Category: Uncategorized

  • Cực phẩm dâm dục 2 – Tác giả Leysek

    Hai cô gái trông mới độ tuổi trăng tròn nhí nhảnh cười đùa trên xe bus vì cúp học đi chơi. Hai người cười nói vô tư, lại nói chuyện bằng tiếng việt nên hầu như chẳng ai trên xe bus hiểu được hai nàng nói gì. Bình thường nếu nói to thì mọi người sẽ khó chịu, nhưng có lẽ vẻ đẹp á đông của Gia Bảo và Minh Thư đã khiến cho tất cả như không hề để ý đến điều đó nữa. Họ chăm chú ngắm nhìn làn da trắng trẻo, mái tóc đen nhánh và những nụ cười gợi cảm đến mê hoặc khiến ai đã nhìn thì không thể quay mặt đi.

    Gia Bảo và Minh Thư bằng tuổi nhau, cùng lớn lên trong một khu phố và học cùng nhau suốt từ thời ấu thơ cho đến tận bây giờ. Cả hai hiện đều 18 tuổi và đang học năm cuối của trường cấp ba. Trong trường không ai là không biết hai người vì cái vẻ đẹp á đông có kiểu cách khác xa với nét đẹp của người phương tây. Gia Bảo có nét đẹp được thừa hưởng từ bà ngoại và mẹ nên nếu nhìn kỹ thì nàng vẫn có nét quyến rũ hơn Minh Thư. Vì theo gen của mẹ là bà Thảo nên tính cách Gia Bảo có phần ương bướng và nghịch ngợm hơn người bạn thân thiết của cô.

    Khi chiếc xe bus dừng lại thì có vẻ như mấy gã đàn ông trên xe đều tỏ ra tiếc nuối vì hai người con gái Việt Nam đã xuống. Minh Thư và Gia Bảo vừa đi bộ vừa cười thích thú khi đã chọc vào cái máu dê của đàn ông, hai người biết thừa mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hai nàng. Khi chuẩn bị về đến nhà thì Minh Thư hỏi:

    – Bố cậu chiều tối nay sang hay là ngày mai ấy nhỉ?

    Gia Bảo nghe Minh Thư nhắc tới bố mình là Long thì tự dưng lòng phấn khởi vì ông về Việt Nam thăm bà nội ốm hai tuần nay rồi.

    – Chiều tối nay sang rồi. Mẹ Thảo sẽ đi đón ông. Tối nay cậu đến ăn cơm cho vui nhé. Mai là thứ 7 được nghỉ học thì có khi cậu đêm nay ngủ luôn ở nhà tớ cũng được. Tụi mình lại được tám chuyện cả đêm.

    – Chắc là bồ muốn kể cho mình nghe về anh chàng đẹp trai đang làm bên Mỹ phải không? Hay là tám về lũ đàn ông trong trường hử? Minh Thư nhí nhảnh cười trêu Gia Bảo.

    Gia Bảo nghe vậy cũng cười theo vì hai đứa ngoài chuyện đàn ông ra thì làm gì có chuyện nào vui để nói đâu. Tuy mới 18 tuổi nhưng Gia Bảo cũng đã trải qua vài cuộc tình. Tất cả các mối tình đều đến rất nhanh và ra đi cũng nhanh như gió. Cả Minh Thư và Gia Bảo đều mất đời con gái từ rất sớm, đặc biệt là Gia Bảo khi vừa mới bước vào cái tuổi 13 thì nàng đã để cho ông thầy giáo dậy thêm lấy đi cái trinh trắng của nàng. Gia Bảo có biểu hiện dâm ngay từ bé vì được thừa hưởng cái gen của cả ông bà và bố mẹ. Cộng thêm nàng sống và lớn lên trong ngôi nhà mà cả Long và Thảo suốt ngày chìm trong tình dục, không biết bao nhiêu lần Gia Bảo đã được chứng kiến bố mẹ nó ôm hôn, hay thậm chí là làm tình trong nhà bếp, nhà tắm, phòng khách… v.. v nên cái tò mò về giới tính đã phát triển rất sớm trong con người Gia Bảo.

    – Tớ sẽ cưới Phan Hải làm chồng!! – Bất chợt Gia Bảo dừng lại nhìn Minh Thư như thông báo cho cô một tin rất quan trọng.

    Minh Thư nhìn nét mặt của cô bạn, thấy Gia Bảo hình như không phải là nói đùa như mọi khi thì rất lấy làm ngạc nhiên. Cô biết tính bạn mình, hầu như không người đàn ông nào có thể trụ vững nổi quá ba tháng. Vậy mà anh chàng Phan Hải này là ai mà lại khiến cho Gia Bảo muốn cột chặt đời mình vào hắn ta như vậy? Minh Thư cũng đã được nhìn mặt hai lần, cô công nhận Phan Hải rất đẹp trai, nhưng điều đó chưa đến mức để mà khiến một cô gái mới chập chững 18 tuổi muốn dừng học để lên xe hoa. Vẫn chưa tin lời cô bạn nói, Minh Thư phải hỏi lại:

    – Bồ vừa nói cái gì cơ? Cưới á? Hic hic, tớ có nghe nhầm không vậy?

    Gia Bảo mặt bộc lộ sự nghiêm túc trả lời:

    – Tớ đang nói thật lòng đấy. Tớ sẽ cưới Phan Hải.

    – Cậu mới quen anh ta được bao lâu nhỉ? – Minh Thư cố ý hỏi xoáy Gia Bảo vì cô biết hai người cũng mới chỉ quen nhau.

    – Ba tháng! – Gia Bảo trả lời không chút đắn đo.

    Minh Thư đưa tay lên che miệng cười vì thấy Gia Bảo hôm nay trông như người lớn. Cô lại trêu:

    – Hình như ba tháng là con số tớ thấy nghe quen quen. Vì chưa có gã nào cậu yêu được quá con số đó.

    – Nhưng lần này là khác.

    – Chỉ vì anh ta đẹp trai? – Minh Thư đoán Gia Bảo thích Phan Hải chỉ vì điều đó.

    – Cũng không hẳn là như vậy đâu. – Gia Bảo trả lời. – Vì chưa có người đàn ông nào khiến tớ yêu say đắm như vậy. Phan Hải khác xa với những người đàn ông còn lại trên thế gian này.

    Thấy bạn mình có vẻ đang hạnh phúc và rất tự hào về người yêu, Minh Thư không muốn cô mất hứng nên chỉ hỏi để khuyên dăn:

    – Ừ thì cứ cho là như vậy đi. Nhưng hai người mới yêu nhau được ba tháng, tớ sợ cậu quá vội vàng với quyết định đó thôi. Cứ từ từ và tìm hiểu cho kỹ đã chứ. Cưới rồi là không rút lại được đâu đấy.

    Gia Bảo biết Minh Thư nói đúng nên đành khai thật ra cho bạn cô biết:

    – Thì tớ cũng nghĩ vậy, nhưng tớ sợ mất anh ấy. Cậu cũng biết là xung quanh anh ta hàng tá người đẹp vây quanh. Tớ chỉ muốn anh ấy là của riêng mình thôi.

    – Thì thiếu gì cách để giữ, sao cứ phải là cưới? Minh Thư tỏ vẻ không hiểu. Đầy người cưới nhau rồi nhưng vẫn ngoại tình đấy thôi.

    – Nhưng.. nhưng… – Gia Bảo ấp úng.

    – Nhưng sao? Hay anh ta bắt cậu phải cưới? – Minh Thư hỏi vu vơ.

    – Ừ đúng vậy. – Gia Bảo khai thật. – Anh ấy muốn cưới ngay sau khi tớ tốt nghiệp.

    Minh Thư không nhịn được cười, cô không ngờ mình đoán bừa lại là sự thật như vậy. Cô trêu Gia Bảo:

    – Chắc anh ta không biết bồ mới 18 tuổi hả?

    – Mười tám thì có sao đâu? Gia Bảo trả lời với sự thách thức tất cả. Ngày trước bố mẹ tớ chẳng cũng lấy nhau khi mới mười chín hai mươi đấy thôi.

    Minh Thư thấy Gia Bảo có vẻ cương quyết chuyện này thì cô nghĩ rằng đây không còn là trò đùa nữa rồi. Cô biết tính Gia Bảo nông nổi, hiếu thắng, thích cái gì hay thích ai là phải giành bằng được về mình, và chưa bao giờ Gia Bảo chịu thua.

    – Ok, được rồi. – Minh Thư xuống nước không còn trêu trọc Gia Bảo như trước nữa. – Nhưng mình chỉ không hiểu là tại sao anh ta lại vội vàng đòi cưới mày ngay như vậy thôi. Cậu không biết là dưới chân cậu là cả một gia tài khổng lồ à? Cậu có bao giờ nghĩ rằng Phan Hải đòi cưới ngay lập tức chỉ vì tiền không?

    – Mình biết mọi người sẽ nghĩ như vậy nhưng bọn mình đã quyết định là không để ý đến chuyện đó. – Gia Bảo cố giải thích để Minh Thư hiểu. – Anh ấy nói rằng hiện nhiều công ty bên Mỹ mời anh ấy làm với mức lương rất khá. Giờ nếu tớ muốn anh ấy ở lại Đức thì chỉ còn cách là hai đứa cưới nhau thôi. Tớ không muốn mất Phan Hải và bản thân tớ cũng muốn sống trọn đời với anh ấy.

    Minh Thư nghe và lờ mờ cũng đoán được ý đồ của Phan Hải, nhưng cô không hiểu một người thông minh như Gia Bảo lại khù khờ như vậy. Chẳng nhẽ tình yêu đã làm cho cô ta mất hết lý trí? Minh Thư nghĩ thầm rồi hỏi vào vấn đề chính:

    – Cưới nhau xong chắc anh ta sẽ về làm cho Loth Company của nhà cậu đúng không? Và mẹ cậu chắc chắn không nỡ để cho cậu con rể yêu quý làm một nhân viên quèn?

    Thấy Minh Thư như biết hết mọi chuyện nên Gia Bảo gật đầu thừa nhận cô ta nói đúng.

    – Ừ, đúng là như vậy. Phan Hải là người thông minh, lại tốt nghiệp đại học bên Mỹ, và tớ nghĩ rằng chắc chắn mẹ tớ sẽ thích và coi trọng tài năng của anh.

    – Hình như anh ta 27 tuổi phải không?

    – 28 tuổi, hơn tớ mười tuổi. – Gia Bảo trả lời không chút ngại ngùng khi Phan Hải lớn hơn cô rất nhiều.

    Hai cô bạn chợt ngừng tranh luận khi đã bước chân đến cổng nhà Minh Thư. Đang mở cổng đi vào thì Gia Bảo đi đằng sau vỗ nhẹ tay lên vai Minh Thư ra điều như phát hiện thứ gì đó không ổn. Minh Thư quay lại hỏi:

    – Chuyện gì vậy? Vào nhà đi.

    Gia Bảo đứng im không trả lời, cô chỉ tay về hướng hai chiếc ô tô đang đỗ cách đó vài mét cho Minh Thư thấy. Hai chiếc ô tô này làm sao mà không nhận được ra khi một chiếc là Lexus bóng loáng, cả thành phố chỉ có vài chiếc. Còn cái thứ hai cũ hơn nhưng là của ông Phan Quân – bố của Minh Thư nên cô nhận ra được ngay. Minh Thư cũng hốt hoảng hỏi Gia Bảo:

    – Chết! Sao giờ này bố tớ và mẹ cậu lại ở đây nhỉ? Giờ này đáng nhẽ hai người phải ở công ty chứ.

    – Tớ cũng đang thắc mắc điều đó đây.

    – Giờ làm thế nào? Vào nhà hay lại lượn? – Minh Thư hỏi

    Gia Bảo nhìn cái trời nắng chang chang, cô ngại quốc bộ thêm lần nữa nên mạnh dạn bảo Minh Thư cứ đi vào trong nhà.

    – Thôi cứ vào đi. Nếu ông bà có hỏi thì bảo hôm nay được nghỉ sớm, không sao đâu. Còn hơn là lang thang giữa cái thời tiết vừa nóng vừa oi bức thế này.

    Minh Thư thấy Gia Bảo nói có lý nên quay người mở cổng đi trước. Vào đến trong vườn, chợt Minh Thư quay lại ra dấu cho Gia Bảo đi nhẹ rồi dẫn cô đi ra đằng sau ngôi nhà nơi có chiếc cửa sổ bằng kính. Gia bảo lóc cóc theo sau vì cô cũng tò mò không hiểu tại sao mẹ mình lại đang ở đây với bố của Minh Thư.

    Ông Phan Quân, một trợ lý và cũng là một cánh tay đắc lực của Thảo trong suốt mười mấy năm qua. Thảo cảm thấy may mắn khi kiếm được một người vừa tài giỏi vừa trung thành như ông. Cơ đồ của Loth Company có được như ngày hôm nay là nhờ vào bộ óc cực kỳ nhạy bén của ông Phan Quân. Sau khi lên nắm quyền điều hành, Thảo đặt lại tên công ty là Loth – mang hai chữ cái đầu của vợ chồng cô. Dưới bàn tay của Thảo, và với tham vọng cực kì lớn, Thảo và Phan Quân đã biến Loth company thành đế chế hùng mạnh khắp nước Đức. Loth Company không chỉ đánh các mặt hàng Việt Nam sang bán như thời ông Hùng còn sống, Thảo mạnh dạn mở rộng các mặt hàng, đưa sản phẩm của công ty đi khắp châu âu. Từng bước, từng bước khắp nước Đức mọc lên các dãy nhà hàng châu á và các siêu thị bán lẽ mini mang tên Loth. Tham vọng chưa dừng lại ở đó, Thảo đưa Loth lên thị trường chứng khoán của Đức, phát hành cổ phiếu công ty và Loth dần dần tham gia cả vào lĩnh vực bất động sản, kinh doanh khách sạn… v.. v.. Bất cứ lĩnh vực nào kiếm được tiền là Thảo không ngần ngại tham gia và đầu tư.

    Ngôi nhà khá to tuy chỉ có hai bố con Minh Thư ở. Mẹ của Minh Thư mới qua đời cách đây hai năm vì căn bệnh ung thư hiểm nghèo. Ông Phan Quân hiện đã 47 tuổi, vợ mất ông không đi bước nữa mà ở vậy nuôi nấng Minh Thư khôn lớn và toàn tâm toàn ý phục vụ hết mình cho Loth Company.

    Hai cái đầu bắt đầu lấp ló bên ngoài ô cửa sổ, rồi khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong ngôi nhà thì không ai bảo ai cả Gia Bảo và Minh Thư đều há hốc mồm quay mặt nhìn nhau bởi ngạc nhiên quá sức tưởng tượng. Hai cô gái lại nhìn vào trong lần nữa để xem có phải là thực không hay chỉ là nhìn nhầm, nhưng chúng không nhầm, chúng thấy rõ bên trong ngôi nhà mẹ của Gia Bảo là bà Thảo đang ngồi ở ghế salon và dạng hai chân ra. Còn bố của Minh Thư là ông Phan Quân thì đang đứng dưới đất dơ hai chân của bà Thảo lên thật cao rồi cứ thế ông nhấp thật nhanh và mạnh dương vật của mình vào cái lồn xinh đẹp của người phụ nữ mới bước sang cái tuổi ba mươi tám, cái lồn quyền quý mà ông Phan Quân biết chắc chắn hàng trăm nhân viên muốn đều mơ ước được một lần chạm tới…

    Hai mắt của Thảo mở thật to nhìn ông Quân, hai tay cô tự đưa lên bóp lấy hai bầu vú vẫn căng tròn chưa có dấu hiệu sập sệ như những phụ nữ cùng tuổi. Miệng cô rên rỉ khi bị dương vật gân guốc của ông Quân cứ thế đâm vào:

    – A.. A.. A… mạnh nữa lên anh… Thảo sướng quá…. mạnh nữa… địt cho Thảo sướng lồn đi anh…

    Từ ngày vợ mất, hai năm nay ông Quân chịu đựng sự thiếu thốn đàn bà và chuyện của ông với Thảo đã bùng nổ gần một tháng nay khi cả hai không còn kìm chế được nữa. Là thằng đàn ông, Thảo lại xinh đẹp quý phái, ông Quân chỉ dám thương thầm nhớ trộm chứ chưa bao giờ ông có ý định tán tỉnh. Nhưng chuyện vô tình xảy ra khi Long về Vn một tháng. Chính Thảo là người chủ động kéo ông lên giường và một tháng nay ông may mắn khi liên tục được sở hữu tấm thân đẹp tuyệt mĩ của bà chủ tịch Loth Company danh giá.

