vừa đầu khất thôi nhưng cũng làm sướng khoái đến nỗi xuất tinh vào lỗ rốn vợ. Lỗ rốn vợ đủ to để chưa hết tinh trùng, như một cái chén chưa tinh vậy.

    Cách rốn khoảng 20cm là cái lồn của Loan. Đây là nơi linh thiêng nhất, đẹp nhất và hấp dẫn nhất của Loan. Mu lồn gồ hẳn lên, múp máp, mềm mềm. Lông lồn Loan không nhiều như đa phần phụ nữ khác mà chỉ lưa thưa, lông lồn cũng không dài, đặc biệt là rất mềm như lông tơ và chỉ mọc ở trên mu thôi.

    Cái hay cũng là cái dở ở lông lồn của Loan là nó chỉ mọc từ mu lồn trở lên trên rốn, mà mọc lên cao quá nên cô không dám mặc những loại quần cạp trễ vì sẽ hở lông lồn, còn phía dưới mu tuyệt nhiên không có một sợi lông nào dù là nhỏ nhất. Chỉ có thịt là thịt. Lồn Loan có hột le nhô hẳn ra khoảng 1 phân, dùng hai ngón tay có thể cầm được. Đây là chỗ kích thích nhất, cô thích lắm khi được mút hột le. Mỗi lần chồng mút hột le đều làm cô sướng khoái đến tóe nước. Mép lồn thì hồng hào chứ không thâm đen, hai môi lớn lúc bình thường thì khép khép che lấy miệng lồn. Chắc là do Loan cũng ít được địt hơn so với người khác nên hai môi lớn vẫn giữ được chức năng của mình là che miệng lồn, chứ ở phụ nữ khác thì ngoác ra từ lúc dậy thì rồi.

    Lỗ lồn Loan khá nhỏ, cơ đầu cửa lồn khỏe lắm, chả thế mà mỗi lần cô sướng, co cơ đầu lỗ lồn đều làm Hùng thấy như có dây thòng lọng thắt đầu buồi mình lại. Âm đạo Loan phải nói là khít, ngắn, đàn hồi co dãn tốt nên khi địt nhau với chồng cô luôn có cảm giác chật chội, mút mút giống như là lần đầu tiên.

    Ngắm đến lồn vợ Hùng thích thú đến muốn xuất tinh mất, anh nghiện lồn vợ từ ngày đầu tiên được ngắm nhìn nó, nó đẹp hơn tất cả những cái lồn mà anh từng biết. Nhưng cũng không quên rằng vợ mình còn có cái mông đít nữa.

    Anh nói như mê sảng:

    – Em quay mông lại đi. Anh cũng thích nhìn đít em.

    Chẳng ngượng ngùng gì nữa, Loan quay mông lại, đứng dịch một chút vào tường. Lúc này cô chống tay lên tường, chổng mông về phía chồng. Vòng mông của Loan thuộc loại khá to, vểnh cao. Trong ăn mặc, dù Loan mặc bất kỳ đồ gì từ váy, quần bò, quần kaki thì đều không thể che được hết cặp mông này, nó như muốn xé quần, xé vải mà nhảy ra ngoài. Có thể dùng từ “căng đét” để miêu tả về đít của Loan. Hùng lấy tay xoa xoa cặp mông ấy, xoa chán rồi bóp. Lấy hai tay banh mông về hai phía, Hùng nhìn thấy lỗ đít vợ, trong ánh sáng mập mờ không nhìn rõ nhưng anh thấy nó nhíp nhíp, nhay nhay như đang nói chuyện với anh.

    Vật chủ của khuôn mặt ấy, của đôi vú sừng trâu ấy, của cái mu lồn cao múp lông mọc lên cao ấy, của cái đầu lồn dài lồi hẳn ra ấy, của cái lồn hồng hào khít rịt ấy, của đôi mông căng mẩy tràn trề ấy, của cái lỗ đít hồng nhỏ nhắn ấy là một cơ thể cao 1,65m, trắng nõn nà không tì vết. Hài hòa đến mê hoặc lòng người. Hùng biết, vợ mình đẹp lắm. Tự nhiên như bản năng, Hùng áp mặt vào mông vợ, anh liếm lỗ đít vợ.