    Không muốn để bà chủ tịch phải thất vọng, ông Quân tuy đã 47 tuổi nhưng ông vẫn chứng minh sức mình vẫn còn rất dẻo dai khi liên tục nhấp rất mạnh khiến lồn của Thảo ướt nhẹp vì dâm thủy từ trong chảy ra lênh láng.

    Mọi chuyện vậy là đã rõ và xem cũng chán rồi nên Gia Bảo ngoặc tay Minh Thư rút lui đi về phía cổng.

    – Giờ đi đâu hả mày? – Minh Thư ngơ ngác hỏi vì vẫn chưa thể tin vào cái chuyện vừa được xem.

    – Về nhà tớ thôi rồi tối cậu ở lại ăn cơm và ngủ luôn ở đó.

    – Ừ, vậy cũng được.

    Hai cô gái lại lóc cóc trên đường đi ra bến bus, vừa đi hai người vừa nói chuyện về vấn đề vừa xảy ra.

  • Kiều

    18 năm trước….

    Tiếng lá rơi nhè nhẹ trên mặt đất, khẽ khàng chạm xuống nền đất, khẽ khàng đến mức như sợ nền đất đau. Gió hiu hiu thổi, phả vào không gian mùi ngai ngái của lớp lá mục.

    Một sớm đầu thu.

    Sắc trời trong vắt không một gợn mây, soi mình xuống dòng suối xanh biêng biếc. Tiếng nước rả rích luồn qua kẽ đá, dịu dàng như hơi thở thiếu nữ. Hương hoa rừng nhẹ nhàng toả lan trong không khí, đưa hương dịu ngọt thấm vào đất trời. Ngay hôm đó, đất trời cũng như lung linh trong lớp hương ấy.

    Thiếu nữ nhoẻn miệng cười, để lộ hàm răng trắng như ngọc, cánh tay trắng ngần khỏa nước thành những vòng cung nối tiếp nhau. Nước sông lịm mát, trong ngọt tựa cam lộ. Từng giọt ngọc lóng lánh nhỏ xuống từ tay của thiếu nữ. Nắng lấp loáng trên bờ vai của nàng như một lớp áo choàng màu vàng nhạt. Nàng vốc một vốc nước, tung lên trên. Bóng hình nàng in trong từng giọt nước, soi rõ từng chút của khuôn mặt hoàn hảo vô khuyết. Từ cặp mày lá liễu đến đôi mắt sâu thăm thẳm, chiếc mũi nhỏ xinh, hai gò má đỏ hây hây, đôi môi hồng chúm chím ngọt ngào, tất cả đều khiến vạn vật ngây ngất. Nước thấm từ làn tóc thả xoã trên vai xuống thân, lấp lánh trên đôi nhũ hoa căng phồng. Thiếu nữ này đích thực là một vưu vật của trời đất, y như cả thế gian đều dồn vẻ đẹp vào nơi nàng.

    Tiểu Kiều lim dim mắt, nước buổi sớm khiến nàng thấy cả người nhẹ nhõm. Nàng hít một hơi thật dài, tất cả sự mệt nhọc còn sót lại đều tan biến. Mái tóc đen nhánh của nàng như tan vào dòng nước, bồng bềnh trôi với lớp sóng nhẹ. Nàng khẽ khàng chạm nhẹ vào bờ vai mình, thả hồn vào dòng nước, vào hương hoa. Khung cảnh tuyệt mĩ, mĩ nhân hiển hiện, đất trời cũng quay cuồng theo những vòng nước nàng tạo ra…

    Một bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện trên những tán lá. Cước bộ của y nhẹ đến độ không một chiếc lá rung lên, tuyệt nhiên cũng không thể tạo ra tiếng động nào. Nhân ảnh tiến đến phía sau Tiểu Kiều như một chiếc bóng. Thiếu nữ không hề hay biết, vẫn say mê ôm lấy dòng nước mát.

    Bóng người đó tiến lại gần nàng hơn. Tịnh không tiếng động.

    Bỗng.

    Một bàn tay ôm lấy eo nàng từ phía sau, kéo giật nàng vào lòng.

    Thiếu nữ giật thót mình.

    Tiểu Kiều lộ vẻ hốt hoảng, cánh tay vừa đưa lên thì đã bị y khóa chặt. Tay trái của y đã ôm trọn lấy người nàng, nhẹ nhàng vuốt ve cần cổ cao, trắng muốt của nàng, khoé môi mỉm cười tán thưởng làn da mịn màng của thiếu nữ. Đến khi y đặt nhẹ một nụ hôn lên tóc nàng thì Tiểu Kiểu đã mất hẳn vẻ hoảng hốt. Nàng nhận ra mùi cơ thể y. Mùi vị này quá đỗi quen thuộc với nàng…

    Đôi mày liễu giãn ra, nàng nhẹ nhàng nói:

    – Lần nào cũng vậy, muội tưởng là sơn tặc chứ?

    Vừa nói nàng vừa giật khuỷu tay về sau, thúc mạnh vào mạn sườn của nam nhân kia. Y thót bụng lại, lộn mèo về phía trước, hai tay vừa buông ra đã ôm lại nàng cứng ngắc từ đằng trước. Tiểu Kiều vùng ra, lùi về sau ba bước, cong ngón tay trỏ lại, bắn ra một chỉ. Chiêu này của nàng là đệ tứ chiêu trong Bách Hoa Lạc Chỉ, chỉ quang bắn ra mang màu hồng, thoang thoảng hương hoa bách hợp. Khoảng cách của nam nhân và nàng vốn rất gần, theo lý thì chỉ bắn ra nhất định trúng y. Tình thế nguy cấp là vậy, song y hoàn toàn không rối loạn. Cánh tay y tựa như dài ra, nhằm đúng lúc Tiểu Kiều tung chỉ liền ôm chặt lấy eo lưng thon nhỏ của nàng. Tiểu Kiều bị bất ngờ, hoảng hốt chỉ tay lên trời, chỉ lực cũng theo đó mà bắn lên cao, xuyên qua tán lá. Mùi bách hợp lan toả trong không gian dìu dịu. Nam nhân lập tức sáp lại gần, hôn nhẹ lên má nàng, đoạn bật cười, đùa lại nàng:

    – Không, ta là đào hoa tặc.

    Nàng vờ giận dỗi, quay người lại sau. Y vòng tay ôm thật chặt lấy nàng. Nàng dịu dàng ngả đầu ra sau, tựa hẳn vào ngực y, nói:

    – Đào hoa tặc nào lại cả gan đụng vào phu nhân của Miêu đại hiệp nhỉ?

    Y điềm nhiên đáp:

    – Chính là tại hạ đây.

    Nàng ngửa mặt lên nhìn y. Trên khuôn mặt ấy, nàng thích nhất là đôi mắt. Sâu như biển, trong như ngọc, sáng như sao. Y là một trang nam tử tuấn tú. Nét đẹp của y hiền lành với nụ cười làm sáng bừng cả khuôn mặt.

    Y đã nơi lỏng vòng tay, nàng lách mình, quay người về phía y. Tiểu Kiều tát nhẹ vào má y, giọng hơi hờn dỗi:

    – Con mèo lười, sáng sớm muội gọi thì không dậy, giờ còn mò ra giở trò chòng ghẹo. Có tin ta cho huynh nhịn đói hai tháng không?

    Y liền chắp tay:

    – Nương tử đao hạ lưu nhân, kẻ hèn này từ giờ không dám tái phạm nữa.

    Tiểu Kiều mỉm cười đắc thắng. Nhưng ngay sau đó ánh mắt của nàng chợt thay đổi. Cặp mày chau lại, nàng hắng giọng:

    – Bỏ hai tay xuống cho muội.

    Y ngước cặp mắt trong veo nhìn nàng:

    – Làm gì?

    Tiểu Kiều nét mặt giận dữ, đáp lời:

    – Bỏ xuống.

    Y không hiểu lắm nhưng cũng bỏ xuống.

    Tiểu Kiều lập tức xáp lại, bàn tay rờ lấy vết thương trên ngực y. Nàng rõ ràng không bằng lòng, nói với y:

    – Vết thương này từ đâu mà có? Nói.

    Y đưa tay gãi gãi đầu:

    – Ta thường xuyên bị thương, làm sao nhớ được.

    Nàng thở dài, giọng lo lắng:

    – Lúc nào cũng tự làm mình bị thương, hay là muội trói huynh ở trong nhà, không cho đi đâu hết.

    Y bật cười, tiếng cười của y làm khung cảnh xung quanh bỗng sống động hẳn lên:

    – Biến ta thành phi tần cấm cung sao? Muội tự phong vương từ bao giờ vậy?

    Tay rút cây trâm trên đầu, Tiểu Kiều nói:

    – Từ bây giờ có được không. Trẫm ra lệnh khanh đứng yên để trẫm xức thuốc.

    Y cao hơn nàng một cái đầu, vì thế nước ở đây chỉ ngập đến ngang ngực y. Nàng bóp đầu cây trâm để lấy thuốc, tỉ mẩn thoa lên vết thương của y. Y không ngừng xuýt xoa, ra chiều đau đớn lắm.

    Vừa thoa thuốc, nàng vừa nói:

    – Sát thủ gì mà lần nào muội thoa thuốc cũng rên la.

    Y hấp háy mắt:

    – Ta cũng không hiểu nữa. Có lẽ tại công lực của muội thâm hậu hơn bọn chúng gấp nhiều lần.

    Nàng cố nén để không phì cười trước sự pha trò của y. Bách Hoa Lạc Chỉ của nàng vốn chỉ luyện đến chiêu thứ tư, đừng nói cao xa gì, đến cao thủ cấp ba cấp bốn e rằng nàng cũng đấu không nổi quá ba chiêu. Đối thủ của y không phải là cao thủ cấp một cũng là siêu cường cao thủ, nói chúng công lực thua nàng dĩ nhiên chỉ là nói đùa. Tiểu Kiều cắm lại cây trâm lên đầu, nhận thấy y đang dán mắt vào cơ thể mình, thiếu nữ mặt hơi ửng đỏ. Nàng nói:

    – Nhìn gì nữa, huynh nhìn bao lâu nay vẫn chưa chán sao?

    Y đáp, chỉ vào ngực rồi nhăn mặt:

    – Như mọi lần, ta vẫn chưa hết đau.

    Tiểu Kiều hạ tay xuống, hiểu ý của y nhưng nàng vẫn cố hỏi:

    – Vậy huynh muốn gì?

    Y cười:

    – Như mọi lần, thuốc giảm đau.

    Nàng bĩu môi, lắc đầu:

    – Chỉ được nước làm tới, đồ cơ hội.

    Y cũng lúc lắc đầu, nhăn vờ mặt làm vẻ, luôn miệng nói:

    – Ta đau thật mà. Đau thật đấy. Đau quá. Đau…

    Nàng bất thần ôm lấy y khiến y im bặt. Y choàng tay ôm trọn nàng vào lòng, vòng tay của y khiến nàng cảm thấy rất an toàn, rất ấm áp.

    Y bỗng nói, giọng dịu hẳn lại:

    – A Kiều, nếu như có kiếp sau, ta vẫn muốn ở cùng muội.

    Tiểu Kiều bật cười, nói đùa y:

    – Huynh chớ lo, có làm ma muội cũng không buông tha huynh.

  • Ngoại tình và Cuckold – Tác giả Leysek

    Tôi ngồi chăm chú nặn óc để giải một bài toán khó mà thầy dậy thêm đã đưa ra. Tuy học lực của tôi thuộc dạng khá của lớp nhưng do sắp đến kỳ thi đại học nên bố mẹ tôi quyết định thuê thầy về dậy kèm. Bố mẹ tôi đều là giáo viên của một trường cấp hai tại Hải Phòng, ông bà chỉ có mình tôi là đứa con duy nhất nên mong muốn của ông bà là con trai mình phải thành đạt. Tuy nhiên chặng đường khó khăn đầu tiên mà tôi cần phải vượt qua đó là đỗ Đại Học bằng mọi giá. Anh Toàn, một cựu học sinh của bố mẹ tôi ngày xưa hiện đang làm giảng viên của trường Đại học Hàng Hải đã được mời về bởi anh có chuyên môn về Toán rất cao.

    Tôi tên là Hùng, tôi thuộc diện hiền lành và với đôi kính cận, trông tôi đúng dáng học sinh chăm chỉ và ngoan ngoãn. Cuối cùng tôi cũng giải được một bài toán khó, tôi vươn hai tay lên để thả lỏng cơ thể, và quay sang anh Toàn đang ngồi kế bên nói:

    – Cho em giải lao làm vài ván game thư giãn chút nhé anh. Em chỉ chơi ba mươi phút thôi.

    Anh Toàn cũng có vẻ thấy mỏi nên gật đầu đồng ý. Anh đứng lên dặn dò trước khi đi xuống dưới nhà:

    – Nửa tiếng thôi đấy, không bố mẹ em lại la anh. Ngồi chơi đi, anh xuống dưới uống chè và hút thuốc một lúc rồi sẽ lên.

    – Vâng, em cám ơn.

    Tôi bật vi tính lên và yên tâm mở đế chế ra chơi khi anh Toàn cẩn thận đóng cửa phòng lại. Vừa chơi chưa được ba phút thì cánh cửa phòng mở ra, bố tôi bước vào:

    – Lại game hả con? Chơi ít thôi! Sắp thi rồi mà cứ mải mê game là không được đâu. Thi xong chơi thoải mái.

    – Con xin phép anh Toàn rồi mà bố. – Tôi quay lại trả lời. – Đang giải lao, con làm ván cho thư giãn đầu óc.

    Bố chắc hiểu và thông cảm nên gật gù vuốt tóc tôi rồi đi ra ngoài đóng cửa lại để cho tôi giải lao một lúc. Chơi chừng mười phút, do bị thua nên tôi tỏ ra bực bội, bỗng khát nước nên tôi đứng dậy xuống dưới nhà để uống. Nhà tôi có ba tầng, tôi ở tầng trên cùng, còn tầng hai được thiết kế bao gồm cả phòng ngủ rồi đến bếp và phòng khách. Bếp và phòng khách thông nhau không xây tường chắn, chỉ có buồng ngủ của bố mẹ là được chắn bởi tường và có cửa. Tầng một là garace khi chỉ để xe máy, xe đạp và ô tô.

    Ở nhà mọi người thường đi chân đất bởi sàn nhà bằng gỗ bóng mịn luôn được lau chùi sạch sẽ. Tôi ung dung đi xuống dưới tầng hai nhưng tôi chợt đứng khựng lại bởi nghe thấy tiếng của bố, không biết ông đang nói với mẹ hay là nói với anh Toàn nữa:

    – Để tối đi, chẳng may thằng Hùng nhìn thấy thì có mà chui đầu xuống đất mà sống.