    Bất ngờ vì hành động của chồng, Loan rít qua kẽ răng:

    – Ôiiii! Anh ơi làm gì em đấy, uiiiiiiiiii, sướng thế, sao anh biết cái này. Ô sướng thế anh ơi, nữa đi anh. Anh ơi liếm đít em anh không sợ bẩn à.

    Hùng thấy vợ thích nên càng liếm tợn, cứng đầu lưỡi lại anh đâm thẳng vào lỗ đít Loan, đâm ra đâm vào như kiểu đang địt lỗ đít bằng lưỡi vậy. Loan ngay lập tức hưởng ứng bằng cách hẩy hẩy mông đít theo nhịp của chồng, cô cố gắng sau cho lưỡi chồng vào sâu nhất trong đít cô. Được một lúc, như không chịu nổi nữa, Loan quay lại nói rõ to:

    – Anh liếm lồn em đi, mút đầu lồn cho em đi.

    Thằng Dũng đang ở giường nghe rõ mồn một câu mẹ nó vừa nói. Đây là câu nói nó nghe rõ nhất từ đầu tới giờ. Nó vang lên trong đầu, in hằn trong tâm trí nó và ảnh hưởng tới cả cuộc đời nó sau này. “Anh liếm lồn em đi, mút đầu lồn cho em đi”.

  • Loạn luân với chị Ba

    Phần 1
    Tôi sinh ra trong một gia đình có thể gọi là khá giả ở một tỉnh nhỏ. Gia đình tôi có năm người, cha mẹ và hai người chị. Chị hai thì lớn hơn tôi 8 tuổi, nên có thể vì thế mà tôi lại không thân với chị hai cho lắm.

    Ngược lại, tình cảm của tôi và chị ba thì lại rất khắn khích, vì chị ba chỉ lớn hơn tôi có bốn tuổi mà thôi. ( Có lẽ do vậy nên tuổi dậy thì của hai chị em lại gắn liền với hai chữ loạn luân ).

    Tôi nhớ, từ bé tôi chỉ muốn ngủ chung với cha và mẹ, không muốn ngủ riêng hay ngủ chung bất kì ai khác (chắc đứa nhóc nào cũng vậy thôi).

    Mặt khác, tôi chỉ muốn bao biện cho bản thân trước những suy nghĩ tà dục của mình mà thôi. Tôi chỉ muốn ngủ chung với cha mẹ chỉ vì những cảnh tưởng mỗi đêm mà tôi được chính mắt nhìn thấy, những âm thanh mà đến giờ tôi vẫn muốn nghe lại.

    Do là đứa mê game, nên tôi tiếp xúc với internet từ khá sớm. Và biết đến những trang web về giới tính cũng khá sớm. Có lần tôi vô tình lướt vào một trang web và đứng mình khoảng mười giây, trước những gì hiện ra trước mắt mình. Những đôi trai gái đang hôn nhau với không mảnh vải che lấy thân. Liền sau đó, là ông chủ nét lại kế bên và gõ đầu tôi một cái rõ đau và thốt:

    – Thằng ku này, mới có tí tuổi đầu mà coi phim sex rồi hả?

    – Tôi đáp: Có đâu anh ơi, em đang lướt web kiếm game chơi, tự dung nó lại hiện ra, chứ em có biết gì mấy cái này đâu.

    – Ông chủ nét tiếp lời: Thằng này, mai mốt mà còn vậy là tao đưa lên công an nghe không.

    Tâm lý của một thằng nhóc bị hù nên hơi hoảng, tôi vội tắt máy rồi tính tiền, vừa sợ lại vựa ức ( vốn dĩ là tôi đâu có mở ).

    Tôi đạp xe về mà vừa lẩm bẩm trong mồm: Không cho chơi thì tự kiếm tiệm nét khác, chứ tôi cũng không có thèm. Về nhà, tôi lại chằn chọc cả buổi và nhớ lại những hình ảnh lúc sang. Tôi cứ tò mò, cái hình ảnh đó là cái gì mà ông đó lại hù mình mà còn đòi đưa mình lên công an (quả thật lúc đấy tôi không có cảm giác gì về những hình ảnh đó). Nhưng hình ảnh đó lại gợi nhớ tôi về cha với mẹ lại nhiều hơn.