    Câu nói của bố khiến tôi tò mò, bởi chắc mọi người đang làm điều gì đó mờ ám thì mới ngại tôi nhìn thấy chứ. Tôi bám tay vào cầu thang, lần này bước đi của tôi trở nên rón rén hơn để tránh gây tiếng động. Cái đầu tôi bắt đầu thập thò nhìn ra hướng hai chiếc ghế salon đắt tiền ở phòng khách, và tôi phải rụt lại ngay vì không tin vào mắt mình đã nhìn thấy. Đứng trấn tĩnh lại tinh thần vì tim đập quá nhanh, tôi phải nhìn lại lần nữa xem có đúng thế không.

    Dưới nhà, ông Phong, bố tôi ngồi ở một bên ghế salon ra vẻ đưa mắt về phía màn hình TV, còn chiếc ghế salon bên đối diện cách cái bàn nước là mẹ tôi, bà Phương và anh Toàn, hai người đang ngồi… ôm hôn nhau. Sao lại thế được nhỉ? Tôi chẳng hiểu gì hết. Bao nhiêu quy luật của môn Toán và môn vật lý dù khó đến mấy tôi vẫn có thể giải được, nhưng cái quy luật sống này thì chắc tôi chịu. Tôi nhìn và cố gắng tìm một đáp án cho hành động của bố mẹ mà tôi nghĩ mãi vẫn chưa thông. Cái việc mẹ ôm hôn anh Toàn gọi là ngoại tình đã khiến cho tôi thấy sốc rồi, nhưng tôi còn sốc hơn khi bố ngồi ngay ở đấy… không ghen tuông, không mắng mỏ và thậm chí vô tư nhìn vợ hôn nhau với người khác. Thật là khó hiểu!

    Tôi dần dần chuyển hướng để ý sang hành động của mẹ và anh Toàn, nhìn rõ cái miệng của hai người đang dính chặt vào nhau như đang đá lưỡi, và tôi thấy cả bàn tay của anh đang bóp từ ngực rồi đưa xuống háng của mẹ để bóp lồn. Ngực của mẹ thì từ hồi bé tôi cũng đã thấy rồi, nhưng lần này khác với hồi xưa khi tôi giờ đang vào độ tuổi dậy thì. Bầu vú căng tròn của mẹ hiện ra khiến người tôi nóng phừng phừng, bỗng dưng con cặc trong quần tôi nổi lên, hình như nó đang cửng. Mắt tôi chăm chú nhìn bàn tay của anh Toàn, tôi không rõ anh đang làm gì ở giữa hai háng của mẹ, tôi chỉ thấy cánh tay anh cứ như đang chọc ra rồi lại chọc vào. Có lẽ mẹ tôi sướng khi anh Toàn làm như vậy, bởi bà bắt đầu rên rỉ “ư a” trong cổ họng.

    Tôi chuyển ánh mắt sang phía bố, trời… ông ấy đang làm gì thế kia? Sao lại như vậy cơ chứ? Bố tôi không biết đã lôi chim ra từ lúc nào và ông vừa nhìn anh Toàn dùng ngón tay chọc vào lồn vợ, vừa sóc mạnh chim mình. Đứng xem chừng năm phút, mặc dù cảnh tượng phía dưới khá bất ngờ nhưng sợ mọi người biết tôi nhìn thấy nên tôi quay người rút nhanh lên phòng mình.

    Nằm vật xuống giường, tôi thở dốc vì vẫn chưa hết sốc và bất ngờ. Bố mẹ đang làm cái trò quái quỷ gì vậy? Họ chơi trò thật khó hiểu với một thằng mới lớn như tôi. Tôi ngồi dậy vì thấy cái cổ họng khô không khốc, mải xem mà quên cả mục đích đi uống nước, giờ tôi mới thấy khát khô cả cổ. Tôi chở vờ đóng cánh cửa hơi mạnh một chút để đánh động rồi vờ như không biết gì và thản nhiên đi xuống dưới. Ba người có vẻ hành động rất nhanh khi nghe thấy tiếng tôi đang bước chân xuống, đúng như kiểu đang làm những điều mờ ám. Tất nhiên tôi vừa bước chân vừa để ý thái độ của ba người. Mẹ thì đứng phắt dậy tung tăng chiếc váy ra bếp giả vờ đun ấm nước, còn bố thì ôm ngay cái gối đặt ở đũng quần và chăm chú xem TV.

    – Chơi chán chưa để tiếp tục chiến đấu nào? – Anh Toàn cầm chén nước lên uống và nhìn tôi hỏi.

    – Vâng, đủ rồi anh. Em uống cốc nước xong rồi anh em mình lại chiến đấu tiếp nhé.

    – Cố gắng học tốt, thi đỗ đại học bố mẹ sẽ có thưởng cho con đấy. – Bố đưa mắt nói với tôi như vậy.

    – Vâng, con sẽ cố hết sức. – Tôi trả lời sau khi tu một hơi hết cốc nước mát.

    Tôi với anh Toàn lại tiếp tục ngồi vào bàn học, nhưng sau khi phát hiện ra bí mật về bố mẹ thì đầu óc tôi không thể tập trung được vào những con số. Bài nào tôi cũng tắc tị mặc dù anh Toàn ra sức giải thích rất cặn kẽ. Mẹ tôi xuất hiện từ phía sau, trên tay bà cầm hai cốc nước cam đặt xuống bàn rồi nói:

    – Hai anh em uống nước cam đi! Đừng thức khuya quá, nếu mệt thì nghỉ nha con.

    – Dạ vâng, – Tôi cầm cốc nước nhìn mẹ cười trả lời. Tự dưng lúc này tôi thấy mẹ mình đẹp và quyến rũ sao sao ý. Một vẻ đẹp mà tôi thấy khác hẳn với cái đám nữ sinh trong trường bé tí tẹo teo, vú vê lép kẹp.

    Mẹ đứng đằng sau bên phía phải anh Toàn nhìn hai anh em học, đôi mắt tôi tuy nhìn về phía trước và ra vẻ đang hí hoáy cầm bút viết nhưng tôi vẫn cảm nhận được… .có vẻ như là linh tính hay giác quan thứ sáu gì đó… tay phải anh Toàn đưa ra sau luồn vào trong váy bóp mông mẹ tôi. Thật khó chịu cứ phải đóng kịch không biết gì, tôi đặt bút xuống lắc lư cái cổ ra điều mệt mỏi. Cánh tay anh Toàn rụt rất nhanh khỏi mông mẹ và khi tôi ngước mặt lên nhìn thì tôi thấy cái lườm của mẹ dành cho anh rất nhanh… như tia lửa điện.

    – Chờ em chút, em đi ị phát nhé. – Tôi đứng dậy và nói với anh Toàn.

    Phòng tôi cũng có nhà vệ sinh riêng, tôi cố tình đóng cánh cửa không chặt để lộ khe hở ở chỗ bản lề. Ngồi xuống bệ phốt đái xong thì tôi lồm cồm nhổm dậy ra phía cửa và hé mắt vào chiếc bản lề. Mẹ và anh Toàn chẳng ai nói câu nào bởi vì cả hai tranh thủ tôi không có ở đấy để hôn nhau. Cảm nghĩ của tôi lúc đó về mẹ ra sao? Nhìn mẹ mặc chiếc váy ung dung ngồi trên đùi tình nhân trẻ hôn nhau thì tôi thấy mẹ vừa dâm… vừa đĩ đĩ… nhưng chim tôi lại cẩng lên lần nữa… một sự phát hiện khá thú vị về con người của tôi. Thú thực là nhìn bàn tay anh Toàn vô tư sộc vào trong áo mẹ nắn bóp vú, hay là đưa xuống háng chui vào trong váy móc lồn thì tôi thấy anh là người quá sướng, quá may mắn… bởi tôi cũng muốn thế mà có được đâu!

    Tiếng nước kêu của bồn cầu vang lên thì bên ngoài tiếng chân ghế kêu ken két, tôi mãi mới cài được chiếc khóa quần lại đi ra ngoài thì đã thấy bóng dáng mẹ tôi đi ra phía cửa. Mẹ dừng lại ngoái đầu nói với tôi:

    – Cũng muộn rồi đấy. Anh Toàn còn phải về nhà, con tự học một mình đi nhé.

    – Dạ vâng, thôi để mai học tiếp cũng được vì con cũng thấy mệt.

    – Nếu mệt ngủ sớm đi, đừng thức khuya quá con nhé.

    – Vâng. Vậy con đi ngủ luôn đây.

    Khi anh Toàn về thì ngôi nhà trở nên im phăng phắc, tất cả những ngọn đèn đều đã tắt vì ai cũng lên giường đi ngủ. Bình thường tôi thuộc dạng đặt lưng cái là ngủ được ngay, vậy mà đêm nay mắt tôi cứ thao láo không tài nào ngủ được. Hình ảnh về bố, về mẹ cứ hiện lên trong đầu tôi lúc bấy giờ. Biết mình có suy nghĩ bậy bạ, nhưng tôi không thể nào không nghĩ đến. Hai bầu vú của mẹ cứ ám ảnh tôi mãi, kể cả hai tiếng “ư..a” nho nhỏ của mẹ cũng được tôi ghi nhớ trong đầu. Tôi nghĩ nhiều lắm, và kể cả hành động của bố cũng làm tôi suy nghĩ. Tôi nhận ra rằng bố có vẻ thích thú khi nhìn mẹ với người đàn ông khác ôm hôn như vậy. Rồi nghĩ đến mình, tay đang cầm con chim cứng ngắc… tôi phát hiện một điều là bản thân tôi cũng thích như bố khi nhìn thấy mẹ dâm đãng như vậy.

    Tôi nằm trằn trọc suy nghĩ mãi như vậy mà không thể nào ngủ được. Cầm chiếc điện thoại bật lên thấy đã hơn 12h rồi, sợ mai dậy trễ nên tôi cố xua đuổi những hình ảnh dâm loạn của người lớn ra khỏi đầu để ngủ cho ngon giấc. Bởi vì càng nghĩ thì những tư tưởng đồi bại càng xuất hiện, đó là điều tôi không hề muốn… làm sao có thể thế được… mẹ là mẹ của tôi cơ mà.

  • Mẹ kế

    Tuổi thơ của tôi trải qua một cách hết sức nhàm chán, mẹ mất sớm, tôi là đứa con trai khá là trầm tính nên chỉ thường ở nhà mà lủi thủi một mình.

    Hàng xóm thì cũng chỉ có mỗi mấy đứa con trai chơi với nhau mà thôi. Nhưng tôi thân nhất là thằng Tùng. Buổi tối thì tôi cùng Tùng thường hay chui lên cái gác xép nhà tôi mà ngủ. Tùng thường gọi tôi Nam hói mặc dù tôi không hói chút nào.

    Căn gác xép của tôi thì bé, nhưng cũng khá là nhiều đồ, tuy nhiên cũng để dành một chỗ để tôi ngồi học cùng với cái máy tính của tôi.

    Từ khi mẹ tôi mất thì bố tôi cũng chỉ mải làm ăn và lo cho tôi thôi. Nhưng khi tôi lên được cấp ba thì bố tôi đưa một người phụ nữ về giới thiệu.

    Thật không ngờ người mà tôi gọi là dì thì cũng chỉ hơn tôi có chục tuổi mà thôi. Tôi mười sáu thì cô ấy 26 tuổi. Bố tôi công khai chuyện đó thì tôi cũng mặc kệ, chẳng bận tâm gì vì bận tâm cũng chẳng được gì.

    Tôi đi học về lại lên gác bật máy tính mà chơi game đồng thời cũng đọc truyện. Thằng Tùng thì cũng như tôi, nhưng mẹ nó không chết mà đi lấy người khác.

    Nó ở với bố và một bà chị hơn tôi 3 tuổi. Nhìn chị nó cũng khá là xinh xắn. Vào mùa hè, thì chúng tôi hay đi chơi, câu cá với nhau, buổi tối thì trèo lên gác mà chơi game. Tùng có điều kiện nên nó vác laptop sang nhà tôi.

    Vừa leo uỳnh uỵnh lên gác, ngồi xuống cái đệm mỏng phía bên dưới, nơi mà tôi để ngủ thì thằng Tùng hất hàm nói:

    – Ê chúng mình làm vài trận Đột Kích đi, cùng một team, bắn chết mẹ bọn nó.

    Tôi gật đầu rồi lấy dây mạng cắm vào laptop cho nó và hai đứa thi nhau bắn súng.

    Tôi với Tùng là một cặp khá ăn ý nên team của tôi thường thắng. Bắn mãi thì thằng Tùng đóng cái laptop lại, nằm ình ra cái đệm của tôi, đấm bùm bụp vào cái gối ôm mà nói:

    – Ức chế bà Hằng ở nhà thế không biết!

    Tôi thấy bình thường hai chị em nó vẫn đoàn kết rồi chơi với nhau lắm, hôm nay lại như vậy nên tôi hỏi:

    – Hai chị em mày có chuyện gì à, mà tao thấy bà ấy vừa xinh, vừa chiều em, còn gì nữa, mày có hai chị em còn sướng, tao có một mình buồn bỏ xừ.

    – Ừh, đôi khi thì sướng thật, nhưng cãi nhau, bà ấy muốn sang ở với mẹ, còn tao thì không thích, thế là hai đứa cãi nhau!

    – Thì mày cũng phải nghĩ cho bà ấy chứ, ở với tụi con trai chán bỏ xừ lên được, mà bà ấy cũng cần có mẹ để tâm sự chứ.

    Tôi nói như vậy thì thằng Tùng cũng gật đầu, ra vẻ đồng ý. Nó trầm ngâm một lúc rồi quay lại mà hỏi tôi:

    – Thế chuyện của ông già mày thế nào, định cưới đấy hả, mà nói chung nhìn bà ấy cũng ngon lành cành đào còn gì, tính tình thì tao không biết nhưng người thế là ổn lắm rồi.

    – Tao chịu, tính thì tao chưa biết rõ lắm nhưng có vẻ là ổn, mà bật tao thì chết với tao ngay.

    Tôi nói như vậy thì Tùng cũng mỉm cười mà không nói gì. Chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau đến khuya thì tùng mang cái laptop, đặt lên bàn rồi lấy cái gối ôm, ôm vào người mà nói:

    – Thôi tao đi ngủ, hôm nay ở đây ngủ với mày, về nhà chán bỏ xừ lên được, chẳng thích một tí nào cả!

    Tôi đành ậm ừ, tắt máy mà nằm bên cạnh thằng Tùng. Bố tôi thì thường hay đi chơi tối đến muộn với về. Có tiếng gõ cửa cùng tiếng của phụ nữ tôi đoán là đi cùng với bố tôi rồi. Thôi thì kệ hai người, tôi vẫn nằm im.

    Đột nhiên thì nghe thấy tiếng người phụ nữ.

    – Đừng mà anh, nhỡ con anh ở bên trên nó nhìn thấy thì sao!

    – Lo cái gì cơ chứ, yên tâm, nó ngủ rồi còn đâu, làm sao mà có thể biết được, mà con nó nhìn thấy thì cũng có sao đâu nào, kệ nó đi.

    Tôi thấy như vậy thì cũng tò mò mà nhìn qua cái khe gỗ ở trên cái gác xép xuống. Khe hở thì bé thôi tuy nhiên ở bên trên chỗ tôi thì tối nhưng ở bên dưới thì sáng nên tôi nhìn rõ.