    Tôi nhớ, có đêm tôi đang ngủ thì tôi bị giật mình mà thức dậy. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh thì chẳng thấy cha với mẹ đâu cả. Tôi nghĩ trong đầu, chắc cha với mẹ lại tập cho mình ngủ một mình nên lại lên phòng của tôi để mà ngủ nữa rồi.

    Có lần cha với mẹ canh tôi ngủ mê mann rồi hai người lại đi lên phòng của tôi mà ngủ. Cũng chính lần đó, mà tôi giận mà không thèm nói chuyện tới mẹ với cha hai hay ba hôm gì đó.

    Nhưng lần này thì không, tôi vội lên lầu với suy nghĩ sẽ kéo cho bằng được cha với mẹ xuống phòng. Nhưng khi đi đến gần tới những bậc cuối của lầu ba, âm thanh lạ lẫm đến khó tả cứ văng vẳng bên tai tôi.

    Những âm thanh: ‘Ứ Ứ Ứ ‘ và những tiếng ‘bạch bạch ‘ như đang xen vào nhau làm tôi tò mò đến lạ kỳ. Tôi bước chậm lại, và đi nhẹ nhàng hơn lúc nãy, rõ ràng là âm thanh đó phát ra từ phòng tôi. Tôi nghiêng một góc mắt trái qua khe cửa, tôi thấy cha và mẹ đang ôm hôn nhau nhưng không còn mảnh vải nào che lấy thân.

    Cha tôi ngấu nghiến môi mẹ một cách điên dại, vừa hôn, hai tay cha lại vừa xoa vú của mẹ nhưng lại một cách điên cuồng.

    Mẹ thốt: Anh ơi, em nứng… em nứng lắm rồi. Anh địt tiếp đi, địt nát lồn em đi, lồn em là của anh đó anh ơi.

    Tôi bỗng chết lặng trong vài giây, tôi vốn dĩ không biết những lời mẹ thốt ra mang ý nghĩa gì. Nhưng nhìn gương mặt của mẹ lại có cảm giác sung sướng đến tột độ.

    Cha đỡ mẹ ngồi dậy lên bắp đùi rắn chắc của ông, mẹ tôi ngồi hổm chân liên tục nhấc mông mình lên xuống đùi của cha.

    Cha tôi bổng đứng dậy, và kéo mẹ tôi quỳ gối lên. Ông nói:

    – Bú cặc của anh đi em ơi. Liếm nó mãnh liệt vào, liếm cái đầu cặc của anh nào. Anh chịu hết nổi rồi. Anh ra vào miệng nha em.

    Phía sau cánh cửa tôi thấy cha giật bẳng mình đi 2 cái. Âm thanh lúc đầu nay chỉ còn tiếng thở nhẹ của cả hai. Tôi như biết bản thân vừa phạm phải tội thì phải, tôi liền bước xuống nhà 1 cách nhanh chống nhưng vẫn khẽ bước để cha và mẹ không biết tôi đã có mặt ở đó.

    Tôi nhanh chân trở về phòng ngủ mà những hình ảnh, âm thanh đấy cứ mãi trong đầu tôi mà không thể nào lãng quên nó được. Cỡ 30 phút sau, tôi nghe thấy tiếng xả nước ở sau nhà wc, do nhà wc và phòng của cha với mẹ cũng gần nhau. Tôi giả vờ như đang chìm trong giấc ngủ ngon và sâu. Tôi cảm nhận được cha và mẹ lần lượt lên giường. Tôi cảm thấy hơi ấm từ mẹ tỏa ra, tôi không giám mở mắt, tôi không giám nhìn mẹ mình, tôi sợ hình ảnh lúc nãy lại hiện ra trong đầu tôi lần nữa, Tôi cứ nghĩ và thiếp ngủ đi lúc nào cũng chả hay nữa.

  • Tình – yêu

    Phần 1
    Còn vài tháng nữa là phải quyết định con đường cho tương lại, nhưng cũng không ảnh hưởng tới việc đôi lứa tìm đến với nhau. Hai người yêu nhau không có nghĩa là sẽ lấy nhau. Trong nhà nghỉ, sau khi lấp đầy đường âm đạo của người yêu bằng tinh trùng của mình, Tuấn đã cương lên rất nhanh. Tuổi trẻ sinh lực dùng mãi không hết. Trai 17 bẻ gãy sừng trâu, trai 18 không biết là sức lực lớn bao nhiêu đây.