    Bàn tay của bố tôi khẽ luồn nhẹ nhàng vào trong cái áo hai dây mà bóp vú. Nhiều lần tôi đã thấy cặp vú của cô Minh, người phụ nữ mà bố tôi hay dẫn về.

    Công nhận là vú của cô Minh khá là to và đầy đặn, tuy nhiên có tôi ở nhà thì cô vẫn giữ ý vô cùng.

    Đang xem như vậy thì thằng Tùng ở đằng sau, khẽ đập nhẹ vào lưng tôi mà nói khẽ:

    – Mày nhìn cái gì mà chăm chú thế hả?

    – Chuyện hay thì tao mới nhìn chứ, có thích nhìn thì nhìn cùng tao nào.

    Tôi nói như vậy thì Tùng cũng cúi xuống mà khẽ nhìn cùng tôi. Bây giờ thì bố tôi cũng tụt cái áo hai dây ra mà xoa chầm chậm lấy cái bầu vú rồi. Công nhận là cái bầu vú của cô Minh khá là to. Không mặc áo lót mà trông đồ sộ vô cùng. Bố tôi vừa bóp vừa hôn chầm chậm lấy đôi môi của cô Minh đồng thời cũng đưa chầm chậm cái đầu lưỡi của mình ra.

    Tùng khẽ mỉm cười mà nói với tôi:

    – Công nhận ông già mày hôn cũng điệu nghệ nhỉ, như thế kia thì em nào mà chẳng chết với ông đấy, vớ vẩn mình được xem sex miễn phí.

    Tôi chỉ lườm nó mà tiếp tục nhìn xuống phía dưới xem bố tôi làm như thế nào. Hôn chán và mút cái đầu lưỡi chán rồi thì bố tôi hôn chầm chậm xuống cái cổ.

    Cô Minh cũng cong người của mình lên, những ngón tay thon dài khẽ xoa nhẹ lấy lưng của bố tôi rồi khẽ rên trong những cảm xúc dâng trào:

    – Ui… em thích… em yêu anh nhiều quá… anh ơi… đã quá… không chịu được… hôn xuống bên dưới của em đi… em muốn anh mút ngực của em lắm.

    Tôi và Tùng ở bên trên càng hứng thú mà nhìn xuống bên dưới hơn. Bố tôi khẽ cúi xuống mà mút chầm chậm lên cái núm vú.

    Nhìn cái núm vú hồng hồng làm cho con cặc của tôi và Tùng cũng cứng ngắc cả lên rồi. Bố tôi vừa mút vừa cắn nhẹ nhàng làm cho cô Minh càng ưỡn người lên vì sướng.

    Một lúc sau thì bố tôi cũng luồn chầm chậm tay xuống mà xoa nhẹ cái đũng quần. Mới có như vậy thôi mà cô Minh đã dạng chân của mình ra thật to rồi. Tùng ở bên trên nhìn thấy như vậy thì khẽ quay ra mà nói với tôi:

    – Không ngờ bà này cũng dâm ra phết đấy nhỉ, mới cho tay xuống sờ có một chút thôi mà đã dạng ra rồi.

    – Hì hì, tao cũng chịu thôi nhưng người nào mà chẳng như thế, sờ như thế thì làm sao mà có thể chịu nổi được cơ chứ.

    Tôi với Tùng lại cúi xuống mà tiếp tục nhìn xuống xem như thế nào. Bố tôi khẽ cởi chầm chậm cái cúc ra mà luồn nhẹ nhàng tay vào bên trong mà xoa nhẹ nhẹ.

    Mới xoa thế thôi mà cô Minh đã ưỡn thật cao người của mình lên rồi. Bố tôi càng day nhẹ tay thì cô Minh càng ưỡn cao lên.

    Một lúc sau thì tôi nghe thấy tiếng của bố tôi hỏi nhẹ nhàng:

    – Anh mút của em được không. Một tuần nay anh không được mút rồi!

    Nhưng bố tôi vừa nói như vậy thì cô Minh đã ngăn lại mà nói:

    – Anh nhỡ con nhìn thấy thì sao, con anh còn đang trên gác kia kìa?

    – Ối dào, lo cái gì cơ chứ con anh không thể nào mà nhìn thấy được đâu, thôi cho anh mút đi mà, giờ này nó ngủ được mấy giấc rồi đấy.

    Nói xong thì bó tôi cũng chầm chậm mà cởi cái cúc quần rồi tụt xuống bên dưới. Cái quần lót của cô minh đã hiện ra trước mắt tôi.

    Do nhìn xa nên tôi cũng không được rõ lắm, chỉ thấy cái mu lồn căng phồng lên một chút thôi. Tôi khẽ dí sát mắt vào cái khe đó mà nhìn. Bố tôi day day nhẹ nhàng cái đũng quần rồi tụt xuống.

    Ở bên trên thì chúng tôi cũng chỉ nhìn thấy một đám lông đen mượt mà thôi chứ không rõ bên dưới thế nào.

    Mới nhìn cái đám lông đen mượt đó thì bố tôi đưa tay mà vuốt thật nhẹ nhàng từ dưới lên trên đồng thời khẽ hôn nhẹ lên đám lông đen mượt đó.

    Cô Minh càng ưỡn người của mình lên nữa đồng thời cũng khẽ ấn đầu của bố tôi vào mà nói:

    – Úi… em thích quá… đã thật đấy… liếm mạnh hơn nữa đi anh… đúng rồi… chỗ đó đó…

    Tôi và Tùng càng chăm chú mà nhìn nhưng do đầu của bố tôi che hết nên cũng chẳng nhìn được gì nhiều.

    Hai bàn tay của cô Minh cứ thế mà vê cái mớ tóc của bố tôi đồng thời cũng đưa nhẹ nhàng lên hai bầu vú căng tròn của mình mà bóp lấy bóp để.

    Một lúc sau thì Tùng quay sang chỗ tôi mà nói:

    – Công nhận là đại dâm tặc, mà không biết mút chỗ đấy nó như thế nào nhỉ, có sướng không biết nhỉ?

    – Thử thì mới biết được chứ, tao như mày làm sao mà biết được sướng hay không?

    Tôi nói như vậy thì Tùng cũng gậy đầu mà cúi xuống cùng tôi quan sát tiếp qua cái khe hở bé tí ở ván gỗ.

    Tôi và Tùng nhìn như vậy thì cũng thấy bố tôi đưa lưỡi quét dọc theo cái khe lồn. Tuy không nhìn rõ mà cũng nhìn thấy điệu bộ cử chỉ mà thôi.

    Chắc là liếm một lúc khá lâu sau thì bố tôi khẽ đút một ngón tay vào bên trong cái lỗ đó mà móc. Lần này thì cô Minh khép hai chân của mình lại, cong người lên rồi khẽ nói nhẹ với bố tôi:

    – Đừng… đừng móc mạnh thế anh… em cảm thấy hơi đau…

    Tôi cũng không nói gì mà chỉ nhìn mà thấy hay hay thôi. Con cặc đã cứng ngắc lên rồi. Một lúc sau thì bố tôi cũng rút ngón tay của mình ra mà đưa lên. Tôi thấy loang loáng nước ở bàn tay của bối tôi.

    Chưa kịp làm gì chỉ chăm chú mà nhìn thôi thì Tùng đã nói:

    – Công nhận là cái bà này dâm đãng thật đấy, mới có như vậy mà nước nhờn đã ầm ầm mà chảy ra rồi!

    – Sao mày biết đó là nước nhờn vậy?

    – Ờ thì tao xem phim nhiều thì tao cũng biết chứ có làm sao đâu, người đàn bà nào đến cực khoái mà chẳng như vậy. Thậm chí nhiều hơn đấy chứ!

    Đang nghe Tùng nói như vậy thì tiếng của bố tôi ở dưới nhà cũng vọng lên:

    – Nào bây giờ thì đến lượt em mút cho anh nha…

    Tôi thấy cô Minh cười rồi khẽ đưa nhẹ nhàng vuốt lấy cái đũng quần của bố tôi rồi chầm chậm mà kéo cái khóa xuống. Tôi với bố tôi thì đã quá quen thuộc với nhau rồi nên cũng không lạ gì con cặc của bố tôi nữa. Con cặc của bố tôi công bằng mà nói thì cũng khá là dài, và đen. So với người châu á thì cũng tương đối là lớn.

    Phía dưới kia cô Minh đã kéo xong cái khóa quần xuống thì cô tiếp tục mà cởi cái cúc quần ra. Cái con cặc của bố tôi cũng đã trơn bóng trong cái quần sịp rồi.

    Đưa nhẹ ngón tay ấn ấn rồi day day vào đó cô Minh mỉm cười mà nói:

    – Trời sao cứng thế này. Chắc nứng lắm rồi hả.

    – …

    Cô Minh tiếp tục tụt chầm chậm cái quần sịp của bố tôi ra. Nhìn con cặc cứng ngắc bóng nhẫy thì Tùng ở bên trên khẽ tủm tỉm mà nói với tôi:

    – Công nhận là con cặc của ông già mày to thật. Làm như thế kia thì kiểu gì em ấy chẳng thích, khéo mà còn mê nữa là đằng khác.

    – Chịu, cái đó tao chịu thôi! Mà so cho cùng thì của tao cũng bằng của ông già thôi, chứ không kém là mấy đâu!

    – Khiếp, thế mà cứ dấu, có khi anh em mình đi tán gái trong trường đi. Mấy em đấy thuộc dạng nứng lồn đấy, địt thoải mái!

    – Thôi mày thích tán thì tán, tao chịu, không tán đâu, tao không thích lăng nhăng.

    Tôi nói như vậy thì thằng Tùng cũng tiu nghỉu mà không nói thêm gì nữa. Tôi và Tùng lại quay xuống mà xem cô Minh làm gì với con cặc của bố tôi.

  • Chị hàng xóm xinh đẹp

    Tôi là một thằng sinh viên năm thứ 2 của một trường đại học tại Hà Nội. Từ hồi học cấp 3 tôi đã chăm tập thể hình nên tôi sở hữu một thân hình khá hoàn hảo, vai rộng ngực nở, cơ bụng thì 6 múi khỏi phải nói, cộng với chiều cao trời cho 1m78 khá lí tưởng với vóc dáng người Việt ta. Nhà có điều kiện nên gia đình tôi thuê riêng cho tôi một căn chung cư tại khu đô thị mới để ở cho thoải mái.

    Với một thằng như thế nên chắc tôi phải có trong tay một mớ bạn gái. Hix. Nhưng có ai hiểu cho tôi là tôi vẫn là một thằng trai tân cho tới tận khi câu chuyện này sẩy ra. Bởi vì, tôi học trong một trường đại học lớn với trên 10k sinh viện nhưng số chị em trong trường chắc dùng 2 bàn tay tôi khuyến mại cho cái chân là đủ đếm hết. Cộng với tính nhút nhát hiền lành và thói ham chơi game nên đến tận năm thứ 2 mà vẫn chưa có một vẹo nào,đến đi cave mà tôi còn chưa dám đi bao giờ, thật là chán. Nhưng không phải là tôi BD đâu nhớ về khoản phim sex và thủ dâm thì tôi là vô địch trong lớp đấy.

    Sống ở một chung cư mới toàn bà già và trẻ con mà lại ít đi chơi nên tôi nghĩ chắc kiểu này đến 30 tuổi mình mới bị phá trinh mất. Đi học, chơi game, uống rượu, xem sex, thủ dâm… cuộc sống vẫn cứ thế trôi qua với tôi một cách đều đều như được lập trình sẵn một cách chính xác như cái ngành kĩ thuật mà tôi đang theo học…

    Đau đầu với mấy thằng hâm. Tối qua đi nhậu với mấy thằng bạn học bị tụi nó chuốc cho say mèm, may mà mò được về đến nhà. Ngủ cả đêm dậy rồi mà vẫn chưa tỉnh. Đi kiếm chai nước uống cho đỡ khát đã. Chân liêu xiêu, mắt lim dim mở cửa đi ra thang máy định xuống căng tin thì lao ngay vào con hàng xóm chết dẫm đang bê cái gì mà to đùng che hết cả mặt.

    Hix, nghĩ đến con hàng xóm mà sao lại ghét nó thế, đã xấu còn lắm mồm, không phải có thằng hâm nó lấy thì đảm bảo con này ế là cái chắc. Chả thèm xin lỗi tôi lách sang một bên hướng lại chỗ thang máy, mặt thì cúi gằm xuống đất vì mệt thì một mầu trắng nõn kì lạ đập vào mắt cộng với đôi giày cao tới 10p đỏ choẹt đập vào mắt. Nghĩ bụng con hàng xóm có cái mặt xấu xí kia cũng có đôi chân được phết nhỉ.

    Ủa! Không đúng, nó lùn tịt sao mà chân có thể dài thế kia được, mà nó bán bún ngoài chợ thì đi gì đôi giày cao thế kia. Nghĩ thế nhưng vì mệt nên tôi vẫn thẳng tiến thang máy xuống tầng 1. Sau 30 phút đế một bát phở to đùng cộng 2 chai sting thì cơ thể đã hoàn hảo lại 3 trên 4 phần hehe, lên ngủ tiếp thôi!!!!!

    Lại ra thang máy lại thấy một em đang kệ lệ kéo cái thùng cát tông vào thang, sẵn máu đàn ông lao ra kéo giúp.

    – Cần em kéo hộ không chị gái!!

    Nhưng trời ơi, cái gì thế này, sao cái chung cư này tự nhiên xuất hiện đâu một tòa thiên nhiên hoàn mĩ thế này. Vóc dáng thon cao, làn da trắng nõn, đôi chân dài hàng mét. Bộ ngực căng phòng mà tôi chắc đó là hàng thật vì cái áo chị ta mặc vẫn để lộ một phần căng phòng ra ngoài để tôi nhìn thấy chứ không giống mấy con chơi hàng độn tới ¾ mà tôi quen. Đi cùng với đó là eo thon mông cong, còn bộ mặt thì thôi rồi khuôn mặt trái xoan xinh xắn rất hợp với mái tóc xoăn của chị. Nét đẫy đà thanh tú kiến tôi mê mẩn không kéo nổi cái thùng catton. Chắc chị ta tầm 25 tuổi vì trong khá lớn và đứng đắn.

    – Hi! Cám ơn em, hộ chị vào thang máy cái, nặng quá.

    Tiếng chị xé qua làm tôi như tỉnh cơn mê, định thần lại tôi dùng hết sức kéo cái thùng vào. Hix, nặng thế, mình tập thể hình mà, chắc chưa tỉnh rượu.

    – Chị lên tầng mấy.

    – Tầng 6 em ah.

    – Ủa cùng tầng với em, chị qua thăm ai ah. Nhìn chị hơi lạ.

    – Không em ah. Hôm nay chị mới chuyển đến đây. Chị ở phòng 602, hôm nay dọn nhà mà chả nhờ được ai đến phụ, mệt quá.

    Đó là phòng con hàng xóm chết tiệt mà. Thôi đúng rồi, là người vừa nãy mình va vào mà không xin lỗi rồi, may chị ta không nhớ. He quả này thì ngon rồi.

    – He, thế chị là hàng xóm của em rồi, em ở phòng 603 nè.

    – Hay quá, không ngờ mới chuyển đến đã quen được hàng xóm rồi, em đi học hay đi làm rồi.

    – Em mới sinh viên năm 2 thôi. Nhìn chị lớn hơn em, chắc gọi chị là đúng rồi.

    – Hì đúng rồi, chị 28 tuổi và đã có chồng rồi.