    Giọng Hương nũng nịu, người như đẩy mà ánh mắt như ôm.

    – Anh khỏe quá à… thương tiếc người ta một chút chứ. Gì mà to quá, em vẫn còn thốn nè.

    – Cả tuần mình mới làm, anh nhịn cả tuần, giờ em phải hứng hết nội lực tích tụ cả tuần của anh. Để xem em có dám để anh nhịn nữa không?

    – Anh biết rồi đấy, mẹ em canh em như canh báu vật, khó lắm em mới tới được với anh…

    – Em cũng là báu vật của anh.

    Phụ nữ sau khi lên đỉnh sẽ cần những cử chỉ ngọt ngào âu yếm. Hương nũng nịu.

    – Phụt vào đầy trong người ta, chửa thì sao?

    – Đẻ!

    Tuấn đắc ý lao tới đè lên Hương. Hương hoảng sợ, luống cuống chống tay đẩy ra nhưng cặp đùi trắng tròn trơn nhẵn lại nhanh chóng banh rộng, hướng cái lỗ đang hé mở giữa đôi cánh ướt át lên. “Hự”. Hương hé đôi cánh môi mọng chín run rẩy. Tuấn – người yêu cô thật cao lớn, lần nào xuyên vào cũng làm cô chới với trong sự sung sướng, thốn đau.

    Hương cố gắng dang rộng hết cỡ đôi đùi ngọc. Miệng âm đạo cô căng hết cỡ. Bản thân nó vốn hơi nhăn, như chiếc lo xo có thể giãn có thể trùng. Từ bên trong ra bên ngoài, âm đạo của người phụ nữ kì diệu lắm, to bao nhiêu cũng được. Nhưng chiều dài thì còn tùy cơ địa mỗi người, người sâu người cạn. Nó khó có thể so sánh, trừ khi được chính thức trải nghiệm, khi có một cái gậy thịt có chiều dài thoải mái để có thể đâm xuyên vào mà đo đạc, dùng tay vô ích.

    Nhìn cái miệng âm đạo căng bóng là biết Tuấn thật cơ bắp. Và tự hào hơn nữa, dù cứ đâm vào của Tuấn có lực, dù Hương đã cố gắng ưỡn cao cái lỗ sung sướng của mình lên thật cao thì dương vật của Tuấn vẫn còn dư hơn đốt ngón tay nữa.

    Không gian như tĩnh lặng, thời gian như ngừng trôi. Đôi trẻ đang yên lặng nhấm nhác nhưng sướng đầu đời. Trên khuôn mặt hơi đẹp trai nhưng hơi đen của Tuấn là vẻ mê ly hưởng thụ. Dương vật cứng rắn của nó đang được cái âm đạo thanh xuân bên dưới ôm ấp, vuốt ve. Những thớ non mềm, vô cùng ướt át, vô cùng trơn trượt, vô cùng ấm áp, dưới kích thích là cú đâm mạnh của vật giống đực to lớn, như người con gái dưới thế công mạnh mẽ ban đầu là bất ngờ, ngỡ ngàng mà giật nảy mình. Sau khi nhận được những mạnh mẽ của người yêu mà trở lên nhu mỳ đáp lại bằng những cử động yêu thương.

    Đối với Hương, trên giường, Tuấn là mẫu con trai lý tưởng. Âm đạo cô luôn luôn căng đầy có dư, dương vật Tuấn là cô như phát điên lên. Hết cực khoái này đến sung sướng khác.

    Ban đầu khi tình yêu của họ thăng hoa, cô phải trốn mấy ngày. Sự sung sướng khi khám phá thế giới người lớn để lại cho cô một sự hoảng sợ, ám ánh to lớn. Như tuần sau, cái âm hộ đã trưởng thành ngứa ngáy không yên đã dần khai mở cho cô. Rồi cái vật xấu xi kia lại quay lại đâm vào âm đạo cô lần nữa. Sau hai tiếng đôi trẻ ngụp lặn trong bể dục, người cô mềm nhũn mà thiếp đi với nụ cười thỏa mãn. Từ nay cô đã biết hạnh phúc của đàn bà.

    – Phù, em xem, nửa năm nay anh đã thâm nhập vào em gần hết rồi.

    Hương chống tay nhìn vào nơi nối liền tình yêu của hai đứa. Cái miệng âm đạo căng bóng như cánh tay sự nhiệt huyết trong tình yêu của cô gái đang ôm chặt lấy người yêu.

    Tuấn trụ trọng tâm vào giữa mà ấn xuống nữa làm Hương nhăn mặt lắc đầu quầy quậy.

    – Thôi, thôi, em xin, em xin… hết cỡ rồi, hết rồi. Đừng ấn nữa.

    Tuấn ha ha cười tự đắc, Hương nhìn cái đồ vật làm cô lên mây bao lần kia, u oán liếc nhanh Tuấn:

    – Người đâu mà… dài thế!

    – Hì, làm gì có ai khen người dài. Là chim dài!

    Hương cười khúc khích. Cô ngửa người, ưỡn cặp vú đã có hình ra trước, ánh mắt cô long lanh như chảy nước. Trong cô ngây thơ mà dâm đãng, hai trạng thái đối nghịch cùng xuất hiện như lửa nước giao hòa.

    – Ưm… anh ơi! Người yêu của em.

    Đôi môi mọng chín dưa tới như tình yêu ngọt lịm.

    – Buồi anh dài quá, cho em sướng đi.

    Mắt Tuấn như sói đói, mặt đỏ rực như ác ma, mũi phụt khói như trâu đực. Trai 18 liên tục đâm vào cái lỗ đầy nước của người con gái.

    Thốn, nhưng sướng quá, đây có thể coi như cảnh giới vừa yêu vừa hận, hận nhiều nên yêu nhiều. Cũng như cái âm đạo thiếu nữ đầy nước xuân trong cơn mưa ái ân, vừa thốn vừa sướng, càng thốn càng sướng.

    Những nếp nhăn, những thớ non mềm bị kéo căng lên kéo theo những đợt sóng điện từ cái lỗ phía dưới giật cô há mồm mà run lên những cái sướng.

    – Sướng… ư… Anh. Anh… Em yêu anh… hự, nhẹ thôi… ư…

    Cậy sức thanh niên, Dương vật Tuấn lần nào cũng đi hết dường âm đạo, từ miệng xuyên một mạch đến đụng dúi cổ tử cung. Âm đạo Hương dãn căng, ôm sát lấy dương vật Tuấn không một khe hở. Những tiếng ót ét, ót ét phát ra là có ngay một dòng nước bị nén ép mà phụt ra, ứa đầy bẹn và đùi đôi trẻ.

    Có người trai vì thằng em quá khiên tốn mà đeo thêm bao gai, bao độn để đỡ mất mặt trước bạn tình, nhưng chỉ đổi lấy những cái nhăn mày, sự trách cứ của cô. Cô chỉ thấy đau và thốn chứ có sướng khoái gì chứ. Cũng đúng mà cũng chưa chắc. Trên Xvideos đầy những Video như vậy, quả thực, tôi cũng đã trải nghiệm. Nhưng cũng nói lại, đuôi chuột ngoáy lọ mỡ thì có đạt được sung sướng gì. Đa số phụ nữ thích to, thích dài cũng không phải không có đạo lý.

    – Ối… nhẹ… nhẹ chút anh… ứ… sướng quá… hơ…

    – Bướm em… nhỏ quá… sướng thật, yêu em lắm, anh yêu em.

    – Vâng… yêu em… hứ… nhiều… yêu nhiều vào… a. A… a. A. A. Sướng quá…

    Tuấn lần nào đâm vào cũng dùng hết sức, miệng Hương cứ nói nhẹ thôi nhưng đôi tôi vòng ra sao lưng Tuấn, theo mỗi lần đâm vào cô đều kéo phụ tới như chưa vừa lòng, còn muốn Tuấn đâm sâu hơn. Mà còn đường nữa đâu mà đâm vào, dương vật Tuấn vẫn còn dư một đoạn bên ngoài nữa. Thật quái.

    Nhìn cái mông cong tròn, mọng nước của Hương cố lực mà hết bổng lên mỗi lần Tuấn đâm suống là biết cô có tướng mắn đẻ lắm.

    Tuấn ngừng lại, cầm lấy đôi cổ chân của cô mà kéo lên vai, tư thế này, cái lỗ ân ái hướng vuông góc với lực hấp dẫn của trái đât. Mỗi lần cái lỗ của cô bị Tuấn hướng thẳng lên trời là cô biết mình sẽ được những cú đâm vừa mạnh vừa thốn và rồi kết thúc bằng cái âm đạo đựng đầy tinh trùng.