    Đúng là một tiếng sét qua tai. Tôi đã định nghĩ nếu chị tầm 25 tuổi thì nhất định tôi sẽ tán cho mà xem. Đây lại có chồng rồi. Sụp đổ…

    – Nhưng vợ chồng chị mới cười được 2 tháng thì anh ý đã phải đi du học 4 năm tận Canada. Chắc 1 năm mới gặp anh ấy được 1 lần quá.

    – Chắc buồn lắm chị nhỉ, có chồng rồi mà như chưa có…

    -…

    Thêm vài 3 câu trò chuyện tôi đưa đồ vào nhà cho chị rồi rút về nhà ngủ tiếp. Lên giường mà đầu óc cứ lởn vởn hỉnh ảnh bộ ngực bộ mông cong veo và cái khuôn mặt đấy, khó chịu quá. Lại phải dậy làm cái trò mà mấy năm nay vẫn làm để giải tỏa cơn khát vậy.

    Kể từ khi chị đến cuộc sống của tôi có phần hứng thú hơn một chút về chuyện tình cảm, hàng ngày được ngắm một thân hình đẹp đẽ, một đôi chân dài trắng nõn lượn qua. Từ khi chị đến tôi không bao giờ khóa của khi ở nhà, chuyển luôn cả cái laptop ra phòng khách và off luôn ở đố chỉ để chờ bà chị hàng xóm đi qua rồi nhìn.

    Là người có gu ăn mặc khá hiện đại và thời trang nên càng tôn cái vóc dáng tuyệt vời của chị lên khiến cho tôi càng mê mẩn. Từ đó hứng thú tình dục của tôi càng ngày càng dâng cao nhưng tôi lại chả thể có cảm giác được với bất kì đứa con gái nào. Chả nhẽ tôi lại yêu chị mất rồi, chị quá đẹp, tôi chưa tìm thấy đứa con gái nào đẹp hơn chị để tạo cảm xúc cho mình.

    Vì là người hàng xóm đầu tiên mà chị quen và cả 2 đều sống một mình nên càng ngày chúng tôi càng thân thiết, tôi thường qua nhà chị sửa chữa mấy thứ linh tinh cho chị như cái ổ cắm, rồi cài win cho cái máy tính của chị, rồi làm giúp chị những cái việc mà chị không làm được. Là đứa con gái sống một mình nên chị đã coi tôi như một người đàn ông, là một đứa em trai sống bên cạch cho đỡ buồn và sợ.

    Dần dà tình cảm của chúng tôi càng ngày càng thân thiết như những người bạn đã quen nhau từ lâu dù mới chỉ 3 tháng từ khi chị chuyển đến. Còn tôi cũng khá quý mến chị, nhưng mà nói thật ra vì chị quá đẹp và vì cái body của chị quá nóng bỏng làm cho cái thằng đàn ông trong tôi không ngừng trỗi dậy khi ở gần cho nên tôi luôn tìm cách để được ở gần chị.

    Nằm xem bóng đá mà ước có một lần được hôn lên làn da đấy, được chạm vào bộ ngực căng phồng rực lửa đấy. Hay là mình hiếp chị, hoặc là cho uống thuốc ngủ. Không được, mình không phải là loại người đấy.

    “Pụp… xèeeeeeeeeeeeeee… ”

    Chết! Cái tivi chết tiệt. Đứt cáp rồi. Man đang đá với Chel… Quên chưa nói là tôi là thằng khá cuồng nhiệt với bóng đá và tôi khá yêu ManU. Một trận đỉnh cho cả mùa giải như thế sao mà không xem cho được. Ra quán café thôi, hix điên thế, được nửa trận mẹ rồi, lại mưa nữa chứ, ra đến nơi chắc hết quá.

    Ra đến cửa thấy đèn chị hàng xóm xinh đẹp vẫn đang sáng. Thế là “Cốc… Cốc…”

    – Ai đấy

    – Em đây! Chị ngủ chưa.

    – Chưa em, có chuyện gì đấy?

    – Cho em xem nhờ trận bóng cái, TV nhà em hỏng rồi.

    – Oh! Vào mà xem, chị cũng đang ngồi xem TV thôi, tối đi uống café nên giờ khó ngủ quá đành dậy xem phim.

    – Chị đang xem phim à… thế…

    – Không sao đâu em chị xem cho nó buồn ngủ thôi, em cứ xem chị xem cùng luôn.

    Tôi bước vào cửa và bật ngay sang trận Man. May quá vẫn đang dẫn 1-0. Chị ra ngồi cùng trên cái salon và xem cùng. Quay sang nhìn chị. Hix… Chị đang măc đồ ngủ, cái quần đùi ngắn tẹo chắc chỉ hơn cái quần lót một chút. Kéo chân lên cái là thấy hết cả mông. Chân chị sao mà trắng và mịn thế không biết, chắc không tìm thấy một cái nốt hay một sợ lông tơ nào quá. Chị mặc cái áo ngủ bằng lụa 2 dây mỏng. Cái cổ áo rộng thênh thang không che nổi 2 trái đào căng mọng của chị. Hình như không mặc áo ngực, mà sao nó vẫn căng và nhô cao thế kia, tôi không thể không liếc nhìn. Cái hình tượng đấy là cho cái máu bóng đá của tôi chạy đi đâu mất rồi. Xem bóng đá mà mắt cứ đá quá cái hang sâu đấy.

    – Hư quá, sao cứ liếc nhìn trộm chị thế hả?

    Giật cả mình. Bị phát hiện rồi, ngại quá

    – Ái bảo chị đẹp thế, em có gay đâu mà không nhìn được, hihi

    – Hư quá đi! Xem bóng đá đi, không chị đánh đòn cho bây giờ.

    – He!!!!!!

    Được một lúc, hình như chị buồn ngủ thì phải, chị bắt đầu ngả vai sang một bên. Chán quá, sao không ngả sang bên này hả… Chị ngả luôn cái đầu vào thành ghế nhưng cái gì đây. Phân mông và đùi chị đang tiến dần về phía tôi, cái ghé khá ngắn để hết được chiều dài của chị mà tôi thì lại đang ngồi một phía. Nhìn từ phía sau đùi chị căng lên, cái phần huyền ảo ở giữa cứ căng mọng lên kiến cho tôi khó chịu vô cùng.

    Làm như chẳng có chuyện gì, tôi gác tay 1 tôi lên cặp đùi thon thả đó và xoa nhẹ nhàng. Không thấy phản ứng gì từ chị, tiếp đến tay thứ 2, tay này tôi luồn luôn vào giữa 2 đùi và để đó. Trời thì nóng mà sao da chị lại mát lạnh như vậy, chả bù cho tôi thì đang nóng vô cùng. Được đà lấn tới, tôi tự nhiên xoa bóp cặp đùi đó, không hiểu sao tự nhiên minh bạo thế. Cái tay kia đã luồn lên rất cao chỉ còn cách chút xíu nữa là tới bướm chị. Tự nhiên tới đó tôi lại hơi run mà không dám tiến thêm chút nữa. Chần chừ mốt lúc khá lâu, đến khi quyết định liều một phen, lấy hết sức bình sinh đẩy cái tay lên cao hơn chút nữa…

    Hix mới tiến thêm được 1cm nữa thì bất ngờ!

    Vào!!!

    Tiếng hô lớn làm chị giật mình tỉnh bật dậy.

    – Chuyện gì đấy?

    – Không có gì đâu chị! Man vừa ghi bàn thôi.

    Hix, quá bất ngờ làm tôi mới chị kịp rút cái tay đang luồn ở dưới ra, còn cái tay kia vẫn đang ôm trọn đùi chị. Cái thằng Man chết tiệt, sao lại gi bàn cái giờ này hả, điên thế! Cùng lúc trọng tài nổi còi kết thúc trận đấu.

    – Làm chị thức giấc hả? Xin lỗi chị nhé, cũng hết trận rồi chị đi ngủ đi, em cũng về đây.

    – Không sao đâu em, hết rồi ah, em cũng đi ngủ thôi muộn rồi, mai còn đi học.

    Thế là tôi lủi thủi thu dọn đi về, nhưng chị không hề nhắc đến chút nào những hành động vừa nãy, chả nhẽ chị không biết. Điều đó làm tôi về nhà trong vẫn cảm thấy khó hiểu …

    Đêm đó khiến tôi khá khỏ ngủ, và tôi phải làm gì chắc các bạn cũng đoán ra. Hehe…

  • Hàn Tuyết

    Phần 1
    Bích Lạc, tân hoàng Hoàng Phủ Hạo Thiên đăng cơ, sửa niên hiệu là Thiên Phúc, đại xá thiên hạ.

    Thiên Phúc năm thứ tư tại Kết Hương Trấn, Hàn Tuyết tựa vào cửa kính xe ngựa, khẽ vén rèm nhìn xem cảnh vật ngoài phố, đột nhiên, bảng hiệu của 1 gian khách điếm bên đường đập vào tầm mắt của nàng, làm cho nàng không khỏi trừng lớn mắt, cười thành tiếng, nàng vỗ vỗ cửa xe ngựa, gọi nam nhân đang lái xe phía trước. ”Hàn Chiến, Hàn Chiến, mau xem khách điếm bên kia đi, hôm nay chúng ta sẽ nghỉ chân ở đó.”

    ”Khách điếm Phúc Quý?” Nam nhân lẩm bẩm một chút, nói: “Không đến Phú Quý tửu lâu nữa sao?”

    “Không được, hôm nay chúng ta sẽ ở đây.” Hàn Tuyết kiên trì nói, Phú Quý tửu lâu của nàng trải dài khắp Bích Lạc quốc, ngay cả các nước khác cũng có, khách điếm này tên gọi gần gần giống, dường như cũng có chút tâm tư.

    Nam nhân không nhiều lời nữa, đem xe ngựa ngừng tại trước khách điếm, xuống xe đặt 1 tiểu viện, đem xe ngựa trực tiếp chạy vào tiểu viện.

    Hàn Tuyết muốn nước tắm, liền ngồi tại đó, cho Hàn Chiến giúp mình rửa mặt chải đầu, sau đó vui vẻ mở cửa phòng vui vẻ nhảy vào bồn tắm.

    Sau khi tắm nước nóng một cách sảng khoái, Hàn Tuyết mặc lên mình bộ y phục ngủ màu trắng do tự tay mình đặc chế, quấn quanh thân thể trần trụi nhảy lên giường để nghỉ ngơi đi. Trong giây lát sau, nàng thở gấp, tự lôi kéo cổ áo của mình, toàn thân khô nóng khó nhịn, hơi nóng toàn thân đều tập trung về phía bụng, hạ thân mơ hồ có cảm giác tê ngứa, chỉ trong nháy mắt, cảm giác tê ngứa đó đã biến thành khó nhịn. Xuân dược?!!! Trúng chiêu. Nhưng tại sao? Ai dám cả gan như thế?

    Đầu óc càng lúc càng mơ hồ, trước khi mình không khống chế được phải rời khỏi nơi này gấp, không cần biết là ai đã hạ dược, cũng không thể để bọn chúng đạt được ý nguyện.

    “Hàn Chiến” Dùng hết khí lực hô to, nhưng lời nói vừa thốt ra, lại biến thành tiếng rên rỉ đầy kích tình. Trong lòng nàng vô cùng lo lắng, nhưng tay chân lại mềm nhũn vô lực, hạ thân tê ngứa giống như có ma thú đang chiếm đoạt thần trí của nàng, khóe mắt nhìn thấy bình hoa trên bàn, dùng hết khí lực cuối cùng, đánh về phía bàn nhỏ, theo 1 tiếng trong trẻo vang lên, bình hoa rơi xuống đất.

    Thành công!!! Nàng cảm thấy an lòng, thân thể càng lúc càng khó chịu. Một giây sau, đơn độc nghe thấy ngoài cửa vang lên 1 tiếng thật lớn, 1 bóng đen nhảy vọt vào, ngay sau đó, nàng đã bị một cánh tay cường tráng bế lên.

    “Tiểu thư?”

    “Hàn Chiến” Tên vừa ra khỏi miệng lại biến thành tiếng nỉ non như tiếng gọi của tình nhân, mang theo nồng đậm tình dục. Thân thể nhỏ nhắn mềm mại, co rút vào lồng ngực của hắn, dán sát vào thân thể cường tráng của hắn, nhẹ nhàng ma sát, miệng không kiềm chế được phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.

    “Ta thật là khó chịu, ưm…”

    Thân thể hắn cứng đờ, lập tức khởi phản ứng, ôm ấp nữ nhân mình đã yêu thầm nhiều năm, mà giờ phút này nàng lại mang vẻ mặt dụ hoặc như vậy, không phản ứng, hắn sẽ không phải nam nhân.

    “Tiểu thư, người sao rồi ?”Muốn đỡ nàng đứng vững, nhưng gần như không thể thực hiện được, nàng giống như một con xà yêu, dán sát vào thân thể của hắn, làm ra những đày đọa ngọt ngào trên thân xác của hắn. Quan sát gương mặt đỏ ửng lạ thường của nàng. Cổ áo ngủ đã kéo mở, vai thơm nửa khép, bờ ngực sữa ẩn hiện. Mắt hắn nhất thời tối sầm như mực, hơi thở bắt đầu dồn dập.

    Nơi xa đã mơ hồ truyền tới tiếng người, nghe thanh âm dường như hướng về bên này.

    “Nhanh… Ưm… Đi…” Bắt lấy 1 tia lý trí cuối cùng, hổn hển nói từng từ, từng chữ, nhưng đôi tay đã không chịu khống chế lôi kéo y phục của hắn, “Nhanh chóng… Ra thành…” Đột nhiên trên bụng cảm nhận được dương vật cứng ngắc của nam giới đang nhấn mạnh vào mình, không khỏi kinh hô lên tiếng “A…”

    Duỗi tay kéo chiếc áo choàng máng trên chiếc bình phong, quấn quanh người yêu bé nhỏ trong tay lại thật cẩn thận, ôm chặt vào lòng. Chân nhẹ nhàng điểm mọt cái, nhanh chóng vọt lên, nhấp nhô vào cái đã vọt ra khỏi cửa.

    Hàn Chiến một bên vận hết mười thành công lực nhanh chóng chạy như bay về hướng cửa thành, một bên ôm nữ nhân không ngừng mấp máy giống như rắn trong tay, làm cho hắn hận không thể lập tức hóa thân thành sói.

    Xuân dược dường như đã hoàn toàn phát huy tác dụng, hạ thân tê ngứa, làm cho nàng hận không thể lập tức tìm một nam nhân thuận theo, cánh tay trắng noãn nà mềm mại giãy ra khỏi lớp trói buộc, quấn quanh cổ hắn, theo sát bên cạnh là chiếc môi mềm mại thơm nức, chiếc lưỡi thơm ngọt, vừa liếm vừa cắn lên chiếc cổ màu mật ong của hắn.

    Mạnh mẽ thở hốc vì kinh ngạc, Hàn Chiến thiếu chút nữa đã mất thăng bằng ngã lộn nhào từ trên không trung xuống, vội vàng ổn định tinh thần. Cố gắng đè ép mình trấn tỉnh trước sự dụ hoặc, đày đọa ngọt ngào của người yêu bé nhỏ trên thân mình. Đem nội lực thúc giục đến mức tận cùng, bay vút vượt qua tường thành, thời gian không đến nửa chén trà nhỏ, đã vọt tới cánh rừng âm u ở ngoại thành, bắp thịt toàn thân bởi vì cô gắng đè nén cơn dục vọng đang sôi trào mà căng cứng hẳn lên, mồ hôi toàn thân rơi như mưa, bay vút lên một nhành đại thụ cao to đến mấy người ôm, Hàn Chiến gắt gao đem nàng đặt lên nhánh cây đại thụ, ôm vào lòng, hắn không thể không dừng lại, chỉ vì nữ nhân đang ôm trong tay, hai chân đã bò lên eo hắn, bắp đùi mềm mại đang nhẹ nhàng cọ sát vào dương vật thô to của hắn. Mà nữ nhân này lại vô tình lay động ma sát, thiếu chút nữa hắn đã đạt đến mức tận cùng.