    – Á. Á. Á. Á. Á… sướng…

    Sau nửa tiếng không ngừng nghỉ, ruộng thì be bét, tung téo, trâu thì chết. Một trận tê sướng đến run rẩy cả người, Tuấn cắn răng đâm mạnh một cú, dương vật đâm mạnh vào cổ tử cung, đạt chiều sâu hơn bao giờ hết, dương vật Tuấn gần như đã cắm vào hết. Hương cũng không còn thốn đau nào nữa, đôi chân thôi không quắp lấy eo Tuấn nữa mà banh rộng ra, cái miệng âm đạo bóng nhẫy, đỏ choét, ra sức ôm chặt lấy cây gậy lớn đến căng mọng. Miệng cô há cứng lại, chiếc cằm hơn nhọn với những chiếc lông tơ nhỏ xíu run rẩy. Đầu dương vật Tuấn như phồng căng lên như báo hiệu, để rồi, sau một cái giật giật nó phóng mạnh thứ nước tình yêu vào hết hang cùng ngõ hẻm.

    Tuấn đổ mạnh xuống người yêu, nhắm ngay đôi môi mọng chín mà hôn tới. Hai người ôm chặt lấy nhay, ra sức mà gặm nhấm. Những cái giật giật theo những đư âm còn xót lại của Tuấn làm hương ú ớ lên những tiếng yêu kiều động lòng người.

  • Duyên – Tác giả Leysek

    Chỉ là bữa tiệc đầy tháng cho đứa bé thôi nhưng chủ nhân của bữa tiệc không tiếc tiền khi tổ chức tại một khách sạn 3 sao trong thành phố. Khách đến dự nườm nượp ước tính cũng phải vài trăm người bởi họ không thể không đi vì chủ nhân của bữa tiệc là giám đốc điều hành có tiếng của công ty Vân Nam.

    Hầu như cứ ai có quen biết một chút là cũng được vị giám đốc này gửi thiệp mời đến dự buổi đầy tháng cho thằng ku của anh ta. Khi khách đang bắt đầu đến thì tại quầy bar có ba người đàn ông đang đứng vừa nhâm nhi cốc bia mát vừa hàn huyên hỏi thăm nhau vì cả ba đã lâu chưa gặp nhau.

    Trong ba người thì chỉ có Nam hiện tại vẫn còn làm cho công ty Vân Nam, còn Khải và Long thì đã nghỉ ở công ty đã lâu nhưng vì nể ông giám đốc nên vẫn đến dự vì được mời. Lý do thứ hai để khải và long đến đây là vì họ cũng muốn tranh thủ gặp lại những đồng nghiệp cũ mà hai người đã có thời gian cùng làm chung.

    Cả ba đều chạc tuổi hơn kém ba mươi một chút và cũng đều có vợ con, họ gặp lại nhau hỏi thăm công việc và gia đình. Bỗng cả ba người đều đưa ánh mắt về phía cửa khách sạn bởi có sự xuất hiện của một cô gái ăn mặc vô cùng quyến rũ. Ở cái bữa tiệc đông người như thế này thì người phụ nữ nào chẳng ăn mặc đẹp, nhưng tại sao ba người lại chỉ chăm chú vào cô ta, có lẽ họ quen cô gái đó ư?

    Duyên mỉm cười chào mọi người khoác tay chồng rất tình cảm bước đi tự tin vào trong sảnh khách sạn. Duyên biết mọi người đang nhìn mình và nàng rất hãnh diện bởi điều đó. Hôm nay nàng diện chiếc váy hở táo bạo như thế này cũng bởi chính chồng của nàng chọn và khuyến khích nàng mặc.

    Chiếc váy đỏ rực có vẻ rất hợp với làn da trắng như tuyết của nàng và nó vô cùng kiêu sa khi đằng trước thì cúp ngực khiến hai bầu vú căng tròn như được ép nhô cao, còn đằng sau tuyệt nhiên chỉ nhìn thấy tấm lưng trần chứ không có mảnh vải nào để che chắn ngoài hai cái dây buộc chéo để giữ cho phần trên của váy không bị tụt xuống lộ liễu.

    Long là người đầu tiên lên tiếng khi nhìn thấy Duyên đi vào:

    – Lâu rồi không gặp, em Duyên trông nhìn vẫn ngon như ngày nào nhỉ?

    Khải cũng đang hướng mắt về phía vợ chồng Duyên, thấy Long nói vậy thì nó tỏ vẻ muốn khoe khoang thành tích chăn gái của mình:

    – Nhìn ngoài ăn mặc và trang điểm thế thôi, nhưng bên trong thì vú cũng hơi sệ và bụng cũng mỡ rồi.

    Long đang nuốt nước bọt khi vừa tưởng tượng trong đầu vài hình ảnh xấu xa giữa nó va Duyên, thấy Khải nói vậy thì nó quay lại lên tiếng bênh vực nàng:

    – Gái có chồng được như em Duyên là tốt lắm rồi bố ạ. Mà tôi chỉ thích gái có chút da chút thịt, chịch nó mới êm. Ơ nhưng mà sao ông lại biết rõ về duyên vậy? Chẳng nhẽ ông chén em ý rồi à?

    Nam đứng bên cạnh thấy thằng Long hỏi câu cũng hay và hắn cũng tò mò đợi thằng khải trả lời. Khải chỉ cười tủm tỉm rồi nhìn hai thằng bạn nói rất nhỏ như sợ người khác nghe thấy:

    – Tao không những chén con này rồi mà thậm chí chúng tao còn lén lút quan hệ được gần ba tháng cơ.

    Long và Nam nghe thằng Khải thốt ra điều đó thì cùng há hốc mồm ngạc nhiên. Long nhỏ tuổi nhất hội có vẻ nghi ngờ về điều đó nên nó hỏi vặn thằng khải:

    – Ông đừng có bốc phét đi! Ông với cái Duyên quan hệ khi nào mà chẳng ai biết vậy? Một lần hai lần thì có thể không ai biết, đây tận gần ba tháng thì giấu mọi người thế đéo nào được.

    Khải thấy hai người không tin vào lời mình nói thì nó uống cạn cốc bia rồi nhìn thằng long mắng nhỏ:

    – Mày ngu thế hả Long? Tao đã nói là chúng tao quan hệ lén lút rồi mà, đã là lén lút thì có thằng điên nào dám thể hiện công khai không? Với lại tôi cũng vợ con rồi nên cũng phải ăn vụng kín đáo chứ.

    Long thấy khải nói có lý nên nhỏ giọng hỏi tiếp vì tò mò:

    – Mày chén em ý từ khi nào vậy và giờ còn qua lại nữa không?

    – Không, tao với em ý không liên lạc với nhau cũng lâu rồi vì một số lí do tế nhị mà tao không thể nói ra được. Mày không biết cũng phải thôi vì đợt tao và Duyên đi lại thì mày đã nghỉ làm ở Vân Nam được một tháng rồi.

    Nam nghe chuyện chẳng hiểu sao có vẻ hơi hậm hực, nó cúi gầm mặt không nói gì mà chỉ đưa mắt nhìn cốc bia. Long thì có vẻ chưa hết tò mò, nó tiếp tục hỏi như một cảnh sát điều tra:

    – Mày kể qua đi, chơi cái Duyên có sướng không?

    Khải thấy hai thằng đã tin lời mình nói thì hãnh diện khoe luôn:

    – Quá sướng chứ sao nữa! Sướng hơn con vợ tao… hihi… nói thật chứ ngày đó tao cũng thích và mê cái duyên thật lòng. Vì cái duyên vừa hiền vừa ăn nói nhẹ nhàng, nhưng trên giường thì lại dâm dã man. Để chấm điểm một người con gái làm tình thì cái duyên chắc về nhất vì nó rất chiều đàn ông, lại kỹ thuật và rên rỉ thì thôi rồi…

    Long nghe khải kể thì cười khì khì rồi nói thêm vào như cũng hiểu chuyện về gia đình duyên:

    – Hình như thằng chồng bị yếu sinh lý thì phải?

    Khải bỗng trợn mắt ngạc nhiên bởi đây là bí mật mà duyên chỉ nói cho mỗi mình nó biết và nhiều lần nàng còn căn dặn nó cấm không được hé lộ điều đó cho bất cứ ai biết. Vậy mà tại sao thằng long lại biết?