    “Hàn Chiến, ” Nữ nhân bất mãn thì thầm, đồng thời đôi tay tự lôi kéo y phục của mình, còn không ngừng vặn vẹo thân thể, khiến cho dương vật cứng ngắc của nam nhân, cách một lớp quần áo vừa lúc đâm nhè nhẹ vào âm hộ nóng ẩm của nữ nhân

    “Ôi…” Hàn Chiến khẽ rên thành tiếng, hơi thở gấp gáp suy nghĩ muốn áp chế dục hỏa, nhưng gần như là không thể, dương vật của hắn thậm chí có thể cảm giác được hơi nóng đang hừng hực toát ra từ âm hộ đang mời mọc hắn tiến vào.

    Tập hợp lại chút nghị lực cuối cùng còn sót lại, đôi tay của hắn run run đẩy ra thân thể nữ nhân đang bám dính vào hắn, không ngờ rằng, tình cảnh trước mắt làm cho tia lí trí cuối cùng của hắn cũng bay biến mất, thắt lưng chiếc áo ngủ đã hoàn toàn rộng mở, vạt áo trước mở rộng ra, lộ ra bộ ngực sữa đầy đặn, căng tròn, thân thể trắng ngần, mảnh mai yếu đuối, dưới chiếc bụng bằng phẳng bóng loáng là hàng lông đen rậm rạp mềm mại.

    Oanh… nhiệt huyết toàn thân đều tập trung về chỗ nào đó dưới hạ thể, làm cho dương vật của hắn càng lúc càng căng cứng chả trách hắn có thể cảm nhận được hơi nóng ẩm từ miệng âm hộ của nàng, bởi vì dưới lớp áo ngủ của nữ nhân này hoàn toàn không mặc gì cả. Nói cách khác, hắn cùng nàng chỉ cách nhau có một lớp quần áo mỏng manh.

    “Ta muốn… Hàn Chiến” Cánh tay tuyết trắng lại bò lên cổ hắn lần nữa, hôn loạn xạ lên cằm, lên cổ của hắn, bàn tay nhỏ nghịch ngợm càng kéo mở vạt áo hắn, xoa xoa bộ ngực của hắn.

    ”Hàn Chiến, ta thật khó chịu… Ôi…”

    Hàn Tuyết phát hiện hạ thể hai người đối chọi ma sát nhau, vì muốn làm giảm bớt tê ngứa khó chịu đó, nàng càng dùng lực kẹp chặt eo hắn, dương vật thô to lại cách lớp quần áo đang dần dần thăm dò vào cửa lồn, có thể do âm hộ chưa biết mùi đời bị vật cứng như thế đâm vào, truyền tới đau đớn như tê liệt. ”A… Đau…” Mảnh mai kêu đau, thu hồi tia lí trí của Hàn Chiến đang đắm chìm trong bể dục vọng. Vội vã đỡ lấy mông của nàng, để hắn có thể nhẹ nhàng nhích ra một chút.

    Cảm nhận sâu sắc vừa mất, cảm giác tê ngứa lại càng thêm mãnh liệt hơn so với trước, hai chân mở rộng ra không có cách nào khép lại, chỉ có thể bất lực dùng lực kẹp chặt vòng eo thô to của Hàn Chiến, Hàn Tuyết khó chịu khóc nỉ non.

    ”Ngứa quá à, Hàn Chiến, nơi đó thật khó chịu” Nâng gương mặt xinh đẹp của nàng lên, đôi mắt to trong suốt lúc này đã mang đậm ủy khuất cùng tình dục.

    Trong đôi mắt đen thăm thẳm sâu không thấy đáy của Hàn Chiến, sau nhiều năm bảo hộ, nàng sớm đã hòa tan vào máu thịt của hắn, không thể để cho nàng chịu nửa phần ủy khuất, có nửa phần không vui. Hắn xem nàng hơn cả sinh mạng hắn, bảo vệ nàng như vật trân quý nhất, nhưng hôm nay lại để cho nàng chịu khổ sở như thế này. Vậy người hạ dược tốt nhất là cầu nguyện đừng bị hắn tìm thấy, bằng không, nhất định hắn sẽ làm cho người đó biết thế nào là cảnh sống không bằng chết.

    Bảo bối của hắn, người yêu bé nhỏ của hắn, làm sao có thể chịu đựng được khi nàng có chút nào không vui, cho dù vượt qua hiện tại, nàng sẽ oán hắn, hận hắn, đều được, trước mắt chỉ cần có thể làm cho nàng thư thái 1 phút, dù hắn liều cả cái mạng này đều không thành vấn đề, càng huống chi, đây lại là giấc mơ từ bao lâu nay của hắn. Chỉ có thể chôn sâu tận đáy tâm hồn, không hề có chút nào dám hé lộ.

    Cúi người hôn nhẹ lên khóe mắt của nàng, một đường kéo dài xuống chiếc mũi thon, vòng tay ôm chặt chiếc eo nhỏ nhắn, tay kia nhẹ nhàng xoa nhẹ cửa lồn non mềm.

    “A… Ưm…” Hôn lên cánh môi kiều diễm của nàng, nuốt vào tiếng nàng rên rỉ, lưỡi như di động thăm dò vào miệng thơm, kịch liệt đảo xoắn dây dưa. Ngón tay đang phủ lên âm đạo, cảm nhận được sự ẩm ướt bên trong, nhẹ dùng một ngón tay chậm rãi thăm dò vào, bên tai nghe thấy tiếng nàng tinh tế rên rỉ, chậm rãi ra vào để cho nàng thích ứng hắn tồn tại, bởi vì tác dụng của thuốc, trong âm hộ dâm thủy tràn đầy, hắn lại thêm một ngón tay vào, tiếp tục chậm rãi ra vào, cảm giác âm hộ gắt gao bao bọc, trong đầu không khỏi mơ tưởng, nếu là dương vật của mình tiến vào thì sẽ mất hồn đến mức nào, hạ thể kêu gào, căng đau.

    Ngay lúc nàng sắp thở không nổi nữa, đàng phải quyến luyến buông ra cánh môi thơm mềm, nhẹ nhàng hôn, mút lần xuống chiếc cổ mỹ lệ, hôn lên bộ ngực tuyết trắng mềm mại, nâng cao chiếc eo thon, nhẹ nhàng mút lấy đầu ti nho nhỏ trên ngực, vừa nhẹ nhàng bú mút, lại khe khẽ gặm cắn, mút chán chê bên này, mới đổi đến bên kia.

    Hàn Tuyết nửa nằm ở trên đại thụ, hai chân vòng quanh eo của Hàn Chiến, dưới thân là ngón tay Hàn Chiến vẫn đang chậm rãi ra vào, ngón tay thô ráp xa lạ lại mang đến cho nàng khoái cảm diệu kì, há hốc mồm thở dốc, khe khẽ rên rỉ, cảm nhận được khoái cảm bên trong âm đạo đang cấp tốc tích luỹ, khi Hàn Chiến dùng 3 ngón tay xâm nhập, đầu óc nàng không thể suy nghĩ gì nổi nữa âm hộ gắt gao bao lấy ngón tay xâm nhập. Co rút không ngừng,. Hàn Chiến cũng chẳng hề dừng lại, ngược lại càng đưa đẩy nhanh hơn. Ngón tay nhanh chóng ra vào âm hộ, thanh âm mê hoặc lòng người không ngừng vang lên, càng như thúc giục Hàn Tuyết đạt đến cao trào, hét chói tai.

  • Thằng trẻ trâu

    Em sinh ra và lớn lên ở một vùng nông thôn. Ngày ấy gia đình em cũng khá giả, lại là thằng cháu đích tôn nên được cưng chiều từ nhỏ, em lớn lên chỉ trong sự đùm bọc từ gia đình.

    Chuyện bắt đầu từ năm em lên 5 tuổi.

    Ngày ấy chắc vì bé đã ương bướng ngang ngạnh lên ông già em đã cho em đi học võ, bảo là để rèn em hay sao ý. Ngày ấy bé thì có biết gì đâu, chỉ nghĩ là học võ thì rất oai (theo lời nịnh của bà già). Thế là câu chuyện của em cũng bắt đầu từ đây.

    Học võ thì ngày ấy ở chỗ em cũng làm gì có. Trung tâm không, võ đường không. Chỗ em học chỉ là nhà của một “ông bác” trước làm ăn với ông già. Mà chính ông bác này từ ngày hôm ấy trở thành sư phụ dạy em.

    Ngày đầu là ông già em dẫn đến nói chuyện với sư phụ. Đi đường thì lâu mà khó đi nên dọc đường em kêu suốt mà ông già thì cứ mặc kệ. Tới nơi thì đập vào mắt em là một khu vườn, mà không nó phải, là một “pháo đài” thì đúng hơn. Chỗ ấy cũng rất rộng, xung quanh là một lượt hàng rào bao phủ bằng cây, đường đi vào thì qua một con mương nhỏ được bắc một cây cầu tre đi qua, bốn góc cầu là bốn cây hoa gạo rất to, bên trong thì là một căn nhà lá ở trung tâm khu vườn, phía trước nhà có khoảng sân khá rộng, còn xung quang thì bạt ngàn là cây cảnh, nhưng lúc ấy chả quan tâm mấy, chủ yếu là đợi xem mặt sư phụ thôi.

    Được 1 lúc thì thấy từ trong nhà có một ông bác tầm hơn 50 đi ra. Tuy đã đứng tuổi nhưng bác lại có một thân hình khá rắn chắc vạm vỡ. Lúc này ông già tôi đang định nói gì đó thì bác đã lên tiếng trước.

    – Thằng bé đây hả? Cậu cứ để tôi nói chuyện với nó đã.

    Thấy nhắc đến tôi thì tôi giật mình, hết nhìn bác lại nhìn ông già.

    Ông bác lên tiếng:

    – Cậu bé nếu muốn học võ thì theo ta.

    Hết nhìn ông bác tôi quay sang ông già. Ông già thấy vậy thì ra hiệu tôi đi theo ông bác.

    Đi ra sau vườn nhà ông bác thì thấy một sân cỏ lớn và rất nhiều dụng cụ học võ. Nhưng ở khu tập ấy chỉ duy nhất có hai đứa bé tập. Một trai lớn hơn tôi, chắc là phải học cấp 2, còn cô bé kia chắc nhỏ hơn tôi thì phải.

    Lúc này ông bác quay qua tôi nói.

    – Cậu bé có chắc muốn học ta không, nếu muốn từ giờ gọi ta là sư phụ, kia là sư huynh cậu tên Huy học lớp 6, hơn cậu 7 tuổi và con gái ta Linh nhỏ hơn cậu một tuổi. Nếu cậu theo ta học thì phải biết mình luôn là vị trí thứ hai, luôn coi trọng, nghe lời và đứng sau Huy. Và luôn nhớ kĩ mục đích học võ của cậu. Vậy mục đích học võ của cậu là gì?

    Chả hiểu sao trong đầu tôi lại có một suy nghĩ và chưa kịp suy nghĩ thì thốt ra luôn khi nghe lệnh “TRẢ LỜI TA” từ ông bác thì nói luôn:

    – Cháu học võ để bảo vệ mọi người thân xung quanh cháu.

    Ông bác chợt mỉm cười rồi nói:

    – Vậy được rồi. Từ giờ cậu gọi ta là sư phụ. Giờ ra kia làm quen đi.

    Vậy là được rồi hả. Học võ, rồi có võ như trên tv. Thằng nhóc là tôi lúc ấy chỉ có suy nghĩ như vậy đó.

    Tôi ra làm quen với hai tên kia. À nhầm một tên với một bé. Không hiểu sao lại làm quen rất nhanh rồi phân chia.

    Huy lớn nhất là anh cả “Đại ca” luôn. Tôi anh hai và Linh em út.

    Vì lúc ấy tôi còn nhỏ “5 tuổi” nên sư phụ bảo ông già cho tôi ở đấy học luôn. Sau hơn một năm học thì lúc ấy tôi có thể đánh ngang cơ với… Bé Linh rồi. Nhưng rồi tôi phải về nhà để bắt đầu đi học và anh Huy cũng vậy. Sụt sùi chia tay nhau nhưng anh Huy kéo lại và cả Linh 3 đứa hứa với nhau sẽ mãi là anh em giúp đỡ bảo vệ nhau.

    Kể từ lúc ấy tôi phải học và chỉ đến nhà sư phụ vào ngày nghỉ, nhưng không hiểu tại sao không thấy bóng dáng hai người kia. Hỏi sư phụ thì sư phụ bảo Linh đi học còn anh Huy thì về với bố mẹ và cũng học từ một người khác. Lúc ấy tôi thấy rất giận và ghét lão Huy kia.

    Sau 3 năm học võ tôi tuy nhỏ nhưng lại rất ngỗ nghịch, lại cậy mình có võ nên tham gia chơi với đám lớn hơn chuyên đi bắt nạt quậy phá. Cứ như vậy cho tới khi tôi học lớp 7.

    Vào một ngày bình thường, vẫn như thường lệ tôi đến học của sư phụ vào thứ bảy. Nhưng trong nhà lại có một con bé. Nhìn kĩ thì tôi thấy nó có chút nét của bé Linh. Vẫn đang mãi quan sát thì tôi bị bạt tai từ phía sau. Quay lại thì ra là sư phụ, lại thêm một cái véo tai nữa sư phụ tôi vừa véo vừa lên tiếng:

    – Nhìn con gái ta thế hả.

    Vậy đúng là Linh thật. Chưa kịp định thần lại thì Linh từ trong nhà nhìn ra rồi chạy thẳng ra ôm tôi. Thút thít :

    – Anh P nhớ bé Linh không. Sao bé Linh đi học anh không thăm bé… bla.. bla.

    Tôi chợt tỉnh nói đùa luôn:

    – Ai vậy sư phụ, đâu phải bé Linh của con đâu. Bé Linh của con bé tí như cái kẹo mà.

    Đang định troll tiếp nhưng ngờ đâu bé Linh oà khóc. Mà tôi sợ nhất là nước mắt bọn con gái, lúc ấy vẫn chưa hiểu nhưng giờ thì biết rồi. (Dại gái đó các bác) Đành phải xuống nước dỗ bé:

    – Thôi anh nhớ ra rồi, bé Linh xinh gái dễ thương ngoan hiền.. bla.. bla của anh nè.

    Bé thấy thế không khóc nữa mà tỏ mặt dỗi. Tôi đành bấm bụng:

    – Thôi bé tha anh, anh chở bé đi ăn kem ha??

    Nghe thấy kem mắt bé sáng lên rồi lại đu tay đu cổ tôi luyến thoắng.

    Sau đó sư phụ bảo từ giờ bé Linh sẽ tới ở nhà tôi để tiện việc hoc hành và bắt tôi phải chăm sóc bé, việc này đã bàn bạc với ông bà già. Từ đó đến hết cấp 2 tôi cũng chỉ chú tâm học võ, chăm bé Linh và giao du với hội lớn hơn để đi… đánh nhau.

    Cho tới một ngày cuối cấp 2…

  • Học sinh chuyển trường

    Bắt đầu với nhân vật chính nhé: I am Nó

    Nó tên Nguyễn Mạnh Toàn, sinh ra và lớn lên ở một miền quê Trung du miền núi Bắc Bộ – Bắc Giang chính là quê nó, cái tên gắn liền với huyền thoại Lê Văn Luyện. Nó sinh năm 97, Body khá, Cao 1m76, Nặng 58kg, Da không trắng cũng chả đen, nói chung là bình thường ngoại trừ khuôn mặt bình thường nếu không muốn nói là xấu trai (Sự thật mất lòng, haizz.). Nó sinh ra trong một gia đình kha khá, Bố làm giám đốc công ty thực phẩm XYZ (Công ty nhà nó), mẹ làm chủ một siêu thị điện máy, nói siêu thị cho oai chứ thực chất là một cửa hàng điện máy (Tv, Tủ lạnh, …). Bố mẹ nó tuy đi làm cả ngày nhưng lúc nào cũng về ăn cơm trưa, tối cùng gia đình. Nó còn có 1 ông anh trai hơn nó 3 tuổi, khá là thương nó, gia đình nó sống khá hạnh phúc, bố mẹ nó sống rất hiện đại nên khá thoải mái.

    Gia đình là vậy nhưng bên ngoài nó sống rất khép kín, từ nhỏ nó chỉ có duy nhất một người bạn, một người duy nhất muốn nói chuyện, chơi cùng nó và bảo vệ nó mỗi khi bị người khác bắt nạt, đó là người bạn tốt nhất của nó đến tận bây giờ. Nhưng, năm lớp 4 vì lý do công việc nên gia đình thằng Vũ (bạn thân nó ý) chuyển vào nam sinh sống, từ đó nó càng trở nên trầm tính, lạnh lùng hơn, nó bắt đầu mạnh mẽ hơn để giữ lời hứa với thằng Vũ. Từ hôm thằng Vũ đi nó liền xin phép bố mẹ đi học võ, ban đầu bị phản đối vì nó muốn học Teakwondo – môn võ khá nặng nề trong việc luyện tập, nhưng vì quyết tâm của nó nên bố mẹ đành đồng ý, và vì gia đình nó ai cũng biết võ (bố mẹ nó oánh nhau mới yêu nhau).

    Cuộc sống của nó cú thế tiếp diễn, sáng đi học, chiều học võ. Do bố mẹ đi làm suốt nên nó phải tự lập khá sớm, ông anh rong ruổi cả ngày, lúc rảnh nó thường ôm cuốn sách nấu ăn của mẹ để học, nó không muốn phải nuốt mì tôm khi bố mẹ nó bận không về nên nó nấu ăn khá là ngon. Nói qua tí về việc học của nó, lớp 1 – 4 học sinh khá, lớp 5 trở đi năm nào cũng học sinh giỏi (từ lúc Thằng Vũ chuyển đi nó chỉ học và học).

    Năm lên lớp 6 nó chính thức được tiền tiêu vặt (luật là vậy, ông anh năm lớp 6 mới được nên ổng kêu bố mẹ lớp 6 mới cho nó, đểu thật). Nhưng nó chả tiêu đến gì cả, mỗi ngày được 50k nó đều đem cất đi chỉ để lại 200 – 300k để khi cần thì dùng. Ở lớp học võ nó cũng quen được 2 ông anh bằng tuổi anh nó (hơn nó 3 tuổi), một ông tên Dũng, một ông tên Quân, hai ông này học võ trước nó 1 năm, mà tính hai ông này cũng lạ, ít nói y như nó nhưng sống rất tốt, 3 anh em chơi thân vì hợp tính và cũng vì là học trò xuất sắc của lớp võ, sau này anh em hay giúp đỡ nhau khi bị đánh, đặc biệt lão Quân còn dạy nó chiêu bắn đá bằng chân. Lần đó lão Dũng bị up 2 anh em đến giúp, lão Quân tung 2 hòn đá lên sút bay thẳng vào 2 đầu gối tên đại ca bên kia, nể luôn.

    Sinh nhật năm lớp 6 bố nó tặng cây sáo trúc và kêu không bao giờ được làm mất (lý do sau này sẽ rõ), rồi nó lại đi học thêm thổi sáo. À mà lan man tuổi thơ qua, tua luôn đến cấp 3, nơi biến cố đầu tiên xảy ra và mối tình đầu cay đắng của nó.

    Bạn đang đọc truyện Học sinh chuyển trường tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hoc-sinh-chuyen-truong/

    Cấp 3, nó thi được 45 điểm (Toán, Văn X2 lên), vào lớp chọn, cũng như trước, nó không có bạn cho đến một ngày.

    Đang trong tiết học

    – Thầy cho tôi xin vài phút nhé. – Tiếng cô chủ nhiệm.

    Thầy không nói gì chỉ lẳng lặng ra ngoài.

    – Hôm nay lớp ta có thêm học sinh mới. Vào đây em. – Vừa nói cô vừa chỉ tay ra ngoài

    Nó chẳng quan tâm, rút tai nghe ra nghe nhạc, quay ra cửa sổ nhình bâng quơ, 5 phút nữa cũng ra chơi rồi.

    – Chào các bạn, mình tên Đ. N. Vy, chuyển từ Xxx về, mong mọi người giúp đỡ

    – Ồ hot girl

    – Xinh thế, 3 vòng nuột

    – Xí, bình thường

    Tiếng mấy thằng đực khen vừ mấy con vịt ghen tị.

    – Em chọn chỗ ngồi đi. – Cô chủ nhiệm lên tiếng

    – Vâng.

    Bạn đang đọc truyện Học sinh chuyển trường tại nguồn: http://truyensextv2.cc/hoc-sinh-chuyen-truong/

    Tùng… Tùng… Tùng…

    Học sinh trong lớp ùa ra chỗ nó (thật ra là trên nó 1 bàn, nhưng đông quá nên chiếm luôn bàn nó), nó lách qua đám học sinh đi xuống căn tin, dọc hành lang gặp thêm vài thằng, vài anh lớp trên vào lớp nó, chắc ngắm con nhỏ mới vào lớp nó. Con nhỏ ngồi trên nó, ngồi với nhỏ lớp trưởng nhưng nó chưa biết mặt mũi ra sao. Haizz, kệ, méo quan tâm! Ra mua chai Sting uống xong vào lớp, vừa ngồi xuống

    – Chào lớp phó, bạn tên gì nhỉ? – Con nhỏ Vy vừa cười vừa nói.

    Nó đơ mất 3s, con nhỏ khá xinh, da trắng, mắt to, tóc hung đỏ ngang vai, mặt nhìn khá dễ thương.

    – Chào. Tên thì hỏi nhỏ Thảo kìa, nó là lớp trưởng. – Nó quay mặt đi trả lời.

    – Ơ…

    Vừa lúc đó thầy vô, lại học xong về nấu ăn đợi bố mẹ về, chiều đi học Teakwondo, tối học Karate với lão Quân (Lão rủ từ năm lớp 8, năm nay trượt đh chả biết cố ý không, học giỏi bỏ mẹ mà trượt). Thời gian đó nhỏ Vy bắt chuyện với nó nhiều hơn, nó cũng dần có tình cảm với nhỏ, Nó bắt đầu cười nhiều hơn, nó không còn lạnh lùng với nhỏ nữa.

    Một buổi chiều tháng 12, 2 đứa ngồi trên ngọn đồi

    – Toàn này!

    – Sao, Vy?

    – Toàn từng thích ai chưa?

    – Chưa? Sao Vy hỏi vậy?

    – Toàn có… Có thích Vy không? – Tự dưng Vy quay thẳng mặt lại nhìn nó.

    – Toàn… – Nó bất ngờ quá, nói không thành câu

    – Có không Toàn. – Vy hấp háy đôi mắt hỏi lại

    Thực ra nó cũng có tình cảm với Vy nhưng nó không nghĩ Vy lại hỏi vậy? Chả nhẽ Vy thích nó.

    – Thực ra Vy… Vy thích Toàn lâu rồi. Vy yêu Toàn mất rồi. Toàn… Toàn làm người yêu Vy nha. – Vy nói xong lập tức đỏ mặt quay đi.

    – Uk, Toàn cũn… Cũng có tình cảm với Vy.

    – Vậy là Toàn đồng ý rồi. “Chụt” – Vy nói xong tặng luôn 1 nụ hôn vào má nó rồi nhảy vào ôm nó! – Ak, Ừm. Nó nói rồi tận hưởng cái cảm giác lần đầu được ôm người con gái khác!

    – Cõng Vy xuống dưới đi. – Vy chu mỏ lại nói trông rất dễ thương!

    – Hả?

    – Hức.. Hức… Hức. – Vy dậm chân xuống đất khóc thút thít. Con gái dễ khóc ghê. Hix

    – Thôi, lên đi Toàn cõng xuống!

    – Hihi, yêu Toàn nhất! – Đệch, mới khóc xong đã cười được. Cõng Vy xuống, đèo đi ăn kem rồi trả về nơi sản xuất!

    Từ hôm đó cuộc sống của nó vẫn diễn ra bình thường, ngoài việc nó đã có người yêu. Hàng ngày nó vẫn dậy sớm, tập thể dục, về tắm rửa, vệ sinh cá nhân, đánh thức con heo lười N. Vy dậy (Người ta yêu nhau toàn con gái đánh thức, bọn nó thì ngược lại ^_^). Ăn sáng, lấy lương rồi phóng đến nhà Vy đón em nó đi học, tan học lại đèo đi ăn kem rồi trả về nơi sản xuất. Từ ngày yêu nhau, nó chăm học hơn, cười nhiều hơn với Vy. Nhưng, cuộc sống không như ta muốn. Cuộc sống của nó xảy ra 1 chuỗi biến cố làm cuộc đời nó sang trang mới!

  • Sưu tầm

    “Lê Hoàng Minh, nếu cậu cứ cứng đầu thì tội sẽ nặng hơn. Hãy khai báo thành khẩn, sẽ được khoan hồng.” Viên cảnh sát lấy lời khai nói câu này lần thứ 4 kể từ khi Minh bị bắt.

    “Tôi nói rồi, tôi chẳng làm gì cả, tại sao các người cứ ép tôi phải nhận làm việc mà tôi không làm?”

    “Có chứng cứ xác thực rằng cậu đã từng đưa cô bé vào nhà nghỉ, khách sạn nhiều lần.”

    “Có chứng cứ thì cứ đưa ra rồi bỏ tù tôi… Hừ…” Minh cười đểu.

    Được trả tự do sau 24h tạm giữ, Minh phi ngay về quán bún riêu bình dân quen thuộc. Cả ngày hôm qua tới giờ chỉ được cấp 2 ổ bánh mì, 2 hộp cơm sườn và 4 chai nước suối.

    Bạn đang đọc truyện Sưu tầm tại nguồn: http://truyensextv2.cc/suu-tam/

    Minh đang trọ ở một căn nhà 4 tầng, căn nhà là của một người quen của Minh đang ở nước ngoài nên cho hắn ở ké không lấy tiền, còn Minh thì trông coi căn nhà giúp họ. Không thích ồn ào và sở thích tình dục đến mức hoang tưởng nên Minh chỉ ở một mình, có rủ Phương Thảo bạn thân của hắn ở chung nhưng nàng không chịu. Tuy vậy Phương Thảo vẫn qua chơi và ở lại thường xuyên.

    “Mày ăn nữa không?” Thảo hỏi khi đang dọn cơm lên bàn.

    “Thôi! No rồi ăn gì nữa.”

    “Qua giờ mày đi đâu?”

    “À, tối hôm trước đi về trễ, gặp chốt kiểm tra mà không đem theo giấy tờ nên bị hốt lên phường chờ xác minh…há há!” Minh vừa nói vừa cười.

    “Xạo mày, mày mà quên? Có mà dẫn gái đi rồi bị bắt tại trận thì có…ha ha!” Thảo cũng cười.

    “Ẹc, tao chạy kịp nha mày. Mất toi mấy trăm ngàn mà chưa được sung sướng, lại còn có tên trong danh sách đen là cái chắc. Xui vãi!”

    “Haha! Biết vậy hôm qua tao đem bằng chứng tới cho mày ra đảo luôn.”

    “Đù! Con này bữa nay ngon mày, để tao hiếp mày cho mày có bằng chứng rõ ràng luôn.”

    “Mày á? Mày cũng biết hiếp á? Nè hiếp đi! Yếu sinh lý mà bày đặt xạo xạo.” Thảo vẻ mặt thách thức.

    “Thôi tao thua! Con gái kiểu mày, lùn, xấu còn dâm đãng thì thằng nào dám lấy mày.”

    “Xí, kệ tao, tao mà không có người lấy thì cái thằng chịch dạo như mày có ai lấy?”

    “Haha! Thôi ăn nhanh đi rồi tự dọn.” Minh cười.

    Thảo học ngành y, hai đứa thân tới nỗi không còn khoảng cách, mọi chuyện đều nói cho nhau. Từ chuyện học hành, bạn bè, gia đình tới chuyện riêng tư cá nhân, thậm chí chuyện bựa như trên cũng nói với nhau cứ như hai đứa bạn cùng giới. Bựa thì bựa thật, nhưng cả hai đều không có ý ‘xấu xa’ gì với nhau, Thảo ngủ trên đệm thì Minh nằm dưới nền. Có lẽ đó là khoảng cách duy nhất của hai đứa.

    Bạn đang đọc truyện Sưu tầm tại nguồn: http://truyensextv2.cc/suu-tam/

    Hai hôm trước, chuẩn bị nấu ăn tối thì Minh có tin nhắn từ số điện thoại không tên. Quên cả đói, Minh nhắn lại rồi lấy xe phóng đi.

    Từ ngày vào thành phố, sở thích loli của hắn càng tăng cao khi hàng ngày nhìn ngắm những bé học sinh tung tăng đi học trong bộ đồng phục bó sát, váy ngắn làm hắn cú cưng. Ham thì ham thật nhưng Minh vẫn nhận thức được hậu quả nên không hề làm liều thả thính lung tung. Hắn lên kế hoạch để tiếp cận, và một cách dễ dàng hơn, ít nguy cơ hơn đó là…cứu net.

    Qua đón cô bé vừa nhắn tin, Minh đưa nhỏ đi ăn no nê tới nỗi phải vào công viên ngồi nghỉ rồi mới tới tiết mục chính.

    Vào một khách sạn mà Minh chọn kĩ, khách sạn tuy nhỏ nhưng an toàn. Đóng cửa phòng là Minh lột đồ cả hai ngay rồi bế cô bé vào phòng tắm.

    Cô gái này là thành quả thứ hai do công cuộc cứu net của Minh đem lại cách đây mấy tuần, và đây là lần thứ tư Minh đưa cô bé vào khách sạn.

    Bế nhỏ vào giường, lau khô người là Minh vục mặt vào giữa hai chân nhỏ ngay.

    “Chưa gì đã ướt rồi nè!”

    “Mới tắm xong lấy gì không ướt…mà anh làm đại đi rồi chở em về, chứ sợ ổng bả về trước em là chết!” Con bé hối, nhưng mắt nhắm lại vì Minh bắt đầu vạch mép âm đạo ra.

    “Hì hì! vậy thì nhanh.”

    Một chút nước óng ánh rỉ ra, Minh quệt vào ngón tay rồi nhẹ nhàng đút vào trong âm đạo. Hai đốt vào hết, hắn giữ lại đó rồi bắt đầu xoay ngón tay. Phía trên, ngón tay cái trượt qua âm vật theo mỗi nhịp xoay của Minh.

    Cô bé thở nhanh dần, chân vô thức cứ co lên rồi lại hạ xuống, hai tay đưa lên nắm lấy bàn tay của Minh đang xoa nắn quả đào nhỏ còn đang phát triển.