    – Sao mày lại biết chuyện đó? – Khải nhìn long hỏi.

    Long chỉ cười nhẹ rồi không chút lưỡng lự bật mí luôn:

    – Thì thằng em cũng được chén rồi mà! Em còn chén cái duyên trước cả anh ấy chứ. Đợt em với cái duyên có quan hệ thì em vẫn còn làm ở Vân Nam. Lúc em thôi thì cũng là lúc em nghỉ làm ở đó luôn.

    Lần này thì đến lượt Khải và Nam há hốc mồm khi nghe long khai ra chuyện đó. Khải cũng bán tín bán nghi nên hỏi:

    – Thật thế á? Mày cũng được ăn con duyên rồi cơ à? Nếu ăn rồi thì mày có biết cái duyên có hai cái nốt ruồi ở đâu không?

    – Đm ông chẳng tin tôi gì cả. Thằng em cũng chén được gần hai tháng thì làm gì không biết cái đó. Có phải một nốt ruồi ngay dưới khe ngực và một nốt rồi nhỏ hơn nằm ở trên phần mu lồn không?

    Bây giờ thì cả khải và Nam đều đã tin lời thằng long nói. Nam suốt từ nãy đến giờ chỉ đứng im lặng nghe hai người nói chuyện, giờ nó mới lên tiếng hỏi Long:

    – Thế sao ngày đó mày với Duyên lại thôi?

    Long đưa tay lên gãi đầu cười hì hì rồi giải thích:

    – Tại ngày đó em cũng tham cơ. Ngày đấy em lén ăn cùng lúc cả cái duyên lẫn bà…

    Long đưa mắt về phía vợ chồng ông giám đốc đang đứng tươi cười chào đón khách rồi kể tiếp:

    – Mẹ kiếp, bọn anh đừng nói cho ai biết nhé. Em còn chén cả bà Mai vợ ông Dũng rồi. Đang an lành hưởng thụ hai cái lồn thơm thì cả cái Duyên và vợ em phát hiện ra. Vợ em thì ghen không nói làm gì, nhưng đây cái duyên cũng ghen lồng lộn lên nên em mới phải nghỉ làm đấy.

    Khải thấy Long kể chuyện hấp dẫn quá liền hỏi tiếp:

    – Thế vợ mày có biết chuyện mày với cái Duyên không?

    Long cười trả lời:

    – Cũng may là không biết, vợ em chỉ nghĩ và biết chuyện em với bà Mai thôi.

    Khải hỏi tiếp:

    – Sao vợ mày lại biết?

    – Thì cũng tại bà Mai mà. Ông dũng hay nhậu nhẹt về muộn, lại hay phải công tác xa nhà nên bà ấy cứ đêm hôm buồn buồn thèm địt là lại nhắn tin. Em thì trước khi đi ngủ hay cẩn thận tắt nguồn, nhưng một hôm nhậu say quá về nhà quên mẹ nó mất, lại dính đúng hôm bà mai nhắn tin thế mới nhọ cơ chứ.

    Khải cười hùng hục trêu:

    – Tại chú em tham quá thôi. Có vợ rồi mà vẫn còn dám cặp với hai đứa liền.

    Long cũng cười đáp lại:

    – Dm, lồn thơm dâng lên miệng hai bố có chịu được không?

    Khải và Nam định hỏi tiếp điều gì đó thì bỗng ông giám đốc tên Dũng cùng vợ là Mai đến gần ba người. Dũng cười nói:

    – Thôi ba người về bàn ngồi đi. Khách đến cũng đông đủ và cỗ đang được bưng ra rồi đó.

    Cả ba người đều nhìn dũng rồi nhìn nhanh sang Mai. Có lẽ ba người đều biết vẻ ngoài cao sang kia là sự dâm đãng đến tột cùng ở bên trong. Khải vốn khéo miệng nhất nên nhanh nhảu nói:

    – Tí nữa chắc mấy anh em mình cũng chẳng có cơ hội để cạn ly. Thôi giờ tranh thủ chúng ta làm luôn một chén lúc này đi?

    Dũng cười khà khà đồng ý rồi bảo nhân viên rót đầy cho bốn chén. Lúc mọi người cùng cụng và uống thì Long thấy ai đó véo nhẹ vào eo mình và nó đưa mắt liếc Mai một cái thật nhanh.