    “Hư ư ư…a a…!” Tiếng rên của cô bé vang lên khi chỗ nhạy cảm bị kích thích liên hồi.

    Minh cười mỉm, chiêu này của hắn đã đưa nhiều người lên đỉnh, còn cô bé là gái mới lớn, mới quan hệ được vài lần thì làm sao mà chịu được lâu. Lâu nay Minh đều giữ quy tắc của hắn khi quan hệ, đó là làm cho bạn tình lên đỉnh trước rồi mới để thằng nhỏ tận hưởng sung sướng.

    “Aa…” Con bé nắm chặt tay Minh, hai chân co lên.

    Bất ngờ Minh tăng tốc, cô bé thở gấp hơn, hai chân khép lại, cả người căng cứng. Minh dừng lại, cảm nhận rõ ngón tay đang bị bóp chặt từng cơn kèm theo những giọt nước sung sướng chảy ra bên ngoài.

    “Giờ tới anh nhé!” Minh nói khi đang xoa dâm thủy của cô bé lên dương vật cứng ngắt đang mong chờ.

    Con bé gật đầu trong khi vẫn nhắm mắt, tự dạng hai chân ra cho Minh chen vào. Bất ngờ điện thoại của hắn đổ chuông, tiếng chuông này Minh cài đặt riêng cho một số.

    ‘Vừa đi, Sao Mai, Hà Dương, 444.’

    “Đệt…sao lại… Em mặc đồ vào nhanh đi, công an sắp tới.” Minh có chút hoảng, dương vật teo lại chỉ bằng ngón tay út.

    “Sao anh biết vậy?” Cô bé run run chạy theo Minh xuống lầu.

    “Lúc khác anh nói, em đeo khẩu trang vào đi!”

    Minh trả phòng, nhận lại chứng minh là hắn lấy xe đi liền trong khi tiếp tân còn đang cười mỉm vì khách trả phòng sớm mà không để ý tới thái độ của hai đứa.

    Đi được chừng vài trăm mét là một chiếc xe bán tải, gần chục chiếc xe máy của cảnh sát cơ động và giao thông ập vào khách sạn Minh vừa rời khỏi.

    Minh thở phào nhẹ nhõm: “Chút xíu nữa thì lên báo!”

    “May thiệt! Em vẫn còn run hết chân tay nè, lúc nãy chạy không kịp là xong luôn.”

    “Ừ, bạn anh đang uống cà phê gần đấy, thấy công an đi nhiều nên nhắn tin.”

    Tuy là khách sạn được chọn kĩ với tiêu chí an toàn đặt lên hàng đầu nhưng với sự cẩn thận vốn có, Minh đã nhờ một ‘người bạn’ là tay trong. Người này biết được hầu hết lịch trình kiểm tra của công an, cũng là người đã nhắn tin báo trước cho Minh lúc nãy.

    Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, vừa quẹo vào một ngã rẽ thì gặp ngay chốt. Minh không đem theo giấy tờ xe, thế là bị hốt lên phường, còn cô bé kia được phụ huynh lên đón về.

  • Câu chuyện của một con điếm

    Cách đây khoảng 6 tháng, trong một lần gặp lại đám bạn cũ hồi cấp 3, bọn em đã rủ nhau đi ăn nhậu hát hò. Sau chầu nhậu hôm đó, em, thằng Vinh và thằng Bình đánh tẻ đi thêm tăng 2, tăng 3. Trong 3 đứa em thì thằng Vinh là thằng có nhiều kinh nghiệm trong mấy vụ đi mát xa, chơi gái nhiều nhất. Do đó, em và thằng Bình để cho nó làm chủ trì dẫn đường.

    Cả 3 bọn em ngồi bàn bạc với nhau thì đi đến quyết định, đó là thay vì đi mát xa như trước đây thì cả 3 sẽ đi chơi gái, thử xem cảm giác mới lạ này nó như thế nào. Nói thật là khi kể ra việc này em cũng thấy hơi mắc cỡ, nhưng tuổi trẻ mà, rất muốn khám phá những việc mà “người lớn hay làm”. Đây cũng là lần đầu tiên em và thằng Bình đi làm cái trò được cho là “kinh tởm” này, còn riêng thằng chó Vinh thì…nát cmn bét rồi.

    “Ê bọn bây, tao thấy đi mát xa riết cũng chán quá, hôm nay tao dẫn tụi bây đi chơi gái cho biết cảm giác nó như thế nào” (Ku Vinh ra vẻ ta đây ăn chơi)

    “Moẹ, tao thấy hơi sợ sợ cái trò đó mày à, lỡ dính sida thì sao” (Em phân vân)

    “Tao đồng ý với thằng Vinh, đi mát xa chán bỏ bà” (Thằng Bình đầu trọc trọt cái mõm thúi vào)

    “Bọn bây cứ yên tâm, có đeo bao thì chả chết ai đâu, tao đi mấy lần rồi có gì đâu”

    “Ừa, vậy thử lần đầu xem sao” (Suy nghĩ một hồi thì em cũng đồng ý)

    “Thế mày dẫn bọn tao đi đâu đó Vinh, xa không”

    “Đâu có xa, gần đây thôi, 2 thằng bây đi chung 1 xe đi, tao đi 1 mình chạy trước dẫn đường”

    “Ok nhanh đi còn về”

    “Ê, mà tụi bây có đem chứng minh nhân dân không đó” (Thằng Vinh hỏi)

    “Có đây này, đi nhanh lên, lắm mồm”

    Bạch bạch bạch, sau tầm 15 phút thì cả 3 bọn em trên 2 con xe máy cũng đã đến nơi. Đó là một cái khách sạn nhỏ tọa lạc bí mật trên một quốc lộ ở quận thủ đức (quán nào thì em xin phép không được kể ra, tránh tiếp tay cho giặc). Vừa vào quán, đập vào mắt ba bọn em là 2 nữ tiếp tân mặc váy ngắn hết sức xinh đẹp, nhìn 2 ẻm mà chỉ muốn chảy máu cam.

    “Bọn anh đi 3 người phải không ạ” (Em tiếp tân nở nụ cười hỏi)

    “Hihi, em giỏi quá, đúng 3 người luôn nè, nhớ anh không em” (Thằng Vinh cười đểu troll em nó)

    “Anh thì quá quen mặt rồi, khách vip quán em mà”

    “Em nói quá, anh mới đến đây chừng vài lần chứ mấy, hôm nay anh đem 2 thằng bạn tới cho bọn em đây”

    “Bọn anh ngồi ghế chờ xíu đi ạ, để em sắp xếp đào”

    “Ok em, nhanh nha, bọn anh trễ rồi đó”

    Trong lúc thằng Vinh trò chuyện với 2 ẻm tiếp tân thì em với thằng Bình chỉ biết ngồi đực cái mặt ra, cơ thể cũng hơi run run lên vì sợ. Với 2 tụi em, có 2 cái sợ chính, thứ nhất là sợ trong lúc đang hành sự thì công an vào phục kích thì nhục, thứ hai là sợ chẳng may bị lây một số bệnh tật phụ khoa như: giang mai, lậu, hay sida thì tiêu cmn đời trai.

    3 bọn em ngồi đợi tầm 10 phút thì rốt cuộc 3 em đào từ bên ngoài bước vào nhà trong bộ dạng quần áo hở hang và có đeo khẩu trang.

    Nhìn sơ qua thì có vẻ em nào cũng ngọt nước, tướng tá cao ráo, da dẻ trắng trẻo, bảo đảm tụi con trai nào nhìn thấy mấy ẻm cũng đều nuốt nước bọt thèm thuồng, và tất nhiên em cũng không ngoại lệ.

    Trong 3 em này thì em thấy có 1 bé để tóc mái ngố, nom có vẻ trẻ nhất trong số họ, mặt mũi thì em không dám bình luận vì có thấy mẹ gì đâu mà bình luận.

    “Bọn anh theo em lên phòng” (Một nam nhân viên quán mở lời)

    “Đi tụi bây, vụi lên, làm chó gì mà run vậy 2 thằng kia” (Ku Vinh cười đá đểu)

    “Tao hơi hồi hộp mày à, mà tao chưa có bao” (Thằng Bình mặt mày teo tái nói)

    “Haha, thằng này ngốc thế, bao có sẵn rồi, mấy em đó giữ đấy, khỏi lo”

    “Ê mà thời gian bao lâu vậy mày” (Em hỏi thằng Vinh chó)

    “Cái đó là tuỳ sức lực của mày, mày trâu bò thì ra lâu, còn không thì ra sớm. À mà tao nói thêm cái này nè, ở đây mỗi lần đi được ra 2 lần, bọn bây nhắm được thì cứ thực hiện haha”

    “Thôi lên phòng đi”

    Đi thang máy lên lầu 3, lúc này em thấy xung quanh là những bóng đèn mờ đỏ trông rất sợ hãi, những tiếng kêu hư hử từ các phòng vọng ra nghe như một động bàng tơ. Bất chợt thì thằng nhân viên đưa mỗi đứa em vào từng phòng rồi bảo: “Anh vào phòng này chờ xíu nha, đào lên bây giờ”

    Ngồi trong phòng với chiếc máy lạnh thổi teo cả trym, thời điểm đó, em không biết tụi thằng Bình và thằng Vinh thế nào, nhưng với em thì cảm thấy rất sợ và hồi hộp. Không biết khi em đào vô rồi mình sẽ xử lý như thế nào đây.

    Hồi trước đây, em cũng đã có đôi ba lần đi mát xa rồi, nhưng nói thật, vào tiệm mát xa em chỉ biết lặng im và nằm bất động cho các em muốn làm gì mình thì làm, chứ em chưa từng hé nhiều lời nói chuyện với mấy em mát xa đó. Thật sự là giờ đây em rất sợ sệt, cảm thấy như mình sắp làm một việc gì vô cùng có lỗi với gia đình, với bạn bè, hên là em chưa có người yêu, không thôi thì có lỗi với người yêu em rồi.

    Nằm lim dim mắt suy nghĩ vu vơ thì bất chợt có tiếng chân người bước vào, và CLGT này, một bé gái có khuôn mặt thiên thần đứng trước mặt em, và không quá khó để em có thể nhận ra rằng cô bé này chính là con nhỏ để mái ngố lúc bước vào quán. Bất chợt ẻm nhìn em và nhoẻn miệng cười:

    “Anh chờ lâu chưa” (Giọng con gái miền Tây ngọt lịm các bác ạ, em cũng không hiểu vì sao mấy nghề này đa phần toàn con gái miền Tây nhỉ)

    “Mới mấy phút thôi em”

    “Trông anh hiền quá nhỉ, mới vào đây lần đầu phải hôn” (Ơ đệt, ý nói anh mặt ngu à)

    “Hiii, sao em biết hay vậy, anh được thằng bạn dẫn vào đây, thằng đó thì vào đây thường xuyên roài”

    “Hihi, bạn anh tên gì, nói ra biết đâu em cũng có quen thì sao”

    “Tên Vinh em, trông nó ăn chơi lắm”

    “Vinh à, nghe hơi quen quen, em cũng không chắc lắm”

    “Chắc có lẽ khách em nhiều quá nên em không nhớ nỗi thôi” (Em xin phép tự đập vào đầu vì câu nói vô duyên này)

    “Anh nói vậy làm em buồn, nghề của em nó khốn nạn lắm anh à, vì hoàn cảnh gia đình quá khó khăn nên em mới theo cái nghề này thôi”

    “Anh xin lỗi, ý anh không phải thế”

    “Hihi không sao anh, giờ anh sẵn sàng chưa” (Nàng vừa nói vừa lôi trong túi ra chiếc bao, bao gì thì có lẽ ai cũng biết rồi nhỉ)

    “Em với anh tâm sự thêm chút nữa đi, em làm gấp quá anh sợ nè”

    “Anh nhát gái quá ta, thế anh có bạn gái chưa”

    “Híc, anh làm gì có bạn gái, anh FA từ đó giờ em à”

    “FA là gì vậy anh, em hông biết” (Tội nghiệp ẻm, chắc không có thời gian lên mạng nên không biết từ này)

    “FA có nghĩa là mãi mãi cô đơn, nói toẹt ra là ế đó em”

    “Hihi, gớm, anh bao nhiêu tuổi mà đã lo xa mấy vụ này rồi”

    Lúc này, cảm giác run sợ như khoảng thời gian mới bước vào quán của em đã dần tan biến, thay vào đó là một bầu không khí hết sức vui vẻ và thoải mái.

    “Anh vừa đủ tuổi lấy vợ và sinh con thoai”

    “Gớm hông, thế khi nào anh mới chịu kiếm vợ”

    “Hiii, khi nào có người ưng anh thì anh mới cưới chứ, giờ anh FA thì cưới vào mắt à”

    “Mà em hỏi thật nè, trước giờ anh đi chơi gái mấy lần rồi”

    “Lạy hồn, em hỏi một câu làm anh sợ luôn, làm như anh ăn chơi dữ lắm”

    “Vậy chứ mấy lần, hông đánh trống lãng nhoa”

    “Đây là lần đầu thoai, mấy lần trước anh chỉ đi mat xa thui, tại bị bạn bè rủ rê dữ quá”

    “Gớm cái anh này, hiền quá heng, vậy hoá ra hôm nay em là người đầu tiên của anh à, vinh hạnh dữ heng”

    “Em chọc anh hoài”

    “Thôi trễ rồi, anh cởi quần ra nhanh đi, bọn em còn có khách đợi”

    Thời điểm này, nàng đã rủ bỏ hết bộ quần áo trên người nàng, để lộ ra một thân thể trắng muốt với những số đo cực chuẩn, thật sự là em cảm thấy hết chịu nỗi trước hình ảnh này. Ấy thế mà em vẫn có cảm giác sợ sệt một cái gì đó, tự nhiên em thấy thương cho số phận của nàng, một cô gái xinh đẹp, nói chuyện có duyên như thế này mà phải đi làm cái nghề này, rồi mai này khi thân xác đã tàn úa, thì cuộc đời của nàng sẽ trôi về đâu.

    Biết bao câu hỏi xuất hiện trong đầu em lúc đó, và cuối cùng em đưa ra một quyết định mà có lẽ bị cho là “hơi khác người”.

    “Mà em nè, em tên gì vậy, anh muốn biết tên em”

    “Em tên Huệ anh, tên hơi sến chút hì hì”

    “Đâu có, anh thấy tên em đẹp lắm chứ, giống với mấy cái tên của con gái hồi xưa”

    “Giờ anh cảm thấy hơi mệt nên anh chỉ muốn em mát xa cho anh thôi, còn cái vụ kia thì anh xin khất”

    “Anh chê em à”

    “Đâu có, em đẹp thế kia ai mà chịu nỗi, nhưng giờ anh mới nhậu về, cũng hơi xỉn rồi nên chỉ muốn mát xa cho tỉnh người lại thôi”

    “Vậy là anh quyết định rồi nhé, đừng có hối hận nha hihi”

    “Ok baby”

    Thời gian tiếp diễn sau đó chắc có lẽ nhiều người đi mat xa rồi có thể hình dung ra được, em xin phép không nhắc đến để tránh gây tò mò cho các em trai nhỏ tuổi.

    Sau tầm 30 phút “chinh chiến” và trò chuyện với nàng thì bọn em cũng chào tạm biệt quán và ra về. Trước đó em đã có được số điện thoại của pé Huệ. Đối với em, nàng là một cô gái tốt và không có lý do gì mà em lại từ chối kết bạn với nàng, để rồi sau đó cuốn hút vào cuộc sống tăm tối của nàng…